dīng fèng xuě zhōng fèn duǎn bīng sūn jùn xí jiān shī mì jì
丁奉雪中奋短兵 孙峻席间施密计
què shuō jiāng wéi zhèng zǒu, yù zhe sī mǎ shī yǐn bīng lán jié. yuán lái jiāng wéi qǔ yōng zhōu zhī shí, guō huái fēi bào rù cháo, wèi zhǔ yǔ sī mǎ yì shāng yì tíng dāng, yì qiǎn zhǎng zǐ sī mǎ shī yǐn bīng wǔ wàn, qián lái yōng zhōu zhù zhàn shī tīng zhī guō huái dí tuì shǔ bīng, shī liào shǔ bīng shì ruò, jiù lái bàn lù jī zhī. zhí gǎn dào yáng píng guān, què bèi jiāng wéi yòng wǔ hòu suǒ chuán lián nǔ fǎ, yú liǎng biān àn fú lián nǔ bǎi yú zhāng, yī nǔ fā shí shǐ, jiē shì yào jiàn, liǎng biān nǔ jiàn qí fā, qián jūn lián rén dài mǎ shè sǐ bù zhī qí shù. sī mǎ shī yú luàn jūn zhī zhōng, táo mìng ér huí. què shuō qū shān chéng zhōng shǔ jiāng jù ān, jiàn yuán bīng bù zhì, nǎi kāi mén jiàng wèi. jiāng wéi zhé bīng shù wàn, lǐng bài bīng huí hàn zhōng tún zā. sī mǎ shī zì hái luò yáng. zhì jiā píng sān nián qiū bā yuè, sī mǎ yì rǎn bìng, jiàn jiàn chén zhòng, nǎi huàn èr zi zhì tà qián zhǔ yuē:" wú shì wèi lì nián, guān shòu tài fù, rén chén zhī wèi jí yǐ rén jiē yí wú yǒu yì zhì, wú cháng huái kǒng jù. wú sǐ zhī hòu, rǔ èr rén shàn lǐ guó zhèng. shèn zhī! shèn zhī!" yán qì ér wáng. zhǎng zǐ sī mǎ shī, cì zǐ sī mǎ zhāo, èr rén shēn zòu wèi zhǔ cáo fāng. fāng hòu jiā jì zàng, yōu xī zèng shì fēng shī wèi dà jiàng jūn, zǒng lǐng shàng shū jī mì dà shì, zhāo wèi piào qí shàng jiàng jūn. què shuō wú zhǔ sūn quán, xiān yǒu tài zǐ sūn dēng, nǎi xú fū rén suǒ shēng, yú wú chì wū sì nián shēn wáng, suì lì cì zǐ sūn hé wèi tài zǐ, nǎi láng yá wáng fū rén suǒ shēng. hé yīn yǔ quán gōng zhǔ bù mù, bèi gōng zhǔ suǒ zèn, quán fèi zhī, hé yōu hèn ér sǐ, yòu lì sān zǐ sūn liàng wèi tài zǐ, nǎi pān fū rén suǒ shēng. cǐ shí lù xùn zhū gě jǐn jiē wáng, yī yīng dà xiǎo shì wù, jiē guī yú zhū gě kè. tài yuán yuán nián qiū bā yuè chū yī rì, hū qǐ dà fēng, jiāng hǎi yǒng tāo, píng dì shuǐ shēn bā chǐ. wú zhǔ xiān líng suǒ zhǒng sōng bǎi, jìn jiē bá qǐ, zhí fēi dào jiàn yè chéng nán mén wài, dào zhuō yú dào shàng. quán yīn cǐ shòu jīng chéng bìng. zhì cì nián sì yuè nèi, bìng shì chén zhòng, nǎi zhào tài fù zhū gě kè dà sī mǎ lǚ dài zhì tà qián, zhǔ yǐ hòu shì. zhǔ qì ér hōng. zài wèi èr shí sì nián, shòu qī shí yī suì, nǎi shǔ hàn yán xī shí wǔ nián yě. hòu rén yǒu shī yuē:" zǐ rán bì yǎn hào yīng xióng, néng shǐ chén liáo kěn jìn zhōng. èr shí sì nián xìng dà yè, lóng pán hǔ jù zài jiāng dōng."
却说姜维正走,遇着司马师引兵拦截。原来姜维取雍州之时,郭淮飞报入朝,魏主与司马懿商议停当,懿遣长子司马师引兵五万,前来雍州助战;师听知郭淮敌退蜀兵,师料蜀兵势弱,就来半路击之。直赶到阳平关,却被姜维用武侯所传连弩法,于两边暗伏连弩百余张,一弩发十矢,皆是药箭,两边弩箭齐发,前军连人带马射死不知其数。司马师于乱军之中,逃命而回。却说麹山城中蜀将句安,见援兵不至,乃开门降魏。姜维折兵数万,领败兵回汉中屯紥。司马师自还洛阳。至嘉平三年秋八月,司马懿染病,渐渐沉重,乃唤二子至榻前嘱曰:“吾事魏历年,官授太傅,人臣之位极矣;人皆疑吾有异志,吾尝怀恐惧。吾死之后,汝二人善理国政。慎之!慎之!”言讫而亡。长子司马师,次子司马昭,二人申奏魏主曹芳。芳厚加祭葬,优锡赠谥;封师为大将军,总领尚书机密大事,昭为骠骑上将军。却说吴主孙权,先有太子孙登,乃徐夫人所生,于吴赤乌四年身亡,遂立次子孙和为太子,乃琅琊王夫人所生。和因与全公主不睦,被公主所谮,权废之,和忧恨而死,又立三子孙亮为太子,乃潘夫人所生。此时陆逊、诸葛瑾皆亡,一应大小事务,皆归于诸葛恪。太元元年秋八月初一日,忽起大风,江海涌涛,平地水深八尺。吴主先陵所种松柏,尽皆拔起,直飞到建业城南门外,倒卓于道上。权因此受惊成病。至次年四月内,病势沉重,乃召太傅诸葛恪、大司马吕岱至榻前,嘱以后事。嘱讫而薨。在位二十四年,寿七十一岁,乃蜀汉延熙十五年也。后人有诗曰:“紫髯碧眼号英雄,能使臣僚肯尽忠。二十四年兴大业,龙盘虎踞在江东。”
sūn quán jì wáng, zhū gě kè lì sūn liàng wèi dì, dà shè tiān xià, gǎi yuán jiàn xìng yuán nián shì quán yuē dà huáng dì, zàng yú jiǎng líng. zǎo yǒu xì zuò tàn zhī qí shì, bào rù luò yáng. sī mǎ shī wén sūn quán yǐ sǐ, suì yì qǐ bīng fá wú. shàng shū fù gǔ yuē:" wú yǒu cháng jiāng zhī xiǎn, xiān dì lǚ cì zhēng fá, jiē bù suí yì bù rú gè shǒu biān jiāng, nǎi wèi shàng cè." shī yuē:" tiān dào sān shí nián yī biàn, qǐ dé cháng wèi dǐng zhì hū? wú yù fá wú." zhāo yuē:" jīn sūn quán xīn wáng, sūn liàng yòu nuò, qí xì zhèng kě chéng yě." suì lìng zhēng nán dà jiàng jūn wáng chǎng yǐn bīng shí wàn gōng nán jùn, zhēng dōng jiāng jūn hú zūn yǐn bīng shí wàn gōng dōng xīng, zhèn nán dū du wú qiū jiǎn yǐn bīng shí wàn gōng wǔ chāng: sān lù jìn fā. yòu qiǎn dì sī mǎ zhāo wèi dà dū dū, zǒng lǐng sān lù jūn mǎ.
孙权既亡,诸葛恪立孙亮为帝,大赦天下,改元建兴元年;谥权曰大皇帝,葬于蒋陵。早有细作探知其事,报入洛阳。司马师闻孙权已死,遂议起兵伐吴。尚书傅嘏曰:“吴有长江之险,先帝屡次征伐,皆不遂意;不如各守边疆,乃为上策。”师曰:“天道三十年一变,岂得常为鼎峙乎?吾欲伐吴。”昭曰:“今孙权新亡,孙亮幼懦,其隙正可乘也。”遂令征南大将军王昶引兵十万攻南郡,征东将军胡遵引兵十万攻东兴,镇南都督毋丘俭引兵十万攻武昌:三路进发。又遣弟司马昭为大都督,总领三路军马。
shì nián dōng shí èr yuè, sī mǎ zhāo bīng zhì dōng wú biān jiè, tún zhù rén mǎ, huàn wáng chǎng hú zūn wú qiū jiǎn dào zhàng zhòng jì yì yuē:" dōng wú zuì jǐn yào chù, wéi dōng xīng jùn yě. jīn tā zhù qǐ dà dī, zuǒ yòu yòu zhù liǎng chéng, yǐ fáng cháo hú hòu miàn gōng jī, zhū gōng xū yào zǐ xì." suì lìng wáng chǎng wú qiū jiǎn gè yǐn yī wàn bīng, liè zài zuǒ yòu:" qiě wù jìn fā dài qǔ le dōng xīng jùn, nà shí yī qí jìn bīng." chǎng jiǎn èr rén shòu lìng ér qù. zhāo yòu lìng hú zūn wèi xiān fēng, zǒng lǐng sān lù bīng qián qù:" xiān dā fú qiáo, qǔ dōng xīng dà dī ruò duó de zuǒ yòu èr chéng, biàn shì dà gōng." zūn lǐng bīng lái dā fú qiáo.
是年冬十二月,司马昭兵至东吴边界,屯住人马,唤王昶、胡遵、毋丘俭到帐中计议曰:“东吴最紧要处,惟东兴郡也。今他筑起大堤,左右又筑两城,以防巢湖后面攻击,诸公须要仔细。”遂令王昶、毋丘俭各引一万兵,列在左右:“且勿进发;待取了东兴郡,那时一齐进兵。”昶、俭二人受令而去。昭又令胡遵为先锋,总领三路兵前去:“先搭浮桥,取东兴大堤;若夺得左右二城,便是大功。”遵领兵来搭浮桥。
què shuō wú tài fù zhū gě kè, tīng zhī wèi bīng sān lù ér lái, jù zhòng shāng yì. píng běi jiāng jūn dīng fèng yuē:" dōng xīng nǎi dōng wú jǐn yào chù suǒ, ruò yǒu shī, zé nán jùn wǔ chāng wēi yǐ." kè yuē:" cǐ lùn zhèng hé wú yì. gōng kě jiù yǐn sān qiān shuǐ bīng cóng jiāng zhōng qù, wú suí hòu lìng lǚ jù táng zī liú zàn gè yǐn yī wàn mǎ bù bīng, fēn sān lù lái jiē yìng. dàn tīng lián zhū pào xiǎng, yī qí jìn bīng. wú zì yǐn dà bīng hòu zhì." dīng fèng de lìng, jí yǐn sān qiān shuǐ bīng, fēn zuò sān shí zhǐ chuán, wàng dōng xīng ér lái.
却说吴太傅诸葛恪,听知魏兵三路而来,聚众商议。平北将军丁奉曰:“东兴乃东吴紧要处所,若有失,则南郡、武昌危矣。”恪曰:“此论正合吾意。公可就引三千水兵从江中去,吾随后令吕据、唐咨、留赞各引一万马步兵,分三路来接应。但听连珠炮响,一齐进兵。吾自引大兵后至。”丁奉得令,即引三千水兵,分作三十只船,望东兴而来。
què shuō hú zūn dù guò fú qiáo, tún jūn yú dī shàng, chà huán jiā hán zōng gōng dǎ èr chéng. zuǒ chéng zhōng nǎi wú jiāng quán duān shǒu bǎ, yòu chéng zhōng nǎi wú jiāng liú lüè shǒu bǎ. cǐ èr chéng gāo jùn jiān gù, jí qiè gōng dǎ bù xià. quán liú èr rén jiàn wèi bīng shì dà, bù gǎn chū zhàn, sǐ shǒu chéng chí. hú zūn zài xú táng xià zhài. shí zhí yán hán, tiān jiàng dà xuě, hú zūn yǔ zhòng jiāng shè xí gāo huì. hū bào shuǐ shàng yǒu sān shí zhǐ zhàn chuán lái dào. zūn chū zhài shì zhī, jiàn chuán jiāng cì bàng àn, měi chuán shàng yuē yǒu bǎi rén. suì hái zhàng zhōng, wèi zhū jiàng yuē:" bù guò sān qiān rén ěr, hé zú jù zāi!" zhǐ lìng bù jiàng shào tàn, réng qián yǐn jiǔ.
却说胡遵渡过浮桥,屯军于堤上,差桓嘉、韩综攻打二城。左城中乃吴将全端守把,右城中乃吴将留略守把。此二城高峻坚固,急切攻打不下。全、留二人见魏兵势大,不敢出战,死守城池。胡遵在徐塘下寨。时值严寒,天降大雪,胡遵与众将设席高会。忽报水上有三十只战船来到。遵出寨视之,见船将次傍岸,每船上约有百人。遂还帐中,谓诸将曰:“不过三千人耳,何足惧哉!”只令部将哨探,仍前饮酒。
dīng fèng jiāng chuán yī zì ér pāo zài shuǐ shàng, nǎi wèi bù jiàng yuē:" dà zhàng fū lì gōng míng, qǔ fù guì, zhèng zài jīn rì!" suì lìng zhòng jūn tuō qù yì jiǎ, xiè le tóu kuī, bù yòng cháng qiāng dà jǐ, zhǐ dài duǎn dāo. wèi bīng jiàn zhī dà xiào, gèng bù zhǔn bèi. hū rán lián zhū pào xiǎng le sān shēng, dīng fèng chě dāo dāng xiān, yī yuè shàng àn. zhòng jūn jiē bá duǎn dāo, suí fèng shàng àn, kǎn rù wèi zhài, wèi bīng cuò shǒu bù jí. hán zōng jí bá zhàng qián dà jǐ yíng zhī, zǎo bèi dīng fèng qiǎng rù huái nèi, shǒu qǐ dāo luò, kǎn fān zài dì. huán jiā cóng zuǒ biān zhuǎn chū, máng chuò qiāng cì dīng fèng, bèi fèng xié zhù qiāng gǎn. jiā qì qiāng ér zǒu, fèng yī dāo fēi qù, zhèng zhōng zuǒ jiān, jiā wàng hòu biàn dào. fèng gǎn shàng, jiù yǐ qiāng cì zhī. sān qiān wú bīng, zài wèi zhài zhōng zuǒ chōng yòu tū. hú zūn jí shàng mǎ duó lù ér zǒu. wèi bīng qí bēn shàng fú qiáo, fú qiáo yǐ duàn, dà bàn luò shuǐ ér sǐ shā dào zài xuě dì zhě, bù zhī qí shù. chē zhàng mǎ pǐ jūn qì, jiē bèi wú bīng suǒ huò. sī mǎ zhāo wáng chǎng wú qiū jiǎn tīng zhī dōng xīng bīng bài, yì lè bīng ér tuì. què shuō zhū gě kè yǐn bīng zhì dōng xīng, shōu bīng shǎng láo le bì, nǎi jù zhū jiàng yuē:" sī mǎ zhāo bīng bài běi guī, zhèng hǎo chéng shì jìn qǔ zhōng yuán." suì yī miàn qiǎn rén jī shū rù shǔ, qiú jiāng wéi jìn bīng gōng qí běi, xǔ yǐ píng fēn tiān xià yī miàn qǐ dà bīng èr shí wàn, lái fá zhōng yuán. lín xíng shí, hū jiàn yī dào bái qì, cóng dì ér qǐ, zhē duàn sān jūn, duì miàn bú jiàn. jiǎng yán yuē:" cǐ qì nǎi bái hóng yě, zhǔ sàng bīng zhī zhào. tài fù zhǐ kě huí cháo, bù kě fá wèi." kè dà nù yuē:" rǔ ān gǎn chū bù lì zhī yán, yǐ màn wú jūn xīn!" chì wǔ shì zhǎn zhī. zhòng jiē gào miǎn, kè nǎi biǎn jiǎng yán wèi shù rén, réng cuī bīng qián jìn. dīng fèng yuē:" wèi yǐ xīn chéng wèi zǒng ài kǒu, ruò xiān qǔ de cǐ chéng, sī mǎ shī pò dǎn yǐ." kè dà xǐ, jí zǎn bīng zhí zhì xīn chéng. shǒu chéng yá mén jiāng jūn zhāng tè, jiàn wú bīng dà zhì, bì mén jiān shǒu. kè lìng bīng sì miàn wéi dìng. zǎo yǒu liú xīng mǎ bào rù luò yáng. zhǔ bù yú sōng gào sī mǎ shī yuē:" jīn zhū gě kè kùn xīn chéng, qiě wèi kě yǔ zhàn. wú bīng yuǎn lái, rén duō liáng shǎo, liáng jǐn zì zǒu yǐ. dài qí jiāng zǒu, rán hòu jī zhī, bì děi quán shèng. dàn kǒng shǔ bīng fàn jìng, bù kě bù fáng." shī rán qí yán, suì lìng sī mǎ zhāo yǐn yī jūn zhù guō huái fáng jiāng wéi wú qiū jiǎn hú zūn jù zhù wú bīng.
丁奉将船一字儿抛在水上,乃谓部将曰:“大丈夫立功名,取富贵,正在今日!”遂令众军脱去衣甲,卸了头盔,不用长枪大戟,止带短刀。魏兵见之大笑,更不准备。忽然连珠炮响了三声,丁奉扯刀当先,一跃上岸。众军皆拔短刀,随奉上岸,砍入魏寨,魏兵措手不及。韩综急拔帐前大戟迎之,早被丁奉抢入怀内,手起刀落,砍翻在地。桓嘉从左边转出,忙绰枪刺丁奉,被奉挟住枪杆。嘉弃枪而走,奉一刀飞去,正中左肩,嘉望后便倒。奉赶上,就以枪刺之。三千吴兵,在魏寨中左冲右突。胡遵急上马夺路而走。魏兵齐奔上浮桥,浮桥已断,大半落水而死;杀倒在雪地者,不知其数。车仗马匹军器,皆被吴兵所获。司马昭、王昶、毋丘俭听知东兴兵败,亦勒兵而退。却说诸葛恪引兵至东兴,收兵赏劳了毕,乃聚诸将曰:“司马昭兵败北归,正好乘势进取中原。”遂一面遣人赍书入蜀,求姜维进兵攻其北,许以平分天下;一面起大兵二十万,来伐中原。临行时,忽见一道白气,从地而起,遮断三军,对面不见。蒋延曰:“此气乃白虹也,主丧兵之兆。太傅只可回朝,不可伐魏。”恪大怒曰:“汝安敢出不利之言,以慢吾军心!”叱武士斩之。众皆告免,恪乃贬蒋延为庶人,仍催兵前进。丁奉曰:“魏以新城为总隘口,若先取得此城,司马师破胆矣。”恪大喜,即趱兵直至新城。守城牙门将军张特,见吴兵大至,闭门坚守。恪令兵四面围定。早有流星马报入洛阳。主簿虞松告司马师曰:“今诸葛恪困新城,且未可与战。吴兵远来,人多粮少,粮尽自走矣。待其将走,然后击之,必得全胜。但恐蜀兵犯境,不可不防。”师然其言,遂令司马昭引一军助郭淮防姜维;毋丘俭、胡遵拒住吴兵。
què shuō zhū gě kè lián yuè gōng dǎ xīn chéng bù xià, xià lìng zhòng jiāng:" bìng lì gōng chéng, dài màn zhě lì zhǎn." yú shì zhū jiàng fèn lì gōng dǎ. chéng dōng běi jiǎo jiāng xiàn. zhāng tè zài chéng zhōng dìng xià yī jì: nǎi lìng yī shé biàn zhī shì, jī pěng cè jí, fù wú zhài jiàn zhū gě kè, gào yuē:" wèi guó zhī fǎ: ruò dí rén kùn chéng, shǒu chéng jiāng jiān shǒu yī bǎi rì, ér wú jiù bīng zhì, rán hòu chū chéng jiàng dí zhě, jiā zú bù zuò zuì. jīn jiāng jūn wéi chéng yǐ jiǔ shí yú rì wàng qǐ zài róng shù rì, mǒu zhǔ jiàng jǐn lǜ jūn mín chū chéng tóu xiáng. jīn xiān jù cè jí chéng shàng." kè shēn xìn zhī, shōu le jūn mǎ, suì bù gōng chéng. yuán lái zhāng tè yòng huǎn bīng zhī jì, hōng tuì wú bīng, suì chāi chéng zhōng fáng wū, yú pò chéng chù xiū bǔ wán bèi, nǎi dēng chéng dà mà yuē:" wú chéng zhōng shàng yǒu bàn nián zhī liáng, qǐ kěn jiàng wú gǒu yé! jǐn zhàn wú fáng!" kè dà nù, cuī bīng dǎ chéng. chéng shàng luàn jiàn shè xià. kè é shàng zhèng zhōng yī jiàn, fān shēn luò mǎ. zhū jiàng jiù qǐ hái zhài, jīn chuāng jǔ fā. zhòng jūn jiē wú zhàn xīn yòu yīn tiān qì kàng yán, jūn shì duō bìng. kè jīn chuāng shāo kě, yù cuī bīng gōng chéng. yíng lì gào yuē:" rén rén jiē bìng, ān néng zhàn hū?" kè dà nù yuē:" zài shuō bìng zhě zhǎn zhī!" zhòng jūn wén zhī, táo zhě wú shù. hū bào dū du cài lín yǐn běn bù jūn tóu wèi qù le. kè dà jīng, zì chéng mǎ biàn shì gè yíng, guǒ jiàn jūn shì miàn sè huáng zhǒng, gè dài bìng róng. suì lè bīng hái wú. zǎo yǒu xì zuò bào zhī wú qiū jiǎn. jiǎn jǐn qǐ dà bīng, suí hòu yǎn shā.
却说诸葛恪连月攻打新城不下,下令众将:“并力攻城,怠慢者立斩。”于是诸将奋力攻打。城东北角将陷。张特在城中定下一计:乃令一舌辩之士,赍捧册籍,赴吴寨见诸葛恪,告曰:“魏国之法:若敌人困城,守城将坚守一百日,而无救兵至,然后出城降敌者,家族不坐罪。今将军围城已九十余日;望乞再容数日,某主将尽率军民出城投降。今先具册籍呈上。”恪深信之,收了军马,遂不攻城。原来张特用缓兵之计,哄退吴兵,遂拆城中房屋,于破城处修补完备,乃登城大骂曰:“吾城中尚有半年之粮,岂肯降吴狗耶!尽战无妨!”恪大怒,催兵打城。城上乱箭射下。恪额上正中一箭,翻身落马。诸将救起还寨,金疮举发。众军皆无战心;又因天气亢炎,军士多病。恪金疮稍可,欲催兵攻城。营吏告曰:“人人皆病,安能战乎?”恪大怒曰:“再说病者斩之!”众军闻知,逃者无数。忽报都督蔡林引本部军投魏去了。恪大惊,自乘马遍视各营,果见军士面色黄肿,各带病容。遂勒兵还吴。早有细作报知毋丘俭。俭尽起大兵,随后掩杀。
wú bīng dà bài ér guī, kè shén xiū cán, tuō bìng bù cháo. wú zhǔ sūn liàng zì xìng qí zhái wèn ān, wén wǔ guān liáo jiē lái bài jiàn. kè kǒng rén yì lùn, xiān sōu qiú zhòng guān jiāng guò shī, qīng zé fā qiǎn biān fāng, zhòng zé zhǎn shǒu shì zhòng. yú shì nèi wài guān liáo, wú bù sǒng jù. yòu lìng xīn fù jiāng zhāng yuē zhū ēn guǎn yù lín jūn. yǐ wéi yá zhǎo. què shuō sūn jùn zì zi yuǎn, nǎi sūn jiān dì sūn jìng zēng sūn, sūn gōng zhī zǐ yě sūn quán cún rì, shén ài zhī, mìng zhǎng yù lín jūn mǎ. jīn wén zhū gě kè lìng zhāng yuē zhū ēn èr rén zhǎng yù lín jūn, duó qí quán, xīn zhōng dà nù. tài cháng qīng téng yìn, sù yǔ zhū gě kè yǒu xì, nǎi chéng jiàn shuō jùn yuē:" zhū gě kè zhuān quán zì nüè, shā hài gōng qīng, jiāng yǒu bù chén zhī xīn. gōng xì zōng shì, hé bù zǎo tú zhī?" jùn yuē:" wǒ yǒu shì xīn jiǔ yǐ jīn dāng jí zòu tiān zǐ, qǐng zhǐ zhū zhī." yú shì sūn jùn téng yìn rù jiàn wú zhǔ sūn liàng, mì zòu qí shì. liàng yuē:" zhèn jiàn cǐ rén, yì shén kǒng bù cháng yù chú zhī, wèi dé qí biàn. jīn qīng děng guǒ yǒu zhōng yì, kě mì tú zhī." yìn yuē:" bì xià kě shè xí zhào kè, àn fú wǔ shì yú bì yī zhōng, zhì bēi wèi hào, jiù xí jiān shā zhī, yǐ jué hòu huàn." liàng cóng zhī.
吴兵大败而归,恪甚羞惭,托病不朝。吴主孙亮自幸其宅问安,文武官僚皆来拜见。恪恐人议论,先搜求众官将过失,轻则发遣边方,重则斩首示众。于是内外官僚,无不悚惧。又令心腹将张约、朱恩管御林军。以为牙爪。却说孙峻字子远,乃孙坚弟孙静曾孙,孙恭之子也;孙权存日,甚爱之,命掌御林军马。今闻诸葛恪令张约、朱恩二人掌御林军,夺其权,心中大怒。太常卿滕胤,素与诸葛恪有隙,乃乘间说峻曰:“诸葛恪专权恣虐,杀害公卿,将有不臣之心。公系宗室,何不早图之?”峻曰:“我有是心久矣;今当即奏天子,请旨诛之。”于是孙峻、滕胤入见吴主孙亮,密奏其事。亮曰:“朕见此人,亦甚恐怖;常欲除之,未得其便。今卿等果有忠义,可密图之。”胤曰:“陛下可设席召恪,暗伏武士于壁衣中,掷杯为号,就席间杀之,以绝后患。”亮从之。
què shuō zhū gě kè zì bīng bài huí cháo, tuō bìng jū jiā, xīn shén huǎng hū. yī rì, ǒu chū zhōng táng, hū jiàn yī rén chuān má guà xiào ér rù. kè chì wèn zhī, qí rén dà jīng wú cuò. kè lìng ná xià kǎo wèn, qí rén gào yuē:" mǒu yīn xīn sàng fù qīn, rù chéng qǐng sēng zhuī jiàn chū jiàn shì sì yuàn ér rù, què bù xiǎng shì tài fù zhī fǔ. què zěn shēng lái dào cǐ chù yě?" kè dà nù, zhào shǒu mén jūn shì wèn zhī. jūn shì gào yuē:" mǒu děng shù shí rén, jiē hé gē bǎ mén, wèi cháng zàn lí, bìng bú jiàn yī rén rù lái." kè dà nù, jìn shù zhǎn zhī. shì yè, kè shuì wò bù ān, hū tīng dé zhèng táng zhōng shēng xiǎng rú pī lì. kè zì chū shì zhī, jiàn zhōng liáng zhé wèi liǎng duàn. kè jīng guī qǐn shì, hū rán yī zhèn yīn fēng qǐ chù, jiàn suǒ shā pī má rén yǔ shǒu mén jūn shì shù shí rén, gè tí tóu suǒ mìng. kè jīng dǎo zài dì, liáng jiǔ fāng sū. cì zǎo xǐ miàn, wén shuǐ shén xuè chòu. kè chì shì bì, lián huàn shù shí pén, jiē chòu wú yì. kè zhèng jīng yí jiān, hū bào tiān zǐ yǒu shǐ zhì, xuān tài fù fù yàn.
却说诸葛恪自兵败回朝,托病居家,心神恍惚。一日,偶出中堂,忽见一人穿麻挂孝而入。恪叱问之,其人大惊无措。恪令拿下拷问,其人告曰:“某因新丧父亲,入城请僧追荐;初见是寺院而入,却不想是太傅之府。却怎生来到此处也?”恪大怒,召守门军士问之。军士告曰:“某等数十人,皆荷戈把门,未尝暂离,并不见一人入来。”恪大怒,尽数斩之。是夜,恪睡卧不安,忽听得正堂中声响如霹雳。恪自出视之,见中梁折为两段。恪惊归寝室,忽然一阵阴风起处,见所杀披麻人与守门军士数十人,各提头索命。恪惊倒在地,良久方苏。次早洗面,闻水甚血臭。恪叱侍婢,连换数十盆,皆臭无异。恪正惊疑间,忽报天子有使至,宣太傅赴宴。
kè lìng ān pǎi chē zhàng. fāng yù chū fǔ, yǒu huáng quǎn xián zhù yī fú, yīng yīng zuò shēng, rú kū zhī zhuàng. kè nù yuē:" quǎn xì wǒ yě!" chì zuǒ yòu zhú qù zhī, suì chéng chē chū fǔ. xíng bù shù bù, jiàn chē qián yī dào bái hóng, zì dì ér qǐ, rú bái liàn chōng tiān ér qù. kè shén jīng guài, xīn fù jiāng zhāng yuē jìn chē qián mì gào yuē" jīn rì gōng zhōng shè yàn, wèi zhī hǎo dǎi, zhǔ gōng bù kě qīng rù." kè tīng bà, biàn lìng huí chē. xíng bú dào shí yú bù, sūn jùn téng yìn chéng mǎ zhì chē qián yuē:" tài fù hé gù biàn huí?" kè yuē:" wú hū rán fù tòng, bù kě jiàn tiān zǐ." yìn yuē:" cháo tíng wèi tài fù jūn huí, bù céng miàn xù, gù tè shè yàn xiāng zhào, jiān yì dà shì. tài fù suī gǎn guì yàng, hái dāng miǎn qiǎng yī xíng." kè cóng qí yán, suì tóng sūn jùn téng yìn rù gōng, zhāng yuē yì suí rù.
恪令安排车仗。方欲出府,有黄犬衔住衣服,嘤嘤作声,如哭之状。恪怒曰:“犬戏我也!”叱左右逐去之,遂乘车出府。行不数步,见车前一道白虹,自地而起,如白练冲天而去。恪甚惊怪,心腹将张约进车前密告曰;“今日宫中设宴,未知好歹,主公不可轻入。”恪听罢,便令回车。行不到十余步,孙峻、滕胤乘马至车前曰:“太傅何故便回?”恪曰:“吾忽然腹痛,不可见天子。”胤曰:“朝廷为太傅军回,不曾面叙,故特设宴相召,兼议大事。太傅虽感贵恙,还当勉强一行。”恪从其言,遂同孙峻、滕胤入宫,张约亦随入。
kè jiàn wú zhǔ sūn liàng, shī lǐ bì, jiù xí ér zuò. liàng mìng jìn jiǔ, kè xīn yí, cí yuē:" bìng qū bù shèng bēi zhuó." sūn jùn yuē:" tài fù fǔ zhōng cháng fú yào jiǔ, kě qǔ yǐn hū?" kè yuē:" kě yě." suì lìng cóng rén huí fǔ qǔ zì zhì yào jiǔ dào, kè fāng cái fàng xīn yǐn zhī. jiǔ zhì shù xún, wú zhǔ sūn liàng tuō shì xiān qǐ. sūn jùn xià diàn, tuō le zhǎng fú, zhe duǎn yī, nèi pī huán jiǎ, shǒu tí lì rèn, shàng diàn dà hū yuē:" tiān zǐ yǒu zhào zhū nì zéi!" zhū gě kè dà jīng, zhì bēi yú dì, yù bá jiàn yíng zhī, tóu yǐ luò dì. zhāng yuē jiàn jùn zhǎn kè, huī dāo lái yíng. jùn jí shǎn guò, dāo jiān shāng qí zuǒ zhǐ. jùn zhuǎn shēn yī dāo, kǎn zhōng zhāng yuē yòu bì. wǔ shì yī qí yōng chū, kǎn dào zhāng yuē, duò wèi ròu ní. sūn jùn yī miàn lìng wǔ shì shōu kè jiā juàn, yī miàn lìng rén jiāng zhāng yuē bìng zhū gě kè shī shǒu, yòng lú xí bāo guǒ, yǐ xiǎo chē zài chū, qì yú chéng nán mén wài shí zǐ gǎng luàn zhǒng kēng nèi. què shuō zhū gě kè zhī qī zhèng zài fáng zhōng xīn shén huǎng hū, dòng zhǐ bù níng, hū yī bì nǚ rù fáng. kè qī wèn yuē:" rǔ biàn shēn rú hé xuè chòu?" qí bì hū rán fǎn mù qiè chǐ, fēi shēn tiào yuè, tóu zhuàng wū liáng, kǒu zhōng dà jiào:" wú nǎi zhū gě kè yě! bèi jiān zéi sūn jùn móu shā!" kè hé jiā lǎo yòu, jīng huáng hào kū. bù yī shí, jūn mǎ zhì, wéi zhù fǔ dì, jiāng kè quán jiā lǎo yòu, jù fù zhì shì cáo zhǎn shǒu. shí wú jiàn xìng èr nián dōng shí yuè yě. xī zhū gě jǐn cún rì, jiàn kè cōng míng jǐn xiǎn yú wài, tàn yuē:" cǐ zi fēi bǎo jiā zhī zhǔ yě!" yòu wèi guāng lù dài fu zhāng jī, céng duì sī mǎ shī yuē:" zhū gě kè bù jiǔ sǐ yǐ." shī wèn qí gù, jī yuē:" wēi zhèn qí zhǔ, hé néng jiǔ hū?" zhì cǐ guǒ zhōng qí yán. què shuō sūn jùn shā le zhū gě kè, wú zhǔ sūn liàng fēng jùn wèi chéng xiàng dà jiàng jūn fù chūn hóu, zǒng dū zhōng wài zhū jūn shì. zì cǐ quán bǐng jǐn guī sūn jùn yǐ.
恪见吴主孙亮,施礼毕,就席而坐。亮命进酒,恪心疑,辞曰:“病躯不胜杯酌。”孙峻曰:“太傅府中常服药酒,可取饮乎?”恪曰:“可也。”遂令从人回府取自制药酒到,恪方才放心饮之。酒至数巡,吴主孙亮托事先起。孙峻下殿,脱了长服,着短衣,内披环甲,手提利刃,上殿大呼曰:“天子有诏诛逆贼!”诸葛恪大惊,掷杯于地,欲拔剑迎之,头已落地。张约见峻斩恪,挥刀来迎。峻急闪过,刀尖伤其左指。峻转身一刀,砍中张约右臂。武士一齐拥出,砍倒张约,剁为肉泥。孙峻一面令武士收恪家眷,一面令人将张约并诸葛恪尸首,用芦席包裹,以小车载出,弃于城南门外石子岗乱冢坑内。却说诸葛恪之妻正在房中心神恍惚,动止不宁,忽一婢女入房。恪妻问曰:“汝遍身如何血臭?”其婢忽然反目切齿,飞身跳跃,头撞屋梁,口中大叫:“吾乃诸葛恪也!被奸贼孙峻谋杀!”恪合家老幼,惊惶号哭。不一时,军马至,围住府第,将恪全家老幼,俱缚至市曹斩首。时吴建兴二年冬十月也。昔诸葛瑾存日,见恪聪明尽显于外,叹曰:“此子非保家之主也!”又魏光禄大夫张缉,曾对司马师曰:“诸葛恪不久死矣。”师问其故,缉曰:“威震其主,何能久乎?”至此果中其言。却说孙峻杀了诸葛恪,吴主孙亮封峻为丞相、大将军、富春侯,总督中外诸军事。自此权柄尽归孙峻矣。
qiě shuō jiāng wéi zài chéng dū, jiē dé zhū gě kè shū, yù qiú xiāng zhù fá wèi, suì rù cháo, zòu zhǔn hòu zhǔ, fù qǐ dà bīng, běi fá zhōng yuán. zhèng shì: yí dù xīng shī wèi zòu jī, liǎng fān tǎo zéi yù chéng gōng.
且说姜维在成都,接得诸葛恪书,欲求相助伐魏,遂入朝,奏准后主,复起大兵,北伐中原。正是:一度兴师未奏绩,两番讨贼欲成功。
wèi zhī shèng fù rú hé, qiě kàn xià wén fēn jiě.
未知胜负如何,且看下文分解。