yù zuò jīng jīn měi yù de rén pǐn, dìng cóng liè huǒ zhōng duàn lái sī lì xiān tiān jiē dì de shì gōng, xū xiàng báo bīng shàng lǚ guò.
欲做精金美玉的人品,定從烈火中煅來;思立掀天揭地的事功,須向薄冰上履過。
yī niàn cuò, biàn jué bǎi xíng jiē fēi, fáng zhī dāng rú dù hǎi fú náng, wù róng yī zhēn zhī xià lòu wàn shàn quán, shǐ dé yī shēng wú kuì. xiū zhī dāng rú líng yún bǎo shù, xū jiǎ zhòng mù yǐ chēng chí.
一念錯,便覺百行皆非,防之當如渡海浮囊,勿容一針之罅漏;萬善全,始得一生無愧。修之當如凌雲寶樹,須假眾木以撐持。
máng chù shì wèi, cháng xiàng xián zhōng xiān jiǎn diǎn, guò jǔ zì xī. dòng shí niàn xiǎng, yù cóng jìng lǐ mì cāo chí, fēi xīn zì xī.
忙處事為,常向閒中先檢點,過舉自稀。動時念想,預從靜里密操持,非心自息。
wèi shàn ér yù zì gāo shèng rén, shī ēn ér yù yào míng jié hǎo, xiū yè ér yù jīng shì hài sú, zhí jié ér yù biāo yì jiàn qí, cǐ jiē shì shàn niàn zhōng gē máo, lǐ lù shàng jīng jí, zuì yì jiā dài, zuì nán bá chú zhě yě. xū shì dí jǐn zhā zǐ, zhǎn jué méng yá, cái jiàn běn lái zhēn tǐ.
為善而欲自高勝人,施恩而欲要名結好,修業而欲驚世駭俗,植節而欲標異見奇,此皆是善念中戈矛,理路上荊棘,最易夾帶,最難拔除者也。須是滌盡渣滓,斬絕萌芽,才見本來真體。
néng qīng fù guì, bù néng qīng yī qīng fù guì zhī xīn néng zhòng míng yì, yòu fù zhòng yī zhòng míng yì zhī niàn. shì shì jìng zhī chén fēn wèi sǎo, ér xīn jìng zhī jiè dì wèi wàng. cǐ chù bá chú bù jìng, kǒng shí qù ér cǎo fù shēng yǐ.
能輕富貴,不能輕一輕富貴之心;能重名義,又復重一重名義之念。是事境之塵氛未掃,而心境之芥蒂未忘。此處拔除不淨,恐石去而草復生矣。
fēn rǎo gù nì zhì zhī chǎng, ér kū jì yì gǎo xīn zhī dì. gù xué zhě dāng qī xīn yuán mò, yǐ níng wú zhēn tǐ. yì dāng shì zhì tián yú, yǐ yǎng wú yuán jī.
紛擾固溺志之場,而枯寂亦槁心之地。故學者當棲心元默,以寧吾真體。亦當適志恬愉,以養吾圓機。
zuó rì zhī fēi bù kě liú, liú zhī zé gēn jìn fù méng, ér chén qíng zhōng lèi hū lǐ qù jīn rì zhī shì bù kě zhí, zhí zhī zé zhā zǐ wèi huà, ér lǐ qù fǎn zhuǎn wèi yù gēn.
昨日之非不可留,留之則根燼復萌,而塵情終累乎理趣;今日之是不可執,執之則渣滓未化,而理趣反轉為欲根。
wú shì biàn sī yǒu xián zá niàn xiǎng fǒu. yǒu shì biàn sī yǒu cū fú yì qì fǒu. dé yì biàn sī yǒu jiāo jīn cí sè fǒu. shī yì biàn sī yǒu yuàn wàng qíng huái fǒu. shí shí jiǎn diǎn, dào de cóng duō rù shǎo cóng yǒu rù wú chù, cái shì xué wèn dí zhēn xiāo xī.
無事便思有閒雜念想否。有事便思有粗浮意氣否。得意便思有驕矜辭色否。失意便思有怨望情懷否。時時檢點,到得從多入少、從有入無處,才是學問的真消息。
shì rén yǒu bǎi zhé bù huí zhī zhēn xīn, cái yǒu wàn biàn bù qióng zhī miào yòng. lì yè jiàn gōng, shì shì yào cóng shí dì zhe jiǎo, ruò shǎo mù shēng wén, biàn chéng wěi guǒ jiǎng dào xiū dé, niàn niàn yào cóng xū chù lì jī, ruò shāo jì gōng xiào, biàn luò chén qíng.
士人有百折不回之真心,才有萬變不窮之妙用。立業建功,事事要從實地着腳,若少慕聲聞,便成偽果;講道修德,念念要從虛處立基,若稍計功效,便落塵情。
shēn bù yí máng, ér máng yú xián xiá zhī shí, yì kě jǐng tì duò qì xīn bù kě fàng, ér fàng yú shōu shè zhī hòu, yì kě gǔ chàng tiān jī.
身不宜忙,而忙於閒暇之時,亦可儆惕惰氣;心不可放,而放於收攝之後,亦可鼓暢天機。
zhōng gǔ tǐ xū, wèi shēng wén ér zhāo jī zhuàng mí lù xìng yì, yīn huàn yǎng ér shòu jī mí. kě jiàn míng wèi zhāo huò zhī běn, yù nǎi sàn zhì zhī méi. xué zhě bù kě bù lì wèi sǎo chú yě.
鐘鼓體虛,為聲聞而招擊撞;麋鹿性逸,因豢養而受羈縻。可見名為招禍之本,欲乃散志之媒。學者不可不力為掃除也。
yī niàn cháng xīng, cái bì qù shén gōng guǐ shǐ xiān chén bù rǎn, fāng jiě kāi dì wǎng tiān luó.
一念常惺,才避去神弓鬼矢;纖塵不染,方解開地網天羅。
yī diǎn bù rěn de niàn tóu, shì shēng mín shēng wù zhī gēn yá yī duàn bù wèi de qì jié, shì chēng tiān chēng dì zhī zhù shí. gù jūn zǐ yú yī chóng yī yǐ bù rěn shāng cán, yī lǚ yī sī wù róng tān mào, biàn kě wèi wàn wù lì mìng tiān dì lì xīn yǐ.
一點不忍的念頭,是生民生物之根芽;一段不為的氣節,是撐天撐地之柱石。故君子於一蟲一蟻不忍傷殘,一縷一絲勿容貪冒,便可為萬物立命、天地立心矣。
bō kāi shì shàng chén fēn, xiōng zhōng zì wú huǒ yàn bīng jìng xiāo què xīn zhōng bǐ lìn, yǎn qián shí yǒu yuè dào fēng lái.
撥開世上塵氛,胸中自無火焰冰競;消卻心中鄙吝,眼前時有月到風來。
xué zhě dòng jìng shū cāo xuān jì yì qù, hái shì duàn liàn wèi shú, xīn shén hùn xiáo gù ěr. xū shì cāo cún hán yǎng, dìng yún zhǐ shuǐ zhōng, yǒu yuān fēi yú yuè de jǐng xiàng fēng kuáng yǔ zhòu chù, yǒu bō tián làng jìng de fēng guāng, cái jiàn chù yī huā qí zhī miào.
學者動靜殊操、喧寂異趣,還是鍛煉未熟,心神混淆故耳。須是操存涵養,定雲止水中,有鳶飛魚躍的景象;風狂雨驟處,有波恬浪靜的風光,才見處一化齊之妙。
xīn shì yī kē míng zhū. yǐ wù yù zhàng bì zhī, yóu míng zhū ér hùn yǐ ní shā, qí xǐ dí yóu yì yǐ qíng shí chèn tiē zhī, yóu míng zhū ér shì yǐ yín huáng, qí xǐ dí zuì nán. gù xué zhě bù huàn gòu bìng, ér huàn jié bìng zhī nán zhì bù wèi shì zhàng, ér wèi lǐ zhàng zhī nán chú.
心是一顆明珠。以物慾障蔽之,猶明珠而混以泥沙,其洗滌猶易;以情識襯貼之,猶明珠而飾以銀黃,其洗滌最難。故學者不患垢病,而患潔病之難治;不畏事障,而畏理障之難除。
qū ké de wǒ yào kàn de pò, zé wàn yǒu jiē kōng ér qí xīn cháng xū, xū zé yì lǐ lái jū xìng mìng de wǒ yào rèn dé zhēn, zé wàn lǐ jiē bèi ér qí xīn cháng shí, shí zé wù yù bù rù.
軀殼的我要看得破,則萬有皆空而其心常虛,虛則義理來居;性命的我要認得真,則萬理皆備而其心常實,實則物慾不入。
miàn shàng sǎo kāi shí céng jiǎ, méi mù cái wú kě zēng xiōng zhōng dí qù shù dòu chén, yǔ yán fāng jué yǒu wèi.
面上掃開十層甲,眉目才無可憎;胸中滌去數斗塵,語言方覺有味。
wán dé xīn shàng zhī běn lái, fāng kě yán le xīn jǐn dé shì jiān zhī cháng dào, cái kān lùn chū shì.
完得心上之本來,方可言了心;盡得世間之常道,才堪論出世。
wǒ guǒ wèi hóng lú dà yě, hé huàn wán jīn dùn tiě zhī bù kě táo róng. wǒ guǒ wèi jù hǎi zhǎng jiāng, hé huàn héng liú wū dú zhī bù néng róng nà.
我果為洪爐大冶,何患頑金鈍鐵之不可陶熔。我果為巨海長江,何患橫流污瀆之不能容納。
bái rì qī rén, nán táo qīng yè zhī guǐ bào hóng yán shī zhì, kōng yí hào shǒu zhī bēi shāng.
白日欺人,難逃清夜之鬼報;紅顏失志,空貽皓首之悲傷。
yǐ jī huò cái zhī xīn jī xué wèn, yǐ qiú gōng míng zhī niàn qiú dào dé, yǐ ài qī zǐ zhī xīn ài fù mǔ, yǐ bǎo jué wèi zhī cè bǎo guó jiā, chū cǐ rù bǐ, niàn lǜ zhǐ chà háo mò, ér chāo fán rù shèng, rén pǐn qiě pàn xīng yuān yǐ. rén hú bù měng rán zhuǎn niàn zāi!
以積貨財之心積學問,以求功名之念求道德,以愛妻子之心愛父母,以保爵位之策保國家,出此入彼,念慮只差毫末,而超凡入聖,人品且判星淵矣。人胡不猛然轉念哉!
lì bǎi fú zhī jī, zhī zài yī niàn cí xiáng kāi wàn shàn zhī mén, wú rú cùn xīn yì sǔn.
立百福之基,只在一念慈祥;開萬善之門,無如寸心挹損。
sāi dé wù yù zhī lù, cái kān pì dào yì zhī mén chí dé chén sú zhī jiān, fāng kě tiāo shèng xián zhī dān.
塞得物慾之路,才堪辟道義之門;弛得塵俗之肩,方可挑聖賢之擔。
róng de xìng qíng shàng piān sī, biàn shì yī dà xué wèn xiāo de jiā tíng nèi xián xuě, cái wèi huǒ nèi zāi lián.
容得性情上偏私,便是一大學問;消得家庭內嫌雪,才為火內栽蓮。
shì lǐ yīn rén yán ér wù zhě, yǒu wù hái yǒu mí, zǒng bù rú zì wù zhī liǎo liǎo yì xìng cóng wài jìng ér dé zhě, yǒu de hái yǒu shī, zǒng bù rú zì dé zhī xiū xiū.
事理因人言而悟者,有悟還有迷,總不如自悟之了了;意興從外境而得者,有得還有失,總不如自得之休休。
qíng zhī tóng chù jí wèi xìng, shě qíng zé xìng bù kě jiàn, yù zhī gōng chù jí wèi lǐ, shě yù zé lǐ bù kě míng. gù jūn zǐ bù néng miè qíng, wéi shì píng qíng ér yǐ bù néng jué yù, wéi qī guǎ yù ér yǐ.
情之同處即為性,舍情則性不可見,欲之公處即為理,舍欲則理不可明。故君子不能滅情,惟事平情而已;不能絕欲,惟期寡慾而已。
yù yù biàn ér wú cāng máng, xū xiàng cháng shí niàn niàn shǒu dé dìng yù lín sǐ ér wú tān liàn, xū xiàng shēng shí shì shì kàn de qīng.
欲遇變而無倉忙,須向常時念念守得定;欲臨死而無貪戀,須向生時事事看得輕。
yī niàn guò chà, zú sàng shēng píng zhī shàn zhōng shēn jiǎn chì, nán gài yī shì zhī qiān.
一念過差,足喪生平之善;終身檢飭,難蓋一事之愆。
cóng wǔ gēng zhěn xí shàng cān kān xīn tǐ, qì wèi dòng, qíng wèi méng, cái jiàn běn lái miàn mù xiàng sān shí yǐn shí zhōng ān liàn shì wèi, nóng bù xīn, dàn bù yàn, fāng wèi qiè shí gōng fū.
從五更枕席上參勘心體,氣未動,情未萌,才見本來面目;向三時飲食中諳練世味,濃不欣,淡不厭,方為切實工夫。