wén xué shàng
文学上
dào hàng qiū chí liú bāo yuán jùn yǔ yú líng dì jiān wú liú zhāo hé xùn zhōng róng zhōu xìng sì
到沆 丘迟 刘苞 袁峻 庾於陵 弟肩吾 刘昭 何逊 钟嵘 周兴嗣
wú jūn
吴均
xī sī mǎ qiān bān gù shū, bìng wèi sī mǎ xiàng rú chuán, xiàng rú bù yù hàn tíng dà shì, gài qǔ qí wén zhāng yóu zhe yě. gù yòu wèi jiǎ zōu méi lù chuán, yì qǔ qí néng wén chuán yān. fàn shì hòu hàn shū yǒu wén yuàn chuán, suǒ zài zhī rén, qí xiáng yǐ shèn. rán jīng lǐ yuè ér wěi guó jiā, tōng gǔ jīn ér shù měi è, fēi wén mò kě yě. shì yǐ jūn lín tiān xià zhě, mò bù dūn yuè qí yì, jìn shēn zhī xué, xián guì shàng qí dào, gǔ wǎng jīn lái, wèi zhī néng yì. gāo zǔ cōng míng wén sī, guāng zhái qū yǔ, páng qiú rú yǎ, zhào cǎi yì rén, wén zhāng zhī shèng, huàn hū jù jí. měi suǒ yù xìng, zhé mìng qún chén fù shī, qí wén shàn zhě, cì yǐ jīn bó, yì quē tíng ér xiàn fù sòng zhě, huò yǐn jiàn yān. qí zài wèi zhě, zé shěn yuē jiāng yān rèn fǎng, bìng yǐ wén cǎi miào jué dāng shí. zhì ruò péng chéng dào hàng wú xīng qiū chí dōng hǎi wáng sēng rú wú jùn zhāng lǜ děng, huò rù zhí wén dé, tōng yàn shòu guāng, jiē hòu lái zhī xuǎn yě. yuē yān fǎng sēng rú, lǜ bié yǐ gōng jī lùn. jīn zhuì dào hàng děng wén jiān xué zhě, zhì tài qīng zhōng rén, wéi wén xué chuán yún.
昔司马迁、班固书,并为《司马相如传》,相如不预汉廷大事,盖取其文章尤 著也。固又为《贾邹枚路传》,亦取其能文传焉。范氏《后汉书》有《文苑传》, 所载之人,其详已甚。然经礼乐而纬国家,通古今而述美恶,非文莫可也。是以君 临天下者,莫不敦悦其义,缙绅之学,咸贵尚其道,古往今来,未之能易。高祖聪 明文思,光宅区宇,旁求儒雅,诏采异人,文章之盛,焕乎俱集。每所御幸,辄命 群臣赋诗,其文善者,赐以金帛,诣阙庭而献赋颂者,或引见焉。其在位者,则沈 约、江淹、任昉,并以文采妙绝当时。至若彭城到沆、吴兴丘迟、东海王僧孺、吴 郡张率等,或入直文德,通宴寿光,皆后来之选也。约、淹、昉、僧孺,率别以功 迹论。今缀到沆等文兼学者,至太清中人,为《文学传》云。
dào hàng, zì mào xiè, péng chéng wǔ yuán rén yě. zēng zǔ yàn zhī, sòng jiāng jūn. fù zǒng, qí wǔ bīng shàng shū. hàng yòu cōng mǐn, wǔ suì shí, zǒng yú píng fēng chāo gǔ shī, hàng qǐng jiào dú yī biàn, biàn néng fěng sòng, wú suǒ yí shī. jì zhǎng qín xué, shàn zhǔ wén, gōng zhuàn lì. měi fēng shén, róng zhǐ kě yuè. qí jiàn wǔ zhōng, qǐ jiā hòu jūn fǎ cáo cān jūn. tiān jiàn chū, qiān zhēng lǔ zhǔ bù. gāo zǔ chū lín tiān xià, shōu bá xián jùn, shén ài qí cái. dōng gōng jiàn, yǐ wéi tài zǐ xiǎn mǎ. shí wén dé diàn zhì xué shì shěng, zhào gāo cái shuò xué zhě dài zhào qí zhōng, shǐ xiào dìng fén shǐ, zhào hàng tōng jí yān. shí gāo zǔ yàn huá guāng diàn, mìng qún chén fù shī, dú zhào hàng wèi èr bǎi zì, èr kè shǐ chéng. hàng yú zuò lì zòu, qí wén shén měi. é yǐ xiǎn mǎ guǎn dōng gōng shū jì sàn qí shěng yōu cè wén. sān nián, zhào shàng shū láng zài zhí qīng néng huò rén cái gāo miào zhě wèi shì láng, yǐ hàng wèi diàn zhōng cáo shì láng. hàng cóng fù xiōng gài qià, bìng yǒu cái míng, shí jiē xiāng dài wéi diàn zhōng, dāng shì róng zhī. sì nián, qiān tài zi zhōng shè rén. hàng wéi rén bù zì fá, bù lùn rén cháng duǎn, lè ān rèn fǎng nán xiāng fàn yún jiē yǔ yǒu shàn. qí nián, qiān dān yáng yǐn chéng, yǐ jí bù néng chù zhí shì, qiān běi zhōng láng zī yì cān jūn. wǔ nián, zú guān, nián sān shí. gāo zǔ shén shāng xī yān, zhào cì qián èr wàn, bù sān shí pǐ. suǒ zhe shī fù bǎi yú piān.
到沆,字茂瀣,彭城武原人也。曾祖彦之,宋将军。父捴,齐五兵尚书。沆幼 聪敏,五岁时,捴于屏风抄古诗,沆请教读一遍,便能讽诵,无所遗失。既长勤学, 善属文,工篆隶。美风神,容止可悦。齐建武中,起家后军法曹参军。天监初,迁 征虏主簿。高祖初临天下,收拔贤俊,甚爱其才。东宫建,以为太子洗马。时文德 殿置学士省,召高才硕学者待诏其中,使校定坟史,诏沆通籍焉。时高祖宴华光殿, 命群臣赋诗,独诏沆为二百字,二刻使成。沆于坐立奏,其文甚美。俄以洗马管东 宫书记、散骑省优策文。三年,诏尚书郎在职清能或人才高妙者为侍郎,以沆为殿 中曹侍郎。沆从父兄溉、洽,并有才名,时皆相代为殿中,当世荣之。四年,迁太 子中舍人。沆为人不自伐,不论人长短,乐安任昉、南乡范云皆与友善。其年,迁 丹阳尹丞,以疾不能处职事,迁北中郎谘议参军。五年,卒官,年三十。高祖甚伤 惜焉,诏赐钱二万,布三十匹。所著诗赋百余篇。
qiū chí, zì xī fàn, wú xīng wū chéng rén yě. fù líng jū, yǒu cái míng, shì qí guān zhì tài zhōng dài fū. chí bā suì biàn zhǔ wén, líng jū cháng wèi" qì gǔ shì wǒ". huáng mén láng xiè chāo zōng zhēng shì hé diǎn bìng jiàn ér yì zhī. jí zhǎng, zhōu pì cóng shì, jǔ xiù cái, chú tài xué bó shì. qiān dà sī mǎ xíng cān jūn, zāo fù yōu qù zhí. fú què, chú xī zhōng láng cān jūn. lèi qiān diàn zhōng láng, yǐ mǔ yōu qù zhí. fú chú, fù wèi diàn zhōng láng, qiān chē qí lù shì cān jūn. gāo zǔ píng jīng yì, bà fǔ kāi, yǐn wèi piào qí zhǔ bù, shén bèi lǐ yù. shí quàn jìn liáng wáng jí shū lǐ, jiē chí wén yě. gāo zǔ jiàn zuò, bài sàn qí shì láng, é qiān zhōng shū shì láng, lǐng wú xīng yì zhōng zhèng, dài zhào wén dé diàn. shí gāo zǔ zhe lián zhū, zhào qún chén jì zuò zhě shù shí rén, chí wén zuì měi. tiān jiàn sān nián, chū wèi yǒng jiā tài shǒu, zài jùn bù chèn zhí, wèi yǒu sī suǒ jiū, gāo zǔ ài qí cái, qǐn qí zòu. sì nián, zhōng jūn jiāng jūn lín chuān wáng hóng běi fá, chí wèi zī yì cān jūn, lǐng jì shì. shí chén bó zhī zài běi, yǔ wèi jūn lái jù, chí yǐ shū yù zhī, bó zhī suì jiàng. hái bài zhōng shū láng, qiān sī tú cóng shì zhōng láng. qī nián, zú guān, shí nián sì shí wǔ. suǒ zhe shī fù xíng yú shì.
丘迟,字希范,吴兴乌程人也。父灵鞠,有才名,仕齐官至太中大夫。迟八岁 便属文,灵鞠常谓“气骨似我”。黄门郎谢超宗、征士何点并见而异之。及长,州 辟从事,举秀才,除太学博士。迁大司马行参军,遭父忧去职。服阕,除西中郎参 军。累迁殿中郎,以母忧去职。服除,复为殿中郎,迁车骑录事参军。高祖平京邑, 霸府开,引为骠骑主簿,甚被礼遇。时劝进梁王及殊礼,皆迟文也。高祖践阼,拜 散骑侍郎,俄迁中书侍郎,领吴兴邑中正,待诏文德殿。时高祖著《连珠》,诏群 臣继作者数十人,迟文最美。天监三年,出为永嘉太守,在郡不称职,为有司所纠, 高祖爱其才,寝其奏。四年,中军将军临川王宏北伐,迟为谘议参军,领记室。时 陈伯之在北,与魏军来距,迟以书喻之,伯之遂降。还拜中书郎,迁司徒从事中郎。 七年,卒官,时年四十五。所著诗赋行于世。
liú bāo, zì xiào cháng, péng chéng rén yě. zǔ miǎn, sòng sī kōng. fù xuān, qí tài zǐ zhōng shù zǐ. bāo sì suì ér fù zhōng, jí nián liù qī suì, jiàn zhū fù cháng qì. shí bó shū fù quān huì děng bìng xiǎn guì, bāo mǔ wèi qí wèi dàn, nù zhī. bāo duì yuē:" zǎo gū bù jí yǒu shí, wén zhū fù duō xiāng sì, gù xīn zhōng yù bēi, wú yǒu tuó yì." yīn ér xū xī, mǔ yì tòng shén. chū, bāo fù mǔ jí liǎng xiōng xiāng jì wáng méi, xī jiǎ yì yān. bāo nián shí liù, shǐ yí mù suǒ, jīng yíng gǎi zàng, bù zī zhū fù, wèi jǐ jiē bì, huì cháng tàn fú zhī.
刘苞,字孝尝,彭城人也。祖勔,宋司空。父愃,齐太子中庶子。苞四岁而父 终,及年六七岁,见诸父常泣。时伯、叔父悛、绘等并显贵,苞母谓其畏惮,怒之。 苞对曰:“早孤不及有识,闻诸父多相似,故心中欲悲,无有佗意。”因而歔欷, 母亦恸甚。初,苞父母及两兄相继亡没,悉假瘗焉。苞年十六,始移墓所,经营改 葬,不资诸父,未几皆毕,绘常叹服之。
shǎo hào xué, néng zhǔ wén. qǐ jiā wèi sī tú fǎ cáo xíng cān jūn, bù jiù. tiān jiàn chū, yǐ lín chuān wáng fēi dì gù, zì zhēng lǔ zhǔ bù réng qiān wáng zhōng jūn gōng cáo, lèi qiān shàng shū kù bù shì láng dān yáng yǐn chéng tài zǐ tài fù chéng shàng shū diàn zhōng shì láng nán xú zhōu zhì zhōng, yǐ gōng shì miǎn. jiǔ zhī, wèi tài zǐ xiǎn mǎ, zhǎng shū jì, shì jiǎng shòu guāng diàn. zì gāo zǔ jí wèi, yǐn hòu jìn wén xué zhī shì, bāo jí cóng xiōng xiào chuò cóng dì rú tóng jùn dào gài gài dì qià cóng dì hàng wú jùn lù chuí zhāng lǜ bìng yǐ wén zǎo jiàn zhī, duō yù yàn zuò, suī shì jìn yǒu qián hòu, qí shǎng cì bù shū. tiān jiàn shí nián, zú, shí nián sān shí. lín zhōng, hū yǒu rén nán yáng liú zhī lín tuō yǐ sāng shì, wù cóng jiǎn lǜ. bāo jū guān yǒu néng míng, xìng hé ér zhí, yú rén jiāo, miàn zhé qí fēi, tuì chēng qí měi, qíng wú suǒ yǐn, shì yǒu xián yǐ cǐ tàn xī zhī.
少好学,能属文。起家为司徒法曹行参军,不就。天监初,以临川王妃弟故, 自征虏主簿仍迁王中军功曹,累迁尚书库部侍郎、丹阳尹丞、太子太傅丞、尚书殿 中侍郎、南徐州治中,以公事免。久之,为太子洗马,掌书记,侍讲寿光殿。自高 祖即位,引后进文学之士,苞及从兄孝绰、从弟孺、同郡到溉、溉弟洽、从弟沆、 吴郡陆倕、张率并以文藻见知,多预宴坐,虽仕进有前后,其赏赐不殊。天监十年, 卒,时年三十。临终,呼友人南阳刘之遴托以丧事,务从俭率。苞居官有能名,性 和而直,与人交,面折其非,退称其美,情无所隐,士友咸以此叹惜之。
yuán jùn, zì xiào gāo, chén jùn yáng xià rén, wèi láng zhōng lìng huàn zhī bā shì sūn yě. jùn zǎo gū, dǔ zhì hào xué, jiā pín wú shū, měi cóng rén jiǎ jiè, bì jiē chāo xiě, zì kè rì wǔ shí zhǐ, zhǐ shù bù dēng, zé bù xiū xī. nè yán yǔ, gōng wén cí. yì shī kè jīng yì, pó yáng wáng huī dōng zhèn pò gāng, jùn suí wáng zhī guǎn jì shì. tiān jiàn chū, pó yáng guó jiàn, yǐ jùn wèi shì láng, cóng zhèn jīng kǒu. wáng qiān yǐng zhōu, jiān dōu cáo cān jūn. gāo zǔ yǎ hǎo cí fù, shí xiàn wén yú nán quē zhě xiāng wàng yān, qí zǎo lì kě guān, huò jiàn shǎng zhuó. liù nián, jùn nǎi nǐ yáng xióng guān zhēn zòu zhī. gāo zǔ jiā yān, cì shù bó. chú yuán wài sàn qí shì láng, zhí wén dé xué shì shěng, chāo shǐ jì hàn shū gè wèi èr shí juǎn. yòu fèng chì yǔ lù chuí gè zhì xīn quē míng, cí duō bù zài.
袁峻,字孝高,陈郡阳夏人,魏郎中令涣之八世孙也。峻早孤,笃志好学,家 贫无书,每从人假借,必皆抄写,自课日五十纸,纸数不登,则不休息。讷言语, 工文辞。义师克京邑,鄱阳王恢东镇破冈,峻随王知管记事。天监初,鄱阳国建, 以峻为侍郎,从镇京口。王迁郢州,兼都曹参军。高祖雅好辞赋,时献文于南阙者 相望焉,其藻丽可观,或见赏擢。六年,峻乃拟扬雄《官箴》奏之。高祖嘉焉,赐 束帛。除员外散骑侍郎,直文德学士省,抄《史记》、《汉书》各为二十卷。又奉 敕与陆倕各制《新阙铭》,辞多不载。
yǔ yú líng, zì zi jiè, sàn qí cháng shì qián lóu zhī dì yě. qī suì néng yán xuán lǐ. jì zhǎng, qīng jǐng bó xué yǒu cái sī. qí suí wáng zǐ lóng wèi jīng zhōu, zhào wéi zhǔ bù, shǐ yǔ xiè tiǎo zōng guài chāo zhuàn qún shū. zi lóng dài hái, yòu yǐ wéi sòng gù zhǔ bù. zi lóng xún wèi míng dì suǒ hài, liáo lì wèi bì, mò yǒu zhì zhě, wéi yú líng yǔ guài dú liú, jīng lǐ sāng shì. shǐ ān wáng yáo guāng wèi fǔ jūn, yǐn wèi xíng cān jūn, jiān jì shì. yǒng yuán mò, chú dōng yáng suì ān lìng, wèi mín lì suǒ chēng. tiān jiàn chū, wèi jiàn kāng yù píng, qiān shàng shū gōng bù láng, dài zhào wén dé diàn. chū wèi xiāng zhōu bié jià, qiān piào qí lù shì cān jūn, jiān zhōng shū tōng shì shè rén. é lǐng nán jùn yì zhōng zhèng, bài tài zǐ xiǎn mǎ, shè rén rú gù. jiù shì, dōng gōng guān shǔ, tōng wèi qīng xuǎn, xiǎn mǎ zhǎng wén hàn, yóu qí qīng zhě. jìn shì yòng rén, jiē qǔ jiǎ zú yǒu cái wàng, shí yú líng yǔ zhōu shě bìng zhuó chōng zhí, gāo zǔ yuē:" guān yǐ rén ér qīng, qǐ xiàn yǐ jiǎ zú." shí lùn yǐ wéi měi. é qiān sàn qí shì láng, gǎi lǐng jīng zhōu dà zhōng zhèng. lèi qiān zhōng shū huáng mén shì láng, shè rén zhōng zhèng bìng rú gù. chū wèi xuān yì jìn ān wáng cháng shǐ guǎng líng tài shǒu, xíng fǔ zhōu shì, yǐ gōng shì miǎn. fù qǐ wèi tōng zhí láng, xún chú hóng lú qīng, fù lǐng jīng zhōu dà zhōng zhèng. zú guān, shí nián sì shí bā. wén jí shí juǎn. dì jiān wú.
庾於陵,字子介,散骑常侍黔娄之弟也。七岁能言玄理。既长,清警博学有才 思。齐随王子隆为荆州,召为主簿,使与谢朓、宗夬抄撰群书。子隆代还,又以为 送故主簿。子隆寻为明帝所害,僚吏畏避,莫有至者,唯於陵与夬独留,经理丧事。 始安王遥光为抚军,引为行参军,兼记室。永元末,除东阳遂安令,为民吏所称。 天监初,为建康狱平,迁尚书工部郎,待诏文德殿。出为湘州别驾,迁骠骑录事参 军,兼中书通事舍人。俄领南郡邑中正,拜太子洗马,舍人如故。旧事,东宫官属, 通为清选,洗马掌文翰,尤其清者。近世用人,皆取甲族有才望,时於陵与周舍并 擢充职,高祖曰:“官以人而清,岂限以甲族。”时论以为美。俄迁散骑侍郎,改 领荆州大中正。累迁中书黄门侍郎,舍人、中正并如故。出为宣毅晋安王长史、广 陵太守,行府州事,以公事免。复起为通直郎,寻除鸿胪卿,复领荆州大中正。卒 官,时年四十八。文集十卷。弟肩吾。
jiān wú, zì zi shèn. bā suì néng fù shī, tè wèi xiōng yú líng suǒ yǒu ài. chū wèi jìn ān wáng guó cháng shì, réng qiān wáng xuān huì fǔ xíng cān jūn. zì shì měi wáng xǐ zhèn, jiān wú cháng suí fǔ. lì wáng fǔ zhōng láng yún huī cān jūn, bìng jiān jì shì cān jūn. zhōng dà tōng sān nián, wáng wèi huáng tài zǐ, jiān dōng gōng tōng shì shè rén, chú ān xī xiāng dōng wáng lù shì cān jūn, é yǐ běn guān lǐng jīng zhōu dà zhōng zhèng. lèi qiān zhōng lù shì zī yì cān jūn tài zǐ lǜ gèng lìng zhōng shù zǐ. chū, tài zōng zài fān, yǎ hǎo wén zhāng shì, shí jiān wú yǔ dōng hǎi xú chī wú jùn lù gǎo péng chéng liú zūn liú xiào yí yí dì xiào wēi, tóng bèi shǎng jiē. jí jū dōng gōng, yòu kāi wén dé shěng, zhì xué shì, jiān wú zi xìn chī zǐ líng wú jùn zhāng zhǎng gōng běi dì fù hóng dōng hǎi bào zhì děng chōng qí xuǎn. qí yǒng míng zhōng, wén shì wáng róng xiè tiǎo shěn yuē wén zhāng shǐ yòng sì shēng, yǐ wéi xīn biàn, zhì shì zhuǎn jū shēng yùn, mí shàng lì mí, fù yú yú wǎng shí. shí tài zǐ yǔ xiāng dōng wáng shū lùn zhī yuē:
肩吾,字子慎。八岁能赋诗,特为兄於陵所友爱。初为晋安王国常侍,仍迁王 宣惠府行参军。自是每王徙镇,肩吾常随府。历王府中郎、云麾参军,并兼记室参 军。中大通三年,王为皇太子,兼东宫通事舍人,除安西湘东王录事参军,俄以本 官领荆州大中正。累迁中录事谘议参军、太子率更令、中庶子。初,太宗在籓,雅 好文章士,时肩吾与东海徐摛、吴郡陆杲、彭城刘遵、刘孝仪、仪弟孝威,同被赏 接。及居东宫,又开文德省,置学士,肩吾子信、摛子陵、吴郡张长公、北地傅弘、 东海鲍至等充其选。齐永明中,文士王融、谢朓、沈约文章始用四声,以为新变, 至是转拘声韵,弥尚丽靡,复逾于往时。时太子与湘东王书论之曰:
wú bèi yì wú suǒ yóu shǎng, zhǐ shì pī yuè, xìng jì hǎo wén, shí fù duǎn yǒng. suī shì yōng yīn, bù néng gé bǐ, yǒu cán jì yǎng, gèng tóng gù tài. bǐ jiàn jīng shī wén tǐ, nuò dùn shū cháng, jìng xué fú shū, jí wèi chǎn huǎn. xuán dōng xiū yè, sī suǒ bù dé, jì shū bǐ xīng, zhèng bèi fēng sāo. ruò fú liù diǎn sān lǐ, suǒ shī zé yǒu dì jí xiōng jiā bīn, yòng zhī zé yǒu suǒ. wèi wén yín yǒng qíng xìng, fǎn nǐ nèi zé zhī piān cāo bǐ xiě zhì, gèng mó jiǔ gào zhī zuò chí chí chūn rì, fān xué guī cáng zhàn zhàn jiāng shuǐ, suì tóng dà chuán.
吾辈亦无所游赏,止事披阅,性既好文,时复短咏。虽是庸音,不能阁笔,有 惭伎痒,更同故态。比见京师文体,懦钝殊常,竞学浮疏,急为阐缓。玄冬修夜, 思所不得,既殊比兴,正背《风》、《骚》。若夫六典三礼,所施则有地;吉凶嘉 宾,用之则有所。未闻吟咏情性,反拟《内则》之篇;操笔写志,更摹《酒诰》之 作;迟迟春日,翻学《归藏》;湛湛江水,遂同《大传》。
wú jì zhuō yú wéi wén, bù gǎn qīng yǒu jǐ zhí. dàn yǐ dāng shì zhī zuò, lì fāng gǔ zhī cái rén, yuǎn zé yáng mǎ cáo wáng, jìn zé pān lù yán xiè, ér guān qí qiǎn cí yòng xīn, liǎo bù xiāng sì. ruò yǐ jīn wén wéi shì, zé gǔ wén wèi fēi ruò xī xián kě chēng, zé jīn tǐ yí qì. jù wèi hé gè, zé wèi zhī gǎn xǔ. yòu shí yǒu xiào xiè kāng lè péi hóng lú wén zhě, yì pō yǒu huò yān. hé zhě? xiè kè tǔ yán tiān bá, chū yú zì rán, shí yǒu bù jū, shì qí zāo pò péi shì nǎi shì liáng shǐ zhī cái, liǎo wú piān shí zhī měi. shì wéi xué xiè zé bù jiè qí jīng huá, dàn dé qí rǒng cháng shī péi zé miè jué qí suǒ zhǎng, wéi dé qí suǒ duǎn. xiè gù qiǎo bù kě jiē, péi yì zhì bù yí mù. gù xiōng chí yì duàn zhī lǚ, hǎo míng wàng shí zhī lèi, fāng fēn ròu yú rén shòu, chěng xì kè yú hán dān, rù bào wàng chòu, xiào yóu zhì huò. jué yǔ xiè shēng, qǐ sān qiān zhī kě jí fú yīng péi shì, jù liǎng táng zhī bù chuán. gù yù huī jīn xǐ, fǎn wèi zhuō mù suǒ chī bā rén xià lǐ, gèng hé yǐng zhōng zhī tīng. yáng chūn gāo ér bù hé, miào shēng jué ér bù xún. jìng bù jīng tǎo zī zhū, hé liàng wén zhì, yǒu yì qiǎo xīn, zhōng kuì yán shǒu. shì yǐ wò yú huái yù zhī shì, zhān zhèng bāng ér zhī tuì zhāng fǔ cuì lǚ zhī rén, wàng mǐn xiāng ér tàn xī. shī jì ruò cǐ, bǐ yòu rú zhī. tú yǐ yān mò bù yán, shòu qí qū rǎn zhǐ zhá wú qíng, rèn qí yáo bì. shén yǐ zāi, wén zhī héng liú, yī zhì yú cǐ!
吾既拙于为文,不敢轻有掎摭。但以当世之作,历方古之才人,远则扬、马、 曹、王,近则潘、陆、颜、谢,而观其遣辞用心,了不相似。若以今文为是,则古 文为非;若昔贤可称,则今体宜弃。俱为盍各,则未之敢许。又时有效谢康乐、裴 鸿胪文者,亦颇有惑焉。何者?谢客吐言天拔,出于自然,时有不拘,是其糟粕; 裴氏乃是良史之才,了无篇什之美。是为学谢则不届其精华,但得其冗长;师裴则 蔑绝其所长,惟得其所短。谢故巧不可阶,裴亦质不宜慕。故胸驰臆断之侣,好名 忘实之类,方分肉于仁兽,逞郤克于邯郸,入鲍忘臭,效尤致祸。决羽谢生,岂三 千之可及;伏膺裴氏,惧两唐之不传。故玉徽金铣,反为拙目所嗤;《巴人下里》, 更合郢中之听。《阳春》高而不和,妙声绝而不寻。竟不精讨锱铢,核量文质,有 异《巧心》,终愧妍手。是以握瑜怀玉之士,瞻郑邦而知退;章甫翠履之人,望闽 乡而叹息。诗既若此,笔又如之。徒以烟墨不言,受其驱染;纸札无情,任其摇襞。 甚矣哉,文之横流,一至于此!
zhì rú jìn shì xiè tiǎo shěn yuē zhī shī, rèn fǎng lù chuí zhī bǐ, sī shí wén zhāng zhī guān miǎn, shù zuò zhī kǎi mó. zhāng shì jiǎn zhī fù, zhōu shēng yì zhī biàn, yì chéng jiā shǒu, nán kě fù yù. wén zhāng wèi zhuì, bì yǒu yīng jué lǐng xiù zhī zhě, fēi dì ér shuí. měi yù lùn zhī, wú kě yǔ yǔ, sī yán zi jiàn, yī gòng shāng què. biàn zī qīng zhuó, shǐ rú jīng wèi lùn zī yuè dàn, lèi bǐ rǔ nán. zhū dān jì dìng, cí huáng yǒu bié, shǐ fū huái shǔ zhī cán, làn yú zì chǐ. pì sī yuán shào, wèi jiàn zǐ jiāng tóng bǐ dào niú, yáo xiū wáng liè. xiāng sī bú jiàn, wǒ láo rú hé.
至如近世谢朓、沈约之诗,任昉、陆倕之笔,斯实文章之冠冕,述作之楷模。 张士简之赋,周升逸之辩,亦成佳手,难可复遇。文章未坠,必有英绝;领袖之者, 非弟而谁。每欲论之,无可与语,思言子建,一共商榷。辩兹清浊,使如泾、渭; 论兹月旦,类彼汝南。硃丹既定,雌黄有别,使夫怀鼠知惭,滥竽自耻。譬斯袁绍, 畏见子将;同彼盗牛,遥羞王烈。相思不见,我劳如何。
tài qīng zhōng, hóu jǐng kòu xiàn jīng dū jí tài zōng jí wèi, yǐ jiān wú wèi dù zhī shàng shū. shí shàng liú zhū fān, bìng jù zhōu jù jǐng, jǐng jiǎo zhào qiǎn jiān wú shǐ jiāng zhōu, yù dāng yáng gōng dà xīn, dà xīn xún jǔ zhōu jiàng zéi. jiān wú yīn táo rù jiàn chāng jiè, jiǔ zhī, fāng dé fù jiāng líng, wèi jǐ zú. wén jí xíng yú shì.
太清中,侯景寇陷京都;及太宗即位,以肩吾为度支尚书。时上流诸蕃,并据 州拒景,景矫诏遣肩吾使江州,喻当阳公大心,大心寻举州降贼。肩吾因逃入建昌 界,久之,方得赴江陵,未几卒。文集行于世。
liú zhāo, zì xuān qīng, píng yuán gāo táng rén, jìn tài wèi shí jiǔ shì sūn yě. zǔ bó lóng, jū fù yōu yǐ xiào wén, sòng wǔ dì chì huáng tài zǐ zhū wáng bìng wǎng diào wèi, guān zhì shào fǔ qīng. fù biāo, qí zhēng lǔ jìn ān wáng jì shì. zhāo yòu qīng jǐng, qī suì tōng lǎo zhuāng yì. jì zhǎng, qín xué shàn zhǔ wén, wài xiōng jiāng yān zǎo xiāng chèn shǎng. tiān jiàn chū, qǐ jiā fèng cháo qǐng, lèi qiān zhēng běi xíng cān jūn shàng shū cāng bù láng, xún chú wú xī lìng. lì wèi xuān huì yù zhāng wáng zhōng jūn lín chuān wáng jì shì. chū, zhāo bó fù róng jí zhòng jiā jìn shū zhù gàn bǎo jìn jì wèi sì shí juǎn, zhì zhāo yòu jí hòu hàn tóng yì yǐ zhù fàn yè shū, shì chēng bó xī. qiān tōng zhí láng, chū wèi shàn lìng, zú guān. jí zhù hòu hàn yī bǎi bā shí juǎn, yòu tóng chuán shí juǎn, wén jí shí juǎn.
刘昭,字宣卿,平原高唐人,晋太尉实九世孙也。祖伯龙,居父忧以孝闻,宋 武帝敕皇太子诸王并往吊慰,官至少府卿。父彪,齐征虏晋安王记室。昭幼清警, 七岁通《老》、《庄》义。既长,勤学善属文,外兄江淹早相称赏。天监初,起家 奉朝请,累迁征北行参军、尚书仓部郎,寻除无锡令。历为宣惠豫章王、中军临川 王记室。初,昭伯父肜集众家《晋书》注干宝《晋纪》为四十卷,至昭又集《后汉》 同异以注范晔书,世称博悉。迁通直郎,出为剡令,卒官。《集注后汉》一百八十 卷,《幼童传》十卷,文集十卷。
zi tāo, zì yán míng. yì hào xué, tōng sān lǐ. dà tóng zhōng, wèi shàng shū cí bù láng, xún qù zhí, bù fù shì. tāo dì huǎn, zì hán dù, shǎo zhī míng. lì guān ān xī xiāng dōng wáng jì shì, shí xī fǔ shèng jí wén xué, huǎn jū qí shǒu. chú tōng zhí láng, é qiān zhèn nán xiāng dōng wáng zhōng lù shì, fù suí fǔ jiāng zhōu, zú.
子縚,字言明。亦好学,通《三礼》。大同中,为尚书祠部郎,寻去职,不复 仕。縚弟缓,字含度,少知名。历官安西湘东王记室,时西府盛集文学,缓居其首。 除通直郎,俄迁镇南湘东王中录事,复随府江州,卒。
hé xùn, zì zhòng yán, dōng hǎi tán rén yě. zēng zǔ chéng tiān, sòng yù shǐ zhōng chéng. zǔ yì, yuán wài láng. fù xún, qí tài wèi zhōng bīng cān jūn. xùn bā suì néng fù shī, ruò guàn, zhōu jǔ xiù cái. nán xiāng fàn yún jiàn qí duì cè, dà xiāng chèn shǎng, yīn jié wàng nián jiāo hǎo. zì shì yī wén yī yǒng, yún zhé jiē shǎng, wèi suǒ qīn yuē:" qǐng guān wén rén, zhì zé guò rú, lì zé shāng sú qí néng hán qīng zhuó, zhōng jīn gǔ, jiàn zhī hé shēng yǐ." shěn yuē yì ài qí wén, cháng wèi xùn yuē:" wú měi dú qīng shī, yī rì sān fù, yóu bù néng yǐ." qí wéi míng liú suǒ chēng rú cǐ.
何逊,字仲言,东海郯人也。曾祖承天,宋御史中丞。祖翼,员外郎。父询, 齐太尉中兵参军。逊八岁能赋诗,弱冠,州举秀才。南乡范云见其对策,大相称赏, 因结忘年交好。自是一文一咏,云辄嗟赏,谓所亲曰:“顷观文人,质则过儒,丽 则伤俗;其能含清浊,中今古,见之何生矣。”沈约亦爱其文,尝谓逊曰:“吾每 读卿诗,一日三复,犹不能已。”其为名流所称如此。
tiān jiàn zhōng, qǐ jiā fèng cháo qǐng, qiān zhōng wèi jiàn ān wáng shuǐ cáo xíng cān jūn, jiān jì shì. wáng ài wén xué zhī shì, rì yǔ yóu yàn, jí qiān jiāng zhōu, xùn yóu zhǎng shū jì. hái wèi ān xī ān chéng wáng cān jūn shì, jiān shàng shū shuǐ bù láng, mǔ yōu qù zhí. fú què, chú rén wēi lú líng wáng jì shì, fù suí fǔ jiāng zhōu, wèi jǐ zú. dōng hǎi wáng sēng rú jí qí wén wèi bā juǎn. chū, xùn wén zhāng yǔ liú xiào chuò bìng jiàn zhòng yú shì, shì wèi zhī" hé liú". shì zǔ zhe lùn lùn zhī yún:" shī duō ér néng zhě shěn yuē, shǎo ér néng zhě xiè tiǎo hé xùn."
天监中,起家奉朝请,迁中卫建安王水曹行参军,兼记室。王爱文学之士,日 与游宴,及迁江州,逊犹掌书记。还为安西安成王参军事,兼尚书水部郎,母忧去 职。服阕,除仁威庐陵王记室,复随府江州,未几卒。东海王僧孺集其文为八卷。 初,逊文章与刘孝绰并见重于世,世谓之“何刘”。世祖著论论之云:“诗多而能 者沈约,少而能者谢朓、何逊。”
shí yǒu kuài jī yú qiān, gōng wèi wǔ yán shī, míng yǔ xùn xiāng liè, guān zhì wáng guó shì láng. qí hòu yòu yǒu kuài jī kǒng wēng guī jì yáng jiāng bì, bìng wèi nán píng wáng dà sī mǎ fǔ jì shì. wēng guī yì gōng wèi shī, bì bó xué yǒu sī lǐ, gèng zhù lún yǔ xiào jīng. èr rén bìng yǒu wén jí.
时有会稽虞骞,工为五言诗,名与逊相埒,官至王国侍郎。其后又有会稽孔翁 归、济阳江避,并为南平王大司马府记室。翁归亦工为诗,避博学有思理,更注 《论语》、《孝经》。二人并有文集。
zhōng róng, zì zhòng wěi, yǐng chuān zhǎng shè rén, jìn shì zhōng yǎ qī shì sūn yě. fù dǎo, qí zhōng jūn cān jūn. róng yǔ xiōng wán dì yǔ bìng hào xué, yǒu sī lǐ. róng, qí yǒng míng zhōng wèi guó zǐ shēng, míng zhōu yì, wèi jūn wáng jiǎn lǐng jì jiǔ, pō shǎng jiē zhī. jǔ běn zhōu xiù cái. qǐ jiā wáng guó shì láng, qiān fǔ jūn xíng cān jūn, chū wèi ān guó lìng. yǒng yuán mò, chú sī tú xíng cān jūn. tiān jiàn chū, zhì dù suī gé, ér rì bù xiá jǐ, róng nǎi yán yuē:" yǒng yuán zhào luàn, zuò nòng tiān jué, xūn fēi jí róng, guān yǐ huì jiù. huī yī jīn ér qǔ jiǔ liè, jì piàn zhá yǐ zhāo liù xiào qí dōu sāi shì, láng jiāng tián jiē. fú jì yīng zǔ, shàng wèi zāng huò zhī shì zhí wéi huáng sàn, yóu gōng xū tú zhī yì. míng shí xiáo wěn, zī yān mò shén. chén yú wèi jūn guān shì sù zú shì rén, zì yǒu qīng guàn, ér yīn sī shòu jué, yī yí xuē chú, yǐ chéng jiǎo jìng. ruò lì xìng hán rén, tīng jí qí mén pǐn, bù dàng yīn jūn, suì làn qīng jí. ruò qiáo zá cāng chǔ, yīng zài suí fù, zhèng yí yán duàn lù lì, jué qí fáng zhèng, zhí qǐ xū hào ér yǐ. jǐn jié yú zhōng, bù xù zhòng kǒu." chì fù shàng shū xíng zhī. qiān zhōng jūn lín chuān wáng xíng cān jūn. héng yáng wáng yuán jiǎn chū shǒu kuài jī, yǐn wèi níng shuò jì shì, zhuān zhǎng wén hàn. shí jū shì hé yìn zhù shì ruò xié shān, shān fā hóng shuǐ, piào bá shù shí, cǐ shì dú cún. yuán jiǎn mìng róng zuò ruì shì sòng yǐ jīng biǎo zhī, cí shén diǎn lì, xuǎn xī zhōng láng jìn ān wáng jì shì.
钟嵘,字仲伟,颍川长社人,晋侍中雅七世孙也。父蹈,齐中军参军。嵘与兄 岏、弟屿并好学,有思理。嵘,齐永明中为国子生,明《周易》,卫军王俭领祭酒, 颇赏接之。举本州秀才。起家王国侍郎,迁抚军行参军,出为安国令。永元末,除 司徒行参军。天监初,制度虽革,而日不暇给,嵘乃言曰:“永元肇乱,坐弄天爵, 勋非即戎,官以贿就。挥一金而取九列,寄片札以招六校;骑都塞市,郎将填街。 服既缨组,尚为臧获之事;职唯黄散,犹躬胥徒之役。名实淆紊,兹焉莫甚。臣愚 谓军官是素族士人,自有清贯,而因斯受爵,一宜削除,以惩侥竞。若吏姓寒人, 听极其门品,不当因军,遂滥清级。若侨杂伧楚,应在绥附,正宜严断禄力,绝其 妨正,直乞虚号而已。谨竭愚忠,不恤众口。”敕付尚书行之。迁中军临川王行参 军。衡阳王元简出守会稽,引为宁朔记室,专掌文翰。时居士何胤筑室若邪山,山 发洪水,漂拔树石,此室独存。元简命嵘作《瑞室颂》以旌表之,辞甚典丽,选西 中郎晋安王记室。
róng cháng pǐn gǔ jīn wǔ yán shī, lùn qí yōu liè, míng wéi shī píng. qí xù yuē:
嵘尝品古今五言诗,论其优劣,名为《诗评》。其序曰:
qì zhī dòng wù, wù zhī gǎn rén, gù yáo dàng xìng qíng, xíng zhū wǔ yǒng. yù yǐ zhào zhú sān cái, huī lì wàn yǒu, líng qí dài zhī yǐ zhì xiǎng, yōu wēi jí zhī yǐ zhāo gào. dòng tiān dì, gǎn guǐ shén, mò jìn yú shī. xī nán fēng zhī cí, qīng yún zhī sòng, jué yì xiòng yǐ. xià gē yuē" yù táo hū yǔ xīn", chǔ yáo yún" míng yú yuē zhèng zé", suī shī tǐ wèi quán, rán lüè shì wǔ yán zhī làn shāng yě. dǎi hàn lǐ líng, shǐ zhe wǔ yán zhī mù. gǔ shī miǎo miǎo, rén dài nán xiáng, tuī qí wén tǐ, gù shì yán hàn zhī zhì, fēi shuāi zhōu zhī chàng yě. zì wáng yáng méi mǎ zhī tú, cí fù jìng shuǎng, ér yín yǒng mí wén. cóng lǐ dū wèi qì bān jié yú, jiāng bǎi nián jiān, yǒu fù rén yān, yī rén ér yǐ. shī rén zhī fēng, dùn yǐ quē sàng. dōng jīng èr bǎi zài zhōng, wéi yǒu bān gù yǒng shǐ, zhì mù wú wén zhì. jiàng jí jiàn ān, cáo gōng fù zǐ, dǔ hǎo sī wén píng yuán xiōng dì, yù wéi wén dòng liú zhēn wáng càn, wèi qí yǔ jì. cì yǒu pān lóng tuō fèng, zì zhì yú shǔ chē zhě, gài jiāng bǎi jì. bīn bīn zhī shèng, dà bèi yú shí yǐ! ěr hòu líng chí shuāi wēi, qì yú yǒu jìn. tài kāng zhōng, sān zhāng èr lù, liǎng pān yī zuǒ, bó ěr fù xīng, zhǒng wǔ qián wáng, fēng liú wèi mò, yì wén zhāng zhī zhōng xīng yě. yǒng jiā shí, guì huáng lǎo, shàng xū tán, yú shí piān shí, lǐ guò qí cí, dàn hū guǎ wèi. yuán jí jiāng biǎo, wēi bō shàng chuán, sūn chuò xǔ xún huán yǔ zhū gōng, jiē píng diǎn shì dào dé lùn, jiàn ān zhī fēng jǐn yǐ. xiān shì guō jǐng chún yòng jùn shàng zhī cái, chuàng biàn qí tǐ liú yuè shí zhàng qīng gāng zhī qì, zàn chéng jué měi. rán bǐ zhòng wǒ guǎ, wèi néng dòng sú. dǎi yì xī zhōng, xiè yì shòu fěi rán jì zuò yuán jiā chū, yǒu xiè líng yùn, cái gāo cí shèng, fù yàn nán zōng, gù yǐ hán kuà liú guō, líng lì pān zuǒ. gù zhī chén sī wèi jiàn ān zhī jié, gōng gàn zhòng xuān wèi fǔ lù jī wèi tài kāng zhī yīng, ān rén jǐng yáng wèi fǔ xiè kè wèi yuán jiā zhī xióng, yán yán nián wèi fǔ: cǐ jiē wǔ yán zhī guān miǎn, wén cí zhī mìng shì.
气之动物,物之感人,故摇荡性情,形诸舞咏。欲以照烛三才,辉丽万有,灵 祇待之以致飨,幽微藉之以昭告。动天地,感鬼神,莫近于诗。昔《南风》之辞, 《卿云》之颂,厥义夐矣。《夏歌》曰“郁陶乎予心”,楚谣云“名余曰正则”, 虽诗体未全,然略是五言之滥觞也。逮汉李陵,始著五言之目。古诗眇邈,人代难 详,推其文体,固是炎汉之制,非衰周之倡也。自王、扬、枚、马之徒,辞赋竞爽, 而吟咏靡闻。从李都尉讫班婕妤,将百年间,有妇人焉,一人而已。诗人之风,顿 已缺丧。东京二百载中,唯有班固《咏史》,质木无文致。降及建安,曹公父子, 笃好斯文;平原兄弟,郁为文栋;刘桢、王粲,为其羽冀。次有攀龙托凤,自致于 属车者,盖将百计。彬彬之盛,大备于时矣!尔后陵迟衰微,讫于有晋。太康中, 三张二陆,两潘一左,勃尔复兴,踵武前王,风流未沫,亦文章之中兴也。永嘉时, 贵黄、老,尚虚谈,于时篇什,理过其辞,淡乎寡味。爰及江表,微波尚传,孙绰、 许询、桓、庾诸公,皆平典似《道德论》,建安之风尽矣。先是郭景纯用俊上之才, 创变其体;刘越石仗清刚之气,赞成厥美。然彼众我寡,未能动俗。逮义熙中,谢 益寿斐然继作;元嘉初,有谢灵运,才高辞盛,富艳难踪,固已含跨刘、郭,陵轹 潘、左。故知陈思为建安之杰,公干、仲宣为辅;陆机为太康之英,安仁、景阳为 辅;谢客为元嘉之雄,颜延年为辅:此皆五言之冠冕,文辞之命世。
fū sì yán wén yuē yì guǎng, qǔ xiào fēng sāo, biàn kě duō de, měi kǔ wén fán ér yì shǎo, gù shì hǎn xí yān. wǔ yán jū wén cí zhī yào, shì zhòng zuò zhī yǒu zī wèi zhě yě, gù yún huì yú liú sú. qǐ bù yǐ zhǐ shì qiǎn xíng, qióng qíng xiě wù, zuì wéi xiáng qiè zhě xié! gù shī yǒu sān yì yān, yī yuē xìng, èr yuē fù, sān yuē bǐ. wén yǐ jǐn ér yì yǒu yú, xìng yě yīn wù yù zhì, bǐ yě zhí shū qí shì, yù yán xiě wù, fù yě. hóng sī sān yì, zhuó ér yòng zhī, gàn zhī yǐ fēng lì, rùn zhī yǐ dān cǎi, shǐ wèi zhī zhě wú jí, wén zhī zhě dòng xīn, shì shī zhī zhì yě. ruò zhuān yòng bǐ xīng, zé huàn zài yì shēn, yì shēn zé cí zhì. ruò dàn yòng fù tǐ, zé huàn zài yì fú, yì fú zé wén sàn. xī chéng liú yí, wén wú zhǐ pō, yǒu wú màn zhī lèi yǐ.
夫四言文约意广,取效《风》、《骚》,便可多得,每苦文烦而意少,故世罕 习焉。五言居文辞之要,是众作之有滋味者也,故云会于流俗。岂不以指事遣形, 穷情写物,最为详切者邪!故《诗》有三义焉,一曰兴,二曰赋,三曰比。文已尽 而意有余,兴也;因物喻志,比也;直书其事,寓言写物,赋也。弘斯三义,酌而 用之,干之以风力,润之以丹采,使味之者无极,闻之者动心,是诗之至也。若专 用比、兴,则患在意深,意深则辞踬。若但用赋体,则患在意浮,意浮则文散。嬉 成流移,文无止泊,有芜漫之累矣。
ruò nǎi chūn fēng chūn niǎo, qiū yuè qiū chán, xià yún shǔ yǔ, dōng yuè qí hán, sī sì hòu zhī gǎn zhū shī zhě yě. jiā huì jì shī yǐ qīn, lí qún tuō shī yǐ yuàn. zhì yú chǔ chén qù jìng, hàn qiè cí gōng huò gǔ héng shuò yě, huò hún zhú fēi péng huò fù gē wài shù, huò shā qì xióng biān sài kè yī dān, shuāng guī lèi jǐn. yòu shì yǒu jiě pèi chū cháo, yī qù wàng fǎn nǚ yǒu yáng é rù chǒng, zài pàn qīng guó. fán sī zhǒng zhǒng, gǎn dàng xīn líng, fēi chén shī hé yǐ zhǎn qí yì, fēi cháng gē hé yǐ shì qí qíng? gù yuē:" shī kě yǐ qún, kě yǐ yuàn." shǐ qióng jiàn yì ān, yōu jū mí mèn, mò shàng yú shī yǐ. gù cí rén zuò zhě, wǎng bù ài hào. jīn zhī shì sú, sī fēng chì yǐ. cái néng shèng yī, fǔ jiù xiǎo xué, bì gān xīn ér chí wù yān. yú shì yōng yīn zá tǐ, gè wèi jiā fǎ. zhì yú gāo yú zǐ dì, chǐ wén bù dǎi, zhōng cháo diǎn zhuì, fēn yè shēn yín, dú guān wèi wèi jǐng cè, zhòng shì zhōng lún píng dùn. cì yǒu qīng dàng zhī tú, xiào cáo liú wèi gǔ zhuō, wèi bào zhāo xī huáng shàng rén, xiè tiǎo jīn gǔ dú bù ér shī bào zhāo zhōng bù jí" rì zhōng shì cháo mǎn", xué xiè tiǎo liè dé" huáng niǎo dù qīng zhī". tú zì qì yú gāo tīng, wú shè yú wén liú yǐ.
若乃春风春鸟,秋月秋蝉,夏云暑雨,冬月祁寒,斯四候之感诸诗者也。嘉会 寄诗以亲,离群托诗以怨。至于楚臣去境,汉妾辞宫;或骨横朔野,或魂逐飞蓬; 或负戈外戍,或杀气雄边;塞客衣单,霜闺泪尽。又士有解佩出朝,一去忘反;女 有扬蛾入宠,再盼倾国。凡斯种种,感荡心灵,非陈诗何以展其义,非长歌何以释 其情?故曰:“《诗》可以群,可以怨。”使穷贱易安,幽居靡闷,莫尚于诗矣。 故辞人作者,罔不爱好。今之士俗,斯风炽矣。裁能胜衣,甫就小学,必甘心而驰 骛焉。于是庸音杂体,各为家法。至于膏腴子弟,耻文不逮,终朝点缀,分夜呻吟, 独观谓为警策,众视终沦平钝。次有轻荡之徒,笑曹、刘为古拙,谓鲍昭羲皇上人, 谢朓今古独步;而师鲍昭终不及“日中市朝满”,学谢朓劣得“黄鸟度青枝”。徒 自弃于高听,无涉于文流矣。
róng guān wáng gōng jìn shēn zhī shì, měi bó lùn zhī yú, hé cháng bù yǐ shī wèi kǒu shí, suí qí shì yù, shāng què bù tóng. zī miǎn bìng fàn, zhū zǐ xiāng duó, xuān huá jìng qǐ, zhǔn dì wú yī. jìn péng chéng liú shì zhāng, jùn shǎng zhī shì, jí qí xiáo luàn, yù wèi dāng shì shī pǐn, kǒu chén biāo bǎng, qí wén wèi suì, róng gǎn ér zuò yān. xī jiǔ pǐn lùn rén, qī lüè cái shì, xiào yǐ bīn shí, chéng duō wèi zhí zhì ruò shī zhī wèi jì, jiào ěr kě zhī, yǐ lèi tuī zhī, dài tóng bó yì. fāng jīn huáng dì zī shēng zhī zhī shàng cái, tǐ shěn yù zhī yōu sī, wén lì rì yuè, xué jiū tiān rén, xī zài guì yóu, yǐ wèi chēng shǒu kuàng bā niè jì yǎn, fēng mǐ yún zhēng, bào yù zhě lián jiān, wò zhū zhě zhǒng wǔ. gù yǐ nì hàn wèi ér fú gù, tūn jìn sòng yú xiōng zhōng. liàng fēi nóng gē yuán yì, gǎn zhì liú bié. róng zhī jīn lù, shù zhōu yóu yú lǘ lǐ, jūn zhī yú tán xiào ěr.
嵘观王公搢绅之士,每博论之余,何尝不以诗为口实,随其嗜欲,商榷不同。 淄渑并泛,硃紫相夺,喧哗竞起,准的无依。近彭城刘士章,俊赏之士,疾其淆乱, 欲为当世诗品,口陈标榜,其文未遂,嵘感而作焉。昔九品论人,《七略》裁士, 校以宾实,诚多未值;至若诗之为技,较尔可知,以类推之,殆同博弈。方今皇帝 资生知之上才,体沈郁之幽思,文丽日月,学究天人,昔在贵游,已为称首;况八 枿既掩,风靡云蒸,抱玉者连肩,握珠者踵武。固以睨汉、魏而弗顾,吞晋、宋于 胸中。谅非农歌辕议,敢致流别。嵘之今录,庶周游于闾里,均之于谈笑耳。
qǐng zhī, zú guān.
顷之,卒官。
wán, zì cháng yuè, guān zhì fǔ cān jūn jiàn kāng píng. zhe liáng lì chuán shí juǎn. yǔ, zì jì wàng, yǒng jiā jùn chéng. tiān jiàn shí wǔ nián, chì xué shì zhuàn biàn lüè, yǔ yì yù yān. xiōng dì bìng yǒu wén jí.
岏,字长岳,官至府参军、建康平。著《良吏传》十卷。屿,字季望,永嘉郡 丞。天监十五年,敕学士撰《遍略》,屿亦预焉。兄弟并有文集。
zhōu xìng sì, zì sī zuǎn, chén jùn xiàng rén, hàn tài zǐ tài fù kān hòu yě. gāo zǔ níng, jìn zhēng xī fǔ cān jūn yí dōu tài shǒu. xìng sì shì jū gū shú. nián shí sān, yóu xué jīng shī, jī shí yú zài, suì bó tōng jì zhuàn, shàn zhǔ wén. cháng bù zì gū shú, tóu sù nì lǚ, yè yǒu rén wèi zhī yuē:" zi cái xué mài shì, chū dāng jiàn shí guì chén, zú bèi zhī yīng zhǔ." yán zhōng, bù cè suǒ zhī. qí lóng chāng zhōng, shì zhōng xiè fěi wèi wú xīng tài shǒu, wéi yǔ xìng sì tán wén shǐ ér yǐ. jí bà jùn hái, yīn dà xiāng chèn jiàn. běn zhōu jǔ xiù cái, chú guì yáng jùn chéng, tài shǒu wáng róng sù xiāng shǎng hǎo, lǐ zhī shén hòu. gāo zǔ gé mìng, xìng sì zòu xiū píng fù, qí wén shén měi, gāo zǔ jiā zhī. bài ān chéng wáng guó shì láng, zhí huá lín shěng. qí nián, hé nán xiàn wǔ mǎ, zhào xìng sì yǔ dài zhào dào hàng zhāng lǜ wèi fù, gāo zǔ yǐ xìng sì wèi gōng. zhuó yuán wài sàn qí shì láng, jìn zhí wén dé shòu guāng shěng. shì shí, gāo zǔ yǐ sān qiáo jiù zhái wèi guāng zhái sì, chì xìng sì yǔ lù chuí gè zhì sì bēi. jí chéng jù zòu, gāo zǔ yòng xìng sì suǒ zhì zhě. zì shì tóng biǎo míng zhà táng jié běi fá xí cì yùn wáng xī zhī shū qiān zì, bìng shǐ xìng sì wéi wén měi zòu, gāo zǔ zhé chēng shàn, jiā cì jīn bó. jiǔ nián, chú xīn ān jùn chéng, zhì mǎn, fù wèi yuán wài sàn qí shì láng, zuǒ zhuàn guó shǐ. shí èr nián, qiān jǐ shì zhōng, zhuàn wén rú gù. xìng sì liǎng shǒu xiān huàn fēng jū, shì nián yòu rǎn lì jí, zuǒ mù máng, gāo zǔ fǔ qí shǒu, jiē yuē:" sī rén yě ér yǒu sī jí yě!" shǒu shū zhì jū fāng yǐ cì zhī. qí jiàn xī rú cǐ. rèn fǎng yòu ài qí cái, cháng yán yuē:" zhōu xìng sì ruò wú jí, xún rì dāng zhì yù shǐ zhōng chéng." shí sì nián, chú lín chuān jùn chéng. shí qī nián, fù wèi jǐ shì zhōng, zhí xī shěng. zuǒ wèi lǜ zhōu shě fèng chì zhù gāo zǔ suǒ zhì lì dài fù, qǐ xìng sì zhù yān. pǔ tōng èr nián, zú. suǒ zhuàn huáng dì shí lù huáng dé jì qǐ jū zhù zhí yí děng bǎi yú juǎn, wén jí shí juǎn.
周兴嗣,字思纂,陈郡项人,汉太子太傅堪后也。高祖凝,晋征西府参军、宜 都太守。兴嗣世居姑孰。年十三,游学京师,积十余载,遂博通记传,善属文。尝 步自姑孰,投宿逆旅,夜有人谓之曰:“子才学迈世,初当见识贵臣,卒被知英主。” 言终,不测所之。齐隆昌中,侍中谢朏为吴兴太守,唯与兴嗣谈文史而已。及罢郡 还,因大相称荐。本州举秀才,除桂阳郡丞,太守王嵘素相赏好,礼之甚厚。高祖 革命,兴嗣奏《休平赋》,其文甚美,高祖嘉之。拜安成王国侍郎,直华林省。其 年,河南献儛马,诏兴嗣与待诏到沆、张率为赋,高祖以兴嗣为工。擢员外散骑侍 郎,进直文德、寿光省。是时,高祖以三桥旧宅为光宅寺,敕兴嗣与陆倕各制寺碑。 及成俱奏,高祖用兴嗣所制者。自是《铜表铭》、《栅塘碣》、《北伐檄》、《次 韵王羲之书千字》,并使兴嗣为文;每奏,高祖辄称善,加赐金帛。九年,除新安 郡丞,秩满,复为员外散骑侍郎,佐撰国史。十二年,迁给事中,撰文如故。兴嗣 两手先患风疽,是年又染疠疾,左目盲,高祖抚其手,嗟曰:“斯人也而有斯疾也!” 手疏治疽方以赐之。其见惜如此。任昉又爱其才,常言曰:“周兴嗣若无疾,旬日 当至御史中丞。”十四年,除临川郡丞。十七年,复为给事中,直西省。左卫率周 舍奉敕注高祖所制历代赋,启兴嗣助焉。普通二年,卒。所撰《皇帝实录》、《皇 德记》、《起居注》、《职仪》等百余卷,文集十卷。
wú jūn, zì shū xiáng, wú xīng gù zhāng rén yě. jiā shì hán jiàn, zhì jūn hào xué yǒu jùn cái. shěn yuē cháng jiàn jūn wén, pō xiāng chèn shǎng. tiān jiàn chū, liǔ yùn wèi wú xīng, zhào bǔ zhǔ bù, rì yǐn yǔ fù shī. jūn wén tǐ qīng bá yǒu gǔ qì, hǎo shì zhě huò xiào zhī, wèi wèi" wú jūn tǐ". jiàn ān wáng wěi wèi yáng zhōu, yǐn jiān jì shì, zhǎng wén hàn. wáng qiān jiāng zhōu, bǔ guó shì láng, jiān fǔ chéng jú. hái chú fèng cháo qǐng. xiān shì, jūn biǎo qiú zhuàn qí chūn qiū. shū chéng zòu zhī, gāo zǔ yǐ qí shū bù shí, shǐ zhōng shū shè rén liú zhī lín jié wèn shù tiáo, jìng zhī lí wú duì, chì fù shěng fén zhī, zuò miǎn zhí. xún yǒu chì zhào jiàn, shǐ zhuàn tōng shǐ, qǐ sān huáng, qì qí dài, jūn cǎo běn jì shì jiā gōng yǐ bì, wéi liè zhuàn wèi jiù. pǔ tōng yuán nián, zú, shí nián wǔ shí èr. jūn zhù fàn yè hòu hàn shū jiǔ shí juǎn, zhe qí chūn qiū sān shí juǎn miào jì shí juǎn shí èr zhōu jì shí liù juǎn qián táng xiān xián chuán wǔ juǎn xù wén shì wǔ juǎn, wén jí èr shí juǎn.
吴均,字叔庠,吴兴故鄣人也。家世寒贱,至均好学有俊才。沈约尝见均文, 颇相称赏。天监初,柳恽为吴兴,召补主簿,日引与赋诗。均文体清拔有古气,好 事者或斅之,谓为“吴均体”。建安王伟为扬州,引兼记室,掌文翰。王迁江州, 补国侍郎,兼府城局。还除奉朝请。先是,均表求撰《齐春秋》。书成奏之,高祖 以其书不实,使中书舍人刘之遴诘问数条,竟支离无对,敕付省焚之,坐免职。寻 有敕召见,使撰《通史》,起三皇,讫齐代,均草本纪、世家功已毕,唯列传未就。 普通元年,卒,时年五十二。均注范晔《后汉书》九十卷,著《齐春秋》三十卷、 《庙记》十卷、《十二州记》十六卷、《钱唐先贤传》五卷、《续文释》五卷,文 集二十卷。
xiān shì, yǒu guǎng líng gāo shuǎng jì yáng jiāng hóng kuài jī yú qiān, bìng gōng zhǔ wén. shuǎng, qí yǒng míng zhōng zèng wèi jūn wáng jiǎn shī, wèi jiǎn suǒ shǎng, jí lǐng dān yáng yǐn, jǔ shuǎng jùn xiào lián. tiān jiàn chū, lì guān zhōng jūn lín chuān wáng cān jūn. chū wèi jìn líng lìng, zuò shì xì yě, zuò huò yú fù yǐ zì kuàng, qí wén shén gōng. hòu yù shè huò miǎn, qǐng zhī, zú. hóng wèi jiàn yáng lìng, zuò shì sǐ. qiān guān zhì wáng guó shì láng. bìng yǒu wén jí.
先是,有广陵高爽、济阳江洪、会稽虞骞,并工属文。爽,齐永明中赠卫军王 俭诗,为俭所赏,及领丹阳尹,举爽郡孝廉。天监初,历官中军临川王参军。出为 晋陵令,坐事系冶,作《镬鱼赋》以自况,其文甚工。后遇赦获免,顷之,卒。洪 为建阳令,坐事死。骞官至王国侍郎。并有文集。