strong qì xiāo chén jié bàn yóu huán hǎi mì shèng jī qióng zōng yuè yuǎn shān strong
棄囂塵結伴遊寰海 覓勝跡窮蹤越遠山
huà shuō táng áo xiàng lín zhī yáng dào: jiù xiōng, nǐ dào wèi hé nǚ zǐ dú shū shén miào? zhǐ yīn tài hòu yǒu gè gōng é, míng huàn shàng guān wǎn ér, nà nián bǎi huā qí fàng, céng yǔ qún chén zuò shī, mǎn cháo chén zǐ dōu zuò tā bù guò, yīn cǐ wén míng dà zhèn. tài hòu shí fēn chǒng ài, jiāng tā fēng wèi zhāo yí yīn yào gǔ lì rén cái, bìng jiāng zhāo yí fù mǔ yě fēng guān zhí. hòu lái yòu mìng gè chù dà chén xì xīn chá fǎng, rú yǒu néng wén cái nǚ, zhǔn qí mì zòu, yǐ bèi zhào jiàn, liàng cái jiā ēn. wài miàn yīn yǒu zhè gè fēng shēng, suǒ yǐ shù nián lái wú lùn dà jiā xiǎo hù, fán yǒu yòu nǚ, mò bù dú shū. mù jīn zhào jiàn kuàng diǎn suī wèi jǔ xíng, ruò rèn zhēn yòng gōng, yǒu le wén míng, hé chóu bù yǒu qí yù. zhí nǚ rú cǐ qīng pǐn, tīng qí dān gē, qǐ bù kě xī! lǚ shì dào: jiāng lái quán zhàng gū fū zhǐ jiào. rú shí dé jǐ zì, nà gǎn hǎo le. dàn tā suī mò dú shū, què xǐ xiě zì, měi rì ná zhe zì tiè lín xiě, shí kè bù lí. jiào tā sòng gěi xiǎo shān jiě jie pī gǎi, tā yòu bù kěn. jiū jìng bù zhī xiě de hé rú. táng áo dào: zhí nǚ suǒ lín hé tiē? hé bù qǔ lái yī kàn? lín wǎn rú dào: zhí nǚ lì yì yuán xiǎng dú shū, wú nài fù qīn zuì pà jiào shū fán xīn, zhǐ mǎi yī běn zì tiè, jiào ǎn xué zì. zhí nǚ jì bù rèn dé, yòu bù zhī cóng hé xià bǐ, zhǐ hǎo yī yàng huà hú lú, xì xì lín xiě. píng shí yù jiàn xiǎo shān jiě jie pà tā chǐ xiào cóng wèi tán jí.
話說唐敖向林之洋道:「舅兄,你道為何女子讀書甚妙?只因太后有個宮娥,名喚上官婉兒,那年百花齊放,曾與群臣作詩,滿朝臣子都作他不過,因此文名大振。太后十分寵愛,將他封為昭儀;因要鼓勵人才,並將昭儀父母也封官職。後來又命各處大臣細心查訪,如有能文才女,准其密奏,以備召見,量才加恩。外面因有這個風聲,所以數年來無論大家小戶,凡有幼女,莫不讀書。目今召見曠典雖未舉行,若認真用功,有了文名,何愁不有奇遇。侄女如此清品,聽其耽擱,豈不可惜!」呂氏道:「將來全仗姑夫指教。如識得幾字,那敢好了。但他雖末讀書,卻喜寫字,每日拿著字帖臨寫,時刻不離。教他送給小山姐姐批改,他又不肯。究竟不知寫的何如。」唐敖道:「侄女所臨何帖?何不取來一看?」林婉如道:「侄女立意原想讀書,無奈父親最怕教書煩心,只買一本字帖,教俺學字。侄女既不認得,又不知從何下筆,只好依樣畫葫蘆,細細臨寫。平時遇見小山姐姐怕他恥笑從未談及。
jīn xiě le sān nián, zì tǐ suī yǔ tiē shàng xiàng fǎng, bù zhī xiě de kě shì. qiú gū fū kàn kàn pī gǎi. shuō bà qǔ lái. táng áo jiē guò yī kàn, yuán lái shì běn hàn lì. zài jiāng wǎn rú suǒ lín, xì xì guān kàn, zhǐ jiàn bǐ bǐ cáng fēng, zì zì xiù tǐng, bù dàn yǔ tiē wú yì, nèi yǒu jǐ zì, jìng gāo chū yuán tiē zhī shàng. kàn bà, bù jué tàn dào: rú cǐ tiān zī, ruò fēi sù huì, ān néng rú cǐ. cǐ děng rén ruò lìng dú shū, hé huàn bú shì qí cái! lín zhī yáng dào: ǎn yīn tā yào dú shū, yuán xiǎng sòng gěi shēng nǚ zuò bàn, qiú mèi fū jiào tā. piān zhè jǐ nián mèi fū zài jiā rì zi shǎo, zhǐ hǎo děng nǐ zuò le guān, zài bǎ tā sòng qù. shuí zhī qù nián mèi fū gāng zhōng tàn huā, hū yòu nào chū jié méng shì lái. ǎn wén qián cháo bìng wú tàn huā zhè gè míng hào, shì tài hòu xīn jìn qǔ de. jù ǎn kàn lái, tài hòu tè jiāng mèi fū zhōng gè tàn huā, bì yīn dāng nián bǎi huā qí fàng yī shì, pài nǐ qù tàn shén huā xiāo xī lī. táng áo dào: xiǎo dì jì dé nà nián bǎi huā qí fàng, tài hòu céng jiāng mǔ dān biǎn qù luò yáng, qí yú gè huā zhì jīn réng zài shàng yuàn. suǒ yǒu míng mù, xiàn yǒu shàng gōng zhāo yí zhī shī kě píng, hé xū zhā tàn. jiù xiōng cǐ yán, lái miǎn guò yú fù huì. dàn wǒ men xiāng bié xǔ jiǔ, jīn rì jiàn miàn, zhèng yào tán tán, bù yì fǔ shàng rú cǐ cōng máng, kàn zhè guāng jǐng, mò fēi jiù xiōng jiù yào yuǎn chū me? lín zhī yáng dào: ǎn yīn lián nián duō bìng, bù céng chū mén.
今寫了三年,字體雖與帖上相仿,不知寫的可是。求姑夫看看批改。」說罷取來。唐敖接過一看,原來是本漢隸。再將婉如所臨,細細觀看,只見筆筆藏鋒,字字秀挺,不但與帖無異,內有幾字,競高出原帖之上。看罷,不覺嘆道:「如此天資,若非宿慧,安能如此。此等人若令讀書,何患不是奇才!」林之洋道:」俺因他要讀書,原想送給甥女作伴,求妹夫教他。偏這幾年妹夫在家日子少,只好等你作了官,再把他送去。誰知去年妹夫剛中探花,忽又鬧出結盟事來。俺聞前朝並無探花這個名號,是太后新近取的。據俺看來,太后特將妹夫中個探花,必因當年百花齊放一事,派你去探甚花消息哩。」唐敖道:「小弟記得那年百花齊放,太后曾將牡丹貶去洛陽,其餘各花至今仍在上苑。所有名目,現有上宮昭儀之詩可憑,何須查探。舅兄此言,來免過於附會。但我們相別許久,今日見面,正要談談,不意府上如此匆忙,看這光景,莫非舅兄就要遠出麼?」林之洋道:「俺因連年多病,不曾出門。
jìn lái xǐ de shēn zi qiáng zhuàng, fàn xiē líng xīng huò wù dào wài yáng pèng pèng cái yùn, qiáng rú zài jiā zuò chī shān kōng. zhè shì ǎn de jiù yíng shēng, shǎo bu dé yòu yào chī xiē xīn kǔ. táng áo tīng bà, zhèng zhōng xià huái, yīn chèn shì shuō dào: xiǎo dì yīn nèi dì shān shuǐ lián nián yóu wán dài biàn, jìn lái háo wú xiāo qiǎn. ér qiě zì cóng dōu zhōng huí lái, yù mèn duō bìng, zhèng xiǎng dào dà yáng kàn kàn hǎi dǎo shān shuǐ zhī shèng, jiě jiě chóu fán. jiù xiōng qià yǒu cǐ xíng, zhēn shì tiān yuán còu qiǎo. wàn wàng xié dài xié dài! xiǎo dì dài yǒu lù fèi shù bǎi jīn, tú zhōng duàn bù yǒu lèi.
近來喜得身子強壯,販些零星貨物到外洋碰碰財運,強如在家坐吃山空。這是俺的舊營生,少不得又要吃些辛苦。」唐敖聽罷,正中下懷,因趁勢說道:「小弟因內地山水連年遊玩殆遍,近來毫無消遣。而且自從都中回來,鬱悶多病,正想到大洋看看海島山水之勝,解解愁煩。舅兄恰有此行,真是天緣湊巧。萬望攜帶攜帶!小弟帶有路費數百金,途中斷不有累。
zhì yú fàn shí zhōu zī, xī tīng fēn fù, wú bù zūn mìng. lín zhī yáng dào: mèi fū tóng ǎn gǔ ròu zhì qīn, zěn shuō chuán qián fàn shí lái le! yīn xiàng qī zǐ dào: dà niáng, nǐ tīng mèi fū zhè shì shèn huà! lǚ shì dào: ǎn men hǎi chuán shén dà, qǐ zài gū yé yī rén. jiù shì fàn shí, yòu zhí jǐ hé. dàn hǎi wài fēi nèi hé kě bǐ, ǎn men cháng zǒu, bù yǐ wèi yì, ruò dǎn xiǎo de, chū shàng hǎi chuán, shòu le fēng làng, jiù yǒu xǔ duō jīng kǒng. nǐ men dú shū rén, chá shuǐ shì bù lí kǒu de, guàn shù mù yù yě rì rì bù kě quē de, shàng le hǎi chuán, bù dú mù yù yī qiè xiān yào cóng jiǎn, jiù shì měi rì chá shuǐ yě zhǐ néng lüè rùn hóu lóng, ruò xiǎng jǐn liàng, què shì nán de.
至於飯食舟資,悉聽分付,無不遵命。」林之洋道:「妹夫同俺骨肉至親,怎說船錢飯食來了!」因向妻子道:「大娘,你聽妹夫這是甚話!」呂氏道:「俺們海船甚大,豈在姑爺一人。就是飯食,又值幾何。但海外非內河可比,俺們常走,不以為意,若膽小的,初上海船,受了風浪,就有許多驚恐。你們讀書人,茶水是不離口的,盥漱沐浴也日日不可缺的,上了海船,不獨沐浴一切先要從簡,就是每日茶水也只能略潤喉嚨,若想儘量,卻是難的。
gū yé píng sù zì zài guàn le, hé néng shòu zhè xīn kǔ! lín zhī yáng dào: dào le hǎi miàn, zǒng yǐ fēng wèi zhǔ, wǎng fǎn sān nián liǎng zài, gèng nán yù dìng. mèi fū hái yào cǔn duó. ruò yī shí gāo xìng, wù le gōng míng zhèng shì, qǐ fēi ǎn men dān gē nǐ me? táng áo dào: xiǎo dì sù rì cháng tīng lìng mèi shuō: hǎi shuǐ jí xián, bù néng rù kǒu, suǒ yòng tián shuǐ, jù shì yù zhuāng chuán nèi, yīn cǐ dōu yào zǔn jié. qià hǎo xiǎo dì píng sù zuì bù xǐ chá, mù yù yī qiè gèng shì kě yǒu kě wú. zhì yáng miàn fēng làng shén xiǎn, xiǎo dì xiàng zài zhǎng jiāng dà hú yě cháng xíng zǒu, zhè yòu hé zú wèi qí. ruò jiǎng wǎng fǎn nán yǐ yù qī, kǒng wù zhèng shì, xiǎo dì zhǐ yǒu gǎn kǎo shì zhèng shì, jīn yǐ gōng míng jué wàng, dàn yuàn chí chí huí lái, cái chèn xīn yuàn, zěn me dào shuō nǐ men dān gē ne! lín zhī yáng dào: nǐ jì nèn bān lì yì, ǎn yě bù gǎn xiāng lán. mèi fū chū mén shí, kě jiāng zhè huà gào zhī ǎn jiā mèi zǐ? táng áo dào: cǐ huà wǒ sì shuō guò. jiù xiōng rú bù fàng xīn, xiǎo dì zài jì yī fēng jiā xìn, jiāng wǒ men qǐ shēn rì zi yě jiào lìng mèi zhī dào, qǐ bù gēng hǎo.
姑爺平素自在慣了,何能受這辛苦!」林之洋道:「到了海面,總以風為主,往返三年兩載,更難預定。妹夫還要忖度。若一時高興,誤了功名正事,豈非俺們耽擱你麼?」唐敖道:「小弟素日常聽令妹說:『海水極咸,不能入口,所用甜水,俱是預裝船內,因此都要撙節。』恰好小弟平素最不喜茶,沐浴一切更是可有可無。至洋面風浪甚險,小弟向在長江大湖也常行走,這又何足為奇。若講往返難以預期,恐誤正事,小弟只有趕考是正事,今已功名絕望,但願遲遲回來,才趁心愿,怎麼倒說你們耽擱呢!」林之洋道:「你既恁般立意,俺也不敢相攔。妹夫出門時,可將這話告知俺家妹子?」唐敖道:「此話我巳說過。舅兄如不放心,小弟再寄一封家信,將我們起身日子也教令妹知道,豈不更好。」
lín zhī yáng jiàn mèi fū zhí yì yào qù qíng bù kě què, zhǐ de yīng yǔn. táng áo yī miàn xiū shū yāng rén jì qù, yī miàn kāi fā chuán qián, bǎ xíng lǐ fā lái. qǔ le yī fēng yín zi yǐ zuò dān zī fàn shí zhī fèi, lín zhī yáng zhí yì bù shōu zhǐ hǎo gěi le wǎn rú wèi zhǐ bǐ zhī yòng.
林之洋見妹夫執意要去情不可卻,只得應允。唐敖一面修書央人寄去,一面開發船錢,把行李發來。取了一封銀子以作丹資飯食之費,林之洋執意不收只好給了婉如為紙筆之用。
lín zhī yáng dào: gū fū gěi tā zhè duō yín zi, ruò mǎi zhǐ bǐ, xiě yī shì hái xiě bù qīng lī! ǎn xiǎng mèi fū jì dào hǎi wài, wèi shén bù mǎi xiē huò wù pèng pèng jī huì? táng áo dào: xiǎo dì cái ná le yín zi, zhèng yào qù zhì huò, qià bèi jiù xiōng dào zhe, kě wèi yì jiàn xiāng tóng. yú shì dài le shuǐ shǒu, zǒu dào shì shàng, mǎi le xǔ duō huā pén bìng jǐ dān shēng tiě huí lái. lín zhī yáng dào: mèi zhàng dài zhè huā pén, yǐ shì lěng huò, nán yǐ chū tuō, zhè shēng tiě, ǎn jiàn hǎi wài dào chù dōu yǒu, dài zhè xǔ duō, yǒu shèn yòng chù? táng áo dào: huā pén suī xì lěng huò, ān zhī hǎi wài wú xī huā zhī rén. tǎng fá zhǔ gù, nà hǎi dǎo zhōng qí huā yì cǎo, liàng yě bù shǎo, jiù yǐ cǐ pén zāi zhí shù zhǒng, yán tú wán shǎng, yì kě táo qíng. zhì yú shēng tiě, rú yù mǎi zhǔ gù hǎo, shè nán chū tuō, zhōu zhōng de cǐ, yì yā xǔ duō fēng làng, zòng fàng shù nián, yì wú xiǔ huài. xiǎo dì shú sī xǔ jiǔ, wéi cǐ zuì miào, yīn ér mǎi lái. hǎo zài suǒ fèi wú duō, jiù xiōng bù bì zài yì. lín zhī yáng suǒ le, míng zhī cǐ wù nán yǐ tuì huí, zhǐ de diǎn tóu dào: mèi fū zhè huà yě shì.
林之洋道:「姑夫給他這多銀子,若買紙筆,寫一世還寫不清哩!俺想妹夫既到海外,為甚不買些貨物碰碰機會?唐敖道:「小弟才拿了銀子,正要去置貨,恰被舅兄道著,可謂意見相同。」於是帶了水手,走到市上,買了許多花盆並幾擔生鐵回來。林之洋道:「妹丈帶這花盆,已是冷貨,難以出脫,這生鐵,俺見海外到處都有,帶這許多,有甚用處?」唐敖道:「花盆雖系冷貨,安知海外無惜花之人。倘乏主顧,那海島中奇花異草,諒也不少,就以此盆栽植數種,沿途玩賞,亦可陶情。至於生鐵,如遇買主固好,設難出脫,舟中得此,亦壓許多風浪,縱放數年,亦無朽壞。小弟熟思許久,惟此最妙,因而買來。好在所費無多,舅兄不必在意。」林之洋所了,明知此物難以退回,只得點頭道:「妹夫這話也是。」
bù duō shí, shōu shí wán bì, dà jiā lìng zuò xiǎo chuán, dào le hǎi kǒu. zhòng shuǐ shǒu bà huò fā wán, dōu shàng sān bǎn dù shàng hǎi chuán, chèn zhe shùn fēng, yáng fān ér qù.
不多時,收拾完畢,大家另坐小船,到了海口。眾水手把貨發完,都上三板渡上海船,趁著順風,揚帆而去。
cǐ shí zhèng shì zhēng yuè zhōng xún, tiān qì shén hǎo, xíng le jǐ rì, dào le dà yáng. táng áo sì wéi tiào wàng, yǎn jiè wèi zhī yī kuān, zhēn shì guān yú hǎi zhě nán wèi shuǐ, xīn zhōng shén xǐ. zǒu le duō rì, rào chū mén hù shān, bù zhī bù jué shùn fēng piāo lái, yě bù zhī zǒu chū ruò gān lù chéng. táng áo yī xīn jì guà mèng shén suǒ shuō míng huā, měi féng chóng shān jùn lǐng, bì yào pō chuán, shǎng qù wàng wàng. lín zhī yáng yīn táng áo shì dú shū jūn zǐ, sù běn jìng zhòng, yòu zhī tā bǐng xìng hǎo yóu, dàn kě tíng bó, bì lìng mèi fū shǎng qù. jiù shì chá fàn yī qiè, lǚ shì yě shén zhào yīng. táng áo dé tā fū qī rú cǐ xiāng dài, shí fēn chàng yì. tú zhōng suī yīn yóu wán bù wú dān gē, xǐ de cháng yù shùn fēng jiān zhī piāo yáng zhī rén, yǐ chuán wèi jiā, duō zǒu jǐ shí yě bù zài yì. dǎo shì lín zhī yáng wéi kǒng guò yú dān gē, yǒu wù mèi fū kǎo shì shuí zhī táng áo lì shì bù tán gōng míng, yīn cǐ zhǐ hǎo yóu tā jǐn xìng yóu le. yóu wán zhī xiá, yīn wǎn rú shēng de cōng huì, jiào tā niàn niàn shī fù. qià xǐ tā yǔ shī fù yǒu yuán, yī dú biàn huì, háo bù fèi shì. yán tú jiè zhe kè dú, dào jiě xǔ duō fán mèn.
此時正是正月中旬,天氣甚好,行了幾日,到了大洋。唐敖四圍眺望,眼界為之一寬,真是「觀於海者難為水」,心中甚喜。走了多日,繞出門戶山,不知不覺順風飄來,也不知走出若干路程。唐敖一心記掛夢神所說名花,每逢崇山峻岭,必要泊船,上去望望。林之洋因唐敖是讀書君子,素本敬重,又知他秉性好游,但可停泊,必令妹夫上去。就是茶飯一切,呂氏也甚照應。唐敖得他夫妻如此相待,十分暢意。途中雖因遊玩不無耽擱,喜得常遇順風;兼之飄洋之人,以船為家,多走幾時也不在意。倒是林之洋惟恐過於耽擱,有誤妹夫考試;誰知唐敖立誓不談功名,因此只好由他盡興遊了。遊玩之暇,因婉如生的聰慧,教他念念詩賦。恰喜他與詩賦有緣,一讀便會,毫不費事。沿途借著課讀,倒解許多煩悶。
zhè rì zhèng xíng zhī jì, yíng miàn yòu yǒu yī zuò dà lǐng. táng áo dào: qǐng jiào jiù xiōng, cǐ shān jiào bié chù shén jué xióng zhuàng, bù rú hé míng? lín zhī yáng dào: zhè lǐng míng jiào dōng kǒu shān, shì dōng huāng dì dà lǐng. wén dé shàng miàn jǐng zhì shén hǎo. ǎn lù guò jǐ cì, cóng wèi shǎng qù. jīn rì mèi fū rú gāo xìng, shǎo kè tíng chuán, ǎn yě fèng péi zǒu zǒu. táng áo tīng jiàn dōng kǒu èr zì, shén jué ěr shú, ǒu rán xiǎng qǐ dào: cǐ shān jì míng dōng kǒu, nà jūn zǐ guó dà rén guó, zì rán dōu zài lín jìn le? lín zhī yáng dào:
這日正行之際,迎面又有一座大嶺。唐敖道:「請教舅兄,此山較別處甚覺雄壯,不如何名?林之洋道:「這嶺名叫東口山,是東荒第—大嶺。聞得上面景致甚好。俺路過幾次,從未上去。今日妹夫如高興,少刻停船,俺也奉陪走走。」唐敖聽見「東口」二字,甚覺耳熟,偶然想起道:「此山既名東口,那君子國、大人國,自然都在鄰近了?」林之洋道:
zhè shān dōng lián jūn zǐ, běi lián dà rén, guǒ rán lín jìn. mèi fū zěn me dé zhī? táng áo dào: xiǎo dì wén dé hǎi wài dōng kǒu shān yǒu jūn zǐ guó, qí rén yì guān dài jiàn, hǎo ràng bù zhēng. yòu wén dà rén guó zài qí běi, zhǐ néng chéng yún ér bù néng zǒu. bù zhī cǐ huà kě què? lín zhī yáng dào: dāng rì ǎn dào dà rén guó, céng jiàn tā men guó rén dōu yǒu yún wù bǎ jiǎo tuō zhù, zǒu lù bìng bù fèi lì, nà jūn zǐ guó wú lùn shén rén dōu shì yī pài wén qì. zhè liǎng guó guò qù, jiù shì hēi chǐ guó, hún shēn shàng xià, wú chù bù hēi. qí yú rú láo mín niè ěr wú cháng quǎn fēng wú gǔ máo mín pí qiān wú shàng hù wén, xià yuè shēn mù děng guó, mò bù qí xíng guài zhuàng dōu zài qián miàn. jiāng lái dào bǐ, mèi fū qù kàn kàn jiù xiǎo dé le.
「這山東連君子,北連大人,果然鄰近。妹夫怎麼得知?」唐敖道:「小弟聞得海外東口山有君子國,其人衣冠帶劍,好讓不爭。又聞大人國在其北,只能乘雲而不能走。不知此話可確?」林之洋道:「當日俺到大人國,曾見他們國人都有雲霧把腳托住,走路並不費力,那君子國無論甚人都是一派文氣。這兩國過去,就是黑齒國,渾身上下,無處不黑。其餘如勞民、聶耳、無腸、犬封、無股、毛民、毗騫、無[上戶+文,下月]、深目等國,莫不奇形怪狀.都在前面。將來到彼,妹夫去看看就曉得了。」
shuō huà jiān, chuán yǐ pō zài shān jiǎo xià. láng jiù liǎng gè xià chuán shàng le shān pō. lín zhī yáng tí zhe niǎo qiāng huǒ shéng, táng áo shēn pèi bǎo jiàn. qū qū wān wān, lù guò qián miàn shān tóu, sì chù yī kàn, guǒ shì wú qióng měi jǐng, yī wàng wú jì. táng áo cǔn dào: rú cǐ suì shān, qǐ wú míng huā zài nèi? bù zhī jī yuán rú hé. zhǐ jiàn yuǎn yuǎn shān fēng shàng zǒu chū yī gè guài shòu, qí xíng rú zhū, shēn zhǎng liù chǐ, gāo sì chǐ, hún shēn qīng sè, liǎng zhī dà ěr, kǒu zhōng shēn chū sì gè zhǎng yá, rú xiàng yá yì bān, tuō zài wài miàn. táng áo dào:
說話間,船已泊在山腳下。郎舅兩個下船上了山坡。林之洋提著鳥槍火繩,唐敖身佩寶劍。曲曲彎彎,路過前面山頭,四處一看,果是無窮美景,一望無際。唐敖忖道:「如此祟山,豈無名花在內?不知機緣如何。」只見遠遠山峰上走出一個怪獸,其形如豬,身長六尺,高四尺,渾身青色,兩隻大耳,口中伸出四個長牙,如象牙一般,拖在外面。唐敖道:
zhè shòu rú cǐ zhǎng yá, què yě hǎn jiàn. jiù xiōng kě zhī qí míng me? lín zhī yáng dào: zhè gè ǎn bù zhī dào. ǎn men chuán shàng yǒu wèi duò gōng, gāng cái wèi yāo tā tóng lái. tā jiǔ guàn piāo yáng, hǎi wài shān shuǐ, quán néng tòu chè, nèi xiē yì cǎo qí huā, yě niǎo guài shòu, wú yǒu bù zhī. jiāng lái rú zài yóu wán, ǎn bǎ tā yāo lái. táng áo dào: chuán shàng jì yǒu rú cǐ néng rén, jiāng lái yóu wán, dǎo shì bù kě quē de. cǐ rén xìng shén? yě hái shí zì me? lín zhī yáng dào: zhè rén xìng duō, pái háng dì jiǔ, yīn tā nián lǎo, ǎn men dōu chēng duō jiǔ gōng, tā jiù yǐ cǐ wèi míng. nèi xiē shuǐ shǒu, yīn tā wú yī bù zhī, dōu tóng tā qǔ xiào, tì tā qǐ gè fǎn miàn chuò hào, jiào zuò duō bù shí. yòu nián yě céng rù xué, yīn bù dé zhòng, qì le shū běn, zuò xiē hǎi chuán shēng yì. hòu lái xiāo shé běn qián, tì rén guǎn chuán ná duò wèi shēng, rú jīn jiǔ sì bù dài, wèi rén lǎo chéng, mǎn fù cái xué. jīn nián bā xún xiàng wài, jīng shén zuì hǎo, zǒu lù rú fēi. píng sù yǔ ǎn xìng qíng xiāng tóu, yòu shì nèi qīn, tè dì yāo lái xiāng bāng zhào yīng. qià hǎo duō jiǔ gōng cóng shān xià zǒu lái, lín zhī yáng lián máng diǎn shǒu xiàng zhāo. táng áo yíng shàng gǒng shǒu dào: qián yǔ jiǔ gōng huì miàn. shàng wèi shēn tán. gāng cái jiù xiōng shuō qǐ, cái zhī dōu shì zhì qīn, yòu shì xué zhōng xiān bèi. xiǎo dì xiàng rì shū hū shī jìng, shàng qiú shù zuì. duō jiǔ gōng lián dào: qǐ gǎn!...... lín zhī yáng dào: jiǔ gōng xiǎng yīn chuán shàng jū shù yě mǐ shū chàng shū chàng? ǎn men zhèng zài pàn wàng, lái de qià hǎo. yīn zhǐ dào: qǐng wèn jiǔ gōng, nà gè guài shòu, mǎn zuǐ zhǎng yá, huàn zuò shèn míng? duō jiǔ gōng dào: cǐ shòu míng jiào dāng kāng. qí míng zì jiào. měi féng shèng shì, shǐ lù qí xíng. jīn hū chū xiàn, bì zhǔ tiān xià tài píng. huà wèi shuō wán, cǐ shòu guǒ rán kǒu hū dāng kāng, míng le jǐ shēng, tiào wǔ ér qù.
「這獸如此長牙,卻也罕見。舅兄可知其名麼?」林之洋道:「這個俺不知道。俺們船上有位柁工,剛才未邀他同來。他久慣飄洋,海外山水,全能透徹,那些異草奇花,野鳥怪獸,無有不知。將來如再遊玩,俺把他邀來。」唐敖道:「船上既有如此能人,將來遊玩,倒是不可缺的。此人姓甚?也還識字麼?」林之洋道:「這人姓多,排行第九,因他年老,俺們都稱多九公,他就以此為名。那些水手,因他無一不知,都同他取笑,替他起個反面綽號,叫作『多不識』。幼年也曾入學,因不得中,棄了書本,作些海船生意。後來消折本錢,替人管船拿柁為生,儒巾久巳不戴,為人老成,滿腹才學。今年八旬向外,精神最好,走路如飛。平素與俺性情相投,又是內親,特地邀來相幫照應。」恰好多九公從山下走來,林之洋連忙點手相招。唐敖迎上拱手道:「前與九公會面。尚未深談。剛才舅兄說起,才知都是至親,又是學中先輩。小弟向日疏忽失敬,尚求恕罪。」多九公連道:「豈敢!......」林之洋道:「九公想因船上拘束也米舒暢舒暢?俺們正在盼望,來的恰好。」因指道:「請問九公,那個怪獸,滿嘴長牙,喚作甚名?多九公道:「此獸名叫『當康』。其鳴自叫。每逢盛世,始露其形。今忽出現,必主天下太平。」話未說完,此獸果然口呼「當康」,鳴了幾聲,跳舞而去。
táng áo zhèng zài tiào wàng, zhǐ jué cóng kōng luò yī xiǎo shí kuài, bǎ tóu dǎ le yī xià, bù yóu chī jīng dào: cǐ shí cóng hé ér lái? lín zhī yáng dào: mèi fū nǐ kàn, nà biān qún hēi niǎo, dōu zài shān pō zhuó qǔ shí kuài. gāng cái luò shí dǎ nǐ de, jiù shì zhè niǎo. yōng áo jìn qián xì kàn, zhǐ jiàn qí xíng sì yā, shēn hēi rú mò, zuǐ bái rú yù, liǎng zhī hóng zú, tóu shàng bān bān diǎn diǎn, yǒu xǔ duō huā wén, dōu zài nà lǐ zhuó shí, lái wǎng fēi téng. lín zhī yáng dào: jiǔ gōng kě zhī zhè niǎo bān qǔ shí kuài yǒu shèn yòng chù?
唐敖正在眺望,只覺從空落一小石塊,把頭打了一下,不由吃驚道:「此石從何而來?」林之洋道:「妹夫你看,那邊—群黑鳥,都在山坡啄取石塊。剛才落石打你的,就是這鳥。」庸敖進前細看,只見其形似鴉,身黑如墨,嘴白如玉,兩隻紅足,頭上斑斑點點,有許多花文,都在那裡啄石,來往飛騰。林之洋道:「九公可知這鳥搬取石塊有甚用處?」
duō jiǔ gōng dào: dāng rì yán dì yǒu gè shào nǚ, ǒu yóu dōng hǎi, luò shuǐ ér sǐ, qí hún bù sàn, biàn chéng cǐ niǎo. yīn huái shēng qián luò shuǐ zhī hèn, měi rì xián shí tǔ rù hǎi zhōng, yì yù bǎ hǎi tián píng, yǐ xiāo cǐ hèn. nǎ zhī cǐ niǎo nián shēn rì jiǔ, jìng yǒu pǐ ǒu, rì jiàn zī shēng, rú jīn jìng chéng yī lèi le. táng áo tīng le, bù jué tàn xī bù zhǐ.
多九公道:「當日炎帝有個少女,偶游東海,落水而死,其魂不散,變成此鳥。因懷生前落水之恨,每日銜石吐入海中,意欲把海填平,以消此恨。那知此鳥年深日久,競有匹偶,日漸滋生,如今竟成一類了。」唐敖聽了,不覺嘆息不止。
wèi zhī rú hé, xià huí fēn jiě.
未知如何,下回分解。