yàn yuē lì tián bù rú féng nián, shàn shì bù rú yù hé, gù wú xū yán. fēi dú nǚ yǐ sè mèi, ér shì huàn yì yǒu zhī.
諺曰「力田不如逢年,善仕不如遇合」,固無虛言。非獨女以色媚,而士宦亦有之。
xī yǐ sè xìng zhě duō yǐ. zhì hàn xìng, gāo zǔ zhì bào kàng yě, rán jí rú yǐ nìng xìng xiào huì shí yǒu hóng rú. cǐ liǎng rén fēi yǒu cái néng, tú yǐ wǎn nìng guì xìng, yǔ shàng wò qǐ, gōng qīng jiē yīn guān shuō. gù xiào huì shí láng shì zhōng jiē guān xùn lín, bèi dài, fù zhī fěn, huà hóng jí zhī shǔ yě. liǎng rén xǐ jiā ān líng.
昔以色幸者多矣。至漢興,高祖至暴抗也,然籍孺以佞幸;孝惠時有閎孺。此兩人非有材能,徒以婉佞貴幸,與上臥起,公卿皆因關說。故孝惠時郎侍中皆冠鵕璘,貝帶,傅脂粉,化閎、籍之屬也。兩人徙家安陵。
xiào wén shí zhōng chǒng chén, shì rén zé dèng tōng, huàn zhě zé zhào tóng běi gōng bó zi. běi gōng bó zi yǐ ài rén zhǎng zhě ér zhào tóng yǐ xīng qì xìng, cháng wèi wén dì cān chéng dèng tōng wú jì néng. dèng tōng, shǔ jùn nán ān rén yě, yǐ zhuó chuán wèi huáng tóu láng. xiào wén dì mèng yù shàng tiān, bù néng, yǒu yī huáng tóu láng cóng hòu tuī zhī shàng tiān, gù jiàn qí yī dú dài hòu chuān. jué ér zhī jiàn tái, yǐ mèng zhōng yīn mù qiú tuī zhě láng, jí jiàn dèng tōng, qí yī hòu chuān, mèng zhōng suǒ jiàn yě. zhào wèn qí míng xìng, xìng dèng shì, míng tōng, wén dì shuō yān, zūn xìng zhī rì yì. tōng yì yuàn jǐn, bù hǎo wài jiāo, suī cì xǐ mù, bù yù chū. yú shì wén dì shǎng cì tōng jù wàn yǐ shí shù, guān zhì shàng dài fū. wén dì shí shí rú dèng tōng jiā yóu xì. rán dèng tōng wú tā néng, bù néng yǒu suǒ jiàn shì, dú zì jǐn qí shēn yǐ mèi shàng ér yǐ. shàng shǐ shàn xiāng zhě xiāng tōng, yuē dāng pín è sǐ. wén dì yuē: néng fù tōng zhě zài wǒ yě. hé wèi pín hū? yú shì cì dèng tōng shǔ yán dào tóng shān, dé zì zhù qián, dèng shì qián bù tiān xià. qí fù rú cǐ.
孝文時中寵臣,士人則鄧通,宦者則趙同、北宮伯子。北宮伯子以愛人長者;而趙同以星氣幸,常為文帝參乘;鄧通無伎能。鄧通,蜀郡南安人也,以濯船為黃頭郎。孝文帝夢欲上天,不能,有一黃頭郎從後推之上天,顧見其衣裻帶後穿。覺而之漸台,以夢中陰目求推者郎,即見鄧通,其衣後穿,夢中所見也。召問其名姓,姓鄧氏,名通,文帝說焉,尊幸之日異。通亦願謹,不好外交,雖賜洗沐,不欲出。於是文帝賞賜通巨萬以十數,官至上大夫。文帝時時如鄧通家遊戲。然鄧通無他能,不能有所薦士,獨自謹其身以媚上而已。上使善相者相通,曰「當貧餓死」。文帝曰:「能富通者在我也。何謂貧乎?」於是賜鄧通蜀嚴道銅山,得自鑄錢,「鄧氏錢」布天下。其富如此。
wén dì cháng bìng yōng, dèng tōng cháng wèi dì zé shǔn zhī. wén dì bù lè, cóng róng wèn tōng yuē: tiān xià shuí zuì ài wǒ zhě hū? tōng yuē: yí mò rú tài zǐ. tài zǐ rù wèn bìng, wén dì shǐ zé yōng, zé yōng ér sè nán zhī. yǐ ér wén dèng tōng cháng wèi dì zé shǔn zhī, xīn cán, yóu cǐ yuàn tōng yǐ. jí wén dì bēng, jǐng dì lì, dèng tōng miǎn, jiā jū. jū wú hé, rén yǒu gào dèng tōng dào chū jiǎo wài zhù qián. xià lì yàn wèn, pō yǒu zhī, suì jìng àn, jǐn méi rù dèng tōng jiā, shàng fù zé shù jù wàn. zhǎng gōng zhǔ cì dèng tōng, lì zhé suí méi rù zhī, yī zān bù dé zhe shēn. yú shì zhǎng gōng zhǔ nǎi lìng jiǎ yī shí. jìng bù dé míng yī qián, jì sǐ rén jiā.
文帝嘗病癰,鄧通常為帝唶吮之。文帝不樂,從容問通曰:「天下誰最愛我者乎?」通曰:「宜莫如太子。」太子入問病,文帝使唶癰,唶癰而色難之。已而聞鄧通常為帝唶吮之,心慚,由此怨通矣。及文帝崩,景帝立,鄧通免,家居。居無何,人有告鄧通盜出徼外鑄錢。下吏驗問,頗有之,遂竟案,盡沒入鄧通家,尚負責數巨萬。長公主賜鄧通,吏輒隨沒入之,一簪不得著身。於是長公主乃令假衣食。竟不得名一錢,寄死人家。
xiào jǐng dì shí, zhōng wú chǒng chén, rán dú láng zhōng lìng zhōu wén rén, rén chǒng zuì guò yōng, nǎi bù shèn dǔ.
孝景帝時,中無寵臣,然獨郎中令周文仁,仁寵最過庸,乃不甚篤。
jīn tiān zǐ zhōng chǒng chén, shì rén zé hán wáng sūn yān, huàn zhě zé lǐ yán nián. yān zhě, gōng gāo hóu niè sūn yě. jīn shàng wèi jiāo dōng wáng shí, yān yǔ shàng xué shū xiāng ài. jí shàng wèi tài zǐ, yù yì qīn yān. yān shàn qí shè, shàn nìng. shàng jí wèi, yù shì fá xiōng nú, ér yān xiān xí hú bīng, yǐ gù yì zūn guì, guān zhì shàng dài fū, shǎng cì nǐ yú dèng tōng. shí yān cháng yǔ shàng wò qǐ. jiāng dū wáng rù cháo, yǒu zhào dé cóng rù liè shàng lín zhōng. tiān zǐ chē jià bì dào wèi xíng, ér xiān shǐ yān chéng fù chē, cóng shù shí bǎi qí, wù chí shì shòu. jiāng dū wáng wàng jiàn, yǐ wèi tiān zǐ, pì cóng zhě, fú yè dào bàng. yān qū bù jiàn. jì guò, jiāng dū wáng nù, wèi huáng tài hòu qì yuē: qǐng dé guī guó rù sù wèi, bǐ hán yān. tài hòu yóu cǐ qiǎn yān. yān shì shàng, chū rù yǒng xiàng bù jīn, yǐ jiān wén huáng tài hòu. huáng tài hòu nù, shǐ shǐ cì yān sǐ. shàng wèi xiè, zhōng bù néng dé, yān suì sǐ. ér àn dào hóu hán shuō, qí dì yě, yì nìng xìng.
今天子中寵臣,士人則韓王孫嫣,宦者則李延年。嫣者,弓高侯孽孫也。今上為膠東王時,嫣與上學書相愛。及上為太子,愈益親嫣。嫣善騎射,善佞。上即位,欲事伐匈奴,而嫣先習胡兵,以故益尊貴,官至上大夫,賞賜擬於鄧通。時嫣常與上臥起。江都王入朝,有詔得從入獵上林中。天子車駕蹕道未行,而先使嫣乘副車,從數十百騎,騖馳視獸。江都王望見,以為天子,辟從者,伏謁道傍。嫣驅不見。既過,江都王怒,為皇太后泣曰:「請得歸國入宿衛,比韓嫣。」太后由此嗛嫣。嫣侍上,出入永巷不禁,以奸聞皇太后。皇太后怒,使使賜嫣死。上為謝,終不能得,嫣遂死。而案道侯韓說,其弟也,亦佞幸。
lǐ yán nián, zhōng shān rén yě. fù mǔ jí shēn xiōng dì jí nǚ, jiē gù chàng yě. yán nián zuò fǎ fǔ, gěi shì gǒu zhōng. ér píng yáng gōng zhǔ yán yán nián nǚ dì shàn wǔ, shàng jiàn, xīn shuō zhī, jí rù yǒng xiàng, ér zhào guì yán nián. yán nián shàn gē, wèi biàn xīn shēng, ér shàng fāng xìng tiān dì cí, yù zào lè shī gē xián zhī. yán nián shàn chéng yì, xián cì chū shī. qí nǚ dì yì xìng, yǒu zǐ nán. yán nián pèi èr qiān dàn yìn, hào xié shēng lǜ. yǔ shàng wò qǐ, shén guì xìng, liè rú hán yān yě. jiǔ zhī, jìn yǔ zhōng rén luàn, chū rù jiāo zì. jí qí nǚ dì lǐ fū rén zú hòu, ài chí, zé qín zhū yán nián kūn dì yě.
李延年,中山人也。父母及身兄弟及女,皆故倡也。延年坐法腐,給事狗中。而平陽公主言延年女弟善舞,上見,心說之,及入永巷,而召貴延年。延年善歌,為變新聲,而上方興天地祠,欲造樂詩歌弦之。延年善承意,弦次初詩。其女弟亦幸,有子男。延年佩二千石印,號協聲律。與上臥起,甚貴幸,埒如韓嫣也。久之,浸與中人亂,出入驕恣。及其女弟李夫人卒後,愛弛,則禽誅延年昆弟也。
zì shì zhī hòu, nèi chǒng bì chén dà dǐ wài qī zhī jiā, rán bù zú shù yě. wèi qīng huò qù bìng yì yǐ wài qī guì xìng, rán pō yòng cái néng zì jìn.
自是之後,內寵嬖臣大底外戚之家,然不足數也。衛青、霍去病亦以外戚貴幸,然頗用材能自進。
tài shǐ gōng yuē: shén zāi ài zēng zhī shí! mí zi xiá zhī xíng, zú yǐ guān hòu rén nìng xìng yǐ. suī bǎi shì kě zhī yě.
太史公曰:甚哉愛憎之時!彌子瑕之行,足以觀後人佞幸矣。雖百世可知也。
chuán chēng lìng sè, shī cì qiǎo yán. guān lín rù shì, fù fěn chéng ēn. huáng tóu cì shǔ, huàn zhě tóng xuān. xīn shēng dū wèi, xié dàn wáng sūn. qì yú qiè jià, zhe zì qián lùn.
傳稱令色,詩刺巧言。冠璘入侍,傅粉承恩。黃頭賜蜀,宦者同軒。新聲都尉,挾彈王孫。泣魚竊駕,著自前論。