strong zǐ rán bó yì gāo fú wǔ shǔ bái yù táng qì duǎn bài shuāng xiá strong
紫髯伯艺高服五鼠 白玉堂气短拜双侠
qiě shuō bái yù táng jiàn tāng shēng zhǔ pú yǐ rán chū miào qù le, duì nà dà hàn zhí shǒu dào:" zūn xiōng qǐng le." dà hàn dào:" qǐng le. qǐng wèn zūn xiōng guì xìng?" bái yù táng dào:" bù gǎn. xiǎo dì xìng bái, míng yù táng." dà hàn dào:" ài yō! mò fēi shì dà nào dōng jīng de jǐn máo shǔ bái wǔ dì me?" yù táng dào:" xiǎo dì chuò hào jǐn máo shǔ. bù zhī xiōng tái zūn xìng." dà hàn dào:" liè xiōng fù xìng ōu yáng míng chūn." bái yù táng dùn shí shuāng jīng yī dèng, kàn le duō shí, fāng wèn dào:" rú cǐ shuō lái, rén chēng běi xiá hào wèi zǐ rán bó de jiù shì zú xià le. qǐng wèn dào cǐ hé shì?" běi xiá dào:" zhǐ yīn lù guò cǐ miào, jiàn nà xiǎo tóng tí kū, wèn míng, fāng zhī tā xiàng gōng bú jiàn le, yīn cǐ wǒ qiāo qiāo jìn lái yī kàn, yuán lái wǔ dì zài zhè lǐ qiè tīng, wǒ yě tīng le duō shí. hòu lái wǔ dì jìn le wū zi, liè xiōng jiù zài wǔ dì zhàn de nà lǐ, yòu tīng wǔ dì fā luò liǎng gè zéi ní. liè xiōng fāng huí shēn, kāi le miào mén, jiāng xiǎo tóng lǐng jìn, shǐ tā zhǔ pú xiāng rèn." yù táng tīng le, àn dào:" tā yě tīng le duō shí, wǒ rú hé bù zhī dào ne? zài zhě wǒ yuán wèi fǎng tā ér lái, rú jīn jì jiàn le tā, yān kěn fàng guò. xū yào lí le cǐ miào, zài xíng ná tā bù chí." xiǎng bà, dá yán:" yuán lái rú cǐ. cǐ chù yě bù biàn shuō huà, hé bú dào wǒ xià chǔ yī xù?" běi xiá dào:" hěn hǎo. zhèng yào lǐng jiào."
且说白玉堂见汤生主仆已然出庙去了,对那大汉执手道:“尊兄请了。”大汉道:“请了。请问尊兄贵姓?”白玉堂道:“不敢。小弟姓白,名玉堂。”大汉道:“暧哟!莫非是大闹东京的锦毛鼠白五弟么?”玉堂道:“小弟绰号锦毛鼠。不知兄台尊姓。”大汉道:“劣兄复姓欧阳名春。”白玉堂顿时双睛一瞪,看了多时,方问道:“如此说来,人称北侠号为紫髯伯的就是足下了。请问到此何事?”北侠道:“只因路过此庙,见那小童啼哭,问明,方知他相公不见了,因此我悄悄进来一看,原来五弟在这里窃听,我也听了多时。后来五弟进了屋子,劣兄就在五弟站的那里,又听五弟发落两个贼尼。劣兄方回身,开了庙门,将小童领进,使他主仆相认。”玉堂听了,暗道:“他也听了多时,我如何不知道呢?再者我原为访他而来,如今既见了他,焉肯放过。须要离了此庙,再行拿他不迟。”想罢,答言:“原来如此。此处也不便说话,何不到我下处一叙?”北侠道:“很好。正要领教。”
èr rén chū le bǎn qiáng yuàn, lái dào jiǎo mén. bái yù táng àn shǐ cù xiá, jiǎ zuò xùn ràng, tuō zhe běi xiá de zhǒu hòu, kǒu nèi dào:" qǐng le." yòng lì wǎng shàng yī tuō, yǐ wéi néng jiāng běi xiá sǎng chū. shéi zhī yóu rú qīng yán hàn shí zhù yì bān, zài yě bù dòng fēn háo. běi xiá què wèi jiè yì, zhuǎn yī huí shǒu, yě tuō zhe yù táng zhǒu hòu, dào:" wǔ dì qǐng." bái yù táng bù jué bù yóu, jiù suí zhuó shǒu ér chū lái le, àn àn dào:" guǒ rán lì liàng bù xiǎo."
二人出了板墙院,来到角门。白玉堂暗使促狭,假作逊让,托着北侠的肘后,口内道:“请了。”用力往上一托,以为能将北侠搡出。谁知犹如蜻蜒撼石柱一般,再也不动分毫。北侠却未介意,转一回手,也托着玉堂肘后,道:“五弟请。”白玉堂不觉不由,就随着手儿出来了,暗暗道:“果然力量不小。”
èr rén lí le huì hǎi miào lián ān. cǐ shí yǔ guò tiān qíng, yuè míng rú xǐ, xīng guāng lǎng lǎng, shí yǒu chū gǔ zhī bàn. běi xiá wèn dào:" wǔ dì dào háng zhōu hé shì?" yù táng dào:" tè wèi zú xià ér lái." běi xiá biàn zhù bù wèn dào:" wèi liè xiōng hé shì?" bái yù táng jiù jiāng ní tài shǒu yǔ mǎ qiáng zài dà lǐ sì shěn xùn gōng chū běi xiá zhī shì shuō le yī biàn, shuō:" shì wǒ fèng zhǐ qián lái, fǎng ná zú xià." běi xiá tīng yù táng zhè yàng kǒu qì, xīn zhōng hǎo shēng bù lè, dào:" rú cǐ shuō lái, bái wǔ lǎo yé shì qīn mìng le. ōu yáng chūn wàng zì gāo pān, duō duō yǒu zuì. qǐng wèn qīn mìng lǎo yé, ōu yáng chūn dāng rú hé jìn jīng? wàng qǐ míng bái zhǐ shì." běi xiá zhè yī wèn, yuán shì shì tàn bái yé dǒng jiāo qíng bù dǒng jiāo qíng. bái yù táng ruò cóng cǐ lā huí lái, shuō xiē jiāo qíng huà, liǎng xià lǐ hé ér wéi yī, shāng liáng shāng liáng, yě jiù wán shì le. bù xiǎng bái yù táng xīn gāo qì ào, yòu shì fèng zhǐ, yòu shì xiāng yù, duō dà de wēi fēng, duō dà de dǎn liàng běn lái yòu zhàng zhe zì jǐ de wǔ yì. tā biàn mù zhōng wú rén, dá dào:" cǐ nǎi fèng zhǐ zhī shì, jì rán jīn rì xiè hòu xiāng féng, zhǐ hǎo qū zūn zú xià, suí zhe bái mǒu fù jīng biàn liǎo. hé yòng duō yán." ōu yáng chūn wēi wēi lěng xiào dào:" zǐ rán bó nǎi táng táng nán zǐ, jiù shì zhè děng suí nǐ qù, wèi miǎn yí xiào yú rén. zūn jià hái yào sān sī." běi xiá zhè gè huà suī shì yǒu qì, hái shì nài zhe xìng ér, tí bō bái yù táng de yì sī. shéi zhī wǔ yé bù biàn qīng zhòng, fǎn dào qì wǎng shàng chōng, shuō dào:" dà yuē hé nǐ hǎo shuō, nǐ jué bù kěn suí ǎn qián qù, bì xū jiào liàng gè shàng xià, nà shí bèi qín huò, xiū guài ǎn bù liú qíng fèn le." běi xiá tīng bì, yě jiù àn nà bú zhù, lián lián shuō dào:" hǎo, hǎo, hǎo! zhèng yào lǐng jiào, lǐng jiào."
二人离了慧海妙莲庵。此时雨过天晴,月明如洗,星光朗朗,时有初鼓之半。北侠问道:“五弟到杭州何事?”玉堂道:“特为足下而来。”北侠便住步问道:“为劣兄何事?”白玉堂就将倪太守与马强在大理寺审讯、供出北侠之事说了一遍,说:“是我奉旨前来,访拿足下。”北侠听玉堂这样口气,心中好生不乐,道:“如此说来,白五老爷是钦命了。欧阳春妄自高攀,多多有罪。请问钦命老爷,欧阳春当如何进京?望乞明白指示。”北侠这一问,原是试探白爷懂交情不懂交情。白玉堂若从此拉回来,说些交情话,两下里合而为一,商量商量,也就完事了。不想白玉堂心高气傲,又是奉旨,又是相谕,多大的威风,多大的胆量;本来又仗着自己的武艺。他便目中无人,答道:“此乃奉旨之事,既然今日邂逅相逢,只好屈尊足下,随着白某赴京便了。何用多言。”欧阳春微微冷笑道:“紫髯伯乃堂堂男子,就是这等随你去,未免贻笑于人。尊驾还要三思。”北侠这个话虽是有气,还是耐着性儿,提拨白玉堂的意思。谁知五爷不辨轻重,反倒气往上冲,说道:“大约合你好说,你决不肯随俺前去,必须较量个上下,那时被擒获,休怪俺不留情分了。”北侠听毕,也就按捺不住,连连说道:“好,好,好!正要领教,领教。”
bái yù táng jí jiāng huā chǎng tuō què, zhāi le rú jīn, tuō xià zhū lǚ, réng rán guāng zhe wà dǐ ér, qiǎng dào shàng shǒu, lā kāi jià shi. běi xiá cóng róng bù pò, yě bù gǎn bù, yě bù tuì bù, què jiāng sì zhī lüè wéi téng nuó, zhǐ shì zhāo jià ér yǐ. bái wǔ yé dǒu sǒu jīng shén, zuǒ yī quán, yòu yī jiǎo, yī bù jǐn rú yī bù. běi xiá àn dào:" wǒ jìn lì ràng tā, tā jìn lì de bī lēi, shuō bù dé jiào tā zhī dào zhī dào." zhī jiàn yù táng lā le gè huí mǎ shì, běi xiá gù yì de gēn le yī bù. bái yé jiàn běi xiá lái de qiè jìn, huí shēn pī miàn jiù shì yī zhǎng. běi xiá jiāng shēn yī cè, zhǐ yòng èr zhǐ kàn zhǔn xié xià qīng qīng de yì diǎn. bái yù táng dào chōu le yī kǒu qì, dùn shí jīng luò bì sè, hū xī bù tōng, shǒu ér yáng zhuó luò bù xià lái, tuǐ ér mài zhe chōu bù huí qù, yāo ér hā zhe tǐng bù qǐ shēn qū, zuǐ ér zhāng zhe shuō bu chū huà yǔ, yóu rú mù diāo ní sù yì bān, yǎn qián jīn xīng luàn gǔn, ěr nèi chán míng, bù yóu de xīn zhōng yī zhèn ě xīn mí luàn, shí shí nán shòu de hěn. nà èr ní jīn bú zhù bái yù táng liǎng shǒu, bái yù táng jīn bú zhù ōu yáng chūn liǎng zhǐ. zhè bǐ de suī shì biǎn yù táng, rán ér yù táng yǔ běi xiá de běn lǐng jiū yǒu shàng xià zhī fēn.
白玉堂急将花氅脱却,摘了儒巾,脱下朱履,仍然光着袜底儿,抢到上首,拉开架式。北侠从容不迫,也不赶步,也不退步,却将四肢略为腾挪,只是招架而已。白五爷抖擞精神,左一拳,右一脚,一步紧如一步。北侠暗道:“我尽力让他,他尽力的逼勒,说不得叫他知道知道。”只见玉堂拉了个回马势,北侠故意的跟了一步。白爷见北侠来的切近,回身劈面就是一掌。北侠将身一侧,只用二指看准胁下轻轻的一点。白玉堂倒抽了一口气,顿时经络闭塞,呼吸不通,手儿扬着落不下来,腿儿迈着抽不回去,腰儿哈着挺不起身躯,嘴儿张着说不出话语,犹如木雕泥塑一般,眼前金星乱滚,耳内蝉鸣,不由的心中一阵恶心迷乱,实实难受得很。那二尼禁不住白玉堂两手,白玉堂禁不住欧阳春两指。这比的虽是贬玉堂,然而玉堂与北侠的本领究有上下之分。
běi xiá wéi kǒng gōng fū dà le, bì yào shòu shāng, jiù zài hòu xīn dǒu rán jī le yī zhǎng. bái yù táng jīng cǐ yī zhèn, fāng zhuǎn guò zhè kǒu qì lái. běi xiá dào:" shù liè xiōng mǎng zhuàng, wǔ dì xiū yào jiàn guài." bái yù táng yī yǔ bù fā, guāng zhe wà dǐ, gū jī gū jī, jìng zì yáng cháng ér qù.
北侠惟恐工夫大了,必要受伤,就在后心陡然击了一掌。白玉堂经此一震,方转过这口气来。北侠道:“恕劣兄莽撞,五弟休要见怪。”白玉堂一语不发,光着袜底,呱咭呱咭,竟自扬长而去。
bái yù táng lái dào yù suǒ, tā què bù zǒu qián mén, qiāo qiāo yuè qiáng ér rù, lái dào wū zhōng. bái fú jiàn cǐ guāng jǐng, bù zhī wéi zhe hé shì, lián máng dì guò yī bēi chá lái. wǔ yé dào:" nǐ qù gěi wǒ pēng yī wǎn xīn chá lái." tā jiāng bái fú zhī kāi, bǎ ruǎn lián fàng xià, jìn le lǐ jiān, àn àn dào:" bà le, bà le! ǎn bái yù táng yǒu hé miàn mù huí zhuǎn dōng jīng? huǐ bù tīng wǒ sì gē zhī yán!" shuō bà, cóng yāo jiān jiě xià sī zōng, dēng zhe yǐ zi, jiù zài héng méi zhī shàng, shuān le gè tào r. gāng yào bó xiàng yī shēn, jiàn jié de kòu ér yǐ kāi, sī tāo là xià fù yòu jié hǎo, yī rán yòu kāi, rú shì zhě sān cì. àn dào:" hēng! zhè shì hé gù? mò fēi wǒ bái yù táng bù dàng sǐ yú cǐ dì?" huà shàng wèi wán, zhǐ jué hòu miàn yī rén shǒu pāi jiān tóu, dào:" wǔ dì, nǐ tài xiǎng bù kāi le." zhǐ zhè yī jù, dǎo bǎ bái yé xià le yī tiào, máng huí shēn yī kàn, jiàn shì běi xiá, shǒu zhōng tuō dìng huā chǎng, què shì píng píng zhèng zhèng, shàng miàn fàng zhe yī shuāng zhū lǚ, wéi kǒng ní wū zhān le yī fú, yòu shì dǐ ér cháo shàng. yù táng jiàn le, xiū de miàn hóng guò ěr, yòu zì cǔn dào:" tā hé shí jìn lái, wǒ jìng bù zhī bù jué. kě jiàn cǐ rén yì yè bǐ wǒ gāo le." yě bù yán yǔ, biàn cún shēn zuò zài yǐ dèng zhī shàng.
白玉堂来到寓所,他却不走前门,悄悄越墙而入,来到屋中。白福见此光景,不知为着何事,连忙递过一杯茶来。五爷道:“你去给我烹一碗新茶来。”他将白福支开,把软帘放下,进了里间,暗暗道:“罢了,罢了!俺白玉堂有何面目回转东京?悔不听我四哥之言!”说罢,从腰间解下丝综,登着椅子,就在横楣之上,拴了个套儿。刚要脖项一伸,见结的扣儿已开,丝绦落下;复又结好,依然又开,如是者三次。暗道:“哼!这是何故?莫非我白玉堂不当死于此地?”话尚未完,只觉后面一人手拍肩头,道:“五弟,你太想不开了。”只这一句,倒把白爷吓了一跳,忙回身一看,见是北侠,手中托定花氅,却是平平正正,上面放着一双朱履,惟恐泥污沾了衣服,又是底儿朝上。玉堂见了,羞的面红过耳,又自忖道:“他何时进来,我竟不知不觉。可见此人艺业比我高了。”也不言语,便存身坐在椅凳之上。
yuán lái běi xiá suàn jì yù táng shào nián qì ào, huí lái bì xíng duǎn jiàn, tā jiù zài hòu gēn xià lái le. jí zhì yù táng jìn le wū zi, tā què zài chuāng wài xiāo lì. hòu tīng yù táng jiāng bái fú zhī chū qù pēng chá, běi xiá jiù jìn le wū nèi. jiàn yù táng yào xíng duǎn jiàn, zhèng zài tā yǎng miàn shuān tào zhī shí, běi xiá jiù cóng yǐ páng āi rén, què zài yù táng shēn hòu yǐn zhù. jiù shì sī tāo lián kāi sān cì, yě shì běi xiá jiě de. lián bái yù táng jiǔ guàn fēi yán zǒu bì de rén, jìng wèi zhī jué, yú cǐ kě jiàn běi xiá de běn lǐng.
原来北侠算计玉堂少年气傲,回来必行短见,他就在后跟下来了。及至玉堂进了屋子,他却在窗外消立。后听玉堂将白福支出去烹茶,北侠就进了屋内。见玉堂要行短见,正在他仰面拴套之时,北侠就从椅旁挨人,却在玉堂身后隐住。就是丝绦连开三次,也是北侠解的。连白玉堂久惯飞檐走壁的人,竟未知觉,于此可见北侠的本领。
dāng xià běi xiá fàng xià yī fú, dào:" wǔ dì, nǐ yào zěn me yàng? nán dào wèi cǐ shì jiù yào xín sǐ, qǐ bú shì yào liè xiōng de mìng me? rú guǒ nǐ yào shàng diào, zán men liǎ jiù dā lián dā ba." bái yù táng dào:" wǒ sǐ wǒ de, yǔ nǐ hé gān? cǐ huà wǒ bù míng bái." běi xiá dào:" lǎo dì, nǐ kě zhēn hú tú le. nǐ xiǎng xiǎng, nǐ ruò sǐ le, ōu yáng chūn rú hé duì de qǐ nǐ sì wèi xiōng zhǎng? yòu rú hé qù jiàn nán xiá yǔ kāi fēng fǔ de zhòng péng yǒu? yě zhǐ hǎo suí zhe nǐ sǐ le ba. qǐ bú shì nǐ yào le liè xiōng de mìng le me?" yù táng tīng le, dī tóu bù yǔ. běi xiá jí jiāng sī tāo lā xià, jiù zài yù táng páng biān zuò xià, dī dī shuō dào:" wǔ dì, nǐ wǒ jīn rì zhī shì, bù guò yóu xì ér yǐ, yǒu shuí jiàn lái? hé zhì yú qīng shēng? jiù shì jiào liè xiōng suí nǐ qù, yě gāi shāng liáng shāng liáng. nǐ zhǐ gù nǐ liǎn shàng yǒu le guāng cǎi, yě bù xiǎng xiǎng bǎ liè xiōng zhì yú hé dì. wǔ dì, qǐ bù wén' jǐ suǒ bù yù, wù shī yú rén' yòu dào:' wǒ bù yù rén zhī jiā zhū wǒ zhě, wú yě yù wú jiā zhū rén'. wǔ dì bù yuàn yì de, bié rén tā jiù yuàn yì me?" yù táng dào:" yī xiōng tái zěn me yàng ne?" běi xiá dào:" liè xiōng dào yǒu liǎng quán qí měi dí zhǔ yì. wǔ dì míng rì hé bú dào mò huā cūn, jiào dīng shì kūn zhòng shān tóu, suàn shì gěi zán èr rén shuō hé de. wǔ dì yě bù là wú néng zhī míng, liè xiōng yě miǎn le bèi huò zhī chǒu, bǐ cǐ yǒu yì. wǔ dì yǐ wéi rú hé?" bái yù táng běn shì cōng míng tè dá zhī rén, tīng le cǐ yán, dùn shí huò rán, lián máng shēn shēn yī yī, dào:" duō chéng wú xiōng zhǐ jiào. shí shì xiǎo dì nián yòu wú zhī, wàng qǐ wú xiōng hǎi hán." běi xiá dào:" huà yǐ yán míng, liè xiōng bù biàn jiǔ liú, yě yào huí qù le." shuō bà, chū le lǐ jiān, lái dào táng wū. bái wǔ yé dào:" rén xiōng qǐng le, mò huā cūn zài jiàn." běi xiá diǎn le diǎn tóu, yòu qiāo qiāo dào:" nà dǐng tóu jīn hé ní jīn zhé shàn, jù zài yī fú nèi jiā zhe ne." yù táng yě diǎn le diǎn tóu. gāng yī zhuǎn yǎn, yǐ bú jiàn běi xiá de zōng yǐng. wǔ yé àn àn kuā jiǎng:" cǐ rén běn lǐng shèng wǒ shí bèi, wǒ zhēn bù rú yě."
当下北侠放下衣服,道:“五弟,你要怎么样?难道为此事就要寻死,岂不是要劣兄的命么?如果你要上吊,咱们俩就搭连搭吧。”白玉堂道:“我死我的,与你何干?此话我不明白。”北侠道:“老弟,你可真糊涂了。你想想,你若死了,欧阳春如何对的起你四位兄长?又如何去见南侠与开封府的众朋友?也只好随着你死了吧。岂不是你要了劣兄的命了么?”玉堂听了,低头不语。北侠急将丝绦拉下,就在玉堂旁边坐下,低低说道:“五弟,你我今日之事,不过游戏而已,有谁见来?何至于轻生?就是叫劣兄随你去,也该商量商量。你只顾你脸上有了光彩,也不想想把劣兄置于何地。五弟,岂不闻‘己所不欲,勿施于人’;又道:‘我不欲人之加诸我者,吾也欲无加诸人’。五弟不愿意的,别人他就愿意么?”玉堂道:“依兄台怎么样呢?”北侠道:“劣兄倒有两全其美的主意。五弟明日何不到茉花村,叫丁氏昆仲山头,算是给咱二人说合的。五弟也不落无能之名,劣兄也免了被获之丑,彼此有益。五弟以为如何?”白玉堂本是聪明特达之人,听了此言,顿时豁然,连忙深深一揖,道:“多承吾兄指教。实是小弟年幼无知,望乞吾兄海涵。”北侠道:“话已言明,劣兄不便久留,也要回去了。”说罢,出了里间,来到堂屋。白五爷道:“仁兄请了,茉花村再见。”北侠点了点头,又悄悄道:“那顶头巾合泥金折扇,俱在衣服内夹着呢。”玉堂也点了点头。刚一转眼,已不见北侠的踪影。五爷暗暗夸奖:“此人本领胜我十倍,我真不如也。”
shéi zhī èr rén shuō huà zhī jiān, bái fú pēng le yī bēi chá lái, tīng jiàn wū nèi qiāo qiāo yǒu rén shuō huà, dǎ lián fèng yī kàn, jiàn yī rén yǔ bái wǔ yé qiāo yǔ dī yán, bái fú yǐ wéi shì jiā zhǔ tú zhōng yù jiàn de yè xíng péng yǒu, kǒng yī bēi chá nán dì, zhǐ de huí shēn yòu tiān yī zhǎn. yòng chá pán tuō zhe liǎng bēi chá, lái dào lǐ jiān, tái tóu kàn shí, què réng shì yù táng yī rén. bái fú duān zhe chá, nà mèn dào:" zhè shì shén me péng yǒu ne? gěi tā duān le chá lái, tā yòu zǒu le. wǒ zhè shì shén me chāi shǐ ne?" bái yù táng yǐ huì qí yì, biàn dào:" jiāng chá fàng xià, qǔ gè dēng lóng lái." bái fú fàng xià chá tuō, huí shēn qǔ le dēng lóng. bái yù táng jiē guò, yòu bǎ yī fú zhū lǚ jiā qǐ, chū le wū mén, zòng shēn shàng fáng, réng cóng hòu miàn chū qù.
谁知二人说话之间,白福烹了一杯茶来,听见屋内悄悄有人说话,打帘缝一看,见一人与白五爷悄语低言,白福以为是家主途中遇见的夜行朋友,恐一杯茶难递,只得回身又添一盏。用茶盘托着两杯茶,来到里间,抬头看时,却仍是玉堂一人。白福端着茶,纳闷道:“这是什么朋友呢?给他端了茶来,他又走了。我这是什么差使呢?”白玉堂已会其意,便道:“将茶放下,取个灯笼来。”白福放下茶托,回身取了灯笼。白玉堂接过,又把衣服朱履夹起,出了屋门,纵身上房,仍从后面出去。
bù duō shí, zhǐ tīng qián biān dǎ de diàn mén shān xiǎng. bái fú yíng le chū qù, jiào dào:" diàn jiā kuài kāi mén. wǒ men jiā zhǔ huí lái le." xiǎo èr lián máng qǔ le yào shi, kāi le diàn mén. zhī jiàn yù táng réng shì sī wén dǎ bàn, yáo yáo bǎi bǎi jìn lái. xiǎo èr dào:" xiàng gōng zěn me zhè huì cái huí lái?" yù táng dào:" yīn zài xiāng hǎo chù bì yǔ, yòu chéng tā dài jiǔ, suǒ yǐ lái chí." bái fú zǎo yǐ shàng qián jiē guò dēng lóng, yǐn dào wū nèi. chá shàng wèi hán, yù táng hē le yī bēi. yòu chī le diǎn yǐn shí. fēn fù bái fú yú wǔ gǔ bèi mǎ qǐ shēn, shàng sōng jiāng mò huā cūn qù. zì jǐ xiē xī, àn xiǎng:" běi xiá de běn lǐng, nà yī fān hé ǎi qì dù, shí rán bié rén bù néng de. ér qiě fāng cái shuō de zhè gè zhǔ yì, gèng jué zhōu dào, bǐ sì gē shuō de chū gào shì fǎng qǐng yòu gāo yī chóu. nà chū gào shì zhòng mù suǒ dǔ, jì yǒu' fǎng qǐng' èr zì, yǐ rán zì něi, nà rú hé duì rén ne? rú jīn ōu yáng xiōng chū de zhè gè zhǔ yì, fāng shì wàn quán zhī cè. yuàn de zhǎn dà gē yǔ wǒ dà gē bèi dì lǐ cháng shuō tā hǎo, wǒ hái bù xìn, shéi zhī guǒ rán zhēn hǎo. zǐ xì xiǎng lái, quán shì wǒ zì zuò cōng míng de bú shì le." tā fān lái fù qù, rú hé shuì de zhe. dào le wǔ gǔ, bái fú qǐ lái, shōu shí xíng lǐ mǎ pǐ, dào le guì shàng, suàn qīng le diàn zhàng, zhǔ pú èr rén shàng mò huā cūn ér lái.
不多时,只听前边打的店门山响。白福迎了出去,叫道:“店家快开门。我们家主回来了。”小二连忙取了钥匙,开了店门。只见玉堂仍是斯文打扮,摇摇摆摆进来。小二道:“相公怎么这会才回来?”玉堂道:“因在相好处避雨,又承他待酒,所以来迟。”白福早已上前接过灯笼,引到屋内。茶尚未寒,玉堂喝了一杯。又吃了点饮食。吩咐白福于五鼓备马起身,上松江茉花村去。自己歇息,暗想:“北侠的本领,那一番和蔼气度,实然别人不能的。而且方才说的这个主意,更觉周到,比四哥说的出告示访请又高一筹。那出告示众目所睹,既有‘访请’二字,已然自馁,那如何对人呢?如今欧阳兄出的这个主意,方是万全之策。怨的展大哥与我大哥背地里常说他好,我还不信,谁知果然真好。仔细想来,全是我自作聪明的不是了。”他翻来覆去,如何睡的着。到了五鼓,白福起来,收拾行李马匹,到了柜上,算清了店帐,主仆二人上茉花村而来。
huà xiū fán xù. dào le mò huā cūn, xiān jiào bái fú qù huí bǐng, zì jǐ chéng mǎ suí hòu. gāo zhuāng mén bù yuǎn, jiàn duō shǎo zhuāng dīng bàn dāng fēn wéi zuǒ yòu, dīng shì dì xiōng zài tái jiē shàng miàn lì děng. yù táng lián máng xià mǎ, bàn dāng jiē guò. dīng dà yé yǐ yíng jiē shàng lái. yù táng qiǎng bù, kǒu chēng:" dà gē, jiǔ wéi le, jiǔ wéi le." zhào lán dào:" xián dì yī xiàng kě hǎo?" bǐ cǐ zhí shǒu. zhào huì què zài nà biān chuí shǒu, gōng jìng shì lì, yě bù zhí shǒu, kǒu chēng:" bái wǔ lǎo yé dào le, shù wǒ děng wèi néng yuǎn yíng hǔ jià, duō duō yǒu zuì. qǐng lǎo yé dào hán shè dài chá." yù táng xiào dào:" èr gē zhēn shì hǎo wán, xiǎo dì rú hé dān de qǐ." lián máng yě zhí le shǒu. sān rén xié shǒu lái dào dài kè tīng shàng, yù táng xiān yǔ dīng mǔ qǐng le ān, rán hòu guī zuò. xiàn chá yǐ bì. dīng dà yé wèn le kāi fēng fǔ zhòng péng yǒu hǎo, yòu xiè zài jīng shī tāo rǎo shèng qíng. dīng èr yé què dào:" jīn rì nà zhèn xiāng fēng ér, jiāng hù wèi lǎo yé chuī lái, zhēn shì péng bì shēng huī, zhài mén yǒu qìng. rán ér lǎo yé cǐ lái, hái shì zhuān zhuān de tàn wàng wǒ men lái le, hái shì yǒu bié de shì ne?" yī xí huà shuō de yù táng liǎn hóng.
话休烦絮。到了茉花村,先叫白福去回禀,自己乘马随后。高庄门不远,见多少庄丁伴当分为左右,丁氏弟兄在台阶上面立等。玉堂连忙下马,伴当接过。丁大爷已迎接上来。玉堂抢步,口称:“大哥,久违了,久违了。”兆兰道:“贤弟一向可好?”彼此执手。兆蕙却在那边垂手,恭敬侍立,也不执手,口称:“白五老爷到了,恕我等未能远迎虎驾,多多有罪。请老爷到寒舍待茶。”玉堂笑道:“二哥真是好玩,小弟如何担的起。”连忙也执了手。三人携手来到待客厅上,玉堂先与丁母请了安,然后归座。献茶已毕。丁大爷问了开封府众朋友好,又谢在京师叨扰盛情。丁二爷却道:“今日那阵香风儿,将护卫老爷吹来,真是蓬筚生辉,柴门有庆。然而老爷此来,还是专专的探望我们来了,还是有别的事呢?”一席话说的玉堂脸红。
dīng dà yé kǒng yù táng liǎn shàng xià bù lái, lián máng chǒu le èr yé yī yǎn, dào:" lǎo èr, dì xiōng men xǔ jiǔ bú jiàn, xiān bù shuō shuō zhèng jīng de, zhǐ shì shuō zhèi xiē zuò shén me?" yù táng dào:" dà gē bú yào tì èr gē zhē shì. běn shì xiǎo dì lǐ duǎn, wú guài èr gē nǎo wǒ. zì cóng qù suì bèi qín, lián yī fú dōu chuān de shì èr gē de. hòu lái dào jīng shòu zhí, jiù yào gào jià qián lái. shéi zhī wǒ dà gē yīn xiǎo dì xīn shòu zhí xián, zài yě bù zhǔn dòng shēn." dīng èr yé dào:" dào dǐ shì zuò le guān de rén, zhēn zhǎng le jiàn shí le. wéi kǒng wǒ men shuō, lǎo yé xiān zì shuō le. wǒ wèn wǔ dì, nǐ zòng rán bù néng lái, yě gāi xiě fēng xìn chāi gè rén lái, wǒ men tīng jiàn yě xǐ huān xǐ huān. wèi shén me lián yī zhǐ shū yě méi yǒu ne?" yù táng xiào dào:" zhè yòu yǒu yī shuō. xiǎo dì yuán yào xiě xìn lái zhe. hòu lái yīn jiē le dà gē zhī xìn, shuō dà gē yǔ bó mǔ sòng mèi zǐ shàng jīng yǔ zhǎn dà gē wán yān. wǒ xiǎng chí bù duō rì, jiù kě jiàn miàn, yòu xiě shén me xìn ne. bǐ shí ruò zhēn xiě le xìn lái, guǎn bǎo èr gē yòu shuō bái lǎo wǔ jǐn nào xū wén jiǎ tào le. zuǒ yòu dōu shì bú shì. wú lùn èr gē zěn me guài xiǎo dì, xiǎo dì wéi yǒu fú shǒu rèn zuì ér yǐ." dīng èr yé tīng le, àn dào:" bái lǎo wǔ, tā jìng zhǎng le xué wèn, bǐ xiān qián guāi huá duō le. qiě kàn tā mù xià zhè zōng shì zěn me shuō fǎ." huí tóu fēn fù bǎi jiǔ, yù táng yě bù tuī cí, yě bù qiān ràng, jiù zài shàng miàn zuò le. dīng shì kūn zhòng zuǒ yòu xiāng péi.
丁大爷恐玉堂脸上下不来,连忙瞅了二爷一眼,道:“老二,弟兄们许久不见,先不说说正经的,只是说这些作什么?”玉堂道:“大哥不要替二哥遮饰。本是小弟理短,无怪二哥恼我。自从去岁被擒,连衣服都穿的是二哥的。后来到京受职,就要告假前来。谁知我大哥因小弟新受职衔,再也不准动身。”丁二爷道:“到底是作了官的人,真长了见识了。惟恐我们说,老爷先自说了。我问五弟,你纵然不能来,也该写封信差个人来,我们听见也喜欢喜欢。为什么连一纸书也没有呢?”玉堂笑道:“这又有一说。小弟原要写信来着。后来因接了大哥之信,说大哥与伯母送妹子上京与展大哥完烟。我想迟不多日,就可见面,又写什么信呢。彼时若真写了信来,管保二哥又说白老五尽闹虚文假套了。左右都是不是。无论二哥怎么怪小弟,小弟惟有伏首认罪而已。”丁二爷听了,暗道:“白老五,他竟长了学问,比先前乖滑多了。且看他目下这宗事怎么说法。”回头吩咐摆酒,玉堂也不推辞,也不谦让,就在上面坐了。丁氏昆仲左右相陪。
yǐn jiǔ zhōng jiān, wèn yù táng dào:" wǔ dì cǐ cì shì guān chāi hái shì sī shì ne?" yù táng dào:" bù mán èr wèi rén xiōng, shí shì guān chāi. rán ér qí zhōng yǒu xǔ duō yuán wěi, cǐ shì fēi rén xiōng xián kūn yù xiāng zhù bù kě." dīng dà yé biàn dào:" rú hé yòng wǒ èr rén zhī chù? qǐng dào qí xiáng." yù táng biàn jiāng ní tài shǒu mǎ qiáng yī àn gōng chū běi xiá xiǎo dì fèng zhǐ tè wèi cǐ shì ér lái shuō le yī biàn. dīng èr yé wèn dào:" kě jiàn guò běi xiá méi yǒu?" yù táng dào:" jiàn guò le." zhào huì dào:" jì jiàn guò, biàn hǎo shuō le. liàng běi xiá yǒu duō dà běn lǐng, rú hé shì wǔ dì duì shǒu." yù táng dào:" èr gē chà yǐ! xiǎo dì zài xiān yuán yě shì rú cǐ xiǎng shéi zhī shì dào tóu lái bù zì yóu, fāng zhī rén jiā zhī mò jì jù shì zì jǐ zhī jué jì. cán kuì de hěn, xiǎo dì shū yǔ tā le." dīng èr yé gù yì chà yì dào:" qǐ yǒu cǐ lǐ! wǔ dì yān néng shū yǔ tā ne! zhè huà yú xiōng bù xìn." yù táng biàn jiāng yǔ běi xiá bǐ shì, zhí yán wú yǐn, jù bèi shuō le." rú jīn qiú èr wèi xiōng tái jiāng ōu yáng xiōng qǐng lái, nà pà xiǎo dì yāng qiú tā ne, zhǐ yào suí xiǎo dì fù jīng, biàn dāo ài duō duō yǐ." dīng zhào huì dào:" rú cǐ shuō lái, wǔ dì jìng bú shì běi xiá duì shǒu le." yù táng dào:" chéng rán." dīng èr yé dào:" nǐ kě pèi fú ne?" yù táng dào:" bù dàn pèi fú, ér qiě gǎn jī. jiù shì xiǎo dì cǐ lái, yě shì ōu yáng xiōng jiào dǎo de." dīng èr yé tīng le, lián shēng zàn yáng jiào hǎo, dào:" hǎo xiōng dì! dīng zhào huì jīn rì yě pèi fú nǐ le." biàn gāo shēng jiào dào:" ōu yáng xiōng, nǐ yě bù bì cáng zhe le, qǐng guò lái xiāng jiàn."
饮酒中间,问玉堂道:“五弟此次是官差还是私事呢?”玉堂道:“不瞒二位仁兄,实是官差。然而其中有许多原委,此事非仁兄贤昆玉相助不可。”丁大爷便道:“如何用我二人之处?请道其详。”玉堂便将倪太守马强一案供出北侠、小弟奉旨特为此事而来说了一遍。丁二爷问道:“可见过北侠没有?”玉堂道:“见过了。”兆蕙道:“既见过,便好说了。谅北侠有多大本领,如何是五弟对手。”玉堂道:“二哥差矣!小弟在先原也是如此想;谁知事到头来不自由,方知人家之末技俱是自己之绝技。惭愧的很,小弟输与他了。”丁二爷故意诧异道:“岂有此理!五弟焉能输与他呢!这话愚兄不信。”玉堂便将与北侠比试,直言无隐,俱备说了。“如今求二位兄台将欧阳兄请来,那怕小弟央求他呢,只要随小弟赴京,便叨爱多多矣。”丁兆蕙道:“如此说来,五弟竟不是北侠对手了。”玉堂道:“诚然。”丁二爷道:“你可佩服呢?”玉堂道:“不但佩服,而且感激。就是小弟此来,也是欧阳兄教导的。”丁二爷听了,连声赞扬叫好,道:“好兄弟!丁兆蕙今日也佩服你了。”便高声叫道:“欧阳兄,你也不必藏着了,请过来相见。”
zhī jiàn cóng píng hòu zhuǎn chū sān rén lái. yù táng yī kàn, qián miàn zǒu de jiù shì běi xiá, hòu miàn yí gè sān xún zhī rén, yí gè nián yòu xiǎo ér. lián máng chū zuò, dào:" ōu yáng xiōng jǐ shí lái dào?" běi xiá dào:" zuó wǎn fāng dào." yù táng àn dào:" xìng kuī wǒ shí shuō le, bù rán zhè cái diū rén ne." yòu wèn:" cǐ èr wèi shì shuí?" dīng èr yé shuō:" cǐ wèi zhì huà, chuò hào hēi yāo hú, yǔ liè xiōng shì jiāo tōng jiā xiāng hǎo." yuán lái zhì yé zhī fù, yǔ dīng zǒng zhèn shì tóng liáo, zuì xiāng qì de. zhì yé dào:" cǐ shì xiǎo tú ài hǔ. guò lái, jiàn guò bái wǔ shū." ài hǔ shàng qián jiàn lǐ. yù táng lā le tā de shǒu, xì kàn yī fān, lián shēng kuā jiǎng. bǐ cǐ xù zuò. běi xiá zuò le shǒu zuò, qí cì shì zhì yé bái yé, yòu qí cì shì dīng shì dì xiōng, xià shǒu shì ài hǔ. dà jiā huān yǐn.
只见从屏后转出三人来。玉堂一看,前面走的就是北侠,后面一个三旬之人,一个年幼小儿。连忙出座,道:“欧阳兄几时来到?”北侠道:“昨晚方到。”玉堂暗道:“幸亏我实说了,不然这才丢人呢。”又问:“此二位是谁?”丁二爷说:“此位智化,绰号黑妖狐,与劣兄世交通家相好。”(原来智爷之父,与丁总镇是同僚,最相契的。)智爷道:“此是小徒艾虎。过来,见过白五叔。”艾虎上前见礼。玉堂拉了他的手,细看一番,连声夸奖。彼此叙座。北侠坐了首座,其次是智爷白爷,又其次是丁氏弟兄,下首是艾虎。大家欢饮。
yù táng yòu tí qǐng běi xiá dào jīng, běi xiá kǎi rán yīng yǔn. dīng dà yé dīng èr yé yòu zhǔ fù bái yù táng zhào yìng běi xiá. dà jiā chàng tán, bǐ cǐ yǐ yì qì xiāng guān, zhēn shì pī gān lì dǎn, gè míng xīn zhì. wéi yǒu xiǎo yé ài hǔ yǔ běi xiá yǒu fù zǐ zhī qíng, gèng jué guān qiè. jiǔ fàn yǐ bì, tán zhì gēng shēn, gè zì ān qǐn. dào le tiān míng, běi xiá yǔ bái yé yī tóng fù jīng qù le.
玉堂又提请北侠到京,北侠慨然应允。丁大爷丁二爷又嘱咐白玉堂照应北侠。大家畅谈,彼此以义气相关,真是披肝沥胆,各明心志。惟有小爷艾虎与北侠有父子之情,更觉关切。酒饭已毕,谈至更深,各自安寝。到了天明,北侠与白爷一同赴京去了。
wèi zhī hòu wén rú hé, xià huí fēn jiě.
未知后文如何,下回分解。