strong táng tàn huā jiǔ lóu wén shàn zhèng xú gōng zǐ chá sì xù zhōng qíng strong
唐探花酒樓聞善政 徐公子茶肆敘衷情
huà shuō nà gè zhě zhě zuò xià dào: jiǔ bǎo: qǔ bàn hú dàn jiǔ. yī dié yán dòu lái. táng áo jiàn tā qì yǔ bù sú, xiàng qián gǒng shǒu dào: lǎo zhàng qǐng le. qǐng jiào shàng xìng? lǎo zhě hái lǐ dào: xiǎo dì xìng rú. hái wèi qǐng jiào zūn xìng? dāng shí duō lín èr rén yě guò lái, bǐ cǐ jiàn lǐ, gè tōng míng xìng, bǎ lái yì shuō le. lǎo zhě dào: yuán lái sān wèi dōu shì tiān cháo lǎo xiān shēng, shī jìng, shī jìng! táng áo dào: lǎo zhàng jì lái yǐn jiǔ, yǔ qí dú zhuó, hé bù qū zūn guò qù, fèng jìng yī bēi, yī tóng tán tán ne? lǎo zhě dào: suī chéng yǎ ài, dàn chū cì jiàn miàn, rú hé jiù yào dāo rǎo! duō jiǔ gōng dào: yě bà, wǒ men yí zūn jiù jiào bà. suí mìng jiǔ bǎo bǎ jiǔ cài qǔ le guò lái. sān rén ràng lǎo zhě shàng zuò, lǎo zhě yīn shì dì zhǔ, zài sān bù kěn, fēn bīn zhǔ zuò le. bǐ cǐ jìng le liǎng bēi, chī xiē xià jiǔ zhī wù. táng áo dào: qǐng jiào lǎo zhàng: guì chù wèi hé wú lùn shì nóng gōng shāng dū shì rú zhě dǎ bàn, bìng qiě guān zhǎng yě shì rú cǐ? nán dào guì jiàn bù fēn me? lǎo zhě dào: bì chù xiàng lì, zì wáng gōng yǐ zhì shù mín, yì guān fú zhì, suī jiē yī yàng, dàn yǒu bù bó yán sè zhī bù tóng: qí sè yǐ huáng wèi zūn, hóng zǐ cì zhī, lán yòu cì zhī, qīng sè wèi bēi. zhì yú nóng gōng shāng jiǎ, yì chuān rú fú, yīn běn guó xiàng yǒu dìng lì, fán shù mín sù wèi kǎo shì de, wèi zhī yóu mín cǐ děng rén shēn chōng jiàn yì, bù liè sì mín zhī zhōng, jí yǒu yī èr huò yǐ nóng gōng wèi yè, rén jiē chǐ xiào, yǐ wèi yóu mín yì zhǎng dà yè, mò bù yuǎn ér bì zhī. yīn cǐ běn chù rén zì yòu mò bù dú shū. suī bù néng shēn chuān lán shān, míng liè jiāo yǎng, zhǐ yào bó de yī lǐng qīng shān, dài gè rú jīn, dé liè míng jiào zhī zhōng, bù zài yóu mín zhī nèi cóng cǐ dú shū shàng jìn gù miào, rú huò bù néng, huò nóng huò gōng, yì kě gè ān shì yè le. táng áo dào: zhāo lǎo zhàng zhī yán, guì chù shù mín, mò bù cóng kǎo shì chū lái. dì jǔ guó zhī dà.
話說那個者者坐下道:「酒保:取半壺淡酒。一碟鹽豆來。」唐敖見他器宇不俗,向前拱手道:「老丈請了。請教上姓?」老者還禮道:「小弟姓儒。還未請教尊姓?」當時多、林二人也過來,彼此見禮,各通名姓,把來意說了。老者道:「原來三位都是天朝老先生,失敬,失敬!」唐敖道:「老丈既來飲酒,與其獨酌,何不屈尊過去,奉敬一杯,一同談談呢?」老者道:「雖承雅愛,但初次見面,如何就要叨擾!」多九公道:「也罷,我們『移樽就教』罷。」隨命酒保把酒菜取了過來。三人讓老者上坐,老者因是地主,再三不肯,分賓主坐了。彼此敬了兩杯,吃些下酒之物。唐敖道:「請教老丈:貴處為何無論士農工商都是儒者打扮,並且官長也是如此?難道貴賤不分麼?」老者道:「敝處向例,自王公以至庶民,衣冠服制,雖皆一樣,但有布帛顏色之不同:其色以黃為尊,紅紫次之,藍又次之,青色為卑。至於農工商賈,亦穿儒服,因本國向有定例,凡庶民素未考試的,謂之『遊民』.此等人身充賤役,不列四民之中,即有一二或以農工為業,人皆恥笑,以為遊民亦掌大業,莫不遠而避之。因此本處人自幼莫不讀書。雖不能身穿藍衫,名列膠癢,只要博得一領青衫,戴個儒巾,得列名教之中,不在遊民之內;從此讀書上進固妙,如或不能,或農或工,亦可各安事業了。」唐敖道:「招老丈之言,貴處庶民,莫不從考試出來。第舉國之大。
hé néng gè gè néng wén ne? lǎo zhě dào: kǎo shì zhī lì, gè yǒu bù tóng: huò yǐ tōng jīng, huò yǐ míng shǐ, huò yǐ cí fù, huò yǐ shī wén, huò yǐ cè lùn, huò yǐ shū qǐ, huò yǐ lè lǜ, huò yǐ yīn yùn, huò yǐ xíng fǎ, huò yǐ lì suàn, huò yǐ shū huà, huò yǐ yī bo. zhǐ yào jīng tōng qí yī, jiē kě qǔ de yī dǐng tóu jīn yī lǐng qīng shān. ruò yào shàng jìn, què fēi néng wén bù kě zhì yú lán shān, yì fēi néng wén bù kě dé. suǒ yǐ bì chù guó zhǔ dāng rì chuàng yè zhī shǐ, céng yú guó mén xiě yī duì lián, xià jù shì yāo hǎo ér sūn bì dú shū, jiù shì miǎn rén shàng jìn zhī yì. duō jiǔ gōng dào: qǐng jiào lǎo zhàng: guì chù gè jiā mén shǒu suǒ lì jīn zì biǎn é, xiǎng shì qí rén xián shēng sù zhe, guó zhǔ cì tú biǎo zhāng, shǐ rén xiào fǎ zhī yì. nèi yǒu yī èr hēi biǎn, rú gǎi guò zì xīn zhī lèi, shì hé yù yì? lǎo zhě dào: zhè shì qí rén suī zài míng jiào zhōng, ǒu rán shī yú jiǎn diǎn, zuò le wéi fǎ zhī shì, bìng wú dà zuì, shì hòu guó zhǔ mìng shù cǐ biǎn, yǐ wèi gǎi guò zì xīn zhī yì. cǐ děng rén rú zài fàn fǎ, jiù yào jiā děng yě zuì. tǎng tòng gǎi qián fēi, zhòng shàn fèng xíng, huò xiāng lín dài jù gōng chéng, huò guān zhǎng fǎng zhī qí shì, dōu kě zòu míng, jiāng biǎn chú qù, cǐ hòu huò lìng yǒu shàn xíng, xián shēng zhe yú xiāng dǎng, réng kě qǐ zòu, lìng shù jīn zì biǎn é. zhì shù guò jīn zì biǎn é zhī rén, rú yǒu wéi fǎ, bù dàn jiāng biǎn chú qù, yì shì jiā děng zhì zuì, jí chūn qiū zé bèi xián zhě zhī yì. zhè zǒng shì guó zhǔ miǎn rén xiàng shàn, zhūn zhūn quàn jiè zhī yì. xìng ér dú shū zhě shén duō, shū néng biàn huà qì zhì, zūn zhe shèng xián zhī jiào, nà wèi fēi zuò dǎi de jiū jìng shǎo le.
何能個個能文呢?」老者道:「考試之例,各有不同:或以通經,或以明史,或以詞賦,或以詩文,或以策論,或以書啟,或以樂律,或以音韻,或以刑法,或以歷算,或以書畫,或以醫卜。只要精通其一,皆可取得一頂頭巾、一領青杉。若要上進,卻非能文不可;至於藍衫,亦非能文不可得。所以敝處國主當日創業之始,曾於國門寫一對聯,下句是「要好兒孫必讀書』,就是勉人上進之意。」多九公道:「請教老丈:貴處各家門首所立金字匾額,想是其人賢聲素著,國主賜圖表彰,使人效法之意。內有一二黑匾,如『改過自新』之類,是何寓意?」老者道:「這是其人雖在名教中,偶然失於撿點,作了違法之事,並無大罪,事後國主命豎此匾,以為改過自新之意。此等人如再犯法,就要加等冶罪。倘痛改前非,眾善奉行,或鄉鄰代具公呈,或官長訪知其事,都可奏明,將匾除去,此後或另有善行,賢聲著於鄉黨,仍可啟奏,另豎金字匾額。至豎過金字匾額之人,如有違法,不但將匾除去,亦是加等治罪,即『《春秋》責備賢者』之義。這總是國主勉人向善,諄諄勸戒之意。幸而讀書者甚多,書能變化氣質,遵著聖賢之教,那為非作歹的究竟少了。」
sì rén xián tán, bù zhī bù jué, lián yǐn shù hú. lǎo zhě yě wèn wèn tiān cháo guāng jǐng, zé zé zàn měi. yòu shuō xǔ duō xián huà. lǎo zhě jiǔ yǐ gòu le, yì yù xiān zǒu yī bù táng áo jiàn tiān sè bù zǎo, suàn hái jiǔ zhàng, yī tóng qǐ shēn. lǎo zhě lì qǐ, cóng shēn shàng qǔ xià yī kuài hàn jīn, pù zài zhuō shàng, bǎ dié nèi tīng shèng yán dòu zhī lèi, jǐn shù bāo le, chuāi zài huái zhōng, dào: lǎo xiān shēng qián yǐ gěi guò, zhè xiē cán yáo, yǔ qí bái jiào jiǔ bǎo shōu qù, mò ruò xiǎo dì shùn biàn dài huí, míng rì tǎng lái gū yǐn, jiù kě zài dāo yú huì le.
四人閒談,不知不覺,連飲數壺。老者也問問天朝光景,嘖嘖讚美。又說許多閒話。老者酒已夠了,意欲先走一步;唐敖見天色不早,算還酒帳,一同起身。老者立起,從身上取下一塊汗巾,鋪在桌上,把碟內聽剩鹽豆之類,盡數包了,揣在懷中,道:「老先生錢已給過,這些殘肴,與其白教酒保收去,莫若小弟順便帶回,明日倘來沽飲,就可再叨余惠了。
yī miàn shuō zhe, yòu ná qǐ yī bǎ jiǔ hú, jiē kāi hú gài, wàng le yī wàng, lǐ miàn hái yǒu liǎng bēi jiǔ, yīn dì gěi jiǔ bǎo dào: cǐ jiǔ qí zài nǐ chù. míng rì yǐn shí, tǎng shǎo yī bēi, yào fá shí bēi lī. yòu bǎ jiàng dòu fǔ zāo dòu fǔ, dào zài yī gè dié nèi, yě dì gěi jiǔ bǎo dào: nǐ yě tì wǒ hǎo hǎo shōu le. sì rén yī tóng chū wèi, zǒu le liǎng bù, páng biān cán zhuō shàng fàng zhe yī gēn tū yá zhàng, lǎo zhě qǔ guò, wén le yī wén, yòng shǒu kāi le yī kāi, fàng rén xiù zhōng.
」一面說著,又拿起一把酒壺,揭開壺蓋,望了一望,裡面還有兩杯酒,因遞給酒保道:「此酒奇在你處。明日飲時,倘少一杯,要罰十杯哩。」又把醬豆腐、糟豆腐,倒在一個碟內,也遞給酒保道:「你也替我好好收了。」四人一同出位,走了兩步,旁邊殘桌上放著一根禿牙杖,老者取過,聞了一聞,用手揩了一揩,放人袖中。
chū le jiǔ lóu, dào le shì zhōng. zhǐ jiàn xǔ duō rén wéi zhe yī gè měi nǚ zài nà lǐ guān kàn. nà nǚ zǐ bù guò shí sān sì suì, shēng de miàn rú fù fěn, jí qí jùn xiù, wéi mǎn yǎn lèi hén, kū shēng shén cǎn. lǎo zhě tàn dào: rú cǐ yòu nǚ, jiào tā tiān tiān pāo tóu lòu miàn, jīn yǐ shù rì, jìng wú yī rén kěn fā cí xīn, què yě kě lián. táng áo dào: zhè nǚ wèi hé rú cǐ? lǎo zhě dào: cǐ nǚ xiàng chōng gōng é, fù mǔ jiǔ yǐ qù shì. zì cóng gōng zhǔ xià jià, jiù zài fù mǎ fǔ cì hou, qián rì bù zhī wèi shén wǔ le fù mǎ, fā méi biàn mài, shēn jià bù jū duō guǎ. nài bì chù yī qián rú mìng, wú rén kěn mǎi. jiān zhī fù mǎ xiàn zhǎng bīng quán, shā rén rú tóng ér xì, shù mín wú bù wèi jù, shuí gǎn tài suì tóu shàng dòng tǔ? cǐ nǚ yīn lòu miàn xiū kuì, měi xún zì jǐn, jù bèi guān méi jiù hù. cǐ shí shēng sǐ bù néng zì zhǔ, suǒ yǐ tí kū. èr wèi lǎo xiān shēng rú fā shàn xīn, zhǐ xiāo shí guàn qián jiù kě mǎi qù, jiù qí yī mìng, yě shì yī jiàn hǎo shì. lín zhī yáng dào: mèi fū pò fèi shí guàn qián mǎi le, dài huí lǐng nán, fú shì shēng nǚ, qǐ bú shì hǎo? táng áo dào: cǐ nǚ jì chōng guān é, qí jiā bì fēi xià děng zhī rén, wǒ men shè fǎ jiù tā zé kě, qǐ gǎn mǎi qù yǐ nú bēi xiāng dài, bù zhī qí jiā hái yǒu hé rén, rú yǒu qīn shǔ, xiǎo dì qíng yuàn chū qián. lìng qí qīn shǔ lǐng huí, dǎo shì yī jiàn měi jǔ. lǎo zhě dào: qián rì fù mǎ yǒu lìng, bù zhǔn qīn shǔ lǐng huí, rú yǒu bù zūn, jiù yào zhì zuì. yīn cǐ qīn shǔ dōu bù gǎn lái. táng áo tīng le, bù jué sāo shǒu dào: jì wú qīn shǔ lái lǐng, yòu wú rén jiù, zhè què zěn hǎo? wèi jīn zhī jì, zhǐ hǎo quán qiě mǎi qù, zàn jiù qí mìng, zài zuò dào lǐ. yú shì tuō lín zhī yáng shàng chuán, qǔ le shí guàn qián, jiāo gěi lǎo zhě, xiàng guān méi xiě qì mǎi le. lǎo zhě jiāo dài bié qù.
出了酒樓,到了市中。只見許多人圍著一個美女在那裡觀看。那女子不過十三四歲,生得面如傅粉,極其俊秀,惟滿眼淚痕,哭聲甚慘。老者嘆道:「如此幼女,教他天天拋頭露面,今已數日,竟無一人肯發慈心,卻也可憐。」唐敖道:「這女為何如此?」老者道:「此女向充宮娥,父母久已去世。自從公主下嫁,就在駙馬府伺候,前日不知為甚忤了駙馬,發媒變賣,身價不拘多寡。奈敝處一錢如命,無人肯買。兼之駙馬現掌兵權,殺人如同兒戲,庶民無不畏懼,誰敢『太歲頭上動土』?此女因露面羞愧,每尋自盡,俱被官媒救護。此時生死不能自主,所以啼哭。二位老先生如發善心,只消十貫錢就可買去,救其一命,也是一件好事。」林之洋道:「妹夫破費十貫錢買了,帶回嶺南,服侍甥女,豈不是好?」唐敖道:「此女既充官娥,其家必非下等之人,我們設法救他則可,豈敢買去以奴卑相待,不知其家還有何人,如有親屬,小弟情願出錢。令其親屬領回,倒是一件美舉。」老者道:「前日駙馬有令,不准親屬領回,如有不遵,就要治罪。因此親屬都不敢來。」唐敖聽了,不覺搔首道:「既無親屬來領,又無人救,這卻怎好?為今之計,只好權且買去,暫救其命,再作道理。」於是托林之洋上船,取了十貫錢,交給老者,向官媒寫契買了。老者交代別去。
èr rén lǐng le nǚ zǐ, huí guī jiù lù. táng áo wèn qí xìng shì. nǚ zǐ dào: bì zǐ fù xìng sī tú, rǔ míng huì ér, yòu míng wǔ ér xiàn nián shí sì suì. zì yòu xuǎn wèi gōng é, cì hou wáng fēi, qián nián gōng zhǔ xià jià, méng wáng fēi pài rù fù mǎ fǔ. fù qīn zài rì, céng rèn lǐng bīng fù jiāng, yīn tóng fù mǎ chū bīng, sǐ zài wài bāng. táng áo dào: yuán lái shì qiān jīn xiǎo jiě. lìng zūn zài rì, xiǎo jiě kě céng shòu pìn? sī tú wǔ ér dào: bì zǐ huò zuì, méng ēn zhǔ shōu mǎi, nǎi xì nú bì, jīn ēn zhǔ yǐ xiǎo jiě xiāng chēng, bì zǐ rú hé jìn dāng dé qǐ! lín zhī yáng dào: gāng cái ǎn mèi fū shuō duàn bù kěn yǐ nú pú xiāng dài, jù ǎn zhǔ yì: xiǎo jiě cóng jīn bài ǎn mèi fū wèi yì fù. bǐ cǐ yě hǎo xiāng chēng. shuō huà jiān, lái dào àn biān, shuǐ shǒu fàng guò sān bǎn, yī qí dù shàng dà chuán. lín zhī yáng mìng sī tú wǔ ér bài le yì fù, jìn le nèi cāng, yǔ lǚ shì wǎn rú jiàn lǐ fù yòu chū lái, bài le duō lín èr rén. táng áo yòu wèn kě céng shòu pìn zhī shì, wǔ ér dī lèi dào: nǚ ér ruò fēi zhàng fū fù xīn, jīn rì hé zhì rú cǐ! táng áo dào: nǐ zhàng fū xiàn zài zuò hé shì yè? wèi hé fù nǐ? wǔ ér dào: tā zǔ jí tiān cháo. qián nián lái cǐ tóu jūn, jiāo mǎ ài tā xiāo yǒng, liú zài fǔ zhōng, zuò wèi qīn suí. dàn fù mǎ wèi rén gāng bào, xià rén shāo yǒu bù hǎo, lì jí chù sǐ, jiù shì guó wáng yě jù tā sān fēn
二人領了女子,回歸舊路。唐敖問其姓氏。女子道:「婢子複姓司徒,乳名蕙兒,又名嫵兒;現年十四歲。自幼選為宮娥,伺候王妃,前年公主下嫁,蒙王妃派入駙馬府。父親在日,曾任領兵副將,因同駙馬出兵,死在外邦。」唐敖道:「原來是千金小姐。令尊在日,小姐可曾受聘?」司徒嫵兒道:「婢子獲罪,蒙恩主收買,乃係奴婢,今恩主以小姐相稱,婢子如何禁當得起!」林之洋道:「剛才俺妹夫說斷不肯以奴僕相待,據俺主意:小姐從今拜俺妹夫為義父。彼此也好相稱。」說話間,來到岸邊,水手放過三板,一齊渡上大船。林之洋命司徒嫵兒拜了義父,進了內艙,與呂氏、婉如見禮;復又出來,拜了多、林二人。唐敖又問可曾受聘之事,嫵兒滴淚道:「女兒若非丈夫負心,今日何至如此!」唐敖道:「你丈夫現在做何事業?為何負你?」嫵兒道:「他祖籍天朝。前年來此投軍,驕馬愛他驍勇,留在府中,作為親隨。但駙馬為人剛暴,下人稍有不好,立即處死,就是國王也懼他三分;
yòu xìng zuì duō yí, wéi kǒng cǐ rén shì wài bāng jiān xì, shí kè dī fáng. qù suì bǎ nǚ ér xǔ gěi wèi qī, yì yù yǐ ān qí xīn, shuí zhī tā lái cǐ tóu jūn, guǒ fēi běn yì. nǚ ér jì yǒu suǒ jiàn, jiān yīn fù mǎ bào lì yì cháng, jiāng lái bì yǒu dà huò, wéi kǒng yù shí jù fén, yīn cǐ bù bì xiū chǐ, céng yú hēi yè qí fù mǎ ān qǐn, àn zhì tā de mén shǒu, quàn tā jí sù huí xiāng, lìng xún mén lù. bù yì tā bǎ zhè huà gào zhī fù mǎ, gōng zhǔ lì jiāng nǚ ér zé chù. cǐ shì jīn chūn de shì. qián rì nǚ ér yīn fù mǎ jiù yào chū wài yuè bīng, kǒng tā gēn qù, tú rán láo kǔ, yú shì wú yì, yòu qù quàn tā jí zǎo gǎi tú, bìng tōu jié lìng qí yī jì, yǐ biàn sī zì chū guān. bù yì tā jiāng cǐ huà yòu qù bǐng zhī. yīn cǐ fù mǎ dà nù, jiāng nǚ ér dú dǎ, bìng fā guān méi biàn mài. táng áo dào: nǐ zhàng dà jì lái tóu jūn, wèi hé bú shì běn yì, kuàng gēn qù yuè bīng, huò zhě láo kǔ yī chǎng, zhēng dé yī guān bàn zhí, yě wèi kě zhī, zěn me nǐ shuō yǔ tā wú yì? zhè huà wǒ què bù dǒng, nǐ zhàng fū xìng shén míng shuí? xiàn nián ruò gān? nǐ men jì yǐ pìn dìng, wèi hé shàng bù wán hūn? wǔ ér dào: tā xìng xú, míng chéng zhì xiàn nián èr xún yǐ wài. fù mǎ suī jiāng nǚ ér xǔ pèi, zhōng huái cāi yí, wéi kǒng réng yǒu yì xīn, gù jiāng hūn qī zàn huǎn. nǚ ér yīn tā yóu tiān cháo shù wàn lǐ zhì běi, ruò fēi bì nán, dìng yǒu bié yīn, yì yù tàn qí xiāo xī, nài nèi wài xiāng gé, bù dé qí xiáng. qù suì dōng jiān, tā gēn fù mǎ jìn cháo yì shì, nǚ ér tàn zhī huí lái shàng zǎo, zhèng hǎo kàn qí xíng cáng, jí zhì wài xiāng, àn jiāng fáng mén qiāo kāi, sōu chū xí wén yī dào, xuè shū yī fēng, zhè yǒu xiǎo dé tā shì yīng guó gōng zhōng liáng zhī hòu, bì nán dào cǐ.
又性最多疑,惟恐此人是外邦奸細,時刻提防。去歲把女兒許給為妻,意欲以安其心,誰知他來此投軍,果非本意。女兒既有所見,兼因駙馬暴戾異常,將來必有大禍,惟恐玉石俱焚,因此不避羞恥,曾於黑夜俟駙馬安寢,暗至他的門首,勸他急速回鄉,另尋門路。不意他把這話告知駙馬,公主立將女兒責處。此是今春的事。前日女兒因駙馬就要出外閱兵,恐他跟去,徒然勞苦,於事無益,又去勸他及早改圖,並偷結令旗一技,以便私自出關。不意他將此話又去稟知。因此駙馬大怒,將女兒毒打,並發官媒變賣。」唐敖道:「你丈大既來投軍,為何不是本意,況跟去閱兵,或者勞苦一場,掙得一官半職,也未可知,怎麼你說與他無益?這話我卻不懂,你丈夫姓甚名誰?現年若干?你們既已聘定,為何尚不完婚?」嫵兒道:「他姓徐,名承志;現年二旬以外。駙馬雖將女兒許配,終懷猜疑,惟恐仍有異心,故將婚期暫緩。女兒因他由天朝數萬里至北,若非避難,定有別因,意欲探其消息,奈內外相隔,不得其詳。去歲冬間,他跟駙馬進朝議事,女兒探知回來尚早,正好看其行藏,即至外廂,暗將房門橇開,搜出檄文一道,血書一封,這有曉得他是英國公忠良之後,避難到此。
yīn cǐ jīn nián liǎng cì shě sǐ quàn tā, jí zǎo gǎi tú. nǚ ér yuán xiǎng jiù chū zhàng fū, jì qí miǎn chéng fù zhì, lì gōng yú cháo, yǐ fù zǔ yè, shù zhōng liáng bù zhì wú hòu, yīng gōng yì míng mù jiǔ quán. tǎng dé rú yuàn, nǚ ér yī shēn rú tóng hāo cǎo, jí shǐ fù mǎ wén zhī, yì bì hán xiào jiù sǐ, fù yǒu hé hèn! nǎ zhī tā wú qíng wú yì, fǎn jiāng nǚ ér xiàn hài. ruò shuō tā chū yú wú xīn: jīn chūn nǚ ér bèi zé, jǐ zhì jiǔ sǐ yī shēng, hé fǔ wú rén bù xiǎo, tā qǐ bù zhī? jīn yòu hé pán tuō chū, jìng shì ān xīn yào hài nǚ ér, què jiāng zì jǐ qiè shēn zhī shì quán zhì dù wài, qǐ fēi bié yǒu fèi cháng me? shuō bà, fàng shēng dà kū.
因此今年兩次舍死勸他,及早改圖。女兒原想救出丈夫,冀其勉承父志,立功於朝,以復祖業,庶忠良不至無後,英公亦瞑目九泉。倘得如願,女兒一身如同蒿草,即使駙馬聞知,亦必含笑就死,復有何恨!那知他無情無義,反將女兒陷害。若說他出於無心:今春女兒被責,幾至九死一生,合府無人不曉,他豈不知?今又和盤托出,竟是安心要害女兒,卻將自己切身之事全置度外,豈非別有肺腸麼?」說罷,放聲大哭。
táng áo tīng bà, yòu jīng yòu xǐ dào: cǐ rén jì shì xú xìng, yòu shì yīng guó gōng zhī hòu, jiān yǒu xí wén xuè shū, bì shì jìng yè xiōng dì zhī zǐ wú yí. shù nián lái, wǒ zài sì chù tàn xìn, nǎ zhī méng zhí què zài cǐ chù. wú nǚ rú cǐ xián dé, bù bì huò huàn, quàn tā bié tú. tā bù tīng liáng yán, yǐ shǔ fēi shì fǎn jiāng cǐ huà gào sù fù mǎ. cǐ děng xíng wèi, zhēn lìng rén bù jiě, nǐ xiū yào bēi tòng, qí zhōng bì yǒu bié qíng, děng wǒ qián qù huì tā yī miàn, biàn jiàn fēn xiǎo. wǔ ér zhǐ bēi dào: yì fù hū tā wèi zhí, shì hé qīn juàn? táng áo jiù bǎ dāng rì jié bài gè huà, xì xì gào zhī. suí jí yuē le duō lín èr rén, xún zhì fù mǎ fǔ, zàn le xǔ duō gōng fū, yòng le wú xiàn shǐ fèi, cái jiāng xú chéng zhì zhǎo chū. xú chéng zhì bǎ táng áo shàng xià dǎ liang, xì xì wàng le yī wàng dào: cǐ fēi shuō huà zhī chù. jí xié sān rén, zǒu jìn yī gè chá guǎn, jiǎn le yī jiān pì shì, jiàn zuǒ yòu wú rén, zhè cái xiàng táng áo xià bài dào:
唐敖聽罷,又驚又喜道:「此人既是徐姓,又是英國公之後,兼有檄文、血書,必是敬業兄弟之子無疑。數年來,我在四處探信,那知盟侄卻在此處。吾女如此賢德,不避禍患,勸他別圖。他不聽良言,已屬非是;反將此話告訴駙馬。此等行為,真令人不解,你休要悲慟,其中必有別情,等我前去會他一面,便見分曉。」嫵兒止悲道:「義父呼他為侄,是何親眷?」唐敖就把當日結拜各話,細細告知。隨即約了多、林二人,尋至駙馬府,贊了許多工夫,用了無限使費,才將徐承志找出。徐承志把唐敖上下打量,細細望了一望道:「此非說話之處。」即攜三人,走進一個茶館,檢了一間僻室,見左右無人,這才向唐敖下拜道:
bó bo hé rì dào cǐ? jīn zài yì xiāng xiāng féng, zhēn lìng zhí ér mèng xiǎng bú dào. táng áo máng hái lǐ dào: xián zhí rú hé rèn dé lǎo fū? xú chéng zhì dào: dāng rì bó bo zhǎng ān fù shì, cháng tóng fù qīn xiāng jù, nà shí zhí ér bù jí shí suì, céng zài jiā zhōng jiàn guò, cǐ shí suī gé shí yú nián zhī jiǔ, bó bo miàn mào rú jiù. suǒ yǐ yī wàng ér zhī. yīn xiàng duō lín èr rén jiàn lǐ dào: èr wèi zūn xìng? táng áo dào: zhè dōu shì lǎo fū nèi qīn. yīn jiāng èr rén xìng míng shuō le. chá bó shì sòng shàng chá lái. xú chéng zhì dào:
「伯伯何日到此?今在異鄉相逢,真令侄兒夢想不到。」唐敖忙還禮道:「賢侄如何認得老夫?」徐承志道:「當日伯伯長安赴試,常同父親相聚,那時侄兒不及十歲,曾在家中見過,此時雖隔十餘年之久,伯伯面貌如舊。所以一望而知。」因向多、林二人見禮道:「二位尊姓?」唐敖道:「這都是老夫內親。」因將二人姓名說了。茶博士送上茶來。徐承志道:
bó bo yīn hé lái dào hǎi wài? jìn lái wǔ hòu kě jī bǔ zhí ér? táng áo jí jiāng zhōng hòu bèi cān bìng jī bǔ dàn le gè huà gào sù yī biàn. yīn yòu wèn dào: xián zhí wèi hé fǎn bēn dào cǐ? xú chéng zhì dào: zhí ér zì cóng fù qīn bèi nán, yuán xiǎng chí zhe yí shū, tóu bèn wén bó bo chù. nài gè chù jī bǔ shén yán, zhǐ de piē le luò jiā xiōng dì, dú zì táo dào hǎi wài. piāo liú shù zài, kǔ bù kān yán, shèn zhì tóng pú zhī yì, yì céng zuò guò. qián suì tóu jūn dào cǐ, suī bǐ tóng pú lüè hǎo, réng shì dù rì rú nián. dàn zhí ér zài cǐ, bó bo hé yǐ dé zhī? táng áo dào: xián zhí jīn yǐ èr xún yǐ wài, bù zhī kě céng qǔ yǒu qī shì? chéng zhì yī wén cǐ yán, bù jué dī xià lèi lái.
「伯伯因何來到海外?近來武后可緝捕侄兒?」唐敖即將中後被參並緝捕淡了各話告訴一遍。因又問道:「賢侄為何返奔到此?」徐承志道:「侄兒自從父親被難,原想持著遺書,投奔文伯伯處。奈各處緝捕甚嚴,只得撇了駱家兄弟,獨自逃到海外。飄流數載,苦不堪言,甚至僮僕之役,亦曾做過。前歲投軍到此,雖比僮僕略好,仍是度日如年。但侄兒在此,伯伯何以得知?」唐敖道:「賢侄今已二旬以外,不知可曾娶有妻室?」承志一聞此言,不覺滴下淚來。
wèi zhī rú hé, xià huí fēn jiě.
未知如何,下回分解。