strong zǐ rán bó yǒu yì chú mǎ gāng dīng zhào lán wú xīn yù mǎng hàn strong
紫髯伯有意除马刚 丁兆兰无心遇莽汉
qiě shuō bāo xìng zài tāng yuán pù nèi wèn zhāng lǎo ér:" nǐ zhè mǎi mài yī nián yǒu duō dà de lái tou?" zhāng lǎo dào:" chú huǒ shí rén gōng, yù jiàn hǎo nián tóu, yī nián bù guò shèng shàng sì wǔ shí diào qián." bāo xìng dào:" mò ruò gēn suí dèng jiǔ rú shàng dōng jīng, jiàn le sān gōng zǐ. nà shí dèng jiǔ rú bì shì wǒ jiā gōng zǐ de yì ér, nǐ jiù zhào kàn tā chī wǎn xiàn chéng de fàn rú hé?" zhāng lǎo ér tīng le, mǎn xīn huān xǐ. yòu jiāng hán yé jiāng cǐ zi jì jū yú cǐ de yuán yóu shuō le." yīn tā liú xià wǔ liǎng yín zi, xiǎo lǎo ér yī shí kuān yù, xiè le yī kǒu dài miàn, bèi è nú mǎ lù kàn zài yǎn li, lì kè zhuī suǒ qiàn zhài, zài yě xiǎng bú dào yǒu rú cǐ de qí yù." bāo xìng lián lián chēng" shì". yòu àn xiǎng dào:" yuán lái hán yé yě lái dào cǐ chù le." yī zhuǎn xiǎng dào:" mò ruò wǒ réng zhǎo xiàn lìng jiào tā bǎ dèng jiǔ rú dǎ bàn dǎ bàn, qǐ bù xǐng shì me?" yīn duì zhāng lǎo dào:" nǐ shōu shí nǐ qǐ shēn de xíng lǐ, wǒ dào xiàn lǐ qù qù jiù lái." shuō bà, chū le tāng yuán pù shàng mǎ, dài zhe bàn dāng, jìng bēn xiàn yá qù le.
且说包兴在汤圆铺内问张老儿:“你这买卖一年有多大的来头?”张老道:“除火食人工,遇见好年头,一年不过剩上四五十吊钱。”包兴道:“莫若跟随邓九如上东京,见了三公子。那时邓九如必是我家公子的义儿,你就照看他吃碗现成的饭如何?”张老儿听了,满心欢喜。又将韩爷将此子寄居于此的原由说了。“因他留下五两银子,小老儿一时宽裕,卸了一口袋面,被恶奴马禄看在眼里,立刻追索欠债,再也想不到有如此的奇遇。”包兴连连称“是”。又暗想道:“原来韩爷也来到此处了。”一转想道:“莫若我仍找县令叫他把邓九如打扮打扮,岂不省事么?”因对张老道:“你收拾你起身的行李,我到县里去去就来。”说罢,出了汤圆铺上马,带着伴当,竟奔县衙去了。
zhè lǐ zhāng lǎo ér yǔ huǒ jì hé jì, zuò wéi liǎng gǔ shēng lǐ, nián qí suàn zhàng. yí gè běn qián, yí gè gōng rén, què hěn gōng dào. zì jǐ jiāng jī xù dǎ diǎn qǐ lái. bù duō shí, zhī jiàn bāo xìng dài yù yá yì sì míng gǎn lái de chē liàng, cóng chē shàng ná xià bāo fú yí gè. dǎ kāi kàn shí, què shì cù xīn de xiǎo yī fú, dà shān chèn shān wú bù quán bèi, shì jīn gōng zǐ de xiǎo yī fú. yīn shuō shì sān gōng zǐ de yì ér, yān yǒu bù jìn xīn de ne? hé kuàng yòu yǒu tài suì zhuāng liú mǎ yī shì, jiè cǐ gèng yāo qiú bāo xìng zài xiāng yé qián zhē gài zhē gài. dēng shí jiāng dèng jiǔ rú dǎ bàn qǐ lái, zhēn shì rén zhàng yī mào, gèng xiǎn tā fěn zhuāng yù zhuó, chǐ bái chún hóng. bǎ zhāng lǎo ér lè de shǒu wǔ zú dǎo. huǒ jì bāng zhe bǎ xíng lǐ zhuāng hǎo, rán hòu jiào jiǔ rú zuò hǎo, zhāng lǎo ér què zài chē biān. lín bié yòu zhūn zhǔ le huǒ jì yī fān:" tǎng ruò hán èr yé dào lái, jiù shuō zài kāi fēng fǔ gōng hòu." bāo xìng chéng mǎ, bàn dāng gēn suí, wài yǒu yá yì hù sòng, hǎo bù wēi shì rè nào, yī zhí wǎng kāi fēng qù le.
这里张老儿与伙计合计,作为两股生理,年齐算帐。一个本钱,一个工人,却很公道。自己将积蓄打点起来。不多时,只见包兴带预衙役四名赶来的车辆,从车上拿下包袱一个。打开看时,却是簇新的小衣服,大衫衬衫无不全备,──是金公子的小衣服。因说是三公子的义儿,焉有不尽心的呢?何况又有太岁庄留马一事,借此更要求包兴在相爷前遮盖遮盖。登时将邓九如打扮起来,真是人仗衣帽,更显他粉妆玉琢,齿白唇红。把张老儿乐得手舞足蹈。伙计帮着把行李装好,然后叫九如坐好,张老儿却在车边。临别又谆嘱了伙计一番:“倘若韩二爷到来,就说在开封府恭候。”包兴乘马,伴当跟随,外有衙役护送,好不威势热闹,一直往开封去了。
qiě shuō ōu yáng yé yǔ dīng dà yé zài huì xiān lóu shàng chī jiǔ. zì zhāng lǎo ér qù hòu, dīng dà yé biàn xiàng běi xiá dào:" fāng cái yǎn kàn è nú de xíng jǐng, yòu ěr tīng háo bà de qiáng liáng, xiōng tái xīn xià yǐ wéi rú hé?" běi xiá dào:" xián dì, zán men qiě chī jiǔ, mò guǎn tā rén de xián shì." dīng dà yé tīng le, àn dào:" wén de běi xiá wǔ yì chāo qún, háo xiá wú bǐ. rú jīn tīng tā de kǒu qì, jìng shì zhì ér bù lùn le. huò zhě tā bù zhī wǒ de xīn jī, jīn rì chū yù, wèi miǎn de hán hu qí cí, yě shì yǒu de. dài wǒ suǒ xìng shuō míng liǎo, kàn shì rú hé?" xiǎng bà, yòu dào:" shì nǐ wǒ xìng xiá zhàng yì, lǐ dāng jì kùn fú wēi, jiǎn è chú jiān. ruò yào yī xiǎo dì zhǔ yì, mò ruò jiāng tā chú què, fāng shì zhèng lǐ." běi xiá tīng le, lián máng bǎi shǒu, dào:" xián dì xiū de rú cǐ. qǐ bù wén chuāng wài yǒu ěr? tǎng lòu fēng shēng, bù dà wěn biàn. nán dào xián dì zuì le me?" dīng dà yé tīng le, biàn àn xiào dào:" hǎo yí gè běi xiá, hé dǎn xiǎo dào rú cǐ tián dì? zhēn shì" wén míng bù rú jiàn miàn"! xī hū wǒ shēn biān wèi dài lì rèn. rú yǒu lì rèn, jīn wǎn mǎ dào chéng gōng, yě jiào tā zhī dào wǒ shuāng xiá de běn lǐng rén wù." yòu zhuǎn niàn dào:" yǒu le. jīn wǎn hé bù yǔ tā yī tóng zhù sù, wǒ àn àn dào le tā de dāo qiě qù xíng shì. qí chéng gōng hòu, huí lái xī luò tā yī chǎng, qǐ bú shì jiàn kuài shì me?" zhǔ yì yǐ dìng, biàn dào:" guǒ rán xiǎo dì bù shèng jiǔ, yǒu xiē ér zuì le. xiōng tái hái bù yòng fàn me?" běi xiá dào:" liè xiōng zǎo jiù è le, tè wèi péi zhe xián dì." dīng dà yé àn dào:" wǒ hé yòng nǐ péi ne?" biàn huí tóu huàn táng guān, yào le fàn cài diǎn xīn lái. bù duō shí, táng guān duān lái, èr rén yòng bì, huì chāo xià lóu, tiān gāng zhèng wǔ.
且说欧阳爷与丁大爷在会仙楼上吃酒。自张老儿去后,丁大爷便向北侠道:“方才眼看恶奴的形景,又耳听豪霸的强梁,兄台心下以为如何?”北侠道:“贤弟,咱们且吃酒,莫管他人的闲事。”丁大爷听了,暗道:“闻得北侠武艺超群,豪侠无比。如今听他的口气,竟是置而不论了。或者他不知我的心迹,今日初遇,未免的含糊其词,也是有的。待我索性说明了,看是如何?”想罢,又道:“似你我行侠仗义,理当济困扶危,剪恶除奸。若要依小弟主意,莫若将他除却,方是正理。”北侠听了,连忙摆手,道:“贤弟休得如此。岂不闻窗外有耳?倘漏风声,不大稳便。难道贤弟醉了么?”丁大爷听了,便暗笑道:“好一个北侠,何胆小到如此田地?真是“闻名不如见面”!惜乎我身边未带利刃。如有利刃,今晚马到成功,也叫他知道我双侠的本领人物。”又转念道:“有了。今晚何不与他一同住宿,我暗暗盗了他的刀且去行事。俟成功后,回来奚落他一场,岂不是件快事么?”主意已定,便道:“果然小弟不胜酒,有些儿醉了。兄台还不用饭么?”北侠道:“劣兄早就饿了,特为陪着贤弟。”丁大爷暗道:“我何用你陪呢?”便回头唤堂官,要了饭菜点心来。不多时,堂官端来,二人用毕,会钞下楼,天刚正午。
dīng dà yé biàn jiǎ zhuāng zuì tài, dào:" xiǎo dì jīn rì lǎn dài xíng lù, yì yù zài cǐ zhù sù yī xiāo. bù zhī xiōng tái yì xià rú hé?" běi xiá dào:" jiǔ yǎng xián dì, wèi huò yī jiàn, jīn rì xìng huì, yān yǒu zhòu rán jiù bié zhī lǐ. lǐ dāng duō pán huán jǐ rì wéi shì, liè xiōng wéi mìng shì tīng." dīng dà yé tīng le, àn hé xīn yì, dào:" wǒ qǐ yuàn yì yǔ nǐ tóng zhù, bù guò yào jiè nǐ de dāo yī yòng ěr." zhèng zǒu jiān, lái dào yī zuò miào yǔ mén qián. èr rén jìn nèi, jiàn yǒu gè bǒ zú dào rén, shuō míng zàn zhù yī xiāo, míng rì duō xiè xiāng zī. dào rén lián shēng dā yìng, jí yǐn dào yī xiǎo yuàn, sān jiān xiǎo fáng, jí qí pì jìng. èr rén jù dào:" shén hǎo, shén hǎo." fàng xià xíng lǐ, běi xiá jiāng bǎo dāo dài zhe pí qiào zi guà zài xiǎo qiáng zhī shàng. dīng dà yé yòng mù zhù shì le yī fān. biàn bǐ cǐ zuò xià, duì miàn xián tán.
丁大爷便假装醉态,道:“小弟今日懒怠行路,意欲在此住宿一宵。不知兄台意下如何?”北侠道:“久仰贤弟,未获一见,今日幸会,焉有骤然就别之理。理当多盘桓几日为是,劣兄惟命是听。”丁大爷听了,暗合心意,道:“我岂愿意与你同住,不过要借你的刀一用耳。”正走间,来到一座庙宇门前。二人进内,见有个跛足道人,说明暂住一宵,明日多谢香资。道人连声答应,即引到一小院,三间小房,极其僻静。二人俱道:“甚好,甚好。”放下行李,北侠将宝刀带着皮鞘子挂在小墙之上。丁大爷用目注视了一番。便彼此坐下,对面闲谈。
dīng dà yé àn xiǎng dào:" fāng cái zài jiǔ lóu shàng, wéi kǒng ěr mù zhòng duō, huò zhě tā bù kěn tǔ shí. zhè rú jīn zài miào nèi, yòu jí pì jìng, dài wǒ zài shì tàn tā yī huí, kàn shì rú hé?" yīn yòu tí qǐ mǎ gāng de guò è, bìng huái zào fǎn zhī xīn." nǐ ruò jǔ cǐ yì, bù dàn yǔ mín chú hài, ér qiě yě suàn yǔ guó chú hài, qǐ bú shì jiàn měi shì?" běi xiá xiào dào:" xián dì suī rú cǐ shuō, mǎ gāng jì yǒu cǐ xīn, tā qǐ bù jiā yì fáng bèi ne? sú yán" zhī jǐ zhī bǐ, bǎi zhàn bǎi shèng". qǐ kě táng tū? tǎng jī bù mì, fǎn wèi bù měi." dīng dà yé tīng le, gèng bù nài fán, àn dào:" zhè míng shì tā dǎn qiè, fǎn shuō zhèi xiē yǐ bài wú xìng. bú yào guǎn tā, qí yè jiān rén jìng, jiào tā qiáo qiáo ǎn de shǒu duàn." dào le wǎn fàn shí, nà qué dào rén duān le jǐ wǎn sù cài, mán shǒu mǐ fàn, èr rén dēng xià hú lún chī wán. dào rén chè qù. bǐ cǐ yě bù qiān ràng. dīng dà yé yīn qiáo bù qǐ běi xiá, yǒu xiē dài màn, suǒ wèi" huà bù tóu jī bàn jù duō" le. shéi zhī běi xiá gèng yǒu tǎo yàn chù. tā nào le gè chī bǎo le shí kùn, gāng rán hē le diǎn chá, tā jiù zhāng yá liě zuǐ de hā qì qǐ lái. dīng dà yé kàn le, gèng bù rú yì, àn dào:" tā zhè yàng de jiǔ náng fàn dài zhī rén, yě gǎn chēng gè" xiá" zì, zhēn shì lìng rén kě xiào!" què shùn kǒu ér dào:" xiōng tái jì yǒu xiē kùn juàn, hé bù qǐng xiān ān xiē ne?" běi xiá dào:" xián dì ruò bú jiàn guài, liè xiōng jiù gào zuì le." shuō bà, zhěn le bāo guǒ. bù duō shí, biàn hū shēng zhèn ěr. dīng dà yé bù jué àn xiào, zì jǐ yě jiù pán xī dǎ zuò, bì mù yǎng shén.
丁大爷暗想道:“方才在酒楼上,惟恐耳目众多,或者他不肯吐实。这如今在庙内,又极僻静,待我再试探他一回,看是如何?”因又提起马刚的过恶,并怀造反之心。“你若举此义,不但与民除害,而且也算与国除害,岂不是件美事?”北侠笑道:“贤弟虽如此说,马刚既有此心,他岂不加意防备呢?俗言“知己知彼,百战百胜”。岂可唐突?倘机不密,反为不美。”丁大爷听了,更不耐烦,暗道:“这明是他胆怯,反说这些以败吾兴。不要管他,俟夜间人静,叫他瞧瞧俺的手段。”到了晚饭时,那瘸道人端了几碗素菜,馒首米饭,二人灯下囫囵吃完。道人撤去。彼此也不谦让。丁大爷因瞧不起北侠,有些怠慢,所谓“话不投机半句多”了。谁知北侠更有讨厌处。他闹了个吃饱了食困,刚然喝了点茶,他就张牙咧嘴的哈气起来。丁大爷看了,更不如意,暗道:“他这样的酒囊饭袋之人,也敢称个“侠”字,真是令人可笑!”却顺口儿道:“兄台既有些困倦,何不请先安歇呢?”北侠道:“贤弟若不见怪,劣兄就告罪了。”说罢,枕了包裹。不多时,便呼声振耳。丁大爷不觉暗笑,自己也就盘膝打坐,闭目养神。
jí zhì jiāo le èr gǔ, dīng dà yé qiāo qiāo shù fù, jiāng dà shān tuō xià lái. wèi chū wū zi, xiān xiǎn le gè shǒu duàn, tōu le bǎo dāo, bèi zài bèi hòu. zhǐ tīng běi xiá de hū shēng yì fā dà le. què àn xiào dào:" wú yòng zhī rén, zhǐ hǎo gěi wǒ kàn yī fú. shǎo shí shì wán chéng gōng, kàn tā rú hé jiàn wǒ?" lián máng chū le wū mén, yuè guò qiáng tóu, jìng bēn tài suì zhuāng ér lái. yī èr lǐ lù, shǎo kè jiù dào. kàn le kàn qiáng yuán jí gāo, yě bù yòng ruǎn tī, biàn fēi shēn yuè shàng qiáng tóu. kàn shí yuán lái cǐ qiáng shì wài wéi qiáng, lǐ miàn cái shì yuàn qiáng. là xià dà qiáng, yòu shàng lǐ miàn yuàn qiáng. zhè yuàn qiáng què shì yòng wǎ bǎi jiù de gǔ lǎo qián, dīng dà yé zhǎi bù ér xíng. dào le ěr fáng, tiē qiáng shén jìn. yì yù yóu fáng shàng jìn qù, qǐ bù xǐng shì. liǎng shǒu bān zhù ěr fáng de biān zhuān, gāng yào zòng shēn, jué de jiǎo xià zhuān yī huá. dī tóu kàn shí, jiàn dēng de zhuān yǐ lí wèi. ruò yī tái jiǎo, cǐ zhuān bì luò. xīn zhōng àn dào, cǐ zhuān yī luò, qí shēng bì xiǎng, nà shí jīng dòng le rén fǎn wèi bù měi. ruò yào sōng shǒu, què yòu gǎn bù jí le. zhǐ de yòng jiǎo jiān qīng qīng de niǎn lì, màn màn de zhuàn dòng, hǎo róng yì jiāng nà kuài zhuān wěn zhù le. zhè cái liǎng shǒu yòng lì, shēn tǐ yī cháng, biàn shàng le ěr fáng. yòu dào dà fáng, zài hòu pō lǐ lüè wéi chuǎn xī. zhī jiàn pú fù yā huán wǎng lái xíng zǒu, yào jiǔ yào cài, bǐ cǐ chuán huàn. dīng dà yé chèn kòng ér dào le qián pō, pá fú zài fáng yán qiè tīng.
及至交了二鼓,丁大爷悄悄束缚,将大衫脱下来。未出屋子,先显了个手段,偷了宝刀,背在背后。只听北侠的呼声益发大了。却暗笑道:“无用之人,只好给我看衣服。少时事完成功,看他如何见我?”连忙出了屋门,越过墙头,竟奔太岁庄而来。一二里路,少刻就到。看了看墙垣极高,也不用软梯,便飞身跃上墙头。看时原来此墙是外围墙,里面才是院墙。落下大墙,又上里面院墙。这院墙却是用瓦摆就的古老钱,丁大爷窄步而行。到了耳房,贴墙甚近。意欲由房上进去,岂不省事。两手扳住耳房的边砖,刚要纵身,觉得脚下砖一滑。低头看时,见登的砖已离位。若一抬脚,此砖必落。心中暗道,此砖一落,其声必响,那时惊动了人反为不美。若要松手,却又赶不及了。只得用脚尖轻轻的碾力,慢慢的转动,好容易将那块砖稳住了。这才两手用力,身体一长,便上了耳房。又到大房,在后坡里略为喘息。只见仆妇丫环往来行走,要酒要菜,彼此传唤。丁大爷趁空儿到了前坡,爬伏在房檐窃听。
zhǐ tīng zhòng jī qiè mài qiào zhēng chǒng, dào:" qiān suì yé, wèi hé hē le niē niē hóng de jiǔ, bù hē wǒ men āi āi sū de jiǔ ne? nú bì shì bù yī de." yòu tīng yǒu nán zǐ hā hā xiào dào:" nǐ fàng xīn! nǐ men bā gè rén de jiǔ, gū jiā āi cì ér dōu yào hē yī bēi. zhǐ shì màn zhe xiē ér yǐn, gū jiā shì hē bù guàn jí jiǔ de." dīng dà yé tīng le, àn dào:" yuàn dé zhāng lǎo ér shuō tā yǒu zào fǎn zhī xīn guǒ rán, tā jìng gǎn chēng gū dào guǎ qǐ lái. zhè bù chú què, rú hé shǐ de?" jí yòng dǎo chuí shì, bǎ zhù chuán tóu, jiāng shēn tǐ tiē zài qián yán zhī xià, què yòng liǎng shǒu niē zhù chuán tóu, dǎo bǎ liǎng jiǎo chēng zhù líng kōng, huàn bù dào le yán zhù, yòng jiǎo dēng dìng. jiāng shǒu yī sā, shēn zi xiàng xià yī shùn, biàn bào zhù dà zhù, liǎng tuǐ yī chōu, pán zài zhù shàng. tóu cháo xià, jiǎo cháo shàng," chī"" chī"" chī" shùn liú ér xià, shǒu yǐ fú dì. zhuǎn shēn zhàn qǐ, qiáo le qiáo cǐ shí wú rén, gé lián wǎng lǐ tōu kàn. jiàn shàng miàn zuò zhe yí ge rén, nián jì bù guò sān xún xiàng wài, zhòng jī qiè wéi rào zhe, hú yán luàn yǔ. dīng dà yé yī jiàn, bù yóu nù cóng xīn shàng qǐ, è xiàng dǎn biān shēng, huí shǒu chōu dāo. bà liě! jìng bù zhī bǎo dāo yú hé shí shī qù, zhǐ shèng xià pí qiào. měng rán xiǎng qǐ yào shàng ěr fáng zhī shí, jiǎo xià yī huá, shēn tǐ wǎng qián yī zāi, xiǎng shì jiāng dāo shuǎi chū qù le. zì jǐ zài láng xià shǒu wú cùn tiě, nán yǐ zhàn lì. yòu jiàn dēng guāng zhào yào, zhǐ de tuì xià. jiàn yíng miàn yǒu kuài tài hú shí, zàn qiě cáng yú hòu miàn, wǎng zhè biān tōu kàn.
只听众姬妾卖俏争宠,道:“千岁爷,为何喝了捏捏红的酒,不喝我们挨挨酥的酒呢?奴婢是不依的。”又听有男子哈哈笑道:“你放心!你们八个人的酒,孤家挨次儿都要喝一杯。只是慢着些儿饮,孤家是喝不惯急酒的。”丁大爷听了,暗道:“怨得张老儿说他有造反之心;果然,他竟敢称孤道寡起来。这不除却,如何使得?”即用倒垂势,把住椽头,将身体贴在前檐之下,却用两手捏住椽头,倒把两脚撑住凌空,换步到了檐柱,用脚登定。将手一撒,身子向下一顺,便抱住大柱,两腿一抽,盘在柱上。头朝下,脚朝上,“哧”“哧”“哧”顺流而下,手已扶地。转身站起,瞧了瞧此时无人,隔帘往里偷看。见上面坐着一个人,年纪不过三旬向外,众姬妾围绕着,胡言乱语。丁大爷一见,不由怒从心上起,恶向胆边生,回手抽刀。罢咧!竟不知宝刀于何时失去,只剩下皮鞘。猛然想起要上耳房之时,脚下一滑,身体往前一栽,想是将刀甩出去了。自己在廊下手无寸铁,难以站立。又见灯光照耀,只得退下。见迎面有块太湖石,暂且藏于后面,往这边偷看。
zhī jiàn tīng shàng yī shí jì jìng. jiàn zhòng jī qiè cóng lián xià yī ge yí gè pá chū lái, fāng rǎng dào:" liǎo bù dé le! qiān suì yé de tóu bèi yāo jīng qǔ le qù le!" yī shí jiān, dǐng fèi qǐ lái. dīng dà yé zài shí hòu tīng dé míng bái, àn dào:" zhè gè yāo jīng yǒu qù. wǒ yě bù bì zài cǐ le, qiě zì huí miào zài zuò dào lǐ." xiǎng bà, cóng shí hòu rào chū, lín qiáng jiāng shēn yī zòng, chū le yuàn qiáng. yòu zòng shēn shàng le wài wéi qiáng, qīng qīng là xià. jiǎo gāng zháo dì, zhī jiàn yǒu gè dà hàn bēn guò lái, sōu de jiù shì yī gùn. dīng dà yé máng shǎn shēn duǒ guò. shéi zhī dà hàn yī lián jiù shì jǐ gùn. kuī de dīng dà yé yǎn kuài suī rán duǒ guò, rán ér yě jiù chī lì de hěn. zhèng zài wēi jí, zhī jiàn qiáng tóu zuò zhe yī rén, zhì xià yī wù, jiāng dà hàn dǎ dǎo. dīng dà yé gǎn shàng yī bù àn zhù. zhī jiàn qiáng shàng nà rén fēi shēn xià lái, jiāng dāo wǎng dà hàn miàn qián yī huǎng, dào:" nǐ shì hé rén? kuài shuō!"
只见厅上一时寂静。见众姬妾从帘下一个一个爬出来,方嚷道:“了不得了!千岁爷的头被妖精取了去了!”一时间,鼎沸起来。丁大爷在石后听得明白,暗道:“这个妖精有趣。我也不必在此了,且自回庙再作道理。”想罢,从石后绕出,临墙将身一纵,出了院墙。又纵身上了外围墙,轻轻落下。脚刚着地,只见有个大汉奔过来,嗖的就是一棍。丁大爷忙闪身躲过。谁知大汉一连就是几棍。亏得丁大爷眼快;虽然躲过,然而也就吃力得很。正在危急,只见墙头坐着一人,掷下一物,将大汉打倒。丁大爷赶上一步按住。只见墙上那人飞身下来,将刀往大汉面前一晃,道:“你是何人?快说!”
dīng dà yé xì qiáo fēi xià zhè rén, bú shì bié gè, què shì nà dǎn xiǎo wú néng de běi xiá ōu yáng chūn, shǒu nèi dāo jiù shì tā de bǎo dāo. xīn zhōng zǎo yǐ míng bái, yòu shì huān xǐ, yòu shì pèi fú. zhǐ tīng dà hàn dào:" bà le, bà le! huā dié ya, zán men shì duì tóu. bù xiǎng ǎn dì xiōng jiē sàng yú nǐ shǒu!" dīng dà yé dào:" zhè dà hàn hǎo shēng wú lǐ. nà gè shì shèn me huā dié?" dà hàn dào:" nán dào nǐ bú shì huā chōng me?" dīng dà yé dào:" wǒ jiào zhào lán, què bù xìng huā." dà hàn dào:" rú cǐ shuō lái, shì ǎn cuò rèn le." dīng dà yé yě jiù jiāng tā fàng qǐ. dà hàn lì qǐ, dǎn le chén tǔ, jiàn yī shang shàng yī piàn xuè jī, dào:" zhè shì nà lǐ de xuè ya?" dīng dà yé yī yǎn qiáo jiàn nà biān yī kē shǒu jí, biàn zhī shì běi xiá qǔ de mǎ gāng zhī shǒu, fāng cái dǎ dǎo dà hàn, jiù shì cǐ wù, lián máng dào:" zán men qiě lí cǐ chù, zài nà biān shuō qù."
丁大爷细瞧飞下这人,不是别个,却是那胆小无能的北侠欧阳春,手内刀就是他的宝刀。心中早已明白,又是欢喜,又是佩服。只听大汉道:“罢了,罢了!花喋呀,咱们是对头。不想俺弟兄皆丧于你手!”丁大爷道:“这大汉好生无礼。那个是甚么花蝶?”大汉道:“难道你不是花冲么?”丁大爷道:“我叫兆兰,却不姓花。”大汉道:“如此说来,是俺错认了。”丁大爷也就将他放起。大汉立起,撢了尘土,见衣裳上一片血迹,道:“这是那里的血呀?”丁大爷一眼瞧见那边一颗首级,便知是北侠取的马刚之首,方才打倒大汉,就是此物,连忙道:“咱们且离此处,在那边说去。”
sān rén yī bì zǒu zhe, dà yé dīng zhào lán wèn dà hàn dào:" zú xià hé rén?" dà hàn dào:" ǎn xìng lóng míng tāo. yīn huā hú dié huā chōng jiāng ǎn gē ge lóng yuān shā hài. shì ǎn huái chóu zài xīn, shí kè yào tì xiōng bào chóu. wú nài zhè huā chōng xíng zōng guǐ mì, jué zhà duō duān, zài yě ná tā bù zháo, fāng cái shì wǒ men huǒ jì yè xīng zǐ féng qī gào sù yú wǒ, shuō yǒu rén jìn mǎ gāng jiā nèi. ǎn xiǎng mǎ gāng jiā zhōng jī qiè zhòng duō, bì shì huā chōng yòu xiāng zhòng le nà yí gè yīn cǐ chí gùn qián lái, bù xiǎng yù jiàn èr wèi. fāng cái zūn jià tí zhào lán èr zì, mò fēi shì mò huā cūn dīng dà yuán wài me?" zhào lán dào:" wǒ biàn shì dīng zhào lán." lóng tāo dào:" ǎn jiǔ yào bài fǎng, wèi dé qí biàn, bù xiǎng jīn rì xiāng yù. yòu xiǎn xiē ér wù shāng le hǎo rén." yòu wèn:" cǐ wèi shì shuí?" dīng dà yé dào:" cǐ wèi fù xìng ōu yáng míng chūn." lóng tāo dào:" āi yā! mò fēi shì běi xiá zǐ rán bó me?" dīng dà yé dào:" zhèng shì." lóng tāo dào:" miào jí! ǎn yào bào shā xiōng zhī chóu, lǚ yù bài fǎng, kěn qiú bāng zhù. bù qī jīn rì xìng yù èr wèi. wú shèn me shuō de, qiú kěn èr wèi bāng zhù xiǎo rén zé gè." shuō bà, nà tóu biàn bài. dīng dà yé lián máng fú qǐ, dào:" hé bì rú cǐ." lóng tāo dào:" dà guān rén bù zhī, xiǎo rén zài běn xiàn dāng gè bǔ kuài chāi shǐ. zuó rì fèng xiàn zūn zhī mìng, yào zhuō bǔ mǎ gāng. xiǎo rén zuó fèng cǐ chà, yī lái chá fǎng mǎ gāng de pò zhàn, èr lái àn xún huā dié de xíng zōng, yǔ xiōng bào chóu. wú nài zì jǐ běn lǐng bù jì, kǒng bú shì tā de duì shǒu. gù cǐ qiú èr wèi guān rén bāng zhù bāng zhù." běi xiá dào:" jì shì zhè děng, mǎ gāng yǐ sǐ, nǐ yě bù bì guǎn le. zhǐ shì zhè huā chōng, wǒ men bù rèn de tā, zěn me yàng ne?" lóng tāo dào:" ruò lùn huā chōng de xíng jǐng, yě shì shào nián gōng zǐ mú yàng, què shì wǔ yì gāo qiáng. yīn tā zuì ài cǎi huā, měi féng yè jiān chū rù, bìn biān bì zān yī zhī hú dié yīn cǐ rén jiē huàn tā shì huā hú dié. měi féng rè nào chǎng zhōng, bì yào qù yóu wán. ruò jiàn le měi mào fù nǚ, tā bì yào xià gōng fū, dào le rén jiā cǎi huā. zhè sī zào niè duō duān, zuò è wú shù. qián rì hái wén de tā yào shàng zào jūn cí qù ne. xiǎo rén hái yào shàng nà lǐ qù fǎng tā." běi xiá dào:" zào jūn cí zài nà li?" lóng tāo dào:" zài cǐ xiàn de dōng nán sān shí lǐ, yě shì gè rè nào qù chù." dīng dà yé dào:" jì rú cǐ, zhè shí lí kāi miào de rì qī shàng yǒu bàn gè yuè de guāng jǐng, wǒ men hái yào dào jiā zhōng qù. tǎng dào lín qī, zán men jù zài zào jūn cí huì qí. rú ruò tā yào wǎng bié chù qù, nǐ kě pài rén dào mò huā cūn gěi wǒ men sòng gè xìn, wǒ men hǎo bāng zhù yú nǐ." lóng tāo dào:" dà guān rén shuō de jí shì. xiǎo rén jiù cǐ gào bié. féng qī hái zài nà li děng wǒ tīng xìn ne."
三人一壁走着,大爷丁兆兰问大汉道:“足下何人?”大汉道:“俺姓龙名涛。因花蝴蝶花冲将俺哥哥龙渊杀害。是俺怀仇在心,时刻要替兄报仇。无奈这花冲形踪诡秘,谲诈多端,再也拿他不着,方才是我们伙计夜星子冯七告诉于我,说有人进马刚家内。俺想马刚家中姬妾众多,必是花冲又相中了那一个;因此持棍前来,不想遇见二位。方才尊驾提兆兰二字,莫非是茉花村丁大员外么?”兆兰道:“我便是丁兆兰。”龙涛道:“俺久要拜访,未得其便,不想今日相遇。──又险些儿误伤了好人。”又问:“此位是谁?”丁大爷道:“此位复姓欧阳名春。”龙涛道:“哎呀!莫非是北侠紫髯伯么?”丁大爷道:“正是。”龙涛道:“妙极!俺要报杀兄之仇,屡欲拜访,恳求帮助。不期今日幸遇二位。无甚么说的,求恳二位帮助小人则个。”说罢,纳头便拜。丁大爷连忙扶起,道:“何必如此。”龙涛道:“大官人不知,小人在本县当个捕快差使。昨日奉县尊之命,要捉捕马刚。小人昨奉此差,一来查访马刚的破绽,二来暗寻花蝶的形踪,与兄报仇。无奈自己本领不济,恐不是他的对手。故此求二位官人帮助帮助。”北侠道:“既是这等,马刚已死,你也不必管了。只是这花冲,我们不认得他,怎么样呢?”龙涛道:“若论花冲的形景,也是少年公子模样,却是武艺高强。因他最爱采花,每逢夜间出入,鬓边必簪一枝蝴蝶;因此人皆唤他是花蝴蝶。每逢热闹场中,必要去游玩。若见了美貌妇女,他必要下工夫,到了人家采花。这厮造孽多端,作恶无数。前日还闻得他要上灶君祠去呢。小人还要上那里去访他。”北侠道:“灶君祠在那里?”龙涛道:“在此县的东南三十里,也是个热闹去处。”丁大爷道:“既如此,这时离开庙的日期尚有半个月的光景,我们还要到家中去。倘到临期,咱们俱在灶君祠会齐。如若他要往别处去,你可派人到茉花村给我们送个信,我们好帮助于你。”龙涛道:“大官人说的极是。小人就此告别。冯七还在那里等我听信呢。”
lóng qī qù hòu, èr rén lí miào bù yuǎn, réng rán cóng hòu miàn yuè qiáng ér rù. lái dào wū zhōng, kuān le yī fú. dīng dà yé jiāng pí qiào jiāo fù běi xiá, dào:" yuán wù fèng huán. rén xiōng hé shí jiāng dāo chōu qù?" běi xiá xiào dào:" jiù shì xián dì yòng jiǎo wěn zhuān zhī shí, cǐ dāo yǐ guī wú shǒu." dīng dà yé xiào dào:" rén xiōng zhēn nǎi yīng xióng, dì fú rú yě!" běi xiá xiào dào:" qǐ gǎn, qǐ gǎn." dīng dà yé yòu wèn dào:" jī qiè hé yǐ shēng yán yāo jīng qǔ le qiān suì zhī tóu? cǐ shì hé gù? xiǎo dì bù jiě." běi xiá dào:" fán nǐ wǒ xiá yì zuò shì, bù shēng zhāng, zǒng yào jī mì. néng gòu yǐn huì, nìng kě bù lù běn lái miàn mù. zhǐ yào jiǎn è chú qiáng, fú wēi jì kùn jiù shì le, yòu hé bì zhūn zhūn jiào rén zhī dào ne. jiù shì zuó xī jiǔ lóu suǒ tán jí miào nèi shuō de nèi xiē huà, yǐ hòu quàn xián dì zài bù kě rú cǐ, suǒ wèi" lín shì ér jù, hǎo móu ér chéng", fāng yú shì yǒu bài yì." dīng zhào lán tīng le, shēn wèi yǒu lǐ, lián shēng dào:" rén xiōng suǒ yán zuì shì."
龙七去后,二人离庙不远,仍然从后面越墙而入。来到屋中,宽了衣服。丁大爷将皮鞘交付北侠,道:“原物奉还。仁兄何时将刀抽去?”北侠笑道:“就是贤弟用脚稳砖之时,此刀已归吾手。”丁大爷笑道:“仁兄真乃英雄,弟弗如也!”北侠笑道:“岂敢,岂敢。”丁大爷又问道:“姬妾何以声言妖精取了千岁之头?此是何故?小弟不解。”北侠道:“凡你我侠义作事,不声张,总要机密。能彀隐讳,宁可不露本来面目。只要剪恶除强,扶危济困就是了,又何必谆谆叫人知道呢。就是昨夕酒楼所谈及庙内说的那些话,以后劝贤弟再不可如此,所谓“临事而惧,好谋而成”,方于事有稗益。”丁兆兰听了,深为有理,连声道:“仁兄所言最是。”
yòu jiàn běi xiá cóng huái zhōng tāo chū sān ge ruǎn dā dā de dōng xī, dì gěi dīng dà yé dào:" xián dì qǐng kàn yāo guài." zhào lán jiē lái yī kàn, yuán lái shì sān ge pí tào zuò chéng pí liǎn ér, bù jué xiào dào:" xiǎo dì cóng jīn fāng zhī rén xiōng shì liǎng miàn rén le." běi xiá yì xiào dào:" liè xiōng suī yǒu liǎng miàn. yě bù guò féng chǎng zuò xì, xìng xǐ bù shī běn lái miàn mù." dīng dà yé dào:" ài yō! rén xiōng suī shì zuò xì ya, rán ér féng zhe de yě bú shì dāng shuǎ de ne." běi xiá tīng bà, xiào le yī xiào, yòu jiāng dāo guī qiào gē qǐ, kāi yán dào:" xián dì yǒu suǒ bù zhī. liè xiōng suī féng chǎng zuò xì, shā le mǎ gāng, qí zhōng hái yǒu yí gè hǎo chù." dīng dà yé dào:" qí zhōng hái yǒu shèn me hǎo chù ne? xiǎo dì qǐng jiào. wàng qǐ shuō míng, yǐ kāi máo sāi."
又见北侠从怀中掏出三个软搭搭的东西,递给丁大爷道:“贤弟请看妖怪。”兆兰接来一看,原来是三个皮套做成皮脸儿,不觉笑道:“小弟从今方知仁兄是两面人了。”北侠亦笑道:“劣兄虽有两面。也不过逢场作戏,幸喜不失本来面目。”丁大爷道:“嗳哟!仁兄虽是作戏呀,然而逢着的也不是当耍的呢。”北侠听罢,笑了一笑,又将刀归鞘搁起,开言道:“贤弟有所不知。劣兄虽逢场作戏,杀了马刚,其中还有一个好处。”丁大爷道:“其中还有甚么好处呢?小弟请教。望乞说明,以开茅塞。”
wèi zhī běi xiá shuō chū shèn me huà lái, xià huí fēn xiǎo.
未知北侠说出甚么话来,下回分晓。