xián yǒu cháng zhì, yù yǒu cháng fēn. xián bù xián, xìng yě, yù bù yù, mìng yě. xìng jiàn yú rén, gù xián yú kě dìng mìng zài yú tiān, zé fǒu tài nán qī. mìng yùn yīng yù, wēi bù bì huò, yú bù bì qióng mìng yùn bù yù, ān bù bì fú, xián bù bì dá. gù huàn qí ér sǐ shēng shū, dé tóng ér róng rǔ yì zhě, yù bù yù yě. chūn rì lì tiān, ér yǐn zhě bù zhào qiū shuāng bèi dì, ér bì zhě bù shāng, yù bù yù yě.
贤有常质,遇有常分。贤不贤,性也,遇不遇,命也。性见于人,故贤愚可定;命在于天,则否泰难期。命运应遇,危不必祸,愚不必穷;命运不遇,安不必福,贤不必达。故患齐而死生殊,德同而荣辱异者,遇不遇也。春日丽天,而隐者不照;秋霜被地,而蔽者不伤,遇不遇也。
xī hán zhāo hóu zuì wò ér hán, diǎn guān jiā zhī yī. jué ér wèn zhī, zhī diǎn guān yǒu ài yú jǐ yě, yǐ yuè zhí zhī gù ér jiā zhū yān. wèi zhī cān chéng, jiàn yù zhě zhī fēi, cóng hòu hū chē, yǒu jiù wēi zhī yì, bù méng qí zuì. jiā zhī yǐ yī, kǒng zhǔ zhī hán hū chē, yōu jūn zhī wēi. zhōng ài zhī qíng shì tóng, yuè zhí zhī qiān yì děng, diǎn guān yóu zuì, hū chē jiàn dé, yù bù yù yě.
昔韩昭侯醉卧而寒,典官加之衣。觉而问之,知典官有爱于己也,以越职之故而加诛焉。卫之骖乘,见御者之非,从后呼车,有救危之意,不蒙其罪。加之以衣,恐主之寒;呼车,忧君之危。忠爱之情是同,越职之愆亦等,典官犹罪,呼车见德,遇不遇也。
chī duò fǔ shǔ, fēi yú shì zhī màn píng shuǐ wò dì, fēi shè gū zhī huì, shì chū lǜ wài, gù fēi qí zuì. ér xiá kè dà nù, yú shì jiàn miè zhū jūn dà nù, ér shè gū huò miǎn, yù bù yù yě.
鸱堕腐鼠,非虞氏之慢;瓶水沃地,非射姑之秽,事出虑外,固非其罪。而侠客大怒,虞氏见灭;邾君大怒,而射姑获免,遇不遇也。
qí zhī huá shì, qī zhì qiū hè, ér tài gōng zhū zhī wèi zhī gàn mù, dùn dài yōu jū, ér wén hóu jìng zhī. tài gōng zhī xián fēi yǒu jiǎn yú wén hóu, gàn mù zhī
齐之华士,栖志丘壑,而太公诛之;魏之干木,遁代幽居,而文侯敬之。太公之贤非有减于文侯,干木之
dé fēi yǒu yú yú huá shì, ér huò róng huò lù zhě, yù bù yù yě.
德非有逾于华士,而或荣或戮者,遇不遇也。
dǒng zhòng shū zhì dé guān dài, wèi jǐn guò shì tián qiān qiū wú tā shū cāo, yǐ yī yán qǔ xiāng. tóng yù míng zhǔ ér guì jiàn xuán gé yīn, yù bù yù yě. zhuāng jiāng shì wèi, měi ér wú chǒng sù liú shì qí, chǒu ér méng xìng
董仲舒智德冠代,位仅过士;田千秋无他殊操,以一言取相。同遇明主而贵贱悬隔音,遇不遇也。庄姜适卫,美而无宠;宿瘤适齐,丑而蒙幸;
yù bù yù, mìng yě xián bù xián, xìng yě. yuàn bù xiào zhě, bù tōng xìng yě shāng bù yù zhě, bù zhī mìng yě. rú néng lín nàn ér bù shè, pín jiàn ér bù yōu, kě wèi dá mìng zhě yě.
遇不遇,命也;贤不贤,性也。怨不肖者,不通性也;伤不遇者,不知命也。如能临难而不慑,贫贱而不忧,可为达命者也。