strong fú ròu zhī yán nián yì shòu shí zhū cǎo rù shèng chāo fán strong
服肉芝延年益壽 食朱草入聖超凡
huà shuō táng áo wén duō jiǔ gōng zhī yán, bù jué tàn dào: xiǎo dì xiàng lái yǐ wèi xián shí tián hǎi, shī zhī guò chī, bì shì hòu rén fù huì. jīn rì mù dǔ, cái zhī dāng rì wàng yì, kě wèi shǎo suǒ jiàn duō suǒ guài le. jù xiǎo dì kàn lái, cǐ niǎo bǐng xìng suī chī, dàn rú cǐ nán wèi zhī shì, bìng bù wèi nán, qí zhì kě jiā. měi jiàn shì rén míng míng fàng zhe yì wèi zhī shì, tā què wèi nán tōu ān, yī wèi cuō tuó, jí zhì lǎo dà, yī wú suǒ néng, zhuī huǐ wú jí. rú guǒ dōu xiàng jīng wèi zhè yàng lì zhì, hé sī wú chéng! qǐng wèn jiǔ gōng, xiǎo dì wén dé cǐ niǎo shēng zài fā jiū shān, wèi hé cǐ chù yě yǒu ne? duō jiǔ gōng xiào dào: cǐ niǎo suī yǒu xián shí tián hǎi zhī yì, wú fēi shì gè qín niǎo, jìn hǎi zhī dì, hé chù bù kě shēng, hé bì dìng zài fā jiū yī shān. kuàng lǎo fū zhǐ wén qú yù bù yú jì, zhì jīng wèi bù yú fā jiū, zhè què wèi zēng tīng guò.
話說唐敖聞多九公之言,不覺嘆道:「小弟向來以為銜石填海,失之過痴,必是後人附會。今日目睹,才知當日妄議,可謂『少所見多所怪』了。據小弟看來,此鳥秉性雖痴,但如此難為之事,並不畏難,其志可嘉。每見世人明明放著易為之事,他卻畏難偷安,一味磋跎,及至老大,一無所能,追悔無及。如果都象精衛這樣立志,何思無成!——請問九公,小弟聞得此鳥生在發鳩山,為何此處也有呢?」多九公笑道:「此鳥雖有銜石填海之異,無非是個禽鳥,近海之地,何處不可生,何必定在發鳩一山。況老夫只聞鴝鵒不逾濟,至精衛不逾發鳩,這卻未曾聽過。」
lín zhī yáng dào: jiǔ gōng, nǐ kàn qián miàn yī dài shù lín, nèi xiē shù mù yòu gāo yòu dà, bù zhī shén shù? ǎn men qián qù kàn kàn. rú yǒu xiān guǒ, zhāi qǔ jǐ gè, qǐ bú shì hǎo? dēng shí dōu zhì chóng lín. yíng miàn yǒu zhū dà shù, zhǎng yǒu wǔ zhàng, dà yǒu wǔ wéi shàng miàn bìng wú zhī jié, wéi yǒu wú shù dào xū, rú hé suì yì bān, měi suì yī gè, yuē zhǎng zhàng yú. táng áo dào: gǔ yǒu mù hé zhī shuō, jīn kàn cǐ shù xíng zhuàng, mò fēi mù hé me? duō jiǔ gōng diǎn tóu dào: kě xī cǐ shí dào hái wèi shú. ruò dài jǐ lì dà mǐ huí qù, yīn shì hǎn jiàn zhī wù. táng áo dào: wǎng nián suǒ jié zhī dào, dà yuē dōu bèi yě shòu chī qù, jìng wú yī kē zài dì. lín zhī yáng dào: zhè xiē yě shòu jiù suàn zuǐ chán hǎo chī, yě bù néng chī dé kē lì wú cún. ǎn men qiě zài cǎo nèi sōu xún, wù yào zhǎo chū, zhǎng zhǎng jiàn shí. shuō bà, gè chù xún mì. bù duō shí, ná zhe yī kē dà mǐ dào: ǎn zhǎo zhe le. èr rén jìn qián guān kàn, zhǐ jiàn nà mǐ yǒu sān cùn kuān, wǔ cùn zhǎng. táng áo dào: zhè mǐ ruò zhǔ chéng fàn, qǐ bù yǒu yī chǐ zhǎng me? duō jiǔ gōng dào: cǐ mǐ hé zú wèi qí! lǎo fū xiàng zài hǎi wài, céng chī yī gè dà mǐ, zú zú bǎo le yī nián. lín zhī yáng dào:
林之洋道:「九公,你看前面一帶樹林,那些樹木又高又大,不知甚樹?俺們前去看看。如有鮮果,摘取幾個,豈不是好?」登時都至崇林。迎面有株大樹,長有五丈,大有五圍;上面並無枝節,惟有無數稻須,如禾穗一般,每穗一個,約長丈余。唐敖道:「古有『木禾』之說,今看此樹形狀,莫非木禾麼?」多九公點頭道:「可惜此時稻還未熟。若帶幾粒大米回去,因是罕見之物。」唐敖道:「往年所結之稻,大約都被野獸吃去,竟無一顆在地。」林之洋道:「這些野獸就算嘴饞好吃,也不能吃得顆粒無存。俺們且在草內搜尋,務要找出,長長見識。」說罷,各處尋覓。不多時,拿著一顆大米道:「俺找著了。」二人進前觀看,只見那米有三寸寬,五寸長。唐敖道:「這米若煮成飯,豈不有一尺長麼?」多九公道:「此米何足為奇!老夫向在海外,曾吃一個大米,足足飽了一年。」林之洋道:
zhè děng shuō, nà mǐ dìng yǒu liǎng zhàng zhǎng le? dāng rì zěn yàng zhǔ tā? zhè huà ǎn bù xìn. duō jiǔ gōng dào: nà mǐ kuān wǔ cùn, zhǎng yī chǐ. zhǔ chū fàn lái, suī wú liǎng zhàng, chī guò hòu mǎn kǒu qīng xiāng, jīng shén dǒu zhǎng, yī nián zǒng bù sī shí. cǐ huà bù dàn lín xiōng bù xìn, jiù shì dāng shí lǎo fū zì jǐ yě jué yí huò. hòu lái yīn wén dāng nián xuān dì shí bèi yīn guó lái xiàn fāng wù, nèi yǒu qīng cháng dào, měi shí yī lì, zhōng nián bù jī, cái zhī dāng rì suǒ shí dà yuē jiù shì qīng cháng dào le. lín zhī yáng dào: guài bù dé jīn rén shè hú, měi měi suǒ fā de jiàn lí nà hú zi hái yǒu yī èr chǐ yuǎn, tā què dà wèi kě xī, zhǐ shuō chà dé yī mǐ, ǎn tīng le zhe shí yí huò, yǐ wèi shì shàng nǎ yǒu nà yàng dà mǐ. jīn tīng jiǔ gōng zhè huà, cái zhī tā shuō chà dé yī mǐ, què shì zhǔ shóu de qīng cháng dào! táng áo xiào dào: zhǔ shóu èr zì, wèi miǎn guò kè. jiù xiōng cǐ huà bèi hǎo shè wāi jiàn de tīng jiàn, zhǐ pà bǎ zuǐ hái yào dǎ wāi lī!
「這等說,那米定有兩丈長了?當日怎樣煮他?這話俺不信。」多九公道:「那米寬五寸,長一尺。煮出飯來,雖無兩丈,吃過後滿口清香,精神陡長,一年總不思食。此話不但林兄不信,就是當時老夫自己也覺疑惑。後來因聞當年宣帝時背陰國來獻方物,內有『清腸稻』,每食一粒,終年不飢,才知當日所食大約就是清腸稻了。」林之洋道:「怪不得今人射鵠,每每所發的箭離那鵠子還有一二尺遠,他卻大為可惜,只說『差得一米』,俺聽了着實疑惑,以為世上哪有那樣大米。今聽九公這話,才知他說『差得一米』,卻是煮熟的清腸稻!」唐敖笑道:「『煮熟』二字,未免過刻。舅兄此話被好射歪箭的聽見,只怕把嘴還要打歪哩!」
hū jiàn yuǎn yuǎn yǒu yī xiǎo rén, qí zhe yī pǐ xiǎo mǎ, yuē zhǎng qī bā cùn, zài nà lǐ zǒu tiào. duō jiǔ gōng yī yǎn piē jiàn, zǎo sì rú fēi bēn qù. lín zhī yáng zhǐ gù zhǎo mǐ, wèi zēng lǐ huì. táng áo yī jiàn, nà gǎn dài màn, huāng máng zhuī gǎn, nà gè xiǎo rén yě cháo qián bēn zǒu. duō jiǔ gōng tuǐ jiǎo suī biàn, jiū jìng jīn lì bù jí, jiān zhī shān lù qí qū, gāng lí xiǎo rén bù yuǎn, bù fáng lù shàng yǒu yī shí kuài, yī jiǎo bàn dào, jí zhì qǐ lái, tuǐ shàng zhuǎn jīn, cùn bù nán yí. táng áo dé kōng, fēi máng yuè guò, gǎn yǒu bàn lǐ zhī yáo, zhè cái gǎn shàng, suí jí zhuō zhù, chī rù fù nèi. duō jiǔ gōng shǒu fú lín zhī yáng, qì chuǎn xū xū zǒu lái, wàng zhe táng áo tàn dào: yī yǐn yī zhuó, mò fēi qián dìng. hé kuàng cǐ děng dà shì! zhè shì táng xiōng xiān yuán còu qiǎo, suǒ yǐ háo bù fèi shì, jìng bèi dé zhe le. lín zhī yáng dào: ǎn wén jiǔ gōng shuō yǒu gè xiǎo rén xiǎo mǎ bèi mèi fū gǎn lái, ǎn men yuǎn yuǎn jiàn nǐ fàng zài zuǐ biān, nán dào lián rén dài mǎ dōu chī le? ǎn shén bù míng, dào yào qǐng wèn, yǒu shèn xiān yuán? táng áo dào: zhè gè xiǎo rén xiǎo mǎ, míng jiào ròu zhī. dāng rì xiǎo dì yuán bù xiǎo dé. jīn nián cóng dōu zhōng huí lái. wú zhì gōng míng, shí cháng kàn kàn gǔ rén yǎng qì fú shí děng fǎ, nèi yǒu yī tiáo yán:
忽見遠遠有一小人,騎著一匹小馬,約長七八寸,在那裡走跳。多九公一眼瞥見,早巳如飛奔去。林之洋只顧找米,未曾理會。唐敖一見,那敢怠慢,慌忙追趕,那個小人也朝前奔走。多九公腿腳雖便,究竟筋力不及,兼之山路崎嶇,剛離小人不遠,不防路上有一石塊,一腳絆倒,及至起來,腿上轉筋,寸步難移。唐敖得空,飛忙越過,趕有半里之遙,這才趕上,隨即捉住,吃入腹內。多九公手扶林之洋,氣喘噓噓走來,望著唐敖嘆道:「一飲一酌,莫非前定。』何況此等大事!這是唐兄仙緣湊巧,所以毫不費事,競被得著了。」林之洋道:「俺聞九公說有個小人小馬被妹夫趕來,俺們遠遠見你放在嘴邊,難道連人帶馬都吃了?俺甚不明,倒要請問,有甚仙緣?」唐敖道:「這個小人小馬,名叫『肉芝』。當日小弟原不曉得。今年從都中回來。無志功名,時常看看古人養氣服食等法,內有一條言:
xíng shān zhōng rú jiàn xiǎo rén chéng zhe chē mǎ, zhǎng wǔ qī cùn de, míng jiào ròu zhī, yǒu rén chī le, yán nián yì shòu bìng kě dé dào chéng xiān. cǐ huà suī bù zhī zhēn jiǎ, liàng bù zhì yǒu hài, yīn cǐ bǎ tā zhuō zhù, yǒu piān èr xiōng chī le. lín zhī yáng xiào dào:
「行山中如見小人乘著車馬,長五七寸的,名叫「肉芝」,有人吃了,延年益壽、並可得道成仙。』此話雖不知真假,諒不致有害,因此把他捉住,有偏二兄吃了。」林之洋笑道:
guǒ zhēn zhè yàng, mèi fū jìng shì huó shén xiān le. nǐ jīn chī le ròu zhī, zì rán bù jī, zhǐ gù yóu wán, ǎn dào è le. gāng cái nà gè xiǎo rén xiǎo mǎ, mèi fū chī shí, kě hái shèng tiáo tuǐ ér, gěi ǎn jiě jiě chán me?
「果真這樣,妹夫竟是活神仙了。你今吃了肉芝,自然不飢,只顧遊玩,俺倒餓了。剛才那個小人小馬,妹夫吃時,可還剩條腿兒,給俺解解饞麼?」
duō jiǔ gōng dào: lín xiōng rú è, qià hǎo cǐ dì yǒu gè chōng jī zhī wù, suí xiàng bì cǎo cóng zhōng zhāi le jǐ zhī qīng cǎo dào:
多九公道:「林兄如餓,恰好此地有個充飢之物,」隨向碧草叢中摘了幾枝青草道:
lín xiōng bǎ tā chī le, bù dàn bù jī, bìng qiě tóu mù hái jué qīng shuǎng. lín zhī yáng jiē guò, zhǐ jiàn zhè cǎo wǎn rú jiǔ cài, nèi yǒu nèn jīng, kāi zhe jǐ duǒ qīng huā. jí fàng kǒu nèi, bù jué diǎn tóu dào: zhè cǎo yī gǔ qīng xiāng, dào yě hǎo chī. qǐng wèn jiǔ gōng, tā jiào shén me míng hào? yǐ hòu ǎn ruò yóu shān è shí, hǎo bǎ tā lái chōng jī. táng áo dào: xiǎo dì wén dé hǎi wài què shān yǒu cǎo, qīng huā rú jiǔ, míng zhù yú, kě yǐ liáo jī, dà yuē jiù shì cǐ wù le? duō jiǔ gōng lián lián diǎn tóu, yú shì yòu cháo qián zǒu. lín zhī yáng dào: hào qí guài! guǒ zhēn bǎo le! zhè cǎo yǒu zhè hǎo chù, ǎn yào duō zhǎo liǎng dān, fàng zài chuán shàng, rú yù quē liáng, bǎ tā chōng jī, bǐ dāng nián mèi fū suǒ chuán pì gǔ fāng zǐ, qǐ bù xǐng shì? duō jiǔ gōng dào: cǐ cǎo hǎi wài shén shǎo, hé néng zhǎo dé xǔ duō. kuàng yī jīng lí tǔ qí yè jí kū, ruò yào chōng jī, bì xū nèn jīng, kū jí wú yòng le.
「林兄把他吃了,不但不飢,並且頭目還覺清爽。」林之洋接過,只見這草宛如韭菜,內有嫩莖,開著幾朵青花。即放口內,不覺點頭道:「這草一股清香,倒也好吃。請問九公,他叫甚麼名號?以後俺若游山餓時,好把他來充飢。」唐敖道:「小弟聞得海外鵲山有草,青花如韭,名『祝余』,可以療飢,大約就是此物了?」多九公連連點頭,於是又朝前走。林之洋道:「好奇怪!果真飽了!這草有這好處,俺要多找兩擔,放在船上,如遇缺糧,把他充飢,比當年妹夫所傳辟穀方子,豈不省事?」多九公道:「此草海外甚少,何能找得許多。況一經離土其葉即枯,若要充飢,必須嫩莖,枯即無用了。」
zhǐ jiàn táng áo hū zài lù páng zhé le yī zhī qīng cǎo, qí yè rú sōng, qīng cuì yì cháng. yè shàng shēng zhe zi, dà rú jiè zǐ. bà zi qǔ xià, shǒu zhí qīng cǎo dào: jiù xiōng cái chī zhù yú, xiǎo dì zhǐ hǎo yǐ cǐ fèng péi le. shuō bà chī rén fù nèi. yòu bǎ nà gè jiè zǐ, fàng zài zhǎng zhōng, chuī qì yī kǒu, dēng shí cóng nà zi zhōng shēng chū yī zhī qīng cǎo yě rú sōng yè yuē zhǎng yī chǐ zài chuī yī kǒu, yòu zhǎng yī chǐ yī lián chuī qì sān kǒu, gòng yǒu sān chǐ zhī zhǎng. fàng zài kǒu biān. suí yòu chī le. lín zhī yáng xiào dào: mèi fū yào zhè yàng zuǐ jué, zhǐ pà zhè lǐ qīng cǎo dōu bèi nǐ chī jǐn lī. zhè jiè zǐ hū biàn qīng cǎo zhè shì shèn gù? duō jiǔ gōng dào: cǐ shì niè kōng cǎo, yòu míng zhǎng zhōng jiè. qǔ zi fàng zài zhǎng zhōng, yī chuī zhǎng yī chǐ, zài chuī yòu zhǎng yī chǐ, zhì sān chǐ zhǐ. rén ruò chī le, néng lì kōng zhōng, suǒ yǐ jiào zuò niè kōng cǎo. lín zhī yáng dào: yǒu zhè hǎo chù, ǎn yě chī tā jǐ zhī, jiǔ hòu huí jiā, tǎng fáng shàng yǒu zéi, ǎn cuān kōng zhuō tā, qǐ bù xǐng shì? yú shì gè chù xún le duō shí, bìng wú zōng yǐng. duō jiǔ gōng dào: lín xiōng bù bì zhǎo le. cǐ cǎo bù chuī bù shēng, zhè kōng shān nèi yǒu shuí chuī qì zāi tā? gāng cái táng xiōng suǒ chī de, dà yuē cǐ zi yīn niǎo què zhuó shí, shòu le hū xī zhī qì, yīn cǐ luò dì ér shēng, bìng fēi cháng jiàn zhī wù, nǐ què cóng hé xún zhǎo? lǎo fū zài hǎi wài duō nián, jīn rì yě shì chū cì cái jiàn, ruò fēi táng xiōng chuī tā, lǎo fū hái bù zhī jiù shì niè kōng cǎo lī. lín zhī yáng dào: chī le zhè cǎo, jiù néng zhàn zài kōng zhōng, ǎn xiǎng zhè huà dào dǐ gǔ guài. yāo qiú mèi fū shì shì, guǒ néng píng kōng zhàn zhù, ǎn cái xìn lī. táng áo dào cǐ cǎo cái chī wèi jiǔ, rú hé jiù yǒu xiào yàn. yě bà, xiǎo dì quán qiě shì shì. suí jí jiāng shēn yī zòng, jiù rú fēi wǔ yì bān, cuān jiāng shǎng qù, lí dì yuē yǒu wǔ liù zhàng. guǒ rán liǎng jiǎo dēng kōng, yóu rú jiǎo tà shí dì, jiāng shēn lì zhù, dòng yě bù dòng. lín zhī yáng pāi shǒu xiào dào: mèi fū rú jīn jìng shì píng bù qīng yún le. guǒ zhēn chī le zhè cǎo jiù néng cuān kōng, dào yě hǎo wán. mèi fū hé bù zài zǒu jǐ bù? ruò zǒu de líng biàn, jiāng lái xíng lù, nǐ jiù kōng zhōng xíng zǒu, liǎng jiǎo bìng bù zhān tǔ, qǐ bù xǐng xiē xié wà? táng áo tīng le, guǒ zhēn jiù yào kōng zhōng xíng zǒu, shuí zhī fāng cái jǔ zú, suí jí zhuì xià. lín zhī yáng dào: qià hǎo nà biān yǒu kē zǎo shù, shàng miàn yǒu jǐ gè dà zǎo, mèi fū jì huì cuān gāo, wèi shén bù qù zhāi tā jǐ gè? jiě jiě kǒu kě, yě shì hǎo de. dōu zhì shù xià zǐ xì yī kàn, bìng fēi zǎo shù. duō jiǔ gōng dào: cǐ guǒ míng jiào dāo wèi hé, qí wèi quán wú dìng zhǔn, suí dāo ér biàn, suǒ yǐ jiào zuò dāo wèi hé. yǒu rén chī le, kě chéng dì xiān. wǒ men jīn rì rú dé cǐ hé, jí bù néng chéng xiān, yě kě yán nián yì shòu. wú rú cǐ hé shēng zài shù shāo, qí gāo shí shù zhàng, táng xiōng zòng huì cuān gāo, xiāng qù shén yuǎn, hé néng dào shǒu? lín zhī yáng dào: mèi fū zhǐ guǎn cuān qù, shè huò gòu zhe, yě bù kě dìng. táng áo dào: xiǎo dì cuān kōng lí dì bù guò wǔ liù zhàng, cǐ shù gāo bù kě pān, hé néng zhāi tā? zhè shì lài há má xiǎng chī tiān é ròu le. lín zhī yáng tīng le, nà kěn gān xīn, yīn dī tóu cǔn le yī cǔn, bù jué xǐ dào: ǎn cái xiǎng gè zhǔ yì, mèi fū cuān zài kōng zhōng, lüè tíng piàn shí, suí yòu cháo shàng yī cuān, jiù rú dēng tī yì bān, màn màn cuān qù, bù pà zhè hé bú dào shǒu. táng áo tīng le, réng shì bù kěn. wú nài lín zhī yáng zài sān cuī bī, táng áo zhǐ de jiāng shēn yī zòng, cuān zài kōng zhōng. tíng le piàn kè, jìng qì níng shén, jiāng shēn lì dìng, fù yòu yòng lì cháo shàng yī cuān, zhǐ jué shēn rú chán yì, yōu yōu yáng yáng, piāo piāo dàng dàng, dēng shí jiān bù zhī bù jué, dào xiàng duàn xiàn fēng zhēng yì bān, luò le xià lái. lín zhī yáng dùn zú dào: mèi fū zěn me bù cháo shàng cuān dào cháo xià zhuì? zhè shì shèn yì? táng áo dào: xiǎo dì gāng cái míng míng cháo shàng cuān qù, shuí zhī bìng bù yóu wǒ zuò zhǔ, hé cháng shì wǒ yǒu yì là xià. duō jiǔ gōng xiào dào: nǐ zài kōng zhōng yào cháo shàng cuān, liǎng jiǎo shì bì yòng lì, yòu fēi jiǎo tà shí dì, yān yǒu bù zhuì? ruò yī lín xiōng suǒ shuō, màn màn yī céng yī céng cuān qù, tǎng cuān qiān bǎi biàn, qǐ bù cuān shàng tiān me? ān yǒu cǐ lǐ!
只見唐敖忽在路旁折了一枝青草,其葉如松,青翠異常。葉上生著—子,大如芥子。把子取下,手執青草道:「舅兄才吃祝余,小弟只好以此奉陪了。」說罷吃人腹內。又把那個芥子,放在掌中,吹氣一口,登時從那子中生出一枝青草也如松葉.約長一尺;再吹一口,又長一尺;一連吹氣三口,共有三尺之長。放在口邊。隨又吃了。林之洋笑道:「妹夫要這樣嘴嚼,只怕這裡青草都被你吃盡哩。這芥子忽變青草這是甚故?」多九公道:「此是『躡空草』,又名掌中芥。取子放在掌中,一吹長一尺,再吹又長一尺,至三尺止。人若吃了,能立空中,所以叫作『躡空草』。林之洋道:「有這好處,俺也吃他幾枝,久後回家,倘房上有賊,俺攛空捉他,豈不省事?」於是各處尋了多時,並無蹤影。多九公道:「林兄不必找了。此草不吹不生,這空山內有誰吹氣栽他?剛才唐兄所吃的,大約此子因鳥雀啄食,受了呼吸之氣,因此落地而生,並非常見之物,你卻從何尋找?老夫在海外多年,今日也是初次才見,若非唐兄吹他,老夫還不知就是躡空草哩。」林之洋道:「吃了這草,就能站在空中,俺想這話到底古怪。要求妹夫試試,果能平空站住,俺才信哩。」唐敖道;「此草才吃未久,如何就有效驗。——也罷,小弟權且試試。」隨即將身一縱,就如飛舞一般,攛將上去,離地約有五六丈。果然兩腳登空,猶如腳踏實地,將身立住,動也不動。林之洋拍手笑道:「妹夫如今竟是『平步青雲』了。果真吃了這草就能攛空,倒也好頑。妹夫何不再走幾步?若走的靈便,將來行路,你就空中行走,兩腳並不沾土,豈不省些鞋襪?」唐敖聽了,果真就要空中行走,誰知方才舉足,隨即墜下。林之洋道:「恰好那邊有顆棗樹,上面有幾個大棗,妹夫既會攛高,為甚不去摘他幾個?解解口渴,也是好的。」都至樹下仔細一看,並非棗樹。多九公道:「此果名叫『刀味核』,其味全無定準,隨刀而變,所以叫作『刀味核』。有人吃了,可成地仙。我們今日如得此核,即不能成仙,也可延年益壽。無如此核生在樹梢,其高十數丈,唐兄縱會攛高,相去甚遠,何能到手?」林之洋道:「妹夫只管攛去,設或夠著,也不可定。」唐敖道:「小弟攛空離地不過五六丈,此樹高不可攀,何能摘他?這是『癩蛤蟆想吃天鵝肉』了。」林之洋聽了,那肯甘心,因低頭忖了一忖,不覺喜道:「俺才想個主意,妹夫攛在空中,略停片時,隨又朝上一攛,就如登梯一般,慢慢攛去,不怕這核不到手。」唐敖聽了,仍是不肯。無奈林之洋再三催逼,唐敖只得將身一縱,攛在空中。停了片刻,靜氣寧神,將身立定,復又用力朝上一攛,只覺身如蟬翼,悠悠揚揚,飄飄蕩蕩,登時間不知不覺,倒象斷線風箏一般,落了下來。林之洋頓足道:「妹夫怎麼不朝上攛倒朝下墜?這是甚意?」唐敖道:「小弟剛才明明朝上攛去,誰知並不由我作主,何嘗是我有意落下。」多九公笑道:「你在空中要朝上攛,兩腳勢必用力,又非腳踏實地,焉有不墜?若依林兄所說,慢慢一層一層攛去,倘攛千百遍,豈不攛上天麼?安有此理!」
táng áo dào: cǐ shí hū jué yī zhèn qīng xiāng, mò fēi cǐ hé hái yǒu xiāng wèi me? duō jiǔ gōng dào: zhè gǔ xiāng qì, xì xì wén qù, dào xiàng bié chù suí fēng guā lái. wǒ men hé bù shùn zhe xiāng wèi, gè chù kàn kàn? dà jiā yú shì fēn lù zhǎo xún. táng áo chuān guò shù lín, zǒu guò qiào bì, gè chù tàn wàng. zhǐ jiàn lù páng shí fèng nèi shēng chū yī zhī hóng cǎo yuē zhǎng èr chǐ, chì ruò tú zhū, shén jué kě ài. duān xiáng duō shí, měng rán xiǎng qǐ: fú shí fāng nèi yán: zhū cǎo zhuàng rú xiǎo sāng, jīng shì shān hú, zhī liú rú xuè yǐ jīn yù tóu zhī, lì kè rú ní. tóu jīn míng jiào jīn jiāng, tóu yù míng jiào yù jiāng. rén ruò fú le, jiē néng rù shèng chāo fán. qiě xǐ duō lín èr rén jù wèi tóng lái, jīn wǒ dé yù xiān cǎo, kě wèi yǒu yuán. nài shēn biān bìng wú jīn qì, zhè jié zěn hǎo? yīn xiǎng le yī xiǎng: tóu jīn shàng yǒu gè xiǎo xiǎo yù pái, hé bù shì shì? xiǎng bà, qǔ xià yù pái, bǎ zhū cǎo cóng gēn zhé duàn, qí fàng zhǎng zhōng, lián róu dài cuō, guǒ rán yù yǐ chéng ní, qí sè shén hóng. suí jí fàng rén kǒu nèi, zhǐ jué fāng xīn tòu nǎo.
唐敖道:「此時忽覺一陣清香,莫非此核還有香味麼?」多九公道:「這股香氣,細細聞去,倒象別處隨風颳來。我們何不順著香味,各處看看?」大家於是分路找尋。唐敖穿過樹林,走過峭壁,各處探望。只見路旁石縫內生出一枝紅草約長二尺,赤若塗朱,甚覺可愛。端詳多時,猛然想起:「服食方內言:『朱草』狀如小桑,莖似珊瑚,汁流如血;以金玉投之,立刻如泥。——投金名叫『金漿』,投玉名叫『玉漿』。——人若服了,皆能入聖超凡。且喜多、林二人俱未同來,今我得遇仙草,可謂有緣。奈身邊並無金器,這劫怎好?……」因想了一想:「頭巾上有個小小玉牌,何不試試?」想罷,取下玉牌,把朱草從根折斷,齊放掌中,連揉帶搓,果然玉已成泥,其色甚紅。隨即放人口內,只覺芳馨透腦。
fāng cái chī wán, dǒu rán jīng shén bǎi bèi. bù jué xǐ dào: zhū cǎo cái chī wèi jiǔ, jiù jué shén qīng qì shuǎng, kě jiàn xiān jiā zhī wù, guǒ fēi xiǎo kě. cǐ hòu rú néng duàn gǔ, qí yú bié de gōng fū gèng hǎo zuò le. jīn rì chī le xǔ duō xiān pǐn, bù zhī lǚ lì kě néng jiā zēng? zhǐ jiàn lù páng yǒu yī cán bēi, dào zài dì xià, yuē yǒu wǔ qī bǎi jīn. suí jí zǒu jìn, wān xià yāo qù, háo bù fèi lì, qīng qīng yòng shǒu pěng qǐ, jiè zhe niè kōng cǎo zhī shù, chéng shì jiāng shēn yī zòng, cuān zài kōng zhōng, lüè tíng piàn kè, màn màn là xià. zǒu le liǎng bù, jiāng bēi fàng xià dào: cǐ shí fú le zhū cǎo, zhǐ jué ěr cōng mù míng, shuí zhī huí xiǎng yòu nián suǒ dú jīng shū, bù dàn sī háo bù wàng, jiù shì píng shí suǒ zuò shī wén, yě dōu rú zài mù qián. bù yì zhū cǎo jìng yǒu rú xǔ miào chù! zhǐ jiàn duō jiǔ gōng xié zhe lín zhī yáng zǒu lái dào: táng xiōng hū rán mǎn kǒu tōng hóng, shì hé yuán gù? táng áo dào: bù mán jiǔ gōng shuō, xiǎo dì cái dé yī zhī zhū cǎo, què yòu yǒu piān èr wèi chī le. lín zhī yáng dào: mèi fū chī tā yǒu shèn hǎo chù? duō jiǔ gōng dào: cǐ cǎo nǎi tiān dì jīng huá níng jié ér shēng, rén ruò fú le, yǒu gēn jī de, jí kě le dào chéng xiān. lǎo fū xiàng zài hǎi wài, suī rán liú xīn, wú rú cóng wèi yī jiàn.
方才吃完,陡然精神百倍。不覺喜道:「朱草才吃未久,就覺神清氣爽,可見仙家之物,果非小可。此後如能斷谷,其餘別的工夫更好做了。今日吃了許多仙品,不知膂力可能加增?」只見路旁有一殘碑,倒在地下,約有五七百斤。隨即走進,彎下腰去,毫不費力,輕輕用手捧起,借著躡空草之術,乘勢將身一縱,攛在空中,略停片刻,慢慢落下。走了兩步,將碑放下道:「此時服了朱草,只覺耳聰目明,誰知回想幼年所讀經書,不但絲毫不忘,就是平時所作詩文,也都如在目前。不意朱草竟有如許妙處!」只見多九公攜著林之洋走來道:「唐兄忽然滿口通紅,是何緣故?」唐敖道:「不瞞九公說,小弟才得一枝朱草,卻又有偏二位吃了。」林之洋道:「妹夫吃他有甚好處?」多九公道:「此草乃天地精華凝結而生,人若服了,有根基的,即可了道成仙。老夫向在海外,雖然留心,無如從未一見。
jīn rì yòu bèi táng xiōng yù zhe, zhēn shì tiān yuán còu qiǎo. jiāng lái yōu yóu shì wài, míng liè xiān bān, yǐ kě gài jiàn. nǎ zhī zhè zhèn xiāng qì, què chéng jiù le táng xiōng yī duàn xiān yuán! lín zhī yáng dào: mèi fū bù jiǔ jiù yào chéng xiān, wèi shén hū rán chóu méi kǔ liǎn? nán dào shě bù dé jiā xiāng, pà zuò shén xiān me? táng áo dào: xiǎo dì chī le zhū cǎo, cǐ shí zhǐ jué fù tòng, bù zhī hé gù.
今日又被唐兄遇著,真是天緣湊巧。將來優遊世外,名列仙班,已可概見。那知這陣香氣,卻成就了唐兄一段仙緣!」林之洋道:「妹夫不久就要成仙,為甚忽然愁眉苦臉?難道捨不得家鄉,怕做神仙麼?」唐敖道:「小弟吃了朱草,此時只覺腹痛,不知何故。」
huà yán wèi liǎo, zhǐ tīng fù zhōng xiǎng le yī zhèn, dēng shí zhuó qì xià jiàng, wēi wēi yǒu shēng. lín zhī yáng yòng shǒu yǎn bí dào: hǎo le! zhè cǎo bǎ mèi fū zhuó qì gǎn chū, shēn shàng xiǎng bì chàng kuài? bù zhī fù zhōng kě jué kōng shū? jiù rì suǒ zuò shī wén kě hái yī jiù zài fù me? táng áo dī tóu xiǎng le yī xiǎng, kǒu zhōng zhǐ shuō qí guài. yīn xiàng duō jiǔ gōng dào: xiǎo dì qǐ chū chī le zhū cǎo, xì xiǎng yòu nián suǒ zuò shī wén, míng míng quán dōu jì dé. bù yì cǐ kè fù tòng zhī hòu, zài xiǎng jiù zuò, shí fēn zhōng bù guò jì dé yī fēn, qí yú jiǔ fēn zài yě xiǎng bù chū. bù jiě hé yì? duō jiǔ gōng dào: què yě qí guài. lín zhī yáng dào: zhè shì yǒu shèn qí guài! jù ǎn kàn lái, mèi fū xiǎng bù chū de nà jiǔ fēn, jiù shì gāng cái nà gǔ zhuó qì, zhū cǎo xián tā yǒu xiē qì wèi, bǎ tā gǎn chū. tā yǐ lòu chū běn xiàng, zuān rù ǎn de bí nèi, nǐ què nà lǐ xún tā? qí yú yī fēn, bìng wú qì wèi, zhū cǎo róng tā zài nèi, rú jīn hǎo hǎo zài nǐ fù zhōng, zì rán yī xiǎng jiù yǒu le. ǎn zhǐ jì guà mèi fū zhōng tàn huā nà běn juǎn zi, bù rú zhū cǎo kě kěn liú diǎn qíng ér? mèi fū píng rì suǒ zuò chuāng gǎo, jiāng lái rú yào fā kè, jù ǎn zhǔ yì, bù xū tuō rén qù xuǎn, jiù bǎ jīn rì xiǎng bù chū de nà jiǔ fēn quán dōu shān qù, zhǐ kè xiǎng dé chū de nà yī fēn, bāo nǐ bì shì hǎo de. ruò bù lùn hǎo dǎi, yī gài fā kè, zài nǐ zì jǐ kè de shì shī, nǎ zhī zhū cǎo què dà wèi bù rán. kě xī zhè cǎo shén shǎo, ruò dài xiē huí qù gěi rén chī le, qǐ bù xǐng xiē kè gōng? zhū cǎo yǒu zhè hǎo chù, jiǔ gōng wèi shén bù chī liǎng zhī? nán dào nǐ wú chuāng gǎo yào kè me? duō jiǔ gōng xiào dào: lǎo fū suī yǒu chuāng gǎo yào kè, dàn kǒng gǎn chū zhuó qì, zhǐ pà lián yī fēn hái xiǎng bù chū lī. lín xiōng wèi hé bù chī liǎng zhī, gǎn gǎn zhuó qì? lín zhī yáng dào: ǎn yòu bù kè jiǔ jīng, yòu bù kè shí pǔ, chī tā zuò shèn? táng áo dào: cǐ huà zěn jiǎng? lín zhī yáng dào: ǎn zhè dù fù bù guò shì jiǔ náng fàn dài, ruò yào kè shū, wú fēi jiǔ jīng shí pǔ, hé néng bǐ dé èr wèi. guài bù dé mèi fū zuì hǎo yóu shān wán shuǐ, jīn rì ǎn jiàn zhè xiē qí qín guài shòu, yì cǎo xiān huā, guǒ rán jiě mèn. duō jiǔ gōng dào: lín xiōng gāng shuō guǒ rán, qiǎo qiǎo jìng yǒu guǒ rán lái le. zhǐ jiàn shān pō shàng yǒu gè yì shòu, xíng xiàng rú yuán, hún shēn bái máo, shàng yǒu xǔ duō hēi wén, qí tǐ bù guò sì chǐ, hòu miàn yī tiáo zhǎng wěi, yóu shēn zi pán zhì dǐng shàng, hái zhǎng èr chǐ yǒu yú. máo zhǎng ér xì, jiá xià xǔ duō hēi rán.
話言未了,只聽腹中響了一陣,登時濁氣下降,微微有聲。林之洋用手掩鼻道:「好了!這草把妹夫濁氣趕出,身上想必暢快?不知腹中可覺空疏?舊日所作詩文可還依舊在腹麼?」唐敖低頭想了一想,口中只說「奇怪」。因向多九公道:「小弟起初吃了朱草,細想幼年所作詩文,明明全都記得。不意此刻腹痛之後,再想舊作,十分中不過記得一分,其餘九分再也想不出。不解何意?」多九公道:「卻也奇怪。」林之洋道:「這事有甚奇怪!據俺看來,妹夫想不出的那九分,就是剛才那股濁氣,朱草嫌他有些氣味,把他趕出。他已露出本相,鑽入俺的鼻內,你卻那裡尋他?其餘一分,並無氣味,朱草容他在內,如今好好在你腹中,自然一想就有了。——俺只記掛妹夫中探花那本卷子,不如朱草可肯留點情兒?——妹夫平日所作窗稿,將來如要發刻,據俺主意,不須托人去選,就把今日想不出的那九分全都刪去,只刻想得出的那一分,包你必是好的。若不論好歹,一概發刻,在你自己刻的是詩,那知朱草卻大為不然。可惜這草甚少,若帶些回去給人吃了,豈不省些刻工?朱草有這好處,九公為甚不吃兩枝?難道你無窗稿要刻麼?」多九公笑道:「老夫雖有窗稿要刻,但恐趕出濁氣,只怕連一分還想不出哩。林兄為何不吃兩枝,趕趕濁氣?」林之洋道:「俺又不刻『酒經』,又不刻『食譜』,吃他作甚?」唐敖道:「此話怎講?林之洋道:「俺這肚腹不過是酒囊飯袋,若要刻書,無非酒經食譜,何能比得二位。怪不得妹夫最好遊山玩水,今日俺見這些奇禽怪獸,異草仙花,果然解悶。」多九公道:「林兄剛說果然,巧巧竟有『果然』來了。」只見山坡上有個異獸,——形象如猿,渾身白毛,上有許多黑文,其體不過四尺,後面一條長尾,由身子盤至頂上,還長二尺有餘。毛長而細,頰下許多黑髯。——
shǒu zhe yī gè sǐ shòu zài nà lǐ tòng kū. lín zhī yáng dào: kàn zhè mó yàng, jìng xiàng yī gè luò sāi hú zi. bù zhī wèi shén zhè yàng tí kū? nán dào tā jiù jiào zuò guǒ rán me? duō jiǔ gōng dào: cǐ shòu jiù shì guǒ rán, yòu míng rán shòu. qí xìng zuì yì, zuì ài qí lèi. liè hù qǔ pí zuò rù, huò mài huò lì. wǎng wǎng zhuō zhù yī gè dǎ sǐ fàng zài shān pō, rú yǒu lù guò zhī rán, yī jīng kàn jiàn, jí shǒu zhù tí kū, rèn rén zhuō huò, bìng bù táo cuàn. cǐ shí zài nà lǐ shǒu zhe sǐ rán tòng kū, xiǎng lái yòu shì liè hù xià de mǒu niǎo zi. shǎo kè liè hù kàn jiàn, háo bù fèi lì, jiù zhuō zhù le.
守著一個死獸在那裡慟哭。林之洋道:「看這模樣,竟象一個絡腮鬍子。不知為甚這樣啼哭?難道他就叫作『果然』麼?」多九公道:「此獸就是『果然』,又名『然獸』。其性最義,最愛其類。獵戶取皮作褥,貨賣獲利。往往捉住一個打死放在山坡,如有路過之然,一經看見,即守住啼哭,任人捉獲,並不逃竄。此時在那裡守着死然慟哭,想來又是獵戶下的[某鳥]子。少刻獵戶看見,毫不費力,就捉住了。」
hū jiàn shān shàng qǐ yī zhèn dà fēng, guā de shù mù shuā shuā luàn xiǎng. sān rén jiàn fēng lái de gǔ guài, huāng máng duǒ rù shù lín. fēng tóu guò qù, yǒu zhī bān máo dà chóng, cóng kōng cuān le xià lái.
忽見山上起一陣大風,刮的樹木刷刷亂響。三人見風來的古怪,慌忙躲入樹林。風頭過去,有隻斑毛大蟲,從空攛了下來。
wèi zhī rú hé xià huí fēn jiě.
未知如何下回分解。