kǒng xiū yuán jiāng gé
孔休源 江革
kǒng xiū yuán, zì qìng xù, kuài jī shān yīn rén yě. jìn dān yáng tài shǒu chōng zhī bā shì sūn. zēng zǔ yáo zhī, sòng shàng shū shuǐ bù láng. fù pèi, qí lú líng wáng jì shì cān jūn, zǎo zú.
孔休源,字庆绪,会稽山阴人也。晋丹阳太守冲之八世孙。曾祖遥之,宋尚书 水部郎。父珮,齐庐陵王记室参军,早卒。
xiū yuán nián shí yī ér gū, jū sāng jǐn lǐ, měi jiàn fù shǒu suǒ xiě shū, bì āi tòng liú tì, bù néng zì shèng, jiàn zhě mò bù wéi zhī chuí qì. hòu jiù wú xīng shěn lín shì shòu jīng, lüè tōng dà yì. jiàn wǔ sì nián, zhōu jǔ xiù cái, tài wèi xú xiào sì shěng qí cè, shēn shàn zhī, wèi tóng zuò yuē:" dǒng zhòng shū huá lìng sī hé yǐ shàng cǐ, kě wèi hòu shēng zhī zhǔn yě. guān qí cǐ duì, zú chēng wáng zuǒ zhī cái." láng yá wáng róng yǎ xiàng yǒu shàn, nǎi jiàn zhī yú sī tú jìng líng wáng, wèi xī dǐ xué shì. liáng tái jiàn, yǔ nán yáng liú zhī lín tóng wèi tài xué bó shì, dāng shí yǐ wéi měi xuǎn. xiū yuán chū dào jīng, yù yú zōng rén shào fǔ qīng kǒng dēng zhái, céng yǐ cí shì rù miào, shì zhōng fàn yún yī yǔ xiāng yù, shēn jiā bāo shǎng, yuē:" bù qī hū gòu qīng yán, dùn qū bǐ lìn, guān tiān pī wù, yàn zhī jīn rì." hòu yún mìng jià dào shào fǔ mén, dēng biàn fú yán zhěng dài, wèi dāng yì jǐ, jì ér dú zào xiū yuán, gāo tán jǐn rì, tóng zài huán jiā, dēng shēn yǐ wéi kuì. shàng shū lìng shěn yuē dāng cháo guì xiǎn, xuān gài yíng mén, xiū yuán huò shí hòu lái, bì xū jīn yǐn jiē, chù zhī zuò yòu, shāng lüè wén yì. qí wèi tōng rén suǒ tuī rú cǐ.
休源年十一而孤,居丧尽礼,每见父手所写书,必哀恸流涕,不能自胜,见者 莫不为之垂泣。后就吴兴沈驎士受经,略通大义。建武四年,州举秀才,太尉徐孝 嗣省其策,深善之,谓同坐曰:“董仲舒、华令思何以尚此,可谓后生之准也。观 其此对,足称王佐之才。”琅邪王融雅相友善,乃荐之于司徒竟陵王,为西邸学士。 梁台建,与南阳刘之遴同为太学博士,当时以为美选。休源初到京,寓于宗人少府 卿孔登宅,曾以祠事入庙,侍中范云一与相遇,深加褒赏,曰:“不期忽觏清颜, 顿袪鄙吝,观天披雾,验之今日。”后云命驾到少府门,登便拂筵整带,谓当诣己, 既而独造休源,高谈尽日,同载还家,登深以为愧。尚书令沈约当朝贵显,轩盖盈 门,休源或时后来,必虚襟引接,处之坐右,商略文义。其为通人所推如此。
é chú lín chuān wáng fǔ xíng cān jūn. gāo zǔ cháng wèn lì bù shàng shū xú miǎn yuē:" jīn dì yè chū jī, xū yī rén yǒu xué yì jiě cháo yí zhě, wèi shàng shū yí cáo láng. wèi zhèn sī zhī, shuí kān qí xuǎn?" miǎn duì yuē:" kǒng xiū yuán shí jù qīng tōng, ān liàn gù shí, zì jìn sòng qǐ jū zhù sòng lüè shàng kǒu." gāo zǔ yì sù wén zhī, jí rì chú jiān shàng shū yí cáo láng zhōng. shì shí duō suǒ gǎi zuò, měi dǎi fǎng qián shì, xiū yuán jí yǐ suǒ sòng jì suí jī duàn jué, céng wú yí zhì. lì bù láng rèn fǎng cháng wèi zhī wèi" kǒng dú sòng".
俄除临川王府行参军。高祖尝问吏部尚书徐勉曰:“今帝业初基,须一人有学 艺解朝仪者,为尚书仪曹郎。为朕思之,谁堪其选?”勉对曰:“孔休源识具清通, 谙练故实,自晋、宋《起居注》诵略上口。”高祖亦素闻之,即日除兼尚书仪曹郎 中。是时多所改作,每逮访前事,休源即以所诵记随机断决,曾无疑滞。吏部郎任 昉常谓之为“孔独诵”。
qiān jiàn kāng yù zhèng, jí biàn sòng zhé yù, shí hǎn yuān rén. hòu yǒu xuǎn rén wéi yù sī zhě, gāo zǔ shàng yǐn xiū yuán yǐ lì zhī. chú zhōng shū shè rén, sī tú lín chuān wáng fǔ jì shì cān jūn, qiān shàng shū zuǒ chéng, dàn sù lǐ wéi, yǎ yǔn cháo wàng. shí tài zǐ zhān shì zhōu shě zhuàn lǐ yí yì, zì hàn wèi zhì yú qí liáng, bìng jiē sōu cǎi, xiū yuán suǒ yǒu zòu yì, xián yù biān lù. chú jǐ shì huáng mén shì láng, qiān zhǎng jiān yù shǐ zhōng chéng, zhèng sè zhí shéng, wú suǒ huí bì, bǎi liáo mò bù dàn zhī. chú shào fǔ qīng, yòu jiān xíng dān yáng yǐn shì. chū wèi xuān huì jìn ān wáng fǔ zhǎng shǐ nán jùn tài shǒu xíng jīng zhōu fǔ zhōu shì. gāo zǔ wèi zhī yuē:" jīng zhōu zǒng shàng liú chōng yào, yì gāo fēn shǎn, jīn yǐ shí suì ér wěi qīng, shàn kuāng yì zhī, wù dàn zhōu chāng zhī jǔ yě." duì yuē:" chén yǐ yōng bǐ, qū hé ēn yù, fāng chuāi dān chéng, xiào qí yī gē." shàng shàn qí duì, nǎi chì jìn ān wáng yuē:" kǒng xiū yuán rén lún yí biǎo, rǔ nián shàng yòu, dāng měi shì shī zhī." xún ér shǐ xīng wáng zhān dài zhèn jīng zhōu, fù wèi dàn fǔ zhǎng shǐ, nán jùn tài shǒu xíng fǔ zhōu shì rú gù. zài zhōu lèi zhèng, shén yǒu zhì jī, píng xīn jué duàn, qǐng tuō bù xíng. gāo zǔ shēn jiā zhī. chú tōng zhí sàn qí cháng shì, lǐng yǔ lín jiān, zhuǎn mì shū jiān, qiān míng wēi jiāng jūn, fù wèi jìn ān wáng fǔ zhǎng shǐ nán lán líng tài shǒu, bié chì zhuān xíng nán xú zhōu shì. xiū yuán lèi zuǒ míng fān, shén dé mín yù, wáng shēn xiāng yǐ zhàng, jūn mín jī wù, dòng zhǐ xún móu. cháng yú zhōng zhāi bié shī yī tà, yún" cǐ shì kǒng zhǎng shǐ zuò", rén mò dé yù yān. qí jiàn jìng rú cǐ.
迁建康狱正,及辨讼折狱,时罕冤人。后有选人为狱司者,高祖尚引休源以励 之。除中书舍人,司徒临川王府记室参军,迁尚书左丞,弹肃礼闱,雅允朝望。时 太子詹事周舍撰《礼疑义》,自汉魏至于齐梁,并皆搜采,休源所有奏议,咸预编 录。除给事黄门侍郎,迁长兼御史中丞,正色直绳,无所回避,百僚莫不惮之。除 少府卿,又兼行丹阳尹事。出为宣惠晋安王府长史、南郡太守、行荆州府州事。高 祖谓之曰:“荆州总上流冲要,义高分陕,今以十岁儿委卿,善匡翼之,勿惮周昌 之举也。”对曰:“臣以庸鄙,曲荷恩遇,方揣丹诚,效其一割。”上善其对,乃 敕晋安王曰:“孔休源人伦仪表,汝年尚幼,当每事师之。”寻而始兴王嶦代镇荆 州,复为憺府长史,南郡太守、行府州事如故。在州累政,甚有治绩,平心决断, 请托不行。高祖深嘉之。除通直散骑常侍,领羽林监,转秘书监,迁明威将军,复 为晋安王府长史、南兰陵太守,别敕专行南徐州事。休源累佐名籓,甚得民誉,王 深相倚仗,军民机务,动止询谋。常于中斋别施一榻,云“此是孔长史坐”,人莫 得预焉。其见敬如此。
zhēng wèi tài fǔ qīng, é shòu dōu guān shàng shū, qǐng zhī, lǐng tài zǐ zhōng shù zǐ. pǔ tōng qī nián, yáng zhōu cì shǐ lín chuān wáng hóng hōng, gāo zǔ yǔ qún chén yì dài wáng jū zhōu rèn zhě jiǔ zhī, yú shí guì qī wáng gōng, xián wàng qiān shòu, gāo zǔ yuē: " zhèn yǐ dé rén. kǒng xiū yuán cái shí tōng mǐn, shí yīng cǐ xuǎn." nǎi shòu xuān huì jiāng jūn jiān yáng zhōu. xiū yuán chū wèi lín chuān wáng xíng zuǒ, jí wáng hōng ér guǎn zhōu rèn, shí lùn róng zhī. ér shén zhōu dōu huì, bù lǐng yīn fán, xiū yuán gē duàn rú liú, bàng wú sī yè. zhōng dà tōng èr nián, jiā shòu jīn zǐ guāng lù dài fu, jiān yáng zhōu rú gù. lèi biǎo chén ràng, yōu zhào bù xǔ. zài zhōu zhòu jué cí sòng, yè lǎn fén jí. měi chē jià xún xìng, cháng yǐ jūn guó shì wěi zhī.
征为太府卿,俄授都官尚书,顷之,领太子中庶子。普通七年,扬州刺史临川 王宏薨,高祖与群臣议代王居州任者久之,于时贵戚王公,咸望迁授,高祖曰: “朕已得人。孔休源才识通敏,实应此选。”乃授宣惠将军、监扬州。休源初为临 川王行佐,及王薨而管州任,时论荣之。而神州都会,簿领殷繁,休源割断如流, 傍无私谒。中大通二年,加授金紫光禄大夫,监扬州如故。累表陈让,优诏不许。 在州昼决辞讼,夜览坟籍。每车驾巡幸,常以军国事委之。
zhāo míng tài zǐ hōng, yǒu chì yè zhào xiū yuán rù yàn jū diàn, yǔ qún gōng cān dìng móu yì, lì jìn ān wáng gāng wèi huáng tài zǐ. sì nián, gòu jí, gāo zǔ qiǎn zhōng shǐ hòu wèn, bìng gěi yī yào, rì yǒu shí shù. qí nián wǔ yuè, zú, shí nián liù shí sì. yí lìng báo zàng, jié shuò jiàn shū fēi ér yǐ. gāo zǔ wèi zhī liú tì, gù wèi xiè jǔ yuē:" kǒng xiū yuán fèng zhí qīng zhōng, dāng guān zhèng zhí, fāng yù gòng kāng zhì dào, yǐ lóng wáng huà. yǎn zhì yǔn mò, zhèn shén tòng zhī." jǔ yuē:" cǐ rén qīng jiè qiáng zhí, dāng jīn hǎn yǒu, wēi chén qiè wèi bì xià xī zhī." zhào yuē:" shèn zhōng zhuī yuǎn, lì dài tōng guī bāo dé chóu yōng, xiān wáng lìng diǎn. xuān huì jiāng jūn jīn zǐ guāng lù dài fu jiān yáng zhōu kǒng xiū yuán, fēng yè zhēn zhèng, yǎ liàng chōng miǎo, shēng róng jiàn lǐ, yù zhòng jìn shēn. lǐ wù shén zhōu, huà tán gē yǒng, fāng xīng rén shòu, mù shì lún. yǎn rán yǒng shì, bèi yòng bēi cè. kě zèng sàn qí cháng shì jīn zǐ guāng lù dài fu, fù dì yī cái yī jù, bù wǔ shí pǐ, qián wǔ wàn, là èr bǎi jīn. kè rì jǔ āi. sāng shì suǒ xū, suí yóu zī gěi. shì yuē zhēn zǐ." huáng tài zǐ shǒu lìng yuē:" jīn zǐ guāng lù dài fu kǒng xiū yuán, lì shēn zhōng zhèng, xíng jǐ qīng kè. xī suì xī fú zhǔ gōng, dōng pō fén rǎng, pí zuǒ fān zhèng, shí jǐn jué chéng. ān guó zhī xiáng shěn, gōng yí zhī lián bái, wú yǐ guò zhī. yǎn zhì yǔn sàng, qíng yòng cè dá. jīn xū jǔ āi, wài kě bèi lǐ."
昭明太子薨,有敕夜召休源入宴居殿,与群公参定谋议,立晋安王纲为皇太子。 四年,遘疾,高祖遣中使候问,并给医药,日有十数。其年五月,卒,时年六十四。 遗令薄葬,节朔荐蔬菲而已。高祖为之流涕,顾谓谢举曰:“孔休源奉职清忠,当 官正直,方欲共康治道,以隆王化。奄至殒殁,朕甚痛之。”举曰:“此人清介强 直,当今罕有,微臣窃为陛下惜之。”诏曰:“慎终追远,历代通规;褒德畴庸, 先王令典。宣惠将军、金紫光禄大夫、监扬州孔休源,风业贞正,雅量冲邈,升荣 建礼,誉重搢绅。理务神州,化覃歌咏,方兴仁寿,穆是伦。奄然永逝,倍用悲 恻。可赠散骑常侍、金紫光禄大夫,赙第一材一具,布五十匹,钱五万,蜡二百斤。 克日举哀。丧事所须,随由资给。谥曰贞子。”皇太子手令曰:“金紫光禄大夫孔 休源,立身中正,行己清恪。昔岁西浮渚宫,东泊枌壤,毘佐蕃政,实尽厥诚。安 国之详审,公仪之廉白,无以过之。奄至殒丧,情用恻怛。今须举哀,外可备礼。”
xiū yuán shǎo gū, lì zhì cāo, fēng fàn qiáng zhèng, míng liàn zhì tǐ. chí shēn jiǎn yuē, xué qióng wén yì, dāng guān lǐ wù, bù dàn qiáng yù, cháng yǐ tiān xià wèi jǐ rèn. gāo zǔ shēn wěi zhàng zhī. lèi jū xiǎn zhí, xiān háo wú fàn. xìng shèn mì, guǎ shì hǎo. chū rù wéi wò, wèi cháng yán jìn zhōng shì, shì yǐ cǐ zhòng zhī. jù shū yíng qī qiān juǎn, shǒu zì xiào zhì, fán zòu yì dàn wén, lēi chéng shí wǔ juǎn.
休源少孤,立志操,风范强正,明练治体。持身俭约,学穷文艺,当官理务, 不惮强御,常以天下为己任。高祖深委仗之。累居显职,纤毫无犯。性慎密,寡嗜 好。出入帷幄,未尝言禁中事,世以此重之。聚书盈七千卷,手自校治,凡奏议弹 文,勒成十五卷。
zhǎng zǐ yún tóng, pō yǒu fù fēng, ér dǔ xìn fó lǐ, biàn chí jīng jiè. guān zhì yuè yáng wáng fǔ zī yì dōng yáng zhōu bié jià.
长子云童,颇有父风,而笃信佛理,遍持经戒。官至岳阳王府谘议、东扬州别 驾。
shǎo zǐ zōng guǐ, cōng mǐn yǒu shí dù, lì shàng shū dōu guān láng, sī tú zuǒ xī yuàn, zhōng shū láng.
少子宗轨,聪敏有识度,历尚书都官郎,司徒左西掾,中书郎。
jiāng gé, zì xiū yìng, jì yáng kǎo chéng rén yě. zǔ qí zhī, sòng shàng shū jīn bù láng. fù róu zhī, qí shàng shū cāng bù láng, yǒu xiào xíng, yǐ mǔ yōu huǐ zú. gé yòu ér cōng mǐn, zǎo yǒu cái sī, liù suì biàn jiě zhǔ wén. róu zhī shēn jiā shǎng qì, yuē:" cǐ ér bì xìng wú mén." jiǔ suì dīng fù jiān, yǔ dì guān tóng shēng gū pín, bàng wú shī yǒu, xiōng dì zì xiāng xùn xù, dú shū jīng lì bù juàn. shí liù sàng mǔ, yǐ xiào wén. fú què, yǔ guān jù yì tài xué, bǔ guó zǐ shēng, jǔ gāo dì. qí zhōng shū láng wáng róng lì bù xiè tiǎo yǎ xiàng qīn zhòng. tiǎo cháng sù wèi, hái guò hòu gé, shí dà xuě, jiàn gé bì xù dān xí, ér dān xué bù juàn, jiē tàn jiǔ zhī, nǎi tuō suǒ zhe rú, bìng shǒu gē bàn zhān yǔ gé chōng wò jù ér qù. sī tú jìng líng wáng wén qí míng, yǐn wèi xī dǐ xué shì. ruò guàn jǔ nán xú zhōu xiù cái. shí yù zhāng hú xié zhī xíng zhōu shì, wáng róng yǔ xié zhī shū, lìng jiàn gé. xié zhī fāng gòng láng yá wáng fàn, biàn yǐ gé dài zhī. jiě hè fèng cháo qǐng. pú yè jiāng shí shēn xiāng yǐn jiē, shí wèi tài zǐ zhān shì, qǐ gé wèi fǔ chéng. shí shí quán qīng cháo yòu, yǐ gé cái kān jīng guó, lìng cān zhǎng jī wù, zhào gào wén xí, jiē wěi yǐ jù. gé fáng dù xíng jī, wài rén bù zhī. shí zhū, bīn kè jiē lí qí zuì, gé dú yǐ zhì miǎn.
江革,字休映,济阳考城人也。祖齐之,宋尚书金部郎。父柔之,齐尚书仓部 郎,有孝行,以母忧毁卒。革幼而聪敏,早有才思,六岁便解属文。柔之深加赏器, 曰:“此儿必兴吾门。”九岁丁父艰,与弟观同生孤贫,傍无师友,兄弟自相训勖, 读书精力不倦。十六丧母,以孝闻。服阕,与观俱诣太学,补国子生,举高第。齐 中书郎王融、吏部谢朓雅相钦重。朓尝宿卫,还过候革,时大雪,见革弊絮单席, 而耽学不倦,嗟叹久之,乃脱所著襦,并手割半氈与革充卧具而去。司徒竟陵王闻 其名,引为西邸学士。弱冠举南徐州秀才。时豫章胡谐之行州事,王融与谐之书, 令荐革。谐之方贡琅邪王泛,便以革代之。解褐奉朝请。仆射江祏深相引接,祏为 太子詹事,启革为府丞。祏时权倾朝右,以革才堪经国,令参掌机务,诏诰文檄, 皆委以具。革防杜形迹,外人不知。祏诛,宾客皆罹其罪,革独以智免。
chú shàng shū jià bù láng. zhōng xīng yuán nián, gāo zǔ rù shí tou, shí wú xīng tài shǒu yuán áng jù jùn jù yì shī, nǎi shǐ gé zhì shū yǔ áng, yú zuò lì chéng, cí yì diǎn yǎ, gāo zǔ shēn shǎng tàn zhī, yīn lìng yǔ xú miǎn tóng zhǎng shū jì. jiàn ān wáng wèi yōng zhōu cì shǐ, biǎo qiú guǎn jì, yǐ gé wèi zhēng běi jì shì cān jūn, dài zhōng lú lìng. yǔ dì guān shào zhǎng gòng jū, bù rěn lí bié, kǔ qiú tóng háng, nǎi yǐ guān wèi zhēng běi xíng cān jūn, jiān jì shì. shí wú xīng shěn yuē lè ān rèn fǎng, bìng xiāng shǎng zhòng, fǎng yǔ gé shū yún:" cǐ duàn yōng fǔ miào xuǎn yīng cái, wén fáng zhī zhí, zǒng qīng kūn jì, kě wèi yù èr lóng yú cháng tú, chěng qí jì yú qiān lǐ." tú cì jiāng xià, guān yù jí zú. gé shí zài yōng, wèi fǔ wáng suǒ lǐ, kuǎn ruò bù yī. wáng bèi zhēng wèi dān yáng yǐn, yǐ gé wèi jì shì, lǐng wǔ guān yuàn, chú tōng zhí sàn qí cháng shì, jiàn kāng zhèng. pín qiān mò líng jiàn kāng lìng. wèi zhì míng sù, háo qiáng dàn zhī. rù wèi zhōng shū shè rén, shàng shū zuǒ chéng, sī nóng qīng, fù chū wèi yún huī jìn ān wáng cháng shǐ xún yáng tài shǒu xíng jiāng zhōu fǔ shì. xǐ rén wēi lú líng wáng cháng shǐ, tài shǒu xíng shì rú gù, yǐ qīng yán wèi bǎi chéng suǒ dàn. shí shǎo wáng xíng shì duō qīng yì yú qiān shuài, gé yǐ zhèng zhí zì jū, bù yǔ qiān shuài děng tóng zuò. é qiān zuǒ guāng lù dài fu nán píng wáng cháng shǐ yù shǐ zhōng chéng, tán zòu háo quán, yī wú suǒ bì.
除尚书驾部郎。中兴元年,高祖入石头,时吴兴太守袁昂据郡距义师,乃使革 制书与昂,于坐立成,辞义典雅,高祖深赏叹之,因令与徐勉同掌书记。建安王为 雍州刺史,表求管记,以革为征北记室参军,带中庐令。与弟观少长共居,不忍离 别,苦求同行,乃以观为征北行参军,兼记室。时吴兴沈约、乐安任昉,并相赏重, 昉与革书云:“此段雍府妙选英才,文房之职,总卿昆季,可谓驭二龙于长途,骋 骐骥于千里。”途次江夏,观遇疾卒。革时在雍,为府王所礼,款若布衣。王被征 为丹阳尹,以革为记室,领五官掾,除通直散骑常侍,建康正。频迁秣陵、建康令。 为治明肃,豪强惮之。入为中书舍人,尚书左丞,司农卿,复出为云麾晋安王长史、 寻阳太守、行江州府事。徙仁威庐陵王长史,太守、行事如故,以清严为百城所惮。 时少王行事多倾意于签帅,革以正直自居,不与签帅等同坐。俄迁左光禄大夫、南 平王长史、御史中丞,弹奏豪权,一无所避。
chú shào fǔ qīng, chū wèi zhēn wēi jiāng jūn běi zhōng láng nán kāng wáng cháng shǐ guǎng líng tài shǒu, gǎi shòu zhèn běi yù zhāng wáng cháng shǐ, jiāng jūn tài shǒu rú gù. shí wèi xú zhōu cì shǐ yuán fǎ sēng jiàng fù, gé bèi chì suí fǔ wáng zhèn péng chéng. chéng jì shī shǒu, gé sù bù biàn mǎ, nǎi fàn zhōu ér hái, tú jīng xià pī, suì wèi wèi rén suǒ zhí. wèi xú zhōu cì shǐ yuán yán míng wén gé cái míng, hòu jiā jiē dài. gé chēng huàn jiǎo bù bài, yán míng jiāng jiā hài yān, jiàn gé cí sè yán zhèng, gèng xiāng jìng zhòng. shí zǔ péng tóng bèi jū zhí, yán míng shǐ péng zuò yī qì lòu kè míng, gé mà péng yuē:" qīng hé guó hòu ēn, yǐ wú bào dá, jīn nǎi wèi lǔ lì míng, gū fù cháo tíng." yán míng wén zhī, nǎi lìng gé zuò zhàng bā sì bēi bìng jì péng zǔ wén, gé cí yǐ qiú zhí jì jiǔ, wú fù xīn sī. yán míng bī zhī yú kǔ, jiāng jiā chuí pū. gé lì sè ér yán yuē:" jiāng gé xíng nián liù shí, bù néng shā shēn bào zhǔ, jīn rì de sǐ wèi xìng, shì bù wéi rén zhí bǐ." yán míng zhī bù kě qū, nǎi zhǐ. rì gěi tuō sù sān shēng, jǐn yú xìng mìng. zhí wèi zhǔ tǎo zhōng shān wáng yuán lüè fǎn běi, nǎi fàng gé jí zǔ péng hái cháo. zhào yuē:" qián zhēn wēi jiāng jūn zhèn běi zhǎng shǐ guǎng líng tài shǒu jiāng gé, cái sī tōng shàn, chū nèi yǒu wén, zài cháo zhèng sè, lín wēi bù náo, shǒu zuǒ tái xuàn, shí yǔn qiān xié. kě tài wèi lín chuān wáng cháng shǐ."
除少府卿,出为贞威将军、北中郎南康王长史、广陵太守,改授镇北豫章王长 史,将军、太守如故。时魏徐州刺史元法僧降附,革被敕随府王镇彭城。城既失守, 革素不便马,乃泛舟而还,途经下邳,遂为魏人所执。魏徐州刺史元延明闻革才名, 厚加接待。革称患脚不拜,延明将加害焉,见革辞色严正,更相敬重。时祖芃同被 拘执,延明使芃作《欹器》、《漏刻铭》,革骂芃曰:“卿荷国厚恩,已无报答, 今乃为虏立铭,孤负朝廷。”延明闻之,乃令革作丈八寺碑并祭彭祖文,革辞以囚 执既久,无复心思。延明逼之逾苦,将加箠扑。革厉色而言曰:“江革行年六十, 不能杀身报主,今日得死为幸,誓不为人执笔。”延明知不可屈,乃止。日给脱粟 三升,仅余性命。值魏主讨中山王元略反北,乃放革及祖芃还朝。诏曰:“前贞威 将军、镇北长史、广陵太守江革,才思通赡,出内有闻,在朝正色,临危不挠,首 佐台铉,实允佥谐。可太尉临川王长史。”
shí gāo zǔ shèng yú fó jiào, cháo xián duō qǐ qiú shòu jiè, gé jīng xìn yīn guǒ, ér gāo zǔ wèi zhī, wèi gé bù fèng fó jiào, nǎi cì gé jué yì shī wǔ bǎi zì, yún" wéi dāng qín jīng jìn, zì qiáng xíng shèng xiū qǐ kě zuò dǐ tū, rú bǐ bì sǐ qiú. yǐ cǐ gào jiāng gé, bìng jí zhū guì yóu." yòu shǒu chì yún:" shì jiān guǒ bào, bù kě bù xìn, qǐ dé dǐ tū rú duì yuán yán míng xié?" gé yīn qǐ qǐ shòu pú sà jiè.
时高祖盛于佛教,朝贤多启求受戒,革精信因果,而高祖未知,谓革不奉佛教, 乃赐革《觉意诗》五百字,云“惟当勤精进,自强行胜修;岂可作底突,如彼必死 囚。以此告江革,并及诸贵游。”又手敕云:“世间果报,不可不信,岂得底突如 对元延明邪?”革因启乞受菩萨戒。
zhòng chú shào fǔ qīng zhǎng shǐ xiào wèi. shí wǔ líng wáng zài dōng zhōu, pō zì jiāo zòng, shàng zhào gé miàn chì yuē:" wǔ líng wáng nián shào, zāng dùn xìng ruò, bù néng kuāng zhèng, yù yǐ qīng dài wéi xíng shì. fēi qīng bù kě, bù dé yǒu cí." nǎi chú zhé chōng jiāng jūn dōng zhōng láng wǔ líng wáng cháng shǐ kuài jī jùn chéng xíng fǔ zhōu shì. gé mén shēng gù lì, jiā duō zài dōng zhōu, wén gé yīng zhì, bìng jī chí yuán dào yíng hòu. gé yuē:" wǒ tōng bù shòu xiǎng, bù róng dú dāng gù rén kuāng fěi." zhì zhèn, wéi zī gōng fèng, shí bù jiān wèi. jùn jìng yīn guǎng, cí sòng rì shù bǎi, gé fēn pàn biàn xī, céng wú yí zhì. gōng bì shǎng, guò bì fá, mín ān lì wèi, bǎi chéng zhèn kǒng. láng yá wáng qiān wèi shān yīn lìng, zāng huò láng jí, wàng fēng zì jiě. fǔ wáng dàn zhī, suì yǎ xiàng qīn zhòng. měi zhì shì yàn, yán lùn bì yǐ shī shū, wáng yīn cǐ dān xué hǎo wén. diǎn qiān shěn chì wén yǐ wáng suǒ zhì shī chéng gāo zǔ, gāo zǔ wèi pú yè xú miǎn yuē:" jiāng gé guǒ néng chèn zhí." nǎi chú dōu guān shàng shū. jiāng hái, mín jiē liàn xī zhī, zèng yí wú suǒ shòu. sòng gù yī jiù dìng fǎng, gé bìng bù nà, wéi chéng tái suǒ gěi yī gě. gě cáo piān yī, bù dé ān wò. huò wèi gé yuē:" chuán jì bù píng, jì jiāng shén xiǎn, dāng yí xǐ zhòng wù, yǐ zé qīng cáo." gé jì wú wù, nǎi yú xī líng àn qǔ shí shí yú piàn yǐ shí zhī. qí qīng pín rú cǐ. xún jiān wú jùn. yú shí jìng nèi huāng jiǎn, jié dào gōng xíng. gé zhì jùn, wéi yǒu gōng gěi zhàng shēn èr shí rén, bǎi xìng jiē jù bù néng jìng kòu fǎn xǐng yóu jūn wèi, mín xià yú kǒng. gé nǎi guǎng shī ēn fǔ, míng xíng zhì lìng, dào zéi jìng xī, mín lì ān zhī.
重除少府卿、长史、校尉。时武陵王在东州,颇自骄纵,上召革面敕曰:“武 陵王年少,臧盾性弱,不能匡正,欲以卿代为行事。非卿不可,不得有辞。”乃除 折冲将军、东中郎武陵王长史、会稽郡丞、行府州事。革门生故吏,家多在东州, 闻革应至,并赍持缘道迎候。革曰:“我通不受饷,不容独当故人筐篚。”至镇, 惟资公俸,食不兼味。郡境殷广,辞讼日数百,革分判辨析,曾无疑滞。功必赏, 过必罚,民安吏畏,百城震恐。琅邪王骞为山阴令,赃货狼藉,望风自解。府王惮 之,遂雅相钦重。每至侍宴,言论必以《诗》《书》,王因此耽学好文。典签沈炽 文以王所制诗呈高祖,高祖谓仆射徐勉曰:“江革果能称职。”乃除都官尚书。将 还,民皆恋惜之,赠遗无所受。送故依旧订舫,革并不纳,惟乘台所给一舸。舸艚 偏欹,不得安卧。或谓革曰:“船既不平,济江甚险,当移徙重物,以迮轻艚。” 革既无物,乃于西陵岸取石十余片以实之。其清贫如此。寻监吴郡。于时境内荒俭, 劫盗公行。革至郡,惟有公给仗身二十人,百姓皆惧不能静寇;反省游军尉,民下 逾恐。革乃广施恩抚,明行制令,盗贼静息,民吏安之。
wǔ líng wáng chū zhèn jiāng zhōu, nǎi yuē:" wǒ dé jiāng gé, wén huá qīng lì, qǐ néng yī rì wàng zhī, dāng yǔ qí tóng bǎo." nǎi biǎo gé tóng háng. yòu chú míng wēi jiāng jūn nán zhōng láng zhǎng shǐ xún yáng tài shǒu. zhēng rù wèi dù zhī shàng shū. hǎo jiǎng jìn lǘ yán, wèi hòu shēng yán yù, yóu shì yì guān shì zǐ, xī rán guī zhī. shí shàng shū lìng hé jìng róng zhǎng xuǎn, xù yòng duō fēi qí rén. gé xìng qiáng zhí, měi zhì cháo yàn, héng yǒu bāo biǎn, yǐ cǐ wéi quán shì suǒ jí, nǎi xiè bìng huán jiā. chú guāng lù dài fu lǐng bù bīng xiào wèi nán běi yǎn èr zhōu dà zhōng zhèng, yōu yóu xián fàng, yǐ wén jiǔ zì yú. dà tóng yuán nián èr yuè, zú, shì yuē qiáng zǐ. yǒu jí èr shí juǎn, xíng yú shì. gé lì guān bā fǔ zhǎng shǐ, sì wáng xíng shì, sān wèi èr qiān dàn, bàng wú jī shì, jiā tú bì lì, shì yǐ cǐ gāo zhī.
武陵王出镇江州,乃曰:“我得江革,文华清丽,岂能一日忘之,当与其同饱。” 乃表革同行。又除明威将军、南中郎长史、寻阳太守。征入为度支尚书。好奖进闾 阎,为后生延誉,由是衣冠士子,翕然归之。时尚书令何敬容掌选,序用多非其人。 革性强直,每至朝宴,恒有褒贬,以此为权势所疾,乃谢病还家。除光禄大夫、领 步兵校尉、南、北兗二州大中正,优游闲放,以文酒自娱。大同元年二月,卒,谥 曰强子。有集二十卷,行于世。革历官八府长史,四王行事,三为二千石,傍无姬 侍,家徒壁立,世以此高之。
zhǎng zǐ xíng mǐn, hào xué yǒu cái jùn, guān zhì tōng zhí láng, zǎo zú, yǒu jí wǔ juǎn.
长子行敏,好学有才俊,官至通直郎,早卒,有集五卷。
cì zǐ cóng jiǎn, shǎo yǒu wén qíng, nián shí qī, zuò cǎi hé cí yǐ cì jìng róng, wèi dāng shí suǒ shǎng. lì guān sī tú cóng shì zhōng láng. hóu jǐng luàn, wèi rèn yuē suǒ hài. zi jiān kòu tóu liú xiě, qǐ dài fù mìng, yǐ shēn bì rèn, suì jù jiàn shā. tiān xià mò bù tòng zhī.
次子从简,少有文情,年十七,作《采荷词》以刺敬容,为当时所赏。历官司 徒从事中郎。侯景乱,为任约所害。子兼叩头流血,乞代父命,以身蔽刃,遂俱见 杀。天下莫不痛之。
shǐ chén yuē: gāo zǔ liú xīn zhèng dào, kǒng xiū yuán yǐ shí zhì jiàn zhī, jì yù qí shí, sī wèi xìng yǐ. jiāng gé cōng mǐn liàng zhí, yì yī dài zhī shèng míng yú.
史臣曰:高祖留心政道,孔休源以识治见知,既遇其时,斯为幸矣。江革聪敏 亮直,亦一代之盛名欤。