bào piáo zǐ yuē: yú yǐ péng yǒu zhī jiāo, bù yí fú zá. miàn ér bù xīn, yáng xióng yōu jī. gù suī wèi xiǎn míng měi, mén qí nián dí, ér qū shě yì guī, yè shàng guāi hù zhě, wèi cháng jié yān. huò yǒu jīn qí xiān dá, bù gāo shì yuǎn, huò yí hū líng chí zhī jiù hǎo, huò jiǎn qì hòu mén zhī lèi wèi, huò qǔ rén yǐ guān ér bù lùn dé, qí bù zāo zhī jǐ, líng lún qiū yuán zhě, suī cái shēn zhì yuǎn, cāo qīng jié gāo zhě, bù kě yě qí jìn qū ǒu hé, wèi xiǎn guān tōng zhě, suī miàn qiáng yōng suǒ, bì jí yě. rú cǐ zhī tú, suī néng lìng rǎng chóng yún fēi, chì yàn lì tiān, shǒu zhuō dāo chǐ, kǒu wèi huò fú, dé zhī zé pái bīng tǔ huá, shī zhī zé dāng chūn diāo cuì, yú dài qí kǒu zhǐ shū kǒu zhǐ jí, chǐ yǔ gòng shì.
抱朴子曰:余以朋友之交,不宜浮杂。面而不心,扬雄攸讥。故虽位显名美,门齐年敌,而趋舍异规,业尚乖互者,未尝结焉。或有矜其先达,步高视远,或遗忽陵迟之旧好,或简弃後门之类味,或取人以官而不论德,其不遭知己,零沦丘园者,虽才深智远,操清节高者,不可也;其进趋偶合,位显官通者,虽面墙庸琐,必及也。如此之徒,虽能令壤虫云飞,斥鷃戾天,手捉刀尺,口为祸福,得之则排冰吐华,失之则当春凋悴,余代其口止叔口止脊,耻与共世。
qióng zhī yǔ dá, bù néng qiú yě. rán ér qīng bó zhī rén, wú fēn zhī zǐ, céng wú jí fēi é rán zhī jié, xīng yán xiāo zhēng, shǒu qí mén tíng, xī rán chǎn xiào, bēi cí yuè sè, tí hú zhí zhì, shí xíng suǒ mèi qín kǔ jī jiǔ, yóu jiàn xián jù, nǎi xíng yīn tuō zhǎng zhě yǐ gòu hé zhī. qí jiàn shòu yě, zé yǒng yuè guò yú yōu xì zhī yù shè qí bù hé yě, zé ào cuì jù yú sàng bìng zhī dǎi jǐ yě. tōng sāi yǒu mìng, dào guì zhèng zhí, fǒu tài fù zhī zì rán, jīn tú hé zú duō zī. jiē hū xì rén, qǐ bù bǐ zāi! rén qíng bù tóng, yī hé yuǎn xié? měi wèi kǎi rán, zhù bǐ xiū zhī.
穷之与达,不能求也。然而轻薄之人,无分之子,曾无疾非俄然之节,星言宵征,守其门廷,翕然谄笑,卑辞悦色,提壶执贽,时行索媚;勤苦积久,犹见嫌拒,乃行因托长者以构合之。其见受也,则踊悦过於幽系之遇赦;其不合也,则懊悴剧於丧病之逮己也。通塞有命,道贵正直,否泰付之自然,津途何足多咨。嗟乎细人,岂不鄙哉!人情不同,一何远邪?每为慨然,助彼羞之。
xī zhuāng zhōu jiàn huì zi cóng chē zhī duō, ér qì qí yú yú. yú gǎn sú shì huò tuō" wú" bù jí jí yú pān jí zhì yě. zhān bǐ yún yún, chí chěng fēng chén zhě, bù mào jiàn dé yè, wù běn qiú jǐ, ér piān xùn gāo jiāo, yǐ jié péng dǎng, wèi rén lǐ mò bǐ zhī yào, dāng shì mò cǐ zhī jí yě. yǐ yuè zhì dú lì zhě, wèi sè lìn shū zhuō yǐ nú yán bì lài zhě, wèi xiǎo jiě dāng shì. fēng chéng sú xí, mò bù zhú mò, liú dùn suì wǎng, kě kǎi zhě yě.
昔庄周见惠子从车之多,而弃其余鱼。余感俗士(或脱“无”)不汲汲於攀及至也。瞻彼云云,驰骋风尘者,不懋建德业,务本求己,而偏徇高交,以结朋党,谓人理莫比之要,当世莫此之急也。以岳峙独立者,为涩吝疏拙;以奴颜婢睐者,为晓解当世。风成俗习,莫不逐末,流遁遂往,可慨者也。
huò yǒu dé báo wèi gāo, qì yíng zhì yì, wén cái lì zé jīng diào, jiàn qí shì zé zuò shuì. lán lǚ zhàng cè, bèi hè fù jí zhě, suī wén yàn xiāng xióng, xué yōu róng xuán, tóng zhī āi jiè, bù jiā jiē yǐn. ruò fú chéng zhèng wáng sūn luó póu zhī tú, chéng féi yì qīng, huái jīn xié yù zhě, suī bǐ bù jí zhá, shū mài bù fēn biàn, wèi zhī dào xǐ, tǔ shí wò fā.
或有德薄位高,器盈志溢,闻财利则惊掉,见奇士则坐睡。褴缕杖策,被褐负笈者,虽文艳相雄,学优融玄,同之埃芥,不加接引。若夫程郑王孙罗裒之徒,乘肥衣轻,怀金挟玉者,虽笔不集札,菽麦不分辩,为之倒屣,吐食握发。
yú tú hèn bù zài qí wèi, yǒu fǔ wú kē, wú yǐ wéi guó jiā liú huì zhuó yú sì yì, tóu bì yú yǒu běi. bǐ suī hè yì, dāo chǐ jué hū yǒu tuō wén shì lì zú yǐ yí shān bá hǎi, chuī hū néng lìng ní xiàng dēng yún, zào qí mén tíng, wǒ zé wèi xiá yě. ér duō yǒu xià yì yí yán, pú fú xī jìn, qiú jiāo yú ruò rén, yǐ tú qí yì. bēi fū! shēng mín yòng xīn zhī bù jūn, hé qí liáo miǎo zhī bù xiào yě zāi! yú suǒ yǐ tóng shēng shèng shì ér bào kùn jiàn, běn hòu gù ér bú jiàn zhě, jīn jiē zhuī zhān ér bù jí, qǐ bù yǒu yǐ hū! rán xìng gǒu bù kān, gè cóng suǒ hǎo, yǐ cǐ cún wáng, yǔ bù néng yì yě.
余徒恨不在其位,有斧无柯,无以为国家流秽浊於四裔,投畀於有北。彼虽赫奕,刀尺决乎(有脱文)势力足以移山拔海,吹呼能令泥象登云,造其门庭,我则未暇也。而多有下意怡颜,匍匐膝进,求交於若人,以图其益。悲夫!生民用心之不钧,何其辽邈之不肖也哉!余所以同生圣世而抱困贱,本後顾而不见者,今皆追瞻而不及,岂不有以乎!然性苟不堪,各从所好,以此存亡,予不能易也。
huò yòu nán yuē:" shí yí shì biàn, gǔ jīn bié wù, xíng lì hū jǐ, míng chéng hū rén. jīn yù jīng yú bù cè zhě, tuō yú qīng zhōu yě líng wū cuì yú xuán xiāo zhě, fú yáo zhī lì yě fāng lán zhī fēn liè zhě, qīng fēng zhī gōng yě qū shì qǐ yú qiū yuán zhě, zhī jǐ zhī zhù yě. jīn xiān shēng suǒ jiāo bì qīng chéng qí háng yè, suǒ hòu bì shā tài qí xīn xìng, jié rán zhǐ kǒu zhì, shī qì míng bèi, jié chóu yī shì, zhāo yuàn liú sú, qǐ hé hé guāng yǐ lóng wù, tóng fǎ zhī gāo yì hū? ruò bǐ zhì ér jiāo, zé bái wū bù jiàng gōng dàn zhī guì ruò jūn cái ér yóu, zé ní fù bì wú rù shì zhī kè yǐ."
或又难曰:“时移世变,古今别务,行立乎己,名成乎人。金玉经於不测者,托於轻舟也;灵乌萃於玄霄者,扶摇之力也;芳兰之芬烈者,清风之功也;屈士起於丘园者,知己之助也。今先生所交必清澄其行业,所厚必沙汰其心性,孑然只口跱,失弃名辈,结雠一世,招怨流俗,岂合和光以笼物,同法之高义乎?若比智而交,则白屋不降公旦之贵;若钧才而游,则尼父必无入室之客矣。”
bào piáo zǐ yuē:" wú wén xiáng jiāo zhě bù shī rén, ér fàn jié zhě duō hòu huǐ. gù nǎng zhé xiān zé ér hòu jiāo, bù xiān jiāo ér hòu zé yě. zi zhī suǒ lùn, chū rén zhī jì yě wú zhī suǒ shǒu, tuì shì zhī zhì yě. zi yún yù fú niǎo gāo, jiē yǒu suǒ yīn, chéng fù bié lǐ yī jiā zhī shuō yě. wú yǐ wéi níng zuò bù zài zhī bǎo, bù fēi zhī péng, bù yáng zhī lán, wú dǎng zhī shì, yì hé? sǔn yú yè guāng zhī zhì, chuí tiān zhī dà, hán fāng zhī huì, bù xiǔ zhī lán hū? qiě fú míng duō qí shí, wèi guò qí cái, chù zhī zhě yóu xiān miǎn yú huò rǔ, jiāo zhī zhě hé zú yǐ wéi róng fú zāi!
抱朴子曰:“吾闻详交者不失人,而泛结者多後悔。故曩哲先择而後交,不先交而後择也。子之所论,出人之计也;吾之所守,退士之志也。子云玉浮鸟高,皆有所因,诚复别理一家之说也。吾以为宁作不载之宝,不飞之鹏,不飏之兰,无党之士,亦(何?)损於夜光之质,垂天之大,含芳之卉,不朽之兰乎?且夫名多其实,位过其才,处之者犹鲜免於祸辱,交之者何足以为荣福哉!
" yóu zī lùn zhī, zé jiāo bǐ ér yù zhě, suī dé dá bù zú guì pí zhī ér wù zhě, pì rú yīn xiǔ shù zhī bèi zé yě. bǐ shàng bù néng zì zhǐ qí diān jué, yì ān néng jiù wǒ zhī suì shǒu zāi! wú wén dà zhàng fū zhī zì dé ér wài wù zhě, qí yú yōng rén yě, gài bī pò bù huò yǐ ér yǔ zhī xíng jiē, suī yǐ qiān jì, yóu zǎo shī zhī jī hū yī, ér zhuì yóu zhī zǎn hū tǐ yě. shī zhī suī yǐ wàn shù, yóu fēi chén zhī qù sōng dài, dèng lín zhī duò xiǔ tiáo ěr. qǐ yǐ yǒu zhī wèi yì, wú zhī jué sǔn hū?
“由兹论之,则交彼而遇者,虽得达不足贵;芘之而误者,譬如荫朽树之被笮也。彼尚不能自止其颠蹶,亦安能救我之碎首哉!吾闻大丈夫之自得而外物者,其於庸人也,盖逼迫不获已而与之形接,虽以千计,犹蚤虱之积乎衣,而赘疣之攒乎体也。失之虽以万数,犹飞尘之去嵩岱,邓林之堕朽条耳。岂以有之为益,无之觉损乎?
" qiě fú péng yǒu yě zhě, bì qǔ hū zhí liàng duō wén, shí yí chì miù, shēng wú qǐng yán, sǐ wú tuō cí, zhōng shǐ yī qì, hán shǔ bù yú zhě. rán ér cǐ rén liáng wèi yì dé, ér huò mò yǔ shū tú, huò zēng ài yì xīn, huò shèng hé shuāi lí, huò jiàn lì wàng xìn. qí chù jīn yě, bì yóu qín yú zhī jié lǚ, bīng tàn zhī tóng qì, yù qí jiǔ hé, ān kě dé zāi! fū fù zǐ tiān xìng, hào wù yí jūn, ér zi zhèng zi jùn, píng lùn yì gé nán shān bó qí, biàn sòng yǒu wú. miàn bié xīn shū, qí lái shàng yǐ. zǒng ér hùn zhī, bù yì nán zāi!
“且夫朋友也者,必取乎直谅多闻,拾遗斥谬,生无请言,死无托辞,终始一契,寒暑不渝者。然而此人良未易得,而或默语殊途,或憎爱异心,或盛合衰离,或见利忘信。其处今也,璧犹禽鱼之结侣,冰炭之同器,欲其久合,安可得哉!夫父子天性,好恶宜钧,而子政子骏,平论异隔;南山伯奇,辩讼有无。面别心殊,其来尚矣。总而混之,不亦难哉!
" shì sú zhī rén, jiāo bù lùn zhì, zhú míng qū shì, rè lái lěng qù jiàn guò bù gǎi, shì mí bù jiù yǒu lì zé dú zhuān ér bù xiāng fēn, yǒu hài zé gǒu miǎn ér bù xiāng xù huò shì biàn zé xiān qǔ ér bù ràng, zhí jī huì zé mài bǐ yǐ ān cǐ. fán rú shì, zé yǒu bù rú wú yě.
“世俗之人,交不论志,逐名趋势,热来冷去;见过不改,视迷不救;有利则独专而不相分,有害则苟免而不相恤;或事便则先取而不让,值机会则卖彼以安此。凡如是,则有不如无也。
" tiān xià bù wéi jǐn bù zhōng jiāo yě, lǜ yú wèi yì zhě guǎ ér shēng lèi zhě zhòng. zhī rén zhī míng, shàng shèng suǒ nán. ér yù lì lì jìn cái, duǎn yú jiàn wù zhě, wù guǎng qí jiāo, yòu yù shǐ xī dé, kě yǔ jīng yí xiǎn ér bù yì qíng, lì wēi kǔ ér xiāng fù hè zhě, wú wèi jiàn qí kě duō de yě. suī sōu wǎn yǎn yú péi lóu zhī shàng, suǒ luán fèng hū jiāo liáo zhī cháo, wèi wéi nán yě. wú yì qǐ gǎn wèi lán tián zhī yáng, dān xué zhī zhōng, wèi wú cǐ wù zāi! yì zhí yán qí xī yǐ yǐ.
“天下不为尽不中交也,率於为益者寡而生累者众。知人之明,上圣所难。而欲力厉近才,短於鉴物者,务广其交,又欲使悉得,可与经夷险而不易情,历危苦而相负荷者,吾未见其可多得也。虽搜琬琰於培蝼之上,索鸾凤乎鹪鹩之巢,未为难也。吾亦岂敢谓蓝田之阳,丹穴之中,为无此物哉!亦直言其稀已矣。
" fū cāo shàng bù tóng, yóu jīn shěn yǔ fú yě. zhì hǎo zhī guāi cì, yóu huǒ shēng ér shuǐ jiàng yě. gǒu bù kě tóng, suī zào huà zhī líng, dà kuài zhī jiàng, bù kě shǐ tóng yě, hé kě qiáng hū! yú suǒ bǐng nè mǎ yǐ, jiā zhī yǐ tiān tǐng dǔ lǎn, zhū xì nòng zhī shì, dàn qí bó yì, jiē suǒ è jiàn jí fēi qīng zǒu xùn, yóu liè ào lǎn, xián suǒ bù wéi, shū bù xǐ cháo xiè. fán cǐ shù zhě, jiē shí shì suǒ hǎo, mò bù dān zhī, ér yú xī quē yān, gù qīn jiāo suǒ yǐ yóu liáo yě. jiā yǐ xié zhí, hǎo tǔ zhōng jìn, yào shí suǒ jí, gān xīn zhě xiān. yòu yù miǎn zhī yǐ xué wèn, jiàn zhī yǐ chí jìng, zhǐ qí chū pú, jié qí shěn miǎn, cǐ yòu cháng rén suǒ bù néng yuè yě.
“夫操尚不同,犹金沈羽浮也。志好之乖次,犹火升而水降也。苟不可同,虽造化之灵,大块之匠,不可使同也,何可强乎!余所禀讷马矣,加之以天挺笃懒,诸戏弄之事,弹棋博弈,皆所恶见;及飞轻走迅,游猎傲览,咸所不为,殊不喜嘲亵。凡此数者,皆时世所好,莫不耽之,而余悉阙焉,故亲交所以尤辽也。加以挟直,好吐忠荩,药石所集,甘心者鲜。又欲勉之以学问,谏之以驰竞,止其樗蒲,节其沈湎,此又常人所不能悦也。
" huǐ fāng wǎ hé, wéi qíng ǒu sú, rén zhī ài lì, shén suǒ bù kān, ér yù hǎo rì xīn, ān kě dé zāi! zhī qí rú cǐ ér bù biàn gǎi zhī, kě bù wèi zhī àn yú dāng shì, zhuō yú yòng dà hū? fū jiāo ér bù zú, hé ér yòu lí, zé liǎng shòu bù hóng zhī míng, jù shī kè zhōng zhī měi. fū hòu zé qīn ài shēng yān, báo zé xián xì jié yān, zì rán zhī lǐ yě, kě bù xiáng zé hū! wèi kě lín shāng zhě fǔ bèi, zhí shǒu xū yú, yù duō qí shù ér bì qí quán, wú suǒ jù yě."
“毁方瓦合,违情偶俗,人之爱力,甚所不堪,而欲好日新,安可得哉!知其如此而不辩改之,可不谓之暗於当世,拙於用大乎?夫交而不卒,合而又离,则两受不弘之名,俱失克终之美。夫厚则亲爱生焉,薄则嫌隙结焉,自然之理也,可不详择乎!为可临觞者拊背,执手须臾,欲多其数而必其全,吾所惧也。”
huò yuē:" rán zé dōu kě yǐ wú jiāo hū?" bào piáo zi dá yuē:" hé qí rán zāi! fū wèi shuǐ zhě hé bì fèi zhōu jí, jì shāng zhě hé bì qì fù jīn? jiāo zhī wèi dào, qí lái shàng yǐ. tiān dì bù jiāo zé bù tài, shàng xià bù jiāo jí guāi zhì. fū bù tài zé èr qì gé bìng yǐ, zhì guāi zé tiān xià wú guó yǐ. rán shǐ zhī shén yì, zhōng zhī jìng nán. huàn hū suǒ jié fēi qí rén, bài yú zhēng xiǎo yǐ wàng dà yě. yì měi duō lán, shī yǒng bǎi péng, suī yǒu xiōng dì, bù rú yǒu shēng. qiè sī sān yì, dà shèng suǒ jiā, mén rén suǒ yǐ zēng qīn, è yán suǒ yǐ bù zhì guǎn zhòng suǒ yǐ miǎn zhū lù ér lì bà gōng, zi yuán suǒ yǐ qù tíng cháng ér qū zhū xuān zhě, jiāo zhī lì yě.
或曰:“然则都可以无交乎?”抱朴子答曰:“何其然哉!夫畏水者何必废舟楫,忌伤者何必弃父斤?交之为道,其来尚矣。天地不交则不泰,上下不交即乖志。夫不泰则二气隔并矣,志乖则天下无国矣。然始之甚易,终之竟难。患乎所结非其人,败於争小以忘大也。《易》美多兰,《诗》咏百朋,虽有兄弟,不如友生。切思三益,大圣所嘉,门人所以增亲,恶言所以不至;管仲所以免诛戮而立霸功,子元所以去亭长而驱朱轩者,交之力也。
" dān xián bù néng fā sháo xià zhī hé yīn, jié sè bù néng chéng yǎn lóng zhī wěi yè, yī wèi bù néng hé yī dǐng zhī gān, dú mù bù néng zhì dèng lín zhī mào. xuán pǔ jí tiān, gài yóu zhòng shí zhī jī. nán míng hào yàng, shí xū qún liú zhī fù. míng jìng jǔ zé qīng guān jiàn yǐ, xī hé zhào zé qū yǐng jué yǐ, yǐn kuò xiū zé wǎng cì zhī jí xiāo yǐ, liáng yǒu jié zé fǔ rén zhī dào hóng yǐ.
“单弦不能发《韶》《夏》之和音,孑色不能成兖龙之玮烨,一味不能合伊鼎之甘,独木不能致邓林之茂。玄圃极天,盖由众石之积。南溟浩瀁,实须群流之赴。明镜举则倾冠见矣,羲和照则曲影觉矣,櫽括修则枉刺之疾消矣,良友结则辅仁之道弘矣。
dá zhě zhī qí rán yě, suǒ qǐ jí zé bì jiǎn hū shèng jǐ, suǒ jiàng jié zé bì liào hū tóng zhì. qí chù yě zé jiǎng dào jìn dé, qí chū yě zé qí xīn bǐ yì. fǒu zé jūn yú diào zhī yè, tài zé xié jīng shì zhī wù. ān zé yǒu yǐ jīng yì, wēi zé yǒu yǐ xiāng xù. chǐ lìng tán kěn zhuān miàn dì zhī dǔ, bù shǐ wáng gòng shàn dàn guān zhī měi. fū rán, gù jiāo dào kě guì yě.
达者知其然也,所企及则必简乎胜己,所降结则必料乎同志。其处也则讲道进德,其出也则齐心比翼。否则钧鱼钓之业,泰则协经世之务。安则有以精义,危则有以相恤。耻令谭肯专面地之笃,不使王贡擅弹冠之美。夫然,故交道可贵也。
" rán shí wèi yì zhī, shì lì shēng qù jiù, jī huǐ huài wěn jǐng zhī qì, jiàn zì shì jiāo qī zhī jiān. yú shì yǒu wàng sù qíng zhī chóu tàn, huò yá zì ér bù sī, suì lìng yuán bó jù qīng zhī hǎo, dú zhe yú xī zhāng ěr chén yú zhī biàn, lǚ gòu yú jīn. tuī wǎng xún lái, liáng kě tàn yě. fū wú qín bù yǔ chī xiāo tóng zhī, lín yú bù yǔ chái láng lián qún, qīng yuán bù yǔ zhuó lǎo hùn liú, rén míng bù yǔ xiōng àn tóng chǔ. hé zhě? jiān rǎn jī ér yí zhí dào, bào pò zé shēng hài yě."
“然实未易知,势利生去就,积毁坏刎颈之契,渐渍释胶漆之坚。於是有忘素情之惆叹,或睚眦而不思,遂令元伯巨卿之好,独著於昔;张耳陈余之变,屡构於今。推往寻来,良可叹也。夫梧禽不与鸱枭同枝,麟虞不与豺狼连群,清源不与浊潦混流,仁明不与凶暗同处。何者?渐染积而移直道,暴迫则生害也。”
huò rén yuē:" gǎn wèn quán jiāo zhī dào kě dé wén hū?" bào piáo zi dá yuē:" jūn zǐ jiāo jué yóu wú è yán, qǐ kěn xiàng suǒ yì cí hū? shā shēn yóu yǐ xǔ yǒu, qǐ míng wèi zhī zú jìng hū? shàn jiāo xiá ér bù màn, hé ér bù tóng, jiàn bǐ yǒu shī, zé zhèng sè ér jiàn zhī gào wǒ yǐ guò, zé sù gǎi ér dàn. bù yǐ wǔ bǐ xīn ér bù yán, bù yǐ nì wǒ ěr ér bù nà, bù yǐ qiǎo biàn shì qí fēi, bù yǐ huá cí wén qí shī, bù xíng tóng ér shén guāi, bù ruò qíng ér kǒu hé, bù miàn cóng ér bèi zēng, bù jí rén zhī shèng jǐ, hù qí duǎn ér yǐn qí zhǎng, yǐn qí shī ér xuān qí dé, wài wú jì shù zhī zhēng, nèi yí xīn jìng zhī lèi. fū rán hòu lù míng zhī hǎo quán, ér fá mù zhī cì xī. ruò nǎi qīng hé ér bù zhòng lí, yì hòu ér bù nán báo, shǐ rú xíng yǐng, zhōng wèi sān chén, zhì huān biàn wéi dǔ hèn, jiē yuán huà chéng chóu dí, bù xiáng zhī huǐ, yì wú yǐ yuán yǒu tuō wén.
或人曰:“敢问全交之道可得闻乎?”抱朴子答曰:“君子交绝犹无恶言,岂肯向所异辞乎?杀身犹以许友,岂名位之足竞乎?善交狎而不慢,和而不同,见彼有失,则正色而谏之;告我以过,则速改而惮。不以忤彼心而不言,不以逆我耳而不纳,不以巧辩饰其非,不以华辞文其失,不形同而神乖,不若情而口合,不面从而背憎,不疾人之胜己,护其短而引其长,隐其失而宣其得,外无计数之诤,内遗心竞之累。夫然後《鹿鸣》之好全,而《伐木》之刺息。若乃轻合而不重离,易厚而不难薄,始如形影,终为叁辰,至欢变为笃恨,接援化成雠敌,不详之悔,亦无以(原有脱文)。
wǎng zhě hàn jì líng chí, huáng pèi bù zhèn, zài gōng zhī yì tì, fēn jìng zhī sú chéng. yǐ wéi shí wéi qīng gāo, yǐ jiù shì wèi rǔ shēn. zūn bēi lǐ huài, dà lún suì luàn. zài wèi zhī rén, bù wù jǐn jié, wěi běn qū mò, bèi shí xún shēng. wáng shì fèi zhě qí yù měi, jiān guò jī zhě qí gōng duō. mò bù fēi lún jiān cè, xīng yán jiǎ mèi, mào hán chù shǔ, yǐ zǒu quán mén, shì xū huá zhī míng yú bǐng shì zhī kǒu, mǎi fēi fèn zhī wèi yú mài guān zhī jiā. huò zhēng suǒ yù, hái xiāng tú miè.
往者汉季陵迟,皇辔不振,在公之义替,纷竞之俗成。以违时为清高,以救世为辱身。尊卑礼坏,大伦遂乱。在位之人,不务尽节,委本趋末,背实寻声。王事废者其誉美,奸过积者其功多。莫不飞轮兼策,星言假寐,冒寒触暑,以走权门,市虚华之名於秉势之口,买非分之位於卖官之家。或争所欲,还相屠灭。
yú shì gōng shū wěi zhǎng jí qí ruò bǐ, lì bù néng zhèng, bù rěn jiàn zhī, ěr nǎi fā fèn zhe lùn, dù mén jué jiāo, sī chéng gǎn jī yǒu wéi ér rán. gài jiǎo wǎng ér guò zhèng, fēi jīng cháng zhī yǒng xùn yě. tú dāng yuǎn fēi lèi zhī dǎng, shèn chǎn dú zhī yuán. hé bì luǒ tǎn yǐ guǐ bǐ jǐ, duàn lì yǐ cì yù shí zāi! fū jiāo zhī wèi fēi, zhòng jiàn ér bù zhǐ, suì zhì dà luàn. gù lǐ yì zhī suǒ qì, kě yǐ jué yǐ.
於是公叔伟长疾其若彼,力不能正,不忍见之,尔乃发愤著论,杜门绝交,斯诚感激有为而然。盖矫枉而过正,非经常之永训也。徒当远非类之党,慎谄黩之源。何必裸袒以诡彼己,断粒以刺玉食哉!夫交之为非,重谏而不止,遂至大乱。故礼义之所弃,可以绝矣。