strong jí nàn xiāng zhōu xiè ēn tuō kǔ xǐ shě guān mù jiā shòu sì jì strong
急难相周谢恩脱苦 喜舍棺木加寿四纪
huà shuō sòng cháo bīng bù shì láng xìng dǒng míng xián. xíng nián bā shí, dài fèng guī tián. yī rì zuò zài táng shàng, zì sī wǔ nán èr nǚ, shí xiǎng qiān zhōng. rén shēng bù guò bǎi suì zhī qī, zǒng jiē huā jiǎ zhōu liú. lǎo fū xìng nián bā xún, mǎn yǎn ér sūn, yì fēi zhé yāo yǐ. pì rú jiā zhōng shì wù, wú yī bù bèi, wéi sī yī niàn: rén shēng zài shì, hé bù xíng xiē hǎo shì. pì rú wèi guān de, yì yǒu zhōng liáng jiān nìng. zài hu shù mín zhě, yì yǒu xíng shàn zuò è. ǎn xiǎng zhōng jiān shàn è sì zì, gǔ wǎng jīn lái yǒu zhī. yù zhǒng shàn gēn, xǐ shàn yá yì fā. yù zhǒng è gēn, è miáo yì shēng. zǒng jiē zhǒng zhǎo dé guā, zhòng dòu dé dòu. tiān wǎng huī huī, shū ér bù lòu. zì shì yǐ yī dài lǐng jiā rén shù kǒu, dǒng bǎo dǒng ān děng bēi fù jīn yín, suí hù chū mén, yún yóu sì fāng. chéng zhì xiāng cūn, zhù yī diàn sì. qí diàn míng yuē ān lè. xiē diàn yǒu shí shù yú rì.
话说宋朝兵部侍郎姓董名贤。行年八十,带俸归田。一日坐在堂上,自思五男二女,食享千钟。人生不过百岁之期,总皆花甲周流。老夫幸年八旬,满眼儿孙,亦非折夭矣。譬如家中事物,无一不备,惟思一念:人生在世,何不行些好事。譬如为官的,亦有忠良奸佞。在乎庶民者,亦有行善作恶。俺想忠奸善恶四字,古往今来有之。欲种善根,喜(善)芽亦发。欲种恶根,恶苗亦生。总皆种爪得瓜,种豆得豆。天网恢恢,疏而不漏。自是以衣带领家人数口,董保董安等背负金银,随护出门,云游四方。程至乡村,住一店肆。其店名曰安乐。歇店有十数余日。
yī rì chū yǒu èr tóng suí cóng. shēn zhì hé yá, zuò zài shí tái zhī shàng, yuǎn wàng yī fù rén bēi zhe hái zi fàng shēng dà kū, zǒu zhì hé biān yì yù tóu shuǐ. xián jí máng huàn tóng zǔ zhù. xián wèn qí gù:" niáng zǐ yīn hé fù shuǐ, cóng shí shuō yǔ lǎo fū zhī zhī, zì rán yǔ rǔ fāng biàn." nà nǚ zǐ shuāng xī guì zài gēn qián, āi āi shàng gào:" lǎo yé xìng wù zǔ wǒ qù lù, fàng wǒ fù jiāng zì sǐ wú yú." xián dào:" fù rén yǔ huà qiāo qī, rǔ yí yǒu wēi nàn zhī zhōng, shí duì lǎo fū shuō gè míng bái, wǒ zì yǔ rǔ fēn yōu." nà nǚ zǐ kòu shǒu jǐn sù:" qiè shēn nǎi kāng jiā zhī fù, kāng láng qí xìng tài piān, yīn xiē xiǎo shì shàng yǒu bàn sǐ bàn huó. jīn rì wèi yī zhuāng dà shì, sǐ zhī yǒu yú. wàn wàng yé ye sù fàng qiè sǐ ān ěr." xián yòu dào:" zòng yǒu dà shì, wǒ kěn bǎo rǔ wú yú." nà nǚ zǐ yòu sù:" shì dào qí jiān, bù dé bù shuō. kāng láng yǒu mài yī jiā guàn yín wǔ liǎng, zhǐ wàng wéi shēng huó jì, shuí xiǎng tiān shā de yuān jiā zuó yè bèi dào qiè qù. zhàng fū yì shì tā xiāng wài wǎng, shàng wèi zhī zhī. jīn rì huí lái, yí dìng dǎ sǐ." xián dào:" wǔ liǎng zhī jīn duō dà yuán gù, lǎo fū kě yǐ xiāng zèng." nà nǚ zǐ fù yòu kòu shǒu:" yé ye zhǐ zèng yī cì, yóu kǒng xià cì nán féng." xián huàn shēng:" dǒng lǜ, zài sòng wǔ shí liǎng, yǐ fáng hòu huàn." nà nǚ zǐ kòu tóu xiè ēn, liǎng xià xiāng fēn.
一日出有二童随从。身至河涯,坐在石台之上,远望一妇人背着孩子放声大哭,走至河边意欲投水。贤急忙唤童阻住。贤问其故:“娘子因何赴水,从实说与老夫知知,自然与汝方便。”那女子双膝跪在跟前,哀哀上告:“老爷幸勿阻我去路,放我覆江自死无虞。”贤道:“妇人语话跷蹊,汝疑有危难之中,实对老夫说个明白,我自与汝分忧。”那女子叩首尽诉:“妾身乃康家之妇,康郎其性太偏,因些小事尚有半死半活。今日为一桩大事,死之有余。万望爷爷速放妾死安耳。”贤又道:“纵有大事,我肯保汝无虞。”那女子又诉:“事到其间,不得不说。康郎有卖一家贯银五两,止望为生活计,谁想天杀的冤家昨夜被盗窃去。丈夫亦是他乡外往,尚未知之。今日回来,一定打死。”贤道:“伍两之金多大缘故,老夫可以相赠。”那女子复又叩首:“爷爷只赠一次,尤恐下次难逢。”贤唤声:“董绿,再送五十两,以防后患。”那女子叩头谢恩,两下相分。
nà shí zhōu shì huí dào jiā zhōng, zhàng fū yì qū wèn qǔ zhū yín zhī shì. zhōu shì shì rì lì chū yuán yóu, kāng jí bù tīng:" shì jiān nà yǒu zhè děng xiāng zèng, wǒ yì bù xìn. nǐ bì dìng zuò chū chǒu shì. rú wú, cǐ yín hé dé dào rǔ shǒu hū?" zhōu shì yòu shuō:" nà shí wǒ shuāng xī guì zài tā de gēn qián, āi āi shàng sù. wǒ shuō dào, lǎo yé zhǐ zèng yī cì, wáng kǒng xià cì nán féng. nà lǎo yé zài zèng wǔ shí liǎng yǔ fū wéi shēng huó jì, rì hòu zài wú huàn yǐ." kāng láng bù xìn:" jì shì xiāng zèng láng, láng yǔ rǔ kòu xiè." zhōu shì méi nài, tóng fū dào le ān lè xiē diàn, gāo tà xiè ēn. qí shí yè shēn, sòng dǒng xián ān zhěn huí shēng dào:" nǐ nǎi nǚ liú zhī bèi, gèng jìng yè shēn, bú shì kòu xiè zhī fāng, míng rì lái yì le." nà nǚ zǐ yòu gào:" wǒ zhàng fū yì zài cǐ." cǐ shí kāng láng gāo shēng dà jiào:" lǎo yé kāi mén, róng wǒ fū qī kòu xiè." cǐ shí xián, wén de fū qī jiē zhì, cǐ shí méi nài zhǐ de kāi mén, què bèi dòng liáng tā xiàn yú chuáng. cǐ wèi xián jiù zhōu shì yī mìng, fù jiù dǒng yé yī nán. zì cǐ kǔ nàn xiāng fēn.
那时周氏回到家中,丈夫亦曲问取猪银之事。周氏是日历出缘由,康即不听:“世间那有这等相赠,我亦不信。你必定做出丑事。如无,此银何得到汝手乎?”周氏又说:“那时我双膝跪在他的跟前,哀哀上诉。我说道,老爷只赠一次,亡恐下次难逢。那老爷再赠五十两与夫为生活计,日后再无患矣。”康郎不信:“既是相赠郎,郎与汝叩谢。”周氏没奈,同夫到了安乐歇店,高榻谢恩。其时夜深,宋董贤安枕回声道:“你乃女流之辈,更静夜深,不是叩谢之方,明日来亦了。”那女子又告:“我丈夫亦在此。”此时康郎高声大叫:“老爷开门,容我夫妻叩谢。”此时贤,闻得夫妻皆至,此时没奈只得开门,却被栋梁塌陷于床。此为贤救周氏一命,妇救董爷一难。自此苦难相分。
bù yī rì guī dào běn fǔ, zì sī qí shì, yīn gōng mò dà yú huó shēng. yān xiǎng huó shēng èr zì, huáng dà jiàn gé, bì xiān zhī zhī. ruò wú huó shēng zhī gōng, tiān sàng yǔ yǐ. hū yī rì, jiē fāng shàng yī rén sǐ ér wú guān, zhuó yì qiú xián. xián wén qí gù, fā chū yín liǎng, mǎi zhī guān mù bìng mǎi yī jīn ān zàng bèi qì. zì cǐ zhī rì, rén jiē wén de xiāng yé xǐ shě guān cái, dàn fán qiú zhī jí yǔ. shí yǒu dāng fāng tǔ dì, lù xiàng yé zhī gōng dé. dàn yǒu guān mù chū mén zhě, yī yī jǐn lù. zì cǐ zhōu guān, èr shí nián lái gòng jì sān qiān liù bǎi fù guān mù. tiān dì gòng zhī, guǐ shén jiē tīng. chá dé dǒng xián shòu yuán huó xiǎng bǎi suì, jīn rì yáng shòu mò jǐn. zhū shén jù huì, yì lùn fēn fēn. dǒng xián yáng shòu yīng jǐn, jí mìng gè fāng tǔ dì, huàn jí sān qiān liù bǎi gè xián ēn de guǐ. běn yuè shí wǔ rì, zhū fāng gè guǐ, xiàn rì qí jí cì hou, bù dé yǒu wéi. tīng yuàn yán luó guǐ shǐ, yǐ biàn xián ēn lái jiù shì. bù jué jiù shì sān yuè shí wǔ, yán jūn jí chà guǐ shǐ ér zhì. nà shí sān qiān liù bǎi gè zhū guǐ, guì zài dào bàng, chén shuō xián ēn zhī shì. zǔ zhù qù lù, guǐ shǐ bù dé jìn mén. nà shí guǐ shǐ, jí jū le sān qiān liù bǎi gè zhū guǐ, jiē dào yán luó diàn qián. gè guǐ jiē yǒu xián ēn shǒu běn, xiàn shàng yán wáng guān lǎn. dēng shí qǐ běn, shàng zòu tiān cáo. yù huáng cì yuē:" shì jiān yǒu cǐ dà dé dà yì." chì cì dǒng mén wǔ dài jiē shòu huáng ēn. dǒng xián zhī shòu, yìng shì bǎi suì, chá qí cún mò jūn gǎn, jiā shòu sì jì. bù bìng ér zhōng, sǐ ér wèi shén.
不一日归到本府,自思其事,阴功莫大于活生。淹想活生二字,皇大鉴格,必先知之。若无活生之功,天丧予矣。忽一日,街坊上一人死而无棺,酌议求贤。贤闻其故,发出银两,买之棺木并买衣衿安葬备讫。自此之日,人皆闻得相爷喜舍棺材,但凡求之即与。时有当坊土地,录相爷之功德。但有棺木出门者,一一尽录。自此周棺,二十年来共计三千六百副棺木。天地共知,鬼神皆听。查得董贤寿元活享百岁,今日阳寿殁尽。诸神聚会,议论纷纷。董贤阳寿应尽,即命各坊土地,唤集三千六百个衔恩的鬼。本月十五日,诸方各鬼,限日齐集伺候,不得有违。听愿阎罗鬼使,以便衔恩来救事。不觉就是三月十五,阎君即差鬼使而至。那时三千六百个诸鬼,跪在道傍,陈说衔恩之事。阻住去路,鬼使不得进门。那时鬼使,即拘了三千六百个诸鬼,皆到阎罗殿前。各鬼皆有衔恩手本,献上阎王观览。登时起本,上奏天曹。玉皇赐曰:“世间有此大德大义。”敕赐董门五代皆受皇恩。董贤之寿,应是百岁,查其存殁均感,加寿四纪。不病而终,死而为神。