wèi, jǐng chū zhōng, xián yáng xiàn lì jiā yǒu guài. měi yè wú gù wén pāi shǒu xiàng hū. cì, wú suǒ jiàn. qí mǔ, yè zuò, juàn, jiù zhěn qǐn xī yǒu qǐng, fù wén zào xià yǒu hū shēng yuē:" wén yuē hé yǐ bù lái?" tóu xià zhěn yīng yuē:" wǒ jiàn zhěn, bù néng wǎng. rǔ kě lái jiù wǒ yǐn." zhì míng, nǎi shí biàn chā yě. jí jù shāo zhī. qí guài suì jué.
魏,景初中,咸阳县吏家有怪。每夜无故闻拍手相呼。伺,无所见。其母,夜作,倦,就枕寝息;有顷,复闻灶下有呼声曰:“文约何以不来?”头下枕应曰:“我见枕,不能往。汝可来就我饮。”至明,乃(食卞)臿也。即聚烧之。其怪遂绝。
wèi jùn zhāng fèn zhě, jiā běn jù fù, hū shuāi lǎo, cái sàn, suì mài zhái yǔ chéng yīng. yīng rù jū, jǔ jiā bìng jí, zhuǎn mài lín rén ā wén. wén xiān dú chí dà dāo, mù rù běi táng zhōng liáng shàng, zhì sān gēng jìng, hū yǒu yī rén zhǎng zhàng yú, gāo guān, huáng yī, shēng táng, hū yuē:" xì yāo!" xì yāo yìng nuò. yuē:" shě zhōng hé yǐ yǒu shēng rén qì yě?" dá yuē:" wú zhī." biàn qù. xū yú, yǒu yī gāo guān, qīng yī zhě. cì zhī, yòu yǒu gāo guān, bái yī zhě. wèn dá bìng rú qián. jí jiāng shǔ, wén nǎi xià táng zhōng, rú xiàng fǎ hū zhī, wèn yuē:" huáng yī zhě wèi shuí?" yuē:" jīn yě. zài táng xī bì xià."" qīng yī zhě wèi shuí?" yuē:" qián yě. zài táng qián jǐng biān wǔ bù."" bái yī zhě wèi shuí?" yuē:" yín yě. zài qiáng dōng běi jiǎo zhù xià."" rǔ fù wèi shuí?" yuē:" wǒ, chǔ yě. jīn zài zào xià." jí xiǎo, wén àn cì jué zhī: dé jīn yín wǔ bǎi jīn, qián qiān wàn guàn. réng qǔ chǔ fén zhī. yóu cǐ dà fù. zhái suì qīng níng.
魏郡张奋者,家本巨富,忽衰老,财散,遂卖宅与程应。应入居,举家病疾,转卖邻人阿文。文先独持大刀,暮入北堂中梁上,至三更竟,忽有一人长丈余,高冠,黄衣,升堂,呼曰:“细腰!”细腰应诺。曰:“舍中何以有生人气也?”答曰:“无之。”便去。须臾,有一高冠,青衣者。次之,又有高冠,白衣者。问答并如前。及将曙,文乃下堂中,如向法呼之,问曰:“黄衣者为谁?”曰:“金也。在堂西壁下。”“青衣者为谁?”曰:“钱也。在堂前井边五步。”“白衣者为谁?”曰:“银也。在墙东北角柱下。”“汝复为谁?”曰:“我,杵也。今在灶下。”及晓,文按次掘之:得金银五百斤,钱千万贯。仍取杵焚之。由此大富。宅遂清宁。
qín shí, wǔ dū gù dào, yǒu nù tè cí, cí shàng shēng zǐ shù, qín wén gōng èr shí qī nián, shǐ rén fá zhī, zhé yǒu dà fēng yǔ, shù chuàng suí hé, jīng rì bù duàn. wén gōng nǎi yì fā zú, chí fǔ zhě zhì sì shí rén, yóu bù duàn. shì pí, hái xī qí yī rén shāng zú, bù néng xíng, wò shù xià, wén guǐ yǔ shù shén yuē:" láo hū? gōng zhàn!" qí yī rén yuē:" hé zú wèi láo." yòu yuē:" qín gōng jiāng bì bù xiū, rú zhī hé?" dá yuē:" qín gōng qí rú yǔ hé." yòu yuē:" qín ruò shǐ sān bǎi rén, bèi fā, yǐ zhū sī rào shù, zhě yī, huī bèn fá rǔ, rǔ dé bù kùn yé?" shén jì wú yán. míng rì, bìng rén yǔ suǒ wén. gōng yú shì lìng rén jiē yī zhě, suí zhuó chuàng, bèn yǐ huī, shù duàn. zhōng yǒu yī qīng niú chū, zǒu rù fēng shuǐ zhōng. qí hòu, qīng niú chū fēng shuǐ zhōng, shǐ qí jī zhī, bù shèng yǒu qí duò dì, fù shàng, jì jiě, bèi fā, niú wèi zhī, nǎi rù shuǐ, bù gǎn chū. gù qín zì shì zhì" máo tóu qí."
秦时,武都故道,有怒特祠,祠上生梓树,秦文公二十七年,使人伐之,辄有大风雨,树创随合,经日不断。文公乃益发卒,持斧者至四十人,犹不断。士疲,还息;其一人伤足,不能行,卧树下,闻鬼语树神曰:“劳乎?攻战!”其一人曰:“何足为劳。”又曰:“秦公将必不休,如之何?”答曰:“秦公其如予何。”又曰:“秦若使三百人,被发,以朱丝绕树,赭衣,灰坌伐汝,汝得不困耶?”神寂无言。明日,病人语所闻。公于是令人皆衣赭,随斫创,坌以灰,树断。中有一青牛出,走入丰水中。其后,青牛出丰水中,使骑击之,不胜;有骑堕地,复上,髻解,被发,牛畏之,乃入水,不敢出。故秦自是置“旄头骑。”
lú jiāng lóng shū xiàn lù tíng liú shuǐ biān, yǒu yī dà shù, gāo shù shí zhàng, cháng yǒu huáng niǎo shù qiān méi cháo qí shàng, shí jiǔ hàn, zhǎng lǎo gòng xiāng wèi yuē:" bǐ shù cháng yǒu huáng qì, huò yǒu shén líng, kě yǐ qí yǔ." yīn yǐ jiǔ pú wǎng tíng zhōng. yǒu guǎ fù lǐ xiàn zhě, yè qǐ, shì zhōng hū jiàn yī fù rén, zhe xiù yī, zì chēng yuē:" wǒ, shù shén huáng zǔ yě. néng xìng yún yǔ, yǐ rǔ xìng jié, zuǒ rǔ wéi shēng. zhāo lái fù lǎo jiē yù qí yǔ, wú yǐ qiú zhī yú dì, míng rì rì zhōng, dà yǔ." zhì qī, guǒ yǔ. suì wèi lì cí. xiàn yuē:" zhū qīng zài cǐ, wú jū jìn shuǐ, dāng zhì shǎo lǐ yú." yán qì, yǒu lǐ yú shù shí tóu, fēi jí táng xià, zuò zhě mò bù jīng sǒng. rú cǐ suì yú, shén yuē:" jiāng yǒu dà bīng, jīn cí rǔ qù." liú yī yù huán yuē:" chí cǐ kě yǐ bì nàn." hòu liú biǎo yuán shù xiāng gōng, lóng shū zhī mín jiē xǐ qù, wéi xiàn lǐ bù bèi bīng.
庐江龙舒县陆亭流水边,有一大树,高数十丈,常有黄鸟数千枚巢其上,时久旱,长老共相谓曰:“彼树常有黄气,或有神灵,可以祈雨。”因以酒脯往亭中。有寡妇李宪者,夜起,室中忽见一妇人,着绣衣,自称曰:“我,树神黄祖也。能兴云雨,以汝性洁,佐汝为生。朝来父老皆欲祈雨,吾已求之于帝,明日日中,大雨。”至期,果雨。遂为立祠。宪曰:“诸卿在此,吾居近水,当致少鲤鱼。”言讫,有鲤鱼数十头,飞集堂下,坐者莫不惊悚。如此岁余,神曰:“将有大兵,今辞汝去。”留一玉环曰:“持此可以避难。”后刘表、袁术相攻,龙舒之民皆徙去,唯宪里不被兵。
wèi, guì yáng tài shǒu jiāng xià zhāng liáo, zì shū gāo, qù yān líng, jiā jū, mǎi tián, tián zhōng yǒu dà shù, shí yú wéi, zhī yè fú shū, gài dì shù mǔ, bù shēng gǔ. qiǎn kè fá zhī. fǔ shù xià, yǒu chì zhī liù qī dòu chū, kè jīng bù, guī bái shū gāo. shū gāo dà nù yuē:" shù lǎo zhī chì, rú hé dé guài?" yīn zì yán xíng fù zhuó zhī. xuè dà liú sǎ. shū gāo shǐ xiān zhuó qí zhī, shàng yǒu yī kōng chù, jiàn bái tóu gōng, kě zhǎng sì wǔ chǐ, tū chū, wǎng fù shū gāo. gāo yǐ dāo nì gé zhī, rú cǐ, fán shā sì wǔ tóu, bìng sǐ. zuǒ yòu jiē jīng bù fú dì. shū gāo shén lǜ yí rán rú jiù. xú shú shì, fēi rén, fēi shòu. suì fá qí mù. cǐ suǒ wèi mù shí zhī guài kuí wǎng liǎng zhě hū? shì suì yīng sī kōng pì shì yù shǐ yǎn zhōu cì shǐ yǐ èr qiān dàn zhī zūn, guò xiāng lǐ, jiàn zhù zǔ kǎo, bái rì xiù yī róng xiàn, jìng wú tā guài.
魏,桂阳太守江夏张辽,字叔高,去鄢陵,家居,买田,田中有大树,十余围,枝叶扶疏,盖地数亩,不生谷。遣客伐之。斧数下,有赤汁六七斗出,客惊怖,归白叔高。叔高大怒曰:“树老汁赤,如何得怪?”因自严行复斫之。血大流洒。叔高使先斫其枝,上有一空处,见白头公,可长四五尺,突出,往赴叔高。高以刀逆格之,如此,凡杀四五头,并死。左右皆惊怖伏地。叔高神虑怡然如旧。徐熟视,非人,非兽。遂伐其木。此所谓木石之怪夔魍魉者乎?是岁应司空辟侍御史兖州刺史以二千石之尊,过乡里,荐祝祖考,白日绣衣荣羡,竟无他怪。
wú xiān zhǔ shí, lù jìng shū wèi jiàn ān tài shǒu, shǐ rén fá dà zhāng shù, xià shù fǔ, hū yǒu xuè chū, shù duàn, yǒu wù, rén miàn, gǒu shēn, cóng shù zhōng chū. jìng shū yuē:" cǐ míng' péng hóu.'" nǎi pēng shí zhī. qí wèi rú gǒu. bái zé tú yuē:" mù zhī jīng míng' péng hóu,' zhuàng rú hēi gǒu, wú wěi, kě pēng shí zhī."
吴先主时,陆敬叔为建安太守,使人伐大樟树,下数斧,忽有血出,树断,有物,人面,狗身,从树中出。敬叔曰:“此名‘彭侯。’”乃烹食之。其味如狗。白泽图曰:“木之精名‘彭侯,’状如黑狗,无尾,可烹食之。”
wú shí. yǒu zǐ shù, jù wéi, yè guǎng zhàng yú, chuí kē shù mǔ wú wáng fá shù zuò chuán, shǐ tóng nán nǚ sān shí rén qiān wǎn zhī, chuán zì fēi xià shuǐ, nán nǚ jiē nì sǐ. zhì jīn tán zhōng shí yǒu chàng huàn dū jìn zhī yīn yě.
吴时。有梓树,巨围,叶广丈余,垂柯数亩;吴王伐树作船,使童男女三十人牵挽之,船自飞下水,男女皆溺死。至今潭中时有唱唤督进之音也。
dǒng zhòng shū xià wéi jiǎng sòng, yǒu kè lái yì, shū zhī qí fēi cháng kè. yòu yún:" yù yǔ." shū xì zhī yuē:" cháo jū zhī fēng, xué jū zhī yǔ. qīng fēi hú lí, zé shì xī shǔ." kè suì huà wéi lǎo lí.
董仲舒下帷讲诵,有客来诣,舒知其非常客。又云:“欲雨。”舒戏之曰:“巢居知风,穴居知雨。卿非狐狸,则是鼷鼠。”客遂化为老狸。
zhāng huà, zì mào xiān, jìn huì dì shí wéi sī kōng, yú shí yàn zhāo wáng mù qián, yǒu yī bān hú, jī nián, néng wéi biàn huàn, nǎi biàn zuò yī shū shēng, yù yì zhāng gōng. guò wèn mù qián huá biǎo yuē:" yǐ wǒ cái mào, kě dé jiàn zhāng sī kōng fǒu?" huá biǎo yuē:" zi zhī miào jiě, wú wéi bù kě. dàn zhāng gōng zhì dù, kǒng nán lǒng luò. chū bì yù rǔ, dài bù dé fǎn. fēi dàn sàng zi qiān suì zhī zhì, yì dāng shēn wù lǎo biǎo." hú bù cóng, nǎi chí cì yè huá. huá jiàn qí zǒng jiǎo fēng liú, jié bái rú yù, jǔ dòng róng zhǐ, gù pàn shēng zī, yǎ zhòng zhī. yú shì lùn jí wén zhāng, biàn xiào shēng shí, huá wèi cháng wén. bǐ fù shāng lüè sān shǐ, tàn yí bǎi jiā, tán lǎo zhuāng zhī ào qū, pī fēng yǎ zhī jué zhǐ, bāo shí shèng, guàn sān cái, zhēn bā rú, tī wǔ lǐ, huá wú bù yīng shēng qū zhì. nǎi tàn yuē:" tiān xià qǐ yǒu cǐ shào nián! ruò fēi guǐ mèi zé shì hú lí." nǎi sǎo tà yán liú, liú rén fáng hù. cǐ shēng nǎi yuē:" míng gōng dāng zūn xián róng zhòng, jiā shàn ér jīn bù néng, nài hé zēng rén xué wèn? mò zǐ jiān ài, qí ruò shì yé?" yán zú, biàn qiú tuì. huá yǐ shǐ rén fáng mén, bù dé chū. jì ér yòu wèi huá yuē:" gōng mén zhì jiǎ bīng lán qí, dàng shì zhì yí yú pū yě. jiāng kǒng tiān xià zhī rén juǎn shé ér bù yán, zhì móu zhī shì wàng mén ér bù jìn. shēn wèi míng gōng xī zhī." huá bù yīng, ér shǐ rén fáng yù shén yán. shí fēng chéng lìng léi huàn, zì kǒng zhāng, bó wù shì yě, lái fǎng huá huá yǐ shū shēng bái zhī. kǒng zhāng yuē:" ruò yí zhī, hé bù hū liè quǎn shì zhī?" nǎi mìng quǎn yǐ shì, jìng wú dàn sè. hú yuē:" wǒ tiān shēng cái zhì, fǎn yǐ wéi yāo, yǐ quǎn shì wǒ, zhē mò qiān shì, wàn lǜ, qí néng wéi huàn hū?" huá wén, yì nù yuē:" cǐ bì zhēn yāo yě. wén chī mèi jì gǒu, suǒ bié zhě shù bǎi nián wù ěr, qiān nián lǎo jīng, bù néng fù bié wéi dé qiān nián kū mù zhào zhī, zé xíng lì jiàn." kǒng zhāng yuē:" qiān nián shén mù, hé yóu kě dé?" huá yuē:" shì chuán yàn zhāo wáng mù qián huá biǎo mù yǐ jīng qiān nián." nǎi qiǎn rén fá huá biǎo, shǐ rén yù zhì mù suǒ, mǔ kōng zhōng yǒu yī qīng yī xiǎo ér lái, wèn shǐ yuē:" jūn hé lái yě?" shǐ yuē:" zhāng sī kōng yǒu yī shào nián lái yè, duō cái, qiǎo cí, yí shì yāo mèi shǐ wǒ qǔ huá biǎo zhào zhī." qīng yī yuē:" lǎo hú bù zhì, bù tīng wǒ yán, jīn rì huò yǐ jí wǒ, qí kě táo hū!" nǎi fā shēng ér qì, shū rán bú jiàn. shǐ nǎi fá qí mù, xuè shēn biàn jiāng mù guī, rán zhī yǐ zhào shū shēng, nǎi yī bān hú. huá yuē:" cǐ èr wù bù zhí wǒ, qiān nián bù kě fù dé." nǎi pēng zhī.
张华,字茂先,晋惠帝时为司空,于时燕昭王墓前,有一斑狐,积年,能为变幻,乃变作一书生,欲诣张公。过问墓前华表曰:“以我才貌,可得见张司空否?”华表曰:“子之妙解,无为不可。但张公智度,恐难笼络。出必遇辱,殆不得返。非但丧子千岁之质,亦当深误老表。”狐不从,乃持刺谒华。华见其总角风流,洁白如玉,举动容止,顾盼生姿,雅重之。于是论及文章,辨校声实,华未尝闻。比复商略三史,探颐百家,谈老、庄之奥区,披风、雅之绝旨,包十圣,贯三才,箴八儒,擿五礼,华无不应声屈滞。乃叹曰:“天下岂有此少年!若非鬼魅则是狐狸。”乃扫榻延留,留人防护。此生乃曰:“明公当尊贤容众,嘉善而矜不能,奈何憎人学问?墨子兼爱,其若是耶?”言卒,便求退。华已使人防门,不得出。既而又谓华曰:“公门置甲兵栏骑,当是致疑于仆也。将恐天下之人卷舌而不言,智谋之士望门而不进。深为明公惜之。”华不应,而使人防御甚严。时丰城令雷焕,字孔章,博物士也,来访华;华以书生白之。孔章曰:“若疑之,何不呼猎犬试之?”乃命犬以试,竟无惮色。狐曰:“我天生才智,反以为妖,以犬试我,遮莫千试,万虑,其能为患乎?”华闻,益怒曰:“此必真妖也。闻魑魅忌狗,所别者数百年物耳,千年老精,不能复别;惟得千年枯木照之,则形立见。”孔章曰:“千年神木,何由可得?”华曰:“世传燕昭王墓前华表木已经千年。”乃遣人伐华表,使人欲至木所,母空中有一青衣小儿来,问使曰:“君何来也?”使曰:“张司空有一少年来谒,多才,巧辞,疑是妖魅;使我取华表照之。”青衣曰:“老狐不智,不听我言,今日祸已及我,其可逃乎!”乃发声而泣,倏然不见。使乃伐其木,血深;便将木归,燃之以照书生,乃一斑狐。华曰:“此二物不值我,千年不可复得。”乃烹之。
jìn shí, wú xīng yī rén yǒu èr nán, tián zhōng zuò, shí cháng jiàn fù lái mà lì gǎn dǎ zhī. tóng yǐ gào mǔ. mǔ wèn qí fù. fù dà jīng, zhī shì guǐ mèi. biàn lìng ér zhuó zhī. guǐ biàn jì bù fù wǎng. fù yōu, kǒng ér wèi guǐ suǒ kùn, biàn zì wǎng kàn. ér wèi shì guǐ, biàn shā ér mái zhī. guǐ biàn suì guī, zuò qí fù xíng, qiě yǔ qí jiā, èr ér yǐ shā yāo yǐ. ér mù guī, gòng xiāng qìng mào, jī nián bù jué. hòu yǒu yī fǎ shī guò qí jiā, yǔ èr ér yún:" jūn zūn hóu yǒu dà xié qì." ér yǐ bái fù, fù dà nù. ér chū yǐ yǔ shī, lìng sù qù. shī suì zuò shēng rù, fù jí chéng dà lǎo lí, rù chuáng xià, suì qín shā zhī. xiàng suǒ shā zhě, nǎi zhēn fù yě. gǎi bìn zhì fú. yī ér suì zì shā, yī ér fèn ào, yì sǐ.
晋时,吴兴一人有二男,田中作,时尝见父来骂詈赶打之。童以告母。母问其父。父大惊,知是鬼魅。便令儿斫之。鬼便寂不复往。父忧,恐儿为鬼所困,便自往看。儿谓是鬼,便杀而埋之。鬼便遂归,作其父形,且语其家,二儿已杀妖矣。儿暮归,共相庆贸,积年不觉。后有一法师过其家,语二儿云:“君尊侯有大邪气。”儿以白父,父大怒。儿出以语师,令速去。师遂作声入,父即成大老狸,入床下,遂擒杀之。向所杀者,乃真父也。改殡治服。一儿遂自杀,一儿忿懊,亦死。
jù róng xiàn mí cūn mín huáng shěn, yú tián zhōng gēng, yǒu yī fù rén guò qí tián, zì chéng shàng dù, cóng dōng shì xià ér fù huán. shěn chū wèi shì rén. rì rì rú cǐ, yì shén guài zhī. shěn yīn wèn yuē:" fù shù cóng hé lái yě?" fù rén shǎo zhù, dàn xiào ér bù yán, biàn qù. shěn yù yí zhī. yù yǐ zhǎng lián cì qí hái, wèi gǎn zhuó fù, dàn zhuó suǒ suí bì. fù huà wéi lí, zǒu qù. shì bì. nǎi lí wěi ěr. shěn zhuī zhī, bù jí. hòu rén yǒu jiàn cǐ lí chū kēng tóu, jué zhī, wú fù wěi yān.
句容县麋村民黄审,于田中耕,有一妇人过其田,自塍上度,从东适下而复还。审初谓是人。日日如此,意甚怪之。审因问曰:“妇数从何来也?”妇人少住,但笑而不言,便去。审愈疑之。预以长镰伺其还,未敢斫妇,但斫所随婢。妇化为狸,走去。视婢。乃狸尾耳。审追之,不及。后人有见此狸出坑头,掘之,无复尾焉。
bó líng liú bó zǔ wèi hé dōng tài shǒu, suǒ zhǐ chéng chén shàng yǒu shén, néng yǔ, cháng hū bó zǔ yǔ yǔ, jí jīng shī zhào shū gào xià xiāo xī, zhé yù gào bó zǔ. bó zǔ wèn qí suǒ shí dàn. yù de yáng gān. nǎi mǎi yáng gān yú qián, qiè zhī luán, suí dāo bú jiàn. jǐn liǎng yáng gān. hū yǒu yī lǎo lí, miǎo miǎo zài àn qián, chí dāo zhě yù jǔ dāo zhuó zhī, bó zǔ ā zhǐ, zì zhe chéng chén shàng. xū yú dà xiào yuē:" xiàng zhě dàn yáng gān, zuì, hū shī xíng yǔ fǔ jūn xiāng jiàn. dà cán kuì." hòu bó zǔ dāng wèi sī lì, shén fù xiān yǔ bó zǔ yuē:" mǒu yuè mǒu rì, zhào shū dāng dào." zhì qī, rú yán. jí rù sī lì fǔ, shén suí suì zài chéng chén shàng, zhé yán shěng nèi shì. bó zǔ dà kǒng bù. wèi shén yuē:" jīn zhí zài cì jǔ, ruò zuǒ yòu guì rén wén shén zài cǐ, yīn yǐ xiāng hài." shén dá yuē:" chéng rú fǔ jūn suǒ lǜ. dāng xiāng shě qù." suì jí wú shēng. hòu hàn jiàn ān zhōng, pèi guó jùn chén xiàn wèi xī hǎi dū wèi, qí bù qǔ wáng líng xiào wú gù táo qù. xiàn yù shā zhī. jū wú hé, xiào fù táo zǒu. xiàn jiǔ bú jiàn, qiú qí fù, fù yǐ shí duì. xiàn yuē:" shì bì mèi jiāng qù, dāng qiú zhī." yīn jiāng bù qí shù shí, lǐng liè quǎn, zhōu xuán yú chéng wài qiú suǒ. guǒ jiàn xiào yú kōng zhǒng zhōng. wén rén quǎn shēng, guài suì bì qù. xiàn shǐ rén fú xiào yǐ guī, qí xíng pō xiàng hú yǐ. lüè bù fù yú rén xiāng yìng, dàn tí hū" ā zǐ." ā zǐ, hú zì yě. hòu shí yú rì, nǎi shāo shāo liǎo wù. yún:" hú shǐ lái shí, yú wū qū jiǎo jī qī jiān, zuò hǎo fù xíng, zì chēng ā zǐ, zhāo wǒ. rú cǐ fēi yī. hū rán biàn suí qù, jí wéi qī, mù zhé yǔ gòng hái qí jiā. yù gǒu bù jué yún. lè wú bǐ yě." dào shì yún:" cǐ shān mèi yě." míng shān jì yuē:" hú zhě, xiān gǔ zhī yín fù yě, qí míng yuē ā zǐ huà ér wèi hú." gù qí guài duō zì chēng ā zǐ.
博陵刘伯祖为河东太守,所止承尘上有神,能语,常呼伯祖与语,及京师诏书诰下消息,辄预告伯祖。伯祖问其所食啖。欲得羊肝。乃买羊肝于前,切之脔,随刀不见。尽两羊肝。忽有一老狸,眇眇在案前,持刀者欲举刀斫之,伯祖呵止,自着承尘上。须臾大笑曰:“向者啖羊肝,醉,忽失形与府君相见。大惭愧。”后伯祖当为司隶,神复先语伯祖曰:“某月某日,诏书当到。”至期,如言。及入司隶府,神随遂在承尘上,辄言省内事。伯祖大恐怖。谓神曰:“今职在刺举,若左右贵人闻神在此,因以相害。”神答曰:“诚如府君所虑。当相舍去。”遂即无声。后汉建安中,沛国郡陈羡为西海都尉,其部曲王灵孝无故逃去。羡欲杀之。居无何,孝复逃走。羡久不见,囚其妇,妇以实对。羡曰:“是必魅将去,当求之。”因将步骑数十,领猎犬,周旋于城外求索。果见孝于空冢中。闻人犬声,怪遂避去。羡使人扶孝以归,其形颇象狐矣。略不复与人相应,但啼呼“阿紫。”阿紫,狐字也。后十余日,乃稍稍了悟。云:“狐始来时,于屋曲角鸡栖间,作好妇形,自称阿紫,招我。如此非一。忽然便随去,即为妻,暮辄与共还其家。遇狗不觉云。乐无比也。”道士云:“此山魅也。”名山记曰:“狐者,先古之淫妇也,其名曰阿紫化而为狐。”故其怪多自称阿紫。
nán yáng xī jiāo yǒu yī tíng, rén bù kě zhǐ, zhǐ zé yǒu huò, yì rén sòng dà xián yǐ zhèng dào zì chǔ, cháng sù tíng lóu, yè zuò gǔ qín, bù shè bīng zhàng, zhì yè bàn shí, hū yǒu guǐ lái dēng tī, yǔ dà xián yǔ, mù, cuō chǐ, xíng mào kě wù. dà xián gǔ qín rú gù. guǐ nǎi qù. yú shì zhōng qǔ sǐ rén tóu lái, hái yǔ dà xián yuē:" nìng kě shǎo shuì yé?" yīn yǐ sǐ rén tóu tóu dà xián qián. dà xián yuē:" shèn jiā! wǒ mù wò wú zhěn, zhèng yù de cǐ." guǐ fù qù. liáng jiǔ nǎi hái, yuē:" nìng kě gòng shǒu bó yé?" dà xián yuē:" shàn!" yǔ wèi jìng, guǐ zài qián, dà xián biàn nì zhuō qí yāo. guǐ dàn jí yán sǐ. dà xián suì shā zhī. míng rì shì zhī, nǎi lǎo hú yě. zì shì tíng shě gèng wú yāo guài.
南阳西郊有一亭,人不可止,止则有祸,邑人宋大贤以正道自处,尝宿亭楼,夜坐鼓琴,不设兵仗,至夜半时,忽有鬼来登梯,与大贤语,●目,磋齿,形貌可恶。大贤鼓琴如故。鬼乃去。于市中取死人头来,还语大贤曰:“宁可少睡耶?”因以死人头投大贤前。大贤曰:“甚佳!我暮卧无枕,正欲得此。”鬼复去。良久乃还,曰:“宁可共手搏耶?”大贤曰:“善!”语未竟,鬼在前,大贤便逆捉其腰。鬼但急言死。大贤遂杀之。明日视之,乃老狐也。自是亭舍更无妖怪。
běi bù dū yóu xī píng dào bó yí, nián sān shí xǔ, dà yǒu cái jué, cháng shā tài shǒu dào ruò zhāng sūn yě, rì bū shí, dào tíng, chì qián dǎo rén qiě zhǐ. lù shì yuàn yuē:" jīn shàng zǎo, kě zhì qián tíng." yuē:" yù zuò wén shū." biàn liú, lì zú huáng bù, yán dāng jiě qù. chuán yún:" dū yóu yù yú lóu shàng guān wàng, jí sǎo chú." xū yú, biàn shàng. wèi míng, lóu dèng jiē xià, fù yǒu huǒ chì yún:" wǒ sī dào, bù kě jiàn huǒ, miè qù." lì zhī bì yǒu biàn, dāng yòng fù zhào, dàn cáng zhì hú zhōng. rì jì míng, zhěng fú zuò, sòng liù jiǎ xiào jīng yì běn qì, wò. yǒu qǐng, gèng zhuǎn dōng shǒu, yǐ ná jīn jié liǎng zú zé guān zhī, mì bá jiàn jiě dài. yè shí, yǒu zhèng hēi zhě sì wǔ chǐ, shāo gāo, zǒu zhì zhù wū, yīn fù bó yí bó yí chí bèi yǎn zhī, zú xiǎn tuō, jǐ shī, zài sān yǐ jiàn dài jī mèi jiǎo, hū xià huǒ zhào shàng. shì zhī, lǎo hú, zhèng chì, lüè wú yī máo. chí xià shāo shā. míng dàn, fā lóu wū, dé suǒ kūn rén jì bǎi yú. yīn cǐ suì jué.
北部督邮西平到伯夷,年三十许,大有才决,长沙太守到若章孙也,日晡时,到亭,敕前导人且止。录事掾曰:“今尚早,可至前亭。”曰:“欲作文书。”便留,吏卒惶怖,言当解去。传云:“督邮欲于楼上观望,亟扫除。”须臾,便上。未暝,楼镫阶下,复有火敕云:“我思道,不可见火,灭去。”吏知必有变,当用赴照,但藏置壶中。日既暝,整服坐,诵六甲、孝经、易本讫,卧。有顷,更转东首,以拏巾结两足帻冠之,密拔剑解带。夜时,有正黑者四五尺,稍高,走至柱屋,因覆伯夷伯夷持被掩之,足跣脱,几失,再三以剑带击魅脚,呼下火照上。视之,老狐,正赤,略无衣毛。持下烧杀。明旦,发楼屋,得所髡人髻百余。因此遂绝。
wú zhōng yǒu yī shū shēng, hào shǒu, chēng hú bó shì, jiào shòu zhū shēng. hū fù bú jiàn. jiǔ yuè chū jiǔ rì, shì rén xiāng yǔ dēng shān yóu guān, wén jiǎng shū shēng mìng pū xún zhī, jiàn kōng zhǒng zhōng qún hú luó liè, jiàn rén jí zǒu, lǎo hú dú bù qù, nǎi shì hào shǒu shū shēng.
吴中有一书生,皓首,称胡博士,教授诸生。忽复不见。九月初九日,士人相与登山游观,闻讲书声;命仆寻之,见空冢中群狐罗列,见人即走,老狐独不去,乃是皓首书生。
chén jùn xiè kūn, xiè bìng qù zhí, bì dì yú yù zhāng, cháng xíng jīng kōng tíng zhōng, yè sù. cǐ tíng, jiù měi shā rén, yè sì gēng, yǒu yī huáng yī rén hū kūn zì yún:" yòu yú! kě kāi hù." kūn dàn rán wú jù sè, lìng shēn bì yú chuāng zhōng. yú shì shòu wàn. kūn jí jí lì ér qiān zhī. qí bì suì tuō. nǎi hái qù. míng rì kàn, nǎi lù bì yě. xún xuè qǔ huò. ěr hòu cǐ tíng wú fù yāo guài. jìn yǒu yī shì rén xìng wáng, jiā zài wú jùn, hái zhì qū ā, rì mù, yǐn chuán shàng, dāng dà dài, jiàn dài shàng yǒu yī nǚ zǐ, nián shí qī bā, biàn hū zhī, liú sù. zhì xiǎo, jiě jīn líng xì qí bì, shǐ rén suí zhì jiā, dōu wú nǚ rén. yīn bī zhū lán zhōng, jiàn mǔ zhū bì yǒu jīn líng.
陈郡谢鲲,谢病去职,避地于豫章,尝行经空亭中,夜宿。此亭,旧每杀人,夜四更,有一黄衣人呼鲲字云:“幼舆!可开户。”鲲澹然无惧色,令申臂于窗中。于是授腕。鲲即极力而牵之。其臂遂脱。乃还去。明日看,乃鹿臂也。寻血取获。尔后此亭无复妖怪。晋有一士人姓王,家在吴郡,还至曲阿,日暮,引船上,当大埭,见埭上有一女子,年十七八,便呼之,留宿。至晓,解金铃系其臂,使人随至家,都无女人。因逼猪栏中,见母猪臂有金铃。
hàn, qí rén liáng wén, hǎo dào, qí jiā yǒu shén cí, jiàn shì sān sì jiān, zuò shàng shī zào zhàng, cháng zài qí zhōng, jī shí shù nián, hòu yīn sì shì, zhàng zhōng hū yǒu rén yǔ, zì hū gāo shān jūn, dà néng yǐn shí, zhì bìng yǒu yàn. wén fèng shì shén sù. jī shù nián, dé jìn qí zhàng zhōng, shén zuì, wén nǎi qǐ dé fèng jiàn yán sè. wèi wén yuē:" shòu shǒu lái!" wén nà shǒu, dé chí qí yí, rán xū shén zhǎng wén jiàn rào shǒu, zú rán yǐn zhī, ér wén zuò yáng shēng. zuò zhōng jīng qǐ, zhù wén yǐn zhī, nǎi yuán gōng lù jiā yáng yě, shī zhī qī bā nián, bù zhī suǒ zài. shā zhī, nǎi jué.
汉,齐人梁文,好道,其家有神祠,建室三四间,座上施皁帐,常在其中,积十数年,后因祀事,帐中忽有人语,自呼高山君,大能饮食,治病有验。文奉事甚肃。积数年,得进其帐中,神醉,文乃乞得奉见颜色。谓文曰:“授手来!”文纳手,得持其颐,髯须甚长;文渐绕手,卒然引之,而闻作羊声。座中惊起,助文引之,乃袁公路家羊也,失之七八年,不知所在。杀之,乃绝。
běi píng tián yǎn, jū mǔ sāng, héng chù lú xiàng. yī mù yè, hū rù fù shì, mì guài zhī yuē:" jūn zài huǐ miè zhī dì, xìng kě bù gān." yǎn bù tīng ér hé. hòu yǎn zàn rù, bù yǔ fù yǔ. fù guài wú yán, bìng yǐ qián shì zé zhī. yǎn zhī guǐ mèi. lín mù, jìng wèi mián, shuāi fú guà lú. xū yú, jiàn yī bái gǒu, yīng lú xián shuāi fú, yīn biàn wéi rén, zhe ér rù. yǎn suí hòu zhú zhī, jiàn quǎn jiāng shēng fù chuáng, biàn dǎ shā zhī fù xiū kuì ér sǐ.
北平田琰,居母丧,恒处庐向。一暮夜,忽入妇室,密怪之曰:“君在毁灭之地,幸可不甘。”琰不听而合。后琰暂入,不与妇语。妇怪无言,幷以前事责之。琰知鬼魅。临暮,竟未眠,衰服挂庐。须臾,见一白狗,撄庐衔衰服,因变为人,着而入。琰随后逐之,见犬将升妇床,便打杀之、妇羞愧而死。
sī kōng nán yáng lái jì dé, tíng sàng zài bìn, hū rán jiàn xíng zuò jì chuáng shàng, yán sè fú shì shēng qì, shú shì yě, sūn ér fù nǚ, yǐ cì jiào jiè, shì yǒu tiáo guàn. biān pǔ nú bì, jiē dé qí guò. yǐn shí jì jué, cí jué ér qù. jiā rén dà xiǎo, āi gē duàn jué. rú shì shù nián. jiā yì yàn kǔ. qí hòu yǐn jiǔ guò duō, zuì ér xíng lù, dàn dé lǎo gǒu. biàn gòng dǎ shā. yīn tuī wèn zhī, zé lǐ zhōng gū jiǔ jiā gǒu yě.
司空南阳来季德,停丧在殡,忽然见形坐祭床上,颜色服饰声气,熟是也,孙儿妇女,以次教戒,事有条贯。鞭朴奴婢,皆得其过。饮食既绝,辞诀而去。家人大小,哀割断绝。如是数年。家益厌苦。其后饮酒过多,醉而形露,但得老狗。便共打杀。因推问之,则里中沽酒家狗也。
shān yáng wáng hú. zì mèng liǎn, wèi dōng hǎi lán líng wèi, yè bàn shí. zhé yǒu hēi zé bái dān yī lì, yì xiàn, kòu gé. yíng zhī, zé hū rán bú jiàn. rú shì shù nián. hòu cì zhī, jiàn yī lǎo gǒu, bái qū yóu gù, zhì gé, biàn wéi rén. yǐ bái mèng liǎn, shā zhī, nǎi jué.
山阳王瑚。字孟琏,为东海兰陵尉,夜半时。辄有黑帻白单衣吏,诣县,叩阁。迎之,则忽然不见。如是数年。后伺之,见一老狗,白躯犹故,至阁,便为人。以白孟琏,杀之,乃绝。
guì yáng tài shǒu lǐ shū jiān, wèi cóng shì, jiā yǒu quǎn, rén xíng. jiā rén yán:" dāng shā zhī." shū jiān yuē:" quǎn mǎ yù jūn zǐ. quǎn jiàn rén xíng, xiào zhī, hé shāng!" qǐng zhī, gǒu dài shū jiān guān zǒu. jiā dà jīng. shū jiān yún:" wù chù guān yīng guà zhī ěr." gǒu yòu yú zào qián chù huǒ. jiā yì zhēng yíng. shū jiān fù yún:" ér bì jiē zài tián zhōng, gǒu zhù chù huǒ, xìng kě bù fán lín lǐ. cǐ yǒu hé è." shù rì, gǒu zì bào sǐ. zú wú xiān jiè zhī yì.
桂阳太守李叔坚,为从事,家有犬,人行。家人言:“当杀之。”叔坚曰:“犬马喻君子。犬见人行,效之,何伤!”顷之,狗戴叔坚冠走。家大惊。叔坚云:“误触冠缨挂之耳。”狗又于灶前畜火。家益怔营。叔坚复云:“儿婢皆在田中,狗助畜火,幸可不烦邻里。此有何恶。”数日,狗自暴死。卒无纤芥之异。
wú jùn wú xī yǒu shàng hú dà bēi, bēi lì dīng chū tiān, měi dà yǔ, zhé xún dī fáng. chūn shèng yǔ, chū chū xíng táng, rì mù huí gù, yǒu yī fù rén, shàng xià qīng yī, dài qīng sǎn, zhuī hòu hū:" chū yuàn dài wǒ." chū shí chàng rán, yì yù liú qí zhī. fù yí běn bú jiàn cǐ, jīn hū yǒu fù rén, mào yīn yǔ xíng, kǒng bì guǐ wù. chū biàn jí zǒu. gù shì fù rén, zhuī zhī yì jí. chū yīn jí xíng, zǒu zhī zhuǎn yuǎn gù shì fù rén, nǎi zì tóu bēi zhōng, fàn rán zuò shēng, yī gài fēi sàn. shì zhī, shì dà cāng tǎ, yī sǎn jiē hé yè yě. cǐ tǎ huà wéi rén xíng, shù mèi nián shào zhě yě.
吴郡无锡有上湖大陂,陂吏丁初天,每大雨,辄循堤防。春盛雨,初出行塘,日暮回顾,有一妇人,上下青衣,戴青伞,追后呼:“初掾待我。”初时怅然,意欲留俟之。复疑本不见此,今忽有妇人,冒阴雨行,恐必鬼物。初便疾走。顾视妇人,追之亦急。初因急行,走之转远;顾视妇人,乃自投陂中,泛然作声,衣盖飞散。视之,是大苍獭,衣伞皆荷叶也。此獭化为人形,数媚年少者也。
wèi qí wáng fāng zhèng shǐ zhōng, zhōng shān wáng zhōu nán, wèi xiāng yì zhǎng, hū yǒu shǔ cóng xué chū, zài tīng shì shàng yǔ yuē:" wáng zhōu nán! ěr yǐ mǒu yuè mǒu rì dāng sǐ. zhōu nán jí wǎng, bù yīng. shǔ hái xué. hòu zhì qī, fù chū, gèng guān zé zào yī ér yǔ yuē:" zhōu nán! ěr rì zhōng dāng sǐ." yì bù yīng. shǔ fù rù xué. xū yú, fù chū, chū, fù rù, zhuǎn háng, shù yǔ rú qián. rì shì zhōng. shǔ fù yuē:" zhōu nán! ěr bù yīng sǐ, wǒ fù hé dào!" yán qì, diān jué ér sǐ. jí shī yì guān suǒ zài. jiù shì zhī, yǔ cháng shǔ wú yì.
魏齐王芳正始中,中山王周南,为襄邑长,忽有鼠从穴出,在厅事上语曰:“王周南!尔以某月某日当死。周南急往,不应。鼠还穴。后至期,复出,更冠帻皁衣而语曰:“周南!尔日中当死。”亦不应。鼠复入穴。须臾,复出,出,复入,转行,数语如前。日适中。鼠复曰:“周南!尔不应死,我复何道!”言讫,颠蹶而死。即失衣冠所在。就视之,与常鼠无异。
ān yáng chéng nán yǒu yī tíng, yè bù kě sù sù, zhé shā rén. shū shēng míng shù shù, nǎi guò sù zhī, tíng mín yuē:" cǐ bù kě sù. qián hòu sù cǐ, wèi yǒu huó zhě." shū shēng yuē:" wú kǔ yě. wú zì néng xié." suì zhù xiè shě. nǎi duān zuò, sòng shū. liáng jiǔ nǎi xiū. yè bàn hòu, yǒu yī rén, zhe zào dān yī, lái, wǎng hù wài, hū tíng zhǔ. tíng zhǔ yìng nuò." jiàn tíng zhōng yǒu rén yé?" dá yuē:" xiàng zhě yǒu yī shū shēng zài cǐ dú shū. shì xiū, shì wèi qǐn." nǎi yīn jiē ér qù, xū yú, fù yǒu yī rén, guān chì zé zhě, hū tíng zhǔ. wèn dá rú qián. fù yīn jiē ér qù. jì qù, jì rán. shū shēng zhī wú lái zhě, jí qǐ, yì xiàng zhě hū chù, xiào hū tíng zhǔ. tíng zhǔ yì yìng nuò. fù yún:" tíng zhōng yǒu rén yé?" tíng zhǔ dá rú qián. nǎi wèn yuē:" xiàng hēi yī lái zhě shuí?" yuē:" běi shě mǔ zhū yě." yòu yuē:" guān chì zé lái zhě shuí?" yuē:" xī shě lǎo xióng jī fù yě." yuē:" rǔ fù shuí yé?" yuē:" wǒ shì lǎo xiē yě." yú shì shū shēng mì biàn sòng shū. zhì míng bù gǎn mèi. tiān míng, tíng mín lái shì, jīng yuē:" jūn hé dé dú huó?" shū shēng yuē:" cù suǒ jiàn lái, wú yǔ qīng qǔ mèi:" nǎi wò jiàn zhì zuó yè yīng chù, guǒ dé lǎo xiē, dà rú pí pá, dú zhǎng shù chǐ. xī shě, dé lǎo xióng jī fù běi shě, dé lǎo mǔ zhū, fán shā sān wù, tíng dú suì jìng, yǒng wú zāi héng.
安阳城南有一亭,夜不可宿;宿,辄杀人。书生明术数,乃过宿之,亭民曰:“此不可宿。前后宿此,未有活者。”书生曰:“无苦也。吾自能谐。”遂住廨舍。乃端坐,诵书。良久乃休。夜半后,有一人,着皁单衣,来,往户外,呼亭主。亭主应诺。“见亭中有人耶?”答曰:“向者有一书生在此读书。适休,似未寝。”乃喑嗟而去,须臾,复有一人,冠赤帻者,呼亭主。问答如前。复喑嗟而去。既去,寂然。书生知无来者,即起,诣向者呼处,效呼亭主。亭主亦应诺。复云:“亭中有人耶?”亭主答如前。乃问曰:“向黑衣来者谁?”曰:“北舍母猪也。”又曰:“冠赤帻来者谁?”曰:“西舍老雄鸡父也。”曰:“汝复谁耶?”曰:“我是老蝎也。”于是书生密便诵书。至明不敢寐。天明,亭民来视,惊曰:“君何得独活?”书生曰:“促索剑来,吾与卿取魅:”乃握剑至昨夜应处,果得老蝎,大如琵琶,毒长数尺。西舍,得老雄鸡父;北舍,得老母猪,凡杀三物,亭毒遂静,永无灾横。
wú shí, lú líng jùn dōu tíng chóng wū zhōng, cháng yǒu guǐ mèi, sù zhě zhé sǐ. zì hòu shǐ guān, mò gǎn rù tíng zhǐ sù. shí dān yáng rén tāng yīng zhě, dà yǒu dǎn wǔ, shǐ zhì lú líng, biàn zhǐ tíng sù. lì qǐ bù kě. yīng bù tīng. bèng cóng zhě hái wài, wéi chí yī dà dāo, dú chǔ tíng zhōng. zhì sān gēng. jìng hū wén yǒu kòu gé zhě. yīng yáo wèn shì shuí? dá yún:" bù jùn xiāng wén." yīng shǐ jìn. zhì cí ér qù. qǐng jiān, fù yǒu kòu gé zhě rú qián, yuē:" fǔ jūn xiāng wén." yīng fù shǐ jìn. shēn zhuó zào yī. qù hòu, yīng wèi shì rén, liǎo wú yí yě. xuán yòu yǒu kòu gé zhě, yún:" bù jùn fǔ jūn xiāng yì." yīng nǎi yí yuē:" cǐ yè fēi shí, yòu bù jùn fǔ jūn bù yīng tóng háng." zhī shì guǐ mèi. yīn chí dāo yíng zhī. jiàn èr rén jiē shèng yī fú, jù jìn, zuò bì, fǔ jūn zhě biàn yǔ yīng tán. tán wèi jìng, ér bù jùn hū qǐ zhì yīng bèi hòu, yīng nǎi huí gù, yǐ dāo nì jī, zhōng zhī. fǔ jūn xià zuò zǒu chū. yìng jí zhuī zhì tíng hòu qiáng xià, jí zhī, zhuó shāng shù xià, yīng nǎi hái wò. dá shǔ, jiāng rén wǎng xún, jiàn yǒu xuè jī, jiē dé zhī yún. chēng fǔ jūn zhě, shì yī lǎo xī yě bù jùn zhě, shì yī lǎo lí yě. zì shì suì jué.
吴时,庐陵郡都亭重屋中,常有鬼魅,宿者辄死。自后使官,莫敢入亭止宿。时丹阳人汤应者,大有胆武,使至庐陵,便止亭宿。吏启不可。应不听。迸从者还外,惟持一大刀,独处亭中。至三更。竟忽闻有叩阁者。应遥问是谁?答云:“部郡相闻。”应使进。致词而去。顷间,复有叩阁者如前,曰:“府君相闻。”应复使进。身着皂衣。去后,应谓是人,了无疑也。旋又有叩阁者,云:“部郡府君相诣。”应乃疑曰:“此夜非时,又部郡府君不应同行。”知是鬼魅。因持刀迎之。见二人皆盛衣服,俱进,坐毕,府君者便与应谈。谈未竟,而部郡忽起至应背后,应乃回顾,以刀逆击,中之。府君下坐走出。应急追至亭后墙下,及之,斫伤数下,应乃还卧。达曙,将人往寻,见有血迹,皆得之云。称府君者,是一老狶也;部郡者,是一老狸也。自是遂绝。