zá biān chéng miǎo yǐ xià hán dān chún yǐ xià jiāng xǔ yǐ xià wáng xī zhī wáng lì lù zhōu lú huán xuán chǔ suì liáng
杂编 程邈已下 邯郸淳已下 姜诩已下 王羲之 王慄 潞州卢 桓玄 褚遂良
lán tíng zhēn jī wáng fāng qìng èr wáng zhēn jī bā tǐ lǐ dōu dōng dōu qǐ ér lú hóng xuān lǐng nán tù
兰亭真迹 王方庆 二王真迹 八体 李都 东都乞儿 卢弘宣 岭南兔
chéng miǎo yǐ xià
程邈已下
qín yù lì chéng miǎo shàn dà zhuàn, dé zuì shǐ huáng, qiú yú yún yáng yù. zēng jiǎn dà zhuàn zhuàn tǐ, qù qí fán fù. shǐ huáng shàn zhī, chū wèi yù shǐ. míng shū yuē lì shū. fú fēng cáo xǐ, hòu hàn rén, bù zhī qí guān. shàn zhuàn lì, xiǎo yì lǐ sī, jiàn shī yī shí. chén liú cài yōng, hòu hàn rén, zuǒ zhōng láng jiàng. shàn zhuàn, cǎi xǐ zhī fǎ. zhēn dìng zhí fù bēi wén, yóu chuán yú shì, zhuàn zhě shī yān. dù líng chén zūn, hòu hàn rén, bù zhī guān. shàn zhuàn lì, měi shū, yī zuò jiē jīng. shí rén wèi wèi chén jīng zuò. shàng gǔ wáng cì zhòng, hòu hàn rén, zuò bā fēn kǎi fǎ. shī yí guān, hòu hàn, bù zhī hé xǔ rén. yí guān wèi dà zì fāng yī zhàng, xiǎo zì fāng cùn qiān yán. gěng qiú bēi shì yí guān shū. shén zì jīn zhòng. huò kōng zhì jiǔ jiā, xiān shū qí bì, guān zhě yún jí, jiǔ yīn dà shòu. zhì yǐn zú, xuē shū ér tuì. ān dìng liáng gǔ, hòu hàn rén, guān zhì xuǎn bù shàng shū. nǎi shī yí guān fǎ. wèi wǔ zhòng zhī, cháng yǐ shū xuán zhàng zhōng. gōng diàn tí shǔ, duō shì gǔ shǒu yě. chū wáng sēng qián míng shū lù
秦狱吏程邈善大篆,得罪始皇,囚于云阳狱。增减大篆篆体,去其繁复。始皇善之,出为御史。名书曰隶书。扶风曹喜,后汉人,不知其官。善篆隶,小异李斯,见师一时。陈留蔡邕,后汉人,左中郎将。善篆,采喜之法。真定直父碑文,犹传于世,篆者师焉。杜陵陈遵,后汉人,不知官。善篆隶,每书,一坐皆惊。时人谓为陈惊坐。上谷王次仲,后汉人,作八分楷法。师宜官,后汉,不知何许人。宜官为大字方一丈,小字方寸千言。耿球碑是宜官书。甚自矜重。或空至酒家,先书其壁,观者云集,酒因大售。至饮足,削书而退。安定梁鹄,后汉人,官至选部尚书。乃师宜官法。魏武重之,常以书悬帐中。宫殿题署,多是鹄手也。(出王僧虔《名书录》)
hán dān chún yǐ xià
邯郸淳已下
chén liú hán dān chún wèi wèi lín zī hóu wén xué. dé cì zhòng fǎ, fǎ zì yuán quē, jù fǎ shū yào lù bǔ míng zài gǔ hòu, máo hóng, gǔ dì zǐ. mì shū bā fēn, jiē chuán hóng fǎ. yòu yǒu zuǒ zi yì, yǔ chún xiǎo yì, yì yǒu míng. jīng zhào dù dù wèi wèi qí xiāng, shǐ yǒu cǎo míng. ān píng cuī yuàn, hòu hàn jì běi xiāng, yì shàn cǎo shū. píng fú jiān, dé mó cuī yuàn shū, wáng zǐ jìng qù, jí shì zhāng bó yīng. yuàn zi shí guān zhì shàng shū, yì néng cǎo. hóng nóng zhāng zhī gāo shàng bù shì, shàn cǎo shū, jīng jìn jué lún. jiā zhī yī bó, bì xiān shū ér hòu liàn. lín chí xué shū, chí shuǐ jǐn mò. měi shū yún, cōng cōng bù xiá cǎo. shí rén wèi wèi cǎo shèng. zhī dì chǎng, hàn huáng mén shì láng, yì néng cǎo. jīn shì rén suǒ yún zhī shū zhě, duō shì chǎng yě. chū wáng sēng qián míng shū lù
陈留邯郸淳为魏临淄侯文学。得次仲法,(法字原缺,据《法书要录》补)名在鹄后,毛弘,鹄弟子。秘书八分,皆传弘法。又有左子邑,与淳小异,亦有名。京兆杜度为魏齐相,始有草名。安平崔瑗,后汉济北相,亦善草书。平符坚,得摹崔瑗书,王子敬去,极似张伯英。瑗子湜官至尚书,亦能草。弘农张芝高尚不仕,善草书,精劲绝伦。家之衣帛,必先书而后练。临池学书,池水尽墨。每书云,匆匆不暇草。时人谓为草圣。芝弟昶,汉黄门侍郎,亦能草。今世人所云芝书者,多是昶也。(出王僧虔《名书录》)
jiāng xǔ yǐ xià
姜诩已下
jiāng xǔ liáng xuān tián yàn hé jí sī tú wéi dàn, jiē bó yīng dì zǐ, bìng shàn cǎo. dàn zuì yōu, wèi gōng guǎn bǎo qì, jiē shì dàn shū. wèi míng dì qǐ líng yún tái, wù xiān dīng bǎng, ér wèi zhī tí. yǐ lóng shèng dàn, lù lú yǐn shàng shū zhī, qù dì èr shí wǔ zhàng. dàn shén wēi jù, nǎi jiè zǐ sūn, jué cǐ kǎi fǎ. zi shǎo jì yì yǒu néng chēng. luó huī zhào gōng bù xiáng hé xǔ rén, yǔ bó yīng tóng shí, jiàn chēng xī zhōu. ér jīn xǔ zì yǔ, zhòng pō huò zhī. bó yīng yǔ zhū kuān shū zì xù yún: shàng bǐ cuī dù bù zú, xià fāng luó zhào yǒu yú. hé jiān zhāng qǐ yì shàn cǎo shū, bù jí cuī zhāng. liú dé shēng shàn wèi xíng shū, bù xiáng hé xǔ rén. yǐng chuān zhōng yáo, wèi tài wèi. tóng jùn hú zhāo gōng chē zhēng, èr jiā jù xué yú dé shēng. ér hú shū féi, zhōng shū shòu. yǒu sān tǐ, yī yuē míng shí zhī shū, zuì miào zhě yě èr yuē zhāng chéng shū sān yuē xiá shū. xiāng wén zhě yě. yáo zi huì, zhèn xī jiāng jūn. jué néng xué rén shū, gǎi yì dèng ài shàng zhāng, shì mò yǒu zhī zhě. hé dōng wèi míng chāo běn wèi zuò wèi jì, wèi shàng shū pú yè. shàn cǎo jí gǔ wén, lüè jǐn qí miào, cǎo tǐ wēi shòu, ér bǐ jī jīng shú. jì zi guàn wèi jìn tài bǎo, cǎi zhī fǎ, yǐ jì fǎ cān zhī. gèng wéi cǎo gǎo, gǎo shì xiāng wén shū yě. guàn zi héng yì shàn shū, bó shí gǔ wén zì. dùn huáng suǒ jìng, zhāng zhī zǐ zǐ sūn, jìn zhēng xī sī mǎ, yì shàn cǎo. chén guó hé yuán gōng yì shàn cǎo shū. wú rén huáng xiàng néng cǎo, shì chēng chén zhe tòng kuài. xíng yáng chén chén yuán zuò zǐ, jù fǎ shū yào lù gǎi chàng, jìn mì shū lìng shǐ, shàn bā fēn. chū míng shū lù
姜诩、梁宣、田彦和及司徒韦诞,皆伯英弟子,并善草。诞最优,魏宫馆宝器,皆是诞书。魏明帝起凌云台,误先钉榜,而未之题。以笼盛诞,辘轳引上书之,去地二十五丈。诞甚危惧,乃戒子孙,绝此楷法。子少季亦有能称。罗晖、赵恭不详何许人,与伯英同时,见称西州。而矜许自与,众颇惑之。伯英与朱宽书自叙云:上比崔、杜不足,下方罗、赵有余。河间张起亦善草书,不及崔张。刘德升善为行书,不详何许人。颍川钟繇,魏太尉。同郡胡昭、公车徵,二家俱学于德升。而胡书肥,钟书瘦。有三体,一曰铭石之书,最妙者也;二曰章程书;三曰狎书。相闻者也。繇子会,镇西将军。绝能学人书,改易邓艾上章,事莫有知者。河东魏(明抄本魏作卫)觊,魏尚书仆射。善草及古文,略尽其妙,草体微瘦,而笔迹精熟。觊子瓘为晋太保,采芝法,以觊法参之。更为草藁,藁是相闻书也。瓘子恒亦善书,博识古文字。燉煌索靖,张芝姊子孙,晋征西司马,亦善草。陈国何元公亦善草书。吴人皇象能草,世称沉著痛快。荥阳陈(陈原作姊,据《法书要录》改)畅,晋秘书令史,善八分。(出《名书录》)
wáng xī zhī
王羲之
wáng xī zhī gào shì wén, jīn zhī suǒ chuán jí qí gǎo běn. bù jù nián yuè rì shuò. qí zhēn běn wéi yǒng hé shí nián sān yuè guǐ mǎo jiǔ yuè xīn hài, liú yǔ xī jiā huà lù guǐ mǎo jiǔ yuè xīn hài zuò guǐ mǎo shuò jiǔ rì xīn hài, cǐ yǒu tuō wù ér shū yì zhēn. kāi yuán chū, rùn zhōu jiāng níng xiàn wǎ guān sì xiū jiǎng táng, jiàng rén yú chī wěn nèi zhú tǒng zhōng de zhī, yǔ yī shā mén. zhì bā nián, xiàn chéng lǐ yán yè qiú dé. shàng qí wáng, wáng yǐ xiàn shàng. liú nèi bù chū. huò yún, qí hòu què jiè qí wáng. shí èr nián, wáng jiā shī huǒ, tú shū xī wèi huī jìn, cǐ shū yǐ jiàn fén yǐ. chū guó shǐ yì zuǎn
王羲之《告誓文》,今之所传即其藁本。不具年月日朔。其真本维永和十年三月癸卯九月辛亥,(刘禹锡嘉话录癸卯九月辛亥作癸卯朔九日辛亥,此有脱误)而书亦真。开元初,润州江宁县瓦棺寺修讲堂,匠人于鸱吻内竹筒中得之,与一沙门。至八年,县丞李延业求得。上歧王,王以献上。留内不出。或云,其后却借歧王。十二年,王家失火,图书悉为灰烬,此书已见焚矣。(出《国史异纂》)
wáng lì
王慄
wáng lì, xī zhī zhī shū yě, shàn shū huà. cháng wèi yòu jūn yuē: wú zhū shì bù zú dào, wéi shū huà kě fǎ. jìn míng dì shī qí huà, wáng yòu jūn xué qí shū. chū shàng shū gù shí
王慄,羲之之叔也,善书画。尝谓右军曰:吾诸事不足道,唯书画可法。晋明帝师其画,王右军学其书。(出《尚书故实》)
lù zhōu lú
潞州卢
dōng dōu qǐng nián chuàng zào fáng qiū guǎn, chuān jué duō cài yōng hóng dōu xué suǒ shū shí jīng, hòu luò zhōng rén jiā wǎng wǎng yǒu zhī. wáng xī zhī jiè chuán tiē, shū zhī yóu gōng zhě yě. gù shān běi lú kuāng, bǎo xī yǒu nián. lú gōng zhì shū jiè zhī, bù dé. yún: zhǐ kě jiù kàn, wèi cháng jiè rén yě. lú chú lù zhōu, jīng jié zài tú, cái shù chéng, hū yǒu rén jiāng shū tiē jiù lú qiú shòu. yuè zhī, nǎi jiè chuán tiē yě. jīng yì wèn zhī, yún: lú jiā láng jūn yào qián, qiǎn mài ěr. lú tàn yì yí shí, bù wèn qí jià, hái zhī. hòu bù zhī luò yú hé rén. jīng shī shū kuài sūn yíng zhě, míng shén zhe. yíng fù yuē zhòng róng, yì jiàn shū huà, jīng yú pǐn mù. háo jiā suǒ bǎo, duō jīng qí shǒu, zhēn wěi wú suǒ táo yān. gōng jiè chuán tiē, shì sūn yíng suǒ xù, rén yǐ hòu jià qiú zhī, bù guǒ. lú gōng shí qí jí qiè, jiǎn ér zhèn zhī, rì jiǔ mǎn bǎi qiān, fāng dé. lú gōng hán tài zhòng wài sūn yě, gù shū huà zhī yóu zhě, duō yuè ér shí yān. chū shàng shū gù shí
东都顷年创造防秋馆,穿掘多蔡邕鸿都学所书石经,后洛中人家往往有之。王羲之《借船帖》,书之尤工者也。故山北卢匡,宝惜有年。卢公致书借之,不得。云:只可就看,未尝借人也。卢除潞州,旌节在途,才数程,忽有人将书帖就卢求售。阅之,乃《借船帖》也。惊异问之,云:卢家郎君要钱,遣卖耳。卢叹异移时,不问其价,还之。后不知落于何人。京师书侩孙盈者,名甚著。盈父曰仲容,亦鉴书画,精于品目。豪家所宝,多经其手,真伪无所逃焉。公《借船帖》,是孙盈所蓄,人以厚价求之,不果。卢公时其急切,减而赈之,日久满百千,方得。卢公韩太仲外孙也,故书画之尤者,多阅而识焉。(出《尚书故实》)
huán xuán
桓玄
jìn shū zhōng yǒu yǐn shí míng hán jù zhě, yì wú zhù jiě chù. hòu yú qí mín yào shù bìng shí jīng zhōng jiǎn dé, shì jīn suǒ wèi huán bǐng. huán xuán cháng shèng chén fǎ shū míng huà, qǐng kè guān zhī. kè yǒu shí hán jù, bù zhuó shǒu ér zhí shū huà, yīn yǒu wū, xuán bù yì. zì shì huì kè bù shè hán jù. chū shàng shū gù shí
晋书中有饮食名寒具者,亦无注解处。后于《齐民要术》并《食经》中检得,是今所谓糫饼。桓玄尝盛陈法书名画,请客观之。客有食寒具,不濯手而执书画,因有污,玄不怿。自是会客不设寒具。(出《尚书故实》)
chǔ suì liáng
褚遂良
zhēn guān shí nián, tài zōng wèi wèi zhēng yuē: shì nán méi hòu, wú rén kě yǔ lùn shū. zhēng yuē: chǔ suì liáng hòu lái shū liú, shén yǒu fǎ zé. yú shì zhào jiàn. tài zōng cháng yǐ jīn bó gòu wáng xī zhī shū jī, tiān xià zhēng jī gǔ shū, yì quē yǐ xiàn, shí mò néng biàn qí zhēn wěi. suì liáng bèi lùn suǒ chū, xián wèi zhèng jù, yī wú chuǎn wù. shí sì nián sì yuè èr shí sān rì, tài zōng wéi zhēn cǎo shū píng fēng, yǐ shì qún chén. bǐ lì qiú lì, wèi yī shí zhī jué. gòu qiú dé rén jiān zhēn xíng, fán èr bǎi jiǔ shí zhǐ, zhuāng wèi qī shí juǎn, cǎo shū èr shí zhǐ, zhuāng wèi bā shí juǎn. měi tīng zhèng zhī xiá, shí yuè zhī. cháng wèi cháo chén yuē: shū xué xiǎo dào, chū fēi jí wù. shí huò liú xīn, yì shèng qì rì. fán zhū yì, wèi cháng yǒu xué ér bù dé zhě yě. bìng zài xīn lì xiè dài, bù néng zhuān jīng ěr. jīn rén xué gǔ rén zhī shū, shū bù xué qí xíng shì, wéi zài qiú qí gǔ lì. dé qí xíng shì, bǐ lì zì shēng. chū tán bīn lù
贞观十年,太宗谓魏征曰:世南没后,无人可与论书。征曰:褚遂良后来书流,甚有法则。于是召见。太宗尝以金帛购王羲之书迹,天下争赍古书,诣阙以献,时莫能辨其真伪。遂良备论所出,咸为证据,一无舛误。十四年四月二十三日,太宗为真草书屏风,以示群臣。笔力遒利,为一时之绝。购求得人间真行,凡二百九十纸,装为七十卷,草书二十纸,装为八十卷。每听政之暇,时阅之。尝谓朝臣曰:书学小道,初非急务。时或留心,亦胜弃日。凡诸艺,未尝有学而不得者也。病在心力懈怠,不能专精耳。今人学古人之书,殊不学其形势,唯在求其骨力。得其形势,笔力自生。(出《谭宾录》)
lán tíng zhēn jī
兰亭真迹
tài zōng kù xué shū fǎ. yǒu dài wáng zhēn jī sān qiān liù bǎi zhǐ, lǜ yǐ yī zhàng èr chǐ wèi yī zhóu. bǎo xī zhě dú lán tíng wèi zuì, zhì yú zuò cè, zhāo xī guān lǎn. cháng yī rì, fù ěr yǔ gāo zōng yuē: wú qiān qiū wàn suì hòu, yǔ wú lán tíng jiāng qù yě. jí fèng huì zhī rì, yòng yù xiá zhù zhī, cáng yú zhāo líng. chū shàng shū gù shí
太宗酷学书法。有大王真迹三千六百纸,率以一丈二尺为一轴。宝惜者独《兰亭》为最,置于座侧,朝夕观览。尝一日,附耳语高宗曰:吾千秋万岁后,与吾《兰亭》将去也。及奉讳之日,用玉匣贮之,藏于昭陵。(出《尚书故实》)
wáng fāng qìng
王方庆
lóng shuò èr nián sì yuè, gāo zōng zì shū yǔ liáo dōng zhū jiàng. shàng wèi fèng gé shì láng wáng fāng qìng yuē: qīng jiā hé yǒu shū fǎ. fāng qìng zòu yuē: chén shí dài zài cóng bó zǔ xī zhī, xiān yǒu sì shí yú zhǐ. zhēn guān shí èr nián, xiān chén jìn qì. yǒu yī juàn, chén jìn yǐ jìn qì. chén shí yī dài zǔ dǎo, shí dài zǔ dǎo shí dài zǔ sì zì yuán quē, jù fǎ shū yào lù bǔ qià, jiǔ dài zǔ xún, bā dài zǔ tán shǒu, qī dài zǔ sēng chuò, liù dài zǔ zhòng bǎo, wǔ dài zǔ qiān, gāo zǔ guī, zēng zǔ bāo, bìng jiǔ dài sān cóng bó zǔ jìn zhōng shū lìng xiàn zhī. yǐ xià èr shí bā rén shū, gòng shí juǎn, jiàn zài. shàng yù wǔ chéng diàn zhào qún chén, qǔ ér guān zhī. réng lìng fèng gé shè rén cuī róng zuò xù, zì wèi bǎo zhāng jí, yǐ cì fāng qìng, cháo yě róng zhī. chū tán bīn lù
龙朔二年四月,高宗自书与辽东诸将。上谓凤阁侍郎王方庆曰:卿家合有书法。方庆奏曰:臣十代再从伯祖羲之,先有四十余纸。贞观十二年,先臣进讫。有一卷,臣近已进讫。臣十一代祖导,十代祖(导十代祖四字原缺,据《法书要录》补)洽,九代祖询,八代祖昙首,七代祖僧绰,六代祖仲宝,五代祖骞,高祖规,曾祖褒,并九代三从伯祖晋中书令献之。以下二十八人书,共十卷,见在。上御武成殿召群臣,取而观之。仍令凤阁舍人崔融作序,自为宝章集,以赐方庆,朝野荣之。(出《谭宾录》)
èr wáng zhēn jī
二王真迹
kāi yuán shí liù nián wǔ yuè, nèi chū èr wáng zhēn jī jí zhāng zhī zhāng chǎng děng shū, zǒng yī bǎi liù shí juǎn, fù jí xián yuàn. lìng jí zì tà liǎng běn jìn, cì zhū wáng. qí shū jiē shì zhēn guān zhōng, tài zōng lìng wèi zhēng yú shì nán chǔ suì liáng děng dìng qí zhēn wěi. yòu jūn zhī jī, fán dé zhēn xíng èr bǎi jiǔ shí zhǐ, zhuāng wèi qī shí juǎn cǎo shū èr qiān zhǐ, zhuāng wèi àn shàng zì yòu jūn zhī jī zhì zhuāng wèi gòng èr shí wǔ zì, yuán quē, jù fǎ shū yào lù bǔ bā shí juǎn. xiǎo wáng zhāng zhī děng jī, gè suí duō shǎo lēi zhì. yǐ zhēn guān zì wèi yìn, yìn fèng jí juǎn zhī shǒu wěi. qí cǎo jī, yòu lìng chǔ suì liáng zhēn shū xiǎo zì, tiē zhǐ yǐng zhī. qí zhōng gǔ běn, yì yǒu shì liáng suí guān běn zhě. liáng zé mǎn qiān xú sēng quán shěn chì wén zhū yì, suí zé jiāng zǒng yáo chá děng shǔ jì. tài zōng yòu lìng wèi chǔ děng, juǎn xià gèng shǔ míng yǐ jì zhī. qí lán tíng běn, xiāng chuán yún zài zhāo líng xuán gōng zhōng. lè yì lùn, cháng ān zhōng tài píng gōng zhǔ zòu jiè chū wài tà xiě, yīn cǐ suì shī suǒ zài. wǔ nián, lù yuán tì wèi zhé liú huái xìn děng jiǎn jiào huàn biǎo. měi juǎn fēn wéi liǎng juǎn, zǒng jiàn zài yǒu bā shí juǎn, yú bìng shī zhuì. yuán tì yòu gē qù qián dài jì shǔ, yǐ jǐ zhī míng shì dài yān. xuán zōng zì shū kāi yuán èr zì, wèi yìn jì zhī. yòu jūn fán yī bǎi sān shí juǎn, xiǎo wáng èr shí bā juǎn, zhāng zhī zhāng chǎng gè yī juàn. yòu jūn zhēn xíng shū, wéi huáng tíng gào shì děng juǎn cún yān. yòu dé huá zhōu rén jiā suǒ cáng yòu jūn shàn shàng zhēn shàng shū xuān shì, jí xiǎo wáng xíng shū bái qí suì děng èr juǎn. qí shū yǒu zhēn guān nián jiù biāo zhī chéng zì. chū tán bīn lù
开元十六年五月,内出二王真迹及张芝、张昶等书,总一百六十卷,付集贤院。令集字拓两本进,赐诸王。其书皆是贞观中,太宗令魏征、虞世南、褚遂良等定其真伪。右军之迹,凡得真行二百九十纸,装为七十卷;草书二千纸,装为(按上自右军之迹至装为共二十五字,原缺,据《法书要录》补)八十卷。小王张芝等迹,各随多少勒帙。以贞观字为印,印缝及卷之首尾。其草迹,又令褚遂良真书小字,帖纸影之。其中古本,亦有是梁隋官本者。梁则满骞、徐僧权、沈炽文、朱异,隋则江总、姚察等署记。太宗又令魏褚等,卷下更署名以记之。其《兰亭》本,相传云在昭陵玄宫中。《乐毅论》,长安中太平公主奏借出外拓写,因此遂失所在。五年,陆元悌、魏哲、刘怀信等检校换褾。每卷分为两卷,总见在有八十卷,余并失坠。元悌又割去前代记署,以己之名氏代焉。玄宗自书开元二字,为印记之。右军凡一百三十卷,小王二十八卷,张芝、张昶各一卷。右军真行书,惟《黄庭》、《告誓》等卷存焉。又得滑州人家所藏右军《扇上真尚书宣示》,及小王行书《白骑遂》等二卷。其书有贞观年旧摽织成字。(出《谭宾录》)
bā tǐ
八体
zhāng huái guàn shū duàn yuē: zhuàn zhòu bā fēn lì shū zhāng cǎo cǎo shū fēi bái xíng shū, tōng wèi zhī bā tǐ, ér yòu jūn jiē zài shén pǐn. yòu jūn cháng zuì shū shù zì, diǎn huà lèi lóng zhǎo, hòu suì yǒu lóng zhǎo shū. rú kē dǒu yù zhù yǎn bō zhī lèi, zhū jiā gòng èr shí wǔ bān. chū shàng shū gù shí
张怀瓘《书断》曰:篆、籀、八分、隶书、章草、草书、飞白、行书,通谓之八体,而右军皆在神品。右军尝醉书数字,点画类龙爪,后遂有龙爪书。如科斗、玉箸、偃波之类,诸家共二十五般。(出《尚书故实》)
lǐ dōu
李都
lǐ dōu jīng nán cóng shì shí, cháo guān qīn shú. zì jīng yù shū, zōng shén è. lǐ jì shī xì yuē: cǎo jiān qiān lǐ dào jīng mén, zhāng cǎo zòng héng rèn yì lùn. yīng xiào zhōng zhāng xū yòng lì, què jiào xī xiàn wǎng láo hún. wéi kān ài xī wèi zhēn bǎo, bù gǎn liú chuán wù zǐ sūn. shēn hé gù rén xiāng hòu chù, tiān xíng shí qì xǔ jiào tūn. chū shū qíng shī
李都荆南从事时,朝官亲熟。自京寓书,踪甚恶。李寄诗戏曰:草缄千里到荆门,章草纵横任意论。应笑钟张虚用力,却教羲、献枉劳魂。惟堪爱惜为珍宝,不敢留传误子孙。深荷故人相厚处,天行时气许教吞。(出《抒情诗》)
dōng dōu qǐ ér
东都乞儿
dà lì zhōng, dōng dōu tiān jīn qiáo yǒu qǐ ér, wú liǎng shǒu, yǐ yòu zú jiā bǐ, xiě jīng qǐ qián. yù shū shí, xiān yòng zhì bǐ gāo chǐ yú, yǐ zú jiē zhī, wèi cháng shī luò. shū jī guān kǎi shū bù rú yě. chū yǒu yáng zá zǔ
大历中,东都天津桥有乞儿,无两手,以右足夹笔,写经乞钱。欲书时,先用掷笔高尺余,以足接之,未尝失落。书迹官楷书不如也。(出《酉阳杂俎》)
lú hóng xuān
卢弘宣
lǐ dé yù zuò xiāng rì, rén xiàn shū tiē. dé yù dé zhī zhí wán, pō ài qí shū. lú hóng xuān shí wéi dù zhī láng zhōng, yǒu shàn shū míng. zhào zhì, chū suǒ huò zhě shū tiē, lìng guān zhī. hóng xuān chí tiē, jiǔ zhī bú duì. dé yù yuē: hé rú. hóng xuān yǒu kǒng sǒng zhuàng yuē: shì mǒu qǐng nián suǒ lín xiǎo wáng tiē. tài wèi mí zhòng zhī. chū lú shì zá shuō
李德裕作相日,人献书帖。德裕得之执玩,颇爱其书。卢弘宣时为度支郎中,有善书名。召至,出所获者书帖,令观之。弘宣持帖,久之不对。德裕曰:何如。弘宣有恐悚状曰:是某顷年所临小王帖。太尉弥重之。(出《卢氏杂说》)
lǐng nán tù
岭南兔
lǐng nán tù, cháng yǒu jùn mù dé qí pí. shǐ gōng rén xuē bǐ, zuì shī zhī. dà jù. yīn jiǎn jǐ xū wèi bǐ, shén shàn. gèng shǐ wèi zhī, gōng zhě cí yān. jí qí yóu, yīn shí duì. suì xià lìng, shǐ yī hù shū rén xū. huò bù néng zhì, zhé zé qí zhí. chū lǐng nán yì wù zhì
岭南兔,尝有郡牧得其皮。使工人削笔,醉失之。大惧。因剪己须为笔,甚善。更使为之,工者辞焉。诘其由,因实对。遂下令,使一户输人须。或不能致,辄责其直。(出《岭南异物志》)