bào piáo zǐ yuē: kè cháo yú yún:" xiān shēng zài yíng bào yī, tāo jǐng líng yuān, bèi sú dú zhù, miǎo ěr xiāo rán. jì jué ér yóu yù, bù qī yú xīn shù fēn dìng ér shì lèi, wú xì yú xiōng jiān. bó yáng yǐ dào dé wéi shǒu, zhuāng zhōu yǐ xiāo yáo guān piān, yòng néng biāo jùn gé yú jiǔ xiāo, xuān fāng liè yú wǎng jí yě. jīn xiān shēng gāo shàng wù yòng, shēn bù fú shi, ér zhe jūn dào chén jié zhī shū bù jiāo yú shì, ér zuò jī sú jiù shēng zhī lùn shén ài gǔ gàn máo, ér zhuì yòng bīng zhàn shǒu zhī fǎ bù yíng jìn qū, ér yǒu shěn jǔ qióng dá zhī piān méng qiè huò yān."
抱朴子曰:客嘲余云:“先生载营抱一,韬景灵渊,背俗独住,邈尔萧然。计决而犹豫,不栖於心术;分定而世累,无系於胸间。伯阳以道德为首,庄周以逍遥冠篇,用能标峻格於九霄,宣芳烈於罔极也。今先生高尚勿用,身不服事,而著君道臣节之书;不交於世,而作讥俗救生之论;甚爱骨干毛,而缀用兵战守之法;不营进趋,而有审举穷达之篇;蒙窃惑焉。”
bào piáo zǐ yuē:" jūn chén zhī dà, cì yú tiān dì, sī lè yǒu dào, chū chù yī qíng, yǐn xiǎn rèn shí, yán yì hé xì. dà rén jūn zǐ, yǔ shì biàn tōng. lǎo zi wú wéi zhě yě, guǐ gǔ zhōng yǐn zhě yě, ér zhe qí shū, xián lùn shì wù. hé bì shēn jū qí wèi, rán hòu nǎi yán qí shì hū? fū qì fēi qióng yáo, chǔ hé bù qì, zhì fēi qián qiú, fēng yún bù jí. yú cái duǎn dé báo, gàn bù shì zhì, chū chù tóng guī, xíng zhǐ yī zhì, qǐ bì dá guān, nǎi kě yì zhèng shì jūn, fǒu zé bù kě lùn zhì luàn hū? cháng hèn zhuāng shēng yán xíng zì fá, zhì gù shì yè, shēn jū qī yuán ér duō dàn tán, hǎo huà guǐ mèi, zēng tú gǒu mǎ, xiá xì zhōng zhēn, biǎn huǐ rén yì. kě wèi diāo hǔ huà lóng, nán yǐ zhēng fēng yún kōng bǎn yì wàn, bù néng jiù wú qián. rú zǐ zhī zhú mǎ, bù miǎn yú jiǎo bō shì bàn zhī yíng àn, wú yì yú fù xū yě."
抱朴子曰:“君臣之大,次於天地,思乐有道,出处一情,隐显任时,言亦何系。大人君子,与事变通。老子无为者也,鬼谷终隐者也,而著其书,咸论世务。何必身居其位,然後乃言其事乎?夫器非琼瑶,楚和不泣,质非潜虬,风云不集。余才短德薄,干不适治,出处同归,行止一致,岂必达官,乃可议政事君,否则不可论治乱乎?常恨庄生言行自伐,桎梏世业,身居漆园而多诞谈,好画鬼魅,憎图狗马,狭细忠贞,贬毁仁义。可谓雕虎画龙,难以征风云;空板亿万,不能救无钱。孺子之竹马,不免於脚剥;士柈之盈案,无益於腹虚也。”
huò rén yòu yuē:" rán wú zi suǒ zhe, dàn duàn fēng sú, yán kǔ cí zhí, wú kǒng shì zú qǔ zēng zài wèi, zhāo bìn yú shí, fēi suǒ yǐ yáng shēng fā yù, jiàn guì zhī dào yě."
或人又曰:“然吾子所著,弹断风俗,言苦辞直,吾恐适足取憎在位,招摈於时,非所以扬声发誉,见贵之道也。”
bào piáo zǐ yuē:" fū zhì qì zhě zhēn yú zhōu jí, ér bù yǐ biàn shì wài xíng wéi shàn lì yán zhě guì yú zhù jiào, ér bù yǐ ǒu sú jí yù wéi gāo. ruò tú ē shùn chǎn yú, xū měi yǐn è, qǐ suǒ kuāng shī bì wéi, xǐng mí bǔ guò zhě hū? lǜ guǎ hé ér fèi bái xuě zhī yīn, xián nán shòu ér jiàn lián chéng zhī jià, yú wú qǔ yān. fēi bù néng shǔ huá yàn yǐ qǔ yuè, fēi bù zhī kàng zhí yán zhī duō lìn, rán bù rěn wéi qíng qū bǐ, cuò làn zhēn wěi, yù lìng xīn kǒu xiāng qì, gù bù kuì jǐng, jì zhī yīn zhī zài hòu yě. fǒu tài yǒu mìng, tōng sāi tīng tiān, hé bì shū xíng yán yòng, róng jí dāng nián hū? fū jūn zǐ zhī kāi kǒu dòng bǐ, bì jiè wù bì, shì zhěng léi tóng zhī qīng xié, cuō lóng liú dùn zhī àn huì, ér zhù shū zhě tú shì nòng huá zǎo, zhāng zhé yū kuò, shǔ nán yàn wú yì zhī cí, zhì mǐ lì xū yán zhī měi, yǒu shì jiān bái lì xiū zhī shū, gōng sūn xíng míng zhī lùn, suī kuàng lóng tiān dì zhī wài, wēi rù wú jiàn zhī nèi, lì jiě lián huán, lí tóng hé yì, niǎo yǐng bù dòng, jī luǎn yǒu zú, quǎn kě wèi yáng, dà guī cháng shé zhī yán, shì zú shì qiǎo biǎo qí yǐ kuáng sú, hé yì hū huà áo cāng yǐ jiù jī, yǎng tiān hàn yǐ jiě kě. shuō kūn shān zhī duō yù, bù néng zhèn yuán xiàn zhī pín guān yào cáng zhī bù lǐng, bù néng zhì wēi jí zhī jí mò zǐ kè mù jī yǐ lì tiān, bù rú sān cùn zhī chē jīn hài guǎn qīng zhù qí jì yú jīn xiàng, bù rú nú mǎ zhī zhōu yòng. yán gāo qiū tiān ér bù kě shī zhě, qiū bù yǔ yì yě."
抱朴子曰:“夫制器者珍於周急,而不以辨饰外形为善;立言者贵於助教,而不以偶俗集誉为高。若徒阿顺谄谀,虚美隐恶,岂所匡失弼违,醒迷补过者乎?虑寡和而废白雪之音,嫌难售而贱连城之价,余无取焉。非不能属华艳以取悦,非不知抗直言之多吝,然不忍违情曲笔,错滥真伪,欲令心口相契,顾不愧景,冀知音之在後也。否泰有命,通塞听天,何必书行言用,荣及当年乎?夫君子之开口动笔,必戒悟蔽,式整雷同之倾邪,磋砻流遁之暗秽,而著书者徒饰弄华藻,张磔迂阔,属难验无益之辞,治靡丽虚言之美,有似坚白厉修之书,公孙刑名之论,虽旷笼天地之外,微入无间之内,立解连环,离同合异,鸟影不动,鸡卵有足,犬可为羊,大龟长蛇之言,适足示巧表奇以诳俗,何异乎画敖仓以救饥,仰天汉以解渴。说昆山之多玉,不能赈原宪之贫;观药藏之簿领,不能治危急之疾;墨子刻木鸡以厉天,不如三寸之车金害;管青铸骐骥於金象,不如驽马之周用。言高秋天而不可施者,丘不与易也。”