qǔ fú guān yáng gāo shòu shǒu gōng luò chéng huáng wèi zhēng gōng
取涪关杨高授首 攻雒城黄魏争功
què shuō zhāng zhāo xiàn jì yuē:" qiě xiū yào dòng bīng. ruò yī xīng shī, cáo cāo bì fù zhì. bù rú xiū shū èr fēng: yī fēng yǔ liú zhāng, yán liú bèi jié lián dōng wú, gòng qǔ xī chuān, shǐ liú zhāng xīn yí ér gōng liú bèi yī fēng yǔ zhāng lǔ, jiào jìn bīng xiàng jīng zhōu lái. zhe liú bèi shǒu wěi bù néng jiù yìng. wǒ rán hòu qǐ bīng qǔ zhī, shì kě xié yǐ." quán cóng zhī, jí fā shǐ èr chù qù qì. qiě shuō xuán dé zài jiā méng guān rì jiǔ, shén dé mín xīn. hū jiē dé kǒng míng wén shū. zhī sūn fū rén yǐ huí dōng wú. yòu wén cáo cāo xīng bīng fàn rú xū, nǎi yǔ páng tǒng yì yuē:" cáo cāo jī sūn quán, cāo shèng bì jiāng qǔ jīng zhōu, quán shèng yì bì qǔ jīng zhōu yǐ. wèi zhī nài hé?" páng tǒng yuē:" zhǔ gōng wù yōu. yǒu kǒng míng zài bǐ, liào xiǎng dōng wú bù gǎn fàn jīng zhōu. zhǔ gōng kě chí shū qù liú zhāng chù, zhǐ tuī:' cáo cāo gōng jī sūn quán, quán qiú jiù yú jīng zhōu. wú yǔ sūn quán chún chǐ zhī bāng, bù róng bù xiāng yuán. zhāng lǔ zì shǒu zhī zéi, jué bù gǎn lái fàn jiè. wú jīn yù lè bīng huí jīng zhōu, yǔ sūn quán huì tóng pò cáo cāo, nài bīng shǎo liáng quē. wàng tuī tóng zōng zhī yì, sù fā jīng bīng sān sì wàn, xíng liáng shí wàn hú xiāng zhù. qǐng wù yǒu wù.' ruò dé jūn mǎ qián liáng, què lìng zuò shāng yì."
却说张昭献计曰:“且休要动兵。若一兴师,曹操必复至。不如修书二封:一封与刘璋,言刘备结连东吴,共取西川,使刘璋心疑而攻刘备;一封与张鲁,教进兵向荆州来。着刘备首尾不能救应。我然后起兵取之,事可谐矣。”权从之,即发使二处去讫。且说玄德在葭萌关日久,甚得民心。忽接得孔明文书。知孙夫人已回东吴。又闻曹操兴兵犯濡须,乃与庞统议曰:“曹操击孙权,操胜必将取荆州,权胜亦必取荆州矣。为之奈何?”庞统曰:“主公勿忧。有孔明在彼,料想东吴不敢犯荆州。主公可驰书去刘璋处,只推:‘曹操攻击孙权,权求救于荆州。吾与孙权唇齿之邦,不容不相援。张鲁自守之贼,决不敢来犯界。吾今欲勒兵回荆州,与孙权会同破曹操,奈兵少粮缺。望推同宗之谊,速发精兵三、四万,行粮十万斛相助。请勿有误。’若得军马钱粮,却另作商议。”
xuán dé cóng zhī, qiǎn rén wǎng chéng dū. lái dào guān qián, yáng huái gāo pèi wén zhī cǐ shì, suì jiào gāo pèi shǒu guān, yáng huái tóng shǐ zhě rù chéng dū, jiàn liú zhāng chéng shàng shū xìn. liú zhāng kàn bì, wèn yáng huái wèi hé yì tóng lái. yáng huái yuē:" zhuān wèi cǐ shū ér lái. liú bèi zì cóng rù chuān, guǎng bù ēn dé, yǐ shōu mín xīn, qí yì shèn shì bù shàn. jīn qiú jūn mǎ qián liáng, qiè bù kě yǔ. rú ruò xiāng zhù, shì bǎ xīn zhù huǒ yě." liú zhāng yuē:" wú yǔ xuán dé yǒu xiōng dì zhī qíng, qǐ kě bù zhù?" yī rén chū yuē:" liú bèi xiāo xióng, jiǔ liú yú shǔ ér bù qiǎn, shì zòng hǔ rù shì yǐ. jīn gèng zhù zhī yǐ jūn mǎ qián liáng, hé yì yǔ hǔ tiān yì hū?" zhòng shì qí rén, nǎi líng líng zhēng yáng rén, xìng liú, míng bā, zì zi chū. liú zhāng wén liú bā zhī yán, yóu yù wèi jué. huáng quán yòu fù kǔ jiàn. zhāng nǎi liàng bō lǎo ruò jūn sì qiān, mǐ yī wàn hú, fā shū qiǎn shǐ bào xuán dé. réng lìng yáng huái gāo pèi jǐn shǒu guān ài. liú zhāng shǐ zhě dào jiā méng guān jiàn xuán dé, chéng shàng huí shū. xuán dé dà nù yuē:" wú wèi rǔ yù dí, fèi lì láo xīn. rǔ jīn jī cái lìn shǎng, hé yǐ shǐ shì zú xiào mìng hū?" suì chě huǐ huí shū, dà mà ér qǐ. shǐ zhě táo huí chéng dū. páng tǒng yuē:" zhǔ gōng zhǐ yǐ rén yì wéi zhòng, jīn rì huǐ shū fā nù, qián qíng jǐn qì yǐ." xuán dé yuē:" rú cǐ, dāng ruò hé?" páng tǒng yuē:" mǒu yǒu sān tiáo jì cè, qǐng zhǔ gōng zì zé ér xíng."
玄德从之,遣人往成都。来到关前,杨怀、高沛闻知此事,遂教高沛守关,杨怀同使者入成都,见刘璋呈上书信。刘璋看毕,问杨怀为何亦同来。杨怀曰:“专为此书而来。刘备自从入川,广布恩德,以收民心,其意甚是不善。今求军马钱粮,切不可与。如若相助,是把薪助火也。”刘璋曰:“吾与玄德有兄弟之情,岂可不助?”一人出曰:“刘备枭雄,久留于蜀而不遣,是纵虎入室矣。今更助之以军马钱粮,何异与虎添翼乎?”众视其人,乃零陵烝阳人,姓刘,名巴,字子初。刘璋闻刘巴之言,犹豫未决。黄权又复苦谏。璋乃量拨老弱军四千,米一万斛,发书遣使报玄德。仍令杨怀、高沛紧守关隘。刘璋使者到葭萌关见玄德,呈上回书。玄德大怒曰:“吾为汝御敌,费力劳心。汝今积财吝赏,何以使士卒效命乎?”遂扯毁回书,大骂而起。使者逃回成都。庞统曰:“主公只以仁义为重,今日毁书发怒,前情尽弃矣。”玄德曰:“如此,当若何?”庞统曰:“某有三条计策,请主公自择而行。”
xuán dé wèn:" nà sān tiáo jì?" tǒng yuē:" zhǐ jīn biàn xuǎn jīng bīng, zhòu yè jiān dào jìng xí chéng dū: cǐ wèi shàng jì. yáng huái gāo pèi nǎi shǔ zhōng míng jiàng, gè zhàng qiáng bīng jù shǒu guān ài jīn zhǔ gōng yáng yǐ huí jīng zhōu wéi míng, èr jiāng wén zhī, bì lái xiāng sòng jiù sòng xíng chǔ, qín ér shā zhī, duó le guān ài, xiān qǔ fú chéng, rán hòu què xiàng chéng dū: cǐ zhòng jì yě. tuì huán bái dì, lián yè huí jīng zhōu, xú tú jìn qǔ: cǐ wéi xià jì. ruò chén yín bù qù, jiāng zhì dà kùn, bù kě jiù yǐ." xuán dé yuē:" jūn shī shàng jì tài cù, xià jì tài huǎn zhòng jì bù chí bù jí, kě yǐ xíng zhī."
玄德问:“那三条计?”统曰:“只今便选精兵,昼夜兼道径袭成都:此为上计。杨怀、高沛乃蜀中名将,各仗强兵拒守关隘;今主公佯以回荆州为名,二将闻知,必来相送;就送行处,擒而杀之,夺了关隘,先取涪城,然后却向成都:此中计也。退还白帝,连夜回荆州,徐图进取:此为下计。若沉吟不去,将至大困,不可救矣。”玄德曰:“军师上计太促,下计太缓;中计不迟不疾,可以行之。”
yú shì fā shū zhì liú zhāng, zhǐ shuō cáo cāo lìng bù jiàng lè jìn yǐn bīng zhì qīng ní zhèn, zhòng jiāng dǐ dí bú zhù, wú dāng qīn wǎng jù zhī, bù jí miàn huì, tè shū xiāng cí. shū zhì chéng dū, zhāng sōng tīng dé shuō liú xuán dé yù huí jīng zhōu, zhī dào shì zhēn xīn, nǎi xiū shū yī fēng, yù lìng rén sòng yǔ xuán dé, què zhí qīn xiōng guǎng hàn tài shǒu zhāng sù dào, sōng jí cáng shū yú xiù zhōng, yǔ sù xiāng péi shuō huà. sù jiàn sōng shén qíng huǎng hū, xīn zhōng yí huò. sōng qǔ jiǔ yǔ sù gòng yǐn. xiàn chóu zhī jiān, hū luò cǐ shū yú dì, bèi sù cóng rén shí dé. xí sàn hòu, cóng rén yǐ shū chéng sù. sù kāi shì zhī. shū lüè yuē:" sōng zuó jìn yán yú huáng shū, bìng wú xū miù, hé nǎi chí chí bù fā? nì qǔ shùn shǒu, gǔ rén suǒ guì. jīn dà shì yǐ zài zhǎng wò zhī zhōng, hé gù yù qì cǐ ér huí jīng zhōu hū? shǐ sōng wén zhī, rú yǒu suǒ shī. shū chéng dào rì, jí sù jìn bīng. sōng dāng wèi nèi yìng, wàn wù zì wù!" zhāng sù jiàn le, dà jīng yuē:" wú dì zuò miè mén zhī shì, bù kě bù shǒu." lián yè jiāng shū jiàn liú zhāng, jù yán dì zhāng sōng yǔ liú bèi tóng móu, yù xiàn xī chuān. liú zhāng dà nù yuē:" wú píng rì wèi cháng bó dài tā, hé gù yù móu fǎn!" suì xià lìng zhuō zhāng sōng quán jiā, jǐn zhǎn yú shì. hòu rén yǒu shī tàn yuē:" yī lǎi wú yí shì suǒ xī, shéi zhī shū xìn xiè tiān jī. wèi guān xuán dé xīng wáng yè, xiān xiàng chéng dū xuè rǎn yī."
于是发书致刘璋,只说曹操令部将乐进引兵至青泥镇,众将抵敌不住,吾当亲往拒之,不及面会,特书相辞。书至成都,张松听得说刘玄德欲回荆州,只道是真心,乃修书一封,欲令人送与玄德,却值亲兄广汉太守张肃到,松急藏书于袖中,与肃相陪说话。肃见松神情恍惚,心中疑惑。松取酒与肃共饮。献酬之间,忽落此书于地,被肃从人拾得。席散后,从人以书呈肃。肃开视之。书略曰:“松昨进言于皇叔,并无虚谬,何乃迟迟不发?逆取顺守,古人所贵。今大事已在掌握之中,何故欲弃此而回荆州乎?使松闻之,如有所失。书呈到日,疾速进兵。松当为内应,万勿自误!”张肃见了,大惊曰:“吾弟作灭门之事,不可不首。”连夜将书见刘璋,具言弟张松与刘备同谋,欲献西川。刘璋大怒曰:“吾平日未尝薄待他,何故欲谋反!”遂下令捉张松全家,尽斩于市。后人有诗叹曰:“一览无遗世所稀,谁知书信泄天机。未观玄德兴王业,先向成都血染衣。”
liú zhāng jì zhǎn zhāng sōng, jù jí wén wǔ shāng yì yuē:" liú bèi yù duó wú jī yè, dāng rú zhī hé?" huáng quán yuē:" shì bù yí chí. jí biàn chāi rén gào bào gè chù guān ài, tiān bīng bǎ shǒu, bù xǔ fàng jīng zhōu yī rén yī qí rù guān." zhāng cóng qí yán, xīng yè chí xí gè guān qù qì. què shuō xuán dé tí bīng huí fú chéng, xiān lìng rén bào shàng fú shuǐ guān, qǐng yáng huái, gāo pèi chū guān xiāng bié. yáng gāo èr jiāng wén bào, shāng yì yuē:" xuán dé cǐ huí ruò hé?" gāo pèi yuē:" xuán dé hé sǐ. wǒ děng gè cáng lì rèn zài shēn, jiù sòng xíng chǔ cì zhī, yǐ jué wú zhǔ zhī huàn." yáng huái yuē:" cǐ jì dà miào." èr rén zhǐ dài suí háng èr bǎi rén, chū guān sòng xíng, qí yú bìng liú zài guān shàng.
刘璋既斩张松,聚集文武商议曰:“刘备欲夺吾基业,当如之何?”黄权曰:“事不宜迟。即便差人告报各处关隘,添兵把守,不许放荆州一人一骑入关。”璋从其言,星夜驰檄各关去讫。却说玄德提兵回涪城,先令人报上涪水关,请杨怀,高沛出关相别。杨、高二将闻报,商议曰:“玄德此回若何?”高沛曰:“玄德合死。我等各藏利刃在身,就送行处刺之,以绝吾主之患。”杨怀曰:“此计大妙。”二人只带随行二百人,出关送行,其余并留在关上。
xuán dé dà jūn jǐn fā. qián zhì fú shuǐ zhī shàng, páng tǒng zài mǎ shàng wèi xuán dé yuē:" yáng huái gāo pèi ruò xīn rán ér lái, kě dī fáng zhī ruò bǐ bù lái, biàn qǐ bīng jìng qǔ qí guān, bù kě chí huǎn." zhèng shuō jiān, hū qǐ yī zhèn xuàn fēng, bǎ mǎ qián" shuài" zì qí chuī dào. xuán dé wèn páng tǒng yuē:" cǐ hé zhào yě?" tǒng yuē:" cǐ jǐng bào yě, yáng huái gāo pèi èr rén bì yǒu xíng cì zhī yì, yí shàn fáng zhī." xuán dé nǎi shēn pī zhòng kǎi, zì pèi bǎo jiàn fáng bèi. rén bào yáng gāo èr jiāng qián lái sòng xíng. xuán dé lìng jūn mǎ xiē dìng. páng tǒng fēn fù wèi yán huáng zhōng:" dàn guān shàng lái de jūn shì, bù wèn duō shǎo, mǎ bù jūn bīng, yí gè yě xiū fàng huí." èr jiāng de lìng ér qù.
玄德大军尽发。前至涪水之上,庞统在马上谓玄德曰:“杨怀、高沛若欣然而来,可提防之;若彼不来,便起兵径取其关,不可迟缓。”正说间,忽起一阵旋风,把马前“帅”字旗吹倒。玄德问庞统曰:“此何兆也?”统曰:“此警报也,杨怀、高沛二人必有行刺之意,宜善防之。”玄德乃身披重铠,自佩宝剑防备。人报杨、高二将前来送行。玄德令军马歇定。庞统分付魏延、黄忠:“但关上来的军士,不问多少,马步军兵,一个也休放回。”二将得令而去。
què shuō yáng huái gāo pèi èr rén shēn biān gè cáng lì rèn, dài èr bǎi jūn bīng, qiān yáng sòng jiǔ, zhí zhì jūn qián. jiàn bìng wú zhǔn bèi, xīn zhōng àn xǐ, yǐ wéi zhòng jì. rù zhì zhàng xià jiàn xuán dé zhèng yǔ páng tǒng zuò yú zhàng zhōng. èr jiāng shēng nuò yuē:" wén huáng shū yuǎn huí, tè jù bó lǐ xiāng sòng." suì jìn jiǔ quàn xuán dé. xuán dé yuē:" èr jiāng jūn shǒu guān bù yì, dāng xiān yǐn cǐ bēi." èr jiāng yǐn jiǔ bì, xuán dé yuē:" wú yǒu mì shì yǔ èr jiāng jūn shāng yì, xián rén tuì bì." suì jiāng dài lái èr bǎi rén jǐn gǎn chū zhōng jūn. xuán dé chì yuē:" zuǒ yòu yǔ wú zhuō xià èr zéi!" zhàng hòu liú fēng guān píng yīng shēng ér chū. yáng gāo èr rén jí dài zhēng dòu, liú fēng guān píng gè zhuō zhù yī rén. xuán dé hē yuē:" wú yǔ rǔ zhǔ shì tóng zōng xiōng dì, rǔ èr rén hé gù tóng móu, lí jiàn qīn qíng?" páng tǒng chì zuǒ yòu sōu qí shēn pàn, guǒ rán gè sōu chū lì rèn yī kǒu. tǒng biàn hē zhǎn èr rén xuán dé hái yóu wèi jué, tǒng yuē:" èr rén běn yì yù shā wú zhǔ, zuì bù róng zhū." suì chì dāo fǔ shǒu zhǎn yáng huái gāo pèi yú zhàng qián. huáng zhōng wèi yán zǎo jiāng èr bǎi cóng rén, xiān zì zhuō xià, bù céng zǒu le yí gè. xuán dé huàn rù, gè cì jiǔ yā jīng. xuán dé yuē:" yáng huái gāo pèi lí jiàn wú xiōng dì, yòu cáng lì rèn xíng cì, gù xíng zhū lù. ěr děng wú zuì, bù bì jīng yí." zhòng gè bài xiè. páng tǒng yuē:" wú jīn jí yòng rǔ děng yǐn lù, dài wú jūn qǔ guān. gè yǒu zhòng shǎng." zhòng jiē yīng yǔn. shì yè èr bǎi rén xiān xíng, dà jūn suí hòu. qián jūn zhì guān xià jiào yuē:" èr jiāng jūn yǒu jí shì huí, kě sù kāi guān." chéng shàng tīng dé shì zì jiā jūn, jí shí kāi guān. dà jūn yī yōng ér rù, bīng bù xuè rèn, dé le fú guān. shǔ bīng jiē jiàng. xuán dé gè jiā zhòng shǎng, suì jí fēn bīng qián hòu shǒu bǎ. cì rì láo jūn, shè yàn yú gōng tīng. xuán dé jiǔ hān, gù páng tǒng yuē:" jīn rì zhī huì, kě wéi lè hū?" páng tǒng yuē:" fá rén zhī guó ér yǐ wéi lè, fēi rén zhě zhī bīng yě." xuán dé yuē:" wú wén xī rì wǔ wáng fá zhòu, zuò yuè xiàng gōng, cǐ yì fēi rén zhě zhī bīng yú? rǔ yán hé bù hé dào lǐ? kě sù tuì!" páng tǒng dà xiào ér qǐ. zuǒ yòu yì fú xuán dé rù hòu táng. shuì zhì bàn yè, jiǔ xǐng. zuǒ yòu yǐ zhú páng tǒng zhī yán, gào zhī xuán dé. xuán dé dà huǐ cì zǎo chuān yī shēng táng, qǐng páng tǒng xiè zuì yuē:" zuó rì jiǔ zuì, yán yǔ chù fàn, xìng wù guà huái." páng tǒng tán xiào zì ruò. xuán dé yuē:" zuó rì zhī yán, wéi wú yǒu shī." páng tǒng yuē:" jūn chén jù shī, hé dú zhǔ gōng?" xuán dé yì dà xiào, qí lè rú chū.
却说杨怀、高沛二人身边各藏利刃,带二百军兵,牵羊送酒,直至军前。见并无准备,心中暗喜,以为中计。入至帐下、见玄德正与庞统坐于帐中。二将声喏曰:“闻皇叔远回,特具薄礼相送。”遂进酒劝玄德。玄德曰:“二将军守关不易,当先饮此杯。”二将饮酒毕,玄德曰:“吾有密事与二将军商议,闲人退避。”遂将带来二百人尽赶出中军。玄德叱曰:“左右与吾捉下二贼!”帐后刘封、关平应声而出。杨、高二人急待争斗,刘封、关平各捉住一人。玄德喝曰:“吾与汝主是同宗兄弟,汝二人何故同谋,离间亲情?”庞统叱左右搜其身畔,果然各搜出利刃一口。统便喝斩二人;玄德还犹未决,统曰:“二人本意欲杀吾主,罪不容诛。”遂叱刀斧手斩杨怀、高沛于帐前。黄忠、魏延早将二百从人,先自捉下,不曾走了一个。玄德唤入,各赐酒压惊。玄德曰:“杨怀、高沛离间吾兄弟,又藏利刃行刺,故行诛戮。尔等无罪,不必惊疑。”众各拜谢。庞统曰:“吾今即用汝等引路,带吾军取关。各有重赏。”众皆应允。是夜二百人先行,大军随后。前军至关下叫曰:“二将军有急事回,可速开关。”城上听得是自家军,即时开关。大军一拥而入,兵不血刃,得了涪关。蜀兵皆降。玄德各加重赏,遂即分兵前后守把。次日劳军,设宴于公厅。玄德酒酣,顾庞统曰:“今日之会,可为乐乎?”庞统曰:“伐人之国而以为乐,非仁者之兵也。”玄德曰:“吾闻昔日武王伐纣,作乐象功,此亦非仁者之兵欤?汝言何不合道理?可速退!”庞统大笑而起。左右亦扶玄德入后堂。睡至半夜,酒醒。左右以逐庞统之言,告知玄德。玄德大悔;次早穿衣升堂,请庞统谢罪曰:“昨日酒醉,言语触犯,幸勿挂怀。”庞统谈笑自若。玄德曰:“昨日之言,惟吾有失。”庞统曰:“君臣俱失,何独主公?”玄德亦大笑,其乐如初。
què shuō liú zhāng wén xuán dé shā le yáng gāo èr jiāng, xí le fú shuǐ guān, dà jīng yuē:" bù liào jīn rì guǒ yǒu cǐ shì!" suì jù wén wǔ, wèn tuì bīng zhī cè. huáng quán yuē:" kě lián yè qiǎn bīng tún luò xiàn, sāi zhù yān hóu zhī lù. liú bèi suī yǒu jīng bīng měng jiàng, bù néng guò yě." zhāng suì lìng liú guī líng bāo zhāng rèn dèng xián diǎn wǔ wàn dà jūn, xīng yè wǎng shǒu luò xiàn, yǐ jù liú bèi. sì jiāng xíng bīng zhī cì, liú guī yuē:" wú wén jǐn píng shān zhōng yǒu yī yì rén, dào hào' zǐ xū shàng rén', zhī rén shēng sǐ guì jiàn. wú bèi jīn rì xíng jūn, zhèng cóng jǐn píng shān guò. hé bù shì wǎng wèn zhī?" zhāng rèn yuē:" dà zhàng fū xíng bīng jù dí, qǐ kě wèn yú shān yě zhī rén hū?" guī yuē:" bù rán. shèng rén yún:' zhì chéng zhī dào, kě yǐ qián zhī.' wú děng wèn yú gāo míng zhī rén, dāng qū jí bì xiōng." yú shì sì rén yǐn wǔ liù shí qí zhì shān xià, wèn jìng qiáo fū. qiáo fū zhǐ gāo shān jué dǐng shàng, biàn shì shàng rén suǒ jū. sì rén shàng shān zhì ān qián, jiàn yī dào tóng chū yíng. wèn le xìng míng, yǐn rù ān zhōng. zhī jiàn zǐ xū shàng rén, zuò yú pú dūn zhī shàng. sì rén xià bài, qiú wèn qián chéng zhī shì. zǐ xū shàng rén yuē:" pín dào nǎi shān yě fèi rén, qǐ zhī xiū jiù?" liú guī zài sān bài wèn, zǐ xū suì mìng dào tóng qǔ zhǐ bǐ, xiě xià bā jù yán yǔ, fù yǔ liú guī. qí wén yuē:" zuǒ lóng yòu fèng, fēi rù xī chuān. chú fèng zhuì dì, wò lóng shēng tiān. yī de yī shī, tiān shù dāng rán. jiàn jī ér zuò, wù sàng jiǔ quán." liú guī yòu wèn yuē:" wǒ sì rén qì shù rú hé?" zǐ xū shàng rén yuē:" dìng shù nán táo, hé bì zài wèn!" guī yòu qǐng wèn shí, shàng rén méi chuí mù hé, qià sì shuì zháo de yì bān, bìng bù dā yìng. sì rén xià shān. liú guī yuē:" xiān rén zhī yán, bù kě bù xìn." zhāng rèn yuē:" cǐ kuáng sǒu yě, tīng zhī hé yì." suì shàng mǎ qián xíng.
却说刘璋闻玄德杀了杨、高二将,袭了涪水关,大惊曰:“不料今日果有此事!”遂聚文武,问退兵之策。黄权曰:“可连夜遣兵屯雒县,塞住咽喉之路。刘备虽有精兵猛将,不能过也。”璋遂令刘璝、泠苞、张任、邓贤点五万大军,星夜往守雒县,以拒刘备。四将行兵之次,刘璝曰:“吾闻锦屏山中有一异人,道号‘紫虚上人’,知人生死贵贱。吾辈今日行军,正从锦屏山过。何不试往问之?”张任曰:“大丈夫行兵拒敌,岂可问于山野之人乎?”璝曰:“不然。圣人云:‘至诚之道,可以前知。’吾等问于高明之人,当趋吉避凶。”于是四人引五六十骑至山下,问径樵夫。樵夫指高山绝顶上,便是上人所居。四人上山至庵前,见一道童出迎。问了姓名,引入庵中。只见紫虚上人,坐于蒲墩之上。四人下拜,求问前程之事。紫虚上人曰:“贫道乃山野废人,岂知休咎?”刘璝再三拜问,紫虚遂命道童取纸笔,写下八句言语,付与刘璝。其文曰:“左龙右凤,飞入西川。雏凤坠地,卧龙升天。一得一失,天数当然。见机而作,勿丧九泉。”刘璝又问曰:“我四人气数如何?”紫虚上人曰:“定数难逃,何必再问!”璝又请问时,上人眉垂目合,恰似睡着的一般,并不答应。四人下山。刘璝曰:“仙人之言,不可不信。”张任曰:“此狂叟也,听之何益。”遂上马前行。
jì zhì luò xiàn, fēn diào rén mǎ, shǒu bǎ gè chù ài kǒu. liú guī yuē:" luò chéng nǎi chéng dū zhī bǎo zhàng, shī cǐ zé chéng dū nán bǎo. wú sì rén gōng yì, zhe èr rén shǒu chéng, èr rén qù luò xiàn qián miàn, yī shān bàng xiǎn, zā xià liǎng gè zhài zi, wù shǐ dí bīng lín chéng." líng bāo dèng xián yuē:" mǒu yuàn wǎng jié zhài." liú guī dà xǐ, fēn bīng èr wàn, yǔ líng dèng èr rén, lí chéng liù shí lǐ xià zhài. liú guī zhāng rèn shǒu hù luò chéng.
既至雒县,分调人马,守把各处隘口。刘璝曰:“雒城乃成都之保障,失此则成都难保。吾四人公议,着二人守城,二人去雒县前面,依山傍险,紥下两个寨子,勿使敌兵临城。”泠苞、邓贤曰:“某愿往结寨。”刘璝大喜,分兵二万,与泠、邓二人,离城六十里下寨。刘璝、张任守护雒城。
què shuō xuán dé jì dé fú shuǐ guān, yǔ páng tǒng shāng yì jìn qǔ luò chéng. rén bào liú zhāng bō sì jiāng qián lái, jí rì líng bāo dèng xián lǐng èr wàn jūn lí chéng liù shí lǐ, zā xià liǎng gè dà zhài. xuán dé jù zhòng jiāng wèn yuē:" shuí gǎn jiàn tóu gōng, qù qǔ èr jiāng zhài zhà?" lǎo jiàng huáng zhōng yīng shēng chū yuē:" lǎo fū yuàn wǎng." xuán dé yuē:" lǎo jiàng jūn lǜ běn bù rén mǎ, qián zhì luò chéng, rú qǔ de líng bāo dèng xián yíng zhài, bì dāng zhòng shǎng."
却说玄德既得涪水关,与庞统商议进取雒城。人报刘璋拨四将前来,即日泠苞、邓贤领二万军离城六十里,紥下两个大寨。玄德聚众将问曰:“谁敢建头功,去取二将寨栅?”老将黄忠应声出曰:“老夫愿往。”玄德曰:“老将军率本部人马,前至雒城,如取得泠苞、邓贤营寨,必当重赏。”
huáng zhōng dà xǐ, jí lǐng běn bù bīng mǎ, xiè le yào xíng. hū zhàng xià yī rén chū yuē:" lǎo jiàng jūn nián jì gāo dà, rú hé qù de? xiǎo jiàng bù cái yuàn wǎng." xuán dé shì zhī, nǎi shì wèi yán. huáng zhōng yuē:" wǒ yǐ lǐng xià jiàng lìng, nǐ rú hé gǎn chān yuè?" wèi yán yuē:" lǎo zhě bù yǐ jīn gǔ wèi néng. wú wén líng bāo dèng xián nǎi shǔ zhōng míng jiàng, xuè qì fāng gāng. kǒng lǎo jiàng jūn jìn tā bù dé, qǐ bù wù le zhǔ gōng dà shì? yīn cǐ yuàn xiāng tì, běn shì hǎo yì." huáng zhōng dà nù yuē:" rǔ shuō wú lǎo, gǎn yǔ wǒ bǐ shì wǔ yì me?" wèi yán yuē:" jiù zhǔ gōng zhī qián, dāng miàn bǐ shì. yíng de de biàn qù, hé rú?" huáng zhōng suì qū bù xià jiē, biàn jiào xiǎo xiào" jiāng dāo lái"! xuán dé jí zhǐ zhī yuē:" bù kě! wú jīn tí bīng qǔ chuān, quán zhàng rǔ èr rén zhī lì. jīn liǎng hǔ xiāng dòu, bì yǒu yī shāng. xū wù le wǒ dà shì. wú yǔ nǐ èr rén quàn jiě, xiū de zhēng lùn." páng tǒng yuē:" rǔ èr rén bù bì xiāng zhēng. jí jīn líng bāo dèng xián xià le liǎng gè yíng zhài. jīn rǔ èr rén zì lǐng běn bù jūn mǎ, gè dǎ yī zhài. rú xiān duó de zhě, biàn wéi tóu gōng." yú shì fēn dìng huáng zhōng dǎ líng bāo zhài, wèi yán dǎ dèng xián zhài. èr rén gè lǐng mìng qù le. páng tǒng yuē:" cǐ èr rén qù, kǒng yú lù shàng xiàng zhēng, zhǔ gōng kě zì yǐn jūn wèi hòu yīng." xuán dé liú páng tǒng shǒu chéng, zì yǔ liú fēng guān píng yǐn wǔ qiān jūn suí hòu jìn fā.
黄忠大喜,即领本部兵马,谢了要行。忽帐下一人出曰:“老将军年纪高大,如何去得?小将不才愿往。”玄德视之,乃是魏延。黄忠曰:“我已领下将令,你如何敢搀越?”魏延曰:“老者不以筋骨为能。吾闻泠苞、邓贤乃蜀中名将,血气方刚。恐老将军近他不得,岂不误了主公大事?因此愿相替,本是好意。”黄忠大怒曰:“汝说吾老,敢与我比试武艺么?”魏延曰:“就主公之前,当面比试。赢得的便去,何如?”黄忠遂趋步下阶,便叫小校“将刀来”!玄德急止之曰:“不可!吾今提兵取川,全仗汝二人之力。今两虎相斗,必有一伤。须误了我大事。吾与你二人劝解,休得争论。”庞统曰:“汝二人不必相争。即今泠苞、邓贤下了两个营寨。今汝二人自领本部军马,各打一寨。如先夺得者,便为头功。”于是分定黄忠打泠苞寨,魏延打邓贤寨。二人各领命去了。庞统曰:“此二人去,恐于路上相争,主公可自引军为后应。”玄德留庞统守城,自与刘封、关平引五千军随后进发。
què shuō huáng zhōng guī zhài, chuán lìng lái rì sì gēng zào fàn, wǔ gēng jié shù, píng míng jìn bīng, qǔ zuǒ biān shān gǔ ér jìn. wèi yán què àn shǐ rén tàn tīng huáng zhōng shén shí qǐ bīng. tàn shì rén huí bào:" lái rì sì gēng zào fàn, wǔ gēng qǐ bīng." wèi yán àn xǐ, fēn fù zhòng jūn shì èr gēng zào fàn, sān gēng qǐ bīng, píng míng yào dào dèng xián zhài biān. jūn shì de lìng, dōu bǎo cān yī dùn, mǎ zhāi líng, rén xián méi, juǎn qí shù jiǎ, àn dì qù jié zhài. sān gēng qián hòu, lí zhài qián jìn. dào bàn lù, wèi yán mǎ shàng xún sī:" zhǐ qù dǎ dèng xián zhài, bù xiǎn néng chù, bù rú xiān qù dǎ líng bāo zhài, què jiāng dé shèng bīng dǎ dèng xián zhài. liǎng chù gōng láo, dōu shì wǒ de." jiù mǎ shàng chuán lìng, jiào jūn shì dōu tóu zuǒ biān shān lù lǐ qù. tiān sè wēi míng, lí líng bāo zhài bù yuǎn, jiào jūn shì shǎo xiē, pái shuò jīn gǔ qí fān qiāng dāo qì xiè. zǎo yǒu fú lù xiǎo jūn fēi bào rù zhài, líng bāo yǐ yǒu zhǔn bèi le. yī shēng pào xiǎng, sān jūn shàng mǎ, shā jiāng chū lái. wèi yán zòng mǎ tí dāo, yǔ líng bāo jiē zhàn. èr jiāng jiāo mǎ, zhàn dào sān shí hé, chuān bīng fēn liǎng lù lái xí hàn jūn. hàn jūn zǒu le bàn yè, rén mǎ lì fá, dǐ dāng bú zhù, tuì hòu biàn zǒu. wèi yán tīng dé bèi hòu zhèn jiǎo luàn, piē le líng bāo, bō mǎ huí zǒu. chuān bīng suí hòu gǎn lái, hàn jūn dà bài. zǒu bú dào wǔ lǐ, shān bèi hòu gǔ shēng zhèn dì, dèng xián yǐn yī biāo jūn cóng shān gǔ lǐ jié chū lái, dà jiào:" wèi yán kuài xià mǎ shòu xiáng!" wèi yán cè mǎ fēi bēn, nà mǎ hū shī qián tí, shuāng zú guì dì, jiāng wèi yán xiān jiāng xià lái. dèng xián mǎ bēn dào, tǐng qiāng lái cì wèi yán. qiāng wèi dào chù, gōng xián xiǎng, dèng xián dào zhuàng xià mǎ. hòu miàn líng bāo fāng yù lái jiù, yī yuán dà jiàng, cóng shān pō shàng yuè mǎ ér lái, lì shēng dà jiào:" lǎo jiàng huáng zhōng zài cǐ!" wǔ dāo zhí qǔ líng bāo. líng bāo dǐ dí bú zhù, wàng hòu biàn zǒu. huáng zhōng chéng shì zhuī gǎn, chuān bīng dà luàn.
却说黄忠归寨,传令来日四更造饭,五更结束,平明进兵,取左边山谷而进。魏延却暗使人探听黄忠甚时起兵。探事人回报:“来日四更造饭,五更起兵。”魏延暗喜,分付众军士二更造饭,三更起兵,平明要到邓贤寨边。军士得令,都饱餐一顿,马摘铃,人衔枚,卷旗束甲,暗地去劫寨。三更前后,离寨前进。到半路,魏延马上寻思:“只去打邓贤寨,不显能处,不如先去打泠苞寨,却将得胜兵打邓贤寨。两处功劳,都是我的。”就马上传令,教军士都投左边山路里去。天色微明,离泠苞寨不远,教军士少歇,排搠金鼓旗幡、枪刀器械。早有伏路小军飞报入寨,泠苞已有准备了。一声炮响,三军上马,杀将出来。魏延纵马提刀,与泠苞接战。二将交马,战到三十合,川兵分两路来袭汉军。汉军走了半夜,人马力乏,抵当不住,退后便走。魏延听得背后阵脚乱,撇了泠苞,拨马回走。川兵随后赶来,汉军大败。走不到五里,山背后鼓声震地,邓贤引一彪军从山谷里截出来,大叫:“魏延快下马受降!”魏延策马飞奔,那马忽失前蹄,双足跪地,将魏延掀将下来。邓贤马奔到,挺枪来刺魏延。枪未到处,弓弦响,邓贤倒撞下马。后面泠苞方欲来救,一员大将,从山坡上跃马而来,厉声大叫:“老将黄忠在此!”舞刀直取泠苞。泠苞抵敌不住,望后便走。黄忠乘势追赶,川兵大乱。
huáng zhōng yī zhī jūn jiù le wèi yán, shā le dèng xián, zhí gǎn dào zhài qián. líng bāo huí mǎ yǔ huáng zhōng zài zhàn. bú dào shí yú hé, hòu miàn jūn mǎ yōng jiāng shàng lái, líng bāo zhǐ de qì le zuǒ zhài, yǐn bài jūn lái tóu yòu zhài. zhī jiàn zhài zhōng qí zhì quán bié, líng bāo dà jīng. dōu zhù mǎ kàn shí, dāng tóu yī yuán dà jiàng, jīn jiǎ jǐn páo, nǎi shì liú xuán dé, zuǒ biān liú fēng, yòu biān guān píng, dà hè dào:" zhài zi wú yǐ duó xià, rǔ yù hé wǎng?" yuán lái xuán dé yǐn bīng cóng hòu jiē yìng, biàn chéng shì duó le dèng xián zhài zi. líng bāo liǎng tóu wú lù, qǔ shān pì xiǎo jìng, yào huí luò chéng. xíng bú dào shí lǐ, xiá lù fú bīng hū qǐ, dā gōu qí jǔ, bǎ líng bāo huó zhuō le. yuán lái què shì wèi yán zì zhī zuì fàn, wú kě jiě shì, shōu shí hòu jūn, lìng shǔ bīng yǐn lù, fú zài zhè lǐ, děng gè zhèng zháo. yòng suǒ fù le líng bāo, jiě tóu xuán dé zhài lái. què shuō xuán dé lì qǐ miǎn sǐ qí, dàn chuān bīng dǎo gē xiè jiǎ zhě, bìng bù xǔ shā hài, rú shāng zhě cháng mìng yòu yù zhòng jiàng bīng yuē:" rǔ chuān rén jiē yǒu fù mǔ qī zǐ, yuàn jiàng zhě chōng jūn, bù yuàn jiàng zhě fàng huí." yú shì huān shēng dòng dì. huáng zhōng ān xià zhài jiǎo, jìng lái jiàn xuán dé, shuō wèi yán wéi le jūn lìng, kě zhǎn zhī. xuán dé jí zhào wèi yán, wèi yán jiě líng bāo zhì. xuán dé yuē:" yán suī yǒu zuì, cǐ gōng kě shú." lìng wèi yán xiè huáng zhōng jiù mìng zhī ēn, jīn hòu wú dé xiāng zhēng. wèi yán dùn shǒu fú zuì. xuán dé zhòng shǎng huáng zhōng, shǐ rén yā líng bāo dào zhàng xià, xuán dé qù qí fù, cì jiǔ yā jīng, wèn yuē:" rǔ kěn jiàng fǒu?" líng bāo yuē:" jì méng miǎn sǐ, rú hé bù jiàng? liú guī zhāng rèn yǔ mǒu wéi shēng sǐ zhī jiāo ruò kěn fàng mǒu huí qù, dāng jí zhāo èr rén lái jiàng, jiù xiàn luò chéng." xuán dé dà xǐ, biàn cì yī fú ān mǎ, lìng huí luò chéng. wèi yán yuē:" cǐ rén bù kě fàng huí. ruò tuō shēn yī qù, bù fù lái yǐ." xuán dé yuē:" wú yǐ rén yì dài rén, rén bù fù wǒ."
黄忠一枝军救了魏延,杀了邓贤,直赶到寨前。泠苞回马与黄忠再战。不到十余合,后面军马拥将上来,泠苞只得弃了左寨,引败军来投右寨。只见寨中旗帜全别,泠苞大惊。兜住马看时,当头一员大将,金甲锦袍,乃是刘玄德,左边刘封,右边关平,大喝道:“寨子吾已夺下,汝欲何往?”原来玄德引兵从后接应,便乘势夺了邓贤寨子。泠苞两头无路,取山僻小径,要回雒城。行不到十里,狭路伏兵忽起,搭钩齐举,把泠苞活捉了。原来却是魏延自知罪犯,无可解释,收拾后军,令蜀兵引路,伏在这里,等个正着。用索缚了泠苞,解投玄德寨来。却说玄德立起免死旗,但川兵倒戈卸甲者,并不许杀害,如伤者偿命;又谕众降兵曰:“汝川人皆有父母妻子,愿降者充军,不愿降者放回。”于是欢声动地。黄忠安下寨脚,径来见玄德,说魏延违了军令,可斩之。玄德急召魏延,魏延解泠苞至。玄德曰:“延虽有罪,此功可赎。”令魏延谢黄忠救命之恩,今后毋得相争。魏延顿首伏罪。玄德重赏黄忠,使人押泠苞到帐下,玄德去其缚,赐酒压惊,问曰:“汝肯降否?”泠苞曰:“既蒙免死,如何不降?刘璝、张任与某为生死之交;若肯放某回去,当即招二人来降,就献雒城。”玄德大喜,便赐衣服鞍马,令回雒城。魏延曰:“此人不可放回。若脱身一去,不复来矣。”玄德曰:“吾以仁义待人,人不负我。”
què shuō líng bāo dé huí luò chéng, jiàn liú guī zhāng rèn, bù shuō zhuō qù fàng huí, zhǐ shuō:" bèi wǒ shā le shí yú rén, duó de mǎ pǐ táo huí." liú guī máng qiǎn rén wǎng chéng dū qiú jiù. liú zhāng tīng zhī zhé le dèng xián, dà jīng, huāng máng jù zhòng shāng yì. zhǎng zǐ liú xún jìn yuē:" ér yuàn lǐng bīng qián qù shǒu luò chéng." zhāng yuē:" jì wú ér kěn qù, dāng qiǎn shuí rén wéi fǔ?" yī rén chū yuē:" mǒu yuàn wǎng" zhāng shì zhī, nǎi jiù shì wú yì yě. zhāng yuē:" dé zūn jiù qù zuì hǎo. shuí kě wèi fù jiāng?" wú yì bǎo wú lán léi tóng èr rén wéi fù jiāng, diǎn èr wàn jūn mǎ lái dào luò chéng. liú guī zhāng rèn jiē zhe, jù yán qián shì. wú yì yuē:" bīng lín chéng xià, nán yǐ jù dí, rǔ děng yǒu hé gāo jiàn?" líng bāo yuē:" cǐ jiān yí dài, zhèng kào fú jiāng, jiāng shuǐ dà jí qián miàn zhài zhàn shān jiǎo, qí xíng zuì dī. mǒu qǐ wǔ qiān jūn, gè dài qiāo chú qián qù, jué fú jiāng zhī shuǐ, kě jǐn yān sǐ liú bèi zhī bīng yě." wú yì cóng qí jì, jí lìng líng bāo qián wǎng jué shuǐ, wú lán léi tóng yǐn bīng jiē yìng. líng bāo lǐng mìng, zì qù zhǔn bèi jué shuǐ qì xiè.
却说泠苞得回雒城,见刘璝、张任,不说捉去放回,只说:“被我杀了十余人,夺得马匹逃回。”刘璝忙遣人往成都求救。刘璋听知折了邓贤,大惊,慌忙聚众商议。长子刘循进曰:“儿愿领兵前去守雒城。”璋曰:“既吾儿肯去,当遣谁人为辅?”一人出曰:“某愿往”璋视之,乃舅氏吴懿也。璋曰:“得尊舅去最好。谁可为副将?”吴懿保吴兰、雷铜二人为副将,点二万军马来到雒城。刘璝、张任接着,具言前事。吴懿曰:“兵临城下,难以拒敌,汝等有何高见?”泠苞曰:“此间一带,正靠涪江,江水大急;前面寨占山脚,其形最低。某乞五千军,各带锹锄前去,决涪江之水,可尽淹死刘备之兵也。”吴懿从其计,即令泠苞前往决水,吴兰、雷铜引兵接应。泠苞领命,自去准备决水器械。
què shuō xuán dé lìng huáng zhōng wèi yán gè shǒu yī zhài, zì huí fú chéng, yǔ jūn shī páng tǒng shāng yì. xì zuò bào shuō:" dōng wú sūn quán qiǎn rén jié hǎo dōng chuān zhāng lǔ, jiāng yù lái gōng jiā méng guān." xuán dé jīng yuē:" ruò jiā méng guān yǒu shī, jié duàn hòu lù, wú jìn tuì bù dé, dāng rú zhī hé?" páng tǒng wèi mèng dá yuē:" gōng nǎi shǔ zhōng rén, duō zhī dì lǐ, qù shǒu jiā méng guān rú hé?" dá yuē:" mǒu bǎo yī rén yǔ mǒu tóng qù shǒu guān, wàn wú yī shī." xuán dé wèn hé rén. dá yuē:" cǐ rén céng zài jīng zhōu liú biǎo bù xià wèi zhōng láng jiàng, nǎi nán jùn zhī jiāng rén, xìng huò, míng jùn, zì zhòng miǎo." xuán dé dà xǐ, jí shí qiǎn mèng dá huò jùn shǒu jiā méng guān qù le. páng tǒng tuì guī guǎn shè, mén lì hū bào:" yǒu kè tè lái xiāng fǎng." tǒng chū yíng jiē, jiàn qí rén shēn cháng bā chǐ, xíng mào shén wěi tóu fà jié duǎn, pī yú jǐng shàng yī fú bù shèn qí zhěng. tǒng wèn yuē:" xiān shēng hé rén yě?" qí rén bù dá, jìng dēng táng yǎng wò chuáng shàng. tǒng shén yí zhī. zài sān qǐng wèn. qí rén yuē:" qiě xiāo tíng, wú dāng yǔ rǔ shuō zhī tiān xià dà shì." tǒng wén zhī yù yí, mìng zuǒ yòu jìn jiǔ shí. qí rén qǐ ér biàn shí, bìng wú qiān xùn yǐn shí shèn duō, shí bà yòu shuì. tǒng yí huò bù dìng, shǐ rén qǐng fǎ zhèng shì zhī, kǒng shì xì zuò. fǎ zhèng huāng máng dào lái. tǒng chū yíng jiē, wèi zhèng yuē:" yǒu yī rén rú cǐ rú cǐ." fǎ zhèng yuē:" mò fēi péng yǒng yán hū?" shēng jiē shì zhī. qí rén yuè qǐ yuē:" xiào zhí bié lái wú yàng!" zhèng shì: zhǐ wèi chuān rén féng jiù shí, suì lìng fú shuǐ xī hóng liú.
却说玄德令黄忠、魏延各守一寨,自回涪城,与军师庞统商议。细作报说:“东吴孙权遣人结好东川张鲁,将欲来攻葭萌关。”玄德惊曰:“若葭萌关有失,截断后路,吾进退不得,当如之何?”庞统谓孟达曰:“公乃蜀中人,多知地理,去守葭萌关如何?”达曰:“某保一人与某同去守关,万无一失。”玄德问何人。达曰:“此人曾在荆州刘表部下为中郎将,乃南郡枝江人,姓霍,名峻,字仲邈。”玄德大喜,即时遣孟达、霍峻守葭萌关去了。庞统退归馆舍,门吏忽报:“有客特来相访。”统出迎接,见其人身长八尺,形貌甚伟;头发截短,披于颈上;衣服不甚齐整。统问曰:“先生何人也?”其人不答,径登堂仰卧床上。统甚疑之。再三请问。其人曰:“且消停,吾当与汝说知天下大事。”统闻之愈疑,命左右进酒食。其人起而便食,并无谦逊;饮食甚多,食罢又睡。统疑惑不定,使人请法正视之,恐是细作。法正慌忙到来。统出迎接,谓正曰:“有一人如此如此。”法正曰:“莫非彭永言乎?”升阶视之。其人跃起曰:“孝直别来无恙!”正是:只为川人逢旧识,遂令涪水息洪流。
bì jìng cǐ rén shì shuí, qiě kàn xià wén fēn jiě.
毕竟此人是谁,且看下文分解。