yīn gāo zōng zhī shí, sāng gǔ jù shēng yú cháo, qī rì ér dà gǒng. gāo zōng zhào qí xiāng ér wèn zhī, xiāng yuē: wú suī zhī zhī, fú néng yán yě. wèn zǔ jǐ, zǔ jǐ yuē: fū sāng gǔ zhě, yě cǎo yě, ér shēng yú cháo, yì cháo wáng hū? gāo zōng kǒng hài, cè shēn ér háng dào, sī suǒ xiān wáng zhī zhèng, míng yǎng lǎo zhī yì, xìng miè guó, jì jué shì, jǔ yì mín. sāng gǔ wáng. sān nián zhī hòu, zhū hóu yǐ yì lái cháo zhě liù guó, suì xiǎng bǎi nián zhī fú. gāo zōng, xián jūn yě, ér gǎn sāng gǔ shēng. ér wèn zǔ jǐ, xíng zǔ jǐ zhī yán, xiū zhèng gǎi háng. sāng gǔ zhī yāo wáng, zhū hóu cháo ér nián zhǎng jiǔ. xiū shàn zhī yì dǔ, gù ruì yīng zhī fú wò. cǐ xū yán yě.
殷高宗之時,桑谷俱生於朝,七日而大拱。高宗召其相而問之,相曰:「吾雖知之,弗能言也。」問祖己,祖己曰:「夫桑谷者,野草也,而生於朝,意朝亡乎?」高宗恐駭,側身而行道,思索先王之政,明養老之義,興滅國,繼絕世,舉佚民。桑谷亡。三年之後,諸侯以譯來朝者六國,遂享百年之福。高宗,賢君也,而感桑谷生。而問祖己,行祖己之言,修政改行。桑谷之妖亡,諸侯朝而年長久。修善之義篤,故瑞應之福渥。此虛言也。
zǔ jǐ zhī yán cháo dāng wáng zāi! fū cháo zhī dāng wáng, yóu rén dāng sǐ. rén yù sǐ, guài chū. guó yù wáng, qī jǐn. rén sǐ mìng zhōng, sǐ bù fù shēng, wáng bù fù cún. zǔ jǐ zhī yán zhèng, hé yì yú bù wáng? gāo zōng zhī xiū xíng, hé yì yú chú huò? fū jiā rén jiàn xiōng xiū shàn, bù néng dé jí gāo zōng jiàn yāo gǎi zhèng, ān néng chú huò? chú huò qiě bù néng, kuàng néng zhāo zhì liù guó, yán qī zhì bǎi nián hū! gù rén zhī sǐ shēng, zài yú mìng zhī yāo shòu, bù zài háng zhī shàn è guó zhī cún wáng, zài qī zhī zhǎng duǎn, bù zài yú zhèng zhī dé shī. àn zǔ jǐ zhī zhàn, sāng gǔ wèi wáng zhī yāo, wáng xiàng yǐ jiàn, suī xiū xiào xíng, qí hé yì zāi! hé yǐ xiào zhī?
祖己之言「朝當亡」哉!夫朝之當亡,猶人當死。人慾死,怪出。國欲亡,期盡。人死命終,死不復生,亡不復存。祖己之言政,何益於不亡?高宗之修行,何益於除禍?夫家人見凶修善,不能得吉;高宗見妖改政,安能除禍?除禍且不能,況能招致六國,延期至百年乎!故人之死生,在於命之夭壽,不在行之善惡;國之存亡,在期之長短,不在於政之得失。案祖己之占,桑谷為亡之妖,亡象已見,雖修孝行,其何益哉!何以效之?
lǔ zhāo gōng zhī shí, qú yù lái cháo. shī jǐ cǎi wén chéng zhī shì tóng yáo zhī yǔ, yǒu qú yù zhī yán, jiàn jīn yǒu lái cháo zhī yàn, zé zhàn wèi zhī xiōng. qí hòu, zhāo gōng wèi jì shì suǒ zhú, chū yú qí, guó guǒ kōng xū, dōu yǒu xū yàn. gù yě niǎo lái cháo, shī jǐ chù zhī, huò jìng rú zhàn. shǐ zhāo gōng wén shī jǐ zhī yán, xiū xíng gǎi zhèng wèi shàn, jū gāo zōng zhī cāo, zhōng bù néng xiāo. hé zé? qú yù zhī yáo yǐ zhào, chū bēn zhī huò yǐ chéng yě. qú yù zhī zhào, yǐ chū yú wén chéng zhī shì yǐ. gēn shēng, yè ān dé bù mào? yuán fā, liú ān dé bù guǎng? cǐ shàng wèi jìn, wèi zú yǐ yán zhī. xià jiāng shuāi yě, èr lóng zhàn yú tíng, tǔ chí ér qù, xià wáng dú ér cáng zhī. xià wáng, chuán yú yīn yīn wáng, chuán yú zhōu, jiē mò zhī fā. zhì yōu wáng zhī shí, fā ér shì zhī, chí liú yú tíng, huà wèi xuán yuán, zǒu rù hòu gōng, yǔ fù rén jiāo, suì shēng bāo sì. bāo sì guī zhōu, lì wáng huò luàn, guó suì miè wáng. yōu lì wáng zhī qù xià shì, yǐ wèi qiān shù suì, èr lóng zhàn shí, yōu lì bāo sì děng wèi wèi rén yě. zhōu wáng zhī yāo, yǐ chū jiǔ yǐ. yāo chū, huò ān dé bù jiù? ruì jiàn, fú ān dé bù zhì? ruò èr lóng zhàn shí yán yuē: yú bāo zhī èr jūn yě. shì zé bāo sì dāng shēng zhī yàn yě. lóng chēng bāo, bāo sì bù dé bù shēng, shēng zé lì wáng bù dé bù è, è zé guó bù dé bù wáng. zhēng yǐ jiàn, suī wǔ shèng shí xián xiāng yǔ què zhī, zhōng bù néng xiāo. shàn è tóng shí: shàn xiáng chū, guó bì xìng è xiáng jiàn, cháo bì wáng. wèi è yì kě yǐ shàn xíng chú, shì wèi shàn ruì kě yǐ è zhèng miè yě.
魯昭公之時,瞿鵒來巢。師己采文、成之世童謠之語,有瞿鵒之言,見今有來巢之驗,則占謂之凶。其後,昭公為季氏所逐,出於齊,國果空虛,都有虛驗。故野鳥來巢,師己處之,禍竟如占。使昭公聞師己之言,修行改政為善,居高宗之操,終不能消。何則?瞿鵒之謠已兆,出奔之禍已成也。瞿鵒之兆,已出於文、成之世矣。根生,葉安得不茂?源發,流安得不廣?此尚為近,未足以言之。夏將衰也,二龍戰於庭,吐漦而去,夏王櫝而藏之。夏亡,傳於殷;殷亡,傳於周,皆莫之發。至幽王之時,發而視之,漦流於庭,化為玄黿,走入後宮,與婦人交,遂生褒姒。褒姒歸周,歷王惑亂,國遂滅亡。幽、歷王之去夏世,以為千數歲,二龍戰時,幽、厲、褒姒等未為人也。周亡之妖,已出久矣。妖出,禍安得不就?瑞見,福安得不至?若二龍戰時言曰:「余褒之二君也。」是則褒姒當生之驗也。龍稱褒,褒姒不得不生,生則厲王不得不惡,惡則國不得不亡。征已見,雖五聖十賢相與卻之,終不能消。善惡同實:善祥出,國必興;惡祥見,朝必亡。謂惡異可以善行除,是謂善瑞可以惡政滅也。
hé yuán chū yú kūn lún, qí liú bō yú jiǔ hé. shǐ yáo yǔ què yǐ shàn zhèng, zhōng bù néng hái zhě, shuǐ shì dāng rán, rén shì bù néng jìn yě. hé yuán bù kě jìn, èr lóng bù kě chú, zé sāng gǔ bù kě què yě. wáng mìng zhī dāng xìng yě, yóu chūn qì zhī dāng wèi xià yě. qí dāng wáng yě, yóu qiū qì zhī dāng wèi dōng yě. jiàn chūn zhī wēi yè, zhī xià yǒu jīng yè. dǔ qiū zhī líng shí, zhī dōng zhī kū cuì. sāng gǔ zhī shēng, qí yóu chūn yè qiū shí yě, bì rán yóu yàn zhī. jīn xiáng xiū zhèng gǎi háng, hé néng chú zhī? fū yǐ zhōu wáng zhī xiáng, jiàn yú xià shí, yòu hé yǐ zhī sāng gǔ zhī shēng, bù wèi zhòu wáng chū hū! huò shí zǔ jǐ yán zhī, xìn yě cǎo zhī zhàn, shī yuǎn jìn zhī shí. gāo zōng wèn zǔ jǐ zhī hòu, cè shēn háng dào, liù guó zhū hóu ǒu cháo ér zhì, gāo zōng zhī mìng zì zhǎng wèi zhōng, zé wèi qǐ sāng gǔ zhī wèn, gǎi háng xiū xíng, xiǎng bǎi nián zhī fú yǐ. fū sāng gǔ zhī shēng, dài wèi zhòu chū, yì huò shí jí ér bù xiōng, gù yīn cháo bù wáng, gāo zōng shòu zhǎng. zǔ jǐ xìn yě cǎo zhī zhàn, wèi zhī dāng wáng zhī zhēng.
河源出於崑崙,其流播於九河。使堯、禹卻以善政,終不能還者,水勢當然,人事不能禁也。河源不可禁,二龍不可除,則桑谷不可卻也。王命之當興也,猶春氣之當為夏也。其當亡也,猶秋氣之當為冬也。見春之微葉,知夏有莖葉。睹秋之零實,知冬之枯萃。桑谷之生,其猶春葉秋實也,必然猶驗之。今詳修政改行,何能除之?夫以周亡之祥,見於夏時,又何以知桑谷之生,不為紂亡出乎!或時祖己言之,信野草之占,失遠近之實。高宗問祖己之後,側身行道,六國諸侯偶朝而至,高宗之命自長未終,則謂起桑谷之問,改行修行,享百年之福矣。夫桑谷之生,殆為紂出,亦或時吉而不凶,故殷朝不亡,高宗壽長。祖己信野草之占,謂之當亡之徵。
hàn xiào wǔ huáng dì zhī shí, huò bái lín dài liǎng jiǎo ér gòng dǐ, shǐ yè zhě zhōng jūn yì zhī. jūn yuē: fū yě shòu ér gòng yī jiǎo, xiàng tiān xià hé tóng wèi yī yě. qí lín yě shòu yě, sāng gǔ yě cǎo yě, jù wèi yě wù, shòu cǎo hé bié? zhōng jūn wèi shòu wèi jí, zǔ jǐ wèi yě cǎo wèi xiōng. gāo zōng jì chéng tāng zhī miào, yǒu fēi zhì shēng dǐng ér gòu. zǔ jǐ yǐ wèi yuǎn rén jiāng yǒu lái zhě, shuō shàng shū jiā wèi zhì xiōng, yì bó bù tóng. qiě cóng zǔ jǐ zhī yán, zhì lái jí yě, zhì fú yú yě cǎo zhī zhōng, cǎo fù yě niǎo zhī xíng, ruò mín rén chù cǎo lú zhī zhōng, kě wèi qí rén jí ér lú xiōng hū? mín rén rù dōu, bù wèi zhī xiōng, yě cǎo shēng cháo, hé gù bù jí? zhì zé mín rén zhī lèi. rú wèi hán xuè zhě jí, zhǎng dí lái zhì, shì jí yě, hé gù wèi zhī xiōng? rú yǐ cóng yí dí lái zhě bù jí, jiè gé lú lái cháo, shì xiōng yě. rú yǐ cǎo mù zhě wèi xiōng, zhū cǎo míng jiá chū, shì bù jí yě. zhū cǎo míng jiá, jiē cǎo yě, yí shēng yú yě, ér shēng yú cháo, shì wèi bù jí. hé gù wèi zhī ruì? yī yě zhī wù, lái zhì huò chū, jí xiōng yì yì. zhū cǎo jiá shàn cǎo, gù wèi jí, zé shì yǐ shàn è wèi jí xiōng, bù yǐ dōu yě wèi hǎo chǒu yě. zhōu shí tiān xià tài píng, yuè cháng xiàn zhì yú zhōu gōng. gāo zōng dé zhī ér jí. zhì yì cǎo yě zhī wù, hé yǐ wèi jí? rú yǐ zhì suǒ fēn yǒu shì yú shì, zé jūn yì réng yǒu shì jūn zǐ gōng sūn shù dé bái lù, zhàn hé yǐ xiōng? rán zé zhì zhī jí xiōng wèi kě zhī, zé fū sāng gǔ zhī shàn è wèi kě yàn yě. sāng gǔ huò shàn wù, xiàng yuǎn fāng zhī shì jiāng jiē lì yú gāo zōng zhī cháo, gù gāo zōng huò jí fú, xiǎng zhǎng jiǔ yě.
漢孝武皇帝之時,獲白麟戴兩角而共牴,使謁者終軍議之。軍曰:「夫野獸而共一角,象天下合同為一也。」麒麟野獸也,桑谷野草也,俱為野物,獸草何別?終軍謂獸為吉,祖己謂野草為凶。高宗祭成湯之廟,有蜚雉升鼎而雊。祖己以為遠人將有來者,說《尚書》家謂雉凶,議駁不同。且從祖己之言,雉來吉也,雉伏於野草之中,草覆野鳥之形,若民人處草廬之中,可謂其人吉而廬凶乎?民人入都,不謂之凶,野草生朝,何故不吉?雉則民人之類。如謂含血者吉,長狄來至,是吉也,何故謂之凶?如以從夷狄來者不吉,介葛盧來朝,是凶也。如以草木者為凶,硃草、蓂莢出,是不吉也。硃草、蓂莢,皆草也,宜生於野,而生於朝,是為不吉。何故謂之瑞?一野之物,來至或出,吉凶異議。硃草莢善草,故為吉,則是以善惡為吉凶,不以都野為好醜也。周時天下太平,越嘗獻雉於周公。高宗得之而吉。雉亦草野之物,何以為吉?如以雉所分有似於士,則麏亦仍有似君子;公孫術得白鹿,占何以凶?然則雉之吉凶未可知,則夫桑谷之善惡未可驗也。桑谷或善物,象遠方之士將皆立於高宗之朝,故高宗獲吉福,享長久也。
shuō zāi yì zhī jiā, yǐ wèi tiān yǒu zāi yì zhě, suǒ yǐ qiǎn gào wáng zhě, xìn yě. fū wáng zhě yǒu guò, yì jiàn yú guó bù gǎi, zāi jiàn cǎo běn bù gǎi, zāi jiàn yú wǔ gǔ bù gǎi, zāi zhì shēn. zuǒ shì chūn qiū chuán yuē: guó zhī jiāng wáng, xiān bù wǔ rěn. zāi jiàn yú wǔ gǔ, wǔ gǔ ān dé shú? bù shú, jiāng wáng zhī zhēng. zāi yì yǒu qiě wáng wǔ gǔ bù shú zhī yīng. tiān bù shú, huò wèi zāi, huò wèi fú. huò fú zhī shí wèi kě zhī, sāng gǔ zhī yán ān kě shěn? lùn shuō zhī jiā zhe yú shū jì zhě jiē yún: tiān yù gǔ zhě xiōng. chuán shū yuē: cāng xié zuò shū, tiān yù gǔ, guǐ yè kū. cǐ fāng xiōng è zhī yīng. hé zhě, tiān yòng chéng gǔ zhī dào, cóng tiān jiàng ér hé, qiě yóu wèi zhī shàn, kuàng suǒ chéng zhī gǔ cóng yǔ xià hū! jí lùn dìng zhī, hé yǐ wèi xiōng? fū yīn yáng hé zé gǔ jià chéng, bù zé bèi zāi hài. yīn yáng hé zhě, gǔ zhī dào yě, hé yǐ wèi zhī xiōng? sī chéng bó, lǚ chéng bù. cì rén sī lǚ, yóu wèi zhòng hòu, kuàng yí rén yǐ chéng bó yǔ zhī bù hū? fū sī lǚ yóu yīn yáng, bó bù yóu chéng gǔ yě. cì rén bó, bù wèi zhī è, tiān yǔ zhī gǔ hé, gù wèi zhī xiōng? fū yǔ gǔ jí xiōng wèi kě dìng, sāng gǔ zhī yán wèi kě zhī yě.
說災異之家,以為天有災異者,所以譴告王者,信也。夫王者有過,異見於國;不改,災見草本;不改,災見於五穀;不改,災至身。左氏《春秋傳》曰:「國之將亡,鮮不五稔。」災見於五穀,五穀安得熟?不熟,將亡之徵。災亦有且亡五穀不熟之應。天不熟,或為災,或為福。禍福之實未可知,桑谷之言安可審?論說之家著於書記者皆云:「天雨谷者凶。」傳書曰:「蒼頡作書,天雨谷,鬼夜哭。」此方兇惡之應。和者,天用成谷之道,從天降而和,且猶謂之善,況所成之谷從雨下乎!極論訂之,何以為凶?夫陰陽和則谷稼成,不則被災害。陰陽和者,谷之道也,何以謂之凶?絲成帛,縷成布。賜人絲縷,猶為重厚,況遺人以成帛與織布乎?夫絲縷猶陰陽,帛布猶成谷也。賜人帛,不謂之惡,天與之谷何,故謂之凶?夫雨谷吉凶未可定,桑谷之言未可知也。
shǐ chàng cǎo shēng yú zhōu zhī shí, tiān xià tài píng, rén lái xiàn chàng cǎo. chàng cǎo yì cǎo yě zhī wù yě, yǔ bǐ sāng gǔ hé yì? rú yǐ yí dí xiàn zhī zé wèi jí, shǐ chàng cǎo shēng yú zhōu jiā, kěn wèi zhī shàn hū? fū chàng cǎo kě yǐ chì niàng, fēn xiāng chàng dá zhě, jiāng jì guàn chàng jiàng shén. shè zì shēng yú zhōu cháo, yǔ jiā hé zhū cǎo míng jiá zhī lèi bù shū yǐ. rán zé sāng yì shí cán, cán wèi sī, sī wèi bó, bó wèi yī. yī yǐ rù zōng miào wèi cháo fú, yǔ chàng wú yì. hé yǐ wèi zhī xiōng? wèi xiàn gōng tài zǐ zhì líng tái, shé rào zuǒ lún. yù zhě yuē: tài zǐ xià bài, wú wén guó jūn zhī zǐ, shé rào chē lún zuǒ zhě sù dé guó. tài zǐ suì bù xià, fǎn hū shě. yù rén jiàn tài zǐ, tài zǐ yuē: wú wén wèi rén zǐ zhě, jǐn hé shùn yú jūn, bù xíng sī yù, gòng yán chéng lìng, bù nì jūn ān. jīn wú dé guó, shì jūn shī ān yě. jiàn guó zhī lì ér wàng jūn ān, fēi zǐ dào yě. dé guó ér bài, qí fēi jūn yù. fèi zǐ dào zhě bù xiào, nì jūn yù zé bù zhōng. ér yù wǒ xíng zhī, dài yù wú guó zhī wēi míng yǐ. tóu diàn jiāng sǐ, qí yù zhǐ zhī, bù néng jìn, suì fú jiàn ér sǐ. fū shé rào zuǒ lún, shěn wèi tài zǐ sù dé guó, tài zǐ yí bù sǐ, xiàn gōng yí jí hōng. jīn xiàn gōng bù sǐ, tài zǐ fú jiàn, yù zhě zhī zhàn, sú zhī xū yán yě. huò shí shé wèi tài zǐ jiāng sǐ zhī yāo, yù zhě xìn sú zhī zhàn, gù shī jí xiōng zhī shí. fū sāng gǔ zhī shēng, yǔ shé ráo zuǒ lún xiāng sì lèi yě. shé zhì shí xiōng, yù zhě yǐ wèi jí. sāng gǔ shí jí, zǔ jǐ yǐ wèi xiōng.
使暢草生於周之時,天下太平,人來獻暢草。暢草亦草野之物也,與彼桑谷何異?如以夷狄獻之則為吉,使暢草生於周家,肯謂之善乎?夫暢草可以熾釀,芬香暢達者,將祭灌暢降神。設自生於周朝,與嘉禾、硃草、蓂莢之類不殊矣。然則桑亦食蠶,蠶為絲,絲為帛,帛為衣。衣以入宗廟為朝服,與暢無異。何以謂之凶?衛獻公太子至靈台,蛇繞左輪。御者曰:「太子下拜,吾聞國君之子,蛇繞車輪左者速得國。」太子遂不下,反乎舍。御人見太子,太子曰:「吾聞為人子者,盡和順於君,不行私慾,共嚴承令,不逆君安。今吾得國,是君失安也。見國之利而忘君安,非子道也。得國而拜,其非君欲。廢子道者不孝,逆君欲則不忠。而欲我行之,殆欲吾國之危明矣。」投殿將死,其御止之,不能禁,遂伏劍而死。夫蛇繞左輪,審為太子速得國,太子宜不死,獻公宜疾薨。今獻公不死,太子伏劍,御者之占,俗之虛言也。或時蛇為太子將死之妖,御者信俗之占,故失吉凶之實。夫桑谷之生,與蛇饒左輪相似類也。蛇至實凶,御者以為吉。桑谷實吉,祖己以為凶。
yǔ nán jì yú jiāng, yǒu huáng lóng fù zhōu. zhōu zhōng zhī rén wǔ sè wú zhǔ. yǔ nǎi xī xiào ér chēng yuē: wǒ shòu mìng yú tiān, jié lì yǐ láo wàn mín. shēng, jì yě sǐ, guī yě. hé zú yǐ huá hé, shì lóng yóu yǎn tíng yě. lóng qù ér wáng. àn gǔ jīn lóng zhì jiē wèi jí, ér yǔ dú wèi huáng lóng xiōng zhě, jiàn qí fù zhōu, zhōu zhōng zhī rén kǒng yě. fū yǐ sāng gǔ bǐ yú lóng, jí xiōng suī fǎn, gài xiāng sì. yě cǎo shēng yú cháo, shàng wèi bù jí, dài yǒu ruò huáng lóng fù zhōu zhī yì. gù wèi jí ér yīn cháo bù wáng.
禹南濟於江,有黃龍負舟。舟中之人五色無主。禹乃嘻笑而稱曰:「我受命於天,竭力以勞萬民。生,寄也;死,歸也。何足以滑和,視龍猶蝘蜓也。」龍去而亡。案古今龍至皆為吉,而禹獨謂黃龍凶者,見其負舟,舟中之人恐也。夫以桑谷比於龍,吉凶雖反,蓋相似。野草生於朝,尚為不吉,殆有若黃龍負舟之異。故為吉而殷朝不亡。
jìn wén gōng jiāng yǔ chǔ chéng wáng zhàn yú chéng pú, huì xīng chū chǔ. chǔ cāo qí bǐng, yǐ wèn jiù fàn, jiù fàn duì yuē: yǐ huì dòu, dào zhī zhě shèng. wén gōng mèng yǔ chéng wáng bó, chéng wáng zài shàng, gǔ qí nǎo. wèn jiù fàn, jiù fàn yuē: jūn dé tiān ér chéng wáng fú qí zuì, zhàn bì dà shèng. wén gōng cóng zhī, dà pò chǔ shī. xiàng lìng wén gōng wèn yōng chén, bì yuē bù shèng. hé zé? huì xīng wú jí, bó zài shàng wú xiōng yě. fū sāng gǔ zhī zhàn, zhàn wèi xiōng, yóu jìn dāng huì mò, bó zài xià wèi bù jí yě. rán ér jí zhě, dài yǒu ruò duì huì jiàn tiān zhī guǐ. gù gāo zōng zhǎng jiǔ, yīn cháo bù wáng. shǐ wén gōng bù wèn jiù fàn, jiù fàn bù míng qí jí, zhàn yǐ dà shèng, shì rén jiāng yuē: wén gōng yǐ zhì xián zhī dé, pò chǔ zhī wú dào. tiān suī jiàn yāo, wò yǒu xiōng mèng, yóu miè yāo xiāo xiōng yǐ huò fú. yīn wú jiù fàn zhī yì zhī, ér yǒu zǔ jǐ xìn cháng zhī zhàn, gù sāng gǔ zhī wén, chuán shì bù jué, zhuǎn huò wèi fú zhī yán, dào jīn bù shí.
晉文公將與楚成王戰於城濮,彗星出楚。楚操其柄,以問咎犯,咎犯對曰:「以彗斗,倒之者勝。」文公夢與成王博,成王在上,盬其腦。問咎犯,咎犯曰:「君得天而成王伏其罪,戰必大勝。」文公從之,大破楚師。向令文公問庸臣,必曰不勝。何則?彗星無吉,搏在上無凶也。夫桑谷之占,占為凶,猶晉當彗末,博在下為不吉也。然而吉者,殆有若對彗見天之詭。故高宗長久,殷朝不亡。使文公不問咎犯,咎犯不明其吉,戰以大勝,世人將曰:「文公以至賢之德,破楚之無道。天雖見妖,臥有凶夢,猶滅妖消凶以獲福。」殷無咎犯之異知,而有祖己信常之占,故桑谷之文,傳世不絕,轉禍為福之言,到今不實。