kǒng xiū yuán jiāng gé
孔休源 江革
kǒng xiū yuán, zì qìng xù, huì jī shān yīn rén yě. jìn dān yáng tài shǒu chōng zhī bā shì sūn. zēng zǔ yáo zhī, sòng shàng shū shuǐ bù láng. fù pèi, qí lú líng wáng jì shì cān jūn, zǎo zú.
孔休源,字慶緒,會稽山陰人也。晉丹陽太守沖之八世孫。曾祖遙之,宋尚書 水部郎。父珮,齊廬陵王記室參軍,早卒。
xiū yuán nián shí yī ér gū, jū sàng jǐn lǐ, měi jiàn fù shǒu suǒ xiě shū, bì āi tòng liú tì, bù néng zì shèng, jiàn zhě mò bù wèi zhī chuí qì. hòu jiù wú xìng shěn lín shì shòu jīng, lüè tōng dà yì. jiàn wǔ sì nián, zhōu jǔ xiù cái, tài wèi xú xiào sì shěng qí cè, shēn shàn zhī, wèi tóng zuò yuē: dǒng zhòng shū huá lìng sī hé yǐ shàng cǐ, kě wèi hòu shēng zhī zhǔn yě. guān qí cǐ duì, zú chēng wáng zuǒ zhī cái. láng yá wáng róng yǎ xiàng yǒu shàn, nǎi jiàn zhī yú sī tú jìng líng wáng, wèi xī dǐ xué shì. liáng tái jiàn, yǔ nán yáng liú zhī lín tóng wèi tài xué bó shì, dāng shí yǐ wèi měi xuǎn. xiū yuán chū dào jīng, yù yú zōng rén shào fǔ qīng kǒng dēng zhái, céng yǐ cí shì rù miào, shì zhōng fàn yún yī yǔ xiāng yù, shēn jiā bāo shǎng, yuē: bù qī hū gòu qīng yán, dùn qū bǐ lìn, guān tiān pī wù, yàn zhī jīn rì. hòu yún mìng jià dào shào fǔ mén, dēng biàn fú yán zhěng dài, wèi dāng yì jǐ, jì ér dú zào xiū yuán, gāo tán jǐn rì, tóng zài hái jiā, dēng shēn yǐ wèi kuì. shàng shū lìng shěn yuē dāng cháo guì xiǎn, xuān gài yíng mén, xiū yuán huò shí hòu lái, bì xū jīn yǐn jiē, chù zhī zuò yòu, shāng lüè wén yì. qí wèi tōng rén suǒ tuī rú cǐ.
休源年十一而孤,居喪盡禮,每見父手所寫書,必哀慟流涕,不能自勝,見者 莫不為之垂泣。後就吳興沈驎士受經,略通大義。建武四年,州舉秀才,太尉徐孝 嗣省其策,深善之,謂同坐曰:「董仲舒、華令思何以尚此,可謂後生之准也。觀 其此對,足稱王佐之才。」琅邪王融雅相友善,乃薦之於司徒竟陵王,為西邸學士。 梁台建,與南陽劉之遴同為太學博士,當時以為美選。休源初到京,寓於宗人少府 卿孔登宅,曾以祠事入廟,侍中范雲一與相遇,深加褒賞,曰:「不期忽覯清顏, 頓袪鄙吝,觀天披霧,驗之今日。」後雲命駕到少府門,登便拂筵整帶,謂當詣己, 既而獨造休源,高談盡日,同載還家,登深以為愧。尚書令沈約當朝貴顯,軒蓋盈 門,休源或時後來,必虛襟引接,處之坐右,商略文義。其為通人所推如此。
é chú lín chuān wáng fǔ xíng cān jūn. gāo zǔ cháng wèn lì bù shàng shū xú miǎn yuē: jīn dì yè chū jī, xū yī rén yǒu xué yì jiě cháo yí zhě, wèi shàng shū yí cáo láng. wèi zhèn sī zhī, shuí kān qí xuǎn? miǎn duì yuē: kǒng xiū yuán shí jù qīng tōng, ān liàn gù shí, zì jìn sòng qǐ jū zhù sòng lüè shàng kǒu. gāo zǔ yì sù wén zhī, jí rì chú jiān shàng shū yí cáo láng zhōng. shì shí duō suǒ gǎi zuò, měi dǎi fǎng qián shì, xiū yuán jí yǐ suǒ sòng jì suí jī duàn jué, céng wú yí zhì. lì bù láng rèn fǎng cháng wèi zhī wèi kǒng dú sòng.
俄除臨川王府行參軍。高祖嘗問吏部尚書徐勉曰:「今帝業初基,須一人有學 藝解朝儀者,為尚書儀曹郎。為朕思之,誰堪其選?」勉對曰:「孔休源識具清通, 諳練故實,自晉、宋《起居注》誦略上口。」高祖亦素聞之,即日除兼尚書儀曹郎 中。是時多所改作,每逮訪前事,休源即以所誦記隨機斷決,曾無疑滯。吏部郎任 昉常謂之為「孔獨誦」。
qiān jiàn kāng yù zhèng, jí biàn sòng zhé yù, shí hǎn yuān rén. hòu yǒu xuǎn rén wèi yù sī zhě, gāo zǔ shàng yǐn xiū yuán yǐ lì zhī. chú zhōng shū shè rén, sī tú lín chuān wáng fǔ jì shì cān jūn, qiān shàng shū zuǒ chéng, dàn sù lǐ wéi, yǎ yǔn cháo wàng. shí tài zǐ zhān shì zhōu shě zhuàn lǐ yí yì, zì hàn wèi zhì yú qí liáng, bìng jiē sōu cǎi, xiū yuán suǒ yǒu zòu yì, xián yù biān lù. chú gěi shì huáng mén shì láng, qiān zhǎng jiān yù shǐ zhōng chéng, zhèng sè zhí shéng, wú suǒ huí bì, bǎi liáo mò bù dàn zhī. chú shào fǔ qīng, yòu jiān xíng dān yáng yǐn shì. chū wèi xuān huì jìn ān wáng fǔ zhǎng shǐ nán jùn tài shǒu xíng jīng zhōu fǔ zhōu shì. gāo zǔ wèi zhī yuē: jīng zhōu zǒng shàng liú chōng yào, yì gāo fēn shǎn, jīn yǐ shí suì ér wěi qīng, shàn kuāng yì zhī, wù dàn zhōu chāng zhī jǔ yě. duì yuē: chén yǐ yōng bǐ, qū hé ēn yù, fāng chuāi dān chéng, xiào qí yī gē. shàng shàn qí duì, nǎi chì jìn ān wáng yuē: kǒng xiū yuán rén lún yí biǎo, rǔ nián shàng yòu, dāng měi shì shī zhī. xún ér shǐ xìng wáng zhān dài zhèn jīng zhōu, fù wèi dàn fǔ zhǎng shǐ, nán jùn tài shǒu xíng fǔ zhōu shì rú gù. zài zhōu lèi zhèng, shén yǒu zhì jī, píng xīn jué duàn, qǐng tuō bù xíng. gāo zǔ shēn jiā zhī. chú tōng zhí sàn qí cháng shì, lǐng yǔ lín jiān, zhuǎn mì shū jiān, qiān míng wēi jiāng jūn, fù wèi jìn ān wáng fǔ zhǎng shǐ nán lán líng tài shǒu, bié chì zhuān xíng nán xú zhōu shì. xiū yuán lèi zuǒ míng fān, shén dé mín yù, wáng shēn xiāng yǐ zhàng, jūn mín jī wù, dòng zhǐ xún móu. cháng yú zhōng zhāi bié shī yī tà, yún cǐ shì kǒng zhǎng shǐ zuò, rén mò dé yù yān. qí jiàn jìng rú cǐ.
遷建康獄正,及辨訟折獄,時罕冤人。後有選人為獄司者,高祖尚引休源以勵 之。除中書舍人,司徒臨川王府記室參軍,遷尚書左丞,彈肅禮闈,雅允朝望。時 太子詹事周舍撰《禮疑義》,自漢魏至於齊梁,並皆搜采,休源所有奏議,咸預編 錄。除給事黃門侍郎,遷長兼御史中丞,正色直繩,無所迴避,百僚莫不憚之。除 少府卿,又兼行丹陽尹事。出為宣惠晉安王府長史、南郡太守、行荊州府州事。高 祖謂之曰:「荊州總上流衝要,義高分陝,今以十歲兒委卿,善匡翼之,勿憚周昌 之舉也。」對曰:「臣以庸鄙,曲荷恩遇,方揣丹誠,效其一割。」上善其對,乃 敕晉安王曰:「孔休源人倫儀表,汝年尚幼,當每事師之。」尋而始興王嶦代鎮荊 州,復為憺府長史,南郡太守、行府州事如故。在州累政,甚有治績,平心決斷, 請託不行。高祖深嘉之。除通直散騎常侍,領羽林監,轉秘書監,遷明威將軍,復 為晉安王府長史、南蘭陵太守,別敕專行南徐州事。休源累佐名籓,甚得民譽,王 深相倚仗,軍民機務,動止詢謀。常於中齋別施一榻,雲「此是孔長史坐」,人莫 得預焉。其見敬如此。
zhēng wèi tài fǔ qīng, é shòu dōu guān shàng shū, qǐng zhī, lǐng tài zǐ zhōng shù zǐ. pǔ tōng qī nián, yáng zhōu cì shǐ lín chuān wáng hóng hōng, gāo zǔ yǔ qún chén yì dài wáng jū zhōu rèn zhě jiǔ zhī, yú shí guì qī wáng gōng, xián wàng qiān shòu, gāo zǔ yuē: zhèn yǐ dé rén. kǒng xiū yuán cái shí tōng mǐn, shí yīng cǐ xuǎn. nǎi shòu xuān huì jiāng jūn jiān yáng zhōu. xiū yuán chū wèi lín chuān wáng xíng zuǒ, jí wáng hōng ér guǎn zhōu rèn, shí lùn róng zhī. ér shén zhōu dōu huì, bù lǐng yīn fán, xiū yuán gē duàn rú liú, bàng wú sī yè. zhōng dà tōng èr nián, jiā shòu jīn zǐ guāng lù dài fū, jiān yáng zhōu rú gù. lèi biǎo chén ràng, yōu zhào bù xǔ. zài zhōu zhòu jué cí sòng, yè lǎn fén jí. měi chē jià xún xìng, cháng yǐ jūn guó shì wěi zhī.
征為太府卿,俄授都官尚書,頃之,領太子中庶子。普通七年,揚州刺史臨川 王宏薨,高祖與群臣議代王居州任者久之,於時貴戚王公,咸望遷授,高祖曰: 「朕已得人。孔休源才識通敏,實應此選。」乃授宣惠將軍、監揚州。休源初為臨 川王行佐,及王薨而管州任,時論榮之。而神州都會,簿領殷繁,休源割斷如流, 傍無私謁。中大通二年,加授金紫光祿大夫,監揚州如故。累表陳讓,優詔不許。 在州晝決辭訟,夜覽墳籍。每車駕巡幸,常以軍國事委之。
zhāo míng tài zǐ hōng, yǒu chì yè zhào xiū yuán rù yàn jū diàn, yǔ qún gōng cān dìng móu yì, lì jìn ān wáng gāng wèi huáng tài zǐ. sì nián, gòu jí, gāo zǔ qiǎn zhōng shǐ hòu wèn, bìng gěi yī yào, rì yǒu shí shù. qí nián wǔ yuè, zú, shí nián liù shí sì. yí lìng báo zàng, jié shuò jiàn shū fēi ér yǐ. gāo zǔ wèi zhī liú tì, gù wèi xiè jǔ yuē: kǒng xiū yuán fèng zhí qīng zhōng, dāng guān zhèng zhí, fāng yù gòng kāng zhì dào, yǐ lóng wáng huà. yǎn zhì yǔn mò, zhèn shén tòng zhī. jǔ yuē: cǐ rén qīng jiè qiáng zhí, dāng jīn hǎn yǒu, wēi chén qiè wèi bì xià xī zhī. zhào yuē: shèn zhōng zhuī yuǎn, lì dài tōng guī bāo dé chóu yōng, xiān wáng lìng diǎn. xuān huì jiāng jūn jīn zǐ guāng lù dài fū jiān yáng zhōu kǒng xiū yuán, fēng yè zhēn zhèng, yǎ liàng chōng miǎo, shēng róng jiàn lǐ, yù zhòng jìn shēn. lǐ wù shén zhōu, huà tán gē yǒng, fāng xìng rén shòu, mù shì lún. yǎn rán yǒng shì, bèi yòng bēi cè. kě zèng sàn qí cháng shì jīn zǐ guāng lù dài fū, fù dì yī cái yī jù, bù wǔ shí pǐ, qián wǔ wàn, là èr bǎi jīn. kè rì jǔ āi. sàng shì suǒ xū, suí yóu zī gěi. shì yuē zhēn zi. huáng tài zǐ shǒu lìng yuē: jīn zǐ guāng lù dài fū kǒng xiū yuán, lì shēn zhōng zhèng, xíng jǐ qīng kè. xī suì xī fú zhǔ gōng, dōng pō fén rǎng, pí zuǒ fān zhèng, shí jǐn jué chéng. ān guó zhī xiáng shěn, gōng yí zhī lián bái, wú yǐ guò zhī. yǎn zhì yǔn sàng, qíng yòng cè dá. jīn xū jǔ āi, wài kě bèi lǐ.
昭明太子薨,有敕夜召休源入宴居殿,與群公參定謀議,立晉安王綱為皇太子。 四年,遘疾,高祖遣中使候問,並給醫藥,日有十數。其年五月,卒,時年六十四。 遺令薄葬,節朔薦蔬菲而已。高祖為之流涕,顧謂謝舉曰:「孔休源奉職清忠,當 官正直,方欲共康治道,以隆王化。奄至殞歿,朕甚痛之。」舉曰:「此人清介強 直,當今罕有,微臣竊為陛下惜之。」詔曰:「慎終追遠,歷代通規;褒德疇庸, 先王令典。宣惠將軍、金紫光祿大夫、監揚州孔休源,風業貞正,雅量沖邈,升榮 建禮,譽重搢紳。理務神州,化覃歌詠,方興仁壽,穆是倫。奄然永逝,倍用悲 惻。可贈散騎常侍、金紫光祿大夫,賻第一材一具,布五十匹,錢五萬,蠟二百斤。 克日舉哀。喪事所須,隨由資給。諡曰貞子。」皇太子手令曰:「金紫光祿大夫孔 休源,立身中正,行己清恪。昔歲西浮渚宮,東泊枌壤,毘佐蕃政,實盡厥誠。安 國之詳審,公儀之廉白,無以過之。奄至殞喪,情用惻怛。今須舉哀,外可備禮。」
xiū yuán shǎo gū, lì zhì cāo, fēng fàn qiáng zhèng, míng liàn zhì tǐ. chí shēn jiǎn yuē, xué qióng wén yì, dāng guān lǐ wù, bù dàn qiáng yù, cháng yǐ tiān xià wèi jǐ rèn. gāo zǔ shēn wěi zhàng zhī. lèi jū xiǎn zhí, xiān háo wú fàn. xìng shèn mì, guǎ shì hǎo. chū rù wéi wò, wèi cháng yán jìn zhōng shì, shì yǐ cǐ zhòng zhī. jù shū yíng qī qiān juǎn, shǒu zì xiào zhì, fán zòu yì dàn wén, lēi chéng shí wǔ juǎn.
休源少孤,立志操,風範強正,明練治體。持身儉約,學窮文藝,當官理務, 不憚強御,常以天下為己任。高祖深委仗之。累居顯職,纖毫無犯。性慎密,寡嗜 好。出入帷幄,未嘗言禁中事,世以此重之。聚書盈七千卷,手自校治,凡奏議彈 文,勒成十五卷。
zhǎng zi yún tóng, pō yǒu fù fēng, ér dǔ xìn fó lǐ, biàn chí jīng jiè. guān zhì yuè yáng wáng fǔ zī yì dōng yáng zhōu bié jià.
長子云童,頗有父風,而篤信佛理,遍持經戒。官至岳陽王府諮議、東揚州別 駕。
shǎo zǐ zōng guǐ, cōng mǐn yǒu shí dù, lì shàng shū dōu guān láng, sī tú zuǒ xī yuàn, zhōng shū láng.
少子宗軌,聰敏有識度,歷尚書都官郎,司徒左西掾,中書郎。
jiāng gé, zì xiū yìng, jì yáng kǎo chéng rén yě. zǔ qí zhī, sòng shàng shū jīn bù láng. fù róu zhī, qí shàng shū cāng bù láng, yǒu xiào xíng, yǐ mǔ yōu huǐ zú. gé yòu ér cōng mǐn, zǎo yǒu cái sī, liù suì biàn jiě shǔ wén. róu zhī shēn jiā shǎng qì, yuē: cǐ ér bì xìng wú mén. jiǔ suì dīng fù jiān, yǔ dì guān tóng shēng gū pín, bàng wú shī yǒu, xiōng dì zì xiāng xùn xù, dú shū jīng lì bù juàn. shí liù sàng mǔ, yǐ xiào wén. fú què, yǔ guān jù yì tài xué, bǔ guó zi shēng, jǔ gāo dì. qí zhōng shū láng wáng róng lì bù xiè tiǎo yǎ xiàng qīn zhòng. tiǎo cháng sù wèi, hái guò hòu gé, shí dà xuě, jiàn gé bì xù dān xí, ér dān xué bù juàn, jiē tàn jiǔ zhī, nǎi tuō suǒ zhe rú, bìng shǒu gē bàn zhān yǔ gé chōng wò jù ér qù. sī tú jìng líng wáng wén qí míng, yǐn wèi xī dǐ xué shì. ruò guàn jǔ nán xú zhōu xiù cái. shí yù zhāng hú xié zhī xíng zhōu shì, wáng róng yǔ xié zhī shū, lìng jiàn gé. xié zhī fāng gòng láng yá wáng fàn, biàn yǐ gé dài zhī. jiě hè fèng cháo qǐng. pú shè jiāng shí shēn xiāng yǐn jiē, shí wèi tài zǐ zhān shì, qǐ gé wèi fǔ chéng. shí shí quán qīng cháo yòu, yǐ gé cái kān jīng guó, lìng cān zhǎng jī wù, zhào gào wén xí, jiē wěi yǐ jù. gé fáng dù xíng jī, wài rén bù zhī. shí zhū, bīn kè jiē lí qí zuì, gé dú yǐ zhì miǎn.
江革,字休映,濟陽考城人也。祖齊之,宋尚書金部郎。父柔之,齊尚書倉部 郎,有孝行,以母憂毀卒。革幼而聰敏,早有才思,六歲便解屬文。柔之深加賞器, 曰:「此兒必興吾門。」九歲丁父艱,與弟觀同生孤貧,傍無師友,兄弟自相訓勖, 讀書精力不倦。十六喪母,以孝聞。服闋,與觀俱詣太學,補國子生,舉高第。齊 中書郎王融、吏部謝朓雅相欽重。朓嘗宿衛,還過候革,時大雪,見革弊絮單席, 而耽學不倦,嗟嘆久之,乃脫所著襦,並手割半氈與革充臥具而去。司徒竟陵王聞 其名,引為西邸學士。弱冠舉南徐州秀才。時豫章胡諧之行州事,王融與諧之書, 令薦革。諧之方貢琅邪王泛,便以革代之。解褐奉朝請。僕射江祏深相引接,祏為 太子詹事,啟革為府丞。祏時權傾朝右,以革才堪經國,令參掌機務,詔誥文檄, 皆委以具。革防杜形跡,外人不知。祏誅,賓客皆罹其罪,革獨以智免。
chú shàng shū jià bù láng. zhōng xìng yuán nián, gāo zǔ rù shí tóu, shí wú xìng tài shǒu yuán áng jù jùn jù yì shī, nǎi shǐ gé zhì shū yǔ áng, yú zuò lì chéng, cí yì diǎn yǎ, gāo zǔ shēn shǎng tàn zhī, yīn lìng yǔ xú miǎn tóng zhǎng shū jì. jiàn ān wáng wèi yōng zhōu cì shǐ, biǎo qiú guǎn jì, yǐ gé wèi zhēng běi jì shì cān jūn, dài zhōng lú lìng. yǔ dì guān shǎo zhǎng gòng jū, bù rěn lí bié, kǔ qiú tóng háng, nǎi yǐ guān wèi zhēng běi xíng cān jūn, jiān jì shì. shí wú xìng shěn yuē lè ān rèn fǎng, bìng xiāng shǎng zhòng, fǎng yǔ gé shū yún: cǐ duàn yōng fǔ miào xuǎn yīng cái, wén fáng zhī zhí, zǒng qīng kūn jì, kě wèi yù èr lóng yú zhǎng tú, chěng qí jì yú qiān lǐ. tú cì jiāng xià, guān yù jí zú. gé shí zài yōng, wèi fǔ wáng suǒ lǐ, kuǎn ruò bù yī. wáng bèi zhēng wèi dān yáng yǐn, yǐ gé wèi jì shì, lǐng wǔ guān yuàn, chú tōng zhí sàn qí cháng shì, jiàn kāng zhèng. pín qiān mò líng jiàn kāng lìng. wèi zhì míng sù, háo qiáng dàn zhī. rù wèi zhōng shū shè rén, shàng shū zuǒ chéng, sī nóng qīng, fù chū wèi yún huī jìn ān wáng zhǎng shǐ xún yáng tài shǒu xíng jiāng zhōu fǔ shì. xǐ rén wēi lú líng wáng zhǎng shǐ, tài shǒu xíng shì rú gù, yǐ qīng yán wèi bǎi chéng suǒ dàn. shí shǎo wáng xíng shì duō qīng yì yú qiān shuài, gé yǐ zhèng zhí zì jū, bù yǔ qiān shuài děng tóng zuò. é qiān zuǒ guāng lù dài fū nán píng wáng zhǎng shǐ yù shǐ zhōng chéng, dàn zòu háo quán, yī wú suǒ bì.
除尚書駕部郎。中興元年,高祖入石頭,時吳興太守袁昂據郡距義師,乃使革 制書與昂,於坐立成,辭義典雅,高祖深賞嘆之,因令與徐勉同掌書記。建安王為 雍州刺史,表求管記,以革為征北記室參軍,帶中廬令。與弟觀少長共居,不忍離 別,苦求同行,乃以觀為征北行參軍,兼記室。時吳興沈約、樂安任昉,並相賞重, 昉與革書云:「此段雍府妙選英才,文房之職,總卿昆季,可謂馭二龍於長途,騁 騏驥於千里。」途次江夏,觀遇疾卒。革時在雍,為府王所禮,款若布衣。王被征 為丹陽尹,以革為記室,領五官掾,除通直散騎常侍,建康正。頻遷秣陵、建康令。 為治明肅,豪強憚之。入為中書舍人,尚書左丞,司農卿,復出為雲麾晉安王長史、 尋陽太守、行江州府事。徙仁威廬陵王長史,太守、行事如故,以清嚴為百城所憚。 時少王行事多傾意於簽帥,革以正直自居,不與簽帥等同坐。俄遷左光祿大夫、南 平王長史、御史中丞,彈奏豪權,一無所避。
chú shào fǔ qīng, chū wèi zhēn wēi jiāng jūn běi zhōng láng nán kāng wáng zhǎng shǐ guǎng líng tài shǒu, gǎi shòu zhèn běi yù zhāng wáng zhǎng shǐ, jiāng jūn tài shǒu rú gù. shí wèi xú zhōu cì shǐ yuán fǎ sēng jiàng fù, gé bèi chì suí fǔ wáng zhèn péng chéng. chéng jì shī shǒu, gé sù bù biàn mǎ, nǎi fàn zhōu ér hái, tú jīng xià pī, suì wèi wèi rén suǒ zhí. wèi xú zhōu cì shǐ yuán yán míng wén gé cái míng, hòu jiā jiē dài. gé chēng huàn jiǎo bù bài, yán míng jiāng jiā hài yān, jiàn gé cí sè yán zhèng, gèng xiāng jìng zhòng. shí zǔ péng tóng bèi jū zhí, yán míng shǐ péng zuò yī qì lòu kè míng, gé mà péng yuē: qīng hé guó hòu ēn, yǐ wú bào dá, jīn nǎi wèi lǔ lì míng, gū fù cháo tíng. yán míng wén zhī, nǎi lìng gé zuò zhàng bā sì bēi bìng jì péng zǔ wén, gé cí yǐ qiú zhí jì jiǔ, wú fù xīn sī. yán míng bī zhī yú kǔ, jiāng jiā chuí pū. gé lì sè ér yán yuē: jiāng gé xíng nián liù shí, bù néng shā shēn bào zhǔ, jīn rì de sǐ wèi xìng, shì bù wèi rén zhí bǐ. yán míng zhī bù kě qū, nǎi zhǐ. rì gěi tuō sù sān shēng, jǐn yú xìng mìng. zhí wèi zhǔ tǎo zhōng shān wáng yuán lüè fǎn běi, nǎi fàng gé jí zǔ péng hái cháo. zhào yuē: qián zhēn wēi jiāng jūn zhèn běi zhǎng shǐ guǎng líng tài shǒu jiāng gé, cái sī tōng shàn, chū nèi yǒu wén, zài cháo zhèng sè, lín wēi bù náo, shǒu zuǒ tái xuàn, shí yǔn qiān xié. kě tài wèi lín chuān wáng zhǎng shǐ.
除少府卿,出為貞威將軍、北中郎南康王長史、廣陵太守,改授鎮北豫章王長 史,將軍、太守如故。時魏徐州刺史元法僧降附,革被敕隨府王鎮彭城。城既失守, 革素不便馬,乃泛舟而還,途經下邳,遂為魏人所執。魏徐州刺史元延明聞革才名, 厚加接待。革稱患腳不拜,延明將加害焉,見革辭色嚴正,更相敬重。時祖芃同被 拘執,延明使芃作《欹器》、《漏刻銘》,革罵芃曰:「卿荷國厚恩,已無報答, 今乃為虜立銘,孤負朝廷。」延明聞之,乃令革作丈八寺碑並祭彭祖文,革辭以囚 執既久,無復心思。延明逼之逾苦,將加箠撲。革厲色而言曰:「江革行年六十, 不能殺身報主,今日得死為幸,誓不為人執筆。」延明知不可屈,乃止。日給脫粟 三升,僅餘性命。值魏主討中山王元略反北,乃放革及祖芃還朝。詔曰:「前貞威 將軍、鎮北長史、廣陵太守江革,才思通贍,出內有聞,在朝正色,臨危不撓,首 佐台鉉,實允僉諧。可太尉臨川王長史。」
shí gāo zǔ shèng yú fó jiào, cháo xián duō qǐ qiú shòu jiè, gé jīng xìn yīn guǒ, ér gāo zǔ wèi zhī, wèi gé bù fèng fó jiào, nǎi cì gé jué yì shī wǔ bǎi zì, yún wéi dāng qín jīng jìn, zì qiáng xíng shèng xiū qǐ kě zuò dǐ tū, rú bǐ bì sǐ qiú. yǐ cǐ gào jiāng gé, bìng jí zhū guì yóu. yòu shǒu chì yún: shì jiān guǒ bào, bù kě bù xìn, qǐ dé dǐ tū rú duì yuán yán míng xié? gé yīn qǐ qǐ shòu pú sà jiè.
時高祖盛於佛教,朝賢多啟求受戒,革精信因果,而高祖未知,謂革不奉佛教, 乃賜革《覺意詩》五百字,雲「惟當勤精進,自強行勝修;豈可作底突,如彼必死 囚。以此告江革,並及諸貴游。」又手敕云:「世間果報,不可不信,豈得底突如 對元延明邪?」革因啟乞受菩薩戒。
zhòng chú shào fǔ qīng zhǎng shǐ xiào wèi. shí wǔ líng wáng zài dōng zhōu, pō zì jiāo zòng, shàng zhào gé miàn chì yuē: wǔ líng wáng nián shào, zāng dùn xìng ruò, bù néng kuāng zhèng, yù yǐ qīng dài wèi xíng shì. fēi qīng bù kě, bù dé yǒu cí. nǎi chú zhé chōng jiāng jūn dōng zhōng láng wǔ líng wáng zhǎng shǐ huì jī jùn chéng xíng fǔ zhōu shì. gé mén shēng gù lì, jiā duō zài dōng zhōu, wén gé yīng zhì, bìng jī chí yuán dào yíng hòu. gé yuē: wǒ tōng bù shòu xiǎng, bù róng dú dāng gù rén kuāng fěi. zhì zhèn, wéi zī gōng fèng, shí bù jiān wèi. jùn jìng yīn guǎng, cí sòng rì shù bǎi, gé fēn pàn biàn xī, céng wú yí zhì. gōng bì shǎng, guò bì fá, mín ān lì wèi, bǎi chéng zhèn kǒng. láng yá wáng qiān wèi shān yīn lìng, zāng huò láng jí, wàng fēng zì jiě. fǔ wáng dàn zhī, suì yǎ xiàng qīn zhòng. měi zhì shì yàn, yán lùn bì yǐ shī shū, wáng yīn cǐ dān xué hǎo wén. diǎn qiān shěn chì wén yǐ wáng suǒ zhì shī chéng gāo zǔ, gāo zǔ wèi pú shè xú miǎn yuē: jiāng gé guǒ néng chēng zhí. nǎi chú dōu guān shàng shū. jiāng hái, mín jiē liàn xī zhī, zèng yí wú suǒ shòu. sòng gù yī jiù dìng fǎng, gé bìng bù nà, wéi chéng tái suǒ gěi yī gě. gě cáo piān yī, bù dé ān wò. huò wèi gé yuē: chuán jì bù píng, jì jiāng shén xiǎn, dāng yí xǐ zhòng wù, yǐ zé qīng cáo. gé jì wú wù, nǎi yú xī líng àn qǔ shí shí yú piàn yǐ shí zhī. qí qīng pín rú cǐ. xún jiān wú jùn. yú shí jìng nèi huāng jiǎn, jié dào gōng xíng. gé zhì jùn, wéi yǒu gōng gěi zhàng shēn èr shí rén, bǎi xìng jiē jù bù néng jìng kòu fǎn xǐng yóu jūn wèi, mín xià yú kǒng. gé nǎi guǎng shī ēn fǔ, míng xíng zhì lìng, dào zéi jìng xī, mín lì ān zhī.
重除少府卿、長史、校尉。時武陵王在東州,頗自驕縱,上召革面敕曰:「武 陵王年少,臧盾性弱,不能匡正,欲以卿代為行事。非卿不可,不得有辭。」乃除 折衝將軍、東中郎武陵王長史、會稽郡丞、行府州事。革門生故吏,家多在東州, 聞革應至,並齎持緣道迎候。革曰:「我通不受餉,不容獨當故人筐篚。」至鎮, 惟資公俸,食不兼味。郡境殷廣,辭訟日數百,革分判辨析,曾無疑滯。功必賞, 過必罰,民安吏畏,百城震恐。琅邪王騫為山陰令,贓貨狼藉,望風自解。府王憚 之,遂雅相欽重。每至侍宴,言論必以《詩》《書》,王因此耽學好文。典簽沈熾 文以王所制詩呈高祖,高祖謂僕射徐勉曰:「江革果能稱職。」乃除都官尚書。將 還,民皆戀惜之,贈遺無所受。送故依舊訂舫,革並不納,惟乘台所給一舸。舸艚 偏欹,不得安臥。或謂革曰:「船既不平,濟江甚險,當移徙重物,以迮輕艚。」 革既無物,乃於西陵岸取石十餘片以實之。其清貧如此。尋監吳郡。於時境內荒儉, 劫盜公行。革至郡,惟有公給仗身二十人,百姓皆懼不能靜寇;反省游軍尉,民下 逾恐。革乃廣施恩撫,明行制令,盜賊靜息,民吏安之。
wǔ líng wáng chū zhèn jiāng zhōu, nǎi yuē: wǒ dé jiāng gé, wén huá qīng lì, qǐ néng yī rì wàng zhī, dāng yǔ qí tóng bǎo. nǎi biǎo gé tóng háng. yòu chú míng wēi jiāng jūn nán zhōng láng zhǎng shǐ xún yáng tài shǒu. zhēng rù wèi dù zhī shàng shū. hǎo jiǎng jìn lǘ yán, wèi hòu shēng yán yù, yóu shì yì guān shì zǐ, xī rán guī zhī. shí shàng shū lìng hé jìng róng zhǎng xuǎn, xù yòng duō fēi qí rén. gé xìng qiáng zhí, měi zhì cháo yàn, héng yǒu bāo biǎn, yǐ cǐ wèi quán shì suǒ jí, nǎi xiè bìng hái jiā. chú guāng lù dài fū lǐng bù bīng xiào wèi nán běi yǎn èr zhōu dà zhōng zhèng, yōu yóu xián fàng, yǐ wén jiǔ zì yú. dà tóng yuán nián èr yuè, zú, shì yuē qiáng zi. yǒu jí èr shí juǎn, xíng yú shì. gé lì guān bā fǔ zhǎng shǐ, sì wáng xíng shì, sān wèi èr qiān dàn, bàng wú jī shì, jiā tú bì lì, shì yǐ cǐ gāo zhī.
武陵王出鎮江州,乃曰:「我得江革,文華清麗,豈能一日忘之,當與其同飽。」 乃表革同行。又除明威將軍、南中郎長史、尋陽太守。征入為度支尚書。好獎進閭 閻,為後生延譽,由是衣冠士子,翕然歸之。時尚書令何敬容掌選,序用多非其人。 革性強直,每至朝宴,恆有褒貶,以此為權勢所疾,乃謝病還家。除光祿大夫、領 步兵校尉、南、北兗二州大中正,優遊閒放,以文酒自娛。大同元年二月,卒,諡 曰強子。有集二十卷,行於世。革歷官八府長史,四王行事,三為二千石,傍無姬 侍,家徒壁立,世以此高之。
zhǎng zi xíng mǐn, hǎo xué yǒu cái jùn, guān zhì tōng zhí láng, zǎo zú, yǒu jí wǔ juǎn.
長子行敏,好學有才俊,官至通直郎,早卒,有集五卷。
cì zǐ cóng jiǎn, shǎo yǒu wén qíng, nián shí qī, zuò cǎi hé cí yǐ cì jìng róng, wèi dāng shí suǒ shǎng. lì guān sī tú cóng shì zhōng láng. hóu jǐng luàn, wèi rèn yuē suǒ hài. zi jiān kòu tóu liú xiě, qǐ dài fù mìng, yǐ shēn bì rèn, suì jù jiàn shā. tiān xià mò bù tòng zhī.
次子從簡,少有文情,年十七,作《采荷詞》以刺敬容,為當時所賞。歷官司 徒從事中郎。侯景亂,為任約所害。子兼叩頭流血,乞代父命,以身蔽刃,遂俱見 殺。天下莫不痛之。
shǐ chén yuē: gāo zǔ liú xīn zhèng dào, kǒng xiū yuán yǐ shí zhì jiàn zhī, jì yù qí shí, sī wèi xìng yǐ. jiāng gé cōng mǐn liàng zhí, yì yī dài zhī shèng míng yú.
史臣曰:高祖留心政道,孔休源以識治見知,既遇其時,斯為幸矣。江革聰敏 亮直,亦一代之盛名歟。