strong qì hóng tíng shū yè chuán jiā huà liú cuì pǔ qiān shang jué jiù zōng strong
泣紅亭書葉傳佳話 流翠浦搴裳覺舊蹤
huà shuō ruò huā zǒu jìn tíng zi, yě zài shí dèng zuò xià, dào: ā mèi kě céng jì qīng? wài miàn jué hǎo jǐng zhì, hé bù chū qù kàn kàn? xiǎo shān dào: jiě jie lái de zhèng hǎo, mèi zǐ yǒu jiàn nán shì zhèng yào qǐng jiào. yīn bǎ tú zhāng niàn le yī biàn, dào: jiě jie: nǐ kàn zhè gè tú zhāng, qǐ fēi jiào wǒ liú chuán me? shàng miàn zì jī guò duō, qiáng jì jì nán, jiù shì míng xìng yě shén nán jì. yòu wú bǐ yàn, zhè què zěn chù? ruò huā dào: ā mèi ruò yào bǐ yàn, gāng cái yú jiě yīn kàn shān jǐng yào xiǎng tí shī, què yǒu jué hǎo bǐ fán zài cǐ. jí dào wài miàn qǔ le jǐ piàn jiāo yè jìn lái dào: ā mèi hé bù jiù yǐ cǐ shí quán qiě chāo qù? qí dào chuán shàng, zài yòng zhǐ bǐ téng qīng, qǐ bù hǎo me? xiǎo shān dào: jiāo yè suī hǎo, mèi zǐ cóng wèi xiě guò, bù zhī kě néng yīng shǒu. suí dào tíng wài, yòng jiàn xuē le jǐ zhī zhú qiān jìn lái, jiāng jiāo yè fàng zài jǐ shàng, shǒu zhí zhú qiān, xiě le shù zì, bǐ huà fēn míng, háo bù fèi shì. bù jué dà xǐ.
話說若花走進亭子,也在石凳坐下,道:「阿妹可曾記清?外面絕好景致,何不出去看看?」小山道:「姐姐來的正好,妹子有件難事正要請教。」因把圖章念了一遍,道:「姐姐:你看這個圖章,豈非教我流傳麼?上面字跡過多,強記既難,就是名姓也甚難記。又無筆硯,這卻怎處?」若花道:「阿妹若要筆硯,剛才愚姐因看山景要想題詩,卻有絕好筆礬在此。」即到外面取了幾片蕉葉進來道:「阿妹何不就以此時權且抄去?俟到船上,再用紙筆謄清,豈不好麼?」小山道:「蕉葉雖好,妹子從未寫過,不知可能應手。」隨到亭外,用劍削了幾枝竹籤進來,將蕉葉放在几上,手執竹籤,寫了數字,筆畫分明,毫不費事。不覺大喜。
gāng yào chāo xiě, yīn xiàng ruò huā dào: gāng cái wèi jìn cǐ tíng shí, yuǎn yuǎn wàng zhe duì miàn dōu shì qióng tái yù dòng, jīn diàn yáo chí, wǎn rú tiān táng yì bān. rú cǐ xiān jìng, xiǎng wǒ fù qīn bì zài qí nèi. cǐ shí jì dào le kě yǐ xún zōng mì jī chù, zhǐ yīng cháo qián zhuī xún, qǐ kě bàn tú ér fèi? kuàng zhè bēi jì bìng fēi lì shí jiù kě chāo wán, mò ruò qiě bǎ fù qīn xún lái, màn màn zài chāo, yě bù wèi chí. ruò huā dào: ā mèi huà suī yǒu lǐ, dàn kǒng xún ér bù yù, yě shì wǎng rán. wǒ men zhǐ hǎo qiě dào qián miàn, zài zuò dào lǐ. gè rén bèi le bāo fú, bù chū tíng wài, zǒu le duō shí, nèi xiē tái diàn jiàn jiàn xiāng jìn. zhèng zài huān xǐ, hū tīng shuǐ shēng rú léi. lián máng zǎn xíng, yuè guò shān pō, yíng miàn yǒu yī shēn tán, nǎi gè chù pù bù huì guī zhī suǒ, yuē kuān shù shí zhàng, jìng bǎ qù lù dǎng zhù. xiǎo shān kàn bà, zhǐ jí de àn àn jiào kǔ. jí tóng ruò huā dēng zài gāo fēng, xì xì tiào wàng. shuí zhī zhè dào shēn tán, dāng zhōng mào chū zhè gǔ shuǐ, jìng bǎ cǐ shān cóng zhōng fēn wèi liǎng chù, bìng wú yī xiàn kě tōng. èr rén zǒu lái zǒu qù, wú jì kě shī. ruò huā dào: jīn rì nà gè qiáo fū, zhuǎn yǎn jiān wú zōng wú yǐng, míng shì xiān rén qián lái diǎn huà. wǒ xiǎng gū fū jì tuō xiān rén jì xìn, nà xiān rén yòu shuō cháng jù yī chù, qǐ shì děng xián! xìn zhōng jì cuī ā mèi sù qù kǎo shì, yǔn nǐ rì hòu jiàn miàn, xiǎng lái zì yǒu dào li. wèi jīn zhī tǎo, mò ruò chāo le bēi jì, zǎo zǎo huí qù. bù dú kě yǐ fù shì, jiù shì gū mǔ jiē le cǐ xìn, jiàn le ā mèi, yě hǎo fàng xīn, yě miǎn xǔ duō yǐ lǘ zhī wàng. yú jiàn rú cǐ, ā mèi yǐ wèi hé rú? xiǎo shān tīng le, suī jué yǒu lǐ, dàn sī qīn zhī xīn, yī shí hé néng piē xià? zhèng zài yóu yí, zhǐ jiàn lù páng shí bì shàng yǒu xǔ duō dà zì. shàng qián guān kàn, yuán lái shì shǒu qī yán jué jù:
剛要抄寫,因向若花道:「剛才未進此亭時,遠遠望著對面都是瓊台玉洞,金殿瑤池,宛如天堂一般。如此仙境,想我父親必在其內。此時既到了可以尋蹤覓跡處,只應朝前追尋,豈可半途而廢?況這碑記並非立時就可抄完,莫若且把父親尋來,慢慢再抄,也不為遲。」若花道:「阿妹話雖有理,但恐尋而不遇,也是枉然。我們只好且到前面,再作道理。」各人背了包袱,步出亭外,走了多時,那些台殿漸漸相近。正在歡喜,忽聽水聲如雷。連忙趲行,越過山坡,迎面有一深潭,乃各處瀑布匯歸之所,約寬數十丈,竟把去路擋住。小山看罷,只急的暗暗叫苦。即同若花登在高峰,細細眺望。誰知這道深潭,當中冒出這股水,竟把此山從中分為兩處,並無一線可通。二人走來走去,無計可施。若花道:「今日那個樵夫,轉眼間無蹤無影,明是仙人前來點化。我想姑夫既托仙人寄信,那仙人又說常聚一處,豈是等閒!信中既催阿妹速去考試,允你日後見面,想來自有道理。為今之討,莫若抄了碑記,早早回去。不獨可以赴試,就是姑母接了此信,見了阿妹,也好放心,也免許多倚閭之望。愚見如此,阿妹以為何如?」小山聽了,雖覺有理,但思親之心,一時何能撇下?正在猶疑,只見路旁石壁上有許多大字。上前觀看,原來是首七言絕句:
yì guān zhì xìng qǐ néng wàng? tà biàn tiān yá wǎng duàn cháng
義關至性豈能忘?踏遍天涯枉斷腸;
jù shǒu hái xū huí shǒu yì, péng lái dǐng shàng shì jiā xiāng.
聚首還須回首憶,蓬萊頂上是家鄉。
shī hòu xiě zhe mǒu nián yuè rì lǐng nán táng yǐ tíng jí shì ǒu tí. xiǎo shān kàn dào mò èr jù, měng rán níng shén, dào xiàng xiǎng qǐ cóng qián yī shì jí zhì xì xì xún sī, què yòu sì shì ér fēi. wéi yǒu dāi dāi diǎn tóu, bù zhī zěn yàng cái hǎo.
詩後寫著「某年月日嶺南唐以亭即事偶題」。小山看到末二句,猛然寧神,倒象想起從前一事;及至細細尋思,卻又似是而非。惟有呆呆點頭,不知怎樣才好。
ruò huā dào: ā mèi bù bì fā dāi le! nǐ kàn shī hòu suǒ zài nián yuè, qià qià jiù shì jīn rì! shī zhōng yù yì, wǒ suī bù zhī, ruò yǐ jí shì èr zì ér lùn, qǐ fēi zhī nǐ xún qīn dào cǐ? nà tà biàn tiān yá wǎng duàn cháng zhī jù, qǐ fēi shuō nǐ xún biàn tiān yá yě shì wǎng rán? kuàng qiě qián rì ā mèi suǒ tán qù nián tí de sī qīn zhī shī, wǒ hái jì dé dì liù jù shì péng lái piǎo miǎo kè xīng gū jīn gū fū qià qià huí nǐ yī jù péng lái dǐng shàng shì jiā xiāng. bǐ shí ā mèi bù guò yīn péng lái èr zì dōu shì cǎo míng, duì nà sōng jú, jué de bié zhì nǎ zhī jīn rì jìng chéng le shī chèn. kě jiàn cǐ shì yǐ yǒu xiān zhào. bìng qiě gāng cái cóng cǐ zǒu guò, bì shàng bìng wú suǒ jiàn zhuǎn yǎn jiān, jiù yǒu shī jù tí zài shàng miàn, ruò fēi xiān jiā zuò wèi, hé néng rú cǐ? cǐ shí wǒ men zhǐ hǎo quán zūn cí mìng, zàn huí lǐng nán, qí guò jǐ shí, ān zhī gū fū bù lái dù tuō nǐ wǒ dōu qù chéng xiān ne? shuō bà, xié le xiǎo shān de shǒu, réng xiàng qì hóng tíng zǒu lái. yí lù chī xiē sōng shí bǎi zi. yòu zhāi le xǔ duō jiāo shí, xuē le jǐ zhī zhú jiàn. lái zhì tíng nèi, fàng xia bāo fu, lüè wèi xiē xī.
若花道:「阿妹不必發呆了!你看詩後所載年月,恰恰就是今日!詩中寓意,我雖不知,若以『即事』二字而論,豈非知你尋親到此?那『踏遍天涯枉斷腸』之句,豈非說你尋遍天涯也是枉然?況且前日阿妹所談去年題的思親之詩,我還記得第六句是『蓬萊縹緲客星孤』;今姑夫恰恰回你一句『蓬萊頂上是家鄉』。彼時阿妹不過因『蓬萊』二字都是草名,對那松菊,覺的別致;那知今日竟成了詩讖。可見此事已有先兆。並且剛才從此走過,壁上並無所見;轉眼間,就有詩句題在上面,若非仙家作為,何能如此?此時我們只好權遵慈命,暫回嶺南,俟過幾時,安知姑夫不來度脫你我都去成仙呢?」說罷,攜了小山的手,仍向泣紅亭走來。一路吃些松實柏子。又摘了許多蕉時,削了幾枝竹劍。來至亭內,放下包袱,略為歇息。
ruò huā dào: cǐ bēi gòng yǒu ruò gān zì? xiǎo shān dào: gòng yuē èr qiān. gǎn jǐn chāo xiě, míng rì kě wán.
若花道:「此碑共有若干字?」小山道:「共約二千。趕緊抄寫,明日可完。」
ruò huā dào: jì rú cǐ, ā mèi zhǐ guǎn qǐng xiě, bù bì fēn xīn guǎn wǒ. hǎo zài cǐ dì dào chù jiē shì měi jǐng, jí huò dān gē shí rì, yě yóu bù yàn de. yú shì zì qù yóu wán. xiǎo shān xiě le yī rì, dào wǎn tóng ruò huā jiù zài tíng nèi sù xiē. cì rì zhèng yào chāo xiě, zhǐ jiàn bēi jì míng xìng zhī xià, hū yòu xiàn chū xǔ duō shì jī, zì jǐ míng xià xiě zhe:
若花道:「既如此,阿妹只管請寫,不必分心管我。好在此地到處皆是美景,即或耽擱十日,也游不厭的。」於是自去遊玩。小山寫了一日,到晚同若花就在亭內宿歇。次日正要抄寫,只見碑記名姓之下,忽又現出許多事跡,自己名下寫著:
zhǐ yīn yī jú zhī wù, zhì zāo qī qíng zhī mó. ruò huā míng xià xiě zhe: suī qū huā wáng zhī xuǎn, zhōng qī fān fú zhī róng. qí yú rú lán yīn wǎn rú zhū rén, mò bù zhù yǒu shì jī. kàn bà, bù jué cǔn dào: wǒ yòu bù huì xià qí, zhè yī jú zhī wù, cóng hé ér lái? yīn jiāng bēi jì xiàn chū shì jī zhī huà, gào sù ruò huā. ruò huā dào:
「只因一局之誤,致遭七情之磨。」若花名下寫著:「雖屈花王之選,終期藩服之榮。」其餘如蘭音、婉如諸人,莫不注有事跡。看罷,不覺忖道:「我又不會下棋,這一局之誤,從何而來?」因將碑記現出事跡之話,告訴若花。若花道:
jì yǒu rú cǐ qí shì, zì yīng yī zǒng chāo qù wèi shì. wǒ hái chū qù yóu wán, hǎo ràng ā mèi jìng xiě. shuō bà, qù le. xiǎo shān xiě le duō shí, chū lái zǒu dòng zǒu dòng. ruò huā zhèng sì chù guān wán, hū jiàn xiǎo shān chū lái, bù jué cǔn dào: bēi shàng xiān jī gù bù kě xiè lòu tā suǒ chāo zhī zì bù zhī kě shì gǔ zhuàn? chèn tā zài wài, hé bù jìn qù wàng wàng? jí dào shí jǐ gēn qián yī kàn, jiāo yè shàng yě shì kē dǒu wén zì. lián máng tuì chū. zhǐ jiàn xiǎo shān cóng pù shì miàn qián zǒu lái. ruò huā dào: yuán lái ā mèi qù kàn pù bù, kě wèi máng lǐ tōu xián le. xiǎo shān dào: mèi zǐ qián qù jìng shǒu, bìng fēi qù kàn pù bù. jiě jie hū cóng tíng nèi zǒu chū, mò fēi tōu kàn bēi jì me? tǎng xiè lòu xiān jī, nǎi jiě jie zì jǐ zào niè, yǔ mèi zǐ wú shè. ruò huā dào: yú jiě qǐ kěn rú cǐ! yīn yào lǐng jiào zūn shū, jìn qù wàng wàng shuí zhī ā mèi jìng xiě xǔ duō gǔ zhuàn, réng shì yī zì bù shí. nǐ nòng zhè xiē huā yàng, hǎo bù lìng rén qì mèn.
「既有如此奇事,自應一總抄去為是。我還出去遊玩,好讓阿妹靜寫。」說罷,去了。小山寫了多時,出來走動走動。若花正四處觀玩,忽見小山出來,不覺忖道:「碑上仙機固不可泄漏;他所抄之字不知可是古篆?趁他在外,何不進去望望?」即到石几跟前一看,蕉葉上也是科斗文字。連忙退出。只見小山從瀑市面前走來。若花道:「原來阿妹去看瀑布,可謂『忙裡偷閒』了。」小山道:「妹子前去淨手,並非去看瀑布。姐姐忽從亭內走出,莫非偷看碑記麼?倘泄漏仙機,乃姐姐自己造孽,與妹子無涉。」若花道:「愚姐豈肯如此!因要領教尊書,進去望望;誰知阿妹竟寫許多古篆,仍是一字不識。你弄這些花樣,好不令人氣悶。」
xiǎo shān dào: zhè yòu qí le! mèi zǐ hé cháng huì xiě zhuàn zì? dào yào fèng qǐng zài qù kàn kàn. yī qí zǒu jìn tíng nèi.
小山道:「這又奇了!妹子何嘗會寫篆字?倒要奉請再去看看。」一齊走進亭內。
ruò huā yòu bǎ èr mù róu le yī róu dào: zěn me wǒ de yǎn jīng jīn rì hū rán shēng chū máo bìng, jìng huì kàn chà le?
若花又把二目揉了一揉道:「怎麼我的眼睛今日忽然生出毛病,竟會看差了?」
xiǎo shān xiào dào: jiě jie bìng fēi kàn chà, zhǐ pà shì yǎn pín le. ruò huā dào: mò yào shǐ qiǎo mà rén! zhǔn bèi niè lóng cóng wú cháng dōng cè táo huí, zhǐ pà hái yào tuō rén qiú qīn lī. chéng lóng jiā xù dào hái bù chà, jiù zhǐ jìn lái shēn shàng yǒu xiē chòu qì, ruò fēi pèi gè shēn yǒu yì xiāng de, jiù shì xūn yě xūn sǐ le. yú shì kàn nà jiāo yè shàng miàn, míng míng bái bái dōu shì gǔ zhuàn, bìng wú yī zì kě shí. yòu bǎ yù bēi kàn le dào: nǐ zhè chāo de bǐ huà, tóng nà bēi shàng dōu shì yī yàng bēi shàng zì wǒ jì bù shí, yòu hé néng shí cǐ ne?
小山笑道:「姐姐並非看差,只怕是眼貧了。」若花道:「莫要使巧罵人!準備孽龍從無腸東廁逃回,只怕還要托人求親哩。『乘龍』佳婿倒還不差,就只近來身上有些臭氣,若非配個身有異香的,就是熏也熏死了。」於是看那蕉葉上面,明明白白都是古篆,並無一字可識。又把玉碑看了道:「你這抄的筆畫,同那碑上都是一樣;碑上字我既不識,又何能識此呢?」
xiǎo shān bù jué tàn dào: mèi zǐ suǒ xiě, yuán shì kǎi shū, shuí zhī dào le jiě jie yǎn zhōng, jìng biàn chéng gǔ zhuàn!
小山不覺嘆道:「妹子所寫,原是楷書,誰知到了姐姐眼中,竟變成古篆!
guài bù dé sú yǔ shuō shì: yǒu yuán qiān lǐ lái xiāng huì, wú yuán duì miàn bù xiāng féng. mèi zǐ kě wèi yǒu yuán, jiě jie jìng shì wú yuán le. ruò huā dào: wǒ suī wú yuán, jīn dé qīn zhì qí dì, yì suàn wú yuán zhōng yòu yǒu yuán le.
怪不得俗語說是:『有緣千里來相會,無緣對面不相逢。』妹子可謂有緣,姐姐竟是無緣了。」若花道:「我雖無緣,今得親至其地,亦算無緣中又有緣了。」
xiǎo shān dào: jiě jie suī shàn yú cí lìng, dàn nǐ suǒ shuō yǒu yuán èr zì, jiū jìng qiān qiáng, hé néng jí dé mèi zǐ lái de zì rán. ruò huā dào: jù wǒ kàn lái: yǒu yuán gù miào, ruò yǐ xiàn zài qíng xíng ér lùn, dào bù rú wú yuán lái de zì zài. xiǎo shān dào: cǐ huà zěn jiǎng? ruò huā dào: jí rú cǐ shí biàn shān měi jǐng, wǒ néng chàng yóu
小山道:「姐姐雖善於詞令,但你所說『有緣』二字,究竟牽強,何能及得妹子來的自然。」若花道:「據我看來:有緣固妙,若以現在情形而論,倒不如無緣來的自在。」小山道:「此話怎講?」若花道:「即如此時遍山美景,我能暢遊;
ā mèi wéi yǒu ná zhe yī zhī máo zhuī zài nà lǐ zuān cì, bù miǎn wèi yuán suǒ lèi: suǒ yǐ dào bù rú wú yuán zì zài. xiǎo shān dào: jiě jie yào zhī: wú yuán de bù guò kàn kàn shān jǐng nà yǒu yuán de bù dàn bǎo lǎn xiān jī, ér qiě néng zhī wèi lái, jí rú jiě jie bìng wǎn rú zhū wèi mèi mei yī shēng xiū jiù, mò bù zài wǒ xiōng zhōng. kě jiàn yòu bǐ guān kàn shān jǐng shèng qiáng wàn wàn.
阿妹惟有拿著一枝毛錐在那裡鑽刺,不免為緣所累:所以倒不如無緣自在。」小山道:「姐姐要知:無緣的不過看看山景;那有緣的不但飽覽仙機,而且能知未來,即如姐姐並婉如諸位妹妹一生休咎,莫不在我胸中。可見又比觀看山景勝強萬萬。」
ruò huā dào: jù nǐ suǒ yán, wǒ men lái lì, wǒ men jié guǒ, nǐ dōu xiǎo dé le. wǒ yào qǐng wèn ā mèi:
若花道:「據你所言,我們來歷,我們結果,你都曉得了。我要請問阿妹:
nǐ de lái lì, nǐ de jié guǒ, nǐ kě xiǎo dé? xiǎo shān tīng le, dēng shí hàn liú jiā bèi. bù jué lèng le yī lèng dào:
你的來歷,你的結果,你可曉得?」小山聽了,登時汗流浹背。不覺愣了一愣道:
jiě jie: nǐ jì bù zì zhī, nǐ yòu hé bì wèn wǒ? zhì yú wǒ zhī wǒ bù zhī, wǒ yòu hé bì gào sù nǐ? kuàng nǐ fēi wǒ, nǐ yòu ān zhī wǒ bù zì zhī? sú yǔ shuō de: gōng fū gè zì máng. jiě jie qǐng qù xián yóu, mèi zǐ yòu yào xiě le. ruò huā dào: nǐ zhī, gù hǎo wǒ bù zhī, yě wèi cháng bù miào. zǒng ér yán zhī: dà jiā wú cháng yí dào, bù dú wǒ bù zhī de huà wèi fēi huī, yī rán wú yòng jiù shì nǐ zhī de yě bù guò tóng wǒ yī yàng, ān néng yòu yǒu shèn me zhǎng shēng miào shù! shuō zhe, chū tíng qù le. xiǎo shān tīng le, xīn lǐ zhǐ jué qī shàng bā xià, bù zhī zěn yàng cái hǎo, sī cǔn duō shí, zhǐ de qiě chāo bēi jì. xiě le bàn shǎng, tiān sè yǐ wǎn, yòu zài tíng zhōng tóng ruò huā xiē le yī xiǔ.
「姐姐:你既不自知,你又何必問我?至於我知、我不知,我又何必告訴你?況你非我,你又安知我不自知?俗語說的:『工夫各自忙。』姐姐請去閒遊,妹子又要寫了。」若花道:「你知,固好;我不知,也未嘗不妙。總而言之:大家『無常』一到,不獨我不知的化為飛灰,依然無用;就是你知的也不過同我一樣,安能又有甚麼長生妙術!」說著,出亭去了。小山聽了,心裡只覺七上八下,不知怎樣才好,思忖多時,只得且抄碑記。寫了半晌,天色已晚,又在亭中同若花歇了一宿。
cì rì chāo wán, fàng zài bāo fú nèi. èr rén shōu shí wán bì, bèi le bāo fú, bù chū wèi hóng tíng. xiǎo shān cháo zhe shàng miàn tái diàn guì xià, bài le liǎng bài, bù jué yī zhèn xīn suān, dī xià lèi lái. bài bà qǐ shēn, yī tóng huí guī jiù lù, réng shì lèi luò bù zhǐ, bù shí huí gù. bù duō shí, chuān guò sōng lín, dù guò xiǎo xī, guò le shuǐ yuè cūn, yuè guò jìng huā lǐng, zhēn shì guī xīn shì jiàn. zǒu le yī rì, dào wǎn xún gè shí dòng zhù le. yī lián zǒu le liǎng rì. zhè rì zhèng cháo qián jìn, lù páng yǒu yī pù bù, zhǐ wén shuǐ shēng rú léi, qiào bì shàng juān zhe liú cuì pǔ sān gè dà zì. pù bù liú xià zhī shuǐ, màn yán sì chù, dào lù shén huá. èr rén zhǐ de xié shǒu, tí zhe yī qún, huǎn huǎn ér xíng. zǒu le duō shí, guò le liú cuì pǔ. qián miàn wān wān qū qū, jǐn shì yáng cháng xiǎo dào: chà lù shén duō, shén nán fēn biàn. xiǎo shān dào:
次日抄完,放在包袱內。二人收拾完畢,背了包袱,步出位紅亭。小山朝著上面台殿跪下,拜了兩拜,不覺一陣心酸,滴下淚來。拜罷起身,一同回歸舊路,仍是淚落不止,不時回顧。不多時,穿過松林,渡過小溪,過了水月村,越過鏡花嶺,真是歸心似箭。走了一日,到晚尋個石洞住了。一連走了兩日。這日正朝前進,路旁有一瀑布,只聞水聲如雷,峭壁上鐫著「流翠浦」三個大字。瀑布流下之水,漫延四處,道路甚滑。二人只得攜手,提著衣裙,緩緩而行。走了多時,過了流翠浦。前面彎彎曲曲,儘是羊腸小道:「岔路甚多,甚難分辨。小山道:
qián rì lái shí, tú zhōng suī yǒu jǐ chù pù bù, bìng wú rú xǔ zhī dà. jīn rì mò fēi zǒu chà le? wǒ men qiě zhǎo lái shí suǒ huà zì jī, zhào zhe zài zǒu. xún le bàn shǎng, suī jiāng zì jī xún zhe, jí zhì xì kàn, jìng jiāng táng xiǎo shān sān zì gǎi zuò táng guī chén. xiǎo shān kàn le chà yì dào: zěn me jìng yǒu rú cǐ qí shì! ruò huā dào: cǐ fēi xiān jiā zuò wèi, hé néng rú cǐ, kàn lái yòu shì gū fū nòng de shǒu duàn le. dà jiā yú shì fàng xīn qián jìn. qià hǎo zǒu dào qián miàn, fán yù qí tú nán biàn zhī wài, lù páng shān shí huò shù mù shàng zǒng yǒu táng guī chén sān zì. èr rén yě bù biàn shì fǒu, zhǐ guǎn shùn zhe zì jī zǒu qù.
「前日來時,途中雖有幾處瀑布,並無如許之大。今日莫非走差了?我們且找來時所畫字跡,照著再走。」尋了半晌,雖將字跡尋著,及至細看,竟將「唐小山」三字改做「唐閨臣」。小山看了詫異道:「怎麼竟有如此奇事!」若花道:「此非仙家作為,何能如此,看來又是姑夫弄的手段了。」大家於是放心前進。恰好走到前面,凡遇歧途難辨之外,路旁山石或樹木上總有「唐閨臣」三字。二人也不辨是否,只管順着字跡走去。
zhè rì zǒu dào yī tiáo dà lǐng, gāo gāo xià xià, zǒu le duō shí, zǎo yǐ xū xū qì chuǎn. cháo shàng wàng le yī wàng, wéi jiàn guài shí zòng héng, qiào bì zhòng dié, qí gāo wú duì. ruò huā dào: dāng rì shàng shān, tú zhōng bìng wú cǐ lǐng, wèi hé cǐ shí hū yòu mào chū zhè tiáo wēi fēng? zhè jǐ rì zǒu de liǎng jiǎo téng tòng, píng tǎn dà dào, yè yǐ miǎn qiáng, hé néng xíng cǐ qí qū xiǎn lù? piān piān cǐ lǐng yòu gāo, zhè què zěn hǎo! xiǎo shān dào: xǐ de shàng miàn shù mù shén duō, zhǐ hǎo mèi zǐ chān zhe jiě jie yuán mù ér shàng. èr rén pān téng fù gě, yòu cháo shàng zǒu. zǒu bù duō shí, ruò huā zhǐ jué liǎng zú tòng rù fèi fǔ, dēng shí chuǎn zuò yī tuán, lián máng kào zhe yī kē dà shù, zuò zài shān shí shàng, bào zhe liǎng zú, lèi luò bù zhǐ.
這日走到一條大嶺,高高下下,走了多時,早已噓噓氣喘。朝上望了一望,惟見怪石縱橫,峭壁重疊,其高無對。若花道:「當日上山,途中並無此嶺,為何此時忽又冒出這條危峰?這幾日走的兩腳疼痛,平坦大道,業已勉強,何能行此崎嶇險路?偏偏此嶺又高,這卻怎好!」小山道:「喜得上面樹木甚多,只好妹子攙著姐姐緣木而上。」二人攀藤附葛,又朝上走。走不多時,若花只覺兩足痛入肺腑,登時喘作一團,連忙靠著一顆大樹,坐在山石上,抱著兩足,淚落不止。
xiǎo shān zhèng zài zhe jí, hū tīng shù yè shuā shuā luàn xiǎng, shà shí qǐ le yī zhèn xuán fēng, zhǐ jué yī gǔ xīng qì, zhuǎn yǎn jiān, bàn shān zhōng cuān xià yī zhī bān máo dà chóng. èr rén yī jiàn, zhǐ xià de hún bù fù tǐ, zhàn zhàn jīng jīng, gè cóng shēn shàng bá chū bǎo jiàn, huāng máng xié shǒu zhàn qǐ. nà dà chóng lián cuān dài tiào, cháo xià zǒu lái. kàn kàn xiàng lí bù yuǎn, yǎn jīng hū rán fàng chū hóng guāng, bǎ wěi shù qǐ, yáo le liǎng yáo, kǒu nèi rú shān bēng dì liè yì bān, hǒu le yī shēng, jiāng shēn yī zòng, lí dì shù zhàng, jìng zì yíng tóu pū lái. èr rén máng jǔ bǎo jiàn, hù zhù tóu dǐng. ěr nèi zhǐ wén yī zhèn fēng shēng, nà dà chóng zì cóng tóu shàng cuān le guò qù. èr rén bǎ tóu mō le yī mō, xǐ de tóu zài jǐng shàng, huāng máng niǔ zhuǎn shēn qū kàn nà dà chóng. yuán lái shēn hòu yǒu gè shān yáng zài nà lǐ chī cǎo, què bèi dà chóng kàn jiàn, pū le guò qù, jiù rú yīng ná yàn què yì bān, bào zhù shān yáng, zhāng kāi xuè pén dà kǒu, yáng tóu chī zài fù nèi bǎ kǒu yī zhāng, liǎng zhī yáng jiǎo fēi wǔ ér chū. qǐng kè bǎ yáng chī wán, niǔ zhuǎn shēn qū. miàn xiàng èr rén, bǎ qián zú cháo xià yī àn, kǒu zhōng hǒu le yī shēng.
小山正在著急,忽聽樹葉刷刷亂響,霎時起了一陣旋風,只覺一股腥氣,轉眼間,半山中攛下一隻斑毛大蟲。二人一見,只嚇的魂不附體,戰戰兢兢,各從身上拔出寶劍,慌忙攜手站起。那大蟲連攛帶跳,朝下走來。看看相離不遠,眼睛忽然放出紅光,把尾豎起,搖了兩搖,口內如山崩地裂一般,吼了一聲,將身一縱,離地數丈,竟自迎頭撲來。二人忙舉寶劍,護住頭頂。耳內只聞一陣風聲,那大蟲自從頭上攛了過去。二人把頭摸了一摸,喜得頭在頸上,慌忙扭轉身軀看那大蟲。原來身後有個山羊在那裡吃草,卻被大蟲看見,撲了過去,就如鷹拿燕雀一般,抱住山羊,張開血盆大口,羊頭吃在腹內;把口一張,兩隻羊角飛舞而出。頃刻把羊吃完,扭轉身軀。面向二人,把前足朝下一按,口中吼了一聲。
wèi zhī rú hé, xià huí fēn jiě.
未知如何,下回分解。