strong sī xún méng dì qiǎn shǐ sān xióng yù dào zāng jīn jiū hé wǔ yì strong
思寻盟弟遣使三雄 欲盗赃金纠合五义
qiě shuō xiàn kōng dǎo lú jiā zhuāng nà zuān tiān shǔ lú fāng, zì cóng bái yù táng lí zhuāng, suàn lái jiāng yǒu liǎng yuè, wèi jiàn huí lái, yòu wú yīn xìn, shèn shì fàng xīn bù xià. měi rì lǐ hài shēng tàn qì, zuò wò bù ān, lián yǐn shí jù gè jiǎn le. suī yǒu hán xú jiǎng sān rén quàn wèi, wú nài lú fāng shí xīn zhōng hòu, zài yě jiě bù kāi.
且说陷空岛卢家庄那钻天鼠卢方,自从白玉堂离庄,算来将有两月,未见回来,又无音信,甚是放心不下。每日里嗐声叹气,坐卧不安,连饮食俱各减了。虽有韩徐蒋三人劝慰,无奈卢方实心忠厚,再也解不开。
yī rì, xiōng dì sì rén tóng jù yú dài kè tīng shàng. lú fāng dào:" zì wǒ xiōng dì jié bài yǐ lái, zhāo xī xiāng jù, hé děng kuài lè. piān shì wǔ dì shào nián xīn xìng, hǎo shì chěng qiáng, wù bì yào yǔ shén me" yù māo" jiào liàng. zhì jīn qù le liǎng yuè yǒu yú, wèi jiàn huí lái, liè xiōng hǎo shēng fàng xīn bù xià." sì yé jiǎng píng dào:" wǔ dì wèi miǎn guò yú xīn gāo qì ào, ér qiě bù fú rén quàn. xiǎo dì qián cì lüè shuō le jǐ jù, xiǎn xiē ér yǔ wǒ fǎn mù. jù wǒ kàn lái, wéi kǒng wǔ dì jiāng lái yào cóng zhè shàng tou shòu hài ne." xú qìng dào:" sì dì zài xiū tí qǐ. nà rì yào bú shì nǐ shuō tā, tā rú hé huì sī zì dǔ qì zǒu le ne. quán shì nǐ duō zuǐ de bù hǎo. nà yǒu nǐ sān gē yě bú huì shuō huà, yě bù quàn tā de hǎo ne." lú fāng jiàn xú qìng bào yuàn jiǎng píng, wéi kǒng tā èr rén fēn zhēng qǐ lái, biàn dào:" shì yǐ zhì cǐ, bié de zàn qiě bù bì tí le. zhǐ shì wǔ dì cǐ qù tǎng yǒu shū yú, nà shí zěn le? liè xiōng yì yù qīn fù dōng jīng xún zhǎo xún zhǎo, bù zhī zhòng wèi xián dì yǐ wéi rú hé?" jiǎng píng dào:" cǐ shì yòu hé bì dà gē qián wǎng. jì shì xiǎo dì duō yán, tā dǔ qì qù le. mò ruò xiǎo dì qù xún tā huí lái jiù shì le." hán zhāng dào:" sì dì shì duàn rán qù bù dé de." jiǎng píng dào:" què shì wèi hé?" hán zhāng dào:" wǔ dì zhè yī qù bì yào yǔ xìng zhǎn de fēn gè gāo xià, tǎng ruò dé le shàng fēng, nà hái bà le tā ruò bài le xià fēng, zài xiǎng qǐ nǐ de qián yán, rú hé hái kěn huí lái. nǐ shì duàn rán qù bù dé de." xú qìng jiē yán dào:" dài xiǎo dì qián qù rú hé?" lú fāng tīng le, què bù yán yǔ, zhī dào xú qìng wéi rén cū lǔ, shì gè hún lèng. tā zhè yī qù, bù dàn bù néng zhǎo huí wǔ dì qiǎo liě, dào yào nào chū shì lái. hán zhāng jiàn lú fāng bù yǔ, xīn zhōng zǎo yǐ míng bái le, biàn dào:" sān dì yào qù, dài liè xiōng yǔ nǐ tóng qù rú hé?" lú fāng tīng hán zhāng yào yǔ xú qìng tóng qù, fāng dá yán dào:" ruò dé èr dì tóng qù, liè xiōng shāo jué fàng xīn." jiǎng píng dào:" cǐ shì yīn wǒ qǐ jiàn. rú hé èr gē sān gē xīn kǔ, xiǎo dì dào ān yì ne? mò ruò xiǎo dì yě tóng qù zǒu yī zāo rú hé?" lú fāng yě bù děng hán zhāng xú qìng shuō, biàn dá yán dào:" ruò shì sì dì tóng qù, liè xiōng gèng jué fàng xīn. míng rì jiù yǔ sān wèi xián dì jiàn xíng biàn liǎo."
一日,兄弟四人同聚于待客厅上。卢方道:“自我兄弟结拜以来,朝夕相聚,何等快乐。偏是五弟少年心性,好事逞强,务必要与什么“御猫”较量。至今去了两月有余,未见回来,劣兄好生放心不下。”四爷蒋平道:“五弟未免过于心高气傲,而且不服人劝。小弟前次略说了几句,险些儿与我反目。据我看来,惟恐五弟将来要从这上头受害呢。”徐庆道:“四弟再休提起。那日要不是你说他,他如何会私自赌气走了呢。全是你多嘴的不好。那有你三哥也不会说话,也不劝他的好呢。”卢方见徐庆抱怨蒋平,惟恐他二人分争起来,便道:“事已至此,别的暂且不必提了。只是五弟此去倘有疏虞,那时怎了?劣兄意欲亲赴东京寻找寻找,不知众位贤弟以为如何?”蒋平道:“此事又何必大哥前往。既是小弟多言,他赌气去了。莫若小弟去寻他回来就是了。”韩彰道:“四弟是断然去不得的。”蒋平道:“却是为何?”韩彰道:“五弟这一去必要与姓展的分个高下,倘若得了上风,那还罢了;他若拜了下风,再想起你的前言,如何还肯回来。你是断然去不得的。”徐庆接言道:“待小弟前去如何?”卢方听了,却不言语,知道徐庆为人粗鲁,是个浑愣。他这一去,不但不能找回五弟──巧咧,倒要闹出事来。韩彰见卢方不语,心中早已明白了,便道:“三弟要去,待劣兄与你同去如何?”卢方听韩彰要与徐庆同去,方答言道:“若得二弟同去,劣兄稍觉放心。”蒋平道:“此事因我起见。如何二哥三哥辛苦,小弟倒安逸呢?莫若小弟也同去走一遭如何?”卢方也不等韩彰徐庆说,便答言道:“若是四弟同去,劣兄更觉放心。明日就与三位贤弟饯行便了。”
hū jiàn zhuāng dīng jìn lái bǐng dào:" wài miàn yǒu fèng yáng fǔ liǔ jiā zhuāng liǔ yuán wài qiú jiàn." lú fāng tīng le, biàn wèn dào:" cǐ xì hé rén?" jiǎng píng dào:" dì zhī cǐ rén, tā nǎi jīn tóu tài suì gān bào de tú dì, xìng liǔ míng qīng, chuò hào bái miàn pàn guān. bù zhī tā lái cǐ wéi zhe hé shì?" lú fāng dào:" sān wèi xián dì qiě xiān huí bì, dài liè xiōng jiàn tā, kàn shì rú hé." fēn fù zhuāng dīng:" kuài qǐng." lú fāng yě jiù yíng le chū qù. liǔ qīng tóng le zhuāng dīng jìn lái, jiàn tā shēn liàng què bù gāo dà, yī fú shèn shì xiān míng, bái fù fù yī zhāng miàn pí, àn hán zhe è tài, dié bào zhe huán jīng, míng lù zhe guǐ jì duō duān. bǐ cǐ xiāng jiàn, gè tōng xìng míng. lú fāng biàn zhí shǒu, ràng dào dài kè tīng shàng, jiù zuò xiàn chá.
忽见庄丁进来禀道:“外面有凤阳府柳家庄柳员外求见。”卢方听了,便问道:“此系何人?”蒋平道:“弟知此人,他乃金头太岁甘豹的徒弟,姓柳名青,绰号白面判官。不知他来此为着何事?”卢方道:“三位贤弟且先回避,待劣兄见他,看是如何。”吩咐庄丁:“快请。”卢方也就迎了出去。柳青同了庄丁进来,见他身量却不高大,衣服甚是鲜明,白馥馥一张面皮,暗含着恶态,叠暴着环睛,明露着鬼计多端。彼此相见,各通姓名。卢方便执手,让到待客厅上,就座献茶。
lú yé biàn wèn dào:" jiǔ yǎng fāng míng, wèi néng fèng yè. jīn méng jiàng lín, yǒu qū tái jià. bù zhī yǒu hé jiàn jiào? gǎn qǐ míng shì." liǔ qīng dào:" xiǎo dì cǐ lái bù wéi bié shì. zhǐ yīn yǎng mù lú xiōng xíng xiá shàng yì, gù cǐ dǒu dǎn qián lái, shū jué mào mèi. dà yuē shuō chū cǐ shì, jué bú jiàn zé. zhǐ yīn bì chù tài shǒu sūn zhēn nǎi bīng mǎ sī sūn róng zhī zǐ, què shì tài shī páng jí zhī wài sūn. cǐ rén yín yù tān lán, bō xuē mín zhī, zào è duō duān, gài nán jǐn shù. kè xià wèi yǔ páng jí qìng shòu, tā bèi dé sōng jǐng bā pén, qí zhōng àn cáng huáng jīn qiān liǎng, yǐ wéi qū fèng xiàn mèi zhī zī. xiǎo dì dǎ tīng dé zhēn shí, yì yù jiāng cǐ jīn jié xià. fēi shì xiǎo dì tān ài cǐ jīn, yīn bì chù lián nián huāng hàn, jí yǐ cǐ jīn biàn le jià, mǎi liáng mǐ zhèn jì, yǐ shū mín kùn. nài dì dú lì nán chéng, gù cǐ bù cí bá shè, yǎng wàng lú xiōng bāng zhù shì xìng!" lú fāng tīng le, biàn dào:" dì wō jū shān zhuāng, yuán shì běn fèn rén jiā. suī yǒu wēi míng, bìng fēi yào jié ér dé. zhì xíng jié qiè qǔ zhī shì, gèng bú shì wǒ lú fāng suǒ wéi. zú xià cǐ lái, jìng zì tú láo. běn yù kuǎn liú jǐ rì, wéi kǒng yǒu wù zú xià zhèng shì, fǎn wèi bù měi. mò ruò zú xià zǎo zǎo lìng wèi dǎ suàn." shuō bà, yī zhí shǒu dào:" qǐng le." liǔ qīng tīng lú fāng zhī yán, zhǐ qì dé mǎn miàn tòng hóng, bǎ gè bái miàn pàn guān jìng chéng le hóng miàn pàn guān le. àn dào:" zhēn nǎi wén míng bù rú jiàn miàn. yuán lái lú fāng shì zhè děng rén. rú cǐ kàn lái, yì zài nà li? wǒ liǔ qīng lái de bú shì lù le." zhàn qǐ shēn lái, yě shuō yí gè" qǐng" zì, tóu yě bù huí, jìng chū mén qù le.
卢爷便问道:“久仰芳名,未能奉谒。今蒙降临,有屈台驾。不知有何见教?敢乞明示。”柳青道:“小弟此来不为别事。只因仰慕卢兄行侠尚义,故此斗胆前来,殊觉冒昧。大约说出此事,决不见责。只因敝处太守孙珍乃兵马司孙荣之子,却是太师庞吉之外孙。此人淫欲贪婪,剥削民脂,造恶多端,概难尽述。刻下为与庞吉庆寿,他备得松景八盆,其中暗藏黄金千两,以为趋奉献媚之资。小弟打听得真实,意欲将此金劫下。非是小弟贪爱此金,因敝处连年荒旱,即以此金变了价,买粮米赈济,以抒民困。奈弟独力难成,故此不辞跋涉,仰望卢兄帮助是幸!”卢方听了,便道:“弟蜗居山庄,原是本分人家。虽有微名,并非要结而得。至行劫窃取之事,更不是我卢方所为。足下此来,竟自徒劳。本欲款留几日,惟恐有误足下正事,反为不美。莫若足下早早另为打算。”说罢,一执手道:“请了。”柳青听卢方之言,只气得满面通红,把个白面判官竟成了红面判官了。暗道:“真乃闻名不如见面。原来卢方是这等人。如此看来,义在那里?我柳青来的不是路了。”站起身来,也说一个“请”字,头也不回,竟出门去了。
shéi zhī zhuāng mén què shì liǎng gè xiāng lián, zhī jiàn nà biān zhuāng mén chū lái yí gè zhuāng dīng, yíng tóu lán zhù dào:" liǔ yuán wài zàn tíng guì bù. wǒ men sān wèi yuán wài dào le." liǔ qīng huí tóu yī kàn, zhī jiàn sān ge rén zì nà biān guò lái. zǐ xì liú shén, jiàn sān ge rén gāo ǎi bù děng, pàng shòu bù yī, gè jù yī zhǒng háo xiá qì gài. liǔ qīng zhǐ de zhǐ bù, wèn dào:" nǐ jiā dà yuán wài jì yǐ jù jué yú wǒ, sān wèi yòu xì hé rén? qǐng yán qí xiáng." jiǎng píng xiàng qián dào:" liǔ xiōng bù rèn de xiǎo dì le me? xiǎo dì jiǎng píng." zhǐ zhe èr yé sān yé dào:" cǐ shì wǒ èr gē hán zhāng. cǐ shì wǒ sān gē xú qìng." liǔ qīng dào:" jiǔ yǎng, jiǔ yǎng! shī jìng, shī jìng! qǐng le." shuō bà, huí shēn jiù zǒu.
谁知庄门却是两个相连,只见那边庄门出来一个庄丁,迎头拦住道:“柳员外暂停贵步。我们三位员外到了。”柳青回头一看,只见三个人自那边过来。仔细留神,见三个人高矮不等,胖瘦不一,各具一种豪侠气概。柳青只得止步,问道:“你家大员外既已拒绝于我,三位又系何人?请言其详。”蒋平向前道:“柳兄不认得小弟了么?小弟蒋平。”指着二爷三爷道:“此是我二哥韩彰。此是我三哥徐庆。”柳青道:“久仰,久仰!失敬,失敬!请了。”说罢,回身就走。
jiǎng píng gǎn shàng qián, shuō dào:" liǔ xiōng bú yào rú cǐ. fāng cái zhī shì dì děng jiē zhī. fēi shì ǎn dà gē jiàn yì bù wéi, zhǐ yīn zhèi xiē rì zi xīn xù bù dìng, wú xiá jí cǐ, chéng fēi yǒu yì jù jué zūn xiōng. wàng qǐ hǎi hán. dì děng qíng yuàn tì dà gē péi zuì." shuō bà, jiù shì yī yī. liǔ qīng jiàn jiǎng píng hé róng yuè sè, yīn qín quàn wèi, zhǐ de zhǐ bù zhuǎn shēn, dào:" xiǎo dì yuán shì yǎng mù zhòng xiōng de yì qì gàn yún, gù bù cí bá shè ér lái bù liào lìng xiōng jìng rú cǐ gù zhí, shǐ xiǎo dì hǎo shēng de cán kuì." èr yé hán zhāng dào:" shí shì dà xiōng cháng xīn zhōng yǒu shì, yán yǔ gěng zhí, duō yǒu de zuì. liǔ xiōng bú yào jiè huái. dì děng qǐng liǔ xiōng zài zhè biān yī xù." xú qìng dào:" yǒu huà bù bì zài cǐ xù tán, zán men qiě dào nà biān zài shuō bù chí." liǔ qīng zhǐ de zhuǎn bù, jìn le nà biān zhuāng mén, yě yǒu wǔ jiān kè tīng. hán yé jiāng liǔ qīng ràng zhì shàng miàn, sān rén péi zuò, zhuāng dīng xiàn chá. jiǎng píng yòu wèn le yī fān tài shǒu tān zāng shòu huì, bō xuē mín gāo de guò è. yòu wèn:" liǔ xiōng jì yǒu cǐ jǔ, dàn bù zhī yòng hé jì cè?" liǔ qīng dào:" dì yǒu shī fū de méng hàn yào duàn hún xiāng. dào le lín qī, zhǐ xū rú cǐ rú cǐ, biàn kě chéng gōng." jiǎng yé hán yé diǎn le diǎn tóu, wéi yǒu xú yé gǔ zhǎng dà xiào, lián shuō:" hǎo jì, hǎo jì!" dà jiā huān xǐ.
蒋平赶上前,说道:“柳兄不要如此。方才之事弟等皆知。非是俺大哥见义不为,只因这些日子心绪不定,无暇及此,诚非有意拒绝尊兄。望乞海涵。弟等情愿替大哥陪罪。”说罢,就是一揖。柳青见蒋平和容悦色,殷勤劝慰,只得止步转身,道:“小弟原是仰慕众兄的义气干云,故不辞跋涉而来;不料令兄竟如此固执,使小弟好生的惭愧。”二爷韩彰道:“实是大兄长心中有事,言语梗直,多有得罪。柳兄不要介怀。弟等请柳兄在这边一叙。”徐庆道:“有话不必在此叙谈,咱们且到那边再说不迟。”柳青只得转步,进了那边庄门,也有五间客厅。韩爷将柳青让至上面,三人陪坐,庄丁献茶。蒋平又问了一番太守贪赃受贿,剥削民膏的过恶。又问:“柳兄既有此举,但不知用何计策?”柳青道:“弟有师傅的蒙汉药断魂香。到了临期,只须如此如此,便可成功。”蒋爷韩爷点了点头,惟有徐爷鼓掌大笑,连说:“好计,好计!”大家欢喜。
jiǎng yé yòu duì xú hán èr wèi dào:" èr wèi gē ge zài cǐ péi zhe liǔ xiōng. xiǎo dì hái yào dào dà gē nà biān yī kàn. cǐ shì xū yào mán zhe dà gē. rú jīn nǐ wǒ jù zài zhè biān, wéi kǒng gōng fū dà le, dà gē yòu yào fán mèn. mò ruò xiǎo dì qù dào nà lǐ, zhǐ shuō èr gē sān gē zài zhè lǐ dǎ diǎn xíng zhuāng. xiǎo dì zài nà li péi zhe dà gē, èr wèi xiōng zhǎng zài zhè lǐ péi zhe liǔ xiōng, shù hū liǎng biàn." hán yé dào:" sì dì suǒ yán shèn shì. nǐ jiù guò nà biān qù bà." xú qìng dào:" hái shì sì dì yǒu suàn jì. kuài qù, kuài qù." jiǎng yé bié le liǔ qīng, yǔ lú fāng jiě mèn qù le.
蒋爷又对徐韩二位道:“二位哥哥在此陪着柳兄。小弟还要到大哥那边一看。此事须要瞒着大哥。如今你我俱在这边,惟恐工夫大了,大哥又要烦闷。莫若小弟去到那里,只说二哥三哥在这里打点行装。小弟在那里陪着大哥,二位兄长在这里陪着柳兄,庶乎两便。”韩爷道:“四弟所言甚是。你就过那边去罢。”徐庆道:“还是四弟有算计。快去,快去。”蒋爷别了柳青,与卢方解闷去了。
zhè lǐ liǔ qīng biàn wèn dào:" lú xiōng wéi zhe hé shì fán nǎo?" hán yé dào:" āi! shuō qǐ cǐ shì, quán shì wǔ dì rèn xìng hú wéi." liǔ qīng dào:" kě shì ya. fāng cái lú xiōng tí bái wǔ xiōng jìn jīng qù le. bù zhī wéi zhe hé shì?" hán zhāng dào:" tīng dé dōng jīng yǒu gè hào chēng yù māo xìng zhǎn de, shì lǎo wǔ qì tā bù guò, tè tè qián qù huì tā. bù xiǎng liǎng yuè yǒu yú, háo wú xìn xī. yīn cǐ dà gē yòu shì sī niàn, yòu shì zháo jí." liǔ qīng tīng zhì cǐ, tàn dào:" yuán lái lú xiōng tè wèi wǔ dì bù nài fán. zhè yàng ài yǒu de péng yǒu, xiǎo dì jī hū cuò guài le. rán ér dà gē yǔ qí tú sī wú yì, hé bù qián qù zhǎo xún ne?" xú qìng dào:" hé cháng bú shì ne. yuán shì ǎn yào qù zhǎo lǎo wǔ, piān piān de èr gē sì dì yào yǔ ǎn tóng qù. ruò fēi tā èr rén dān gē, cǐ shí ǎn yě zǒu le wǔ liù shí lǐ lù le." hán yé dào:" suī zé dān yán chéng tú, xìng xǐ liǔ xiōng qián lái, míng rì zhèng hǎo tóng wǎng. yī lái wèi xún wǔ dì, èr lái yòu kě àn bàn cǐ shì, qǐ bù liǎng quán qí měi me?" liǔ qīng tīng zhì cǐ, tàn dào:" jì rú cǐ, èr wèi xiōng zhǎng jiù dǎ diǎn xíng zhuāng. xiǎo dì zài qián tú gōng hòu. shěng de lú xiōng kàn jiàn, yòu yào shēng yí." hán yé dào:" dào cǐ yān yǒu bù dài jiǔ fàn zhī lǐ." liǔ qīng xiào dào:" nǐ wǒ fēi jiǔ ròu péng yǒu, chī hē shì xiǎo shì. hái shì zài qián tú gōng hòu de wéi shì." shuō bà, lì qǐ shēn lái. hán yé xú qìng yě bù qiǎng liú. dìng zhǔn le shí kè dì fāng, zhí shǒu gào bié. hán xú èr rén sòng le liǔ qīng qù hòu, yě dào zhè biān lái. jiàn le lú fāng, què bù tí liǔ qīng zhī shì.
这里柳青便问道:“卢兄为着何事烦恼?”韩爷道:“嗳!说起此事,全是五弟任性胡为。”柳青道:“可是呀。方才卢兄提白五兄进京去了。不知为着何事?”韩彰道:“听得东京有个号称御猫姓展的,是老五气他不过,特特前去会他。不想两月有余,毫无信息。因此大哥又是思念,又是着急。”柳青听至此,叹道:“原来卢兄特为五弟不耐烦。这样爱友的朋友,小弟几乎错怪了。然而大哥与其徒思无益,何不前去找寻呢?”徐庆道:“何尝不是呢。原是俺要去找老五,偏偏的二哥四弟要与俺同去。若非他二人耽搁,此时俺也走了五六十里路了。”韩爷道:“虽则耽延程途,幸喜柳兄前来,明日正好同往。一来为寻五弟,二来又可暗办此事,岂不两全其美么?”柳青听至此,叹道:“既如此,二位兄长就打点行装。小弟在前途恭候。省得卢兄看见,又要生疑。”韩爷道:“到此焉有不待酒饭之理。”柳青笑道:“你我非酒肉朋友,吃喝是小事。还是在前途恭候的为是。”说罢,立起身来。韩爷徐庆也不强留。定准了时刻地方,执手告别。韩徐二人送了柳青去后,也到这边来。见了卢方,却不提柳青之事。
dào le cì rì, lú fāng yù bèi le sòng xíng de jiǔ xí, dì xiōng sì rén chī hē yǐ bì. lú fāng yòu zhǔ fù le xǔ duō de yán yǔ, fāng jiāng sān rén sòng chū zhuāng mén, qīn kàn tā men qù le. lì le duō shí, cái zhuǎn shēn huí qù. tā sān rén zǎn bù xiàng qián, jìng fù liǔ qīng de yuē huì qù le.
到了次日,卢方预备了送行的酒席,弟兄四人吃喝已毕。卢方又嘱咐了许多的言语,方将三人送出庄门,亲看他们去了。立了多时,才转身回去。他三人攒步向前,竟赴柳青的约会去了。
tā děng zhǐ gù jié qǔ sūn zhēn de shòu lǐ, wèi miǎn dān yán shí rì. bù xiǎng bái yù táng cǐ shí zài dōng jīng nào xià chū lèi bá cuì de luàn zǐ lái le. zì cóng kāi fēng fǔ yín yè yǔ nán xiá bǐ shì zhī hòu, qiāo qiāo huí dào lǚ diàn, àn àn sī cǔn dào:" wǒ kàn xìng zhǎn de běn lǐng guǒ rán bù chà. dāng chū wǒ zài miáo jiā jí céng yù yè xíng zhī rén, zhì jīn gěng gěng zài xīn. jīn jiàn tā bù fǎ xíng jǐng, pō shì dāng chū suǒ jiàn zhī rén, mò fēi miáo jiā jí yù jiàn de jiù shì cǐ rén. ruò zhēn shì tā, dǎo shì wǒ yì zhōng péng yǒu. zài zhě nán xiá chēng māo zhī hào, yuán bú shì tā chū yú běn xīn, nǎi shì shèng shàng suǒ cì. shèng shàng zhǐ zhī tā de jì yì qiǎo yú māo, rú hé néng gòu zhī dào jǐn máo shǔ de běn lǐng ne. chī! wǒ jì dào le dōng jīng, hé bú dào huáng gōng nèi zǒu zǒu. tǎng yǒu jī yuán, lüè lüè shī zhǎn shī zhǎn. yī lái shǐ dāng jīn zhī dào wǒ bái yù táng èr lái yě xiǎn xiǎn wǒ men xiàn kōng dǎo de rén wù sān lái wǒ zuò de shì, shèng shàng zhī dào, bì jiāo kāi fēng fǔ. jì jiāo dào kāi fēng fǔ, zài yě méi yǒu bù jiào nán xiá chū tóu de. nà shí wǒ zài shè gè jì cè, jiāng tā kuāng rù xiàn kōng dǎo xī luò tā yī chǎng. shì māo ér bǔ le hào zǐ, hái shì hào zǐ yǎo le māo? zòng rán zuì fàn tiān tiáo, fǔ yuè jiā shēn, yě bù wǎng wǒ bái yù táng xū shēng yī shì. nà pà cóng cǐ qīng shēng, yě kě yǐ míng chuán tiān xià. dàn zhǐ yī jiàn, wǒ zài diàn zhōng cún shēn bù dà wěn biàn. dài wǒ míng rì zhǎo gè hěn hǎo de qù chù yǐn le shēn tǐ, nà shí jiào tā men bǔ fēng zhuō yǐng, yě zhī dào xìng bái de lì hài." tā jì héng le xīn, lì xià cǐ zhì, jiù bù gù shèn me jì lǜ le.
他等只顾劫取孙珍的寿礼,未免耽延时日。不想白玉堂此时在东京闹下出类拔萃的乱子来了。自从开封府夤夜与南侠比试之后,悄悄回到旅店,暗暗思忖道:“我看姓展的本领果然不差。当初我在苗家集曾遇夜行之人,至今耿耿在心。今见他步法形景,颇似当初所见之人,莫非苗家集遇见的就是此人。若真是他,倒是我意中朋友。再者南侠称猫之号,原不是他出于本心,乃是圣上所赐。圣上只知他的技艺巧于猫,如何能彀知道锦毛鼠的本领呢。哧!我既到了东京,何不到皇宫内走走。倘有机缘,略略施展施展。一来使当今知道我白玉堂;二来也显显我们陷空岛的人物;三来我做的事,圣上知道,必交开封府。既交到开封府,再也没有不叫南侠出头的。那时我再设个计策,将他诓入陷空岛奚落他一场。是猫儿捕了耗子,还是耗子咬了猫?纵然罪犯天条,斧钺加身,也不枉我白玉堂虚生一世。那怕从此倾生,也可以名传天下。但只一件,我在店中存身不大稳便。待我明日找个很好的去处隐了身体,那时叫他们捕风捉影,也知道姓白的厉害。”他既横了心,立下此志,就不顾甚么纪律了。
dān shuō nèi yuàn wàn shòu shān yǒu zǒng guǎn xìng guō míng ān, tā nǎi guō huái zhī zhí. zì cóng guō huái zāo zhū zhī hòu, tā yě bù xiǎng xiǎng suǒ zuò zhī shì, gāi guǎ bù gāi guǎ. tā què zì jù yī piān zhī jiàn, měi měi àn xiǎng dào:" dāng chū zán shū shū móu hài chǔ jūn, piān piān de bèi chén lín jiù chū, yǐ zhì jiǔ hòu shì fàn bèi lù. xì xì xiǎng lái, quán shì chén lín zhī guò. bì shì yǒu yì yǔ guō mén zuò duì. zài zhě dāng chū wǒ shū shū shì dōu táng, tā shì zǒng guǎn, shàng qiě bèi tā zhì dào, zhì zhī sǐ dì. hé kuàng rú jīn tā shì dōu táng, wǒ shì zǒng guǎn. tǎng huò xiǎng qǐ qián chóu, zá jiā rú hé táo chū tā de shǒu xīn lǐ ne. yǐ dà yā xiǎo, gèng shì róng yì. zěn me xiǎng gè fǎ zǐ, jiāng tā hài le, yī lái yǔ shū shū bào chóu, èr lái yě miǎn de měi rì dān xīn."
单说内苑万寿山有总管姓郭名安,他乃郭槐之侄。自从郭槐遭诛之后,他也不想想所做之事,该剐不该剐。他却自具一偏之见,每每暗想道:“当初咱叔叔谋害储君,偏偏的被陈林救出,以致久后事犯被戮。细细想来,全是陈林之过。必是有意与郭门作对。再者当初我叔叔是都堂,他是总管,尚且被他治倒,置之死地。何况如今他是都堂,我是总管。倘或想起前仇,咱家如何逃出他的手心里呢。以大压小,更是容易。怎么想个法子,将他害了,一来与叔叔报仇,二来也免得每日耽心。”
yī rì wǎn jiān, zhèng rán sī xiǎng. zhī jiàn xiǎo tài jiàn hé cháng xǐ duān le chá lái, shuāng shǒu pěng zhì guō ān miàn qián. guō ān jiē chá màn yǐn. zhè hé tài jiàn nián jì bù guò shí wǔ liù suì, jí qí líng lì, guō ān sù lái zuì xǐ huān tā. tā jiàn guō ān shěn mò bù yǔ, rú yǒu suǒ sī, biàn zhī bì yǒu xīn shì, yòu bù gǎn wèn. zhǐ de dā shàn zhe shuō dào:" qián rì yǔ qián chá, nǐ lǎo rén jiā hē zhe méi wèi r. jīn rì nú bì tè xiàng dōu táng nà lǐ, hé huǒ bàn men xún yī píng shàng yòng de lóng jǐng chá lái, gěi nǐ lǎo rén jiā pào le yī xiǎo hú ér. nǐ lǎo rén jiā hē zhe zhè gè rú hé?" guō ān dào:" yě hái bà le. zhǐ shì yǐ hòu nǐ dào yào shǎo wǎng dōu táng nà biān qù. tā nà lǐ hēi xīn rén duō. nǐ xiǎo hái jiā dǒng de shén me. wàn yī jiào tā men hài le, qǐ bù bái bái bǎ gè xiǎo mìng sòng le me?"
一日晚间,正然思想。只见小太监何常喜端了茶来,双手捧至郭安面前。郭安接茶慢饮。这何太监年纪不过十五六岁,极其伶俐,郭安素来最喜欢他。他见郭安沈默不语,如有所思,便知必有心事,又不敢问。只得搭讪着说道:“前日雨前茶,你老人家喝着没味儿。今日奴婢特向都堂那里,合伙伴们寻一瓶上用的龙井茶来,给你老人家泡了一小壶儿。你老人家喝着这个如何?”郭安道:“也还罢了。只是以后你倒要少往都堂那边去。他那里黑心人多。你小孩家懂的什么。万一叫他们害了,岂不白白把个小命送了么?”
hé cháng xǐ tīng le, àn àn zhǎn zhuǎn dào:" tīng tā zhī yán, huà nèi yǒu yīn. tā bié yǔ dōu táng yǒu shèn me lā lǒng bà? wǒ hé bù jiù gùn dǎ tuǐ tàn tàn ne?" biàn dào:" gǎn zé shì zhè me zhe ma? ruò bú shì nǐ lǎo rén jiā jiào dǎo, nú bì nà lǐ zhī dào ne. dàn zhǐ yī jiàn, tā men shì shàng sī yá mén, wǎng wǎng de niē gè duǎn ér, ná gè cuò ér. nǐ lǎo rén jiā hái dān dé qǐ ruò shì nú bì, nà lǐ gē de zhù ne, yī lái nián qīng, èr lái yòu bù dǒng shì. shí cháng dào nà lǐ qù, shū shū zhǎng, dà yé duǎn, hé tā men guǐ hùn. míng shì tǎo tā men hǎo ér, àn lǐ què shì dǎ tīng tā men de shì qíng. jiù shì tā men ān zhe huài xīn, yě bù guò zhàng zhe dōu táng de wēi shì qī rén bà le." guō ān tīng le, měng rán xīn nèi yī dòng, biàn dào:" nǐ cháng qù, kě tīng jiàn tā men yǒu shén me shì méi yǒu ne?" hé cháng xǐ dào:" què dǎo méi tīng jiàn shèn me shì. jiù shì zuó rì nú bì xún chá qù, jiàn tā men ná zhe yī xiá rén shēn, shuō shì shèng shàng shǎng dōu táng de. yīn wèi dōu táng yǒu le nián jì, shén xū qì chuǎn, hāi shēng bù zhǐ, wèi miǎn shì dāng chū cāo láo tài guò, rú jīn bǎi bìng chèn xū ér rù. yīn cǐ shǎng cān, yào jiā shang bié de yào wèi, pèi shèn me yào jiǔ. měi rì zǎo wǎn hē xiē, zuì shì xiāo chú bǎi bìng, yì shòu yán nián." guō ān wén tīng, bù jué fā hèn dào:" tā hái yào yì shòu yán nián! hèn bù dé tā lì kè qīng shēng, fāng xiāo wǒ xīn tóu zhī hèn."
何常喜听了,暗暗展转道:“听他之言,话内有因。他别与都堂有甚么拉拢罢?我何不就棍打腿探探呢?”便道:“敢则是这末着吗?若不是你老人家教导,奴婢那里知道呢。但只一件,他们是上司衙门,往往的捏个短儿,拿个错儿。你老人家还担得起;若是奴婢,那里搁的住呢,一来年轻,二来又不懂事。时常到那里去,叔叔长,大爷短,合他们鬼混。明是讨他们好儿,暗里却是打听他们的事情。就是他们安着坏心,也不过仗着都堂的威势欺人罢了。”郭安听了,猛然心内一动,便道:“你常去,可听见他们有什么事没有呢?”何常喜道:“却倒没听见甚么事。就是昨日奴婢寻茶去,见他们拿着一匣人参,说是圣上赏都堂的。因为都堂有了年纪,神虚气喘,咳声不止,未免是当初操劳太过,如今百病趁虚而入。因此赏参,要加上别的药味,配甚么药酒。每日早晚喝些,最是消除百病,益寿延年。”郭安闻听,不觉发恨道:“他还要益寿延年!恨不得他立刻倾生,方消我心头之恨。”
bù zhī guō ān zěn shēng móu hài chén lín, xià huí fēn jiě.
不知郭安怎生谋害陈林,下回分解。