zhì fēng jí shén yī shēn sǐ chuán yí mìng jiān xióng shù zhōng
治风疾神医身死 传遗命奸雄数终
què shuō hàn zhōng wáng wén guān gōng fù zǐ yù hài, kū dào yú dì zhòng wén wǔ jí jiù, bàn shǎng fāng xǐng, fú rù nèi diàn. kǒng míng quàn yuē:" wáng shàng shǎo yōu. zì gǔ dào' sǐ shēng yǒu mìng' guān gōng píng rì gāng ér zì jīn, gù jīn rì yǒu cǐ huò. wáng shàng qiě yí bǎo yǎng zūn tǐ, xú tú bào chóu." xuán dé yuē:" gū yǔ guān zhāng èr dì táo yuán jié yì shí, shì tóng shēng sǐ. jīn yún zhǎng yǐ wáng, gū qǐ néng dú xiǎng fù guì hū!" yán wèi yǐ, zhī jiàn guān xìng hào tòng ér lái. xuán dé jiàn le, dà jiào yī shēng, yòu kū jué yú dì. zhòng guān jiù xǐng. yī rì kū jué sān wǔ cì, sān rì shuǐ jiāng bù jìn, zhǐ shì tòng kū lèi shī yī jīn, bān bān chéng xuè. kǒng míng yǔ zhòng guān zài sān quàn jiě. xuán dé yuē:" gū yǔ dōng wú, shì bù tóng rì yuè yě!" kǒng míng yuē:" wén dōng wú jiāng guān gōng shǒu jí xiàn yǔ cáo cāo, cāo yǐ wáng hóu lǐ jì zàng zhī." xuán dé yuē:" cǐ hé yì yě?" kǒng míng yuē:" cǐ shì dōng wú yù yí huò yú cáo cāo, cāo zhī qí móu, gù yǐ hòu lǐ zàng guān gōng, lìng wáng shàng guī yuàn yú wú yě." xuán dé yuē:" wú jīn jí tí bīng wèn zuì yú wú, yǐ xuě wú hèn!" kǒng míng jiàn yuē:" bù kě. fāng jīn wú yù lìng wǒ fá wèi, wèi yì yù lìng wǒ fá wú, gè huái jué jì, sì xì ér chéng. wáng shàng zhǐ yí àn bīng bù dòng, qiě yǔ guān gōng fā sāng. dài wú wèi bù hé, chéng shí ér fá zhī, kě yě." zhòng guān yòu zài sān quàn jiàn, xuán dé fāng cái jìn shàn, chuán zhǐ chuān zhōng dà xiǎo jiàng shì, jìn jiē guà xiào. hàn zhōng wáng qīn chū nán mén zhāo hún jì diàn, hào kū zhōng rì.
却说汉中王闻关公父子遇害,哭倒于地;众文武急救,半晌方醒,扶入内殿。孔明劝曰:“王上少忧。自古道‘死生有命’;关公平日刚而自矜,故今日有此祸。王上且宜保养尊体,徐图报仇。”玄德曰:“孤与关、张二弟桃园结义时,誓同生死。今云长已亡,孤岂能独享富贵乎!”言未已,只见关兴号恸而来。玄德见了,大叫一声,又哭绝于地。众官救醒。一日哭绝三五次,三日水浆不进,只是痛哭;泪湿衣襟,斑斑成血。孔明与众官再三劝解。玄德曰:“孤与东吴,誓不同日月也!”孔明曰:“闻东吴将关公首级献与曹操,操以王侯礼祭葬之。”玄德曰:“此何意也?”孔明曰:“此是东吴欲移祸于曹操,操知其谋,故以厚礼葬关公,令王上归怨于吴也。”玄德曰:“吾今即提兵问罪于吴,以雪吾恨!”孔明谏曰:“不可。方今吴欲令我伐魏,魏亦欲令我伐吴,各怀谲计,伺隙而乘。王上只宜按兵不动,且与关公发丧。待吴、魏不和,乘时而伐之,可也。”众官又再三劝谏,玄德方才进膳,传旨川中大小将士,尽皆挂孝。汉中王亲出南门招魂祭奠,号哭终日。
què shuō cáo cāo zài luò yáng, zì zàng guān gōng hòu, měi yè hé yǎn biàn jiàn guān gōng. cāo shén jīng jù, wèn yú zhòng guān. zhòng guān yuē:" luò yáng xíng gōng jiù diàn duō yāo, kě zào xīn diàn jū zhī." cāo yuē:" wú yù qǐ yī diàn, míng jiàn shǐ diàn. hèn wú liáng gōng." jiǎ xǔ yuē:" luò yáng liáng gōng yǒu sū yuè zhě, zuì yǒu qiǎo sī." cāo zhào rù, lìng huà tú xiàng. sū yuè huà chéng jiǔ jiān dà diàn, qián hòu láng wǔ lóu gé, chéng yǔ cāo. cāo shì zhī yuē:" rǔ huà shén hé gū yì, dàn kǒng wú dòng liáng zhī cái." sū yuè yuē:" cǐ qù lí chéng sān shí lǐ, yǒu yī tán, míng yuè lóng tán qián yǒu yī cí, míng yuè lóng cí. cí bàng yǒu yī zhū dà lí shù, gāo shí yú zhàng, kān zuò jiàn shǐ diàn zhī liáng."
却说曹操在洛阳,自葬关公后,每夜合眼便见关公。操甚惊惧,问于众官。众官曰:“洛阳行宫旧殿多妖,可造新殿居之。”操曰:“吾欲起一殿,名建始殿。恨无良工。”贾诩曰:“洛阳良工有苏越者,最有巧思。”操召入,令画图像。苏越画成九间大殿,前后廊庑楼阁,呈与操。操视之曰:“汝画甚合孤意,但恐无栋梁之材。”苏越曰:“此去离城三十里,有一潭,名跃龙潭;前有一祠,名跃龙祠。祠傍有一株大梨树,高十余丈,堪作建始殿之梁。”
cāo dà xǐ, jí lìng rén gōng dào bǐ kǎn fá. cì rì, huí bào cǐ shù jù jiě bù kāi, fǔ kǎn bù rù, bù néng zhǎn fá. cāo bù xìn, zì lǐng shù bǎi qí, zhí zhì yuè lóng cí qián xià mǎ, yǎng guān nà shù, tíng tíng rú huá gài, zhí qīn yún hàn, bìng wú qū jié. cāo mìng kǎn zhī, xiāng lǎo shù rén qián lái jiàn yuē:" cǐ shù yǐ shù bǎi nián yǐ, cháng yǒu shén rén jū qí shàng, kǒng wèi kě fá." cāo dà nù yuē:" wú píng shēng yóu lì, pǔ tiān zhī xià, sì shí yú nián, shàng zhì tiān zǐ, xià jí shù rén, wú bù jù gū shì hé yāo shén, gǎn wéi gū yì!" yán qì, bá suǒ pèi jiàn qīn zì kǎn zhī, zhēng rán yǒu shēng, xuè jiàn mǎn shēn. cāo è rán dà jīng, zhì jiàn shàng mǎ, huí zhì gōng nèi. shì yè èr gēng, cāo shuì wò bù ān, zuò yú diàn zhōng, yǐn jǐ ér mèi. hū jiàn yī rén pī fà zhàng jiàn, shēn chuān zào yī, zhí zhì miàn qián, zhǐ cāo hē yuē:" wú nǎi lí shù zhī shén yě. rǔ gài jiàn shǐ diàn, yì yù cuàn nì, què lái fá wú shén mù! wú zhī rǔ shù jǐn, tè lái shā rǔ!" cāo dà jīng, jí hū:" wǔ shì ān zài?" zào yī rén zhàng jiàn kǎn cāo. cāo dà jiào yī shēng, hū rán jīng jué, tóu nǎo téng tòng bù kě rěn. jí chuán zhǐ biàn qiú liáng yī zhì liáo, bù néng quán kě. zhòng guān jiē yōu.
操大喜,即令人工到彼砍伐。次日,回报此树锯解不开,斧砍不入,不能斩伐。操不信,自领数百骑,直至跃龙祠前下马,仰观那树,亭亭如华盖,直侵云汉,并无曲节。操命砍之,乡老数人前来谏曰:“此树已数百年矣,常有神人居其上,恐未可伐。”操大怒曰:“吾平生游历,普天之下,四十余年,上至天子,下及庶人,无不惧孤;是何妖神,敢违孤意!”言讫,拔所佩剑亲自砍之,铮然有声,血溅满身。操愕然大惊,掷剑上马,回至宫内。是夜二更,操睡卧不安,坐于殿中,隐几而寐。忽见一人披发仗剑,身穿皂衣,直至面前,指操喝曰:“吾乃梨树之神也。汝盖建始殿,意欲篡逆,却来伐吾神木!吾知汝数尽,特来杀汝!”操大惊,急呼:“武士安在?”皂衣人仗剑砍操。操大叫一声,忽然惊觉,头脑疼痛不可忍。急传旨遍求良医治疗,不能痊可。众官皆忧。
huá xīn rù zòu yuē:" dài wáng zhī yǒu shén yī huà tuó fǒu?" cāo yuē:" jí jiāng dōng yī zhōu tài zhě hū?" xīn yuē:" shì yě." cāo yuē:" suī wén qí míng, wèi zhī qí shù." xīn yuē:" huà tuó zì yuán huà, pèi guó qiáo jùn rén yě. qí yī shù zhī miào, shì suǒ hǎn yǒu. dàn yǒu huàn zhě, huò yòng yào, huò yòng zhēn, huò yòng jiǔ, suí shǒu ér yù. ruò huàn wǔ zàng liù fǔ zhī jí, yào bù néng xiào zhě, yǐ má fèi tāng yǐn zhī, lìng bìng zhě rú zuì sǐ, què yòng jiān dāo pōu kāi qí fù, yǐ yào tāng xǐ qí zàng fǔ, bìng rén lüè wú téng tòng. xǐ bì, rán hòu yǐ yào xiàn fèng kǒu, yòng yào fū zhī huò yī yuè, huò èr shí rì, jí píng fù yǐ: qí shén miào rú cǐ! yī rì, tuó xíng yú dào shàng, wén yī rén shēn yín zhī shēng. tuó yuē: cǐ yǐn shí bù xià zhī bìng. wèn zhī guǒ rán. tuó lìng qǔ suàn jī zhī sān shēng yǐn zhī, tǔ shé yī tiáo, zhǎng èr sān chǐ, yǐn shí jí xià. guǎng líng tài shǒu chén dēng, xīn zhōng fán mèn, miàn chì, bù néng yǐn shí, qiú tuó yī zhì. tuó yǐ yào yǐn zhī, tǔ chóng sān shēng, jiē chì tóu, shǒu wěi dòng yáo. dēng wèn qí gù, tuó yuē: cǐ yīn duō shí yú xīng, gù yǒu cǐ dú. jīn rì suī kě, sān nián zhī hòu, bì jiāng fù fā, bù kě jiù yě. hòu chén dēng guǒ sān nián ér sǐ. yòu yǒu yī rén méi jiān shēng yī liú, yǎng bù kě dāng, lìng tuó shì zhī. tuó yuē: nèi yǒu fēi wù. rén jiē xiào zhī. tuó yǐ dāo gē kāi, yī huáng què fēi qù, bìng zhě jí yù. yǒu yī rén bèi quǎn yǎo zú zhǐ, suí zhǎng ròu èr kuài, yī tòng yī yǎng, jù bù kě rěn. tuó yuē: tòng zhě nèi yǒu zhēn shí gè, yǎng zhě nèi yǒu hēi bái qí zǐ èr méi. rén jiē bù xìn. tuó yǐ dāo gē kāi, guǒ yīng qí yán. cǐ rén zhēn biǎn què, cāng gōng zhī liú yě! xiàn jū jīn chéng, lí cǐ bù yuǎn, dài wáng hé bù zhào zhī?"
华歆入奏曰:“大王知有神医华佗否?”操曰:“即江东医周泰者乎?”歆曰:“是也。”操曰:“虽闻其名,未知其术。”歆曰:“华佗字元化,沛国谯郡人也。其医术之妙,世所罕有。但有患者,或用药,或用针,或用灸,随手而愈。若患五脏六腑之疾,药不能效者,以麻肺汤饮之,令病者如醉死,却用尖刀剖开其腹,以药汤洗其脏腑,病人略无疼痛。洗毕,然后以药线缝口,用药敷之;或一月,或二十日,即平复矣:其神妙如此!一日,佗行于道上,闻一人呻吟之声。佗曰:此饮食不下之病。问之果然。佗令取蒜齑汁三升饮之,吐蛇一条,长二三尺,饮食即下。广陵太守陈登,心中烦懑,面赤,不能饮食,求佗医治。佗以药饮之,吐虫三升,皆赤头,首尾动摇。登问其故,佗曰:此因多食鱼腥,故有此毒。今日虽可,三年之后,必将复发,不可救也。后陈登果三年而死。又有一人眉间生一瘤,痒不可当,令佗视之。佗曰:内有飞物。人皆笑之。佗以刀割开,一黄雀飞去,病者即愈。有一人被犬咬足指,随长肉二块,一痛一痒,俱不可忍。佗曰:痛者内有针十个,痒者内有黑白棋子二枚。人皆不信。佗以刀割开,果应其言。此人真扁鹊,仓公之流也!现居金城,离此不远,大王何不召之?”
cāo jí chāi rén xīng yè qǐng huà tuó rù nèi, lìng zhěn mài shì jí. tuó yuē:" dài wáng tóu nǎo téng tòng, yīn huàn fēng ér qǐ. bìng gēn zài nǎo dài zhōng, fēng xián bù néng chū, wǎng fú tāng yào, bù kě zhì liáo. mǒu yǒu yī fǎ: xiān yǐn má fèi tāng, rán hòu yòng lì fǔ kǎn kāi nǎo dài, qǔ chū fēng xián, fāng kě chú gēn." cāo dà nù yuē:" rǔ yào shā gū yé!" tuó yuē:" dài wáng céng wén guān gōng zhòng dú jiàn, shāng qí yòu bì, mǒu guā gǔ liáo dú, guān gōng lüè wú jù sè jīn dài wáng xiǎo kě zhī jí, hé duō yí yān?" cāo yuē:" bì tòng kě guā, nǎo dài ān kě kǎn kāi? rǔ bì yǔ guān gōng qíng shú, chéng cǐ jī huì, yù bào chóu ěr!" hū zuǒ yòu ná xià yù zhōng, kǎo wèn qí qíng. jiǎ xǔ jiàn yuē:" shì cǐ liáng yī, shì hǎn qí pǐ, wèi kě fèi yě." cāo chì yuē:" cǐ rén yù chéng jī hài wǒ, zhèng yǔ jí píng wú yì!" jí lìng zhuī kǎo. huà tuó zài yù, yǒu yī yù zú, xìng wú, rén jiē chēng wéi" wú yā yù". cǐ rén měi rì yǐ jiǔ shí gòng fèng huà tuó. tuó gǎn qí ēn, nǎi gào yuē:" wǒ jīn jiāng sǐ, hèn yǒu qīng náng shū wèi chuán yú shì. gǎn gōng hòu yì, wú kě wèi bào wǒ xiū yī shū, gōng kě qiǎn rén sòng yǔ wǒ jiā, qǔ qīng náng shū lái zèng gōng, yǐ jì wú shù." wú yā yù dà xǐ yuē:" wǒ ruò dé cǐ shū, qì le cǐ yì, yī zhì tiān xià bìng rén, yǐ chuán xiān shēng zhī dé." tuó jí xiū shū fù wú yā yù. wú yā yù zhí zhì jīn chéng, wèn tuó zhī qī qǔ le qīng náng shū huí zhì yù zhōng, fù yǔ huà tuó jiǎn kàn bì, tuó jí jiāng shū zèng yǔ wú yā yù. wú yā yù chí huí jiā zhōng cáng zhī. xún rì zhī hòu, huà tuó jìng sǐ yú yù zhōng. wú yā yù mǎi guān bìn liàn qì, tuō le chāi yì huí jiā, yù qǔ qīng náng shū kàn xí, zhī jiàn qí qī zhèng jiāng shū zài nà li fén shāo. wú yā yù dà jīng, lián máng qiǎng duó, quán juǎn yǐ bèi shāo huǐ, zhǐ shèng dé yī liǎng yè. wú yā yù nù mà qí qī. qī yuē:" zòng rán xué dé yǔ huà tuó yì bān shén miào, zhǐ luò de sǐ yú láo zhōng, yào tā hé yòng!" wú yā yù jiē tàn ér zhǐ. yīn cǐ qīng náng shū bù céng chuán yú shì, suǒ chuán zhě zhǐ yān jī zhū děng xiǎo fǎ, nǎi shāo shèng yī liǎng yè zhōng suǒ zài yě. hòu rén yǒu shī tàn yuē:" huà tuó xiān shù bǐ zhǎng sāng, shén shí rú kuī yuán yī fāng. chóu chàng rén wáng shū yì jué, hòu rén wú fù jiàn qīng náng!"
操即差人星夜请华佗入内,令诊脉视疾。佗曰:“大王头脑疼痛,因患风而起。病根在脑袋中,风涎不能出,枉服汤药,不可治疗。某有一法:先饮麻肺汤,然后用利斧砍开脑袋,取出风涎,方可除根。”操大怒曰:“汝要杀孤耶!”佗曰:“大王曾闻关公中毒箭,伤其右臂,某刮骨疗毒,关公略无惧色;今大王小可之疾,何多疑焉?”操曰:“臂痛可刮,脑袋安可砍开?汝必与关公情熟,乘此机会,欲报仇耳!”呼左右拿下狱中,拷问其情。贾诩谏曰:“似此良医,世罕其匹,未可废也。”操叱曰:“此人欲乘机害我,正与吉平无异!”急令追拷。华佗在狱,有一狱卒,姓吴,人皆称为“吴押狱”。此人每日以酒食供奉华佗。佗感其恩,乃告曰:“我今将死,恨有《青囊书》未传于世。感公厚意,无可为报;我修一书,公可遣人送与我家,取《青囊书》来赠公,以继吾术。”吴押狱大喜曰:“我若得此书,弃了此役,医治天下病人,以传先生之德。”佗即修书付吴押狱。吴押狱直至金城,问佗之妻取了《青囊书》;回至狱中,付与华佗检看毕,佗即将书赠与吴押狱。吴押狱持回家中藏之。旬日之后,华佗竟死于狱中。吴押狱买棺殡殓讫,脱了差役回家,欲取《青囊书》看习,只见其妻正将书在那里焚烧。吴押狱大惊,连忙抢夺,全卷已被烧毁,只剩得一两叶。吴押狱怒骂其妻。妻曰:“纵然学得与华佗一般神妙,只落得死于牢中,要他何用!”吴押狱嗟叹而止。因此《青囊书》不曾传于世,所传者止阉鸡猪等小法,乃烧剩一两叶中所载也。后人有诗叹曰:“华佗仙术比长桑,神识如窥垣一方。惆怅人亡书亦绝,后人无复见《青囊》!”
què shuō cáo cāo zì shā huà tuó zhī hòu, bìng shì yù zhòng, yòu yōu wú shǔ zhī shì. zhèng lǜ jiān, jìn chén hū zòu dōng wú qiǎn shǐ shàng shū. cāo qǔ shū chāi shì zhī, lüè yuē:" chén sūn quán jiǔ zhī tiān mìng yǐ guī wáng shàng, fú wàng zǎo zhèng dà wèi, qiǎn jiàng jiǎo miè liú bèi, sǎo píng liǎng chuān, chén jí lǜ qún xià nà tǔ guī xiáng yǐ." cāo guān bì dà xiào, chū shì qún chén yuē:" shì ér yù shǐ wú jū lú huǒ shàng yé!" shì zhōng chén qún děng zòu yuē:" hàn shì jiǔ yǐ shuāi wēi, diàn xià gōng dé wēi wēi, shēng líng yǎng wàng. jīn sūn quán chēng chén guī mìng, cǐ tiān rén zhī yīng, yì qì qí shēng. diàn xià yí yìng tiān shùn rén, zǎo zhèng dà wèi." cāo xiào yuē:" wú shì hàn duō nián, suī yǒu gōng dé jí mín, rán wèi zhì yú wáng, míng jué yǐ jí, hé gǎn gèng yǒu tā wàng? gǒu tiān mìng zài gū, gū wèi zhōu wén wáng yǐ." sī mǎ yì yuē:" jīn sūn quán jì chēng chén guī fù, wáng shàng kě fēng guān cì jué, lìng jù liú bèi." cāo cóng zhī, biǎo fēng sūn quán wèi piào qí jiāng jūn nán chāng hóu, lǐng jīng zhōu mù. jí rì qiǎn shǐ jī gào chì fù dōng wú qù qì.
却说曹操自杀华佗之后,病势愈重,又忧吴、蜀之事。正虑间,近臣忽奏东吴遣使上书。操取书拆视之,略曰:“臣孙权久知天命已归王上,伏望早正大位,遣将剿灭刘备,扫平两川,臣即率群下纳土归降矣。”操观毕大笑,出示群臣曰:“是儿欲使吾居炉火上耶!”侍中陈群等奏曰:“汉室久已衰微,殿下功德巍巍,生灵仰望。今孙权称臣归命,此天人之应,异气齐声。殿下宜应天顺人,早正大位。”操笑曰:“吾事汉多年,虽有功德及民,然位至于王,名爵已极,何敢更有他望?苟天命在孤,孤为周文王矣。”司马懿曰:“今孙权既称臣归附,王上可封官赐爵,令拒刘备。”操从之,表封孙权为骠骑将军、南昌侯,领荆州牧。即日遣使赍诰敕赴东吴去讫。
cāo bìng shì zhuǎn jiā. hū yī yè mèng sān mǎ tóng cáo ér shí, jí xiǎo, wèn jiǎ xǔ yuē:" gū xiàng rì céng mèng sān mǎ tóng cáo, yí shì mǎ téng fù zǐ wèi huò jīn téng yǐ sǐ, zuó xiāo fù mèng sān mǎ tóng cáo. zhǔ hé jí xiōng?" xǔ yuē:" lù mǎ, jí zhào yě. lù mǎ guī yú cáo, wáng shàng hé bì yí hū?" cāo yīn cǐ bù yí. hòu rén yǒu shī yuē:" sān mǎ tóng cáo shì kě yí, bù zhī yǐ zhí jìn gēn jī. cáo mán kōng yǒu jiān xióng lüè, qǐ shí cháo zhōng sī mǎ shī?" shì yè, cāo wò qǐn shì, zhì sān gēng, jué tóu mù hūn xuàn, nǎi qǐ, fú jǐ ér wò. hū wén diàn zhōng shēng rú liè bó, cāo jīng shì zhī, hū jiàn fú huáng hòu dǒng guì rén èr huáng zǐ, bìng fú wán dǒng chéng děng èr shí yú rén, hún shēn xuè wū, lì yú chóu yún zhī nèi, yǐn yǐn wén suǒ mìng zhī shēng. cāo jí bá jiàn wàng kōng kǎn qù, hū rán yī shēng xiǎng liàng, zhèn tā diàn yǔ xī nán yī jiǎo. cāo jīng dǎo yú dì, jìn shì jiù chū, qiān yú bié gōng yǎng bìng. cì yè, yòu wén diàn wài nán nǚ kū shēng bù jué. zhì xiǎo, cāo zhào qún chén rù yuē:" gū zài róng mǎ zhī zhōng, sān shí yú nián, wèi cháng xìn guài yì zhī shì. jīn rì wèi hé rú cǐ?" qún chén zòu yuē:" dài wáng dāng mìng dào shì shè jiào xiū ráng." cāo tàn yuē:" shèng rén yún: huò zuì yú tiān, wú suǒ dǎo yě. gū tiān mìng yǐ jǐn, ān kě jiù hū?" suì bù yǔn shè jiào.
操病势转加。忽一夜梦三马同槽而食,及晓,问贾诩曰:“孤向日曾梦三马同槽,疑是马腾父子为祸;今腾已死,昨宵复梦三马同槽。主何吉凶?”诩曰:“禄马,吉兆也。禄马归于曹,王上何必疑乎?”操因此不疑。后人有诗曰:“三马同槽事可疑,不知已植晋根基。曹瞒空有奸雄略,岂识朝中司马师?”是夜,操卧寝室,至三更,觉头目昏眩,乃起,伏几而卧。忽闻殿中声如裂帛,操惊视之,忽见伏皇后、董贵人、二皇子,并伏完、董承等二十余人,浑身血汙,立于愁云之内,隐隐闻索命之声。操急拔剑望空砍去,忽然一声响亮,震塌殿宇西南一角。操惊倒于地,近侍救出,迁于别宫养病。次夜,又闻殿外男女哭声不绝。至晓,操召群臣入曰:“孤在戎马之中,三十余年,未尝信怪异之事。今日为何如此?”群臣奏曰:“大王当命道士设醮修禳。”操叹曰:“圣人云:获罪于天,无所祷也。孤天命已尽,安可救乎?”遂不允设醮。
cì rì, jué qì chōng shàng jiāo, mù bú jiàn wù, jí zhào xià hóu dūn shāng yì. dūn zhì diàn mén qián, hū jiàn fú huáng hòu dǒng guì rén èr huáng zǐ fú wán dǒng chéng děng, lì zài yīn yún zhī zhōng. dūn dà jīng hūn dǎo, zuǒ yòu fú chū, zì cǐ dé bìng. cāo zhào cáo hóng chén qún jiǎ xǔ sī mǎ yì děng, tóng zhì wò tà qián, zhǔ yǐ hòu shì. cáo hóng děng dùn shǒu yuē:" dài wáng shàn bǎo yù tǐ, bù rì dìng dàng huò rán." cāo yuē:" gū zòng héng tiān xià sān shí yú nián, qún xióng jiē miè, zhǐ yǒu jiāng dōng sūn quán, xī shǔ liú bèi, wèi zēng jiǎo chú. gū jīn bìng wēi, bù néng zài yǔ qīng děng xiāng xù, tè yǐ jiā shì xiāng tuō. gū zhǎng zǐ cáo áng, liú shì suǒ shēng, bù xìng zǎo nián mò yú wǎn chéng jīn biàn shì shēng sì zǐ: pī zhāng zhí xióng. gū píng shēng suǒ ài dì sān zi zhí, wéi rén xū huá shǎo chéng shí, shì jiǔ fàng zòng, yīn cǐ bù lì. cì zǐ cáo zhāng, yǒng ér wú móu sì zǐ cáo xióng, duō bìng nán bǎo. wéi zhǎng zǐ cáo pī, dǔ hòu gōng jǐn, kě jì wǒ yè. qīng děng yí fǔ zuǒ zhī." cáo hóng děng tì qì lǐng mìng ér chū. cāo lìng jìn shì qǔ píng rì suǒ cáng míng xiāng, fēn cì zhū shì qiè, qiě zhǔ yuē:" wú sǐ zhī hòu, rǔ děng xū qín xí nǚ gōng, duō zào sī lǚ, mài zhī kě yǐ dé qián zì jǐ." yòu mìng zhū qiè duō jū yú tóng què tái zhōng, měi rì shè jì, bì lìng nǚ jì zòu yuè shàng shí. yòu yí mìng yú zhāng dé fǔ jiǎng wǔ chéng wài, shè lì yí zhǒng qī shí èr:" wù lìng hòu rén zhī wú zàng chù, kǒng wéi rén suǒ fā jué gù yě." zhǔ bì, cháng tàn yī shēng, lèi rú yǔ xià. xū yú, qì jué ér sǐ. shòu liù shí liù suì. shí jiàn ān èr shí wǔ nián chūn zhēng yuè yě. hòu rén yǒu yè zhōng gē yī piān, tàn cáo cāo yún:" yè zé yè chéng shuǐ zhāng shuǐ, dìng yǒu yì rén cóng cǐ qǐ: xióng móu yùn shì yǔ wén xīn, jūn chén xiōng dì ér fù zǐ yīng xióng wèi yǒu sú xiōng zhōng, chū mò qǐ suí rén yǎn dǐ? gōng shǒu zuì kuí fēi liǎng rén, yí chòu liú fāng běn yī shēn wén zhāng yǒu shén bà yǒu qì, qǐ néng gǒu ěr huà wéi qún? héng liú zhù tái jù tài xíng, qì yǔ lǐ shì xiāng dī áng ān yǒu sī rén bù zuò nì, xiǎo bù wéi bà dà bù wáng? bà wáng jiàng zuò ér nǚ míng, wú kě nài hé zhōng bù píng xiàng zhàng míng zhī fēi yǒu yì, fēn xiāng wèi kě wèi wú qíng. wū hū! gǔ rén zuò shì wú jù xì, jì mò háo huá jiē yǒu yì shū shēng qīng yì zhǒng zhōng rén, zhǒng zhōng xiào ěr shū shēng qì!" què shuō cáo cāo shēn wáng, wén wǔ bǎi guān jìn jiē jǔ āi yī miàn qiǎn rén fù shì zǐ cáo pī yān líng hóu cáo zhāng lín zī hóu cáo zhí xiāo huái hóu cáo xióng chù bào sāng. zhòng guān yòng jīn guān yín guǒ jiāng cāo rù liàn, xīng yè jǔ líng chèn fù yè jùn lái. cáo pī wén zhī fù sāng, fàng shēng tòng kū, lǜ dà xiǎo guān yuán chū chéng shí lǐ, fú dào yíng chèn rù chéng, tíng yú piān diàn. guān liáo guà xiào, jù kū yú diàn shàng. hū yī rén tǐng shēn ér chū yuē:" qǐng shì zǐ xī āi, qiě yì dà shì." zhòng shì zhī, nǎi zhōng shù zǐ sī mǎ fú yě. fú yuē:" wèi wáng jì hōng, tiān xià zhèn dòng dāng zǎo lì sì wáng, yǐ ān zhòng xīn. hé dàn kū qì yé?" qún chén yuē:" shì zǐ yí sì wèi, dàn wèi dé tiān zǐ zhào mìng, qǐ kě zào cì ér xíng?" bīng bù shàng shū chén jiǎo yuē:" wáng hōng yú wài, ài zǐ sī lì, bǐ cǐ shēng biàn, zé shè jì wēi yǐ." suì bá jiàn gē xià páo xiù, lì shēng yuē:" jí jīn rì biàn qǐng shì zǐ sì wèi. zhòng guān yǒu yì yì zhě, yǐ cǐ páo wèi lì!" bǎi guān sǒng jù.
次日,觉气冲上焦,目不见物,急召夏侯惇商议。惇至殿门前,忽见伏皇后、董贵人、二皇子、伏完、董承等,立在阴云之中。惇大惊昏倒,左右扶出,自此得病。操召曹洪、陈群、贾诩、司马懿等,同至卧榻前,嘱以后事。曹洪等顿首曰:“大王善保玉体,不日定当霍然。”操曰:“孤纵横天下三十余年,群雄皆灭,止有江东孙权,西蜀刘备,未曾剿除。孤今病危,不能再与卿等相叙,特以家事相托。孤长子曹昂,刘氏所生,不幸早年殁于宛城;今卞氏生四子:丕、彰、植、熊。孤平生所爱第三子植,为人虚华少诚实,嗜酒放纵,因此不立。次子曹彰,勇而无谋;四子曹熊,多病难保。惟长子曹丕,笃厚恭谨,可继我业。卿等宜辅佐之。”曹洪等涕泣领命而出。操令近侍取平日所藏名香,分赐诸侍妾,且嘱曰:“吾死之后,汝等须勤习女工,多造丝履,卖之可以得钱自给。”又命诸妾多居于铜雀台中,每日设祭,必令女伎奏乐上食。又遗命于彰德府讲武城外,设立疑冢七十二:“勿令后人知吾葬处,恐为人所发掘故也。”嘱毕,长叹一声,泪如雨下。须臾,气绝而死。寿六十六岁。时建安二十五年春正月也。后人有《邺中歌》一篇,叹曹操云:“邺则邺城水漳水,定有异人从此起:雄谋韵事与文心,君臣兄弟而父子;英雄未有俗胸中,出没岂随人眼底?功首罪魁非两人,遗臭流芳本一身;文章有神霸有气,岂能苟尔化为群?横流筑台距太行,气与理势相低昂;安有斯人不作逆,小不为霸大不王?霸王降作儿女鸣,无可奈何中不平;向帐明知非有益,分香未可谓无情。呜呼!古人作事无巨细,寂寞豪华皆有意;书生轻议冢中人,冢中笑尔书生气!”却说曹操身亡,文武百官尽皆举哀;一面遣人赴世子曹丕、鄢陵侯曹彰、临淄侯曹植、萧怀侯曹熊处报丧。众官用金棺银椁将操入殓,星夜举灵榇赴邺郡来。曹丕闻知父丧,放声痛哭,率大小官员出城十里,伏道迎榇入城,停于偏殿。官僚挂孝,聚哭于殿上。忽一人挺身而出曰:“请世子息哀,且议大事。”众视之,乃中庶子司马孚也。孚曰:“魏王既薨,天下震动;当早立嗣王,以安众心。何但哭泣耶?”群臣曰:“世子宜嗣位,但未得天子诏命,岂可造次而行?”兵部尚书陈矫曰:“王薨于外,爱子私立,彼此生变,则社稷危矣。”遂拔剑割下袍袖,厉声曰:“即今日便请世子嗣位。众官有异议者,以此袍为例!”百官悚惧。
hū bào huá xīn zì xǔ chāng fēi mǎ ér zhì, zhòng jiē dà jīng. xū yú huá xīn rù, zhòng wèn qí lái yì, xīn yuē:" jīn wèi wáng hōng shì, tiān xià zhèn dòng, hé bù zǎo qǐng shì zǐ sì wèi?" zhòng guān yuē:" zhèng yīn bù jí hòu zhào mìng, fāng yì yù yǐ wáng hòu biàn shì cí zhǐ lì shì zǐ wèi wáng." xīn yuē:" wú yǐ yú hàn dì chù suǒ dé zhào mìng zài cǐ." zhòng jiē yǒng yuè chēng hè. xīn yú huái zhōng qǔ chū zhào mìng kāi dú. yuán lái huá xīn chǎn shì wèi, gù cǎo cǐ zhào, wēi bī xiàn dì jiàng zhī dì zhǐ de tīng cóng, gù xià zhào jí fēng cáo pī wèi wèi wáng chéng xiàng jì zhōu mù. pī jí rì dēng wèi, shòu dà xiǎo guān liáo bài wǔ qǐ jū.
忽报华歆自许昌飞马而至,众皆大惊。须臾华歆入,众问其来意,歆曰:“今魏王薨逝,天下震动,何不早请世子嗣位?”众官曰:“正因不及候诏命,方议欲以王后卞氏慈旨立世子为王。”歆曰:“吾已于汉帝处索得诏命在此。”众皆踊跃称贺。歆于怀中取出诏命开读。原来华歆谄事魏,故草此诏,威逼献帝降之;帝只得听从,故下诏即封曹丕为魏王、丞相、冀州牧。丕即日登位,受大小官僚拜舞起居。
zhèng yàn huì qìng hè jiān, hū bào yān líng hóu cáo zhāng, zì cháng ān lǐng shí wàn dà jūn lái dào. pī dà jīng, suì wèn qún chén yuē:" huáng xū xiǎo dì píng rì xìng gāng, shēn tōng wǔ yì. jīn tí bīng yuǎn lái, bì yǔ gū zhēng wáng wèi yě. rú zhī nài hé?" hū jiē xià yī rén yīng shēng chū yuē:" chén qǐng wǎng jiàn yān líng hóu, yǐ piàn yán zhé zhī." zhòng jiē yuē:" fēi dài fū mò néng jiě cǐ huò yě." zhèng shì: shì kàn cáo shì pī zhāng shì, jǐ zuò yuán jiā tán shàng zhēng.
正宴会庆贺间,忽报鄢陵侯曹彰,自长安领十万大军来到。丕大惊,遂问群臣曰:“黄须小弟;平日性刚,深通武艺。今提兵远来,必与孤争王位也。如之奈何?”忽阶下一人应声出曰:“臣请往见鄢陵侯,以片言折之。”众皆曰:“非大夫莫能解此祸也。”正是:试看曹氏丕彰事,几作袁家谭尚争。
wèi zhī cǐ rén shì shuí, qiě kàn xià wén fēn jiě.
未知此人是谁,且看下文分解。