zhí lì yǒu jù jiā yù yán shī, hū yī xiù cái zhǒng mén zì jiàn, zhǔ rén yán zhī. cí yǔ kāi shuǎng, suì xiāng zhī yuè. xiù cái zì yán hú shì, suì nà zhì guǎn zhī. hú kè yè liáng qín, yān qià fēi xià shì děng. rán shí chū yóu, zhé hūn yè shǐ guī, jiōng bì yǎn rán, bù wén kuǎn kòu ér yǐ zài shì zhōng yǐ. suì xiāng jīng yǐ hú. rán chá hú yì gù bù è, yōu zhòng zhī, bù yǐ guài yì fèi lǐ.
直隸有巨家欲延師,忽一秀才踵門自薦,主人延之。詞語開爽,遂相知悅。秀才自言胡氏,遂納贄館之。胡課業良勤,淹洽非下士等。然時出遊,輒昏夜始歸,扃閉儼然,不聞款叩而已在室中矣。遂相驚以狐。然察胡意固不惡,優重之,不以怪異廢禮。
hú zhī zhǔ rén yǒu nǚ, qiú wèi yīn hǎo, lǚ shì yì, zhǔ rén wěi bù jiě. yī rì hú jiǎ ér qù. cì rì yǒu kè lái yè, zhì hēi wèi yú mén, zhǔ rén nì ér rù. nián wǔ shí yú, yī lǚ xiān jié, yì shén tián yǎ. jì zuò, zì dá, shǐ zhī wèi hú shì zuò bīng. zhǔ rén mò rán liáng jiǔ, yuē: pū yǔ hú xiān shēng, jiāo yǐ mò nì, hé bì hūn yīn? qiě xī nǚ yǐ xǔ zì yǐ, fán dài xiè xiān shēng. kè yuē: què zhī lìng yuàn dài pìn, hé jù zhī shēn? zài sān yán zhī, ér zhǔ rén bù kě, kè yǒu cán sè, yuē: hú yì shì zú, hé jù bù rú xiān shēng? zhǔ rén zhí gào yuē: shí wú tā yì, dàn è fēi qí lèi ěr. kè wén zhī nù, zhǔ rén yì nù, xiāng qīn yì jí. kè qǐ zhuā zhǔ rén, zhǔ rén mìng jiā rén zhàng zhú zhī, róng nǎi dùn. yí qí lǘ, shì zhī máo hēi sè, pī ěr xiū wěi, dà wù yě. qiān zhī bù dòng, qū zhī zé suí shǒu ér jué, yāo yāo rán cǎo chóng ěr.
胡知主人有女,求為姻好,屢示意,主人偽不解。一日胡假而去。次日有客來謁,摯黑衛於門,主人逆而入。年五十餘,衣履鮮潔,意甚恬雅。既坐,自達,始知為胡氏作冰。主人默然良久,曰:「仆與胡先生,交已莫逆,何必婚姻?且息女已許字矣,煩代謝先生。」客曰:「確知令媛待聘,何拒之深?」再三言之,而主人不可,客有慚色,曰:「胡亦世族,何遽不如先生?」主人直告曰:「實無他意,但惡非其類耳。」客聞之怒,主人亦怒,相侵益亟。客起抓主人,主人命家人杖逐之,容乃遁。遺其驢,視之毛黑色,批耳修尾,大物也。牽之不動,驅之則隨手而蹶,喓喓然草蟲耳。
zhǔ rén yǐ qí yán fèn, zhī bì xiāng chóu, jiè bèi zhī. cì rì guǒ yǒu hú bīng dà zhì, huò qí huò bù huò gē huò nú, mǎ sī rén fèi, shēng shì xiōng xiōng. zhǔ rén bù gǎn chū, hú shēng yán huǒ wū, zhǔ rù yì jù. yǒu jiàn zhě lǜ jiā rén zào chū, fēi shí shī jiàn, liǎng xiāng chōng jī, hù yǒu yí shāng. hú jiàn mí, fēn fēn yǐn qù. yí dāo dì shàng, liàng rú shuāng xuě, jìn shí zhī, zé gāo liáng yè yě. zhòng xiào yuē: jì zhǐ cǐ ěr. rán kǒng qí fù zhì, yì bèi zhī. míng rì zhòng fāng jù yǔ, hū yī jù rén zì tiān ér jiàng, gāo zhàng yú, shēn héng shù chǐ, huī dà dāo rú mén, zhú rén ér shā. qún cāo shǐ shí luàn jī zhī, diān bó ér bì, zé chú líng ěr. zhòng yì yì zhī. hú sān rì bù fù lái, zhòng yì shǎo xiè. zhǔ rén shì dēng cè, é jiàn hú bīng zhāng gōng xié shǐ ér zhì, luàn shè zhī, jí shǐ yú tún. dà jù, jí hǎn zhòng bēn dòu, hú fāng qù. bá shǐ shì zhī, jiē hāo gěng. rú cǐ yuè yú, qù lái bù cháng, suī bù shèn hài, ér rì rì jiè yán, zhǔ rù huàn kǔ zhī.
主人以其言忿,知必相仇,戒備之。次日果有狐兵大至,或騎、或步、或戈、或駑,馬嘶人沸,聲勢洶洶。主人不敢出,狐聲言火屋,主入益懼。有健者率家人噪出,飛石施箭,兩相衝擊,互有夷傷。狐漸靡,紛紛引去。遺刀地上,亮如霜雪,近拾之,則高梁葉也。眾笑曰:「技止此耳。」然恐其復至,益備之。明日眾方聚語,忽一巨人自天而降,高丈余,身橫數尺,揮大刀如門,逐人而殺。群操矢石亂擊之,顛踣而斃,則芻靈耳。眾益易之。狐三日不復來,眾亦少懈。主人適登廁,俄見狐兵張弓挾矢而至,亂射之,集矢於臀。大懼,急喊眾奔斗,狐方去。拔矢視之,皆蒿梗。如此月余,去來不常,雖不甚害,而日日戒嚴,主入患苦之。
yī rì hú shēng lǜ zhòng zhì, zhǔ rén shēn chū, hú wàng jiàn, bì yú zhòng zhōng, zhǔ rén hū zhī, bù dé yǐ, nǎi chū. zhǔ rén yuē: pū zì wèi wú shī lǐ yú xiān shēng, hé gù xìng róng? qún hú yù shè, hú zhǐ zhī. zhǔ rù jìn wò qí shǒu, yāo rù gù zhāi, zhì jiǔ xiāng kuǎn, cóng róng yuē: xiān shēng dá rén, dāng xiāng jiàn liàng. yǐ wǒ qíng hǎo, níng bù lè fù hūn yīn? dàn xiān shēng chē mǎ gōng shì, duō bù yǔ rén tóng, ruò nǚ xiāng cóng, jí xiān shēng dāng zhī qí bù kě. qiě yàn yún: guā guǒ zhī shēng zhāi zhě, bù shì yú kǒu. xiān shēng hé qǔ yān? hú dà cán. zhǔ rén yuē: wú shāng, jiù hǎo gù zài. rú bù yǐ chén zhuó jiàn qì, zài mén qiáng zhī yòu zǐ nián shí wǔ yǐ, yuàn dé tǎn fù chuáng xià. bù zhī yǒu xiāng ruò zhě wú? hú xǐ yuē: pū yǒu ruò mèi shǎo gōng zǐ yī suì, pō bù lòu liè, yǐ fèng jī zhǒu rú hé? zhǔ rù qǐ bài, hú dá bài. yú shì chóu zuò shén huān, qián xì jù wàng, mìng luó jiǔ jiāng, biàn kào cóng zhě, shàng xià huān wèi. nǎi xiáng wèn jū lǐ, jiāng yǐ diàn yàn, hú cí zhī. rì mù jì zhú, xūn zuì nǎi qù. yóu shì suì ān.
一日胡生率眾至,主人身出,胡望見,避於眾中,主人呼之,不得已,乃出。主人曰:「仆自謂無失禮於先生,何故興戎?」群狐欲射,胡止之。主入近握其手,邀入故齋,置酒相款,從容曰:「先生達人,當相見諒。以我情好,寧不樂附婚姻?但先生車馬、宮室,多不與人同,弱女相從,即先生當知其不可。且諺云:『瓜果之生摘者,不適於口。』先生何取焉?」胡大慚。主人曰:「無傷,舊好故在。如不以塵濁見棄,在門牆之幼子年十五矣,願得坦腹床下。不知有相若者吾?」胡喜曰:「仆有弱妹少公子一歲,頗不陋劣,以奉箕帚如何?」主入起拜,胡答拜。於是酬酢甚歡,前隙俱忘,命羅酒漿,遍犒從者,上下歡慰。乃詳問居里,將以奠雁,胡辭之。日暮繼燭,醺醉乃去。由是遂安。
nián yú hú bù zhì, huò yí qí yuē wàng, ér zhǔ rén jiān chí zhī. yòu bàn nián hú hū zhì, jì dào wēn liáng yǐ, nǎi yuē: mèi zǐ zhǎng chéng yǐ. qǐng bo liáng chén, qiǎn shì wēng gū. zhǔ rén xǐ, jí tóng dìng qī ér qù. zhì yè guǒ yǒu yú mǎ sòng xīn fù zhì, lián zhuāng fēng shèng, shè shì zhōng jǐ mǎn. xīn fù jiàn gū zhāng, wēn lì yì cháng, zhǔ rén dà xǐ. hú shēng yǔ yī dì lái sòng nǚ, tán tǔ jù fēng yǎ, yòu shàn yǐn. tiān míng nǎi qù. xīn fù qiě néng yù zhī nián suì fēng xiōng, gù móu shēng zhī jì jiē qǔ zé yān. hú shēng xiōng dì yǐ jí hú ǎo, shí lái wàng nǚ, rén rén jiē jiàn zhī.
年余胡不至,或疑其約妄,而主人堅持之。又半年胡忽至,既道溫涼已,乃曰:「妹子長成矣。請卜良辰,遣事翁姑。」主人喜,即同定期而去。至夜果有輿馬送新婦至,奩妝豐盛,設室中幾滿。新婦見姑嫜,溫麗異常,主人大喜。胡生與一弟來送女,談吐俱風雅,又善飲。天明乃去。新婦且能預知年歲豐凶,故謀生之計皆取則焉。胡生兄弟以及胡媼,時來望女,人人皆見之。