cái míng shàng guān yí dōng fāng qiú sū tǐng lǐ yōng lǐ huá lǐ bái
才名 上官仪 东方虬 苏颋 李邕 李华 李白
hào shàng fáng guǎn hán yù lǐ yuē lù hóng jiàn dú gū jí dù jiān lǐ dé yù pān yàn sòng zhī xùn zhū qián yí
好尚 房琯 韩愈 李约 陆鸿渐 独孤及 杜兼 李德裕 潘彦 宋之愻 朱前疑
xiān yú shū míng quán zhǎng rú
鲜于叔明 权长孺
cái míng
才名
shàng guān yí
上官仪
gāo zōng chéng zhēn guān zhī hòu, tiān xià wú shì, shàng guān yí dú chí guó zhèng. cháng líng chén rù cháo, xún luò shuǐ dī, bù yuè xú pèi, yǒng shī yuē: mò mò guǎng chuān liú, qū mǎ lì cháng zhōu. què fēi shān yuè shǔ, chán zào yě fēng qiū. yīn yùn qīng liàng, qún gōng wàng zhī ruò shén xiān. chū guó shǐ yì zuǎn
高宗承贞观之后,天下无事,上官仪独持国政。尝凌晨入朝,巡洛水隄,步月徐辔,詠诗曰:脉脉广川流,驱马历长洲。鹊飞山月曙,蝉噪野风秋。音韵清亮,群公望之若神仙。(出《国史异纂》)
dōng fāng qiú
东方虬
zuǒ shǐ dōng fāng qiú měi yún: èr bǎi nián hòu, qǐ yǔ xī mén bào zuò duì. yóu gōng shī. shěn quán qī yǐ gōng shī zhù míng, yàn gōng zhāng shuō cháng wèi zhī yuē: shěn sān xiōng shī, zhí xū hái tā dì yī. chū guó shǐ yì zuǎn
左史东方虬每云:二百年后,乞与西门豹作对。尤工诗。沈佺期以工诗著名,燕公张说尝谓之曰:沈三兄诗,直须还他第一。(出《国史异纂》)
sū tǐng
苏颋
sū tǐng shǎo cōng jùn, yī lǎn qiān yán. jǐng lóng èr nián liù yuè èr rì, chū dìng nèi nán, zhǔn míng chāo běn zhǔn wèi wéi. tǐng wèi zhōng shū shè rén, zài tài jí hòu gé. shí tǐng shàng nián shào, chū dāng jù rèn, wén zhào tián wěi, dòng yǐ wàn jì, shí huò yōu qí bù jì. ér tǐng shǒu cāo kǒu duì, wú háo lí chà shī. zhǔ shū hán lǐ tán zi yáng zhuǎn shū zhào cǎo, lǚ wèi tǐng yuē: qǐ gōng shāo chí, lǐ děng shū bù jí, kǒng shǒu wàn jiāng fèi. zhōng shū lìng lǐ jiào jiàn zhī, tàn yuē: shè rén sī ruò yǒng quán. jiào děng suǒ bù cè yě. chū tán bīn lù
苏颋少聪俊,一览千言。景龙二年六月二日,初定内难,准(明钞本准为唯。)颋为中书舍人,在太极后阁。时颋尚年少,初当剧任,文诏填委,动以万计,时或忧其不济。而颋手操口对,无毫厘差失。主书韩礼、谭子阳转书诏草,屡谓颋曰:乞公稍迟,礼等书不及,恐手腕将废。中书令李峤见之,叹曰:舍人思若涌泉。峤等所不测也。(出《谭宾录》)
lǐ yōng
李邕
lǐ yōng zì cì shǐ rù jì jīng shī. yōng sù fù cái míng, pín bèi biǎn chì. jiē yǐ yōng néng wén yǎng shì, jiǎ shēng xìn líng zhī liú. zhí shì jì shèng, bō luò zài wài. rén jiān sù yǒu shēng chēng, hòu jìn bù shí. jīng luò qiān mò jù kàn, yǐ wéi gǔ rén, huò jiāng méi mù yǒu yì, yì guān wàng fēng, xún fǎng mén xiàng. yòu zhōng shǐ lín wèn, suǒ qí xīn wén, fù wéi rén yīn zhōng, jìng bù dé jìn gǎi. tiān bǎo chū, wèi jí jùn běi hǎi tài shǒu. xìng háo chǐ míng chāo běn chǐ wèi jùn, bù jū xì xíng, chí liè zòng yì. hòu liǔ jī xià yù, jí wēn lìng jī yǐn yōng, yì jí xiū jiù. hòu xiāng lù yí, cí zhuàng lián yǐn, chì chū míng chāo běn chū zuò qí shùn zhī. luó xī shì chí wǎng, jiù jùn jué shā zhī. yōng zǎo shàn cái míng, yóu zhǎng bēi jì. qián hòu suǒ zhì, fán shù bǎi shǒu shòu nà kuì sòng, yì zhì jù wàn. zì gǔ yù wén huò cái, wèi yǒu rú yōng zhě. chū tán bīn lù
李邕自刺史入计京师。邕素负才名,频被贬斥。皆以邕能文养士,贾生、信陵之流。执事忌胜,剥落在外。人间素有声称,后进不识。京洛阡陌聚看,以为古人,或将眉目有异,衣冠望风,寻访门巷。又中使临问,索其新文,复为人阴中,竟不得进改。天宝初,为汲郡北海太守。性豪侈(明钞本侈为俊),不拘细行,驰猎纵逸。后柳绩下狱,吉温令绩引邕,议及休咎。厚相赂遗,词状连引,敕初(明钞本初作祁)顺之。罗希奭驰往,就郡决杀之。邕早擅才名,尤长碑记。前后所制,凡数百首;受纳馈送,亦至钜万。自古鬻文获财,未有如邕者。(出《谭宾录》)
lǐ huá
李华
lǐ huá yǐ wén xué míng zhòng yú tiān bǎo mò. zhì dé zhōng, zì qián sī fēng yuán wài, qǐ wèi xiàng guó lǐ liáng gōng xiàn cóng shì, jiǎn jiào lì bù yuán wài. shí chén shǎo yóu zhèn wéi yáng, yóu yǎng qí míng. yī dàn, chéng mén lì bào huá rù fǔ. shǎo yóu dà xǐ, zān hù dài zhī. shǎo qǐng, fù bái yún: yǐ fǎng xiāo gōng cáo yǐ. yǐng gōng cáo shì yě. chū zhí yán
李华以文学名重於天宝末。至德中,自前司封员外,起为相国李梁公岘从事,检校吏部员外。时陈少游镇维扬,尤仰其名。一旦,城门吏报华入府。少游大喜,簪笏待之。少顷,复白云:已访萧功曹矣。颖、功曹士也。(出《摭言》)
lǐ bái
李白
lǐ tài bái chū zì shǔ zhì jīng shī, shě yú nì lǚ. hè jiān zhī zhāng wén qí míng, shǒu fǎng zhī. jì qí qí zī, yòu qǐng suǒ wéi wén, bái chū shǔ dào nán yǐ shì zhī. dú wèi jìng, chēng tàn shù sì, hào wèi zhé xiān rén. bái kù hǎo jiǔ, zhī zhāng yīn jiě jīn guī huàn jiǔ, yǔ qīng jìn zuì, qī bù jiàn rì, yóu shì chēng yù guāng hè. hè yòu jiàn qí wū xī qū, tàn shǎng kǔ yín yuē: cǐ shī kě yǐ qì guǐ shén yǐ. qū yuē: gū sū tái shàng wū qī shí, wú wáng gōng lǐ zuì xī shī. wú gē chǔ wǔ huān wèi bì, xī shān yóu xián bàn biān rì. jīn hú dīng dīng lòu shuǐ duō, qǐ kàn qiū yuè zhuì jiāng bō, dōng fāng jiàn gāo nài lè hé. huò yán shì wū yè tí, èr piān wèi zhī shú shì. yòu wū yè tí yuē: huáng yún chéng biān wū yù qī, guī fēi yā yā zhī shàng tí. jī zhōng zhī jǐn qín chuān nǚ, bì shā rú yān gé chuāng yǔ. tíng suō xiàng rén wèn gù fū, yù shuō liáo xī lèi rú yǔ. bái cái yì qì gāo, yǔ chén shí yí zi áng qí míng, xiān hòu hé dé. qí lùn shī yún: liáng liáng zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ chén yǐ lái, yàn báo sī jí. shěn xiū wén yòu shàng yǐ shēng lǜ, jiāng fù gǔ dào, fēi wǒ ér shuí yú! xuán zōng wén zhī, zhào rù hàn lín. yǐ qí cái zǎo jué rén, qì shí jiān mào, biàn yǐ shàng wèi chù zhī, gù wèi mìng yǐ guān. cháng yīn gōng rén xíng lè. wèi gāo lì shì yuē: duì cǐ liáng chén měi jǐng, qǐ kě dú yǐ shēng jì wèi yú. tǎng shí dé yì cái cí rén yín yǒng zhī. kě yǐ kuā yào yú hòu. suì mìng zhào bái. shí níng wáng yāo bái yǐn jiǔ, yǐ zuì. jì zhì, bài wǔ tuí rán. shàng zhī qí báo shēng lǜ, wèi fēi suǒ zhǎng. mìng wèi gōng zhōng xíng lè wǔ yán lǜ shī shí shǒu. bái dùn shǒu yuē: níng wáng cì chén jiǔ, jīn yǐ zuì. tǎng bì xià cì chén wú wèi, shǐ kě jǐn chén bó jì. shàng yuē: kě. jì qiǎn èr nèi chén yē fú zhī, mìng yán mò rú bǐ yǐ shòu zhī. yòu mìng èr rén zhāng zhū sī lán yú qí qián. bái qǔ bǐ shū sī, lüè bù tíng zhuì, shí piān lì jiù. gèng wú jiā diǎn, bǐ jī qiú lì, fèng zhì lóng ná, lǜ dù duì shǔ, wú bù jīng jué. qí shǒu piān yuē: liǔ sè huáng jīn nèn, lí huā bái xuě xiāng. yù lóu cháo fěi cuì, zhū diàn sù yuān yāng. xuǎn jì suí diāo niǎn, zhēng gē chū dòng fáng. gōng zhōng shuí dì yī, fēi yàn zài zhāo yáng. xuán zōng ēn lǐ jí hòu, ér bái cái xíng bù jī, fàng kuàng tǎn shuài, qǐ guī gù shān. xuán zōng yì yǐ fēi láng miào qì, yōu zhào xǔ zhī. cháng yǒu zuì yín shī yuē: tiān ruò bù ài jiǔ, jiǔ xīng bù zài tiān. dì ruò bù ài jiǔ, dì yīng wú jiǔ quán. tiān dì jì ài jiǔ, ài jiǔ hú kuì yān. sān bēi tōng dà dào, wǔ dǒu hé zì rán. dàn dé jiǔ zhōng qù. wù wèi xǐng zhě chuán. gèng yì hè jiān zhī zhāng shī yuē: yù xiàng dōng nán qù, dìng jiāng shuí jǔ bēi. jī shān wú hè lǎo, què zhào jiǔ chuán huí. hòu zài xún yáng, fù wèi yǒng wáng lín yán jiē, lèi zhé yè láng. shí dù fǔ zèng bái shī èr shí yùn, duō xù qí shì. bái hòu fàng hái, yóu shǎng jiāng biǎo shān shuǐ. zú yú xuān chéng zhī cǎi shí, zàng yú xiè gōng qīng shān. fàn chuán zhèng wèi xuān shè guān chá shǐ, wèi zhī lì bēi, yǐ jīng qí suì. chū bái zì yòu hǎo jiǔ, yú yǎn zhōu xí yè, píng jū duō yǐn. yòu yú rèn chéng xiàn gòu jiǔ lóu, rì rì yuán zuò sān. jù míng chāo běn gǎi. yǔ tóng zhì huāng yàn qí shàng, shǎo yǒu xǐng shí. yì rén jiē yǐ bái zhòng míng, wàng qí zhòng ér jiā jìng yān. chū běn shì shī
李太白初自蜀至京师,舍于逆旅。贺监知章闻其名,首访之。既奇其姿,又请所为文,白出《蜀道难》以示之。读未竟,称叹数四,号为谪仙人。白酷好酒,知章因解金龟换酒,与倾尽醉,期不间日,由是称誉光赫。贺又见其《乌牺曲》,叹赏苦吟曰:此诗可以泣鬼神矣。曲曰:姑苏台上乌栖时,吴王宫里醉西施。吴歌楚舞欢未毕,西山犹衔半边日。金壶丁丁漏水多,起看秋月坠江波,东方渐高奈乐何。或言是《乌夜啼》,二篇未知孰是。又《乌夜啼》曰:黄云城边乌欲栖,归飞哑哑枝上啼。机中织锦秦川女,碧纱如烟隔窗语。停梭向人问故夫,欲说辽西泪如雨。白才逸气高,与陈拾遗子昂齐名,先后合德。其论诗云:梁(梁字原阙,据明钞本补)陈已来,艳薄斯极。沈休文又尚以声律,将复古道,非我而谁欤!玄宗闻之,召入翰林。以其才藻绝人,器识兼茂,便以上位处之,故未命以官。尝因宫人行乐。谓高力士曰:对此良辰美景,岂可独以声伎为娱。倘时得逸才词人吟咏之。可以夸耀于后。遂命召白。时宁王邀白饮酒,已醉。既至,拜舞颓然。上知其薄声律,谓非所长。命为宫中行乐五言律诗十首。白顿首曰:宁王赐臣酒,今已醉。倘陛下赐臣无畏,始可尽臣薄技。上曰:可。既遣二内臣掖扶之,命研墨濡笔以授之。又命二人张朱丝栏于其前。白取笔抒思,略不停缀,十篇立就。更无加点,笔迹遒利,凤跱龙拿,律度对属,无不精绝。其首篇曰:柳色黄金嫩,梨花白雪香。玉楼巢翡翠,珠殿宿鸳鸯。选妓随雕辇,徵歌出洞房。宫中谁第一,飞燕在昭阳。玄宗恩礼极厚,而白才行不羁,放旷坦率,乞归故山。玄宗亦以非廊庙器,优诏许之。尝有醉吟诗曰:天若不爱酒,酒星不在天。地若不爱酒,地应无酒泉。天地既爱酒,爱酒胡愧焉。三杯通大道,五斗合自然。但得酒中趣。勿为醒者传。更忆贺监知章诗曰:欲向东南去,定将谁举杯。稽山无贺老,却棹酒船回。后在浔阳,复为永王璘延接,累谪夜郎。时杜甫赠白诗二十韵,多叙其事。白后放还,游赏江表山水。卒于宣城之采石,葬于谢公青山。范传正为宣歙观察使,为之立碑,以旌其隧。初白自幼好酒,於兖州习业,平居多饮。又于任城县构酒楼,日(日原作三。据明钞本改。)与同志荒宴其上,少有醒时。邑人皆以白重名,望其重而加敬焉。(出《本事诗》)
hào shàng
好尚
fáng guǎn
房琯
sū zhōu dòng tíng, háng zhōu xīng dé sì. fáng tài wèi guǎn yún, bù yóu xīng dé dòng tíng. wèi jiàn jiā chù. shòu ān xiàn yǒu pēn yù quán shí xī, jiē shān shuǐ zhī shèng jué zhě yě. zhēn yuán zhōng, guǎn yǐ bīn kè cí wèi xiàn lìng, nǎi chǎn yì huì, kāi jìng suì, rén wén ér yì yān. tài hé chū, bó líng cuī méng wéi zhǔ bù, biāo zhǔn yú dào zhōu, rén fāng zào ér yóu yān. yòu yán tài shī zhēn qīng kè xìng míng yú shí, huò zhì zhī gāo shān zhī shàng, huò chén zhī dà zhōu zhī dǐ, ér yún, ān zhī bù yǒu líng gǔ zhī biàn yé. chū zhuàn jì
苏州洞庭,杭州兴德寺。房太尉琯云,不游兴德洞庭。未见佳处。寿安县有喷玉泉石溪,皆山水之胜绝者也。贞元中,琯以宾客辞为县令,乃铲翳荟,开径隧,人闻而异焉。太和初,博陵崔蒙为主簿,标准于道周,人方造而游焉。又颜太师真卿刻姓名於石,或置之高山之上,或沉之大洲之底,而云,安知不有陵谷之变耶。(出《传记》)
hán yù
韩愈
hán yù hào qí, yǔ kè dēng huà shān jué fēng. dù bù néng fǎn, fā kuáng tòng kū, wèi shū yí shū yí èr zì yuán zuò yí shū, jù míng chāo běn gǎi huá yīn lìng. lìng bǎi jì qǔ zhī, nǎi xià. yòu lǐ shì zi wèi qiān niú, yǔ qí chái lèi dēng cí ēn sì fú tú. qióng wēi jí xiǎn, yuè chū kǎn wài, shī shēn ér zhuì, lài yāo dài guà dīng, wèi fēng suǒ yáo, jiǔ ér wèi luò. tóng dēng zhě jīng dǎo kǎn zhōng, bù néng fù qǐ. yuàn sēng yáo wàng jí hū, yī sì xī chū yǐ jiù zhī, nǎi lián yī wèi shéng, jiǔ zhī qǔ xià. jīng sù ér sū. chū guó shǐ bǔ
韩愈好奇,与客登华山绝峰。度不能返,发狂恸哭,为书遗(书遗二字原作遗书,据明抄本改)华阴令。令百计取之,乃下。又李氏子为千牛,与其侪类登慈恩寺浮图。穷危极险,跃出槛外,失身而坠,赖腰带挂钉,为风所摇,久而未落。同登者惊倒槛中,不能复起。院僧遥望急呼,一寺悉出以救之,乃连衣为绳,久之取下。经宿而苏。(出《国史补》)
lǐ yuē
李约
bīng bù yuán wài láng lǐ yuē, qiān gōng zhī zǐ yě. yǐ jìn shǔ zǎi xiàng zi, ér yǎ ài xuán jī. xiāo xiāo chōng yuǎn, dé xíng jì yōu. yòu yǒu shān lín zhī zhì, qín dào jiǔ dé cí diào, jiē gāo jué yī shí. yī shēng bù jìn nǚ sè, xìng xǐ jiē yǐn rén wù, ér bù hǎo sú tán. chén qǐ cǎo guǒ tóu, duì kè cù róng, biàn guò yī rì. duō xù gǔ qì, zài rùn zhōu cháng dé gǔ tiě yī piàn, jī zhī jīng yuè. yòu yǎng yī yuán míng shēng gōng, cháng yǐ zhī suí. zhú yuè yè fàn jiāng, dēng jīn shān, jī tiě gǔ qín, yuán bì xiào hé. qīng hú dá xī, bù qí wài bīn, zuì ér hòu yǐ. yuē céng zuǒ lǐ shù rén qí zhè xī mù. yuē chū zhì jīn líng, yú fǔ zhǔ shù rén qí zuò, lǚ zàn zhāo yǐn sì biāo zhì. yī rì, shù rén yàn yú sì zhōng. míng rì, wèi yuē yuē: shí láng cháng kuā zhāo yǐn sì, zuó yóu yàn xì kàn, hé shū zhōu zhōng? lǐ xiào yuē: mǒu suǒ shǎng zhě shū yě ěr, ruò yuǎn shān jiāng cuì mù zhē, gǔ sōng yòng cǎi wù guǒ, xīng shān wò lù póu quán, yīn yuè luàn shān niǎo shēng, cǐ zé shí bù rú zài shū fù dà tīng yě. shù rén dà xiào. yuē xìng yòu shì chá. néng zì jiān. wèi rén yuē: chá xū huǎn huǒ jiǔ, huó huǒ jiān. huó huǒ wèi tàn huǒ yàn huǒ yě. kè zhì, bù xiàn ōu shù, jìng rì zhí chí chá qì bù juàn. céng fèng shǐ xíng xiá shí xiàn dōng, ài qú shuǐ qīng liú, xún rì wàng fā. chū yīn huà lù
兵部员外郎李约,汧公之子也。以近属宰相子,而雅爱玄机。萧萧冲远,德行既优。又有山林之致,琴道酒德词调,皆高绝一时。一生不近女色,性喜接引人物,而不好俗谈。晨起草裹头,对客蹙融,便过一日。多蓄古器,在润州尝得古铁一片,击之精越。又养一猨名生公,常以之随。逐月夜泛江,登金山,击铁鼓琴,猨必啸和。倾壶达夕,不俟外宾,醉而后已。约曾佐李庶人锜浙西幕。约初至金陵,于府主庶人锜坐,屡赞招隐寺标致。一日,庶人宴于寺中。明日,谓约曰:十郎尝夸招隐寺,昨游宴细看,何殊州中?李笑曰:某所赏者疏野耳,若远山将翠幕遮,古松用彩物裹,腥膻涴鹿掊泉,音乐乱山鸟声,此则实不如在叔父大厅也。庶人大笑。约性又嗜茶。能自煎。谓人曰:茶须缓火灸,活火煎。活火谓炭火焰火也。客至,不限瓯数,竟日执持茶器不倦。曾奉使行硖石县东,爱渠水清流,旬日忘发。(出《因话录》)
lù hóng jiàn
陆鸿渐
tài zǐ wén xué lù hóng jiàn, míng yǔ. qí shēng bù zhī hé xǔ rén. jìng líng lóng gài sì sēng xìng lù, yú dī shàng dé yī chū shēng ér, shōu yù zhī, suì yǐ lù wèi shì. jí zhǎng, cōng jùn duō wén, xué shàn cí yì, huī xié tán biàn, ruò dōng fāng màn qiàn zhī chóu. hóng jiàn xìng shì chá, shǐ chuàng jiān chá fǎ. zhì jīn yù chá zhī jiā, táo wèi qí xiàng, zhì yú xī qì zhī jiān, yún yí chá zú lì. zhì tài hé, fù zhōu yǒu yī lǎo sēng, yún shì lù sēng dì zǐ, cháng fěng gē yún: bù xiàn huáng jīn lěi, bù xiàn bái yù bēi, bù xiàn cháo rù shěng, bù xiàn mù rù tái. wéi xiàn xī jiāng shuǐ, céng xiàng jìn líng chéng xià lái. hóng jiàn yòu zhuàn chá jīng èr juǎn, xíng yú dài. jīn wèi hóng jiàn xíng zhě, míng chāo běn zhě zuò mào yīn mù wèi chá shén. yǒu jiāo yì zé chá jì zhī, wú yǐ fǔ tāng wò zhī. chū chuán zài
太子文学陆鸿渐,名羽。其生不知何许人。竟陵龙盖寺僧姓陆,于堤上得一初生儿,收育之,遂以陆为氏。及长,聪俊多闻,学赡辞逸,诙谐谈辩,若东方曼倩之俦。鸿渐性嗜茶,始创煎茶法。至今鬻茶之家,陶为其像,置于锡器之间,云宜茶足利。至太和,复州有一老僧,云是陆僧弟子,常讽歌云:不羡黄金垒,不羡白玉杯,不羡朝入省,不羡暮入台。唯羡西江水,曾向晋陵城下来。鸿渐又撰《茶经》二卷,行于代。今为鸿渐形者,(明抄本者作貌)因目为茶神。有交易则茶祭之,无以釜汤沃之。(出《传载》)
dú gū jí
独孤及
cháng zhōu dú gū jí, mò nián yóu shì gǔ qín, dé yǎn bìng bù lǐ, yì yù zhuān tīng. chū chuán zài
常州独孤及,末年尤嗜鼓琴,得眼病不理,意欲专听。(出《传载》)
dù jiān
杜兼
dù jiān cháng jù shū wàn juǎn, měi juǎn hòu bì zì tí yún, qiàn fèng xiě lái shǒu zì xiào, rǔ cáo dú zhī zhī shèng dào, zhuì zhī yù zhī wèi bù xiào. chū chuán zài
杜兼尝聚书万卷,每卷后必自题云,倩俸写来手自校,汝曹读之知圣道,坠之鬻之为不孝。(出《传载》)
lǐ dé yù
李德裕
lǐ dé yù yǔ tóng liè kuǎn qǔ. huò yǒu zhēng suǒ hǎo zhě, dé yù yán: jǐ xǐ jiàn wèi wén xīn shū cè. cuī wèi gōng xuàn hǎo shí xīn hún tóu, yǐ wéi zhēn měi. cóng shì kāi cóng zì yuán quē, kāi yuán zuò wén, jù běi mèng suǒ yán bǔ gǎi yán, xiān yī rì qián, bì dào shǐ yuàn suǒ suǒ yuán zuò àn, jù běi mèng suǒ yán gǎi xīn zhǔ hún tóu yě. dù bīn gōng cóng měi zǎo shí fēn fàn gān pú. cuī shì zhōng ān qián hǎo kàn dòu niú. suī gè yǒu suǒ měi, ér fēi jìn lì. yǔ fū yá chóu jīn liè, qián pǐ gǔ duī, bù qí yuǎn hū! chū běi mèng suǒ yán
李德裕与同列款曲。或有徵所好者,德裕言:己喜见未闻新书策。崔魏公铉好食新馄头,以为珍美。从事开(从字原缺,开原作闻,据北梦琐言补改)筵,先一日前,必到使院索(索原作案,据北梦琐言改)新煮馄头也。杜豳公悰每早食饙饭乾脯。崔侍中安潜好看斗牛。虽各有所美,而非近利。与夫牙筹金埒,钱癖谷堆,不其远乎!(出《北梦琐言》)
pān yàn
潘彦
xián hēng zhōng, bèi zhōu pān yàn hǎo shuāng lù, měi yǒu suǒ yì, jú bù lí shēn. céng fàn hǎi, yù fēng chuán pò. yàn yòu shǒu xié yī bǎn, zuǒ shǒu bào shuāng lù jú, kǒu xián shuāng lù tóu zǐ. èr rì yī yè zhì àn, liǎng shǒu jiàn gǔ, jú zhōng bù shě, tóu zǐ yì zài kǒu. chū cháo yě qiān zài
咸亨中,贝州潘彦好双陆,每有所诣,局不离身。曾泛海,遇风船破。彦右手挟一板,左手抱双陆局,口衔双陆骰子。二日一夜至岸,两手见骨,局终不舍,骰子亦在口。(出《朝野佥载》)
sòng zhī xùn
宋之愻
luò yáng xiàn chéng sòng zhī xùn xìng hǎo chàng gē, chū wèi lián zhōu cān jūn. cì shǐ chén xī gǔ zhě, yōng rén yě. lìng zhī xùn jiào bì gē, měi rì duān hù lì yú tíng zhōng, yōu yōu ér chàng. qí bì gé chuāng cóng ér hé zhī, wén zhě wú bù dà xiào. chū cháo yě qiān zài
洛阳县丞宋之愻性好唱歌,出为连州参军。刺史陈希古者,庸人也。令之愻教婢歌,每日端笏立于庭中,呦呦而唱。其婢隔窗从而和之,闻者无不大笑。(出《朝野佥载》)
zhū qián yí
朱前疑
bīng bù láng zhōng zhū qián yí mào chǒu, qí qī yǒu měi sè. tiān hòu shí, luò zhōng zhí yè fāng xī mén jiǔ jiā, yǒu bì péng tóu gòu miàn, yǔ jiān pó fù, qǐn è zhī zhuàng, jǔ shì suǒ wú. ér qián yí dà yuè zhī, dài wàng qǐn shí. nǎi zhī qián shì yán sù liú méng ài, xìn bù xū yě. fū rén shì shì yù, yī hé shū xìng. qián wén wén wáng shì chāng, chǔ wáng shì qín jū, qū dào shì jì, céng xī shì yáng zǎo, sòng liú yōng shì chuāng jiā. běn chuán yuē: yōng yì qián wú xīng tài shǒu mèng líng xiū, líng xiū tuō wà, zhān zhì chuāng jiā zhuì dì, yōng fǔ ér qǔ zhī cān yān. sòng míng dì shì mì zì zhū yí, měi dàn shù shēng. shì zhī hǎi shàng zhú chòu zhī tán, chén jūn ài chǒu zhī shuō, hé qí guài yú? tiān yǔ qí pǐ yě. chū cháo yě qiān zài
兵部郎中朱前疑貌丑,其妻有美色。天后时,洛中殖业坊西门酒家,有婢蓬头垢面,伛肩皤腹,寝恶之状,举世所无。而前疑大悦之,殆忘寝食。乃知前世言宿瘤蒙爱,信不虚也。夫人世嗜欲,一何殊性。前闻文王嗜昌,楚王嗜芹菹,屈到嗜芰,曾皙嗜羊枣,宋刘雍嗜疮痂。本传曰:雍诣前吴兴太守孟灵休,灵休脱袜,粘炙疮痂坠地,雍俯而取之飡焉。宋明帝嗜蜜渍蠩蛦,每啖数升。是知海上逐臭之谈,陈君爱丑之说,何其怪欤?天与其癖也。(出《朝野佥载》)
xiān yú shū míng
鲜于叔明
jiàn nán dōng chuān jié dù xiān yú shū míng hǎo shí chòu chóng, shí rén wèi zhī pán chóng. měi sàn, lìng rén cǎi shí dé sān wǔ shēng, jí fú zhī wēi rè shuǐ zhōng, yǐ chōu qí qì jǐn. yǐ sū jí wǔ wèi áo zhī, juǎn bǐng ér dàn, yún qí wèi shí jiā. chū gān quān zi
剑南东川节度鲜于叔明好食臭虫,时人谓之蟠虫。每散,令人采拾得三五升,即浮之微热水中,以抽其气尽。以酥及五味熬之,卷饼而啖,云其味实佳。(出《乾鐉子》)
quán zhǎng rú
权长孺
cháng qìng mò, qián zhī fú jiàn xiàn míng chāo běn xiàn zuò yuàn quán zhǎng rú fàn shì liú biǎn. hòu yǐ gù lǐ bù xiàng guó dé yú zhī jìn zōng, yù ēn fù zī. liú zhì guǎng líng duō rì, bīn fǔ xiāng jiàn, jiē bǐ zhī. jiāng yì quē qiú guān, lín xíng, qún gōng yǐn jiàn yú chán zhì jīng shè. kuáng shì jiǎng chuán zhī zhǎng rú yǒu shì rén zhǎo pǐ. nǎi yú bù jiàn jí zhū yōng bǎo chù, báo gěi chóu zhí, de shù liǎng xuē xià zhǎo. huò xǐ zhuó wèi jīng, yǐ zhǐ guǒ. hòu qí jiǔ hān jìn yuē: shì yù yuǎn xíng, wú yǐ jiàn sòng, jīn yǒu shǎo jiā wèi, gǎn xiàn. suì jìn zhǎng rú. zhǎng rú shì zhī, xīn rán yǒu xǐ sè, rú huò qiān jīn zhī huì, xián liú yú wěn, lián cuō dàn zhī, shén sè zì dé, hé zuò jīng yì. chū gān quān zi
长庆末,前知福建县(明抄本县作院)权长孺犯事流贬。后以故礼部相国德舆之近宗,遇恩复资。留滞广陵多日,宾府相见,皆鄙之。将诣阙求官,临行,群公饮饯于禅智精舍。狂士蒋传知长孺有嗜人爪癖。乃于步健及诸庸保处,薄给酬直,得数两削下爪。或洗濯未精,以纸裹。候其酒酣进曰:侍御远行,无以饯送,今有少佳味,敢献。遂进长孺。长孺视之,忻然有喜色,如获千金之惠,涎流于吻,连撮噉之,神色自得,合座惊异。(出《乾鐉子》)