qīng zhōu dào chén gōng bǎo yào, mǐn rén. yè dú zuò, yǒu nǚ zǐ qiān wéi rù, shì zhī bù shí, ér yàn jué, zhǎng xiù gōng zhuāng. xiào yún: qīng yè wù zuò, dé wù jì yé? gōng jīng wèn hé rén, yuē: qiè jiā bù yuǎn, jìn zài xī lín. gōng yì qí guǐ, ér xīn hǎo zhī. zhuō mèi wǎn zuò, tán cí fēng yǎ, dà yuè. yōng zhī bù shèn kàng jù, gù yuē: tā wú rén yé? gōng jí hé hù, yuē: wú. cù qí huǎn shang, yì shū xiū qiè, gōng dài wèi zhī yīn qín. nǚ yuē: qiè nián èr shí, yóu chù zi yě, kuáng jiāng bù kān. xiá xiè jì jìng, liú dān jiā xí. jì ér zhěn biān sī yǔ, zì yán lín sì niáng. gōng xiáng jié zhī, yuē: yī shì jiān zhēn, yè wèi jūn qīng báo dài jǐn yǐ. yǒu xīn ài qiè, dàn tú yǒng hǎo kě ěr, xù xù hé wèi? wú hé, jī míng, suì qǐ ér qù.
青州道陳公寶鑰,閩人。夜獨坐,有女子搴幃入,視之不識,而艷絕,長袖宮裝。笑云:「清夜兀坐,得勿寂耶?」公驚問何人,曰:「妾家不遠,近在西鄰。」公意其鬼,而心好之。捉袂挽坐,談詞風雅,大悅。擁之不甚抗拒,顧曰:「他無人耶?」公急闔戶,曰:「無。」促其緩裳,意殊羞怯,公代為之殷勤。女曰:「妾年二十,猶處子也,狂將不堪。」狎褻既竟,流丹浹席。既而枕邊私語,自言「林四娘」。公詳詰之,曰:「一世堅貞,業為君輕薄殆盡矣。有心愛妾,但圖永好可耳,絮絮何為?」無何,雞鳴,遂起而去。
yóu cǐ yè yè bì zhì, měi yǔ hé hù yǎ yǐn. tán jí yīn lǜ, zhé néng pōu xī gōng shāng, gōng suì yì qí gōng yú dù qǔ. yuē: ér shí zhī suǒ xí yě. gōng qǐng yī lǐng yǎ zòu. nǚ yuē: jiǔ yǐ bù tuō yú yīn, jié zòu qiáng bàn yí wàng, kǒng wèi zhī zhě xiào ěr. zài qiáng zhī, nǎi fǔ shǒu jī jié, chàng yī liáng zhī diào, qí shēng āi wǎn. gē yǐ, qì xià. gōng yì wèi suān cè, bào ér wèi zhī yuē: qīng wù wèi wáng guó zhī yīn, shǐ rén yì yì. nǚ yuē: shēng yǐ xuān yì, āi zhě bù néng shǐ lè, yì yóu lè zhě bù néng shǐ āi. liǎng rén yàn nì, guò yú qín sè. jì jiǔ, jiā rén qiè tīng zhī, wén qí gē zhě, wú bù liú tì.
由此夜夜必至,每與闔戶雅飲。談及音律,輒能剖悉宮商,公遂意其工於度曲。曰:「兒時之所習也。」公請一領雅奏。女曰:「久矣不託於音,節奏強半遺忘,恐為知者笑耳。」再強之,乃俯首擊節,唱「伊」、「涼」之調,其聲哀婉。歌已,泣下。公亦為酸惻,抱而慰之曰:「卿勿為亡國之音,使人悒悒。」女曰:「聲以宣意,哀者不能使樂,亦猶樂者不能使哀。」兩人燕昵,過於琴瑟。既久,家人竊聽之,聞其歌者,無不流涕。
fū rén kuī jiàn qí róng, yí rén shì wú cǐ yāo lì, fēi guǐ bì hú, jù wèi yàn zhōng, quàn gōng jué zhī. gōng bù néng tīng, dàn gù jié zhī. nǚ qiǎo rán yuē: qiè, héng fǔ gōng rén yě, zāo nán ér sǐ shí qī nián yǐ, yǐ jūn gāo yì, tuō wèi yàn wǎn, rán shí bù gǎn huò jūn. tǎng jiàn yí wèi, jí cóng cǐ cí. gōng yuē: wǒ bù wèi xián, dàn yàn hǎo ruò cǐ, bù kě bù zhī qí shí ěr. nǎi wèn gōng zhōng shì, nǚ miǎn shù jīn jīn kě tīng. tán jí shì wēi zhī jì, zé gěng yè bù néng chéng yǔ. nǚ bù shèn shuì, měi yè zhé qǐ sòng zhǔn tí jīn gāng zhū jīng zhòu. gōng wèn: jiǔ yuán néng zì chàn yé? yuē: yī yě. qiè sī zhōng shēn lún luò, yù dù lái shēng ěr.
夫人窺見其容,疑人世無此妖麗,非鬼必狐,懼為厭盅,勸公絕之。公不能聽,但固詰之。女愀然曰:「妾,衡府宮人也,遭難而死十七年矣,以君高義,托為燕婉,然實不敢禍君。倘見疑畏,即從此辭。」公曰:「我不為嫌,但燕好若此,不可不知其實耳。」乃問宮中事,女緬述津津可聽。談及式微之際,則哽咽不能成語。女不甚睡,每夜輒起誦《准提》、《金剛》諸經咒。公問:「九原能自懺耶?」曰:「一也。妾思終身淪落,欲度來生耳。」
yòu měi yǔ gōng píng shī cí, xiá zhé cī zhī, zhì hǎo jù zé màn shēng jiāo yín. yì xù fēng liú, shǐ rén wàng juàn. gōng wèn: gōng shī hū? yuē: shēng shí yì ǒu wèi zhī. gōng sù qí zèng. xiào yuē: ér nǚ zhī yǔ, wū zú wèi gāo rén dào. jū sān nián. yī xī hū cǎn rán gào bié, gōng jīng wèn zhī, dá yún: míng wáng yǐ qiè shēng qián wú zuì, sǐ yóu bù wàng jīng zhòu, bǐ shēng wáng jiā. bié zài jīn xiāo, yǒng wú jiàn qī. yán yǐ, chuàng rán gōng yì lèi xià. nǎi zhì jiǔ xiāng yǔ tòng yǐn, nǚ kāng kǎi ér gē, wèi āi màn zhī yīn, yī zì bǎi zhuǎn, měi zhì bēi chù, zhé biàn wū yàn. shù tíng shù qǐ, ér hòu zhōng qū, yǐn bù néng chàng. nǎi qǐ, qūn xún yù bié gōng gù wǎn zhī, yòu zuò shǎo shí. jī shēng hū chàng, nǎi yuē: bì bù kě yǐ jiǔ liú yǐ. rán jūn měi guài qiè bù kěn xiàn chǒu, jīn jiāng zhǎng bié, dāng lǜ chéng yī zhāng. suǒ bǐ gòu chéng, yuē: xīn bēi yì luàn, bù néng tuī qiāo, guāi yīn cuò jié, shèn wù chū yǐ shì rén. yǎn xiù ér chū, gōng sòng zhū mén wài, yān rán méi. gōng chàng dào liáng jiǔ. shì qí shī, zì tài duān hǎo, zhēn ér cáng zhī. shī yuē: jìng suǒ shēn gōng shí qī nián, shuí jiāng gù guó wèn qīng tiān? xián kàn diàn yǔ fēng qiáo mù, qì wàng jūn wáng huà dù juān. hǎi guó bō tāo xié xī zhào, hàn jiā xiāo gǔ jìng fēng yān. hóng yán lì ruò nán wèi lì, huì zhì xīn bēi zhǐ wèn chán. rì sòng pú tí qiān bǎi jù, xián kàn bèi yè liǎng sān piān. gāo chàng lí yuán gē dài kū, qǐng jūn dú tīng yì shān rán. shī zhōng zhòng fù tuō jié, yí yǒu cuò wù.
又每與公評詩詞,瑕輒疵之,至好句則曼聲嬌吟。意緒風流,使人忘倦。公問:「工詩乎?」曰:「生時亦偶為之。」公素其贈。笑曰:「兒女之語,烏足為高人道。」居三年。一夕忽慘然告別,公驚問之,答云:「冥王以妾生前無罪,死猶不忘經咒,俾生王家。別在今宵,永無見期。」言已,愴然;公亦淚下。乃置酒相與痛飲,女慷慨而歌,為哀曼之音,一字百轉,每至悲處,輒便嗚咽。數停數起,而後終曲,飲不能暢。乃起,逡巡欲別;公固挽之,又坐少時。雞聲忽唱,乃曰:「必不可以久留矣。然君每怪妾不肯獻醜,今將長別,當率成一章。」索筆構成,曰:「心悲意亂,不能推敲,乖音錯節,慎勿出以示人。」掩袖而出,公送諸門外,湮然沒。公悵悼良久。視其詩,字態端好,珍而藏之。詩曰:「靜鎖深宮十七年,誰將故國問青天?閒看殿宇封喬木,泣望君王化杜鵑。海國波濤斜夕照,漢家簫鼓靜烽煙。紅顏力弱難為厲,惠質心悲只問禪。日誦菩提千百句,閒看貝葉兩三篇。高唱梨園歌代哭,請君獨聽亦潸然。」詩中重複脫節,疑有錯誤。