huò yuē:" wěi dà yú shēn zhě, bù kě diào chén xián yú jūn zhě, bù kě rèn. gù kǒu bù róng ér qiáng tūn zhī zhě bì gěng, cái fēi pǐ ér ān zhàng zhī zhě jiàn qīng."
或曰:“尾大於身者,不可掉;臣贤於君者,不可任。故口不容而强吞之者必哽,才非匹而安仗之者见轻。”
bào piáo zǐ yuē:" guǐ zāi, yán hū! xī zhě jīng zi zǒng jiǎo ér shè xiāng shì, shí lài èr shí wǔ lǎo, zhēn hū huì kāng. zi jiàn qǐ jiā ér zhì dà bāng, shí yóu shèng jǐ zhě duō, ér zhāo qí hóng yì. qí huán shā xiōng ér lì, niǎo shòu qí xíng, bèi fā yí jiǔ, fù lǘ sān bǎi, wěi zhèng zhòng fù, suì wèi bà zōng yí wú jì zhōng, huò luàn jí qǐ. lǔ yòng jì zǐ èr shí yú nián, nèi wú bǐ zhèng, wài wú qīn xuē rén zhī wáng méi, tiǎn cuì xiǎng jí. qǐ fēi cái suǒ bù dǎi, qí gōng rú bǐ zì rèn qí shì, qí huò rú cǐ hū!"
抱朴子曰:“诡哉,言乎!昔者荆子总角而摄相事,实赖二十五老,臻乎惠康。子贱起家而治大邦,实由胜己者多,而招其弘益。齐桓杀兄而立,鸟兽其行,被发彝酒,妇闾三百,委政仲父,遂为霸宗;夷吾既终,祸乱亟起。鲁用季子二十余年,内无秕政,外无侵削;人之亡没,殄瘁响集。岂非才所不逮,其功如彼;自任其事,其祸如此乎!”
" hàn gāo jué cè yú xuán wéi, dìng shèng hū qiān lǐ, zé bù rú liáng píng zhì bīng duō ér yì shàn, suǒ xiàng wú dí, zé bù rú xìn bù jiān ér yòng zhī, dì yè kè chéng. gù jí bù lèi qū, wèi ruò tuō chéng hū yì zú xún fēi zhú zǒu, wèi ruò jiǎ jì hū yīng quǎn. fū jìn nǔ nán gòu, ér kě yǐ cuī jiān dǎi yuǎn dà zhōu nán chéng, ér kě yǐ zhì zhòng jì shēn měng jiàng nán yù, ér kě yǐ zhé chōng tà jìng gāo xián nán lín, ér kě yǐ yōu xù yí lún.
“汉高决策於玄帏,定胜乎千里,则不如良平;治兵多而益善,所向无敌,则不如信布;兼而用之,帝业克成。故疾步累趋,未若托乘乎逸足;寻飞逐走,未若假伎乎鹰犬。夫劲弩难彀,而可以摧坚逮远;大舟难乘,而可以致重济深;猛将难御,而可以折冲拓境;高贤难临,而可以攸叙彝伦。
" xī lǔ āi yōng zhǔ yě, ér zhòng ní shàng shèng, bù gǎn bù jìn qí jié qí jǐng xià cái yě, ér yàn yīng dà xián, bù gǎn bù jié qí chéng. qǐ yǒu rén chén dāng yǔ qí jūn xiào zhì lì zhī duō shǎo, jì jú liàng zhī yōu liè, bì xū yáo shùn nǎi wèi zhī yì zāi! hé shì fēi jūn? hé shǐ fēi mín? chǐ lìng qí jūn bù jí táng yú, cǐ yì dá zhě zhī yòng xīn yě."
“昔鲁哀庸主也,而仲尼上圣,不敢不尽其节;齐景下才也,而晏婴大贤,不敢不竭其诚。岂有人臣当与其君校智力之多少,计局量之优劣,必须尧舜乃为之役哉!何事非君?何使非民?耻令其君不及唐虞,此亦达者之用心也。”