mèng xiū zhēng xià zhāng yì chǔ shí yáng yán dòu cān lǐ féng jí wáng bō dòu lú shǔ wéi cí huáng fǔ hóng dù mù
梦休征下 张镒 楚实 杨炎 窦参 李逢吉 王播 豆卢署 韦词 皇甫弘 杜牧
gāo yuán yù yáng jìng zhī lú zhēn yóu zǐ guó zǐ jiàn míng jīng xuē yì zhèng guāng sòng yán cáo què liú rén gōng táng xī zōng liú tán jìn shǎo zhǔ xīn yín xùn hé zhì yōng guō rén biǎo wáng yú xiè è cuī wàn ān jiāng nán lǐ lìng máo zhēn fǔ
高元裕 杨敬之 卢贞犹子 国子监明经 薛义 郑光 宋言 曹确 刘仁恭 唐僖宗 刘檀 晋少主 辛夤逊 何致雍 郭仁表 王玙 谢谔 崔万安 江南李令 毛贞辅
mèng xiū zhēng xià
梦休征下
zhāng yì
张镒
zhāng yì, dà lì zhōng shǒu gōng bù shàng shū pàn dù zhī, yīn zòu shì chēng zhǐ, dài zōng miàn xǔ zǎi xiàng, ēn zé shén hòu. zhāng gōng rì rì yǐ jì, ér lèi xún wú xìn. hū yè mèng yǒu rén zì mén jù rù, kàng shēng yuē: rèn diào bài xiāng. zhāng gōng jīng wù, sī zhōng wài wú qí rén, xún yì bù jiě. yǒu wài shēng lǐ tōng lǐ zhě, bó xué shàn zhì. zhāng gōng yīn zhào miàn shì zhī, lìng yán qí lǐ. lǐ shēng chén sī liáng jiǔ, yīn hè yuē: jiù zuò xiāng yǐ. zhāng gōng jí jí zhī, tōng lǐ dá yuē: rèn diào fǎn yǔ ráo tián, ráo tián wú yú gān cǎo, gān cǎo dú wèi zhēn yào, zhēn yào fǎn yǔ, jí jiù míng shì yě. gōng shén yuè. é yǒu zǒu mǎ lì bào yuē: bái má xià. gōng bài zhōng shū shì láng píng zhāng shì. chū jí yì jì
张镒,大历中守工部尚书判度支,因奏事称旨,代宗面许宰相,恩泽甚厚。张公日日以冀,而累旬无信。忽夜梦有人自门遽入,抗声曰:任调拜相。张公惊寤,思中外无其人,寻译不解。有外甥李通礼者,博学善智。张公因召面示之,令研其理。李生沉思良久,因贺曰:舅作相矣。张公即诘之,通礼答曰:任调反语饶甜,饶甜无逾甘草,甘草独为珍药,珍药反语,即舅名氏也。公甚悦。俄有走马吏报曰:白麻下。公拜中书侍郎平章事。(出《集异记》)
chǔ shí
楚实
zhù zuò zuǒ láng chǔ shí, dà lì zhōng, yì lì dǔ zhòng, sì shí rì dī mí bù zhī rén. hòu yī rì, hū mèng jiàn huáng yī nǚ dào shì zhì shí qián, wèi zhī yuē: rǔ yǒu guān lù, chū wèi hé sǐ. yīn hū fàn zhèng jiāng yào lái. hū jiàn xiǎo ér, chí liú lí píng, dà jiǎo wǎn xiè yào. yǐn bì biàn yù. jí míng, xǔ shū jì lìng sòng yào lái. shí jí jiǔ kùn, chū bù kāi mù. jiàn xiǎo ér jí wǎn yào, jiē zuó yè suǒ jiàn, yīn hū xiǎo ér wèi fàn zhèng. wèn zhī xìn rán. qí jí suì yù. chū guǎng yì jì
著作佐郎楚实,大历中,疫疠笃重,四十日低迷不知人。后一日,忽梦见黄衣女道士至实前,谓之曰:汝有官禄,初未合死。因呼范政将药来。忽见小儿,持琉璃瓶,大角碗泻药。饮毕便愈。及明,许叔冀令送药来。实疾久困,初不开目。见小儿及碗药,皆昨夜所见,因呼小儿为范政。问之信然。其疾遂愈。(出《广异记》)
yáng yán
杨炎
gù xiàng guó yáng yán wèi shì shí, cháng mèng zhì gāo shān zhī diān, xià kàn rén jìng, yǎo bù kě biàn. yǎng ér shì zhī, jiàn ruì rì zài zhǐ chǐ, hóng guāng hè rán, dòng zhào wàn lǐ. gōng yīn jǔ zuǒ yòu shǒu yǐ pěng zhī, yán yù zhī qì, rú rè xīn mù. jiǔ ér fāng wù, shì qí shǒu, shàng lì rán ér hàn. gōng yì zhī, yīn yǔ yú rén, yǒu jiě zhě yuē: fū rì zhě, rén jūn xiàng yě. jīn mèng dēng shān yǐ pěng rì, jiāng fēi dēng xiàng wèi ér fǔ rén jūn hū? qí hòu yáng gōng zhōu lì qīng guàn, suì dēng xiàng wèi, guǒ yè pěng rì zhī xiáng yě. chū xuān shì zhì
故相国杨炎未仕时,尝梦陟高山之巅,下瞰人境,杳不可辨。仰而视之,见瑞日在咫尺,红光赫然,洞照万里。公因举左右手以捧之,炎燠之气,如热心目。久而方寤,视其手,尚沥然而汗。公异之,因语于人,有解者曰:夫日者,人君像也。今梦登山以捧日,将非登相位而辅人君乎?其后杨公周历清贯,遂登相位,果叶捧日之祥也。(出《宣室志》)
dòu cān
窦参
zhēn yuán zhōng, xiàng guó dòu cān wèi yù shǐ zhōng chéng. cháng yī xī mèng dé zōng zhào duì yú biàn diàn, wèn yǐ jīng guó zhī wù. shàng xǐ, yīn yǐ jǐn bàn bì cì zhī. jí wù, qí qí mèng, mò ér niàn yuē: bì zhě bì yě, dà yì suǒ yǐ bì wú shēn yě. jīn mèng bàn bì zhě, qǐ shàng yǐ wǒ dāo jū xiǎn wèi, jiāng gěi bàn fèng, bǐ wǒ zhì zhèng hū? cù rán jiǔ zhī. yīn yǐ mèng huà yú rén, kè yǒu jiě yuē: gōng zhī mèng xiáng fú yě. qiě bàn bì zhě, gài bèi gǔ gōng zhī yī yě. jīn gōng mèng tiān zǐ cì zhī, qǐ fēi shàng jiàng yǐ gǔ gōng zhī wèi ér wěi gōng hū? míng rì, guǒ bài zhōng shū shì láng píng zhāng shì. chū xuān shì zhì
贞元中,相国窦参为御史中丞。尝一夕梦德宗召对于便殿,问以经国之务。上喜,因以锦半臂赐之。及寤,奇其梦,默而念曰:臂者庇也,大邑所以庇吾身也。今梦半臂者,岂上以我叨居显位,将给半俸,俾我致政乎?蹙然久之。因以梦话于人,客有解曰:公之梦祥符也。且半臂者,盖被股肱之衣也。今公梦天子赐之,岂非上将以股肱之位而委公乎?明日,果拜中书侍郎平章事。(出《宣室志》)
lǐ féng jí
李逢吉
lǐ féng jí wèi zhǎng lún gào qián, jiā yǒu lǎo bì hǎo yán mèng, hòu duō yǒu yīng. lǐ gōng jiǔ wàng chú guān, yīn fǎng yú bì. yī rì, bì zhì cǎn rán, gōng wèn gù, yuē: zuó yè yǔ láng jūn zuò mèng bù hǎo, yì bù yù shuō. gōng qiáng zhī, bì yuē: mèng yǒu rén yú yī guān zhì táng hòu. yún:' qiě zhì zài cǐ.' bù jiǔ jí yí rù táng zhōng. cǐ mèng kǒng fēi jiā yě. gōng wén shén xǐ, é ěr chú zhōng shū shè rén, hòu zhī gòng jǔ, wèi bì ér rù xiàng. chū yīn huà lù
李逢吉未掌纶诰前,家有老婢好言梦,后多有应。李公久望除官,因访于婢。一日,婢至惨然,公问故,曰:昨夜与郎君作梦不好,意不欲说。公强之,婢曰:梦有人舁一棺至堂后。云:'且置在此。'不久即移入堂中。此梦恐非佳也。公闻甚喜,俄尔除中书舍人,后知贡举,未毕而入相。(出《因话录》)
wáng bō
王播
wáng bō shǎo pín jiàn, jū yáng zhōu, wú rén zhī shí. wéi yī jūn jiāng cháng jiē yǐn gōng jǐ, wú bù qìng jìn. dù pú yè yà zài huái nán. duān wǔ rì, shèng wèi jìng dù zhī xì, zhū zhōu zhēng jì lè, liǎng xiàn zhēng shèng fù. cǎi lóu kàn péng, zhào yào jiāng shuǐ, shù shí nián wèi zhī yǒu yě. fán yáng zhōu zhī kè, wú xián bù xiào jǐn dé yù yān. wéi wáng gōng bù zhāo, chóu chàng zì zé. zōng rén jūn jiāng yuē: mǒu yǒu péng, zǐ dì xī zài, bā láng dàn yú péng nèi kàn, què shèng jū pán yán jiān yě. wáng gōng yuē: wéi. suì wǎng péng. shí xià, chū rì fāng zhào, zōng rén lìng sòng fǎ jiǔ yī kē. yuē: cǐ shén hǎo, shì lìng qiú dé. wáng gōng fāng fèn mèn, zì zhuó jiāng jǐn. péng zhōng rì sè zhuǎn rè, jiǔ nóng hūn bèi, suì jiù zhěn. cái shuì, mèng shēn zài yàn chù, jū dù zhī zuò. pàn guān zài xià, duō yú dù gōng jìn bàn. liáng jiǔ jīng jué, yì bù gǎn yán yú rén. hòu wèi zǎi xiàng, jiāng chú huái nán, jiān yán tiě shǐ. chì jiǔ wèi xià, wáng gōng shén mèn, yīn zhào jiù cóng shì zài chéng zhě yǔ zhī yuē: mǒu huái nán yán tiě, cǐ bì dìng yǐ. dāng shí mèng zhōng pàn guān, shù duō yī bàn, cǐ jí bìng yán tiě cóng shì yě. shù rì guǒ chú dào. hòu ǒu lín jiāng yàn huì, bīn jiè jiē zài. gōng hū jué rú yǐ zhì zhě, sī zhī, nǎi xī nián mèng. fēng jǐng qì hòu, wú bù jiē tóng. shí wǔ yuè shàng xún yě. chū yì shǐ
王播少贫贱,居扬州,无人知识。唯一军将常接引供给,无不罄尽。杜仆射亚在淮南。端午日,盛为竟渡之戏,诸州征伎乐,两县争胜负。采楼看棚,照耀江水,数十年未之有也。凡扬州之客,无贤不肖尽得预焉。唯王公不招,惆怅自责。宗人军将曰:某有棚,子弟悉在,八郎但于棚内看,却胜居盘筵间也。王公曰:唯。遂往棚。时夏,初日方照,宗人令送法酒一榼。曰:此甚好,适令求得。王公方愤懑,自酌将尽。棚中日色转热,酒浓昏惫,遂就枕。才睡,梦身在宴处,居杜之坐。判官在下,多于杜公近半。良久惊觉,亦不敢言于人。后为宰相,将除淮南,兼盐铁使。敕久未下,王公甚闷,因召旧从事在城者语之曰:某淮南盐铁,此必定矣。当时梦中判官,数多一半,此即并盐铁从事也。数日果除到。后偶临江宴会,宾介皆在。公忽觉如已至者,思之,乃昔年梦。风景气候,无不皆同。时五月上旬也。(出《逸史》)
dòu lú shǔ
豆卢署
dòu lú shǔ, běn míng fǔ zhēn, shào nián lǚ yú qú zhōu. cì shǐ zhèng shì zhān hòu fú zhī. wèi yuē: zi fù xìng, bù yí èr míng, wú wèi zi yì zhī. nǎi shū shǔ zhe zhù sān zì shòu zhī, yuē: wú kǒng zǐ qún cóng zhōng yǒu tóng zhě, zi zì zé yān. qí xī, mèng lǎo fù gào zhī: wén shǐ jūn yǔ jūn yì míng, jūn dāng sì jǔ chéng míng, sì zhě shèn jiā. yòu yuē: jūn hòu èr shí nián mù zī jùn. yòu zhǐ yī fāng dì yuē: cǐ chù kě jiàn tíng tái. jì wù, yīn gǎi míng shǔ. hòu yǐ zài xià dì, yòu èr jǔ, hòu fù bù dì. yòu èr jǔ, nǎi chéng míng. gài zì gǎi míng hòu sì jǔ yě. hòu èr shí nián, guǒ wèi qú zhōu cì shǐ, yú suǒ mèng zhī dì lì zhēng mèng tíng. chū chuán zài
豆卢署,本名辅贞,少年旅于衢州。刺史郑式瞻厚苻之。谓曰:子复姓,不宜二名,吾为子易之。乃书署、著、助三字授之,曰:吾恐子群从中有同者,子自择焉。其夕,梦老父告之:闻使君与君易名,君当四举成名,四者甚佳。又曰:君后二十年牧兹郡。又指一方地曰:此处可建亭台。既寤,因改名署。后已再下第,又二举,后复不第。又二举,乃成名。盖自改名后四举也。后二十年,果为衢州刺史,于所梦之地立征梦亭。(出《传载》)
wéi cí
韦词
yuán hé liù nián, jīng zhào wéi cí wèi wǎn líng lián shǐ fáng wǔ cóng shì. qiū qī yuè, wēi yǔ, cí yú gōng shǔ, yīn zhòu qǐn. hū mèng yī rén tóu cì, shì zhī liǎo rán. jiàn tí qí zì yuē: lǐ gù yán. é yú huǎng hū jiān, kōng zhōng yǒu rén yán: míng nián jí dì zhuàng tóu. shì shí yuán hé chū, yǒu lǐ gù yán jí dì, yì shén yà qí shì. wéi míng zhōng shǎo yǒu cǐ gù zì zhě, yān dé fù yǒu lǐ gù yán zāi? qiū bā yuè, guǒ yǒu qǔ jiě jǔ rén jù míng tóu cì, yī rú mèng zhōng, dàn gù wèi gù ěr, jí jīn xī shuài lǐ gōng yě. cí bì mèng zhōng zhī shì bù xiè, nǎi yuē: zú xià míng nián bì zhuó dì, réng jū zhòng jūn zhī shǒu. shì dōng, bīng bù shì láng xǔ mèng róng zhī jǔ, guǒ zhuó wèi bǎng shǒu. chū gù yán cháng mèng zhe sòng jǐng yī. yuán hé shí nián yǐ hòu, jǐng shén zhe, shí wàng jí shén, yǒu bài dà xiàn zhī hào. jí jǐng zì sī xíng láng zhōng zhī zá, chū wèi zé zhōu cì shǐ, xún yòu wù gù. gù yán xīn yí qí mèng. cháng qìng chū. mù zōng yǒu shì yú yuán qiū, shí gù yán jū zuǒ shí yí. jiù lì: jiàn guān cóng jià xíng lǐ zhě, tài cháng gè bān lǐ yī yī xí. gù yán suǒ fú, yīn qiān yī guān qí xià, nǎi jiàn shū yún: zuǒ bǔ quē sòng jǐng yī. yīn yán zì shuō yú bān xíng. chū xù dìng mìng lù
元和六年,京兆韦词为宛陵廉使房武从事。秋七月,微雨,词于公署,因昼寝。忽梦一人投刺,视之了然。见题其字曰:李故言。俄于恍惚间,空中有人言:明年及第状头。是时元和初,有李顾言及第,意甚讶其事。为名中少有此故字者,焉得复有李故言哉?秋八月,果有取解举人具名投刺,一如梦中,但故为固耳,即今西帅李公也。词閟梦中之事不泄,乃曰:足下明年必擢第,仍居众君之首。是冬,兵部侍郎许孟容知举,果擢为榜首。初固言尝梦著宋景衣。元和十年已后,景甚著,时望籍甚,有拜大宪之耗。及景自司刑郎中知杂,出为泽州刺史,寻又物故。固言心疑其梦。长庆初。穆宗有事于圆丘,时固言居左拾遗。旧例:谏官从驾行礼者,太常各颁礼衣一袭。固言所服,因褰衣观其下,乃见书云:左补阙宋景衣。因言自说于班行。(出《续定命录》)
huáng fǔ hóng
皇甫弘
huáng fǔ hóng yīng jìn shì jǔ, huá zhōu qǔ jiě. jiǔ wǔ yú cì shǐ qián huī, bèi zhú chū. zhì shǎn zhōu qiú jiě qì, jiāng yuè chéng guān, wén qián zì huá zhī jǔ, zì zhī bì bù zhōng dì, suì dōng guī. xíng shù chéng, yīn qǐn, mèng qí wáng qī rǔ mǔ yuē: huáng fǔ láng fāng yìng jǔ, jīn yù hé qù. jù yán zhǔ sī yǒu xì. rǔ mǔ yuē: huáng fǔ láng xū qiú shí pó shén. nǎi xiāng yǔ qù diàn běi, cǎo jiān xíng shù lǐ, rù yī xiǎo wū zhōng, jiàn pò shí rén. shēng bài zhī. rǔ mǔ yuē: xiǎo niáng zǐ xù huáng fǔ láng yù yìng jǔ, pó yǔ kàn de fǒu? shí rén diǎn tóu yuē: dé. rǔ mǔ yuē: shí pó yán dé, jí bì děi yǐ. tā rì mò wàng bào sài. shēng jí bài shí fù xiè. rǔ mǔ què sòng zhì diàn mén. suì jīng jué yuē: wú mèng rú cǐ fēn míng, ān zhì wú yàn? nǎi què rù chéng yìng jǔ. qián shì láng yì yù cuò zhī. fàng zá wén guò, shì láng sī xīn yuē: rén jiē zhī wǒ nù hóng, jīn ruò tíng rǔ zhī, jí bù kě. dàn bù yǔ jí dì jí dé. yòu lìng tiē jīng. jí bǎng chéng jiāng xiě, qián xīn kǒng jù, yù gǎi yī rén huàn yī rén, jiē wèi jué. fǎn fù chóu dù, jìn zhì wǔ gēng bù shuì, wèi zǐ dì yuē: rǔ shì qǔ cì, bǎ yī zhì jǔ rén wén zhāng lái. jì kāi, nǎi huáng fǔ wén juàn. qián gōng yuē: cǐ dìng yú tiān yě. suì bù gǎi yí. jí dì dōng guī, zhì shǎn zhōu, wèn diàn rén yuē: cè jìn yǒu yǒu zì yuán quē. jù míng chāo běn gǎi. shí pó shén fǒu? jiē xiào yuē: láng jūn ān dé zhī? běn wán shí yī piàn, mù niú xiǎo ér, xì wèi qiāo zuó, shì rén xíng zhuàng, wèi zhī shí pó ěr. zhī zài diàn èr sān lǐ. shēng nǎi jù jiǔ pú, yǔ diàn rén gòng wǎng, jiē mèng zhōng jīng lì chù. diàn bài shí fù ér guī. chū yì shǐ
皇甫弘应进士举,华州取解。酒忤于刺史钱徽,被逐出。至陕州求解讫,将越城关,闻钱自华知举,自知必不中第,遂东归。行数程,因寝,梦其亡妻乳母曰:皇甫郎方应举,今欲何去。具言主司有隙。乳母曰:皇甫郎须求石婆神。乃相与去店北,草间行数里,入一小屋中,见破石人。生拜之。乳母曰:小娘子婿皇甫郎欲应举,婆与看得否?石人点头曰:得。乳母曰:石婆言得,即必得矣。他日莫望报赛。生即拜石妇谢。乳母却送至店门。遂惊觉曰:吾梦如此分明,安至无验?乃却入城应举。钱侍郎意欲挫之。放杂文过,侍郎私心曰:人皆知我怒弘,今若庭辱之,即不可。但不予及第即得。又令帖经。及榜成将写,钱心恐惧,欲改一人换一人,皆未决。反复筹度,近至五更不睡,谓子弟曰:汝试取次,把一帙举人文章来。既开,乃皇甫文卷。钱公曰:此定于天也。遂不改移。及第东归,至陕州,问店人曰:侧近有(有字原缺。据明抄本改。)石婆神否?皆笑曰:郎君安得知?本顽石一片,牧牛小儿,戏为敲琢,似人形状,谓之石婆耳。只在店二三里。生乃具酒脯,与店人共往,皆梦中经历处。奠拜石妇而归。(出《逸史》)
dù mù
杜牧
dù mù qǐng yú zǎi zhí qiú xiǎo yí, bù suí qǐng xiǎo qiū. yòu bù suí. cháng mèng rén wèi yuē: cí chūn bù jí qiū. kūn jiǎo yǔ jiē tóu. hòu guǒ dé bǐ bù yuán wài. chū shàng shū gù shí
杜牧顷于宰执求小仪,不遂;请小秋。又不遂。尝梦人谓曰:辞春不及秋。昆脚与皆头。后果得比部员外。(出《尚书故实》)
gāo yuán yù
高元裕
xiāng yáng jié dù shǐ gāo yuán yù, dà hé sān nián, rèn sī xūn yuán wài láng, yù sù nán gōng. zhòu mèng yǒu rén gào yuē: shí nián zuò xiāng cì shǐ. jì wù, fǎng fú yí zhì, gài wěi xiù shì yě. sī yì zhī, yīn yuán háo, yǐ yǐn yǔ jì yú tīng zhī dōng yíng, yǎn yìng zhī chù, yuē: dà sān wù xiāng cì shí nián. jì kāi chéng sān nián, wèi yù shǐ zhōng chéng, jì yú qián mèng, suì wèi mèng gù xū ěr. shì hòu chū rù zhōng wài, yáng lì guì wèi, qīng wàng shuò dé, guān miǎn shí liú, hǎi nèi qīng zhù, zhù shēng dǐng xuàn, shì cì xiāng, nǎi yōu xián shì zhī jǔ ěr. dà zhōng èr nián, yóu tiān guān shàng shū, shòu yuè hàn nán, qù qián mèng èr shí nián yǐ. gōng wèi yíng shàng zhī zì, wú fù cún yě, yīn huà qí shì yú dū guān wéi. hào qí zhī shì, wǎng yì qiú yān. zì gōng tí jì hòu, xiè shǔ bǔ qì yì lǚ yǐ, ér háo hàn huàn rán dú cún. fēi shén líng fú chí ér míng zhēng yú jīn rì yé! gōng yīn qū zhǐ, yǐ jīn zhī nián, jiā nǎng zhī shí, nǎi èr shí nián yǐ. hé yīn zhì zhī xiǎn huì wēi wǎn, jí qī ér láng wù zhī rú cǐ zāi. chū jí yì jì
襄阳节度使高元裕,大和三年,任司勋员外郎,寓宿南宫。昼梦有人告曰:十年作襄刺史。既寤,仿佛仪质,盖伟秀士也。私异之,因援毫,以隐语记于厅之东楹,掩映之处,曰:大三寤襄刺十年。洎开成三年,为御史中丞,既渝前梦,遂谓梦固虚耳。是后出入中外,扬历贵位,清望硕德,冠冕时流,海内倾注,伫升鼎铉,视刺襄,乃优贤士之举耳。大中二年,由天官尚书,授钺汉南,去前梦二十年矣。公谓楹上之字,无复存也,因话其事于都官韦。好奇之士,往诣求焉。自公题记后,廨署补葺亦屡矣,而毫翰焕然独存。非神灵扶持而明征于今日耶!公因屈指,以今之年,加曩之十,乃二十年矣。何阴骘之显晦微婉,及期而郎悟之如此哉。(出《集异记》)
yáng jìng zhī
杨敬之
yáng jìng zhī shēng shēng yuán zuò rèn. jù míng chāo běn gǎi. jiāng xī guān chá shǐ dài. jiāng xī yìng jǔ shí, jìng zhī nián zhǎng, tiān xìng yóu qiè. shí yǐ qiū mù, hū mèng xīn bǎng sì shí jìn shì, lì lì kě shǔ. yù mù jí bàn, qí zi zài yān. qí lín zé xìng pú yáng, ér míng bù kě bié. jí wù dà xǐ, fǎng yú cí chǎng, zé yún yǒu pú yáng yuàn zhě, wéi wén shén gāo, qiě yǒu shēng yù. shí sōu fǎng cǎo zé fāng jí, yǎ zài xuǎn zhòng. suì xún qí jū, zé yuē mǐn rén, wèi zhì jīng guó. yáng gōng jiè qí zi. lìng tīng zhī. qí qí dào jīng, yǔ zhī wǎng lái, yǐ yīng sī mèng. yī rì. yáng gōng zǔ kè bà shàng, kè wèi zhì jiān, xiū yú nì lǚ. yǒu mù yuǎn lái zhě, shì mìng xún zhī, nǎi gòng shì yě. zhēn suǒ zì, yuē: zì mǐn. wèn qí wá, yuē: pú yáng. shěn qí míng, yuē: yuàn. yáng gōng yuē: xū! sī tiān qǐ yě. ān xiáng yǒu jì mèng yú bǐ, fù yù yú cǐ zāi. suì mìng xiāng jiàn. pú yáng qūn xún bù dé ràng, zhí suǒ yè yǐ jiàn. shǐ yuè qí rén, méi yǔ qīng lǎng cì yǔ zhī yǔ, cí qì ān xiáng zhōng yuè qí wén, tǐ lǐ jīng ào wèn qí suǒ dǐ, zé yuē: jīn jiāng jiù jū. yáng gōng lìng jǐn qū suǒ xíng, zhì yú xiáng xù, mìng jiāng xī yǔ zhī zhāo xī tóng chǔ. shì dōng, dōng yuán zuò gè. jù míng chāo běn gǎi. dà chēng pú yáng yì xué yú gōng qīng jiān, rén qíng xī rán, shēng dì bì yǐ. shì qī yǒu rì, ér shēng yī xī bào zú. yáng gōng wǎn tòng jiē hài, sōu náng qí pín, xiāng lù qiě yuǎn, lì wèi yíng biàn, guī gǔ mǐn jiān. réng wèi qí zǐ yuē: wǒ mèng wú zhēng, rǔ zhī yī míng, yì bù kě bǎo. míng nián, qí zi jí dì, ér tóng nián wú pú yáng zhě. xià shǒu, jiāng guān sòng yú lì bù. shí zǎi xiàng yǒu yán: qián bèi zhòng zú wàng, qīng guān zhí. zhú lín qī xián, yuē chén liú ruǎn jí pèi guó liú líng hé jiān xiàng xiù, dé yǐ yán gāo shì yǐ. shì suì cí ēn sì tí míng, xián yǐ zú wàng. tí bì, yáng xián bù tǎ xià, yǎng shì zhī yuē: hóng nóng yáng dài, pú yáng wú dāng. huǎng rán rú mèng zhōng suǒ jiàn. chū táng quē shǐ
杨敬之生(生原作任。据明抄本改。)江西观察使戴。江西应举时,敬之年长,天性尤切。时已秋暮,忽梦新榜四十进士,历历可数。寓目及半,其子在焉。其邻则姓濮阳,而名不可别。即寤大喜,访于词场,则云有濮阳愿者,为文甚高,且有声誉。时搜访草泽方急,雅在选中。遂寻其居,则曰闽人,未至京国。杨公诫其子。令听之。俟其到京,与之往来,以应斯梦。一日。杨公祖客灞上,客未至间,休于逆旅。有目远来者,试命询之,乃贡士也。侦所自,曰:自闽。问其娃,曰:濮阳。审其名,曰:愿。杨公曰:吁!斯天启也。安详有既梦于彼,复遇于此哉。遂命相见。濮阳逡巡不得让,执所业以见。始阅其人,眉宇清朗;次与之语,词气安详;终阅其文,体理精奥;问其所抵,则曰:今将僦居。杨公令尽驱所行,置于庠序,命江西与之朝夕同处。是冬,(冬原作各。据明抄本改。)大称濮阳艺学于公卿间,人情翕然,升第必矣。试期有日,而生一夕暴卒。杨公惋痛嗟骇,搜囊其贫,乡路且远,力为营辨,归骨闽间。仍谓其子曰:我梦无征,汝之一名,亦不可保。明年,其子及第,而同年无濮阳者。夏首,将关送于吏部。时宰相有言:前辈重族□望,轻官职。竹林七贤,曰陈留阮籍、沛国刘伶、河间向秀,得以言高士矣。是岁慈恩寺题名,咸以族望。题毕,杨闲步塔下,仰视之曰:弘农杨戴,濮阳吴当。恍然如梦中所见。(出《唐阙史》)
lú zhēn yóu zǐ
卢贞犹子
tài zǐ bīn kè lú shàng shū zhēn, yóu zǐ wèi sēng. huì chāng zhōng, shā tài sēng tú, chì guī jiā, yǐ yīn bǔ guāng wáng fǔ cān jūn. yī xī, mèng wèi sēng shí suǒ fèng shī lái wèi, wèn qí chū chù. zài sān gào yǐ fú shì lún pò, yǐ wú suǒ guī. jīn wèi yī guān, tú qiǎn dàn xī. qī zài luò dǐng shàng fā, fāng bì zhì yuàn. qiě qì qiě sù zhī. liáng jiǔ yuē, ruò wǒ zhì guǒ suì yǔ fó fǎ. yǔ wèi jìng, jiàn bā miàn tún bīng, qiān shèng wàn qí, jīng qí rì yuè, yī shang jǐn xiù, yí wèi sì hé, zhēn tiān zǐ dà jià. jūn zhōng rén xuān xuān, yán yíng guāng wáng. bù zhěng háng liè, yǐ cì qián qù. lú fāng hài è bù néng cè, jù jīng jué, hún jì liú hàn, jiǔ zhī fāng néng yán, zú bù gǎn xiè yú rén. wú jǐ, xuān zōng zì guāng dǐ jiàn zuò, lù wáng fǔ shǔ lì. lú yǐ lì, bù jū cháng diào gé qiān xù, zì shì shāo shāo xīng qǐ shì jiào. sì yǔ sēng ní jiù zhì, yī qì mèng zhōng yǔ. lú xiào mèng zhōng suǒ wèi běn shī, gài cān jūn shì fǔ zhǔ. jìn shī dì zǐ, gù yǐ wéi míng zhào. qǐ shén zhī yì, yǐ shì wēi ér xiǎn hū. chū xuān shì zhì
太子宾客卢尚书贞,犹子为僧。会昌中,沙汰僧徒,斥归家,以荫补光王府参军。一夕,梦为僧时所奉师来慰,问其出处。再三告以佛氏沦破,已无所归。今为一官,徒遣旦夕。期再落顶上发,方毕志愿。且泣且诉之。良久曰,若我志果遂与佛法。语未竟,见八面屯兵,千乘万骑,旌旗日月,衣裳锦绣,仪卫四合,真天子大驾。军中人喧喧,言迎光王。部整行列,以次前去。卢方骇愕不能测,遽惊觉,魂悸流汗,久之方能言,卒不敢泄于人。无几,宣宗自光邸践祚,录王府属吏。卢以例,不拘常调格迁叙,自是稍稍兴起释教。寺宇僧尼旧制,一契梦中语。卢校梦中所谓本师,盖参军事府主。近师弟子,故以为冥兆。岂神之意,以是微而显乎。(出《宣室志》)
guó zǐ jiàn míng jīng
国子监明经
liǔ jǐng zhī jǔ nián, yǒu guó zǐ jiàn míng jīng, shī xìng míng, zhòu mèng yī xǐ yú jiān mén. yǒu yī rén. fù yī náng, fǎng míng míng yuán zuò wèn. jù míng chāo běn gǎi. jīng xìng shì, míng jīng yǔ zhī, qí rén xiào yuē: jūn lái chūn jí dì. míng jīng suì yāo rù cháng xīng lǐ bì luó diàn, cháng suǒ guò chù. diàn wài yǒu quǎn jìng, jīng yuē: chà yǐ. mèng jué, jù hū lín fáng shù rén, yǔ qí mèng. hū jiàn cháng xīng diàn zǐ rù mén yuē: láng jūn yǔ kè shí bì luó, jì èr jīn, hé bù jì zhí ér qù yě? míng jīng dà hài, jiě yī zhì zhī, qiě suí yàn suǒ mèng, xiāng qí tà qì, shěng rú mèng zhōng. nǎi wèi diàn zhǔ yuē: wǒ yǔ kè jù mèng zhōng zhì shì, kè qǐ shí hū? diàn zhǔ jīng yuē: chū guài kè qián bì luó xī wán, yí qí xián zhì suàn yě. lái chūn, míng jīng yǔ lín fáng sān rén zhōng suǒ fǎng zhě, xī shàng dì. chū yǒu yáng zá zǔ
柳璟知举年,有国子监明经,失姓名,昼梦依徙于监门。有一人。负衣囊,访明(明原作问。据明钞本改。)经姓氏,明经语之,其人笑曰:君来春及第。明经遂邀入长兴里毕罗店,常所过处。店外有犬竞,惊曰:差矣。梦觉,遽呼邻房数人,语其梦。忽见长兴店子入门曰:郎君与客食毕罗,计二斤,何不计直而去也?明经大骇,解衣质之,且随验所梦,相其榻器,省如梦中。乃谓店主曰:我与客俱梦中至是,客岂食乎?店主惊曰:初怪客前毕罗悉完,疑其嫌置蒜也。来春,明经与邻房三人中所访者,悉上第。(出《酉阳杂俎》)
xuē yì
薛义
mì shěng jiào shū hé dōng xuē yì, qí mèi fū cuī mì zhě, wèi tóng lú wèi. yì yǔ shū mǔ wéi shì wèi kè, zài mì jiā. jiǔ zhī, yù shān jí, shù yuè mián chuò, jǐ sǐ. wéi shì shēn yōu, yè mèng shén rén bái yì guān jiá dān yī. wéi shì yīn hé zhǎng zhì jìng, qiú lǐ yì bìng. shén rén yuē: cǐ jiǔ bù zhì, biàn chéng bó nüè, zé bù kě zhì yǐ. yīn yǐ èr fú jiān zhòu shòu wéi shì, zhòu yuē:' bó nüè bó nüè, sì shān zhī shén, shǐ wǒ lái fù, liù dīng shǐ zhě, wǔ dào jiāng jūn, shōu rǔ jīng qì, shè rǔ shén hún. sù qù sù qù, miǎn féng cǐ rén, jí jí rú lǜ lìng.' dàn jí fā, jí sòng zhī, jí chí fú, qí jí biàn yù. shì shí wéi shì shào nǚ, nián qī suì, yì huàn shān jí. páng jiàn yī wù, zhuàng rú hēi quǎn ér háo máo. shén yún: cǐ zhèng bìng rǔ zhě, kě jí qín shā zhī, rǔ jí bì yù. bù ěr, rǔ jiā èr xiǎo bì, yì dāng huàn nüè. wéi shì mèng zhōng shā quǎn. jí jué, chuán zhòu yú yì, yì zhì xīn chí zhī, jí suì yù. wéi shì nǚ zǐ yì yù. jiē rú qí yán yě. chū guǎng yì jì
秘省校书河东薛义,其妹夫崔秘者,为桐庐尉。义与叔母韦氏为客,在秘家。久之,遇痁疾,数月绵辍,几死。韦氏深忧,夜梦神人白衣冠袷单衣。韦氏因合掌致敬,求理义病。神人曰:此久不治,便成勃疟,则不可治矣。因以二符兼咒授韦氏,咒曰:'勃疟勃疟,四山之神,使我来缚,六丁使者,五道将军,收汝精气,摄汝神魂。速去速去,免逢此人,急急如律令。'但疾发,即诵之,及持符,其疾便愈。是时韦氏少女,年七岁,亦患痁疾。旁见一物,状如黑犬而蚝毛。神云:此正病汝者,可急擒杀之,汝疾必愈。不尔,汝家二小婢,亦当患疟。韦氏梦中杀犬。及觉,传咒于义,义至心持之,疾遂愈。韦氏女子亦愈。皆如其言也。(出《广异记》)
zhèng guāng
郑光
zī qīng zhèng shàng shū guāng, huì chāng liù nián chūn, mèng zì yù niú chē, chē zhōng zài ruì rì, guāng zhú tiān dì. zì zhí yǐn, xíng tōng qú zhōng. é ér jīng wù, qiě qí tàn. hòu yuè yú, xuān zōng jí wèi. yǐ yuán jiù zhī gù, lèi bài shàng shū zī qīng jié dù. guǒ qì qián mèng. chū xuān shì zhì
淄青郑尚书光,会昌六年春,梦自御牛车,车中载瑞日,光烛天地。自执靷,行通衢中。俄而惊寤,且奇叹。后月余,宣宗即位。以元舅之故,累拜尚书淄青节度。果契前梦。(出《宣室志》)
sòng yán
宋言
sòng yán, jìn shí jǔ ér míng wèi bō. dà zhōng shí yī nián, jiāng qǔ fǔ jiě. běn míng yuè, yīn zhòu qǐn, shì yǒu rén bào yún: sòng xiù cái ruò tóu shàng dài shān, wú yīn chéng míng. dàn qù zhī, zì dāng tōng tài. jué lái biàn sī qù zhī, bù kě míng yù, suì qù èr quǎn, nǎi gǎi wéi yán. jí jiù fǔ shì, féng yá shì láng zuò yuàn ér wèi shì guān, yǐ jiě shǒu sòng yě. shí jīng zhào yǐn zhāng yì fū yǐ féng féng yuán zuò mǎ. jù yún xī yǒu yì bā gǎi. cān jūn jiè sòng jǔ rén yǒu sī, zòu qiǎn lǐ zhōu sī hù. zài cì, tuì jiě tóu wèi dì liù shí wǔ rén. zhī wén lái yàn, sòng yuē: lái chūn zhī shì, gān yǐ cēn cī. jí lǐ pān shè rén fàng bǎng, yán dì sì rén jí dì. chū yún xī yǒu yì
宋言,近十举而名未播。大中十一年,将取府解。本名岳,因昼寝,似有人报云:宋秀才若头上戴山,无因成名。但去之,自当通泰。觉来便思去之,不可名狱,遂去二犬,乃改为言。及就府试,冯涯侍郎作掾而为试官,以解首送也。时京兆尹张毅夫以冯(冯原作马。据《云溪友议》八改。)参军解送举人有私,奏谴澧州司户。再次,退解头为第六十五人。知闻来唁,宋曰:来春之事,甘已参差。及李潘舍人放榜,言第四人及第。(出《云溪友议》)
cáo què
曹确
cáo què pàn dù zhī, zhī yuán zuò shǐ. jù míng chāo běn gǎi. yì yǒu tái fǔ zhī wàng. huò mèng tì fà wèi sēng, xīn shén è zhī. yǒu yī shì, yún zhān mèng duō yàn. què zhào zhī, jù yǐ suǒ mèng huà zhī. cǐ rén yuē: qián hè shì láng, dàn xī bì dēng yōng. chū jiā zhě hào tì dù yě. wú hé, dù xiāng chū zhèn jiāng xī, ér xiàng guó dà bài. chū běi mèng suǒ yán
曹确判度支,(支原作史。据明抄本改。)亦有台辅之望。或梦剃发为僧,心甚恶之。有一士,云占梦多验。确召之,具以所梦话之。此人曰:前贺侍郎,旦夕必登庸。出家者号剃度也。无何,杜相出镇江西,而相国大拜。(出《北梦琐言》)
liú rén gōng
刘仁恭
liáng liú rén gōng wēi shí, céng mèng fú fān yú shǒu zhǐ fēi chū, zhàn zhě yuē: jūn nián sì shí jiǔ, bì yǒu jīng chuáng zhī guì. hòu rú qí shuō, guǒ wèi yōu shuài yān. chū běi mèng suǒ yán
梁刘仁恭微时,曾梦佛幡于手指飞出,占者曰:君年四十九,必有旌幢之贵。后如其说,果为幽帅焉。(出《北梦琐言》)
táng xī zōng
唐僖宗
xī zōng zì jìn wáng jí wèi, yòu ér duō néng, sù bù xiǎo qí. yī xī, mèng rén yǐ qí jīng sān juǎn fén ér shǐ tūn zhī. jí jué, mìng dài zhào guān qí, fán suǒ zhǐ huà, jiē chū rén yì. chū bǔ lù jì zhuàn
僖宗自晋王即位,幼而多能,素不晓棋。一夕,梦人以棋经三卷焚而使吞之。及觉,命待诏观棋,凡所指划,皆出人意。(出《补录记传》)
liú tán
刘檀
wáng shǔ yuán wài láng liú tán běn míng shěn yì, hū mèng yī xiào zǐ, yǐn lìng shàng tán xiāng shù, ér wèi yuē: jūn sù dēng. liú nǎi dēng. suì xiàng huái nèi chū fēi yī, lìng fú zhī. jué, yīn gǎi míng tán. wèi jí yī nián, shǔ jùn mù qǐng yī dù píng shì chōng cuì zhí, zòu shòu diàn zhōng shì yù shǐ nèi gòng fèng, cì fēi. chì xià, dù dīng yōu bù xíng. dù suì jǔ liú yú jùn hóu. jùn hóu nǎi zòu tán, ér suǒ shòu guān yǔ dù xiān xiān yuán zuò chōng. jù míng chāo běn gǎi. zòu nǐ wú bié. shì shí liú fāng xián jū lì kùn, dù yīn yí liú xīn fēi gōng fú yī lǐng. guǒ zhēng mèng yān. chū yù xī biān shì
王蜀员外郎刘檀本名审义,忽梦一孝子,引令上檀香树,而谓曰:君速登。刘乃登。遂向怀内出绯衣,令服之。觉,因改名檀。未及一年,蜀郡牧请一杜评事充倅职,奏授殿中侍御史内供奉,赐绯。敕下,杜丁忧不行。杜遂举刘于郡侯。郡侯乃奏檀,而所授官与杜先(先原作充。据明抄本改。)奏拟无别。是时刘方闲居力困,杜因遗刘新绯公服一领。果征梦焉。(出《玉溪编事》)
jìn shǎo zhǔ
晋少主
kāi yùn jiǎ chén suì mù dōng, jìn dì qiǎn zhōng shǐ zhì nèi shǔ, xuān wèn zhū xué shì yún: zhèn zuó yè mèng yī yù pán, zhōng yǒu yī yù wǎn jí yī yù dài, jiē yǒu niǎn wén, guāng yíng kě ài, shì hé zhēng yě? yí jí zòu lái. chéng zhǐ lǐ shèn yí yǔ tóng liáo bìng biǎo zòu hè, yǐ wéi yù zhě dì wáng zhī bǎo yě, dài zhě yǒu shì gōng zhī zhào, pán yú zhě nǎi shǒu qì zhī xiàng, wèi jí mèng, bù gǎn yǒu tā zhàn. chū yù táng xián huà
开运甲辰岁暮冬,晋帝遣中使至内署,宣问诸学士云:朕昨夜梦一玉盘,中有一玉碗及一玉带,皆有碾文,光荧可爱,是何征也?宜即奏来。承旨李慎仪与同僚并表奏贺,以为玉者帝王之宝也,带者有誓功之兆,盘盂者乃守器之象,为吉梦,不敢有他占。(出《玉堂闲话》)
xīn yín xùn
辛夤逊
mèng shǔ hàn lín xué shì xīn yín xùn, qǐng nián zài qīng chéng shān jū. qí jū zé gǔ dào yuàn, zài yī fēng zhī dǐng, nèi sù xiàng huáng gū, zé táng xuán zōng zhī zǐ yě. yī xī, mèng jiàn huáng gū zhào zhī, wèi yuē: rǔ kě shí xìng rén, lìng rǔ cōng lì, lǎo ér mí zhuàng, xīn lì bù juàn, yì zī yú nián shòu yǐ. rǔ yǒu dào xìng, bù jiǔ zhù cǐ, xū chū zuǒ lǐ dāng dài. yín xùn mèng zhōng bài qǐng fǎ zhì, zé yǔ shēn tiān shī yí shén lùn zhōng zhě tóng. yín xùn suì rì rì shí zhī, lìng lǎo ér qīng jiàn, nián yù cóng xīn, yóu duō zhù shù. yòu mèng zhǎng zhōng cǎo bù jué, jué yuán zuò tuō. jù míng chāo běn gǎi. hòu lái nèi zhì cǎo shù nián. fù zhǎng xuǎn, xīn lì bù juàn. yīn zhī shēn tiān shī yí shén lùn zhōng xiān fāng. jǐn kě yàn yǐ. chū yě rén xián huà
孟蜀翰林学士辛夤逊,顷年在青城山居。其居则古道院,在一峰之顶,内塑像皇姑,则唐玄宗之子也。一夕,梦见皇姑召之,谓曰:汝可食杏仁,令汝聪利,老而弥壮,心力不倦,亦资于年寿矣。汝有道性,不久住此,须出佐理当代。夤逊梦中拜请法制,则与申天师怡神论中者同。夤逊遂日日食之,令老而轻健,年愈从心,犹多著述。又梦掌中草不绝,(绝原作脱。据明抄本改。)后来内制草数年。复掌选,心力不倦。因知申天师怡神论中仙方。尽可验矣。(出《野人闲话》)
hé zhì yōng
何致雍
hé zhì yōng zhě, gǔ rén zhī zǐ yě. yòu ér shuǎng jùn hào xué. cháng cóng qí shū, pō zhōu wǎn kǒu. qí shū yè mèng yī rén ruò guān lì, chéng mǎ cóng shù pū, lái wǎng àn cè. biàn yuè zhōu chuán rén wù zhī shù. fù yī rén zì hòu hū yuē: hé pú yè zài cǐ, wù jīng zhī. duì yuē: nuò, bù gǎn jīng. jì wù, biàn fǎng lín zhōu zhī rén, jiē wú xìng hé zhě. nǎi yí zhōu rù shēn pǔ zhōng. yì rì, dà fēng tāo, suǒ pō zhī zhōu jiē méi, wéi hé shì cún. shū fù nǎi wèi zhì yōng yuē: wǒ jiā shì pín jiàn, wú fù lǎo yǐ, hé pú yè bì rǔ yě! shàn zì ài. zhì yōng hòu cóng zhī yú hú nán, wèi jié dù pàn guān. huì chǔ wáng yīn zì chēng zūn hào, yǐ zhì yōng wèi hù bù shì láng hàn lín xué shì. zhì yōng zì wèi dàng zuò xiāng, ér jū shī zhǎng zhī rèn. hòu chǔ wáng xī fàn sì lì, fù qù dì hào, yǐ zhì yōng wèi jié dù pàn guān jiǎn jiào pú yè. jìng zú yú rèn. chū jī shén lù
何致雍者,贾人之子也。幼而爽俊好学。尝从其叔,泊舟皖口。其叔夜梦一人若官吏,乘马从数仆,来往岸侧。遍阅舟船人物之数。复一人自后呼曰:何仆射在此,勿惊之。对曰:诺,不敢惊。既寤,遍访邻舟之人,皆无姓何者。乃移舟入深浦中。翌日,大风涛,所泊之舟皆没,唯何氏存。叔父乃谓致雍曰:我家世贫贱,吾复老矣,何仆射必汝也!善自爱。致雍后从知于湖南,为节度判官。会楚王殷自称尊号,以致雍为户部侍郎翰林学士。致雍自谓当作相,而居师长之任。后楚王希范嗣立,复去帝号,以致雍为节度判官检校仆射。竟卒于任。(出《稽神录》)
guō rén biǎo
郭仁表
wěi wú chūn fāng lì guō rén biǎo jū yě yě yuán zuò zhì. jù míng chāo běn gǎi. chéng běi. jiǎ yín suì, yīn dé jí chén gù, hū mèng dào shì yī jīn huā zǐ pèi, cóng yī xiǎo tóng, zì mén rù, zuò qí táng shàng. rén biǎo chū bù shèn jìng, yīn wèn jí hé shí kě yù. dào shì sè lì yuē: shén zé yǒu zhī. jí wù, jí shén. shù yè, fù mèng qián dào shì zhì, yīn kòu tóu xùn xiè. jiǔ zhī, dào shì sè jiě, suǒ zhǐ bǐ. rén biǎo yǐ wéi jiāng shū fāng, jí guì fèng zhī. dào shì shū ér shòu zhī, qí cí yuē: piāo fēng bào yǔ kě sī wéi, hè wàng cháo mén liǎn chì fēi.' wú dào zhī zōng zhèng kě yī, wàn wù zhī xiān shù zài zī, bù néng xíng cǐ yù hé wéi? mèng zhōng bù xiǎo qí yì, jiāng wèn zhī, tóng zǐ yáo shǒu yuē: bù kě. bài xiè, dào shì zì xī běi ér qù. yīn ěr jí yù. chū jī shén lù
伪吴春坊吏郭仁表居冶(冶原作治。据明抄本改。)城北。甲寅岁,因得疾沉痼,忽梦道士衣金花紫帔,从一小童,自门入,坐其堂上。仁表初不甚敬,因问疾何时可愈。道士色厉曰:甚则有之。即寤,疾甚。数夜,复梦前道士至,因叩头逊谢。久之,道士色解,索纸笔。仁表以为将疏方,即跪奉之。道士书而授之,其辞曰:飘风暴雨可思惟,鹤望巢门敛翅飞。'吾道之宗正可依,万物之先数在兹,不能行此欲何为?梦中不晓其义,将问之,童子摇手曰:不可。拜谢,道士自西北而去。因尔疾愈。(出《稽神录》)
wáng yú
王玙
wěi wú è shuài wáng yú shǎo wèi xiǎo jiàng, cóng jūn wéi yǐng zhōu, yè mèng dào shì gào zhī yuē: dàn yǒu liú xīng duò dì, néng bì zhī, dāng zhì jiàng xiàng. míng rì, zhòng jūn gōng chéng, chéng zhōng shǐ shí rú yǔ. yú zhàng jiàn, yǐ zhà mù ér dū zhàn. é yǒu dà shí, zhèng zhōng qí zhà mù jí yú. kǎi jiǎ zhī bàn jiē mí suì, ér yú wú shāng. yīn tàn yuē: liú xīng zhèng ěr yé. yóu shì zì fù, zú zhì dà guān. chū jī shén lù
伪吴鄂帅王玙少为小将,从军围颍州,夜梦道士告之曰:旦有流星堕地,能避之,当至将相。明日,众军攻城,城中矢石如雨。玙仗剑,倚栅木而督战。俄有大石,正中其栅木及玙。铠甲之半皆糜碎,而玙无伤。因叹曰:流星正尔耶。由是自负,卒至大官。(出《稽神录》)
xiè è
谢谔
jìn shì xiè è, jiā yú nán kāng, shě qián yǒu xī, cháng yóu xì zhī suǒ yě. è wèi ér shí. cháng mèng yù xī zhōng, yǒu rén yǐ zhū yī qì yí zhī yuē: láng tūn cǐ, zé míng wù yǐ. è dù qí dà zhě bù kě tūn, jí tūn xì zhě liù shí yú kē, jí zhǎng, shàn wèi shī. jìn shì péi shuō wèi xuǎn qí shàn zhě liù shí yú piān, xíng yú shì. chū jī shén lù
进士谢谔,家于南康,舍前有溪,常游戏之所也。谔为儿时。尝梦浴溪中,有人以珠一器遗之曰:郎吞此,则明悟矣。谔度其大者不可吞,即吞细者六十余颗,及长,善为诗。进士裴说为选其善者六十余篇,行于世。(出《稽神录》)
cuī wàn ān
崔万安
jiāng nán sī nóng shǎo qīng cuī wàn ān, fēn wù guǎng líng. cháng bìng kǔ pí xiè, kùn shén. qí jiā dǎo yú hòu tǔ cí. shì xī, wàn ān mèng yī fù rén, zhū ěr zhū lǚ, yī wǔ zhòng, jiē biān bèi zhū wèi zhī. wèi wàn ān yuē: cǐ jí kě zhì. jīn yǐ yī fāng xiāng yǔ, kě qǔ qīng mù xiāng ròu dòu kòu děng fēn, zǎo ròu wèi wán, mǐ yǐn xià èr shí wán. yòu yún: cǐ yào tài rè, jí píng jí zhǐ. rú qí yán fú zhī, suì yù. chū jī shén lù
江南司农少卿崔万安,分务广陵。常病苦脾泄,困甚。其家祷于后土祠。是夕,万安梦一妇人,珠珥珠履,衣五重,皆编贝珠为之。谓万安曰:此疾可治。今以一方相与,可取青木香肉豆蔻等分,枣肉为丸,米饮下二十丸。又云:此药太热,疾平即止。如其言服之,遂愈。(出《稽神录》)
jiāng nán lǐ lìng
江南李令
jiāng nán yǒu lǐ lìng zhě, lèi rèn dà yì, jiǎ zhì zhì píng shì. shì luàn nián lǎo, wú fù huàn qíng, zhù shì yú guǎng líng fǎ yún sì zhī xī, wèi zhōng yān zhī jì. cháng mèng shù cǎo jiā shǒu, kǒu xián yī dāo, liǎng shǒu gè chí yī dāo, rù shuǐ ér xíng. yì shén yì zhī. é ér sūn rú xiàn guǎng líng, rú bù jiàng lǐ qióng tún bīng yú fǎ yún sì. héng zhǐ lǐ lìng jiā, fù shì lìng. jí rú sǐ, xuān chéng pí jiàng mǎ yīn liú jiàn fēng bèi, lǜ zhòng nán zǒu. qióng yīn qiáng lìng jù xíng. jí yīn jù hú nán, qióng wèi guì guǎn guān chá shǐ. yòng lìng wèi lì pǔ lìng. zé qián mèng zhī yàn yě. chū jī shén lù
江南有李令者,累任大邑,假秩至评事。世乱年老,无复宦情,筑室于广陵法云寺之西,为终焉之计。尝梦束草加首,口衔一刀,两手各持一刀,入水而行。意甚异之。俄而孙儒陷广陵,儒部将李琼屯兵于法云寺。恒止李令家,父事令。及儒死,宣城裨将马殷、刘建封辈,率众南走。琼因强令俱行。及殷据湖南,琼为桂管观察使。用令为荔浦令。则前梦之验也。(出《稽神录》)
máo zhēn fǔ
毛贞辅
wěi wú máo zhēn fǔ, lèi wèi yì zǎi. yìng xuǎn zhī guǎng líng, mèng tūn rì. jì wù, fù yóu rè. yǐ wèn shì yù shǐ yáng tíng shì. yáng yuē: cǐ mèng zhì dà, fēi jūn suǒ néng dāng. ruò yǐ jūn ér yán, dāng de chì wū chǎng guān yě. guǒ rú qí yán. chū jī shén lù
伪吴毛贞辅,累为邑宰。应选之广陵,梦吞日。既寤,腹犹热。以问侍御史杨廷式。杨曰:此梦至大,非君所能当。若以君而言,当得赤乌场官也。果如其言。(出《稽神录》)