xiāo zi kè dì zǐ fàn zi xiǎn zi yún zi huī
萧子恪 弟子范 子显 子云 子晖
xiāo zi kè, zì jǐng chōng, lán líng rén, qí yù zhāng wén xiàn wáng yí dì èr zi yě. yǒng míng zhōng, yǐ wáng zǐ fēng nán kāng xiàn hóu. nián shí èr, hé cóng xiōng sī tú jìng líng wáng gāo sōng fù, wèi jūn wáng jiǎn jiàn ér qí zhī. chū wèi níng shuò jiāng jūn huái líng tài shǒu, jiàn wǔ zhōng, qiān fǔ guó jiāng jūn wú jùn tài shǒu. dà sī mǎ wáng jìng zé yú kuài jī jǔ bīng fǎn, yǐ fèng zi kè wéi míng, míng dì xī zhào zi kè xiōng dì qīn cóng qī shí yú rén rù xī shěng, zhì yè dāng hài zhī. huì zǐ kè qì jùn bēn guī, shì rì yì zhì, míng dì nǎi zhǐ, yǐ zi kè wèi tài zǐ zhōng shù zǐ. dōng hūn jí wèi, qiān mì shū jiān, lǐng yòu jūn jiāng jūn, é wèi shì zhōng. zhōng xīng èr nián, qiān fǔ guó zī yì cān jūn. tiān jiàn yuán nián, jiàng jué wèi zi, chú sàn qí cháng shì, lǐng bù bīng xiào wèi, yǐ jí bù bài, xǐ wèi guāng lù dài fu, é wèi sī tú zuǒ zhǎng shǐ.
萧子恪,字景冲,兰陵人,齐豫章文献王嶷第二子也。永明中,以王子封南康县侯。年十二,和从兄司徒竟陵王《高松赋》,卫军王俭见而奇之。初为宁朔将军、淮陵太守,建武中,迁辅国将军、吴郡太守。大司马王敬则于会稽举兵反,以奉子恪为名,明帝悉召子恪兄弟亲从七十余人入西省,至夜当害之。会子恪弃郡奔归,是日亦至,明帝乃止,以子恪为太子中庶子。东昏即位,迁秘书监,领右军将军,俄为侍中。中兴二年,迁辅国谘议参军。天监元年,降爵为子,除散骑常侍,领步兵校尉,以疾不拜,徙为光禄大夫,俄为司徒左长史。
zi kè yǔ dì zǐ fàn děng, cháng yīn shì rù xiè, gāo zǔ zài wén dé diàn yǐn jiàn zhī, cóng róng wèi yuē:" wǒ yù yǔ qīng xiōng dì yǒu yán. fū tiān xià zhī bǎo, běn shì gōng qì, fēi kě lì dé. gǒu wú qī yùn, suī yǒu xiàng jí zhī lì, zhōng yì bài wáng. suǒ yǐ bān biāo wáng mìng lùn yún:' suǒ qiú bù guò yī jīn, rán zhōng zhuǎn sǐ gōu hè'. qīng bù yīng bù dú cǐ shū. sòng xiào wǔ wéi xìng cāi jì, xiōng dì cū yǒu lìng míng zhě, wú bù yīn shì zhèn dú, suǒ yí wéi yǒu jǐng hé. zhì yú cháo chén zhī zhōng, huò yí yǒu tiān mìng ér zhì hài zhě, wǎng làn xiāng jì, rán ér huò yí yǒu tiān mìng ér bù néng hài zhě, huò bù zhī yǒu tiān mìng ér bù yí zhě, yú shí suī yí qīng zǔ, ér wú rú zhī hé. cǐ shì yí ér bù dé. yòu yǒu bù yí zhě, rú sòng míng dì běn wèi yōng cháng bèi miǎn, qǐ yí ér dé quán? yòu fù wǒ yú shí yǐ nián èr suì, bǐ qǐ zhī wǒ yīng yǒu jīn rì? dāng zhī yǒu tiān mìng zhě, fēi rén suǒ hài, hài yì bù néng dé. wǒ chū píng jiàn kāng chéng, cháo tíng nèi wài jiē quàn wǒ yún:' shí dài gé yì, wù xīn xū yī, yí xíng chǔ fēn.' wǒ yú shí yī cǐ ér xíng, shuí wèi bù kě! wǒ zhèng yán jiāng zuǒ yǐ lái, dài xiè bì xiāng zhū lù, cǐ shì shāng yú hé qì, suǒ yǐ guó zuò lì bù líng zhǎng. suǒ wèi' yīn jiàn bù yuǎn, zài xià hòu zhī shì.' cǐ shì yī yì. èr zhě, qí liáng suī yuē gé dài, yì yì wǎng shí. wǒ yǔ qīng xiōng dì suī fù jué fú èr shì, zōng shǔ wèi yuǎn. qīng wù yán xiōng dì shì qīn, rén jiā xiōng dì zì yǒu zhōu xuán zhě, yǒu bù zhōu xuán zhě, kuàng wǔ fú zhī shǔ xié? qí yè zhī chū, yì shì gān kǔ gòng cháng, fù xīn zài wǒ. qīng xiōng dì nián shào, lǐ dāng bù xī. wǒ yǔ qīng xiōng dì, biàn shì qíng tóng yī jiā, qǐ dāng dōu bù niàn cǐ, zuò xíng lù shì. cǐ shì èr yì. wǒ yǒu jīn rì, fēi shì běn yì suǒ qiú. qiě jiàn wǔ tú miè qīng mén, zhì qīng xiōng dì tú tàn. wǒ qǐ yì bīng, fēi wéi zì xuě mén chǐ, yì shì wèi qīng xiōng dì bào chóu. qīng ruò néng zài jiàn wǔ yǒng yuán zhī shì, bō luàn fǎn zhèng, wǒ suī qǐ fán dèng, qǐ dé bù shì gē tuī fèng qí suī yù bù yǐ, yì shì shī chū wú míng. wǒ jīn wèi qīng bào chóu, qiě shí dài gé yì, wàng qīng xiōng dì jǐn jié bào wǒ ěr. qiě wǒ zì jí sāng luàn, dài míng dì jiā tiān xià ěr, bù qǔ qīng jiā tiān xià. xī liú zi yú zì chēng chéng dì zi, guāng wǔ yán' jiǎ shǐ chéng dì gēng shēng, tiān xià yì bù fù kě dé, kuàng zi yú hū'. liáng chū, rén quàn wǒ xiāng zhū miè zhě, wǒ dá zhī yóu rú xiàng xiào wǔ shí shì: bǐ ruò gǒu yǒu tiān mìng, fēi wǒ suǒ néng shā ruò qí wú qī yùn, hé hū xíng cǐ, zhèng zú shì wú dù liàng. cáo zhì qīn shì wèi wǔ dì sūn, chén sī zhī zǐ, shì jìn wǔ néng wéi jìn shì zhōng chén, cǐ jí qīng shì lì. qīng shì zōng shì, qíng yì yì tuó, fāng tǎn rán xiāng qī, qīng wú fù huái zì wài zhī yì. xiǎo dài, zì dāng zhī wǒ cùn xīn." yòu wén xiàn wáng shí, nèi zhāi zhí zhàng yān rén zhào shū zǔ, tiān jiàn chū, rù wèi tái qí zhāi shuài, zài shòu guāng shěng, gāo zǔ hū shū zǔ yuē:" wǒ běn shí rǔ zài běi dì, yǐ rǔ jiù rén, gù měi qū shǐ. rǔ bǐ jiàn běi dì zhū láng bù?" shū zǔ fèng dá yún:" bǐ duō zài zhí, chū wài shén shū, jiǎ shǐ zàn chū, yì bù néng dé wǎng." gāo zǔ yuē:" ruò jiàn běi dì zhū láng, dào wǒ cǐ yì: wǒ jīn rì suī shì gé dài, qíng tóng yī jiā dàn jīn pán shí wèi lì, suǒ yǐ wèi de yòng zhū láng zhě, fēi wéi zài wǒ wèi yí, yì shì yù shǐ zhū láng dé ān ěr. dàn bì mén gāo zhěn, hòu zì dāng jiàn wǒ xīn." shū zǔ jí chū wài jù xuān chì yǔ.
子恪与弟子范等,尝因事入谢,高祖在文德殿引见之,从容谓曰:“我欲与卿兄弟有言。夫天下之宝,本是公器,非可力得。苟无期运,虽有项籍之力,终亦败亡。所以班彪《王命论》云:‘所求不过一金,然终转死沟壑’。卿不应不读此书。宋孝武为性猜忌,兄弟粗有令名者,无不因事鸩毒,所遗唯有景和。至于朝臣之中,或疑有天命而致害者,枉滥相继,然而或疑有天命而不能害者,或不知有天命而不疑者,于时虽疑卿祖,而无如之何。此是疑而不得。又有不疑者,如宋明帝本为庸常被免,岂疑而得全?又复我于时已年二岁,彼岂知我应有今日?当知有天命者,非人所害,害亦不能得。我初平建康城,朝廷内外皆劝我云:‘时代革异,物心须一,宜行处分。’我于时依此而行,谁谓不可!我政言江左以来,代谢必相诛戮,此是伤于和气,所以国祚例不灵长。所谓‘殷鉴不远,在夏后之世。’此是一义。二者,齐梁虽曰革代,义异往时。我与卿兄弟虽复绝服二世,宗属未远。卿勿言兄弟是亲,人家兄弟自有周旋者,有不周旋者,况五服之属邪?齐业之初,亦是甘苦共尝,腹心在我。卿兄弟年少,理当不悉。我与卿兄弟,便是情同一家,岂当都不念此,作行路事。此是二义。我有今日,非是本意所求。且建武屠灭卿门,致卿兄弟涂炭。我起义兵,非惟自雪门耻,亦是为卿兄弟报仇。卿若能在建武、永元之世,拨乱反正,我虽起樊、邓,岂得不释戈推奉;其虽欲不已,亦是师出无名。我今为卿报仇,且时代革异,望卿兄弟尽节报我耳。且我自藉丧乱,代明帝家天下耳,不取卿家天下。昔刘子舆自称成帝子,光武言‘假使成帝更生,天下亦不复可得,况子舆乎’。梁初,人劝我相诛灭者,我答之犹如向孝武时事:彼若苟有天命,非我所能杀;若其无期运,何忽行此,政足示无度量。曹志亲是魏武帝孙,陈思之子,事晋武能为晋室忠臣,此即卿事例。卿是宗室,情义异佗,方坦然相期,卿无复怀自外之意。小待,自当知我寸心。”又文献王时,内斋直帐阉人赵叔祖,天监初,入为台齐斋帅,在寿光省,高祖呼叔祖曰:“我本识汝在北第,以汝旧人,故每驱使。汝比见北第诸郎不?”叔祖奉答云:“比多在直,出外甚疏,假使暂出,亦不能得往。”高祖曰:“若见北第诸郎,道我此意:我今日虽是革代,情同一家;但今磐石未立,所以未得用诸郎者,非惟在我未宜,亦是欲使诸郎得安耳。但闭门高枕,后自当见我心。”叔祖即出外具宣敕语。
zi kè xún chū wèi yǒng jiā tài shǒu. hái chú guāng lù qīng, mì shū jiān. chū wèi míng wēi jiāng jūn líng líng tài shǒu. shí qī nián, rù wèi sàn qí cháng shì fǔ guó jiāng jūn. pǔ tōng yuán nián, qiān zōng zhèng qīng. sān nián, qiān dū guān shàng shū. sì nián, zhuǎn lì bù. liù nián, qiān tài zǐ zhān shì. dà tōng èr nián, chū wèi níng yuǎn jiāng jūn wú jùn tài shǒu. sān nián, zú yú jùn shě, shí nián wǔ shí èr. zhào zèng shì zhōng zhōng shū lìng. shì yuē gōng.
子恪寻出为永嘉太守。还除光禄卿,秘书监。出为明威将军、零陵太守。十七年,入为散骑常侍、辅国将军。普通元年,迁宗正卿。三年,迁都官尚书。四年,转吏部。六年,迁太子詹事。大通二年,出为宁远将军、吴郡太守。三年,卒于郡舍,时年五十二。诏赠侍中、中书令。谥曰恭。
zi kè xiōng dì shí liù rén, bìng shì liáng. yǒu wén xué zhě, zi kè zi zhì zǐ xiǎn zi yún zǐ huī wǔ rén. zi kè cháng wèi suǒ qīn yuē:" wén shǐ zhī shì, zhū dì bèi zhī yǐ, bù fán wú fù qiān lǜ, dàn tuì shí zì gōng, wú guò zú yǐ." zi kè shǎo yì shè xué, pō zhǔ wén, suí qì qí běn, gù bù chuán wén jí.
子恪兄弟十六人,并仕梁。有文学者,子恪、子质、子显、子云、子晖五人。子恪尝谓所亲曰:“文史之事,诸弟备之矣,不烦吾复牵率,但退食自公,无过足矣。”子恪少亦涉学,颇属文,随弃其本,故不传文集。
zi cuō, yì zhī míng tài qīng zhōng, guān zhì lì bù láng, bì luàn dōng yáng, hòu wèi dào suǒ hài.
子瑳,亦知名太清中,官至吏部郎,避乱东阳,后为盗所害。
zi fàn zì jǐng zé, zi kè dì liù dì yě. qí yǒng míng shí nián, fēng qí yáng xiàn hóu, bài tài zǐ xiǎn mǎ. tiān jiàn chū, jiàng jué wèi zi, chú hòu jūn jì shì cān jūn, fù wèi tài zǐ xiǎn mǎ, é qiān sī tú zhǔ bù, dīng suǒ shēng mǔ yōu qù zhí. zi fàn yǒu xiào xìng, jū sāng yǐ huǐ wén. fú què, yòu wèi sī tú zhǔ bù, lèi qiān dān yáng yǐn chéng, tài zǐ zhōng shè rén. chū wèi jiàn ān tài shǒu, hái chú dà sī mǎ nán píng wáng hù cáo shǔ, cóng shì zhōng láng. wáng ài wén xué shì, zi fàn piān bèi ēn yù, cháng yuē:" cǐ zōng shì qí cái yě." shǐ zhì qiān zì wén, qí cí shén měi, wáng mìng jì shì cài wěi zhù shì zhī. zì shì fǔ zhōng wén bǐ, jiē shǐ cǎo zhī. wáng hōng, zi fàn qiān xuān huì zī yì cān jūn, hù jūn lín hè wáng zhèng dé zhǎng shǐ. zhèng dé wèi dān yáng yǐn, fù wèi zhèng dé xìn wēi zhǎng shǐ, lǐng yǐn chéng. lì guān shí yú nián, bù chū fān fǔ, cháng yǐ zì kǎi, ér zhū dì bìng dēng xiǎn liè, yì bù néng píng, jí shì wèi dào fǔ jiān yuē:" shàng fān shǒu zuǒ, yú zī zài tiǎn, hé nán cí fú, zì cǐ zhòng shēng. yǐ lǎo shào yì shí, shèng shuāi shū rì, suī pèi ēn chǒng, hái xiū nián bìn." zi fàn shǎo yǔ dì zǐ xiǎn zi yún cái míng lüè xiāng bǐ, ér fēng cǎi róng zhǐ bù dǎi, gù huàn tú yǒu yōu liè. měi dú hàn shū, dù huǎn xiōng dì" wǔ rén zhì dà guān, wéi zhōng dì qīn guān bù zhì ér zuì zhī míng", cháng yín fěng zhī, yǐ kuàng jǐ yě.
子范字景则,子恪第六弟也。齐永明十年,封祁阳县侯,拜太子洗马。天监初,降爵为子,除后军记室参军,复为太子洗马,俄迁司徒主簿,丁所生母忧去职。子范有孝性,居丧以毁闻。服阕,又为司徒主簿,累迁丹阳尹丞,太子中舍人。出为建安太守,还除大司马南平王户曹属,从事中郎。王爱文学士,子范偏被恩遇,尝曰:“此宗室奇才也。”使制《千字文》,其辞甚美,王命记室蔡薳注释之。自是府中文笔,皆使草之。王薨,子范迁宣惠谘议参军,护军临贺王正德长史。正德为丹阳尹,复为正德信威长史,领尹丞。历官十余年,不出籓府,常以自慨,而诸弟并登显列,意不能平,及是为到府笺曰:“上籓首佐,于兹再忝,河南雌伏,自此重升。以老少异时,盛衰殊日,虽佩恩宠,还羞年鬓。”子范少与弟子显、子云才名略相比,而风采容止不逮,故宦途有优劣。每读《汉书》,杜缓兄弟“五人至大官,唯中弟钦官不至而最知名”,常吟讽之,以况己也。
xún fù wèi xuān huì wǔ líng wáng sī mǎ, bù jiù, réng chú zhōng sàn dài fū, qiān guāng lù tíng wèi qīng. chū wèi róng zhāo jiāng jūn shǐ xīng nèi shǐ. hái chú tài zhōng dài fū, qiān mì shū jiān. tài zōng jí wèi, zhào wèi guāng lù dài fu, jiā jīn zhāng zǐ shòu, yǐ bī zéi bù bài. qí nián zàng jiǎn huáng hòu, shǐ yǔ zhāng zuǎn jù zhì āi cè wén, tài zōng lǎn dú zhī, yuē:" jīn zàng lǐ suī quē, cǐ wén yóu bù jiǎn yú jiù." xún yù jí zú, shí nián liù shí sì. zéi píng hòu, shì zǔ zhuī zèng jīn zǐ guāng lù dài fu. shì yuē wén. qián hòu wén jí sān shí juǎn.
寻复为宣惠武陵王司马,不就,仍除中散大夫,迁光禄、廷尉卿。出为戎昭将军、始兴内史。还除太中大夫,迁秘书监。太宗即位,召为光禄大夫,加金章紫绶,以逼贼不拜。其年葬简皇后,使与张缵俱制哀策文,太宗览读之,曰:“今葬礼虽阙,此文犹不减于旧。”寻遇疾卒,时年六十四。贼平后,世祖追赠金紫光禄大夫。谥曰文。前后文集三十卷。
èr zi pāng què, bìng shǎo yǒu wén zhāng. tài zōng dōng gōng shí, cháng yǔ shào líng wáng shù zhū xiāo wén shì, pāng què yì yù yān. pāng guān zhì shàng shū diàn zhōng láng, zhōng jūn xuān chéng wáng jì shì, xiān zi fàn zú. què, tài qīng zhōng lì guān xuān chéng wáng yǒu, sī tú yòu zhǎng shǐ. zéi píng hòu, fù jiāng líng, yīn méi guān xī.
二子滂、确,并少有文章。太宗东宫时,尝与邵陵王数诸萧文士,滂、确亦预焉。滂官至尚书殿中郎,中军宣城王记室,先子范卒。确,太清中历官宣城王友,司徒右长史。贼平后,赴江陵,因没关西。
zi xiǎn zì jǐng yáng, zi kè dì bā dì yě. yòu cōng huì, wén xiàn wáng yì zhī, ài guò zhū zǐ. qī suì, fēng níng dū xiàn hóu. yǒng yuán mò, yǐ wáng zǐ lì bài jǐ shì zhōng. tiān jiàn chū, jiàng jué wèi zi. lèi qiān ān xī wài bīng, rén wēi jì shì cān jūn, sī tú zhǔ bù, tài wèi lù shì.
子显字景阳,子恪第八弟也。幼聪慧,文献王异之,爱过诸子。七岁,封宁都县侯。永元末,以王子例拜给事中。天监初,降爵为子。累迁安西外兵,仁威记室参军,司徒主簿,太尉录事。
zi xiǎn wěi róng mào, shēn cháng bā chǐ. hào xué, gōng zhǔ wén. cháng zhe hóng xù fù, shàng shū lìng shěn yuē jiàn ér chēng yuē:" kě wèi dé míng dào zhī gāo zhì, gài yōu tōng zhī liú yě." yòu cǎi zhòng jiā hòu hàn, kǎo zhèng tóng yì, wèi yī jiā zhī shū. yòu qǐ zhuàn qí shǐ, shū chéng, biǎo zòu zhī, zhào fù mì gé. lèi qiān tài zǐ zhōng shè rén, jiàn kāng lìng, shào líng wáng yǒu, dān yáng yǐn chéng, zhōng shū láng, shǒu zōng zhèng qīng. chū wèi lín chuān nèi shǐ, hái chú huáng mén láng. zhōng dà tōng èr nián, qiān zhǎng jiān shì zhōng. gāo zǔ yǎ ài zǐ xiǎn cái, yòu jiā qí róng zhǐ tǔ nà, měi yù yán shì zuò, piān gù fǎng yān. cháng cóng róng wèi zi xiǎn yuē:" wǒ zào tōng shǐ, cǐ shū ruò chéng, zhòng shǐ kě fèi." zi xiǎn duì yuē:" zhòng ní zàn yì dào, chù bā suǒ, shù zhí fāng, chú jiǔ qiū, shèng zhì fú tóng, fù zài zī rì." shí yǐ wéi míng duì. sān nián, yǐ běn guān lǐng guó zǐ bó shì. gāo zǔ suǒ zhì jīng yì, wèi liè xué guān, zi xiǎn zài zhí, biǎo zhì zhù jiào yī rén, shēng shí rén. yòu qǐ zhuàn gāo zǔ jí, bìng pǔ tōng běi fá jì. qí nián qiān guó zǐ jì jiǔ, yòu jiā shì zhōng, yú xué dì shù gāo zǔ wǔ jīng yì. wǔ nián, qiān lì bù shàng shū, shì zhōng rú gù.
子显伟容貌,身长八尺。好学,工属文。尝著《鸿序赋》,尚书令沈约见而称曰:“可谓得明道之高致,盖《幽通》之流也。”又采众家《后汉》,考正同异,为一家之书。又启撰《齐史》,书成,表奏之,诏付秘阁。累迁太子中舍人,建康令,邵陵王友,丹阳尹丞,中书郎,守宗正卿。出为临川内史,还除黄门郎。中大通二年,迁长兼侍中。高祖雅爱子显才,又嘉其容止吐纳,每御筵侍坐,偏顾访焉。尝从容谓子显曰:“我造《通史》,此书若成,众史可废。”子显对曰:“仲尼赞《易》道,黜《八索》,述职方,除《九丘》,圣制符同,复在兹日。”时以为名对。三年,以本官领国子博士。高祖所制经义,未列学官,子显在职,表置助教一人,生十人。又启撰高祖集,并《普通北伐记》。其年迁国子祭酒,又加侍中,于学递述高祖《五经义》。五年,迁吏部尚书,侍中如故。
zi xiǎn xìng níng jiǎn, pō fù qí cái qì. jí zhǎng xuǎn, jiàn jiǔ liú bīn kè, bù yǔ jiāo yán, dàn jǔ shàn yī zǒng ér yǐ, yì guān qiè hèn zhī. rán tài zōng sù zhòng qí wéi rén, zài dōng gōng shí, měi yǐn yǔ cù yàn. zi xiǎn cháng qǐ gēng yī, tài zōng wèi zuò kè yuē:" cháng wén yì rén jiān chū, jīn rì shǐ zhī shì xiāo shàng shū." qí jiàn zhòng rú cǐ. dà tóng sān nián, chū wèi rén wēi jiāng jūn wú xīng tài shǒu, zhì jùn wèi jǐ, zú, shí nián sì shí jiǔ. zhào yuē:" rén wēi jiāng jūn wú xīng tài shǒu zi xiǎn, shén yùn jùn jǔ, zōng zhōng jiā qì. fēn zhú wèi jiǔ, yǎn dào sàng yǔn, cè chuàng yú huái. kě zèng shì zhōng zhōng shū lìng. jīn biàn jǔ āi." jí zàng qǐng shì, shǒu zhào" shì cái ào wù, yí shì yuē jiāo".
子显性凝简,颇负其才气。及掌选,见九流宾客,不与交言,但举扇一捴而已,衣冠窃恨之。然太宗素重其为人,在东宫时,每引与促宴。子显尝起更衣,太宗谓坐客曰:“尝闻异人间出,今日始知是萧尚书。”其见重如此。大同三年,出为仁威将军、吴兴太守,至郡未几,卒,时年四十九。诏曰:“仁威将军、吴兴太守子显,神韵峻举,宗中佳器。分竹未久,奄到丧殒,恻怆于怀。可赠侍中、中书令。今便举哀。”及葬请谥,手诏“恃才傲物,宜谥曰骄”。
zi xiǎn cháng wèi zì xù, qí lüè yún:" yú wèi shào líng wáng yǒu, tiǎn hái jīng shī, yuǎn sī qián bǐ, jí chǔ zhī táng sòng, liáng zhī yán zōu. zhuī xún píng shēng, pō hǎo cí zǎo, suī zài míng wú chéng, qiú xīn yǐ zú. ruò nǎi dēng gāo zì jí, lín shuǐ sòng guī, fēng dòng chūn cháo, yuè míng qiū yè, zǎo yàn chū yīng, kāi huā luò yè, yǒu lái sī yīng, měi bù néng yǐ yě. qián shì jiǎ fù cuī mǎ hán dān móu lù zhī tú, bìng yǐ wén zhāng xiǎn, suǒ yǐ lǚ shàng gē sòng, zì bǐ gǔ rén. tiān jiàn shí liù nián, shǐ yù jiǔ rì cháo yàn, chóu rén guǎng zuò, dú shòu zhǐ yún:' jīn yún wù shén měi, qīng dé bù fěi rán fù shī.' shī jì chéng, yòu jiàng dì zhǐ yuē:' kě wèi cái zǐ.' yú tuì wèi rén yuē:' yī gù zhī ēn, fēi wàng ér zhì. suì fāng jiǎ yì hé rú zāi? wèi yì dāng yě.' měi yǒu zhì zuò, tè guǎ sī gōng, xū qí zì lái, bù yǐ lì gòu. shǎo lái suǒ wéi shī fù, zé hóng xù yī zuò, tǐ jiān zhòng zhì, wén bèi duō fāng, pō wéi hǎo shì suǒ chuán, gù xū shēng yì yuǎn."
子显尝为《自序》,其略云:“余为邵陵王友,忝还京师,远思前比,即楚之唐、宋,梁之严、邹。追寻平生,颇好辞藻,虽在名无成,求心已足。若乃登高自极,临水送归,风动春朝,月明秋夜,早雁初莺,开花落叶,有来斯应,每不能已也。前世贾、傅、崔、马、邯郸、缪、路之徒,并以文章显,所以屡上歌颂,自比古人。天监十六年,始预九日朝宴,稠人广坐,独受旨云:‘今云物甚美,卿得不斐然赋诗。’诗既成,又降帝旨曰:‘可谓才子。’余退谓人曰:‘一顾之恩,非望而至。遂方贾谊何如哉?未易当也。’每有制作,特寡思功,须其自来,不以力构。少来所为诗赋,则《鸿序》一作,体兼众制,文备多方,颇为好事所传,故虚声易远。”
zi xiǎn suǒ zhe hòu hàn shū yī bǎi juǎn, qí shū liù shí juǎn, pǔ tōng běi fá jì wǔ juǎn, guì jiǎn chuán sān shí juǎn, wén jí èr shí juǎn.
子显所著《后汉书》一百卷,《齐书》六十卷,《普通北伐记》五卷,《贵俭传》三十卷,文集二十卷。
èr zi xù kǎi, bìng shǎo zhī míng. xù, tài qīng zhōng lì guān tài zǐ jiā lìng, zhōng shù zǐ, bìng zhǎng guǎn jì. jí luàn, yú chéng nèi zú. kǎi, chū wèi guó zǐ shēng, duì cè gāo dì, zhōu yòu jǔ xiù cái. qǐ jiā mì shū láng, qiān tài zǐ zhōng shè rén, wáng fǔ zhǔ bù, tài zǐ xiǎn mǎ, fù yōu qù zhí. fú què, fù chú tài zǐ xiǎn mǎ, qiān zhōng shè rén, bìng zhǎng guǎn jì. lèi qiān xuān chéng wáng wén xué, zhōng shū láng, tài zǐ jiā lìng, yòu zhǎng guǎn jì. kǎi cái xué yù wàng, shí lùn yǐ fāng qí fù, tài zōng zài dōng gōng, zǎo yǐn jiē zhī. shí zhōng shù zǐ xiè gǔ chū shǒu jiàn ān, yú xuān yóu táng yàn jiàn, bìng zhào shí cái fù shī, tóng yòng shí wǔ jù yùn, kǎi shī xiān jiù, qí cí yòu měi. tài zōng yǔ xiāng dōng wáng lìng yuē:" wáng yún běn zì jiù shǒu, hòu jìn yǒu xiāo kǎi kě chēng, xìn wèi cái zǐ." xiān shì shí tài xué bó shì gù yě wáng fèng lìng zhuàn yù piān, tài zōng xián qí shū xiáng lüè wèi dāng, yǐ kǎi bó xué, yú wén zì yóu shàn, shǐ gèng yǔ xué shì shān gǎi. qiān zhōng shù zǐ, wèi bài, xǐ wèi lì bù láng. tài qīng èr nián, qiān yù shǐ zhōng chéng. qǐng zhī, hóu jǐng kòu luàn, kǎi yú chéng nèi qiān shì zhōng, xún zú guān, shí nián sì shí sì. wén jí bìng wáng yì.
二子序、恺,并少知名。序,太清中历官太子家令,中庶子,并掌管记。及乱,于城内卒。恺,初为国子生,对策高第,州又举秀才。起家秘书郎,迁太子中舍人,王府主簿,太子洗马,父忧去职。服阕,复除太子洗马,迁中舍人,并掌管记。累迁宣城王文学,中书郎,太子家令,又掌管记。恺才学誉望,时论以方其父,太宗在东宫,早引接之。时中庶子谢嘏出守建安,于宣猷堂宴饯,并召时才赋诗,同用十五剧韵,恺诗先就,其辞又美。太宗与湘东王令曰:“王筠本自旧手,后进有萧恺可称,信为才子。”先是时太学博士顾野王奉令撰《玉篇》,太宗嫌其书详略未当,以恺博学,于文字尤善,使更与学士删改。迁中庶子,未拜,徙为吏部郎。太清二年,迁御史中丞。顷之,侯景寇乱,恺于城内迁侍中,寻卒官,时年四十四。文集并亡逸。
zi yún zì jǐng qiáo, zi kè dì jiǔ dì yě. nián shí èr, qí jiàn wǔ sì nián, fēng xīn pǔ xiàn hóu, zì zhì bài zhāng, biàn yǒu wén cǎi. tiān jiàn chū, jiàng jué wèi zi. jì zhǎng qín xué, yǐ jìn dài jìng wú quán shū, ruò guàn biàn liú xīn zhuàn zhe, zhì nián èr shí liù, shū chéng, biǎo zòu zhī, zhào fù mì gé. zi yún xìng shěn jìng, bù lè shì jìn. nián sān shí, fāng qǐ jiā wèi mì shū láng. qiān tài zǐ shè rén, zhuàn dōng gōng xīn jì, zòu zhī, chì cì shù bó. lèi qiān běi zhōng láng wài bīng cān jūn, jìn ān wáng wén xué, sī tú zhǔ bù, dān yáng yǐn chéng. shí xiāng dōng wáng wèi jīng yǐn, shēn xiāng shǎng hǎo, rú bù yī zhī jiāo. qiān běi zhōng láng lú líng wáng zī yì cān jūn, jiān shàng shū zuǒ chéng. dà tōng yuán nián, chú huáng mén láng, é qiān qīng chē jiāng jūn, jiān sī tú zuǒ zhǎng shǐ. èr nián, rù wèi lì bù. sān nián, qiān zhǎng jiān shì zhōng. zhōng dà tōng yuán nián, zhuǎn tài fǔ qīng. sān nián, chū wèi zhēn wēi jiāng jūn lín chuān nèi shǐ. zài jùn yǐ hé lǐ chēng, mín lì yuè zhī. hái chú sàn qí cháng shì, é fù wèi shì zhōng. dà tóng èr nián, qiān yuán wài sàn qí cháng shì guó zǐ jì jiǔ, lǐng nán xú zhōu dà zhōng zhèng. qǐng zhī, fù wèi shì zhōng, jì jiǔ zhōng zhèng rú gù.
子云字景乔,子恪第九弟也。年十二,齐建武四年,封新浦县侯,自制拜章,便有文采。天监初,降爵为子。既长勤学,以晋代竟无全书,弱冠便留心撰著,至年二十六,书成,表奏之,诏付秘阁。子云性沈静,不乐仕进。年三十,方起家为秘书郎。迁太子舍人,撰《东宫新记》,奏之,敕赐束帛。累迁北中郎外兵参军,晋安王文学,司徒主簿,丹阳尹丞。时湘东王为京尹,深相赏好,如布衣之交。迁北中郎庐陵王谘议参军,兼尚书左丞。大通元年,除黄门郎,俄迁轻车将军,兼司徒左长史。二年,入为吏部。三年,迁长兼侍中。中大通元年,转太府卿。三年,出为贞威将军、临川内史。在郡以和理称,民吏悦之。还除散骑常侍,俄复为侍中。大同二年,迁员外散骑常侍、国子祭酒,领南徐州大中正。顷之,复为侍中,祭酒、中正如故。
liáng chū, jiāo miào wèi gé shēng quán, lè cí jiē shěn yuē zhuàn, zhì shì chéng yòng, zi yún shǐ jiàn yán yí gǎi. qǐ yuē:" fú wéi shèng jìng lǜ yóu, zūn yán jiāo miào, dé xī lín zhī xīn, zhī zhōu kǒng zhī jī, zài gé láo zǔ, dé tōng shén míng, shǔ jì píng zǎo, jié chéng yán pèi, jīng guó zhì dù, fāng xuán rì yuè, chuí xùn bǎi wáng, yú shì hū zài. chén bǐ jiān zhí zhāi guān, jiàn líng rén suǒ gē, yóu yòng wèi gé shēng qián qū. yuán qiū shì liáo, shàng yán' shì bèi shēng quán' běi jiāo xián yǎ, yì zòu' shēng yún kǒng bèi' qīng miào dēng gē, ér chēng' wǒ shēng yǐ jié' sān cháo shí jǔ, yóu yǒng' zhū wěi bì lín'. shēng bèi gǔ zhōng, wèi fú shèng zhì. chén zhí sī rú xùn, yì yǐ wéi yí, wèi shěn yīng gǎi dìng lè cí yǐ bù?" chì dá yuē:" cǐ shì zhǔ zhě shǒu zhū, yí jí gǎi yě." réng shǐ zi yún zhuàn dìng. chì yuē:" jiāo miào gē cí, yīng xū diǎn gào dà yǔ, bù dé zá yòng zi shǐ wén zhāng qiǎn yán ér shěn yuē suǒ zhuàn, yì duō chuǎn miù." zi yún dá chì yuē:" yīn jiàn cháo xiǎng, lè yǐ yǎ míng, lǐ yīng zhèng cǎi wǔ jīng, shèng rén chéng jiào. ér hàn lái cǐ zhì, bù quán yòng jīng diǎn yuē zhī suǒ zhuàn, mí fù qiǎn zá. chén qián suǒ yì yuē shí qū, wéi zhī shēng quán jì gé, yí gǎi gē cí, ér yóu chéng lì, bù xián liú sú guāi tǐ. jì fèng lìng zhǐ, shǐ dé fā mēng. chén sù běn yōng zhì, zhāo rán hū lǎng, jǐn yī chéng zhǐ, xī gǎi yuē zhì. wéi yòng wǔ jīng wèi běn, qí cì ěr yǎ zhōu yì shàng shū dà dài lǐ, jí shì jīng gào zhī liú, yú yì yì qǔ jiān yòng. chén yòu xún táng yú zhū shū, yīn sòng zhōu yǎ, chēng měi shì yī, ér fù gè shù shí shì. dà liáng gé fú, yǎn wǔ xiū wén, zhì lǐ zuò yuè, yì gāo sān zhèng ér yuē zhuàn gē cí, wéi jìn chēng shèng dé zhī měi, liǎo bù xù huáng cháo zhì zuò shì. yǎ sòng qián lì, yú tǐ wèi wéi. fú yǐ shèng zhǐ suǒ dìng lè lùn, zhōng lǜ wěi xù, wén sī shēn wēi, mìng shì yī chū, fāng xuán rì yuè, bù kān zhī diǎn, lǐ yuè zhī jiào, zhì zhì suǒ chéng. jǐn yī èr cǎi zhuì, gè suí shì xiǎn yì, yǐ míng zhì zuò zhī měi. tán sī lèi rì, jīn shǐ kè jiù, jǐn yǐ shàng chéng." chì bìng shī yòng.
梁初,郊庙未革牲牷,乐辞皆沈约撰,至是承用,子云始建言宜改。启曰:“伏惟圣敬率由,尊严郊庙,得西邻之心,知周、孔之迹,载革牢俎,德通神明,黍稷苹藻,竭诚严配,经国制度,方悬日月,垂训百王,于是乎在。臣比兼职斋官,见伶人所歌,犹用未革牲前曲。圜丘视燎,尚言‘式备牲牷’;北郊《諴雅》,亦奏‘牲云孔备’;清庙登歌,而称‘我牲以洁’;三朝食举,犹咏‘硃尾碧鳞’。声被鼓钟,未符盛制。臣职司儒训,意以为疑,未审应改定乐辞以不?”敕答曰:“此是主者守株,宜急改也。”仍使子云撰定。敕曰:“郊庙歌辞,应须典诰大语,不得杂用子史文章浅言;而沈约所撰,亦多舛谬。”子云答敕曰:“殷荐朝飨,乐以雅名,理应正采《五经》,圣人成教。而汉来此制,不全用经典;约之所撰,弥复浅杂。臣前所易约十曲,惟知牲牷既革,宜改歌辞,而犹承例,不嫌流俗乖体。既奉令旨,始得发蒙。臣夙本庸滞,昭然忽朗,谨依成旨,悉改约制。惟用《五经》为本,其次《尔雅》、《周易》、《尚书》、《大戴礼》,即是经诰之流,愚意亦取兼用。臣又寻唐、虞诸书,殷《颂》周《雅》,称美是一,而复各述时事。大梁革服,偃武修文,制礼作乐,义高三正;而约撰歌辞,惟浸称圣德之美,了不序皇朝制作事。《雅》、《颂》前例,于体为违。伏以圣旨所定《乐论》,钟律纬绪,文思深微,命世一出,方悬日月,不刊之典,礼乐之教,致治所成。谨一二采缀,各随事显义,以明制作之美。覃思累日,今始克就,谨以上呈。”敕并施用。
zi yún shàn cǎo lì shū, wèi shì kǎi fǎ. zì yún shàn xiào zhōng yuán cháng wáng yì shǎo ér wēi biàn zì tǐ. dá chì yún:" chén xī bù néng bá shǎng, suí shì suǒ guì, guī mó zi jìng, duō lì nián suǒ. nián èr shí liù, zhe jìn shǐ, zhì èr wáng liè zhuàn, yù zuò lún yǔ cǎo lì fǎ, yán bù jìn yì, suì bù néng chéng, lüè zhǐ lùn fēi bái yī shì ér yǐ. shí xǔ nián lái, shǐ jiàn chì zhǐ lùn shū yī juàn, shāng lüè bǐ shì, dòng chè zì tǐ yòu yǐ yì shǎo zhī bù jí yuán cháng, yóu zǐ jìng zhī bù jí yì shǎo. zì cǐ yán sī, fāng wù lì shì, shǐ biàn zǐ jìng, quán fàn yuán cháng. dǎi ěr yǐ lái, zì jué gōng jìn." qí shū jī yǎ wèi gāo zǔ suǒ zhòng, cháng lùn zi yún shū yuē:" bǐ lì jìn jùn, xīn shǒu xiāng yìng, qiǎo yú dù dù, měi guò cuī shí, dāng yǔ yuán cháng bìng qū zhēng xiān." qí jiàn shǎng rú cǐ.
子云善草隶书,为世楷法。自云善效钟元常、王逸少而微变字体。答敕云:“臣昔不能拔赏,随世所贵,规摹子敬,多历年所。年二十六,著《晋史》,至《二王列传》,欲作论语草隶法,言不尽意,遂不能成,略指论飞白一势而已。十许年来,始见敕旨《论书》一卷,商略笔势,洞澈字体;又以逸少之不及元常,犹子敬之不及逸少。自此研思,方悟隶式,始变子敬,全范元常。逮尔以来,自觉功进。”其书迹雅为高祖所重,尝论子云书曰:“笔力劲骏,心手相应,巧逾杜度,美过崔实,当与元常并驱争先。”其见赏如此。
qī nián, chū wèi rén wēi jiāng jūn dōng yáng tài shǒu. zhōng dà tóng yuán nián, hái bài zōng zhèng qīng. tài qīng yuán nián, fù wèi shì zhōng guó zǐ jì jiǔ, lǐng nán xú zhōu dà zhōng zhèng. èr nián, hóu jǐng kòu bī, zi yún táo mín jiān. sān nián sān yuè, gōng chéng shī shǒu, dōng bēn jìn líng, něi zú yú xiǎn líng sì sēng fáng, nián liù shí sān. suǒ zhe jìn shū yī bǎi yī shí juǎn, dōng gōng xīn jì èr shí juǎn.
七年,出为仁威将军、东阳太守。中大同元年,还拜宗正卿。太清元年,复为侍中、国子祭酒,领南徐州大中正。二年,侯景寇逼,子云逃民间。三年三月,宫城失守,东奔晋陵,馁卒于显灵寺僧房,年六十三。所著《晋书》一百一十卷,《东宫新记》二十卷。
dì èr zi tè, zì shì dá. zǎo zhī míng, yì shàn cǎo lì. gāo zǔ cháng wèi zi yún yuē:" zi jìng zhī shū, bù jí yì shǎo. jìn jiàn tè jī, suì bī yú qīng." lì guān zhù zuò zuǒ láng, tài zǐ shè rén, xuān huì zhǔ bù, zhōng jūn jì shì. chū wèi hǎi yán lìng, zuò shì miǎn. nián èr shí wǔ, xiān zi yún zú.
第二子特,字世达。早知名,亦善草隶。高祖尝谓子云曰:“子敬之书,不及逸少。近见特迹,遂逼于卿。”历官著作佐郎,太子舍人,宣惠主簿,中军记室。出为海盐令,坐事免。年二十五,先子云卒。
zi huī zì jǐng guāng, zi yún dì yě. shǎo shè shū shǐ, yì yǒu wén cái. qǐ jiā yuán wài sàn qí shì láng, qiān nán zhōng láng jì shì. chū wèi lín ān lìng. xìng tián jìng, guǎ shì hào, cháng yù zhòng yún diàn tīng zhì jiǎng sān huì jīng, tuì wèi jiǎng fù zòu zhī, shén jiàn chēng shǎng. qiān ān xī wǔ líng wáng zī yì, dài xīn fán lìng, suí fǔ zhuǎn yí tóng cóng shì piào qí zhǎng shǐ, zú.
子晖字景光,子云弟也。少涉书史,亦有文才。起家员外散骑侍郎,迁南中郎记室。出为临安令。性恬静,寡嗜好,尝预重云殿听制讲《三慧经》,退为《讲赋》奏之,甚见称赏。迁安西武陵王谘议,带新繁令,随府转仪同从事、骠骑长史,卒。
chén lì bù shàng shū yáo chá yuē: xī wèi jí bīng wēi ér gé hàn yùn, jìn yīn zǎi fǔ nǎi yí wèi lì, yì hū gǔ zhī chán shòu, yǐ dé xiāng chuán, gù yì qián dài zōng zhī, yòng jué mín wàng. rán liú yè cáo zhì, yóu xiǎn yú cháo jí sòng suì wèi fèi xìng. ér qí dài, sòng zhī qī shǔ, yī jiē jiān yān. qí zuò bù zhǎng, yì yì yóu cǐ. yǒu liáng gé mìng, fú qǔ qián guī, gù zi kè xiōng dì jí qún cóng, bìng suí cái rèn zhí, tōng guì mǎn cháo, bù shī yú jiù, qǐ wéi wèi yōu jìn xiǎn ér yǐ zāi. jūn zǐ yǐ shì zhī gāo zǔ zhī hóng liàng, dù yuè qián dài yǐ.
陈吏部尚书姚察曰:昔魏藉兵威而革汉运,晋因宰辅乃移魏历,异乎古之禅授,以德相传,故抑前代宗枝,用绝民望。然刘晔、曹志,犹显于朝;及宋遂为废姓。而齐代,宋之戚属,一皆歼焉。其祚不长,抑亦由此。有梁革命,弗取前规,故子恪兄弟及群从,并随才任职,通贵满朝,不失于旧,岂惟魏幽晋显而已哉。君子以是知高祖之弘量,度越前代矣。