strong dí rén jié zòu cān wū lì hóng rú zhēn jiē jiàn dà yuán strong
狄仁傑奏參污吏 洪如珍接見大員
què shuō wǔ sān sī lái zhì cháo fáng, guǒ jiàn xiǎo huáng mén yǔ dí rén jié xuān rǎng, zǒu dào miàn qián, xiàng zhe dí gōng fèng le yī gè yī, nǎi shuō dào: dà rén nǎi cháo tíng dà chén, hé gù tóng cháo tíng de xiǎo lì zhēng lùn, qǐ bù shī le dà rén de tǐ miàn? ruò zhè bān rén, yǒu shén me guò shī, jǐn kě jù shí zòu wén ne, ruò zhè yàng hú nào, hái suàn shén me fēng jiāng dà lì? xiàn zài tài hòu yǒu zhǐ, zhào rǔ rù jiàn, nǐ qiě suí wǒ jìn lái. dí gōng duì tā yī kàn, nián jì shèn shì yòu xiǎo, lǜ páo yù dài, tóu dài wū shā, jiù zhī shì wǔ sān sī qián lái. dāng shí gù zuò bù zhī, gāo shēng yán dào: wǒ shuō cháo tíng zhǔ zi, shèn shì qīng míng, qǐ yǒu xīn jiǎn fàng de dà chén, bù néng cháo guān zhī lǐ! kě hèn bèi zhè bān xiǎo rén, qī jūn wù guó, jiāng yī tǒng jiāng shān, bài huài yú xiǎo rén zhī shǒu. zhū lì rén nà sī yǐ wǔ sān sī wèi hù fú, cǐ nǎi shì gǒu dǎng hú qún, tān zāng wǎng fǎ, suàn shén me huáng jiā guó qī? jì rán tài hòu mìng nǐ xuān zhǐ, hái bù zhī zūn xìng dà míng, xiàn jū hé zhí?
卻說武三思來至朝房,果見小黃門與狄仁傑喧嚷,走到面前,向着狄公奉了一個揖,乃說道:「大人乃朝廷大臣,何故同朝廷的小吏爭論,豈不失了大人的體面?若這班人,有什麼過失,盡可據實奏聞呢,若這樣胡鬧,還算什麼封疆大吏?現在太后有旨,召汝入見,你且隨我進來。」狄公對他一看,年紀甚是幼小,綠袍玉帶,頭戴烏紗,就知是武三思前來。當時故作不知,高聲言道:「我說朝廷主子,甚是清明,豈有新簡放的大臣,不能朝觀之禮!可恨被這班小人,欺君誤國,將一統江山,敗壞於小人之手。朱利人那廝以武三思為護符,此乃是狗黨狐群,貪贓枉法,算什麼皇家國戚?既然太后命你宣旨,還不知尊姓大名,現居何職?」
wǔ sān sī tīng tā mà le zhè yī fān, nǎ lǐ hái gǎn kāi kǒu, xīn xià àn dào: cǐ rén fēi bǐ xún cháng, ruò lìng tā jiǔ zài cháo zhōng, yǔ wǒ děng shén wèi bù biàn. cǐ shí dāng wǒ de miàn, shàng gǎn zuò bù zhī, zhǐ sāng mà huái, rú cǐ, bèi hòu gèng kě xiǎng jiàn le. fù yòu jiàn wèn tā de xìng míng, gèng bù gǎn shuō chū, nǎi jí dào: tài hòu xiàn zài jīn diàn shàng, lì děng guān jiàn, dà rén gǎn sù qián qù jiàn jià bà. nǐ wǒ tóng wèi yī diàn zhī chén, cǐ shí bù zhī wǒ de xìng míng hòu lái zǒng kě zhī dào. shuō zhe hè lìng xiǎo huáng mén tuì qù, zì jǐ zài qián yǐn lù, dí gōng suí hòu chuān le jǐ gè piān diàn, lái zhì wǔ mén. wǔ sān sī xiān mìng dí gōng zài cǐ shāo dài, zì jǐ jìn qù, xiān zài yù jià qián huí zòu, rán hòu zhí diàn guān chū lái hǎn dào: tài hòu yǒu zhǐ, chuán hé nán xún fǔ dí rén jié cháo jiàn. dí gōng suí jí qū jìn wǔ mén, fǔ fú jīn diàn, xiàng shàng zòu dào: chén hé nán xún fǔ dí rén jié jiàn jià, yuàn wú huáng wàn suì wàn suì!
武三思聽他罵了這一番,哪裡還敢開口,心下暗道:「此人非比尋常,若令他久在朝中,與我等甚為不便。此時當我的面,尚敢作不知,指桑罵槐,如此,背後更可想見了。」復又見問他的姓名,更不敢說出,乃即道:「太后現在金殿上,立等觀見,大人趕速前去見駕罷。你我同為一殿之臣,此時不知我的姓名;後來總可知道。」說着喝令小黃門退去,自己在前引路,狄公隨後穿了幾個偏殿,來至午門。武三思先命狄公在此稍待,自己進去,先在御駕前回奏,然後值殿官出來喊道:「太后有旨,傳河南巡撫狄仁傑朝見。」狄公隨即趨進午門,俯伏金殿,向上奏道:「臣河南巡撫狄仁傑見駕,願吾皇萬歲萬歲!」
wǔ hòu zài yù àn shàng, lóng mù guān kàn, zhǐ jiàn tā guì bài cóng róng, shí shì xiāng chén de qì dù, dāng jí wèn shuō dào: qīng jiā hé rì yóu chāng píng qǐ chéng, yán tú fēng sú, nián chéng kě fǒu fēng zú? qián zhě shān dōng xún fǔ yán lì běn, bǎo zòu qīng jiā, zhèng shēng zhuó zhù, gū jiā lián cái shén dǔ, gù cǐ yuè jí ér shēng. jì rán dào le jīng zhōng, hé bù xiān zhì huáng mén guān chù guà hào, yǐ biàn rù cháo jiàn zhèn? dí gōng dāng jí zòu dào: chén yú mèi zhè cái, háo wú zhī shí, méng sī bá zhuó, shēn jù bù chēng qí zhí, zhǐ yǐ shèng juàn yōu lóng, wéi yǒu jié lì bào xiào. chén yú qián yuè yóu chāng píng fù jīng, yán tú nián suì, kě bo fēng shōu, wéi tān guān wū lì tài duō, bǎi xìng zì bù liáo shēng, chéng wèi kě lǜ.
武后在御案上,龍目觀看,只見他跪拜從容,實是相臣的氣度,當即問說道:「卿家何日由昌平起程,沿途風俗,年成可否豐足?前者山東巡撫閻立本,保奏卿家,政聲卓著,孤家憐才甚篤,故此越級而升。既然到了京中,何不先至黃門官處掛號,以便入朝見朕?」狄公當即奏道:「臣愚昧這才,毫無知識,蒙思拔擢,深懼不稱其職,只以聖眷優隆,惟有竭力報效。臣於前月由昌平赴京,沿途年歲,可卜豐收,惟貪官污吏太多,百性自不聊生,誠為可慮。」
wǔ hòu tīng le zhè huà, lián máng wèn dào: gū jiā yù jí yǐ lái, lǚ xià míng zhào, mìng dì fāng guān, gè ài mín qín shèn. qīng jiā jiàn shuí rú cǐ, qiě jù shí zòu lái. dí gōng guì zòu shuō dào: xiàn yǒu hé nán fǔ qīng hé xiàn zhōu bo chéng, biàn tān zāng wǎng fǎ, hài nüè mín shēng, píng rì zhuān tóng è gùn tǔ háo yú ròu bǎi xìng, jìng nèi yǒu fù hù céng yǒu cái, bà zhàn mín tián, jiān zhàn mín nǚ, zhū bān è jī, dào lù xuān chuán. bǎi xìng kòng gào yá mén, fǎn shuō xiǎo mín de bú shì. tuī yuán qí gù, jiē zhè liǎng gè rén shì zhāng chāng zōng de jiā nú, zhāng chāng zōng shì huáng shàng de chǒng chén, yǐ gù mù wú fǎ jì. ruò cǐ tān guān wū lì, rú bù jǐn fǎ chéng zhì, zé rì shèn yī rì, bǎi xìng shòu hài wú qióng, bì zhì jī chéng dà biàn, cǐ nǎi wài guān de è xí. jīng guān de dòu bì, chén rù jīng dū wèi néng jǐn xī. dàn shì huáng mén guān zhū lì rén ér yán, chén shì fèng mìng de zhòng chén, jiǎn fàng de xún fǔ, jìn jīng bì jiàn, lǐ hé xiān fù gāi chù guà hào. huáng mén guān zhū lì rén, wèi chén shēng rèn xún fǔ, shì yīn qǐng tuō wǔ sān sī huì lù ér lái. tā nǎi wǔ sān sī de qī jiù, zì chēng shì huáng qīn guó qī, lè lìng chén xià sòng tā yī qiān liǎng lì guī, fāng kěn dài lǐng yǐn jiàn. chén nǎi yóu xiàn lìng jiàn shēng, píng rì qīng zhèng lián míng, chú yīng dé de fèng lù, yú jiē yī chén bù rǎn, nǎ lǐ yǒu zhè zāng yín sòng tā? shuí zhī tā zǔ náo rù guān, lìng huáng mén jiǎ chuán shèng zhǐ, bù zhǔn wēi chén rù cháo. shè fēi bì xià hòu ēn, chuán zhào xuān jiàn, kǒng zài chí yī nián, yě nán dé zài jiàn shèng shàng. zhè bān xiǎo rén, jū guān dāng guó, jiē shì quán zhàng wǔ sān sī zhāng chāng zōng děng rén zhī lì, ruò bù jiāng děng cǐ rén bà chì, qū zhú chū jīng, kǒng guān lì bù néng zhěng chì, bǎi xìng shòu hài rì shēn, tiān xià dà jú, bù kān shè xiǎng! chén shòu guó hòu ēn, gù mào sǐ yǎn zòu, fú qǐ wǒ zhǔ shī xíng.
武后聽了這話,連忙問道:「孤家御極以來,屢下明詔,命地方官,各愛民勤慎。卿家見誰如此,且據實奏來。」狄公跪奏說道:「現有河南府清河縣周卜成,便貪贓枉法,害虐民生,平日專同惡棍土豪魚肉百姓,境內有富戶曾有才,霸占民田,奸占民女,諸般惡跡,道路宣傳。百姓控告衙門,反說小民的不是。推原其故,皆這兩個人是張昌宗的家奴,張昌宗是皇上的寵臣,以故目無法紀。若此貪官污吏,如不盡法懲治,則日甚一日,百姓受害無窮,必至激成大變,此乃外官的惡習。京官的竇弊,臣入京都未能盡悉。但是黃門官朱利人而言,臣是奉命的重臣,簡放的巡撫,進京陛見,理合先赴該處掛號。黃門官朱利人,謂臣升任巡撫,是因請託武三思賄賂而來。他乃武三思的妻舅,自稱是皇親國戚,勒令臣下送他一千兩例規,方肯帶領引見。臣乃由縣令薦升,平日清正廉明,除應得的俸祿,余皆一塵不染,哪裡有這贓銀送他?誰知他阻撓入觀,令黃門假傳聖旨,不准微臣入朝。設非陛下厚恩,傳詔宣見,恐再遲一年,也難得再見聖上。這班小人,居官當國,皆是全仗武三思、張昌宗等人之力,若不將等此人罷斥,驅逐出京,恐官力不能整飭,百姓受害日深,天下大局,不堪設想!臣受國厚恩,故冒死演奏,伏乞我主施行。」
wǔ hòu tīng tā zòu bì àn dào: cǐ rén hǎo dà de dǎn liàng, zhāng chāng zōng wǔ sān sī, jiē wǒ chǒng ài zhī rén, tā chū rù jīng zhōng jiàn zhèn, biàn rú cǐ cān zòu tā men, kě jiàn tā píng rì de shì wèi mín wèi guó le, bù bì quán guì de rén ne. suī zé cǐ shì nǐ kě zòu míng, jiào gū jiā rú hé fā luò? jiāng tā liǎng rén gé zhí, yú xīn shí shì bù rěn, kuàng qiě gōng zhōng yǐ hòu wú rén péi bàn le ruò shì bù wèn, dí rén jié nǎi shì xiān huáng de jiù chén, bǎi guān gèng shì bù fú le. xiǎng le yī huì, nǎi shuō dào: qīng jiā suǒ zòu, zú jiàn gé chú bì zhèng, shū kān jiā shàng. zhe zhū lì rén jiàng èr jí diào yòng, chè qù huáng mén guān de chāi shǐ zhōu bo chéng wù guó yāng mín, zhe jí xíng chè rèn. yǔ céng yǒu cái bìng bèi hài bǎi xìng, qí qīng jiā fù rèn hòu, yī bìng guī àn xùn bàn, jù zòu zhì zuì. zhāng chāng zōng wǔ sān sī gū niàn shì zhèn yǒu gōng, kě zhe wú yōng zhì yì. dí gōng jiàn yǒu zhè dào zhǐ xià, suí jí kòu tóu xiè ēn. wǔ hòu mìng tā fù xīn rèn, rán hòu juǎn lián tuì cháo, bǎi guān fēn sǎn.
武后聽他奏畢暗道:「此人好大的膽量,張昌宗、武三思,皆我寵愛之人,他初入京中見朕,便如此參奏他們,可見他平日的是為民為國了,不避權貴的人呢。雖則此事你可奏明,教孤家如何發落?將他兩人革職,於心實是不忍,況且宮中以後無人陪伴了;若是不問,狄仁傑乃是先皇的舊臣,百官更是不服了。」想了一會,乃說道:「卿家所奏,足見革除弊政,殊堪嘉尚。着朱利人降二級調用,撤去黃門官的差使;周卜成誤國殃民,着即行撤任。與曾有才並被害百姓,俟卿家赴任後,一併歸案訊辦,具奏治罪。張昌宗、武三思姑念事朕有功,可着毋庸置議。」狄公見有這道旨下,隨即叩頭謝恩。武后命他赴新任,然後捲簾退朝,百官分散。
yuán xíng chōng chū le cháo fáng, xiàng dí gōng shuō dào: dà rén jīn rì zhè fān kǒu zòu, yě suàn de chū rén yì biǎo, suī bù néng jiāng nà liǎng gè gǒu zéi chù zhì qí zuì, cóng cǐ liàng yě bù gǎn xiǎo shì nǐ wǒ le. dàn shì yī rì bù qù, jiē shì guó jiā de dà huàn, hái wàng dà rén jié lì fǎng chá, hù xiāng jiū bàn, fāng dé wèi wú fù jué zhí. dí gōng shuō dào: qǐng dà rén dàn fàng kuān xīn, wǒ dí mǒu bú shì nà qiú róng mù fù de xiǎo rén, yī fù zhè bān jiān chén, dào rèn zhī hòu, nà pà zhè wǔ hòu yǒu le guò shī, yě yào cān tā yī běn! shuō zhe liǎng gè rén fēn shǒu ér bié.
元行衝出了朝房,向狄公說道:「大人今日這番口奏,也算得出人意表,雖不能將那兩個狗賊處治其罪,從此諒也不敢小視你我了。但是一日不去,皆是國家的大患,還望大人竭力訪察,互相究辦,方得謂無負厥職。」狄公說道:「請大人但放寬心,我狄某不是那求榮慕富的小人,依附這班奸臣,到任之後,那怕這武后有了過失,也要參她一本!」說着兩個人分手而別。
dí gōng dào le kè yù, jìn le yǐn chá, yīn yǒu shèng mìng zài shēn, bù gǎn jiǔ liú jīng zhōng. wǔ hòu chū mén, bài le yì tiān de kè, zé le dì wǔ rì jiē yìn. hǎo zài zhè fǔ xún yá mén jí zài hé nán fǔ jìng nèi. táng cháo jiàn dū, zài hé nán míng wèi wài rèn, réng yǔ jīng guān yì bān, měi rì yě yào shàng cháo zòu shì, jiā zhī dí gōng yòu jiān yǒu tóng píng zhāng shì zhè gè guān zhí, rú tóng yù shǐ xiāng yàng, fán yīng zòu, shì jiàn yòu duō, suǒ yǐ měi rì jiē xū jiàn jià. zì cóng zhū lì rén jiàng jí zhī hòu, suǒ yǒu zhè bān jiān chén, jiē zhī dào zhè dí gōng de lì hài, bù gǎn xiǎo shì yú tā. zhòng rén sī xià yì dào: wǔ zhāng zhè liǎng rén rú cǐ de quán shì, shàng qiě bèi tā jìn jīng, tóu yī cì bì jiàn biàn zòu tā de bù fǎ, shèng shàng suī wèi zhǔn zòu, yǐ jiāng sān sī de qī jiù chè chāi. nǐ wǒ bú shì yī cǎo fù mù de rén, shè ruò wèi tā cān zòu yī běn, yě yào tóng zhōu bo chéng yī yàng le.
狄公到了客寓,進了飲茶,因有聖命在身,不敢久留京中。午後出門,拜了一天的客,擇了第五日接印。好在這撫巡衙門即在河南府境內。唐朝建都,在河南名為外任,仍與京官一般,每日也要上朝奏事,加之狄公又兼有同平章事這個官職,如同御史相樣,凡應奏,事件又多,所以每日皆須見駕。自從朱利人降級之後,所有這班奸臣,皆知道這狄公的利害,不敢小視於他。眾人私下議道:「武、張這兩人如此的權勢,尚且被他進京,頭一次陛見便奏他的不法,聖上雖未准奏,已將三思的妻舅撤差。你我不是依草附木的人,設若為他參奏一本,也要同周卜成一樣了。」
bù shuō zhòng rén xīn lǐ wèi jù, dān shuō dí gōng cì rì, xiān bān fā hóng tiē yù shì, zé dìng běn yuè shí sān rì chén kè jiē yìn, yī miàn mìng mǎ róng qián qù tóu dì, yī miàn zì jǐ xiān dào xún fǔ yá mén lǐ, bài huì jiù rèn de xún fǔ. cǐ shí jiù rèn de xún fǔ zhèng shì hóng rú zhēn, cǐ rén nǎi shì gè shì kuài, tóng sēng rén huái yì zì yòu jiāo hǎo, yīn huái yì shēng de měi mào chāo qún, yǒu yī rì bèi wǔ hòu kàn jiàn, biàn mìng tā wèi bái mǎ sì de zhǔ chí, fán wǔ hòu dào sì lǐ niān xiāng, jiē zhù zài sì lǐ, yín luàn zhī fēng, bǐ nán jǐn shù. sēng rén huái yì de xìng zhī hòu, gèng shì jiāo guì fēi cháng, zhì zūn wáng wèi, chū rù jù chéng yú mǎ, fán dāng cháo chén zǐ, jiē pú fú dào tú, bēi gōng jǐn lǐ.
不說眾人心裡畏懼,單說狄公次日,先頒發紅帖諭示,擇定本月十三日辰刻接印,一面命馬榮前去投遞,一面自己先到巡撫衙門裡,拜會舊任的巡撫。此時舊任的巡撫正是洪如珍,此人乃是個市儈,同僧人懷義自幼交好,因懷義生得美貌超群,有一日被武后看見,便命他為白馬寺的主持,凡武后到寺里拈香,皆住在寺里,淫亂之風,筆難盡述。僧人懷義得幸之後,更是驕貴非常,致尊王位,出入俱乘輿馬,凡當朝臣子,皆葡匐道途,卑躬盡禮。
wǔ chéng sì wǔ sān sī jiàn wǔ hòu chǒng ài yú tā, jiē yǐ tóng pú lǐ xiāng jiàn, hū tā wèi shī fù. sēng rén huái yì yīn yī rén lì báo, kǒng wǔ hòu bù néng jǐn qí yì zhōng zhī huān yuè, yòu jù le xǔ duō shì jǐng wú lài zhī tú, dù wèi sēng tú, zhōng rì zài bái mǎ sì lǐ chuán le xiē mì fǎ, rán hòu sòng jìn gōng zhōng. zhè hóng rú zhēn zhī dào zhè mén jìng, tā yǒu gè ér zi, zhǎng dé shén hǎo, yě jiù sòng zài sì nèi, bài huái yì wèi shī fù. cǐ zi shēng lái líng qiǎo, suǒ chuán de mì fǎ, bǐ qún rén gé wài de huó dòng. yīn cǐ huái yì fēi cháng xǐ huān tā, jìn yú tài hòu, tài hòu dà wèi chǒng ài. yóu cǐ zài wǔ hòu miàn qián, qiú zhī zài sì, jiāng hóng rú zhēn fàng le xún fǔ. zhè xǔ duō huì jī, dí gōng hái wèi zēng zhī dào. dāng shí dào le yá mén, jiāng míng tiě tóu jìn hào fáng, jiàn shì xīn rèn xún fǔ dà rén, gǎn jǐn sòng yǔ zhí tiē de jiā rén dào lǐ tóu tōng bào, cǐ shí hóng rú zhēn yǐ jīng dé tā ér zi de xìn xī, shuō xīn rèn de xún fǔ dào le, shí fēn gāng zhí, lián wǔ zhāng qǐng rén, jiē wèi tā yán cān, zhū lì rén yǐ jīng chè chāi. rú dào yá mén bài jiàn, bù kě dà yì.
武承嗣、武三思見武后寵愛於他,皆以童僕禮相見,呼他為師父。僧人懷義因一人力薄,恐武后不能盡其意中之歡悅,又聚了許多市井無賴之徒,度為僧徒,終日在白馬寺里傳了些秘法,然後送進宮中。這洪如珍知道這門徑,他有個兒子,長得甚好,也就送在寺內,拜懷義為師父。此子生來靈巧,所傳的秘法,比群人格外的活動。因此懷義非常喜歡他,進於太后,太后大為寵愛。由此在武后面前,求之再四,將洪如珍放了巡撫。這許多穢跡,狄公還未曾知道。當時到了衙門,將名帖投進號房,見是新任巡撫大人,趕緊送與執帖的家人到裡頭通報,此時洪如珍已經得他兒子的信息,說新任的巡撫到了,十分剛直,連武張請人,皆為他嚴參,朱利人已經撤差。如到衙門拜見,不可大意。
hóng rú zhēn kàn le zhè fēng shū xìn hòu xīn xià xiào dào: zhāng chāng zōng zhè sī, píng rì zhuān dù jì huái yì, shuō tā zhàn le tā de dì wèi, wú nài tā méi yǒu huái yì xǔ duō de mì fǎ, bù guò lǎo shí xíng shì, xiàn zài rén jié zài cān le yī běn, gé wài yào shī chǒng le. nà shí wǒ de ér zi, néng dà de xìng rèn, suī yǒu zhè xìng dí de zài jīng, hái pà shén me? dāng jiàn jiā rén lái huí, yě zhǐ de mìng gēn suí jiā rén, kāi le zhōng mén, huā tīng qǐng huì, zì jǐ yě shì huàn le guān dài, zài jiē xià hòu lì. tái tóu jiàn wài miàn yǐn jìn yī rén, shā mào wū xuē, yāo shù yù dài, nián shù wǔ shí yǐ wài, táng táng yī biǎo, rén cái pō jué wēi yán, dāng jí gǎn jǐn shàng qián yī bù, gāo shēng shuō dào: xià guān bù zhī dà rén wǎng gù, yǒu jiē lái chí, wàng qí jiàn liàng. dí gōng jiàn tā rú cǐ qiān hòu, yě jiù yán dào: dà rén nǎi qián rèn dà yuán, hé gǎn láo jiē! shuō zhe bǐ cǐ dào le huā tīng, jiàn lǐ yǐ bì, fēn bīn zhǔ zuò xià. jiā rén sòng shàng chá lái, hán wēn xù bì, gè tǔ qí huái bào.
洪如珍看了這封書信後心下笑道:「張昌宗這廝,平日專妒忌懷義,說他占了他的地位,無奈他沒有懷義許多的秘法,不過老實行事,現在仁傑再參了一本,格外要失寵了。那時我的兒子,能大得幸任,雖有這姓狄的在京,還怕什麼?」當見家人來回,也只得命跟隨家人,開了中門,花廳請會,自己也是換了冠帶,在階下候立。抬頭見外面引進一人,紗帽烏靴,腰束玉帶,年數五十以外,堂堂一表,人材頗覺威嚴,當即趕緊上前一步,高聲說道:「下官不知大人枉顧,有接來遲,望祈見諒。」狄公見他如此謙厚,也就言道:「大人乃前任大員,何敢勞接!」說着彼此到了花廳,見禮已畢,分賓主坐下。家人送上茶來,寒溫敘畢,各吐其懷抱。
hóng rú zhēn xiān wèn shuō dào: dà rén yóu xiàn lìng shēng jiē, zhuō shòu cǐ rèn, shèng shàng yōu juàn, kě wèi lóng jí le. dàn bù zhī dà rén hé shí jiē yìn, shàng qí shì zhī, yǐ biàn qiān ràng yá mén. dí gōng dào: xià guān zhī shí háo wú, shēn kǒng fù cǐ dà rèn, zhǐ yǐ shèng shàng hòu ēn, mìng shòu fēng jiāng. zuó rì guān jiàn zhī shí, shèng mìng shén wèi cōng cù, xiàn yǐ zé dìng běn yuè shí sān rì chén kè jiē yìn, hóng yù yǐ jīng bān fā, gù tè qián lái fèng bài, jí dá bǐ chén. zhì dì fāng shàng yī qiè gōng dú, hái wàng dà rén bù lìn zhēn yán, shòu yǐ zhēn zhǐ. nǎ zhī hóng rú zhēn jiàn dí gōng rú cǐ qiān bēi, yí huò ér zi suǒ xiě de shū xìn bù shí, cǐ shí fǎn bù yǐ dí rén jié wèi yì, nǎi dào: dà rén shì qīn mìng de dà chén, lǐ hé zǎo wèi jiē yìn. zhì xià guān shǒu lǐ gōng dú àn jiàn, zì lì rèn yǐ lái, wú bù zhěng lǐ yǒu fāng, dì fāng shàng wú bù guān qīng mín shùn. zòng yǒu nà xún cháng àn jiàn, jiē wú guān jǐn yào, qí xià guān jiāo xiè shí, zì rán jiāo dài qīng chǔ de, cǐ shí wú fán dà rén guò lǜ.
洪如珍先問說道:「大人由縣令升階,卓授此任,聖上優眷,可謂隆極了。但不知大人何時接印,尚祈示知,以便遷讓衙門。」狄公道:「下官知識毫無,深恐負此大任,只以聖上厚恩,命授封疆。昨日觀見之時,聖命甚為匆促,現已擇定本月十三日辰刻接印,紅諭已經頒發,故特前來奉拜,藉達鄙忱。至地方上一切公牘,還望大人不吝箴言,授以針指。」哪知洪如珍見狄公如此謙卑,疑惑兒子所寫的書信不實,此時反不以狄仁傑為意,乃道:「大人是欽命的大臣,理合早為接印。至下官手裡公牘案件,自蒞任以來,無不整理有方,地方上無不官清民順。縱有那尋常案件,皆無關緊要,俟下官交卸時,自然交代清楚的,此時無煩大人過慮。」
dí gōng jiàn tā yán tán mù zhōng wú rén de qì xiàng, xīn xià xiào dào: wǒ zhǐ zhī dào nǐ shì gè wǒ bèi, shuí zhī nǐ yě shì gè kuáng wàng bù jīng de xiǎo rén, nǐ jì rú cǐ tuō dà jū ào, běn bù yuàn jīn rì dào yào dāng miàn bó nǐ yī bó. nǎi jí shuō dào: zhào cǐ shuō lái, dà rén zài rèn shàng shù nián, zhēn nǎi shì xiǎo rén zhī fú le. dàn bù zhī mù xià shǔ xià gè yuán, kě yǔ dà rén suǒ yán xiāng hé fǒu? xià guān zì chāng píng yóu shān dōng dù huáng hé, zhì qīng hé xiàn nèi, nà gè zhōu bo chéng shèn shì yāng mín hài guó, xià guān zuó rì bì jiàn shèng shàng, zài diàn qián yī yī jù shí cān zòu tā de zuì àn. méng shèng shàng zhǔn zòu, jiāng tā gé zhí, bù zhī dà rén ěr mù, kě zhī dào zhè bān tān guān wū lì me? dà rén jì zì wèi guān qīng mín shùn, hé yǐ zhè děng rén yuán, gū róng shàng wèi jiū bàn ne? mò fēi shì dà rén kǒu bù yīng xīn, chá fǎng bù míng de chù zài me?
狄公見他言談目中無人的氣象,心下笑道:「我只知道你是個我輩,誰知你也是個狂妄不經的小人,你既如此托大居傲,本部院今日倒要當面駁你一駁。」乃即說道:「照此說來,大人在任上數年,真乃是小人之福了。但不知目下屬下各員,可與大人所言相合否?下官自昌平由山東渡黃河,至清河縣內,那個周卜成甚是殃民害國,下官昨日陛見聖上,在殿前一一據實參奏他的罪案。蒙聖上准奏,將他革職,不知大人耳目,可知道這班貪官污吏麼?大人既自謂官清民順,何以這等人員,姑容尚未究辦呢?莫非是大人口不應心,察訪不明的處在麼?」
dāng shí hóng rú zhēn tīng dí gōng de yī fān yán yǔ, míng míng yǒu yì jī fěng, yīn wǒ dāng tā shuō le dà huà, jí nǎi shuō dào: dà rén dàn zhī yī miàn, kě zhī zhōu bo chéng shì shuí chù chū shēn? tā de gōng míng, nǎi shì zhāng chāng zōng suǒ bǎo zòu, wǔ hòu fàng de zhè xiàn lìng, xiàn zài suī rán gé zhí, kǒng yě shì yǎn rén ěr mù, cháng yán dào: shí shí wù zhě wèi jùn jié, dà rén suī yǒu cǐ zhí dào, kǒng yú cǐ yán bù hé ne, qǐ bù yǒu wù zì jǐ de qián chéng? zhè yī fān de yán yǔ, shuō dé dí gōng huǒ cóng xīn qǐ, dà nù bù zhǐ. bù zhī dí gōng hòu shì rú hé, qiě kàn xià huí fēn jiě.
當時洪如珍聽狄公的一番言語,明明有意譏諷,因我當他說了大話,即乃說道:「大人但知一面,可知周卜成是誰處出身?他的功名,乃是張昌宗所保奏,武后放的這縣令,現在雖然革職,恐也是掩人耳目,常言道:識時務者為俊傑,大人雖有此直道,恐於此言不合呢,豈不有誤自己的前程?」這一番的言語,說得狄公火從心起,大怒不止。不知狄公後事如何,且看下回分解。