tāng gōng míng pìn, xīn chǒu jìn shì. bào bìng mí liú, hū jué xià bù rè qì jiàn shēng ér shàng, zhì gǔ zé zú sǐ, zhì fù zé gǔ yòu sǐ, zhì xīn, xīn zhī sǐ zuì nán. fán zì tóng zhì yǐ jí suǒ xiè jiǔ wàng zhī shì, dōu suí xīn xuè lái, yī cháo guò. rú yī shàn zé xīn zhōng qīng jìng níng tiē, yī è zé ào náo fán zào, shì yóu fèi dǐng zhōng, qí nán kān zhī zhuàng, kǒu bù néng xiào sì zhī. yóu yì qī bā suì shí, céng tàn què chú ér bì zhī, zhī cǐ yī shì, xīn tóu rè xuè cháo yǒng, shí qǐng fāng guò. zhí dài píng shēng suǒ wèi, yī yī cháo jǐn, nǎi jué rè qì lǚ lǚ rán, chuān hóu rù nǎo zì dǐng diān chū, téng shàng rú chuī, yú shù shí kè qī, hún nǎi lí qiào wàng qū ké yǐ.
湯公名聘,辛丑進士。抱病彌留,忽覺下部熱氣漸升而上,至股則足死,至腹則股又死,至心,心之死最難。凡自童稚以及瑣屑久忘之事,都隨心血來,一潮過。如一善則心中清淨寧帖,一惡則懊憹煩燥,似油沸鼎中,其難堪之狀,口不能肖似之。猶憶七八歲時,曾探雀雛而斃之,只此一事,心頭熱血潮湧,食頃方過。直待平生所為,一一潮盡,乃覺熱氣縷縷然,穿喉入腦自頂顛出,騰上如炊,逾數十刻期,魂乃離竅忘軀殼矣。
ér miǎo miǎo wú guī, piāo bó jiāo lù jiān. yī jù rén lái, gāo jǐ yíng xún, duō shí zhī nà zhū xiù zhōng. rù xiù, zé dié jiān yā gǔ, qí rén shén huǒ, hāo nǎo mèn qì, dài bù kě guò. gōng dùn sī wéi fú néng jiě è, yīn xuān fú hào, cái sān sì shēng, piāo duò xiù wài. jù rén fù nà zhī, sān nà sān duò, jù rén nǎi qù zhī.
而渺渺無歸,漂泊郊路間。一巨人來,高几盈尋,掇拾之納諸袖中。入袖,則疊肩壓股,其人甚夥,薅腦悶氣,殆不可過。公頓思惟佛能解厄,因宣佛號,才三四聲,飄墮袖外。巨人復納之,三納三墮,巨人乃去之。
gōng dú lì páng huáng, wèi zhī hé wǎng zhī shàn. yì fú zài xī tǔ, nǎi suì xī. wú hé, jiàn lù cè yī sēng fū zuò, qū bài wèn tú. sēng yuē: fán shì zǐ shēng sǐ lù, wén chāng jí kǒng shèng sī zhī, bì liǎng chù xiāo míng, nǎi kě tā shì. gōng wèn qí jū, sēng shì yǐ tú, bēn fù. wú jǐ zhì shèng miào, jiàn xuān shèng nán miàn zuò, bài dǎo rú qián. xuān shèng yán: míng jí zhī luò, réng dé dì jūn. kùn zhǐ yǐ lù, gōng yòu qū zhī. jiàn yī diàn gé rú wáng zhě jū, fǔ shēn rù, guǒ yǒu shén rén, rú shì suǒ chuán dì jūn xiàng. fú zhù zhī, dì jūn jiǎn míng yuē: rǔ xīn chéng zhèng, yí fù yǒu shēng lǐ. dàn pí náng fǔ yǐ, fēi pú sà mò néng wèi lì. yīn zhǐ shì lìng jí wǎng, gōng cóng qí jiào. é jiàn mào lín xiū zhú, diàn yǔ huá hǎo. rù, jiàn luó jì zhuāng yán, jīn róng mǎn yuè, píng jìn yáng liǔ, cuì bì chuí yān. gōng sù rán qǐ shǒu, bài shù dì jūn yán. pú sà nán zhī, gōng āi dǎo bù yǐ, páng yǒu zūn zhě bái yán: pú sà shī dà fǎ lì, cuō tǔ kě yǐ wèi ròu, zhé liǔ kě yǐ wèi gǔ. pú sà jí rú suǒ qǐng, shǒu duàn liǔ zhī, qīng píng zhōng shuǐ, hé jìng tǔ wèi ní, pāi fù gōng tǐ. shǐ tóng zǐ xié sòng líng suǒ, tuī ér hé zhī. guān zhōng shēn dòng, huò rán bìng yǐ, jiā rén hài rán jí, fú ér chū zhī. jì qì jué yǐ duàn qī yǐ.
公獨立彷徨,未知何往之善。憶佛在西土,乃遂西。無何,見路側一僧趺坐,趨拜問途。僧曰:「凡士子生死錄,文昌及孔聖司之,必兩處銷名,乃可他適。」公問其居,僧示以途,奔赴。無幾至聖廟,見宣聖南面坐,拜禱如前。宣聖言:「名籍之落,仍得帝君。」困指以路,公又趨之。見一殿閣如王者居,俯身入,果有神人,如世所傳帝君像。伏祝之,帝君檢名曰:「汝心誠正,宜復有生理。但皮囊腐矣,非菩薩莫能為力。」因指示令急往,公從其教。俄見茂林修竹,殿宇華好。入,見螺髻莊嚴,金容滿月,瓶浸楊柳,翠碧垂煙。公肅然稽首,拜述帝君言。菩薩難之,公哀禱不已,旁有尊者白言:「菩薩施大法力,撮土可以為肉,折柳可以為骨。」菩薩即如所請,手斷柳枝,傾瓶中水,合淨土為泥,拍附公體。使童子攜送靈所,推而合之。棺中呻動,霍然病已,家人駭然集,扶而出之。計氣絕已斷七矣。