fēng yún tíng, tài xíng rén. ǒu zhì jùn, zhòu wò yù wū. shí nián shào sàng ǒu, cén jì zhī xià, pō yǒu suǒ sī. níng shì jiān, jiàn qiáng shàng yǒu nǚ zǐ yǐng yī xī rú huà, niàn bì yì xiǎng suǒ zhì, ér jiǔ zhī bù dòng, yì bù miè, yì zhī. qǐ shì zhuǎn zhēn zài jìn zhī, yǎn rán shào nǚ, róng cù shé shēn, suǒ huán xiù lǐng, jīng gù wèi yǐ, rǎn rǎn yù xià. zhī wèi yì guǐ, rán yǐ bái zhòu zhuàng dǎn, bù dà wèi qiè. yǔ yuē: niáng zǐ rú yǒu qí yuān, xiǎo shēng kě yǐ jí lì. yǐng jū rán xià, yuē: píng shuǐ zhī rén, hé gǎn jù yǐ zhòng wù měi jūn zǐ. dàn quán xià gǎo hái, shé bù dé suō, suǒ bù dé chú, qiú duàn wū liáng ér fén zhī, ēn tóng shān yuè yǐ. nuò zhī, suì miè. hū zhǔ rén lái, wèn suǒ jiàn zhuàng, zhǔ rén yán: cǐ shí nián qián méi shì gù zhái, yè yǒu xiǎo tōu rù shì, wèi méi suǒ zhí, sòng yì diǎn shǐ. diǎn shǐ shòu dào qián wǔ bǎi, wū qí nǚ yǔ tōng, jiāng jū shěn yàn, nǚ wén zì jīng. hòu méi fū qī xiàng jì zú, zhái guī yú yú. kè wǎng wǎng jiàn guài yì, ér wú shù kě yǐ jìng zhī. fēng yǐ guǐ yán gào zhǔ rén. jì huǐ shě yì yíng, fèi bù zī, gù nán zhī, fēng nǎi xié lì zhù zuò.
封雲亭,太行人。偶至郡,晝臥寓屋。時年少喪偶,岑寂之下,頗有所思。凝視間,見牆上有女子影依稀如畫,念必意想所致,而久之不動,亦不滅,異之。起視轉真;再近之,儼然少女,容蹙舌伸,索環秀領,驚顧未已,冉冉欲下。知為縊鬼,然以白晝壯膽,不大畏怯。語曰:「娘子如有奇冤,小生可以極力。」影居然下,曰:「萍水之人,何敢遽以重務浼君子。但泉下槁骸,舌不得縮,索不得除,求斷屋樑而焚之,恩同山嶽矣。」諾之,遂滅。呼主人來,問所見狀,主人言:「此十年前梅氏故宅,夜有小偷入室,為梅所執,送詣典史。典史受盜錢五百,誣其女與通,將拘審驗,女聞自經。後梅夫妻相繼卒,宅歸於余。客往往見怪異,而無術可以靖之。」封以鬼言告主人。計毀舍易楹,費不資,故難之,封乃協力助作。
jì jiù ér fù jū zhī. méi nǚ yè zhì, zhǎn xiè yǐ, xǐ qì chōng yì, zī tài yān rán. fēng ài yuè zhī, yù yǔ wèi huān. mán rán ér cán yuē: yīn cǎn zhī qì, fēi dàn bù wèi jūn lì, ruò cǐ zhī wèi, zé shēng qián zhī gòu, xī jiāng bù kě pān yǐ. huì hé yǒu shí, jīn rì shàng wèi. wèn: hé shí? dàn xiào bù yán. fēng wèn: yǐn hū? dá yuē: bù yǐn. fēng yuē: zuò duì jiā rén, mèn yǎn xiāng kàn, yì fù hé wèi? nǚ yuē: qiè shēng píng xì jì, wéi ān dǎ mǎ. dàn liǎng rén liáo luò, yè shēn yòu kǔ wú jú. jīn zhǎng yè mò qiǎn, liáo yǔ jūn wèi jiāo xiàn zhī xì. fēng cóng zhī, cù xī jǐ zhǐ, fān biàn liáng jiǔ, fēng mí luàn bù zhī suǒ cóng, nǚ zhé kǒu dào ér yí zhǐ zhī, yù chū yù huàn, bù qióng yú shù. fēng xiào yuē: cǐ guī fáng zhī jué jì. nǚ yuē: cǐ qiè zì wù, dàn yǒu shuāng xiàn, jí kě chéng wén, rén zì bù zhī chá ěr. gèng lán pō dài, qiáng shǐ jiù qǐn, yuē: wǒ yīn rén bù mèi, qǐng zì xiū. qiè shǎo jiě àn mó zhī shù, yuàn jǐn jì néng, yǐ yòu qīng mèng. fēng cóng qí qǐng. nǚ dié zhǎng wèi zhī qīng àn, zì dǐng jí zhǒng jiē biàn shǒu suǒ jīng, gǔ ruò zuì. jì ér wò zhǐ xì léi, rú yǐ tuán xù xiāng chù zhuàng, tǐ chàng shū bù kě yán: léi zhì yāo, kǒu mù jiē yōng zhì gǔ, zé chén chén shuì qù yǐ.
既就而復居之。梅女夜至,展謝已,喜氣充溢,姿態嫣然。封愛悅之,欲與為歡。瞞然而慚曰:「陰慘之氣,非但不為君利,若此之為,則生前之垢,西江不可潘矣。會合有時,今日尚未。」問:「何時?」但笑不言。封問:「飲乎?」答曰:「不飲。」封曰:「坐對佳人,悶眼相看,亦復何味?」女曰:「妾生平戲技,惟諳打馬。但兩人寥落,夜深又苦無局。今長夜莫遣,聊與君為交線之戲。」封從之,促膝戟指,翻變良久,封迷亂不知所從,女輒口道而頤指之,愈出愈幻,不窮於術。封笑曰:「此閨房之絕技。」女曰:「此妾自悟,但有雙線,即可成文,人自不之察耳。」更闌頗怠,強使就寢,曰:「我陰人不寐,請自休。妾少解按摩之術,願盡技能,以侑清夢。」封從其請。女疊掌為之輕按,自頂及踵皆遍;手所經,骨若醉。既而握指細擂,如以團絮相觸狀,體暢舒不可言:擂至腰,口目皆慵;至股,則沉沉睡去矣。
jí xǐng, rì yǐ xiàng wǔ, jué gǔ jié qīng hé, shū yú wǎng rì. xīn yì ài mù, rào wū ér hū zhī, bìng wú xiǎng yīng. rì xī nǚ shǐ zhì, fēng yuē: qīng jū hé suǒ, shǐ wǒ hū yù biàn? yuē: guǐ wú suǒ, yào zài dì xià. wèn: dì xià yǒu xì kě róng shēn hū? yuē: guǐ bù jiàn dì, yóu yú bù jiàn shuǐ yě. fēng wò wàn yuē: shǐ qīng ér huó, dāng pò chǎn gòu zhì zhī. nǚ xiào yuē: wú xū pò chǎn. xì zhì bàn yè, fēng kǔ bī zhī. nǚ yuē: jūn wù chán wǒ. yǒu zhè chāng ài qīng zhě, xīn yù běi lín, pō jí fēng zhì. míng xī zhāo yǔ jù lái, liáo yǐ zì dài, ruò hé? fēng yǔn zhī. cì xī, guǒ yǔ yī shǎo fù tóng zhì, nián jìn sān shí yǐ lái, méi mù liú zhuǎn, yǐn hán dàng yì. sān rén xiá zuò, dǎ mǎ wèi xì. jú zhōng, nǚ qǐ yuē: jiā huì fāng yīn, wǒ qiě qù. fēng yù wǎn zhī, piāo rán yǐ shì. liǎng rén dēng tà, yú fēi shén lè. jié qí jiā shì, zé hán hu bù yǐ jǐn dào, dàn yuē: láng rú ài qiè, dāng yǐ zhǐ dàn běi bì, wēi hū yuē: hú lú zi, jí zhì. sān hū bù yīng, kě zhī bù xiá, wù gèng zhāo yě. tiān xiǎo, rù běi bì xì zhōng ér qù. cì rì nǚ lái, fēng wèn ài qīng, nǚ yuē: bèi gāo gōng zǐ zhāo qù yòu jiǔ, yǐ gù bù dé lái. yīn ér jiǎn zhú gòng huà. nǚ měi yù yǒu suǒ yán, wěn yǐ qǐ ér zhé zhǐ gù jié zhī, zhōng bù kěn yán, xī xū ér yǐ. fēng qiáng yǔ zuò xì, sì lòu shǐ qù. zì cǐ èr nǚ pín lái, xiào shēng chè xiāo dàn, yīn ér chéng shè xī wén.
及醒,日已向午,覺骨節輕和,殊於往日。心益愛慕,繞屋而呼之,並無響應。日夕女始至,封曰:「卿居何所,使我呼欲遍?」曰:「鬼無所,要在地下。」問:「地下有隙可容身乎?」曰:「鬼不見地,猶魚不見水也。」封握腕曰:「使卿而活,當破產購致之。」女笑曰:「無須破產。」戲至半夜,封苦逼之。女曰:「君勿纏我。有浙娼愛卿者,新寓北鄰,頗極風致。明夕招與俱來,聊以自代,若何?」封允之。次夕,果與一少婦同至,年近三十已來,眉目流轉,隱含盪意。三人狎坐,打馬為戲。局終,女起曰:「嘉會方殷,我且去。」封欲挽之,飄然已逝。兩人登榻,於飛甚樂。詰其家世,則含糊不以盡道,但曰:「郎如愛妾,當以指彈北壁,微呼曰:『壺盧子』,即至。三呼不應,可知不暇,勿更招也。」天曉,入北壁隙中而去。次日女來,封問愛卿,女曰:「被高公子招去侑酒,以故不得來。」因而剪燭共話。女每欲有所言,吻已啟而輒止;固詰之,終不肯言,欷噓而已。封強與作戲,四漏始去。自此二女頻來,笑聲徹宵旦,因而城社悉聞。
diǎn shǐ mǒu, yì zhè zhī shì zú, dí shì yǐ sī pū bèi chù. jì qǔ gù shì, shēn xiāng ài hǎo, qī yuè yāo cú, xīn shén dào zhī. wén fēng yǒu líng guǐ, yù yǐ wèn míng shì zhī yuán, suì kuà mǎ zào fēng. fēng chū bù kěn chéng, mǒu lì qiú bù yǐ. fēng shè yán yǔ zuò, nuò wèi zhāo guǐ jì. rì jí xūn, kòu bì ér hū, sān shēng wèi yǐ, ài qīng jí rù. jǔ tóu jiàn kè, sè biàn yù zǒu fēng yǐ shēn héng zǔ zhī. mǒu shěn shì, dà nù, tóu yǐ jù wǎn, kè rán ér miè. fēng dà jīng, bù jiě qí gù, fāng jiāng zhì jié. é àn shì zhōng yī lǎo yù chū, dà mà yuē: tān bǐ zéi! huài wǒ jiā qián shù zi! sān shí guàn suǒ yào cháng yě! yǐ zhàng jī mǒu, zhōng lú. mǒu bào shǒu ér āi yuē: cǐ gù shì, wǒ qī yě! shào nián ér yǔn, fāng qiè āi tòng, bù tú wèi guǐ bù zhēn. yú lǎo hū hé yǔ? yù nù yuē: rǔ běn zhè jiāng yī wú lài zéi, mǎi dé tiáo wū jiǎo dài, bí gǔ dào shù yǐ! rǔ jū guān yǒu hé hēi bái? xiù yǒu sān bǎi qián biàn ér wēng yě! shén nù rén yuàn, sǐ qī yǐ pò. rǔ fù mǔ dài āi míng sī, yuàn yǐ ài xí rù qīng lóu, dài rǔ cháng tān zhài, bù zhī yé? yán yǐ yòu jī, mǒu wǎn zhuǎn āi míng. fāng jīng chà wú cóng jiù jiě, xuán jiàn méi nǚ zì fáng zhōng chū, zhāng mù tǔ shé, yán sè biàn yì, jìn yǐ zhǎng zān cì qí ěr. fēng jīng jí, yǐ shēn zhàng kè. nǚ fèn bù yǐ, fēng quàn yuē: mǒu jí yǒu zuì, tǎng sǐ yú yù suǒ, zé jiù zài xiǎo shēng. qǐng shǎo cún tóu shǔ zhī jì. nǚ nǎi yè yù yuē: zàn jiǎ yú xī, wèi wǒ gù fēng láng yě. mǒu zhāng huáng shǔ cuàn ér qù. zhì shǔ huàn nǎo tòng, zhōng yè suì bì.
典史某,亦浙之世族,嫡室以私仆被黜。繼娶顧氏,深相愛好,期月夭殂,心甚悼之。聞封有靈鬼,欲以問冥世之緣,遂跨馬造封。封初不肯承,某力求不已。封設筵與坐,諾為招鬼妓。日及曛,叩壁而呼,三聲未已,愛卿即入。舉頭見客,色變欲走;封以身橫阻之。某審視,大怒,投以巨碗,溘然而滅。封大驚,不解其故,方將致詰。俄暗室中一老嫗出,大罵曰:「貪鄙賊!壞我家錢樹子!三十貫索要償也!」以杖擊某,中顱。某抱首而哀曰:「此顧氏,我妻也!少年而殞,方切哀痛,不圖為鬼不貞。於姥乎何與?」嫗怒曰:「汝本浙江一無賴賊,買得條烏角帶,鼻骨倒豎矣!汝居官有何黑白?袖有三百錢便而翁也!神怒人怨,死期已迫。汝父母代哀冥司,願以愛媳入青樓,代汝償貪債,不知耶?」言已又擊,某宛轉哀鳴。方驚詫無從救解,旋見梅女自房中出,張目吐舌,顏色變異,近以長簪刺其耳。封驚極,以身障客。女憤不已,封勸曰:「某即有罪,倘死於寓所,則咎在小生。請少存投鼠之忌。」女乃曳嫗曰:「暫假余息,為我顧封郎也。」某張皇鼠竄而去。至署患腦痛,中夜遂斃。
cì yè, nǚ chū xiào yuē: tòng kuài! è qì chū yǐ! wèn: hé chóu yuàn? nǚ yuē: nǎng yǐ yán zhī: shòu huì wū jiān, xián hèn yǐ jiǔ. měi yù měi jūn yī wèi zhāo xuě, zì kuì wú xiān háo zhī dé, gù jiāng yán ér zhé zhǐ. shì wén fēn ná, qiè yǐ cì tīng, bù yì qí chóu rén yě. fēng yà yuē: cǐ jí wū qīng zhě yé? yuē: bǐ diǎn shǐ yú cǐ shí yǒu bā nián, qiè yuān mò shí liù hán shǔ yǐ. wèn: yù wèi shuí? yuē: lǎo chāng yě. yòu wèn ài qīng, yuē: wò bìng ěr. yīn chǎn rán yuē: qiè xī wèi huì hé yǒu qī, jīn zhēn bù yuǎn yǐ. jūn cháng yuàn pò jiā xiāng shú, yóu jì fǒu? fēng yuē: jīn rì yóu cǐ xīn yě. nǚ yuē: shí gào jūn: qiè mò yuē, yǐ tóu shēng yán ān zhǎn xiào lián jiā. tú yǐ dà yuàn wèi shēn, gù qiān yán yú shì. qǐng yǐ xīn bó zuò guǐ náng, bǐ qiè dé fù jūn yǐ wǎng, jiù zhǎn shì qiú hūn, jì bì yǔn xié. fēng lǜ shì fēn xuán shū, kǒng jiāng bù suí. nǚ yuē: dàn qù wú yōu. fēng cóng qí yán. nǚ zhǔ yuē: tú zhōng shèn wù xiāng huàn dài hé jǐn zhī xī, yǐ náng guà xīn rén shǒu, jí hū yuē: wù wàng wù wàng! fēng nuò zhī. cái qǐ náng, nǚ tiào shēn yǐ rù.
次夜,女出笑曰:「痛快!惡氣出矣!」問:「何仇怨?」女曰:「曩已言之:受賄誣奸,銜恨已久。每欲浼君一為昭雪,自愧無纖毫之德,故將言而輒止。適聞紛拏,竊以伺聽,不意其仇人也。」封訝曰:「此即誣卿者耶?」曰:「彼典史於此十有八年,妾冤歿十六寒暑矣。」問:「嫗為誰?」曰:「老娼也。」又問愛卿,曰:「臥病耳。」因囅然曰:「妾昔謂會合有期,今真不遠矣。君嘗願破家相贖,猶記否?」封曰:「今日猶此心也。」女曰:「實告君:妾歿曰,已投生延安展孝廉家。徒以大怨未伸,故遷延於是。請以新帛作鬼囊,俾妾得附君以往,就展氏求婚,計必允諧。」封慮勢分懸殊,恐將不遂。女曰:「但去無憂。」封從其言。女囑曰:「途中慎勿相喚;待合卺之夕,以囊掛新人首,急呼曰:『勿忘勿忘!』」封諾之。才啟囊,女跳身已入。
xié zhì yán ān, fǎng zhī, guǒ yǒu zhǎn xiào lián, shēng yī nǚ, mào jí duān hǎo, dàn bìng chī, yòu cháng yǐ shé chū chún wài, lèi quǎn chuǎn rì. nián shí liù suì wú wèn míng zhě, fù mǔ yōu niàn chéng mèi. fēng dào mén tóu cì, jù tōng zú fá. jì tuì, tuō méi. zhǎn xǐ, zhuì fēng yú jiā. nǚ chī jué, bù zhī wèi lǐ, shǐ liǎng bì fú yè guī suǒ. qún bì jì qù, nǚ jiě jīn lù rǔ, duì fēng hān xiào. fēng fù náng hū zhī, nǚ tíng móu shěn gù, shì yǒu yí sī. fēng xiào yuē: qīng bù shí xiǎo shēng yé? jǔ zhī náng ér shì zhī. nǚ nǎi wù, jí yǎn jīn, xǐ gòng yàn xiào. jié dàn, fēng rù yè yuè. zhǎn wèi zhī yuē: chī nǚ wú zhī, jì chéng qīng juàn, jūn tǎng yǒu yì, jiā zhōng huì bì bù fá, pū bù jìn xiāng zèng. fēng lì biàn qí bù chī, zhǎn yí zhī. wú hé nǚ zhì, jǔ zhǐ jiē jiā, yīn dà jīng yì. nǚ dàn yǎn kǒu wēi xiào. zhǎn xì jié zhī, nǚ jìn tuì ér cán yú yán, fēng wèi lüè shù gěng gài. zhǎn dà xǐ, ài yuè yú yú píng shí. shǐ zi dà chéng yǔ xù tóng xué, gōng gěi fēng bèi. nián yú, dà chéng jiàn yàn báo zhī, yīn ér láng jiù bù xiāng néng, sī pū yì kè cī qí duǎn. zhǎn huò yú jìn rùn, lǐ shāo xiè. nǚ jué zhī, wèi fēng yuē: yuè jiā bù kě jiǔ jū fán jiǔ jū zhě, jǐn tà rōng yě. jí jīn wèi dà jué liè, yí sù guī! fēng rán zhī, gào zhǎn. zhǎn yù liú nǚ, nǚ bù kě. fù xiōng jǐn nù, bù gěi yú mǎ, nǚ zì chū zhuāng zī shì mǎ guī. hòu zhǎn zhāo lìng guī níng, nǚ gù cí bù wǎng. hòu fēng jǔ xiào lián, shǐ tōng qìng hǎo.
攜至延安,訪之,果有展孝廉,生一女,貌極端好,但病痴,又常以舌出唇外,類犬喘日。年十六歲無問名者,父母憂念成痗。封到門投刺,具通族閥。既退,托媒。展喜,贅封於家。女痴絕,不知為禮,使兩婢扶曳歸所。群婢既去,女解衿露乳,對封憨笑。封覆囊呼之,女停眸審顧,似有疑思。封笑曰:「卿不識小生耶?」舉之囊而示之。女乃悟,急掩衿,喜共燕笑。詰旦,封入謁岳。展慰之曰:「痴女無知,既承青眷,君倘有意,家中慧婢不乏,仆不靳相贈。」封力辨其不痴,展疑之。無何女至,舉止皆佳,因大驚異。女但掩口微笑。展細詰之,女進退而慚於言,封為略述梗概。展大喜,愛悅逾於平時。使子大成與婿同學,供給豐備。年余,大成漸厭薄之,因而郎舅不相能,廝仆亦刻疵其短。展惑於浸潤,禮稍懈。女覺之,謂封曰:「岳家不可久居;凡久居者,盡闒茸也。及今未大決裂,宜速歸!」封然之,告展。展欲留女,女不可。父兄盡怒,不給輿馬,女自出妝資貰馬歸。後展招令歸寧,女固辭不往。後封舉孝廉,始通慶好。
yì shǐ shì yuē: guān bēi zhě yù tān, qí cháng qíng rán hū? sān bǎi wū jiān, yè qì zhī gù wáng jǐn yǐ. duó jiā ǒu, rù qīng lóu, zú yòng bào sǐ. xū! kě wèi zāi! kāng xī jiǎ zǐ, bèi qiū diǎn shǐ zuì tān zhà, mín xián yuàn zhī. hū qí qī bèi jiǎo zhě yòu yǔ xié wáng. huò dài xuán zhāo zhuàng yún: mǒu guān yīn zì jǐ bù shèn, zǒu shī fū rén yī míng. shēn wú yú wù, zhǐ yǒu hóng líng qī chǐ, bāo guǒ yuán bǎo yī méi, qiào biān xì wén, bìng wú què huài. yì fēng liú zhī xiǎo bào.
異史氏曰:「官卑者愈貪,其常情然乎?三百誣奸,夜氣之牿亡盡矣。奪嘉偶,入青樓,卒用暴死。吁!可畏哉!」康熙甲子,貝丘典史最貪詐,民咸怨之。忽其妻被狡者誘與偕亡。或代懸招狀云:「某官因自己不慎,走失夫人一名。身無餘物,止有紅綾七尺,包裹元寶一枚,翹邊細紋,並無闕壞。」亦風流之小報。