qín shǐ huáng shí, yǒu wáng dào píng, cháng ān rén yě, shǎo shí yǔ tóng cūn rén táng shū xié nǚ, xiǎo míng fù yù, róng sè jù měi, shì wèi fū fù. xún wáng dào píng bèi chà zhēng fá, luò duò nán guó, jiǔ nián bù guī, fù mǔ jiàn nǚ cháng chéng. jí pìn yǔ liú xiáng wèi qī, nǚ yǔ dào píng, yán shì shén zhòng, bù kěn gǎi shì. fù mǔ bī pò, bù miǎn chū jià liú xiáng. jīng sān nián, hū hū bù lè, cháng sī dào píng, fèn yuàn zhī shēn, yì yì ér sǐ. sǐ jīng sān nián, píng huán jiā, nǎi jí lín rén:" cǐ nǚ ān zài?" lín rén yún:" cǐ nǚ yì zài yú jūn, bèi fù mǔ líng bī, jià yǔ liú xiáng, jīn yǐ sǐ yǐ." píng wèn:' mù zài hé chǔ?" lín rén yǐn wǎng mù suǒ, píng bēi hào gěng yè, sān hū nǚ míng, rào mù bēi kǔ, bù néng zì zhǐ. píng nǎi zhù yuē:" wǒ yǔ rǔ lì shì tiān dì, bǎo qí zhōng shēn, qǐ liào guān yǒu qiān chán, zhì lìng guāi gé, shǐ rǔ fù mǔ yǔ liú xiáng, jì bù qì yú chū xīn, shēng sǐ yǒng jué. rán rǔ yǒu líng shèng, shǐ wǒ jiàn rǔ shēng píng zhī miàn. ruò wú shén líng, cóng zī ér bié." yán qì, yòu fù āi qì qūn xún. qí nǚ hún zì mù chū, wèn píng:" hé chǔ ér lái? liáng jiǔ qì kuò. yǔ jūn shì wèi fū fù, yǐ jié zhōng shēn, fù mǔ qiǎng bī, nǎi chū pìn liú xiáng, yǐ jīng sān nián, rì xī yì jūn, jié hèn zhì sǐ, guāi gé yōu tú. rán niàn jūn sù niàn bù wàng, zài qiú xiāng wèi, qiè shēn wèi sǔn, kě yǐ zài shēng, hái wèi fū fù. qiě sù kāi zhǒng, pò guān, chū wǒ, jí huó." píng shěn yán, nǎi qǐ mù mén, mén kàn. qí nǚ guǒ huó. nǎi jié shù suí píng huán jiā. qí fū liú xiáng wén zhī, jīng guài, shēn sù yú zhōu xiàn. jiǎn lǜ duàn zhī, wú tiáo, nǎi lù zhuàng zòu wáng. wáng duàn guī dào píng wèi qī. shòu yī bǎi sān shí suì. shí wèi jīng chéng guàn yú tiān dì, ér huò gǎn yìng rú cǐ. jìn wǔ dì shì, hé jiān jùn yǒu nán nǚ sī yuè, xǔ xiāng pèi shì xún ér nán cóng jūn, jī nián bù guī, nǚ jiā gèng yù shì zhī, nǚ bù yuàn xíng, fù mǔ bī zhī, bù dé yǐ ér qù, xún bìng sǐ. qí nán shù hái, wèn nǚ suǒ zài, qí jiā jù shuō zhī nǎi zhì zhǒng, yù kū zhī xù āi, ér bù shèng qí qíng, suì fā zhǒng, kāi guān, nǚ jí sū huó, yīn fù huán jiā, jiāng yǎng shù rì, píng fù rú chū. hòu fū wén, nǎi wǎng qiú zhī qí rén bù hái, yuē:" qīng fù yǐ sǐ, tiān xià qǐ wén sǐ rén kě fù huó yé? cǐ tiān cì wǒ, fēi qīng fù yě." yú shì xiāng sòng, jùn xiàn bù néng jué, yǐ yàn tíng wèi, mì shū láng wáng dǎo zòu yǐ" jīng chéng zhī zhì, gǎn yú tiān dì, gù sǐ ér gēng shēng, cǐ fēi cháng shì, bù dé yǐ cháng lǐ duàn zhī. qǐng hái kāi zhǒng zhě." cháo tíng cóng qí yì. hàn xiàn dì jiàn ān zhōng, nán yáng jiǎ ǒu, zì wén hé, dé bìng ér wáng. shí yǒu lì, jiāng yì tài shān sī mìng, yuè bù, wèi lì yuē:" dāng zhào mǒu jùn wén hé, hé yǐ zhào cǐ rén? kě sù qiǎn zhī." shí rì mù, suì zhì guō wài shù xià sù, jiàn yī nián shào nǚ dú xíng, wén hé wèn yuē:" zi lèi yì guān, hé nǎi tú bù? xìng zì wèi shuí?" nǚ yuē:" mǒu, sān hé rén, fù jiàn wèi yì yáng lìng, zuó bèi zhào lái, jīn què dé hái, yù rì mù, jù huò guā tián lǐ xià zhī jī, wàng jūn zhī róng, bì shì xián zhě, shì yǐ tíng liú, yī píng zuǒ yòu." wén hé yuē:" yuè zi zhī xīn, yuàn jiāo huān yú jīn xī." nǚ yuē:" wén zhī zhū gū: nǚ zǐ yǐ zhēn zhuān wèi dé, jié bái wèi chēng." wén hé fǎn fù yǔ yán, zhōng wú dòng zhì. tiān míng, gè qù. wén hé zú sì zài sù, tíng sàng jiāng liàn, shì qí miàn, yǒu sè, mén xīn xià, shāo wēn, shǎo qǐng, què sū. hòu wén hé yù yàn qí shí, suì zhì yì yáng, xiū cì yè lìng, yīn wèn yuē:" jūn nǚ níng zú ér què sū yé?" jù shuō nǚ zǐ zī zhì, fú sè, yán yǔ, xiāng fǎn fù běn mò. lìng rù wèn nǚ, suǒ yán jiē tóng. nǎi dà jīng tàn. jìng yǐ cǐ nǚ pèi wén hé yān.
秦始皇时,有王道平,长安人也,少时与同村人唐叔偕女,小名父喻,容色俱美,誓为夫妇。寻王道平被差征伐,落堕南国,九年不归,父母见女长成。即聘与刘祥为妻,女与道平,言誓甚重,不肯改事。父母逼迫,不免出嫁刘祥。经三年,忽忽不乐,常思道平,忿怨之深,悒悒而死。死经三年,平还家,乃诘邻人:“此女安在?”邻人云:“此女意在于君,被父母凌逼,嫁与刘祥,今已死矣。”平问:‘墓在何处?”邻人引往墓所,平悲号哽咽,三呼女名,绕墓悲苦,不能自止。平乃祝曰:“我与汝立誓天地,保其终身,岂料官有牵缠,致令乖隔,使汝父母与刘祥,既不契于初心,生死永诀。然汝有灵圣,使我见汝生平之面。若无神灵,从兹而别。”言讫,又复哀泣逡巡。其女魂自墓出,问平:“何处而来?良久契阔。与君誓为夫妇,以结终身,父母强逼,乃出聘刘祥,已经三年,日夕忆君,结恨致死,乖隔幽途。然念君宿念不忘,再求相慰,妾身未损,可以再生,还为夫妇。且速开冢,破棺,出我,即活。”平审言,乃启墓门,扪看。其女果活。乃结束随平还家。其夫刘祥闻之,惊怪,申诉于州县。检律断之,无条,乃录状奏王。王断归道平为妻。寿一百三十岁。实谓精诚贯于天地,而获感应如此。晋武帝世,河间郡有男女私悦,许相配适;寻而男从军,积年不归,女家更欲适之,女不愿行,父母逼之,不得已而去,寻病死。其男戍还,问女所在,其家具说之;乃至冢,欲哭之叙哀,而不胜其情,遂发冢,开棺,女即苏活,因负还家,将养数日,平复如初。后夫闻,乃往求之;其人不还,曰:“卿妇已死,天下岂闻死人可复活耶?此天赐我,非卿妇也。”于是相讼,郡县不能决,以谳廷尉,秘书郎王导奏以;“精诚之至,感于天地,故死而更生,此非常事,不得以常礼断之。请还开冢者。”朝廷从其议。汉献帝建安中,南阳贾偶,字文合,得病而亡。时有吏,将诣太山司命,阅簿,谓吏曰:“当召某郡文合,何以召此人?可速遣之。”时日暮,遂至郭外树下宿,见一年少女独行,文合问曰:“子类衣冠,何乃徒步?姓字为谁?”女曰:“某,三河人,父见为弋阳令,昨被召来,今却得还,遇日暮,惧获瓜田李下之讥,望君之容,必是贤者,是以停留,依凭左右。”文合曰:“悦子之心,愿交欢于今夕。”女曰:“闻之诸姑:女子以贞专为德,洁白为称。”文合反复与言,终无动志。天明,各去。文合卒巳再宿,停丧将殓,视其面,有色,扪心下,稍温,少顷,却苏。后文合欲验其实,遂至弋阳,修刺谒令,因问曰:“君女宁卒而却苏耶?”具说女子姿质,服色,言语,相反覆本末。令入问女,所言皆同。乃大惊叹。竟以此女配文合焉。
hàn jiàn ān sì nián èr yuè, wǔ líng chōng xiàn fù rén lǐ é, nián liù shí suì, bìng zú, mái yú chéng wài, yǐ shí sì rì. é bǐ shě yǒu cài zhòng, wén é fù, wèi bìn dāng yǒu jīn bǎo, nǎi dào fā zhǒng qiú jīn, yǐ fǔ pōu guān. fǔ shù xià, é yú guān zhōng yán yuē:" cài zhòng! rǔ hù wǒ tóu." zhòng jīng, jù biàn chū zǒu, huì wèi xiàn lì suǒ jiàn, suì shōu zhì. yī fǎ, dāng qì shì. é ér wén mǔ huó, lái yíng chū, jiāng é huí qù. wǔ líng tài shǒu wén é sǐ fù shēng, zhào jiàn, wèn shì zhuàng. é duì yuē:" wén miù wèi sī mìng suǒ zhào, dào shí, dé qiǎn chū, guò xī mén wài, shì jiàn wài xiōng liú bó wén, jīng xiāng láo wèn, tì qì bēi āi. é yǔ yuē:' bó wén! wǒ yī rì wù wèi suǒ zhào, jīn dé qiǎn guī, jì bù zhī dào, bù néng dú xíng, wèi wǒ dé yī bàn fǒu? yòu wǒ jiàn zhào zài cǐ, yǐ shí yú rì, xíng tǐ yòu wèi jiā rén suǒ zàng mái, guī, dāng nà de zì chū?' bó wén yuē:' dāng wèi wèn zhī.' jí qiǎn mén zú yǔ shī cáo xiāng wèn:' sī mìng yī rì wù zhào wǔ líng nǚ zǐ lǐ é, jīn dé qiǎn hái, é zài cǐ jī rì, shī sàng, yòu dāng bìn liàn, dàng zuò hé děng de chū yòu nǚ ruò, dú xíng, qǐ dāng yǒu bàn yé? shì wú wài mèi, xìng wèi biàn ān zhī." dá yuē:' jīn wǔ líng xī jiè, yǒu nán zǐ lǐ hēi, yì dé qiǎn hái, biàn kě wèi bàn. jiān chì hēi guò é bǐ shě cài zhòng, fā chū é yě.' yú shì é suì dé chū. yǔ bó wén bié, bó wén yuē:' shū yī fēng, yǐ yǔ ér tuó.' é suì yǔ hēi jù guī. shì zhuàng rú cǐ." tài shǒu wén zhī, kǎi rán tàn yuē:" tiān xià shì zhēn bù kě zhī yě." nǎi biǎo, yǐ wéi:" cài zhòng suī fā zhǒng wèi guǐ shén suǒ shǐ suī yù wú fā, shì bù dé yǐ, yí jiā kuān yòu." zhào shū bào kě. tài shǒu yù yàn yǔ xū shí, jí qiǎn mǎ lì yú xī jiè, tuī wèn lǐ hēi, dé zhī, yǔ hēi yǔ xié. nǎi zhì bó wén shū yǔ tuó, tuó shí qí zhǐ, nǎi shì fù wáng shí sòng xiāng zhōng wén shū yě. biǎo wén zì yóu zài yě, ér shū bù kě xiǎo. nǎi qǐng fèi zhǎng fáng dú zhī, yuē:" gào tuó: wǒ dāng cóng fǔ jūn chū àn xíng bù, dāng yǐ bā yuè bā rì rì zhōng shí, wǔ líng chéng nán gōu shuǐ pàn dùn. rǔ shì shí bì wǎng." dào qī, xī jiāng dà xiǎo yú chéng nán dài zhī. xū yú guǒ zhì, dàn wén rén mǎ yǐn yǐn zhī shēng, yì gōu shuǐ, biàn wén yǒu hū shēng yuē:" tuó lái! rǔ dé wǒ suǒ jì lǐ é shū bù yé?" yuē:" jí dé zhī, gù lái zhì cǐ." bó wén yǐ cì hū jiā zhōng dà xiǎo, jiǔ zhī, bēi shāng duàn jué, yuē:" sǐ shēng yì lù, bù néng shù dé rǔ xiāo xī, wú wáng hòu, ér sūn nǎi ěr xǔ dà!" liáng jiǔ, wèi tuó yuē:" lái chūn dà bìng, yǔ cǐ yī wán yào, yǐ tú mén hù, zé pì lái nián yāo lì yǐ." yán qì, hū qù, jìng bù dé jiàn qí xíng. zhì lái chūn, wǔ líng guǒ dà bìng, bái rì jiē jiàn guǐ, wéi bó wén zhī jiā, guǐ bù gǎn xiàng. fèi zhǎng fáng shì yào wán, yuē:" cǐ' fāng xiāng' nǎo yě."
汉建安四年二月,武陵充县妇人李娥,年六十岁,病卒,埋于城外,已十四日。娥比舍有蔡仲,闻娥富,谓殡当有金宝,乃盗发冢求金,以斧剖棺。斧数下,娥于棺中言曰:“蔡仲!汝护我头。”仲惊,遽便出走,会为县吏所见,遂收治。依法,当弃市。娥儿闻母活,来迎出,将娥回去。武陵太守闻娥死复生,召见,问事状。娥对曰:“闻谬为司命所召,到时,得遣出,过西门外,适见外兄刘伯文,惊相劳问,涕泣悲哀。娥语曰:‘伯文!我一日误为所召,今得遣归,既不知道,不能独行,为我得一伴否?又我见召在此,已十余日,形体又为家人所葬埋,归,当那得自出?’伯文曰:‘当为问之。’即遣门卒与尸曹相问:‘司命一日误召武陵女子李娥,今得遣还,娥在此积日,尸丧,又当殡殓,当作何等得出;又女弱,独行,岂当有伴耶?是吾外妹,幸为便安之。”答曰:‘今武陵西界,有男子李黑,亦得遣还,便可为伴。兼敕黑过娥比舍蔡仲,发出娥也。’于是娥遂得出。与伯文别,伯文曰:‘书一封,以与儿佗。’娥遂与黑俱归。事状如此。”太守闻之,慨然叹曰:“天下事真不可知也。”乃表,以为:“蔡仲虽发冢为鬼神所使;虽欲无发,势不得已,宜加宽宥。”诏书报可。太守欲验语虚实,即遣马吏于西界,推问李黑,得之,与黑语协。乃致伯文书与佗,佗识其纸,乃是父亡时送箱中文书也。表文字犹在也,而书不可晓。乃请费长房读之,曰:“告佗:我当从府君出案行部,当以八月八日日中时,武陵城南沟水畔顿。汝是时必往。”到期,悉将大小于城南待之。须臾果至,但闻人马隐隐之声,诣沟水,便闻有呼声曰:“佗来!汝得我所寄李娥书不耶?”曰:“即得之,故来至此。”伯文以次呼家中大小,久之,悲伤断绝,曰:“死生异路,不能数得汝消息,吾亡后,儿孙乃尔许大!”良久,谓佗曰:“来春大病,与此一丸药,以涂门户,则辟来年妖疠矣。”言讫,忽去,竟不得见其形。至来春,武陵果大病,白日皆见鬼,唯伯文之家,鬼不敢向。费长房视药丸,曰:“此‘方相’脑也。”
hàn, chén liú kǎo chéng, shǐ xǔ, zì wēi míng, nián shào shí, cháng bìng, lín sǐ, wèi mǔ yuē:" wǒ sǐ, dāng fù shēng. mái wǒ, yǐ zhú zhàng zhù yú yì shàng, ruò zhàng zhé, jué chū wǒ." jí sǐ, mái zhī zhù, rú qí yán. qī rì, wǎng shì, zhàng guǒ zhé. jí jué chū zhī, yǐ huó. zǒu zhì jǐng shàng, yù, píng fù rú gù. hòu yǔ lín chuán zhì xià pī mài chú, bù shí shòu, yún:" yù guī." rén bù xìn zhī, yuē:" hé yǒu qiān lǐ zàn dé guī yé?" dá yuē:" yī xiǔ biàn hái." jí shū, qǔ bào yǐ wéi yàn. shí yī xiǔ biàn hái, guǒ dé bào. kǎo chéng lìng jiāng xià jiǎ hé zǐ bìng, zài lín lǐ, yù jí zhī xiāo xī, qǐng wǎng shěng zhī. lù yáo sān qiān, zài sù hái bào. kuài jī hè yǔ zì yàn jū, céng dé jí, bù zhī rén, wéi xīn xià wēn, sǐ sān rì, fù sū. yún:" lì rén jiāng shàng tiān, jiàn guān fǔ, rù qū fáng, fáng zhōng yǒu céng jià, qí shàng céng yǒu yìn, zhōng céng yǒu jiàn, shǐ yǔ wéi yì suǒ qǔ ér duǎn bù jí shàng céng, qǔ jiàn yǐ chū mén, lì wèn:' hé dé?' yún:' dé jiàn,' yuē:' hèn bù dé yìn, kě cè bǎi shén, jiàn wéi de shǐ shè gōng ěr.'" jí yù, guǒ yǒu guǐ lái, chēng shè gōng.
汉,陈留考城,史姁,字威明,年少时,尝病,临死,谓母曰:“我死,当复生。埋我,以竹杖柱于瘗上,若杖折,掘出我。”及死,埋之柱,如其言。七日,往视,杖果折。即掘出之,已活。走至井上,浴,平复如故。后与邻船至下邳卖锄,不时售,云:“欲归。”人不信之,曰:“何有千里暂得归耶?”答曰:“一宿便还。”即书,取报以为验。实一宿便还,果得报。考城令江夏●贾和姊病,在邻里,欲急知消息,请往省之。路遥三千,再宿还报。会稽贺瑀、字彦琚,曾得疾,不知人,惟心下温,死三日,复苏。云:“吏人将上天,见官府,入曲房,房中有层架,其上层有印,中层有剑,使瑀惟意所取;而短不及上层,取剑以出门,吏问:‘何得?’云:‘得剑,’曰:‘恨不得印,可策百神,剑惟得使社公耳。’”疾愈,果有鬼来,称社公。
dài yáng, zì guó liú, wú xīng cháng chéng rén, nián shí èr, bìng sǐ. wǔ rì ér sū. shuō:" sǐ shí, tiān shǐ qí jiǔ cáng lì shòu fú lù, gěi lì cóng fān huī, jiāng shàng péng lái kūn lún jī shí tài shì lú héng děng shān, jì ér qiǎn guī" miào jiě zhàn hòu. zhī wú jiāng wáng, tuō bìng bù shì, huán xiāng lǐ, xíng zhì lài xiāng, jīng lǎo zi cí, jiē shì yáng xī sǐ shí suǒ jiàn shǐ chù, dàn bù fù jiàn xī wù ěr. yīn wèn shǒu cáng yīng fèng yuē:" qù èr shí yú nián, cháng yǒu rén chéng mǎ dōng xíng, jīng lǎo jūn cí ér bù xià mǎ, wèi dá qiáo, zhuì mǎ sǐ zhě fǒu?" fèng yán yǒu zhī. suǒ wèn zhī shì, duō yǔ yáng tóng. wú, lín hǎi sōng yáng rén, liǔ róng, cóng wú xiāng zhāng tì zhì yáng zhōu, róng bìng, sǐ chuán zhōng, èr rì, jūn shì yǐ shàng àn. wú yǒu mái zhī zhě, hū rán dà jiào, yán:" rén fù jūn shī! rén fù jūn shī!" shēng shén jī yáng. suì huó. rén wèn zhī. róng yuē:" shàng tiān běi dǒu mén xià zú, jiàn rén fù zhāng tì, yì zhōng dà è, bù jué dà jiào yán. hé yǐ fù jūn shī?" mén xià rén nù róng, chì zhú shǐ qù. róng biàn bù jù, kǒu yú shēng fā yáng ěr. qí rì, tì jí sǐ zhàn. róng zhì jìn yuán dì shí yóu cún.
戴洋,字国流,吴兴长城人,年十二,病死。五日而苏。说:“死时,天使其酒藏吏授符箓,给吏从幡麾,将上蓬莱、昆仑、积石、太室、庐、衡等山,既而遣归、”妙解占候。知吴将亡,托病不仕,还乡里,行至濑乡,经老子祠,皆是洋昔死时所见使处,但不复见昔物耳。因问守藏应凤曰:“去二十余年,尝有人乘马东行,经老君祠而不下马,未达桥,坠马死者否?”凤言有之。所问之事,多与洋同。吴,临海松阳人,柳荣,从吴相张悌至扬州,荣病,死船中,二日,军士已上岸。无有埋之者,忽然大叫,言:“人缚军师!人缚军师!”声甚激扬。遂活。人问之。荣曰:“上天北斗门下卒,见人缚张悌,意中大愕,不觉大叫言。何以缚军师?”门下人怒荣,叱逐使去。荣便怖惧,口余声发扬耳。其日,悌即死战。荣至晋元帝时犹存。
wú guó fù yáng rén mǎ shì fù, xìng jiǎng, cūn rén yīng bìng sǐ zhě, jiǎng zhé huǎng hū shú mián jīng rì, jiàn bìng rén sǐ, rán hòu shěng jué. jué, zé jù shuō. jiā zhōng rén bù xìn zhī. yǔ rén yún:" mǒu zhōng bìng wǒ yù shā zhī, nù qiáng, hún nán shā, wèi jí sǐ. wǒ rù qí jiā nèi, jià shàng yǒu bái mǐ shí biàn, jǐ zhǒng guī, wǒ zàn guò zào xià, xì, bì wú gù fàn wǒ, wǒ dǎ qí jí, shǐ bì dāng shí mèn jué, jiǔ zhī nǎi sū." qí xiōng bìng, zài wū yī rén lìng shā zhī, xiàng qí qǐng qǐ, zhōng bù xià shǒu. xǐng, nǎi yǔ xiōng yún," dāng huó." jìn xián níng èr nián shí èr yuè, láng yá yán jī, zì shì dōu, dé bìng, jiù yī, zhāng cuō zì zhì, sǐ yú zhāng jiā. guān liǎn yǐ jiǔ. jiā rén yíng sàng, zhào měi rào shù mù ér bù kě jiě. rén xián wèi zhī gǎn shāng. yǐn sàng zhě hū diān pú, chēng jī yán yuē:" wǒ shòu mìng wèi yīng sǐ, dàn fú yào tài duō, shāng wǒ wǔ zàng ěr. jīn dāng fù huó, shèn wú zàng yě." qí fù fǔ ér zhù zhī, yuē:" ruò ěr yǒu mìng, dāng fù gēng shēng, qǐ fēi gǔ ròu suǒ yuàn jīn dàn yù huán jiā, bù ěr zàng yě." zhào nǎi jiě. jí huán jiā, qí fù mèng zhī yuē:" wú dāng fù shēng, kě jí kāi guān." fù biàn shuō zhī. qí xī, mǔ jí jiā rén yòu mèng zhī. jí yù kāi guān, ér fù bù tīng qí dì hán, shí shàng shǎo, nǎi kǎi rán yuē:" fēi cháng zhī shì, zì gǔ yǒu zhī jīn líng yì zhì cǐ, kāi guān zhī tòng, shú yǔ bù kāi xiāng fù?" fù mǔ cóng zhī. nǎi gòng fā guān, guǒ yǒu shēng yàn, yǐ shǒu guā guān, zhǐ zhǎo jǐn shāng, rán qì xī shèn wēi, cún wáng bù fēn yǐ, yú shì jí yǐ mián yǐn lì kǒu, néng yàn, suì yǔ chū zhī. jiāng hù lěi yuè, yǐn shí shāo duō, néng kāi mù shì zhān, qū shēn shǒu zú, bù yú rén xiāng dāng, bù néng yán yǔ, yǐn shí suǒ xū, tuō zhī yǐ mèng. rú cǐ zhě shí yú nián. jiā rén pí yú gōng hù, bù fù dé cāo shì hán nǎi qì jué rén shì, gōng qīn shì yǎng, yǐ zhī míng zhōu dǎng. hòu gèng shuāi liè, zú fù huán sǐ yān. yáng hù, nián wǔ suì shí, lìng rǔ mǔ qǔ suǒ nòng jīn huán, rǔ mǔ yuē:" rǔ xiān wú cǐ wù." hù jí yì lín rén lǐ shì dōng yuán sāng shù zhōng, tàn dé zhī. zhǔ rén jīng yuē:" cǐ wú wáng ér suǒ shī wù yě, yún hé chí qù?" rǔ mǔ jù yán zhī. lǐ shì bēi wǎn. shí rén yì zhī.
吴国富阳人马势妇,姓蒋,村人应病死者,蒋辄恍惚熟眠经日,见病人死,然后省觉。觉,则具说。家中人不信之。语人云:“某中病我欲杀之,怒强,魂难杀,未即死。我入其家内,架上有白米(食卞),几种鲑,我暂过灶下,戏,婢无故犯我,我打其脊,使婢当时闷绝,久之乃苏。”其兄病,在乌衣人令杀之,向其请乞,终不下手。醒,乃语兄云,“当活。”晋咸宁二年十二月,琅琊颜畿,字世都,得病,就医,张瑳自治,死于张家。棺敛已久。家人迎丧,旐每绕树木而不可解。人咸为之感伤。引丧者忽颠仆,称畿言曰:“我寿命未应死,但服药太多,伤我五脏耳。今当复活,慎无葬也。”其父拊而祝之,曰:“若尔有命,当复更生,岂非骨肉所愿;今但欲还家,不尔葬也。”旐乃解。及还家,其妇梦之曰:“吾当复生,可急开棺。”妇便说之。其夕,母及家人又梦之。即欲开棺,而父不听;其弟含,时尚少,乃慨然曰:“非常之事,自古有之;今灵异至此,开棺之痛,孰与不开相负?”父母从之。乃共发棺,果有生验,以手刮棺,指爪尽伤,然气息甚微,存亡不分矣,于是急以绵饮沥口,能咽,遂与出之。将护累月,饮食稍多,能开目视瞻,屈伸手足,不与人相当,不能言语,饮食所须,托之以梦。如此者十余年。家人疲于供护,不复得操事;含乃弃绝人事,躬亲侍养,以知名州党。后更衰劣,卒复还死焉。羊祜,年五岁时,令乳母取所弄金镮,乳母曰:“汝先无此物。”祜即诣邻人李氏东垣桑树中,探得之。主人惊曰:“此吾亡儿所失物也,云何持去?”乳母具言之。李氏悲惋。时人异之。
hàn mò, guān zhōng dà luàn, yǒu fā qián hàn gōng rén zhǒng zhě, gōng rén yóu huó, jì chū, píng fù rú jiù. wèi guō hòu ài niàn zhī, lù zhì gōng nèi, cháng zài zuǒ yòu, wèn hàn shí gōng zhōng shì, shuō zhī liǎo liǎo, jiē yǒu cì xù. guō hòu bēng, kū qì guò āi, suì sǐ.
汉末,关中大乱,有发前汉宫人冢者,宫人犹活,既出,平复如旧。魏郭后爱念之,录置宫内,常在左右,问汉时宫中事,说之了了,皆有次绪。郭后崩,哭泣过哀,遂死。
wèi shí tài yuán fā zhǒng, pò guān, guān zhōng yǒu yī shēng fù rén, jiāng chū, yǔ yǔ, shēng rén yě. sòng zhī jīng shī, wèn qí běn shì, bù zhī yě. shì qí zhǒng shàng shù mù, kě sān shí suì, bù zhī cǐ fù rén sān shí suì, cháng shēng yú dì zhōng yé? jiāng yī zhāo chuā shēng, ǒu yǔ fā zhǒng zhě huì yě? jìn shì, dù xī, zì shì gǔ, jiā zàng ér bì wù bù dé chū. hòu shí yú nián, kāi zhǒng fù zàng, ér bì shàng shēng. yún:" qí shǐ rú míng mù. yǒu qǐng, jiàn jué." wèn zhī, zì wèi." dāng yī zài sù ěr." chū bì mái shí, nián shí wǔ liù, jí kāi zhǒng hòu, zī zhì rú gù. gēng shēng shí wǔ liù nián, jià zhī, yǒu zi.
魏时太原发冢,破棺,棺中有一生妇人,将出,与语,生人也。送之京师,问其本事,不知也。视其冢上树木,可三十岁,不知此妇人三十岁,常生于地中耶?将一朝欻生,偶与发冢者会也?晋世,杜锡,字世嘏,家葬而婢误不得出。后十余年,开冢祔葬,而婢尚生。云:“其始如瞑目。有顷,渐觉。”问之,自谓。“当一再宿耳。”初婢埋时,年十五六,及开冢后,姿质如故。更生十五六年,嫁之,有子。
hàn huán dì féng guì rén, bìng wáng líng dì shí yǒu dào zéi fā zhǒng, qī shí yú nián, yán sè rú gù, dàn ròu xiǎo lěng qún zéi gòng jiān tōng zhī, zhì dòu zhēng xiāng shā, rán hòu shì jué. hòu dòu tài hòu jiā bèi zhū, yù yǐ féng guì rén pèi shí xià pī chén gōng dá yì yǐ guì rén suī shì xiān dì suǒ xìng, shī tǐ huì wū, bù yí pèi zhì zūn, nǎi yǐ dòu tài hòu pèi shí.
汉桓帝冯贵人,病亡;灵帝时有盗贼发冢,七十余年,颜色如故,但肉小冷;群贼共奸通之,至斗争相杀,然后事觉。后窦太后家被诛,欲以冯贵人配食下邳陈公达;议以贵人虽是先帝所幸,尸体秽污,不宜配至尊,乃以窦太后配食。
wú sūn xiū shí, shù jiāng yú guǎng líng jué zhū zhǒng, qǔ bǎn, yǐ zhì chéng, suǒ huài shén duō. fù fā yī dà zhǒng, nèi yǒu zhòng gé, hù shàn jiē shū zhuǎn kě kāi bì, sì zhōu wèi jiǎo dào, tōng chē, qí gāo kě yǐ chéng mǎ, yòu zhù tóng rén shù shí, zhǎng wǔ chǐ, jiē dà guān, zhū yī, zhí jiàn, shì liè. líng zuò jiē kè tóng rén. bèi hòu shí bì, yán: diàn zhōng jiàng jūn, huò yán: shì láng, cháng shì. shì gōng hóu zhī zhǒng. pò qí guān, guān zhōng yǒu rén, fā yǐ bān bái, yì guān xiān míng, miàn tǐ rú shēng rén. guān zhōng yún mǔ, hòu chǐ xǔ, yǐ bái yù bì sān shí méi jiè shī. bīng rén niǎn gòng jǔ chū sǐ rén, yǐ yǐ zhǒng bì yǒu yī yù, zhǎng chǐ xǔ, xíng sì dōng guā, cóng sǐ rén huái zhōng tòu chū, duò dì liǎng ěr jí kǒng bí zhōng. jiē yǒu huáng jīn, rú zǎo xǔ dà. hàn guǎng chuān wáng hǎo fā zhǒng. fā luán shū zhǒng, qí guān jiù méng qì, xī huǐ làn wú yú wéi yǒu yī bái hú, jiàn rén jīng zǒu zuǒ yòu zhú zhī, bù dé, jǐ shāng qí zuǒ zú. shì xī, wáng mèng yī zhàng fū, xū méi jǐn bái, lái wèi wáng yuē:" hé gù shāng wú zuǒ zú?" nǎi yǐ zhàng kòu wáng zuǒ zú. wáng jué, zhǒng tòng, jí shēng chuāng, zhì sǐ bù chà.
吴孙休时,戍将于广陵掘诸冢,取版,以治城,所坏甚多。复发一大冢,内有重阁,户扇皆枢转可开闭,四周为徼道,通车,其高可以乘马,又铸铜人数十,长五尺,皆大冠,朱衣,执剑,侍列。灵坐皆刻铜人。背后石壁,言:殿中将军,或言:侍郎,常侍。似公侯之冢。破其棺,棺中有人,发已班白,衣冠鲜明,面体如生人。棺中云母,厚尺许,以白玉璧三十枚借尸。兵人辇共举出死人,以倚冢壁;有一玉,长尺许,形似冬瓜,从死人怀中透出,堕地;两耳及孔鼻中。皆有黄金,如枣许大。汉广川王好发冢。发栾书冢,其棺柩盟器,悉毁烂无余;唯有一白狐,见人惊走;左右逐之,不得,戟伤其左足。是夕,王梦一丈夫,须眉尽白,来谓王曰:“何故伤吾左足?”乃以杖叩王左足。王觉,肿痛,即生疮,至死不差。