chǔ xióng qú zǐ yè xíng jiàn qǐn shí, yǐ wéi fú hǔ, wān gōng shè zhī. méi jīn, shā yǔ. xià shì, zhī qí shí yě. yīn fù shè zhī, shǐ cuī, wú jī. hàn shì fù yǒu lǐ guǎng, wèi yòu běi píng tài shǒu, shè hǔ, dé shí, yì rú zhī. liú xiàng yuē:" chéng zhī zhì yě, ér jīn shí wèi zhī kāi, kuàng yú rén hū! fū chàng ér bù hé, dòng ér bù suí, zhōng bì yǒu bù quán zhě yě. fū bù jiàng xí ér kuāng tiān xià zhě, qiú zhī jǐ yě." chǔ wáng yóu yú yuàn, bái yuán zài yān wáng lìng shàn shè zhě shè zhī, shǐ shù fā, yuán bó shǐ ér xiào nǎi mìng yóu jī, yóu jī fǔ gōng, yuán jí bào mù ér hào. jí liù guó shí, gèng léi wèi wèi wáng yuē:" chén néng wéi xū fā ér xià niǎo." wèi wáng yuē:" rán zé shè kě zhì yú cǐ hū?" léi yuē:" kě." yǒu qǐng wén yàn cóng dōng fāng lái, gèng léi xū fā ér niǎo xià yān. qí jǐng gōng dù yú jiāng yuán zhī hé, yuán xián zuǒ cān, méi zhī. zhòng jiē jīng tì gǔ yě zi yú shì bá jiàn cóng zhī, xié xíng wǔ lǐ, nì xíng sān lǐ, zhì yú dǐ zhù zhī xià, shā zhī, nǎi yuán yě, zuǒ shǒu chí yuán tóu, yòu shǒu bá zuǒ cān, yàn yuè hú yǒng ér chū, yǎng tiān dà hū, shuǐ wèi nì liú sān bǎi bù. guān zhě jiē yǐ wéi hé bó yě.
楚熊渠子夜行见寝石,以为伏虎,弯弓射之。没金,铩羽。下视,知其石也。因复射之,矢摧,无迹。汉世复有李广,为右北平太守,射虎,得石,亦如之。刘向曰:“诚之至也,而金石为之开,况于人乎!夫唱而不和,动而不随,中必有不全者也。夫不降席而匡天下者,求之己也。”楚王游于苑,白猿在焉;王令善射者射之,矢数发,猿搏矢而笑;乃命由基,由基抚弓,猿即抱木而号。及六国时,更羸谓魏王曰:“臣能为虚发而下鸟。”魏王曰:“然则射可至于此乎?”羸曰:“可。”有顷闻雁从东方来,更羸虚发而鸟下焉。齐景公渡于江、沅之河,鼋衔左骖,没之。众皆惊惕;古冶子于是拔剑从之,邪行五里,逆行三里,至于砥柱之下,杀之,乃鼋也,左手持鼋头,右手拔左骖,燕跃鹄踊而出,仰天大呼,水为逆流三百步。观者皆以为河伯也。
chǔ gān jiàng mò yé wèi chǔ wáng zuò jiàn, sān nián nǎi chéng, wáng nù, yù shā zhī. jiàn yǒu cí xióng, qí qī zhòng shēn, dāng chǎn, fū yǔ qī yuē:" wú wèi wáng zuò jiàn, sān nián nǎi chéng wáng nù, wǎng, bì shā wǒ. rǔ ruò shēng zǐ, shì nán, dà, gào zhī yuē:' chū hù, wàng nán shān, sōng shēng shí shàng, jiàn zài qí bèi.'" yú shì jí jiāng cí jiàn wǎng jiàn chǔ wáng. wáng dà nù, shǐ xiāng zhī, jiàn yǒu èr yī xióng, yī cí, cí lái, xióng bù lái. wáng nù, jí shā zhī. mò yé zi míng chì, bǐ hòu zhuàng, nǎi wèn qí mǔ yuē:" wú fù suǒ zài?" mǔ yuē:" rǔ fù wèi chǔ wáng zuò jiàn, sān nián nǎi chéng, wáng nù, shā zhī. qù shí zhǔ wǒ:' yǔ rǔ zi: chū hù, wǎng nán shān, sōng shēng shí shàng, jiàn zài qí bèi.'" yú shì zi chū hù, nán wàng, bú jiàn yǒu shān, dàn dǔ táng qián sōng zhù xià shí dǐ zhī shàng, jí yǐ fǔ pò qí bèi, dé jiàn. rì yè sī yù bào chǔ wáng. wáng mèng jiàn yī ér, méi jiān guǎng chǐ, yán yù bào chóu. wáng jí gòu zhī qiān jīn. ér wén zhī, wáng qù, rù shān, xíng gē. kè yǒu féng zhě. wèi:" zi nián shào. hé kū zhī shén bēi yé:" yuē:" wú gān jiàng mò yé zi yě. chǔ wáng shā wú fù, wú yù bào zhī." kè yuē:" wén wáng gòu zi tóu qiān jīn, jiāng zi tóu yǔ jiàn lái, wèi zi bào zhī." ér yuē:" xìng shèn." jí zì wěn, liǎng shǒu pěng tóu jí jiàn fèng zhī, lì jiāng." kè yuē:" bù fù zi yě." yú shì shī nǎi pū. kè chí tóu wǎng jiàn chǔ wáng, wáng dà xǐ. kè yuē:" cǐ nǎi yǒng shì tóu yě. dāng yú tāng huò zhǔ zhī." wáng rú qí yán. zhǔ tóu sān rì, sān xī, bù làn. tóu chuō chū tāng zhōng, zhì mù dà nù. kè yuē:" cǐ ér tóu bù làn, yuàn wáng zì wǎng lín shì zhī, shì bì làn yě." wáng jí lín zhī. kè yǐ jiàn nǐ wáng, wáng tóu suí duò tāng zhōng kè yì zì nǐ jǐ tóu, tóu fù duò tāng zhōng. sān shǒu jù làn, bù kě shí bié. nǎi fēn qí tāng ròu zàng zhī. gù tōng míng sān wáng mù. jīn zài rǔ nán běi yí chūn xiàn jiè.
楚干将莫邪为楚王作剑,三年乃成,王怒,欲杀之。剑有雌雄,其妻重身,当产,夫语妻曰:“吾为王作剑,三年乃成;王怒,往,必杀我。汝若生子,是男,大,告之曰:‘出户,望南山,松生石上,剑在其背。’”于是即将雌剑往见楚王。王大怒,使相之,剑有二一雄,一雌,雌来,雄不来。王怒,即杀之。莫邪子名赤,比后壮,乃问其母曰:“吾父所在?”母曰:“汝父为楚王作剑,三年乃成,王怒,杀之。去时嘱我:‘语汝子:出户,往南山,松生石上,剑在其背。’”于是子出户,南望,不见有山,但睹堂前松柱下石砥之上,即以斧破其背,得剑。日夜思欲报楚王。王梦见一儿,眉间广尺,言欲报雠。王即购之千金。儿闻之,亡去,入山,行歌。客有逢者。谓:“子年少。何哭之甚悲耶:”曰:“吾干将莫邪子也。楚王杀吾父,吾欲报之。”客曰:“闻王购子头千金,将子头与剑来,为子报之。”儿曰:“幸甚。”即自刎,两手捧头及剑奉之,立僵。”客曰:“不负子也。”于是尸乃仆。客持头往见楚王,王大喜。客曰:“此乃勇士头也。当于汤镬煮之。”王如其言。煮头三日,三夕,不烂。头踔出汤中,踬目大怒。客曰:“此儿头不烂,愿王自往临视之,是必烂也。”王即临之。客以剑拟王,王头随堕汤中;客亦自拟己头,头复堕汤中。三首俱烂,不可识别。乃分其汤肉葬之。故通名三王墓。今在汝南北宜春县界。
hàn wǔ shí, cāng wú jiǎ yōng wèi yù zhāng tài shǒu, yǒu shén shù, chū jiè tǎo zéi, wèi zéi suǒ shā, shī tóu, shàng mǎ huí yíng zhōng, xián zǒu lái shì yōng. yōng xiōng zhōng yǔ yuē:" zhàn bù lì, wèi zéi suǒ shāng. zhū jūn shì yǒu tóu jiā hū? wú tóu jiā hū?" lì tì qì yuē:" yǒu tóu jiā." yōng yuē:" bù rán. wú tóu yì jiā." yán bì, suì sǐ. bó hǎi tài shǒu shǐ liáng zǐ, yī nǚ zǐ, xǔ jià ér bù guǒ, liáng nù, shā zhī, duàn qí tóu ér guī, tóu yú zào xià. yuē" dāng lìng huǒ zàng." tóu yǔ yuē:" shǐ jūn wǒ xiāng cóng, hé tú dāng ěr." hòu mèng jiàn yuē:" hái jūn wù." jué ér dé xī suǒ yǔ xiāng yīng jīn chāi zhī shǔ.
汉武时,苍梧贾雍为豫章太守,有神术,出界讨贼,为贼所杀,失头,上马回营中,咸走来视雍。雍胸中语曰:“战不利,为贼所伤。诸君视有头佳乎?无头佳乎?”吏涕泣曰:“有头佳。”雍曰:“不然。无头亦佳。”言毕,遂死。渤海太守史良姊,一女子,许嫁而不果,良怒,杀之,断其头而归,投于灶下。曰“当令火葬。”头语曰:“使君我相从,何图当尔。”后梦见曰:“还君物。”觉而得昔所与香缨金钗之属。
zhōu líng wáng shí, cháng hóng jiàn shā, shǔ rén yīn cáng qí xuè, sān nián, nǎi huà ér wèi bì. hàn wǔ dì dōng yóu, wèi chū hán gǔ guān, yǒu wù dāng dào, shēn cháng shù zhàng, qí zhuàng xiàng niú, qīng yǎn ér yào jīng, sì zú, rù tǔ, dòng ér bù xǐ. bǎi guān jīng hài. dōng fāng shuò nǎi qǐng yǐ jiǔ guàn zhī. guàn zhī shù shí hú, ér wù xiāo. dì wèn qí gù. dá yuē:" cǐ míng wéi huàn yōu qì zhī suǒ shēng yě. cǐ bì shì qín zhī yù dì, bù rán, zé zuì rén tú zuò zhī suǒ jù. fū jiǔ wàng yōu, gù néng xiāo zhī yě." dì yuē:" xū! bó wù zhī shì, zhì yú cǐ hū!"
周灵王时,苌弘见杀,蜀人因藏其血,三年,乃化而为碧。汉武帝东游,未出函谷关,有物当道,身长数丈,其状象牛,青眼而曜睛,四足,入土,动而不徙。百官惊骇。东方朔乃请以酒灌之。灌之数十斛,而物消。帝问其故。答曰:“此名为患忧气之所生也。此必是秦之狱地,不然,则罪人徒作之所聚。夫酒忘忧,故能消之也。”帝曰:“吁!博物之士,至于此乎!”
hòu hàn, liàng fǔ, zì hàn rú, guǎng hàn xīn dū rén, shǎo gěi zuǒ lì, jiāng shuǐ bù jiāo, wèi cóng shì, dà xiǎo bì jǔ, jùn xiàn liǎn shǒu. shí xià kū hàn, tài shǒu zì pù zhōng tíng, ér yǔ bù jiàng fǔ yǐ wǔ guān yuàn chū dǎo shān chuān, zì shì yuē:" fǔ wèi jùn gǔ gōng, bù néng jìn jiàn, nà zhōng, jiàn xián, tuì è, hé diào bǎi xìng zhì lìng tiān dì fǒu gé, wàn wù kū jiāo, bǎi xìng yóng yóng, wú suǒ kòng sù, jiù jǐn zài fǔ. jīn jùn tài shǒu nèi xǐng zé jǐ, zì pù zhōng tíng, shǐ fǔ xiè zuì, wèi mín qí fú jīng chéng kěn dào, wèi yǒu gǎn chè, fǔ jīn gǎn zì shì: ruò zhì rì zhōng wú yǔ, qǐng yǐ shēn sāi wú zhuàng." nǎi jī xīn chái, jiāng zì fén yān. zhì rì zhōng shí, shān qì zhuǎn hēi, qǐ léi, yǔ dà zuò, yī jùn zhān rùn. shì yǐ cǐ chēng qí zhì chéng.
后汉,谅辅,字汉儒,广汉新都人,少给佐吏,浆水不交,为从事,大小毕举,郡县敛手。时夏枯旱,太守自曝中庭,而雨不降;辅以五官掾出祷山川,自誓曰:“辅为郡股肱,不能进谏,纳忠,荐贤,退恶,和调百姓;至令天地否隔,万物枯焦,百姓喁喁,无所控诉,咎尽在辅。今郡太守内省责己,自曝中庭,使辅谢罪,为民祈福;精诚恳到,未有感彻,辅今敢自誓:若至日中无雨,请以身塞无状。”乃积薪柴,将自焚焉。至日中时,山气转黑,起雷,雨大作,一郡沾润。世以此称其至诚。
hé chǎng wú jùn rén, shǎo hǎo dào yì, yǐn jū, lǐ yǐ dà hàn, mín wù qiáo cuì, tài shǒu qìng hóng qiǎn hù cáo yuàn zhì yè, fèng yìn shòu, fán shǒu wú xī. chǎng bù shòu. tuì, tàn ér yán yuē:" jùn jiè yǒu zāi, ān néng dé huái dào!" yīn bá shè zhī xiàn, zhù míng xīng wū zhōng, huáng yuán xiāo sǐ, chǎng jí dùn qù. hòu jǔ fāng zhèng bó shì, jiē bù jiù, zú yú jiā.
何敞吴郡人,少好道艺,隐居,里以大旱,民物憔悴,太守庆洪遣户曹掾致谒,奉印绶,烦守无锡。敞不受。退,叹而言曰:“郡界有灾,安能得怀道!”因跋涉之县,驻明星屋中,蝗蝝消死,敞即遁去。后举方正博士,皆不就,卒于家。
hòu hàn, xú xǔ, zì jìng qīng, wú yóu quán rén, shǎo wèi yù lì, zhí fǎ xiáng píng. wèi xiǎo huáng lìng shí, shǔ xiàn dà huáng, yě wú shēng cǎo, guò xiǎo huáng jiè, fēi shì, bù jí. cì shǐ xíng bù zé xǔ bù zhì. xǔ qì guān, huáng yīng shēng ér zhì. cì shǐ xiè lìng hái sì shě, huáng jí fēi qù.
后汉,徐栩,字敬卿,吴由拳人,少为狱吏,执法详平。为小黄令时,属县大蝗,野无生草,过小黄界,飞逝,不集。刺史行部责栩不治。栩弃官,蝗应声而至。刺史谢令还寺舍,蝗即飞去。
wáng yè, zì zi xiāng, hàn hé dì shí wéi jīng zhōu cì shǐ, měi chū xíng bù, mù yù zhāi sù, yǐ qí yú tiān dì, dāng qǐ zuǒ yú xīn, wú shǐ yǒu wǎng bǎi xìng. zài zhōu qī nián, huì fēng dà xíng, kē tè bù zuò, shān wú chái láng. zú yú xiāng jiāng, yǒu èr bái hǔ, dī tóu, yè wěi, sù wèi qí cè. jí sàng qù, hǔ yú zhōu jìng, hū rán bú jiàn. mín gòng wèi lì bēi, hào yuē: xiāng jiāng bái hǔ mù.
王业,字子香,汉和帝时为荆州刺史,每出行部,沐浴斋素,以祈于天地,当启佐愚心,无使有枉百姓。在州七年,惠风大行,苛慝不作,山无豺狼。卒于湘江,有二白虎,低头,曳尾,宿卫其侧。及丧去,虎踰州境,忽然不见。民共为立碑,号曰:湘江白虎墓。
wú shí, gé zuò wèi héng yáng tài shǒu, jùn jìng yǒu dà chá héng shuǐ, néng wéi yāo guài, bǎi xìng wèi lì miào, xíng lǚ dǎo sì, chá nǎi shěn méi, bù zhě, chá fú, zé chuán wèi zhī pò huài. zuò jiāng qù guān, nǎi dà jù fǔ jīn, jiāng qù mín lèi. míng rì, dāng zhì, qí yè wén jiāng zhōng xiōng xiōng yǒu rén shēng, wǎng shì zhī, chá nǎi yí qù, yán liú xià shù lǐ, zhù wān zhōng. zì cǐ xíng zhě wú fù shěn fù zhī huàn. héng yáng rén wéi zuò lì bēi, yuē" zhèng dé qí ráng, shén mù wèi yí."
吴时,葛祚为衡阳太守,郡境有大槎横水,能为妖怪,百姓为立庙,行旅祷祀,槎乃沈没,不者,槎浮,则船为之破坏。祚将去官,乃大具斧斤,将去民累。明日,当至,其夜闻江中汹汹有人声,往视之,槎乃移去,沿流下数里,驻湾中。自此行者无复沈覆之患。衡阳人为祚立碑,曰“正德祈禳,神木为移。”
zēng zǐ cóng zhòng ní zài chǔ, ér xīn dòng, cí guī, wèn mǔ, mǔ yuē:" sī ěr, niè zhǐ." kǒng zǐ yuē:" zēng shēn zhī xiào, jīng gǎn wàn lǐ."
曾子从仲尼在楚,而心动,辞归,问母,母曰:“思尔,啮指。”孔子曰:“曾参之孝,精感万里。”
zhōu chàng, xìng rén cí, shǎo zhì xiào, dú yǔ mǔ jū, měi chū rù, mǔ yù hū zhī, cháng zì niè qí shǒu, chàng jí jué shǒu tòng ér zhì. zhì zhōng cóng shì wèi zhī xìn. hòu chàng zài tián, shǐ mǔ niè shǒu, ér chàng jí guī. yuán chū èr nián, wèi hé nán yǐn, shí xià dà hàn, jiǔ dǎo wú yīng chàng shōu zàng luò yáng chéng páng kè sǐ hái gǔ wàn yú, wèi lì yì zhǒng, yìng shí shù yǔ.
周畅,性仁慈,少至孝,独与母居,每出入,母欲呼之,常自啮其手,畅即觉手痛而至。治中从事未之信。候畅在田,使母啮手,而畅即归。元初二年,为河南尹,时夏大旱,久祷无应;畅收葬洛阳城旁客死骸骨万余,为立义冢,应时澍雨。
wáng xiáng, zì xiū zhēng, láng yá rén, xìng zhì xiào, zǎo sàng qīn, jì mǔ zhū shì bù cí, shù zèn zhī, yóu shì shī ài yú fù. měi shǐ sǎo chú niú xià. fù mǔ yǒu jí, yī bù jiě dài. mǔ cháng yù shēng yú, shí tiān hán, bīng dòng, xiáng jiě yī jiāng pōu bīng qiú zhī, bīng hū zì jiě, shuāng lǐ yuè chū, chí zhī ér guī. mǔ yòu sī huáng què zhì, fù yǒu huáng què shù shí, rù qí mù, fù yǐ gōng mǔ. xiāng lǐ jīng tàn, yǐ wéi xiào gǎn suǒ zhì.
王祥,字休征,琅邪人,性至孝,早丧亲,继母朱氏不慈,数谮之,由是失爱于父。每使扫除牛下。父母有疾,衣不解带。母常欲生鱼,时天寒,冰冻,祥解衣将剖冰求之,冰忽自解,双鲤跃出,持之而归。母又思黄雀炙,复有黄雀数十,入其幙,复以供母。乡里惊叹,以为孝感所致。
wáng yán, xìng zhì xiào jì mǔ bo shì, cháng shèng dōng sī shēng yú, chì yán qiú ér bù huò, zhàng zhī liú xiě yán xún fén kòu líng ér kū, hū yǒu yī yú, zhǎng wǔ chǐ, yuè chū bīng shàng, yán qǔ yǐ jìn mǔ. bo shì shí zhī, jī rì bù jìn. yú shì xīn wù, fǔ yán rú jǐ zi.
王延,性至孝;继母卜氏,尝盛冬思生鱼,敕延求而不获,杖之流血;延寻汾叩凌而哭,忽有一鱼,长五尺,跃出冰上,延取以进母。卜氏食之,积日不尽。于是心悟,抚延如己子。
chǔ liáo, zǎo shī mǔ, shì hòu mǔ zhì xiào, mǔ huàn yōng zhǒng, xíng róng rì cuì, liáo zì xú xú shǔn zhī, xuè chū, dài yè jí dé ān qǐn. nǎi mèng yī xiǎo ér, yǔ mǔ yuē:" ruò dé lǐ yú shí zhī, qí bìng jí chà, kě yǐ yán shòu. bù rán, bù jiǔ sǐ yǐ." mǔ jué ér gào liáo, shí shí èr yuè, bīng dòng, liáo nǎi yǎng tiān tàn qì, tuō yī shàng bīng, wò zhī. yǒu yī tóng zǐ, jué liáo wò chù, bīng hū zì kāi, yī shuāng lǐ yú yuè chū. liáo jiāng guī fèng qí mǔ, bìng jí yù. shòu zhì yī bǎi sān shí sān suì. gài zhì xiào gǎn tiān shén, zhāo yīng rú cǐ. cǐ yǔ wáng xiáng, wáng yán shì tóng.
楚僚,早失母,事后母至孝,母患痈肿,形容日悴,僚自徐徐吮之,血出,迨夜即得安寝。乃梦一小儿,语母曰:“若得鲤鱼食之,其病即差,可以延寿。不然,不久死矣。”母觉而告僚,时十二月,冰冻,僚乃仰天叹泣,脱衣上冰,卧之。有一童子,决僚卧处,冰忽自开,一双鲤鱼跃出。僚将归奉其母,病即愈。寿至一百三十三岁。盖至孝感天神,昭应如此。此与王祥,王延事同。
shèng yàn, zì wēng zi, guǎng líng rén, mǔ wáng shì, yīn jí shī míng, yàn gōng zì shì yǎng. mǔ shí, bì zì bǔ zhī. mǔ jí, jì jiǔ, zhì yú bì shǐ shù jiàn chuí tà, bì fèn hèn, wén yàn zàn xíng, qǔ qí cáo zhì yí zhī. mǔ shí, yǐ wéi měi, rán yí shì yì wù, mì cáng yǐ shì yàn. yàn jiàn zhī, bào mǔ tòng kū, jué ér fù sū. mǔ mù huò rán jí kāi, yú cǐ suì yù.
盛彦,字翁子,广陵人,母王氏,因疾失明,彦躬自侍养。母食,必自哺之。母疾,既久,至于婢使数见捶挞,婢忿恨,闻彦蹔行,取蛴螬炙饴之。母食,以为美,然疑是异物,密藏以示彦。彦见之,抱母恸哭,绝而复苏。母目豁然即开,于此遂愈。
yán hán, yǔ hóng dōu, cì sǎo fán shì, yīn jí shī míng, yī rén shū fāng, xū rán shé dǎn, ér xún qiú bèi zhì, wú yóu de zhī. hán yōu tàn lěi shí, cháng zhòu dú zuò, hū yǒu yī qīng yī tóng zǐ, nián kě shí sān sì, chí yī qīng náng shòu hán, hán kāi shì, nǎi shé dǎn yě. tóng zǐ qūn xún chū hù, huà chéng qīng niǎo fēi qù. dé dǎn, yào chéng, sǎo bìng jí yù.
颜含,宇弘都,次嫂樊氏,因疾失明,医人疏方,须蚺蛇胆,而寻求备至,无由得之。含忧叹累时,尝昼独坐,忽有一青衣童子,年可十三四,持一青囊授含,含开视,乃蛇胆也。童子逡巡出户,化成青鸟飞去。得胆,药成,嫂病即愈。
guō jù, lóng lǜ rén yě, yī yún hé nèi wēn rén, xiōng dì sān rén, zǎo sàng fù, lǐ bì, èr dì qiú fēn, yǐ qián èr qiān wàn, èr dì gè qǔ qiān wàn, jù dú yǔ mǔ jū kè shè, fū fù yōng lìn yǐ gěi gōng yǎng. jū yǒu qǐng, qī chǎn nán, jù niàn jǔ ér fáng shì qīn, yī yě lǎo rén dé shí, xǐ fēn ér sūn, jiǎn zhuàn, èr yě nǎi yú yě záo dì, yù mái ér, dé shí gài, xià yǒu huáng jīn yī fǔ, zhōng yǒu dān shū, yuē:" xiào zǐ guō jù, huáng jīn yī fǔ, yǐ yòng cì rǔ." yú shì míng zhèn tiān xià.
郭巨,隆虑人也,一云河内温人,兄弟三人,早丧父,礼毕,二弟求分,以钱二千万,二弟各取千万,巨独与母居客舍,夫妇佣赁以给公养。居有顷,妻产男,巨念举儿妨事亲,一也;老人得食,喜分儿孙,减馔,二也;乃于野凿地,欲埋儿,得石盖,下有黄金一釜,中有丹书,曰:“孝子郭巨,黄金一釜,以用赐汝。”于是名振天下。
xīn xīng liú yīn, zì cháng shèng, qī suì sàng fù, āi huǐ guò lǐ, fú sāng sān nián, wèi cháng jiàn chǐ. shì zēng zǔ mǔ wáng shì, cháng yè mèng rén wèi zhī yuē:" xī lí xià yǒu sù." wù ér jué zhī, dé sù shí wǔ zhōng, míng yuē:" qī nián sù bǎi shí, yǐ cì xiào zǐ liú yīn." zì shì shí zhī qī suì, fāng jǐn. jí wáng shì zú, fū fù huǐ jí, jī zhì miè xìng. shí jiù zài bìn, ér xī lín shī huǒ, fēng shì shén měng, yīn fū fù kòu bìn hào kū, huǒ suì miè. hòu yǒu èr bái jiū lái cháo qí shù tíng.
新兴刘殷,字长盛,七岁丧父,哀毁过礼,服丧三年,未尝见齿。事曾祖母王氏,尝夜梦人谓之曰:“西篱下有粟。”寤而掘之,得粟十五钟,铭曰:“七年粟百石,以赐孝子刘殷。”自是食之七岁,方尽。及王氏卒,夫妇毁瘠,几至灭性。时柩在殡,而西邻失火,风势甚猛,殷夫妇叩殡号哭,火遂灭。后有二白鸠来巢其树庭。
yáng gōng bó, yōng luò yáng xiàn rén yě, běn yǐ kuài mài wèi yè, xìng dǔ xiào, fù mǔ wáng, zàng wú zhōng shān, suì jiā yān. shān gāo bā shí lǐ, shàng wú shuǐ, gōng jí shuǐ zuò yì jiāng yú bǎn tóu, xíng zhě jiē yǐn zhī. sān nián, yǒu yī rén jiù yǐn, yǐ yī dòu shí zǐ yǔ zhī, shǐ zhì gāo píng hǎo dì yǒu shí chù zhǒng zhī, yún:" yù dāng shēng qí zhōng," yáng gōng wèi qǔ, yòu yǔ yún:" rǔ hòu dāng de hǎo fù." yǔ bì, bú jiàn. nǎi zhǒng qí shí, shù suì, shí shí wǎng shì, jiàn yù zǐ shēng shí shàng, rén mò zhī yě. yǒu xú shì zhě, yòu běi píng zhe xìng nǚ, shén yǒu xíng, shí rén qiú, duō bù xǔ gōng nǎi shì qiú xú shì, xú shì xiào yǐ wéi kuáng, yīn xì yún:" dé bái bì yī shuāng lái, dāng tīng wèi hūn." gōng zhì suǒ zhǒng yù tián zhōng, dé bái bì wǔ shuāng, yǐ pìn. xú shì dà jīng, suì yǐ nǚ qī gōng. tiān zǐ wén ér yì zhī, bài wèi dài fū. nǎi yú zhǒng yù chù sì jiǎo, zuò dà shí zhù, gè yī zhàng, zhōng yāng yī qǐng dì míng yuē" yù tián."
杨公伯,雍雒阳县人也,本以侩卖为业,性笃孝,父母亡,葬无终山,遂家焉。山高八十里,上无水,公汲水作义浆于阪头,行者皆饮之。三年,有一人就饮,以一斗石子与之,使至高平好地有石处种之,云:“玉当生其中,”杨公未娶,又语云:“汝后当得好妇。”语毕,不见。乃种其石,数岁,时时往视,见玉子生石上,人莫知也。有徐氏者,右北平着姓女,甚有行,时人求,多不许;公乃试求徐氏,徐氏笑以为狂,因戏云:“得白璧一双来,当听为婚。”公至所种玉田中,得白璧五双,以聘。徐氏大惊,遂以女妻公。天子闻而异之,拜为大夫。乃于种玉处四角,作大石柱,各一丈,中央一顷地名曰“玉田。”
héng nóng, zì piāo qīng, dōng píng rén yě. shǎo gū, shì jì mǔ zhì xiào. cháng sù yú tā shě, zhí léi fēng, pín mèng hǔ niè qí zú, nóng hū qī xiāng chū yú tíng, kòu tóu sān xià. wū hū rán ér huài, yā sǐ zhě sān shí yú rén, wéi nóng fū qī huò miǎn.
衡农,字剽卿,东平人也。少孤,事继母至孝。常宿于他舍,值雷风,频梦虎啮其足,农呼妻相出于庭,叩头三下。屋忽然而坏,压死者三十余人,唯农夫妻获免。
luó wēi, zì dé rén, bā suì sàng fù, shì mǔ xìng zhì xiào, mǔ nián qī shí, tiān dà hán, cháng yǐ shēn zì wēn xí ér hòu shòu qí chù. wáng póu, zì wěi yuán, chéng yáng yíng líng rén yě. fù yí, wéi wén dì suǒ shā. póu lú yú mù cè, dàn xī cháng zhì mù suǒ bài guì, pān bǎi bēi hào, tì qì zhe shù, shù wèi zhī kū. mǔ xìng wèi léi, mǔ méi, měi léi, zhé dào mù yuē:" póu zài cǐ." zhèng hóng qiān lín huái tài shǒu, jùn mín xú xiàn zài sàng, zhì āi, yǒu bái jiū cháo hù cè. hóng jǔ wèi xiào lián. cháo tíng chēng wéi" bái jiū láng."
罗威,字德仁,八岁丧父,事母性至孝,母年七十,天大寒,常以身自温席而后授其处。王裒,字伟元,城阳营陵人也。父仪,为文帝所杀。裒庐于墓侧,旦夕常至墓所拜跪,攀柏悲号,涕泣着树,树为之枯。母性畏雷,母没,每雷,辄到墓曰:“裒在此。”郑弘迁临淮太守,郡民徐宪在丧,致哀,有白鸠巢户侧。弘举为孝廉。朝廷称为“白鸠郎。”
hàn shí, dōng hǎi xiào fù yǎng gū shén jǐn, gū yuē:" fù yǎng wǒ qín kǔ, wǒ yǐ lǎo, hé xī yú nián, jiǔ lěi nián shǎo." suì zì yì sǐ. qí nǚ gào guān yún:" fù shā wǒ mǔ." guān shōu, xì zhī. kǎo lüè dú zhì, xiào fù bù kān kǔ chǔ, zì wū fú zhī. shí yú gōng wèi yù lì, yuē:" cǐ fù yǎng gū shí yú nián, yǐ xiào wén chè, bì bù shā yě." tài shǒu bù tīng. yú gōng zhēng bù de lǐ, bào qí yù cí kū yú fǔ ér qù. zì hòu jùn zhōng kū hàn, sān nián bù yǔ. hòu tài shǒu zhì, yú gōng yuē:" xiào fù bù dàng sǐ, qián tài shǒu wǎng shā zhī, jiù dāng zài cǐ." tài shǒu shí shí shēn jì xiào fù zhǒng, yīn biǎo qí mù, tiān lì yǔ, suì dà shú. zhǎng lǎo chuán yún:" xiào fù míng zhōu qīng, qīng jiāng sǐ, chē zài shí zhàng zhú gān, yǐ xuán wǔ fān, lì shì yú zhòng yuē:' qīng ruò yǒu zuì, yuàn shā, xuè dāng shùn xià qīng ruò wǎng sǐ, xuè dāng nì liú.' jì xíng xíng yǐ, qí xuè qīng huáng yuán fān zhú ér shàng, jí biāo, yòu yuán fān ér xià yún."
汉时,东海孝妇养姑甚谨,姑曰:“妇养我勤苦,我已老,何惜余年,久累年少。”遂自缢死。其女告官云:“妇杀我母。”官收,系之。拷掠毒治,孝妇不堪苦楚,自诬服之。时于公为狱吏,曰:“此妇养姑十余年,以孝闻彻,必不杀也。”太守不听。于公争不得理,抱其狱词哭于府而去。自后郡中枯旱,三年不雨。后太守至,于公曰:“孝妇不当死,前太守枉杀之,咎当在此。”太守实时身祭孝妇冢,因表其墓,天立雨,岁大熟。长老传云:“孝妇名周青,青将死,车载十丈竹竿,以悬五旛,立誓于众曰:‘青若有罪,愿杀,血当顺下;青若枉死,血当逆流。’既行刑已,其血青黄缘旛竹而上,极标,又缘旛而下云。”
qián wéi shū xiān ní hé, qí nǚ míng xióng, yǒng jiàn sān nián, ní hé wèi xiàn gōng cáo, xiàn zhǎng zhào zhǐ qiǎn ní hé bài xí, yè bā jùn tài shǒu, yǐ shí yuè chéng chuán, yú chéng tuān duò shuǐ sǐ, shī sàng bù dé. xióng āi tòng hào táo, mìng bù tú cún, gào dì xián jí fū rén, lìng qín mì fù shī, ruò qiú bù dé, wú yù zì shěn mì zhī. shí xióng nián èr shí qī, yǒu zǐ nán gòng, nián wǔ suì, shì, nián sān suì, nǎi gè zuò xiù xiāng náng yī méi, shèng yǐ jīn zhū, huán, yù yīng èr zi, āi háo zhī shēng, bù jué yú kǒu, kūn zú sī yōu. zhì shí èr yuè shí wǔ rì, fù sāng bù dé, xióng chéng xiǎo chuán yú fù duò chù, kū qì shù shēng, jìng zì tóu shuǐ zhōng, xuán liú méi dǐ. jiàn mèng gào dì yún:" zhì èr shí yī rì, yǔ fù jù chū." zhì qī, rú mèng, yǔ fù xiāng chí bìng fú chū jiāng. xiàn zhǎng biǎo yán jùn tài shǒu, sù dēng chéng shàng shàng shū, nǎi qiǎn hù cáo yuàn wèi xióng lì bēi, tú xiàng qí xíng, lìng zhī zhì xiào.
犍为叔先泥和,其女名雄,永建三年,泥和为县功曹,县长赵祉遣泥和拜檄,谒巴郡太守,以十月乘船,于城湍堕水死,尸丧不得。雄哀恸号咷,命不图存,告弟贤及夫人,令勤觅父尸,若求不得,吾欲自沈觅之。时雄年二十七,有子男贡,年五岁,贳,年三岁,乃各作绣香囊一枚,盛以金珠,环,预婴二子,哀号之声,不绝于口,昆族私忧。至十二月十五日,父丧不得,雄乘小船于父堕处,哭泣数声,竟自投水中,旋流没底。见梦告弟云:“至二十一日,与父俱出。”至期,如梦,与父相持幷浮出江。县长表言郡太守,肃登承上尚书,乃遣户曹掾为雄立碑,图象其形,令知至孝。
hé nán lè yáng zǐ zhī qī zhě, bù zhī hé shì zhī nǚ yě. gōng qín yǎng gū. cháng yǒu tā shě jī, miù rù yuán zhōng, gū dào shā ér shí zhī. qī duì jī bù shí ér qì. gū guài wèn qí gù. qī yuē:" zì shāng jū pín, shǐ shí yǒu tā ròu." gū jìng qì zhī. hòu dào yǒu yù fàn zhī zhě, nǎi xiān jié qí gū, qī wén, cāo dāo ér chū. dào yuē:" shì rǔ dāo. cóng wǒ zhě, kě quán bù cóng wǒ zhě, zé shā rǔ gū." qī yǎng tiān ér tàn, wěn jǐng ér sǐ. dào yì bù shā gū. tài shǒu wén zhī, bǔ shā dào zéi, cì qī jiān bó, yǐ lǐ zàng zhī.
河南乐羊子之妻者,不知何氏之女也。躬勤养姑。尝有他舍鸡,谬入园中,姑盗杀而食之。妻对鸡不食而泣。姑怪问其故。妻曰:“自伤居贫,使食有他肉。”姑竟弃之。后盗有欲犯之者,乃先劫其姑,妻闻,操刀而出。盗曰:“释汝刀。从我者,可全;不从我者,则杀汝姑。”妻仰天而叹,刎颈而死。盗亦不杀姑。太守闻之,捕杀盗贼,赐妻缣帛,以礼葬之。
yǔ gǔn, zì shū bāo, xián níng zhōng dà yì, èr xiōng jù wáng, cì xiōng pí fù dài, lì qì fāng shèng, fù mǔ zhū dì jiē chū cì yú wài, gǔn dú liú, bù qù. zhū fù xiōng qiáng zhī, nǎi yuē:" gǔn xìng bù wèi bìng." suì qīn zì fú chí, zhòu yè bù mián. jiān fù fǔ jiù āi lín bù chuò. rú cǐ shí yú xún, yì shì jì tuì, jiā rén nǎi fǎn. pí bìng dé chà, gǔn yì wú yàng.
庾衮,字叔褒,咸宁中大疫,二兄俱亡,次兄毗复殆,疠气方盛,父母诸弟皆出次于外,衮独留,不去。诸父兄强之,乃曰:“衮性不畏病。”遂亲自扶持,昼夜不眠。间复抚柩哀临不辍。如此十余旬,疫势既退,家人乃返。毗病得差,衮亦无恙。
sòng kāng wáng shè rén hán píng qǔ qī hé shì, měi, kāng wáng duó zhī. píng yuàn, wáng qiú zhī, lùn wèi chéng dàn. qī mì yí píng shū, móu qí cí yuē:" qí yǔ yín yín, hé dà shuǐ shēn, rì chū dāng xīn." jì ér wáng dé qí shū, yǐ shì zuǒ yòu, zuǒ yòu mò jiě qí yì. chén sū hè duì yuē:" qí yǔ yín yín, yán chóu qiě sī yě. hé dà shuǐ shēn, bù dé wǎng lái yě. rì chū dāng xīn, xīn yǒu sǐ zhì yě." é ér píng nǎi zì shā. qí qī nǎi yīn fǔ qí yī, wáng yǔ zhī dēng tái, qī suì zì tóu tái, zuǒ yòu lǎn zhī, yī bù zhōng shǒu ér sǐ. yí shū yú dài yuē:" wáng lì qí shēng, qiè lì qí sǐ, yuàn yǐ shī gǔ cì píng hé zàng." wáng nù, fú tīng, shǐ lǐ rén mái zhī, zhǒng xiāng wàng yě. wáng yuē:" ěr fū fù xiāng ài bù yǐ, ruò néng shǐ zhǒng hé, zé wú fú zǔ yě." sù xī zhī jiān, biàn yǒu dà zǐ mù, shēng yú èr zhǒng zhī duān, xún rì ér dà yíng bào, qū tǐ xiāng jiù, gēn jiāo yú xià, zhī cuò yú shàng. yòu yǒu yuān yāng, cí xióng gè yī, héng qī shù shàng, chén xī bù qù, jiāo jǐng bēi míng, yīn shēng gǎn rén. sòng rén āi zhī, suì hào qí mù yuē" xiāng sī shù."" xiāng sī" zhī míng, qǐ yú cǐ yě. nán rén wèi: cǐ qín jí hán píng fū fù zhī jīng hún. jīn suī yáng yǒu hán píng chéng, qí gē yáo zhì jīn yóu cún.
宋康王舍人韩凭娶妻何氏,美,康王夺之。凭怨,王囚之,论为城旦。妻密遗凭书,缪其辞曰:“其雨淫淫,河大水深,日出当心。”既而王得其书,以示左右,左右莫解其意。臣苏贺对曰:“其雨淫淫,言愁且思也。河大水深,不得往来也。日出当心,心有死志也。”俄而凭乃自杀。其妻乃阴腐其衣,王与之登台,妻遂自投台,左右揽之,衣不中手而死。遗书于带曰:“王利其生,妾利其死,愿以尸骨赐凭合葬。”王怒,弗听,使里人埋之,冢相望也。王曰:“尔夫妇相爱不已,若能使冢合,则吾弗阻也。”宿昔之间,便有大梓木,生于二冢之端,旬日而大盈抱,屈体相就,根交于下,枝错于上。又有鸳鸯,雌雄各一,恒栖树上,晨夕不去,交颈悲鸣,音声感人。宋人哀之,遂号其木曰“相思树。”“相思”之名,起于此也。南人谓:此禽即韩凭夫妇之精魂。今睢阳有韩凭城,其歌谣至今犹存。
hàn mò líng yáng jùn tài shǒu shǐ mǎn, yǒu nǚ, yuè mén xià shū zuǒ nǎi mì shǐ shì bì qǔ shū zuǒ guàn shǒu cán shuǐ yǐn zhī, suì yǒu rèn. yǐ ér shēng zǐ, zhì néng xíng, tài shǒu lìng bào ér chū, shǐ qiú qí fù. ér pú fú zhí rù shū zuǒ huái zhōng. shū zuǒ tuī zhī pū dì, huà wéi shuǐ. qióng wèn zhī, jù shěng qián shì, suì yǐ nǚ qī shū zuǒ.
汉末零阳郡太守史满,有女,悦门下书佐;乃密使侍婢取书佐盥手残水饮之,遂有妊。已而生子,至能行,太守令抱儿出,使求其父。儿匍匐直入书佐怀中。书佐推之仆地,化为水。穷问之,具省前事,遂以女妻书佐。
pó yáng xī yǒu wàng fū gāng. xī xiàn rén chén míng yǔ méi shì wèi hūn, wèi chéng, ér yāo mèi zhà yíng fù qù. míng yì bo zhě, jué yún:" xíng xī běi wǔ shí lǐ qiú zhī." míng rú yán, jiàn yī dà xué, shēn suì wú dǐ. yǐ shéng xuán rén, suì dé qí fù. nǎi lìng fù xiān chū, ér míng suǒ jiāng lín rén qín wén, suì bù qǔ míng. qí fù nǎi zì shì zhí zhì dēng cǐ gāng shǒu ér wàng qí fū, yīn yǐ míng yān. hòu hàn, nán kāng dèng yuán yì, fù bó kǎo, wèi shàng shū pú yè, yuán yì huán xiāng lǐ, qī liú shì gū, shén jǐn. gū zēng zhī, yōu bì kōng shì, jié qí yǐn shí, léi lù, rì kùn, zhōng wú yuàn yán. shí bó kǎo guài ér wèn zhī, yuán yì zǐ lǎng, shí fāng shù suì, yán:" mǔ bù bìng, dàn kǔ jī ěr." bó kǎo liú tì yuē:" hé yì qīn gū fǎn wèi cǐ huò!" yí guī jiā, gèng jià, wèi huá zhòng qī. zhòng wèi jiāng zuò dà jiàng, qī chéng cháo chē chū, yuán yì yú lù páng guān zhī, wèi rén yuē:" cǐ wǒ gù fù, fēi yǒu tā guò, jiā fū rén yù zhī shí kù, běn zì xiāng guì." qí zi lǎng, shí wéi láng, mǔ yǔ shū, jiē bù dá, yǔ yī shang, zhé yǐ shāo zhī. mǔ bù yǐ jiè yì. mǔ yù jiàn zhī, nǎi zhì qìng jia lǐ shì táng shàng, lìng rén yǐ tā cí qǐng lǎng. lǎng zhì, jiàn mǔ, zài bài tì qì, yīn qǐ chū. mǔ zhuī wèi zhī yuē:" wǒ jǐ sǐ. zì wèi rǔ jiā suǒ qì, wǒ hé zuì guò, nǎi rú cǐ yé!" yīn cǐ suì jué.
鄱阳西有望夫冈。昔县人陈明与梅氏为婚,未成,而妖魅诈迎妇去。明诣卜者,决云:“行西北五十里求之。”明如言,见一大穴,深邃无底。以绳悬人,遂得其妇。乃令妇先出,而明所将邻人秦文,遂不取明。其妇乃自誓执志登此冈首而望其夫,因以名焉。后汉,南康邓元义,父伯考,为尚书仆射,元义还乡里,妻留事姑,甚谨。姑憎之,幽闭空室,节其饮食,羸露,日困,终无怨言。时伯考怪而问之,元义子朗,时方数岁,言:“母不病,但苦饥耳。”伯考流涕曰:“何意亲姑反为此祸!”遗归家,更嫁,为华仲妻。仲为将作大匠,妻乘朝车出,元义于路旁观之,谓人曰:“此我故妇,非有他过,家夫人遇之实酷,本自相贵。”其子朗,时为郎,母与书,皆不答,与衣裳,辄以烧之。母不以介意。母欲见之,乃至亲家李氏堂上,令人以他词请朗。朗至,见母,再拜涕泣,因起出。母追谓之曰:“我几死。自为汝家所弃,我何罪过,乃如此耶!”因此遂绝。
yán zūn wèi yáng zhōu cì shǐ, xíng bù, wén dào bàng nǚ zǐ kū shēng bù āi. wèn suǒ kū zhě shuí. duì yún:" fū zāo shāo sǐ." zūn chì lì yú shī dào, yǔ yǔ, qì, yǔ lì yún:" sǐ rén zì dào bù shāo sǐ." nǎi shè nǚ, lìng rén shǒu shī, yún:" dāng yǒu wǎng." lì yuē:" yǒu yíng jù tóu suǒ." zūn lìng pī shì, dé tiě zhuī guàn dǐng. kǎo wèn, yǐ yín shā fū.
严遵为扬州刺史,行部,闻道傍女子哭声不哀。问所哭者谁。对云:“夫遭烧死。”遵敕吏舁尸到,与语,讫,语吏云:“死人自道不烧死。”乃摄女,令人守尸,云:“当有枉。”吏曰:“有蝇聚头所。”遵令披视,得铁锥贯顶。考问,以淫杀夫。
hàn, fàn shì, zì jù qīng, shān yáng jīn xiāng rén yě, yī míng fàn, yǔ rǔ nán zhāng shào wèi yǒu, shào zì fú bó. èr rén bìng yóu tài xué, hòu gào guī xiāng lǐ, shì wèi yuán bó yuē" hòu èr nián, dāng hái. jiāng guò bài zūn qīn, jiàn rú zǐ yān." nǎi gòng kè qī rì. hòu qī fāng zhì, yuán bó jù yǐ bái mǔ, qǐng shè zhuàn yǐ hòu zhī. mǔ yuē:" èr nián zhī bié, qiān lǐ jié yán, ěr hé xiāng xìn zhī shěn yé!" yuē:" jù qīng xìn shì, bì bù guāi wéi." mǔ yuē:" ruò rán, dāng wèi ěr yùn jiǔ." zhì qī, guǒ dào. shēng táng, bài yǐn, jìn huān ér bié. hòu yuán bó qǐn jí, shén dǔ, tóng jùn dào jūn zhāng yīn zi zhēng chén yè xǐng shì zhī. yuán bó lín zhōng, tàn yuē:" hèn bú jiàn wǒ sǐ yǒu." zi zhēng yuē:" wú yǔ jūn zhāng jìn xīn yú zi, shì fēi sǐ yǒu, fù yù shuí qiú?" yuán bó yuē:" ruò èr zi zhě, wú shēng yǒu ěr. shān yáng fàn jù qīng, suǒ wèi sǐ yǒu yě." xún ér zú. shì hū mèng jiàn yuán bó, xuán miǎn, chuí yīng, xǐ lǚ, ér hū yuē:" jù qīng! wú yǐ mǒu rì sǐ, dāng yǐ ěr shí zàng. yǒng guī huáng quán. zi wèi wàng wǒ, qǐ néng xiāng jí!" shì huǎng rán jué wù, bēi tàn qì xià. biàn fú péng yǒu zhī fú, tóu qí zàng rì, chí wǎng fù zhī. wèi jí dào ér sàng yǐ fā yǐn. jì zhì kuàng, jiāng biǎn, ér jiù bù kěn jìn. qí mǔ fǔ zhī yuē:" yuán bó! qǐ yǒu wàng yé?" suì tíng jiù yí shí, nǎi jiàn sù chē, bái mǎ, hào kū ér lái. qí mǔ wàng zhī, yuē:" shì bì fàn jù yě." jì zhì, kòu sàng, yán yuē:" xíng yǐ yuán bó! sǐ shēng yì lù, yǒng cóng cǐ cí." huì zàng zhě qiān rén, xián wèi huī tì. shì yīn zhí fú ér yǐn jiù. yú shì nǎi qián. shì suì liú zhǐ zhǒng cì, wèi xiū fén shù, rán hòu nǎi qù.
汉,范式,字巨卿,山阳金乡人也,一名泛,与汝南张劭为友,劭字符伯。二人并游太学,后告归乡里,式谓元伯曰“后二年,当还。将过拜尊亲,见孺子焉。”乃共克期日。后期方至,元伯具以白母,请设馔以候之。母曰:“二年之别,千里结言,尔何相信之审耶!”曰:“巨卿信士,必不乖违。”母曰:“若然,当为尔酝酒。”至期,果到。升堂,拜饮,尽欢而别。后元伯寝疾,甚笃,同郡到君章殷子征晨夜省视之。元伯临终,叹曰:“恨不见我死友。”子征曰:“吾与君章尽心于子,是非死友,复欲谁求?”元伯曰:“若二子者,吾生友耳。山阳范巨卿,所谓死友也。”寻而卒。式忽梦见元伯,玄冕,垂缨,屣履,而呼曰:“巨卿!吾以某日死,当以尔时葬。永归黄泉。子未忘我,岂能相及!”式恍然觉悟,悲叹泣下。便服朋友之服,投其葬日,驰往赴之。未及到而丧已发引。既至圹,将窆,而柩不肯进。其母抚之曰:“元伯!岂有望耶?”遂停柩移时,乃见素车,白马,号哭而来。其母望之,曰:“是必范巨也。”既至,叩丧,言曰:“行矣元伯!死生异路,永从此辞。”会葬者千人,咸为挥涕。式因执绋而引柩。于是乃前。式遂留止冢次,为修坟树,然后乃去。