zhǎng shān lǐ xiào lián zhì jūn yì qīng zhōu, tú zhōng yù liù qī rén, yǔ yīn lèi yàn. shěn shì liǎng jiá jù yǒu bān, dà rú qián, yì zhī, yīn wèn hé bìng zhī tóng. kè yuē: jiù suì kè yún nán, rì mù shī dào, rù dà shān zhōng, jué hè chán yán, bù kě dé chū. yīn gòng xì mǎ jiě zhuāng, bàng shù qī zhǐ. yè shēn, hǔ bào xiāo chī, cì dì háo dòng, zhū kè bào xī xiāng xiàng, bù néng mèi. hū jiàn yī dà rén lái, gāo yǐ zhàng xǔ. kè tuán fú mò gǎn xī. dà rén zhì, yǐ shǒu jué mǎ ér shí, liù qī pǐ qǐng kè dōu jǐn jì ér zhé shù shàng zhǎng tiáo, zhuō rén shǒu chuān sāi, rú guàn yú zhuàng, guàn qì, tí xíng shù bù, tiáo cuì zhé yǒu shēng. dà rén shì kǒng zhuì luò, nǎi qū tiáo zhī liǎng duān, yā yǐ jù shí ér qù. kè jué qí qù yuǎn, chū pèi dāo zì duàn guàn tiáo, fù tòng jí zǒu. jiàn dà rén yòu dǎo yī rén jù lái, kè jù, fú cóng mǎng zhōng. jiàn hòu lái zhě gèng jù, zhì shù xià, wǎng lái xún shì, shì yǒu suǒ qiú ér bù dé. yǐ nǎi shēng zhōu jiū, shì jù niǎo míng, yì shén nù, gài nù dà rén zhī gěi jǐ yě. yīn yǐ zhǎng pī qí jiá. dà rén yǔ lóu shùn shòu, bù gǎn shǎo zhēng. é ér jù qù.
長山李孝廉質君詣青州,途中遇六七人,語音類燕。審視兩頰俱有瘢,大如錢,異之,因問何病之同。客曰:舊歲客雲南,日暮失道,入大山中,絕壑巉岩,不可得出。因共系馬解裝,傍樹棲止。夜深,虎豹鴞鴟,次第嗥動,諸客抱膝相向,不能寐。忽見一大人來,高以丈許。客團伏莫敢息。大人至,以手攫馬而食,六七匹頃刻都盡;既而折樹上長條,捉人首穿腮,如貫魚狀,貫訖,提行數步,條毳折有聲。大人似恐墜落,乃屈條之兩端,壓以巨石而去。客覺其去遠,出佩刀自斷貫條,負痛疾走。見大人又導一人俱來,客懼,伏叢莽中。見後來者更巨,至樹下,往來巡視,似有所求而不得。已乃聲啁啾,似巨鳥鳴,意甚怒,蓋怒大人之給己也。因以掌批其頰。大人傴僂順受,不敢少爭。俄而俱去。
zhū kè shǐ cāng huáng chū, huāng cuàn liáng jiǔ, yáo jiàn lǐng tóu yǒu dēng huǒ, qún qū zhī. zhì zé yī nán zǐ jū shí shì zhōng. kè rù huán bài, jiān gào suǒ kǔ. nán zǐ yè lìng zuò yuē: cǐ wù shū kě hèn, rán wǒ yì bù néng qián zhì. dài shě mèi guī, kě yǔ móu yě. wú hé, yī nǚ zǐ hé liǎng hǔ zì wài rù, wèn kè hé lái, zhū kè kòu fú ér gào yǐ gù. nǚ zǐ yuē: jiǔ zhī liǎng gè wèi niè, bù tú xiōng wán ruò cǐ! dāng jí chú zhī. yú shí shì zhōng chū tóng chuí, zhòng sān sì bǎi jīn, chū mén suì shì. nán zǐ zhǔ hǔ ròu xiǎng kè. ròu wèi shú, nǚ zǐ yǐ fǎn, yuē: bǐ jiàn wǒ yù dùn, zhuī zhī shù shí lǐ, duàn qí yī zhǐ ér hái. yīn yǐ zhǐ zhì dì, dà yú pēi gǔ yān. zhòng hài jí, wèn qí xìng shì, bù dá. shǎo jiān, ròu shú, kè chuàng tòng bù shí nǚ yǐ yào xiè biàn sǎn zhī, tòng dùn zhǐ. tiān míng, nǚ zǐ sòng kè zhì shù xià, xíng lǐ jù zài. gè fù zhuāng xíng shí yú lǐ, jīng zuó yè dòu chù, nǚ zǐ zhǐ shì zhī, shí wā zhōng cán xuè shàng cún pén xǔ. chū shān, nǚ zǐ shǐ bié ér fǎn.
諸客始倉皇出,荒竄良久,遙見嶺頭有燈火,群趨之。至則一男子居石室中。客入環拜,兼告所苦。男子曳令坐曰:「此物殊可恨,然我亦不能鉗制。待舍妹歸,可與謀也。」無何,一女子荷兩虎自外入,問客何來,諸客叩伏而告以故。女子曰:「久知兩個為孽,不圖凶頑若此!當即除之。」於石室中出銅錘,重三四百斤,出門遂逝。男子煮虎肉餉客。肉未熟,女子已返,曰:「彼見我欲遁,追之數十里,斷其一指而還。」因以指擲地,大於胚骨焉。眾駭極,問其姓氏,不答。少間,肉熟,客創痛不食;女以藥屑遍糝之,痛頓止。天明,女子送客至樹下,行李俱在。各負裝行十餘里,經昨夜斗處,女子指示之,石窪中殘血尚存盆許。出山,女子始別而返。