miù wù yì zhōu zhǎng lì xiāo yǐng shì xī áng zhāng zhǎng shǐ xiāo fǔ cuī qīng hé rú liàng yú dí yuàn chōu lǐ wén bīn
谬误 益州长吏 萧颖士 郗昂 张长史 萧俛 崔清 何儒亮 于頔 苑抽 李文彬
sū zhěng dòu shǎo qīng
苏拯 窦少卿
yí wàng zhāng lì shè yán xuán yī guō wù jìng zhāng shǒu xìn lǐ xiàn zhāng cáng yòng
遗忘 张利涉 阎玄一 郭务静 张守信 李睍 张藏用
miù wù
谬误
yì zhōu zhǎng lì
益州长吏
táng yì zhōu měi suì jìn gān zǐ, jiē yǐ zhǐ guǒ zhī. tā shí zhǎng lì xián qí bù jìng, dài zhī yǐ xì bù. jì ér héng kǒng yǒu gān zǐ wèi bù suǒ sǔn, měi suì duō huái yōu jù. é yǒu yù shǐ gān zǐ bù zhì, zhǎng lì yǐ wéi tuī bù guǒ gān zǐ shì, yīn dà jù yuē: guǒ wèi suǒ tuī. jí zi bù dào yì, zhǎng lì dàn xù yǐ bù guǒ gān zǐ wèi jìng. zi bù chū bù zhī zhī, jiǔ ér fāng wù. wén zhě mò bù dà xiào. zi bù hào xué, yǒu wén cái, zhī míng dāng dài. chū dà táng xīn yǔ
唐益州每岁进甘子,皆以纸裹之。他时长吏嫌其不敬,代之以细布。既而恒恐有甘子为布所损,每岁多怀忧惧。俄有御史甘子布至,长吏以为推布裹甘子事,因大惧曰:果为所推。及子布到驿,长吏但叙以布裹甘子为敬。子布初不知之,久而方悟。闻者莫不大笑。子布好学,有文才,知名当代。(出《大唐新语》)
xiāo yǐng shì
萧颖士
táng tiān bǎo chū, xiāo yǐng shì yīn yóu líng chāng. yuǎn zhì zuò xiàn nán èr shí lǐ. yǒu hú diàn, diàn shàng yǒu rén duō xìng hú. yǐng shì fā xiàn rì wǎn, xiàn liáo yǐn jiàn yí shí, bó mù fāng xíng. zhì xiàn nán sān wǔ lǐ, biàn jí hūn hēi. yǒu yī fù rén nián èr shí sì wǔ, zhe hóng shān lǜ qún, qí lǘ, lǘ shàng yǒu yī fú. xiàng yǐng shì yán: ér jiā zhí nán èr shí lǐ. jīn guī yù yè, dú xíng pà jù, yuàn suí láng jūn ān mǎ tóng háng. yǐng shì wèn nǚ hé xìng, yuē: xìng hú. yǐng shì cháng jiàn shì jiān shuō yǒu yě hú, huò zuò nán zǐ, huò zuò nǚ rén, yú huáng hūn zhī jì mèi rén. yǐng shì yí cǐ nǚ láng shì yě hú, suì tuò chì zhī yuē: sǐ yě hú, gǎn mèi xiāo yǐng shì. suì biān mǎ nán chí, bēn zhì zhǔ rén diàn, xiē xī jiě yī. liáng jiǔ, tīng jiàn fù rén, cóng mén qiān lǘ rù lái. qí diàn sǒu yuē: hé wéi chōng yè? yuē: chōng yè yóu kě, shì bèi yī hài fēng cuò dà, hū ér zuò yě hú, hé bèi tuò shā. qí fù rén nǎi diàn sǒu zhī nǚ yě. yǐng shì jiàn nǜ ér yǐ. chū biàn yí zhì
唐天宝初,萧颖士因游灵昌。远至胙县南二十里。有胡店,店上有人多姓胡。颖士发县日晚,县寮饮饯移时,薄暮方行。至县南三五里,便即昏黑。有一妇人年二十四五,着红衫绿裙,骑驴,驴上有衣服。向颖士言:儿家直南二十里。今归遇夜,独行怕惧,愿随郎君鞍马同行。颖士问女何姓,曰:姓胡。颖士常见世间说有野狐,或作男子,或作女人,于黄昏之际媚人。颖士疑此女郎是野狐,遂唾叱之曰:死野狐,敢媚萧颖士。遂鞭马南驰,奔至主人店,歇息解衣。良久,听见妇人,从门牵驴入来。其店叟曰:何为冲夜?曰:冲夜犹可,适被一害风措大,呼儿作野狐,合被唾杀。其妇人乃店叟之女也。颖士渐恧而已。(出《辨疑志》)
xī áng
郗昂
táng xī áng yǔ wéi zhì jiāo shàn. yīn huà guó cháo zǎi xiàng, shuí zuì wú dé. áng wù duì yuē: wéi ān shí yě. yǐ ér jīng zǒu ér qù, féng jí wēn yú jiē zhōng. wēn wèn hé gù cāng huáng rú cǐ, dá yuē: shì yǔ wéi shàng shū huà guó cháo zǎi xiàng zuì wú dé zhě, běn yù yán jí xū, wù yán wéi ān shí. jì yán, yòu biān mǎ ér zǒu, dǐ fáng xiāng zhī dì. guǎn zhí shǒu wèi wèn zhī, fù yǐ fáng róng wèi duì. áng yǒu shí chēng, hū yī rì fàn sān rén. jǔ cháo jiē tàn, wéi wéi zhì suì yǔ zhī jué. chū guó shǐ bǔ
唐郗昂与韦陟交善。因话国朝宰相,谁最无德。昂误对曰:韦安石也。已而惊走而去,逢吉温于街中。温问何故苍惶如此,答曰:适与韦尚书话国朝宰相最无德者,本欲言吉顼,误言韦安石。既言,又鞭马而走,抵房相之第。琯执手慰问之,复以房融为对。昂有时称,忽一日犯三人。举朝嗟叹,唯韦陟遂与之绝。(出《国史补》)
zhāng zhǎng shǐ
张长史
táng jiān jì lìng lǐ huí, qī zhāng shì. qí fù wèi lú zhōu zhǎng shǐ, gào lǎo guī. yǐ huí zhī báo qí nǚ yě, gù wǎng lín jì rǔ zhī, wù zhì quán jié xiàn. ér wèn mén rén yuē: míng fǔ zài hu? mén zhě yuē zài. zhāng suì rù zhì tīng qián, dà mà rǔ. quán jié lìng zhào zi yú bù zhī qí gù, sī zì mén kuī zhī, jiàn yī lǎo fù gòu mà bù yǐ. ér xiàn xià cháng yǒu hú wèi wèi yuán zuò niǎo, jù míng chāo běn gǎi mèi, yǐ zhāng wèi hú yān. nǎi mì zhào lì rén zhí ér biān zhī, zhāng yì wèi wù, mà réng zì sì. jī zhī kùn jí, fāng wèn hé rén, zhé cǐ gòu mà. nǎi zì yán wú lǐ huí qī fù yě, huí jiàn wú nǚ, lái nù huí ěr. quán jié lìng fāng zhī qí wù, zhì zhī guǎn, gěi yī yào yān. zhāng zhī tóng yè wáng zhì lín jì, gào huí. huí dà nù, qiǎn rén lì shù bǎi, jiāng xí quán jié ér jī lìng. lìng jù, bì mén shǒu zhī. huí suì zhì jùn sù zhī, tài shǒu zhào lìng zé zhī, shù qí wù yě. shǐ chū qián èr shí wàn yí zhāng zhǎng shǐ yǐ hé zhī. huí nǎi yíng zhì xiàn, zhāng xǐ huí zhī bào fù. zú bù yán qí báo nǚ, suì guī. chū jì wén
唐监济令李回,妻张氏。其父为庐州长史,告老归。以回之薄其女也,故往临济辱之,误至全节县。而问门人曰:明府在乎?门者曰在。张遂入至厅前,大骂辱。全节令赵子余不知其故,私自门窥之,见一老父诟骂不已。而县下常有狐为(为原作鸟,据明抄本改)魅,以张为狐焉。乃密召吏人执而鞭之,张亦未寤,骂仍恣肆。击之困极,方问何人,辄此诟骂。乃自言吾李回妻父也,回贱吾女,来怒回耳。全节令方知其误,置之馆,给医药焉。张之僮夜亡至临济,告回。回大怒,遣人吏数百,将袭全节而击令。令惧,闭门守之。回遂至郡诉之,太守召令责之,恕其误也。使出钱二十万遗张长史以和之。回乃迎至县,张喜回之报复。卒不言其薄女,遂归。(出《纪闻》)
xiāo fǔ
萧俛
táng zhēn yuán zhōng, xiāo fǔ xīn jí dì. shí guó yī wáng yàn bó zhù tài píng lǐ, yǔ jǐ shì zhèng yún kuí bǐ shě zhù. hū huàn hán rè, zǎo yì yàn bó qiú zhěn hòu, wù rù yún kuí dì. huì mén rén tā shì, yún dá lì yú zhōng mén. fǔ qián qū yuē: mǒu qián jí dì, yǒu qī jí zhī yì, hū huàn. jù shuō qí zhuàng. kuí mìng pú rén yán zuò, wèi zhěn qí bì yuē: jù mài hòu, shì xīn jiā rè fēng. yún kuí xìng zhèng, ruò mì guó yī wáng yàn bó, dōng lín shì yě. fǔ nǎn rán ér qù. chū gān zhuàn zi
唐贞元中,萧俛新及第。时国医王彦伯住太平里,与给事郑云逵比舍住。忽患寒热,早诣彦伯求诊候,误入云逵第。会门人他适,云达立于中门。俛前趋曰:某前及第,有期集之役,忽患。具说其状。逵命仆人延坐,为诊其臂曰:据脉候,是心家热风。云逵姓郑,若觅国医王彦伯,东邻是也。俛赧然而去。(出《乾撰子》)
cuī qīng
崔清
táng cuī qīng chú háo zhōu cì shǐ, tì lǐ xùn. qīng cí hù bù shì láng lǐ xùn, liú zuò yǔ yǔ. qīng zhǐ wèi suǒ tì lǐ xùn yuē: qīng dōu zhě bù zhī lǐ xùn hún bù jiě guān. zài sān yán zhī. xùn yuē: lǐ xùn jí kě zài, zhǐ shì dú bù chēng gōng yì. qīng shāo wù zhī, cán gù ér qù. chū jiā huà lù
唐崔清除濠州刺史,替李逊。清辞户部侍郎李巽,留坐与语。清指谓所替李逊曰:清都者不知李逊浑不解官。再三言之。巽曰:李巽即可在,只是独不称公意。清稍悟之,惭顾而去。(出《嘉话录》)
hé rú liàng
何儒亮
táng jìn shì hé rú liàng zì wài zhōu zhì jīng, fǎng qí cóng shū. wù zào láng zhōng zhào xū zhái, zì yún tóng fáng zhí. fáng zhí yuán zuò kǎo fáng, jù míng chāo běn gǎi huì dōng zhì, xū yù jiā yàn, huī huò míng chāo běn huī huò zuò wén bào, huò yí rú. yún: jì shì tóng fáng. míng chāo běn fáng zuò zōng. biàn lìng rù yàn. gū zǐ mèi qī zǐ jǐn zài yān. rú liàng zhuàn bì, xú chū. jí xì chá zhī, nǎi hé shì zhī zǐ yě, xū dà xiào. rú liàng suì yú bù gǎn chū. jīng chéng shí rén, yīn yǐ wéi hé xū láng zhōng. chū guó shǐ bǔ
唐进士何儒亮自外州至京,访其从叔。误造郎中赵需宅,自云同房侄。(房侄原作考房,据明抄本改)会冬至,需欲家宴,挥霍(明抄本挥霍作闻报,霍疑儒。)云:既是同房。(明抄本房作宗。)便令入宴。姑姊妹妻子尽在焉。儒亮馔毕,徐出。及细察之,乃何氏之子也,需大笑。儒亮岁余不敢出。京城时人,因以为何需郎中。(出《国史补》)
yú dí
于頔
táng sī kōng yú dí yǐ yuè qǔ yǒu xiǎng fū lián, qí míng bù yǎ, jiāng gǎi zhī. kè yǒu xiào yuē: nán cháo xiāng fǔ, céng yǒu ruì lián, gù gē wèi xiāng fǔ lián. zì shì hòu rén yǔ é. nǎi bù gǎi. chū guó shǐ bǔ
唐司空于頔以乐曲有《想夫怜》,其名不雅,将改之。客有笑曰:南朝相府,曾有瑞莲,故歌为《相府莲》。自是后人语讹。乃不改。(出《国史补》)
yòu jiù shuō, dǒng zhòng shū mù, mén rén zhì, jiē xià mǎ. wèi zhī xià mǎ líng, yǔ é wèi há ma líng. jīn jīng xiāng zhī rén, hū dī wèi tí liú jiàng zhī rén, hū fǔ wèi fù. àn guó shǐ bǔ zuò jìn jiàng zhī rén, hū léng wèi shēng, guān zhōng rén hū dào wèi tǎo, hū fǔ wèi fù, gù cǐ chù yǒu tuō é. jiē é miù suǒ xí yě. chū guó shǐ bǔ
又旧说,董仲舒墓,门人至,皆下马。谓之下马陵,语讹为虾蟆陵。今荆襄之人,呼堤为提;留绛之人,呼釜为付。(按《国史补》作晋绛之人,呼棱为笙,关中人呼稻为讨,呼釜为付,故此处有脱讹。)皆讹谬所习也。(出《国史补》)
yuàn chōu
苑抽
táng shàng shū péi zhòu zhèn jiāng líng, cháng yǔ yuàn lùn yǒu jiù. lùn jí dì hòu, gèng bù xiāng jiàn, dàn shū zhá tōng wèn ér yǐ. lùn dì di yuán zuò dì, jù míng chāo běn xǔ běn gǎi. chōu fāng yìng jǔ, guò jiāng líng, xíng yè dì zhǔ zhī lǐ. kè yīn jiàn chōu míng yuē: xiù cái zhī míng, suī zì bù tóng, qiě nán yú shàng shū qián wèi lǐ, rú hé? huì chōu huái zhōng yǒu lùn jiù míng zhǐ, biàn wèi kè jiāng yuē: mǒu zì bié yǒu míng. kè jiāng jiàn rì wǎn, cāng huáng jù jiāng míng rù. zhòu xǐ yuē: yuàn dà lái yǐ, qū rù! chōu zhì zhōng zhì zhōng zuò bàn, jù míng chāo běn gǎi. tíng, zhòu jiàn mào yì. jí zuò, yī yuē: zú xià dì jǐ? chōu duì yuē: dì sì. zhòu yuē: yǔ yuàn dà yuǎn jìn? chōu yuē: jiā xiōng. yòu wèn yuē: zú xià zhèng míng hé? duì yuē: míng lùn. yòu yuē: xián xiōng gǎi míng hū? chōu yuē: jiā xiōng yě míng lùn. gōng tíng jiāng lì, yú shì jiē xiào. jí yǐn zuò, nǎi chén běn míng míng chōu. jì qūn xún yú biàn yuàn, é ér yuǎn jìn xī zhī. chū gān zhuàn zi
唐尚书裴胄镇江陵,常与苑论有旧。论及第后,更不相见,但书札通问而已。论弟(弟原作第,据明抄本、许本改。)抽方应举,过江陵,行谒地主之礼。客因见抽名曰:秀才之名,虽字不同,且难于尚书前为礼,如何?会抽怀中有论旧名纸,便谓客将曰:某自别有名。客将见日晚,仓遑遽将名入。胄喜曰:苑大来矣,屈入!抽至中(至中作半,据明抄本改。)庭,胄见貌异。及坐,揖曰:足下第几?抽对曰:第四。胄曰:与苑大远近?抽曰:家兄。又问曰:足下正名何?对曰:名论。又曰:贤兄改名乎?抽曰:家兄也名论。公庭将吏,于是皆笑。及引坐,乃陈本名名抽。既逡巡于便院,俄而远近悉知。(出《乾馔子》)
lǐ wén bīn
李文彬
táng jǔ rén lǐ wén bīn shòu zhī yú shè rén gē gàn quán. gē gàn yuán zuò jì yú, jù míng chāo běn gǎi, xià tóng, àn quán dàng zuò gāo, jiàn běn shū juàn yī qī bā zhū zhōu jiě tiáo xiào jì shí yǒu jīng zhào fǔ tóng lù hè lán jì zú. wén bīn yīn yè zǐ wēi. zǐ wēi wèn yuē: jīn rì yǒu hé xīn shì? wén bīn yuē: shì guò fǔ mén, wén gē gàn jì zú. quán yuē: mò cuò fǒu? wén bīn yuē: bù cuò. quán yuē: jūn dà shì gòng guǐ yǔ yě. fú yī ér qù. wén bīn nǎi wù, gài jù zhòng xìng, yòu tóng míng, ér wù duì yě. chū qí wén lù
唐举人李文彬受知于舍人纥干泉。(纥干原作纪于,据明抄本改,下同,按泉当作皋,见本书卷一七八诸州解条校记)时有京兆府同箓贺兰洎卒。文彬因谒紫微。紫微问曰:今日有何新事?文彬曰:适过府门,闻纥干洎卒。泉曰:莫错否?文彬曰:不错。泉曰:君大似共鬼语也。拂衣而去。文彬乃悟,盖俱重姓,又同名,而误对也。(出《奇闻录》)
sū zhěng
苏拯
táng guāng huà zhōng, sū zhěng yǔ xiāng rén chén dí tóng chǔ. zhěng yǔ kǎo gōng láng zhōng sū pú, chū xù zōng dǎng. pú gù fèng cháng dí zhī zǐ yě. zhěng jì zhí zhì, xún yǐ qǐ shì wēn juǎn. yīn lìng chén dí jiān fēng, dí suì wù shū jǐ míng. pú dé zhī, dà nù. zhěng wén zhī cāng huáng, fù zhì shū xiè guò. wú zǐ huá wén zhī yuē: cǐ shū yīng wù yě. chū běi mèng suǒ yán, míng chāo běn zuò chū zhí yán
唐光化中,苏拯与乡人陈涤同处。拯与考功郎中苏璞,初叙宗党。璞故奉常涤之子也。拯既执贽,寻以启事温卷。因令陈涤缄封,涤遂误书己名。璞得之,大怒。拯闻之仓皇,复至书谢过。吴子华闻之曰:此书应误也。(出《北梦琐言》,明抄本作出《摭言》)
dòu shǎo qīng
窦少卿
yǒu dòu shǎo qīng zhě jiā yú gù dū. sù míng chāo běn sù zuò suǒ yú wèi běi zhū zhōu, zhì cūn diàn zhōng. yǒu cóng zhě bào jí, jì yú zhǔ rén ér qián qù. lì fū yán líng xià, jīng nián wèi guī. qí cóng zhě xún zú yú diàn zhōng. cǐ rén lín zú, diàn zhǔ wèn yuē: hé xìng míng? cǐ pū zhǐ yán dé dòu shǎo qīng sān zì, biàn yǎn rán wú yǔ. diàn zhǔ suì kǎn lù cè yǐ mái zhī, zhuō yī pái xiàng dào yuē: dòu shǎo qīng mù. yǔ dòu xiāng shí zhě guò zhī. dà jīng yà, wèn diàn zhǔ, diàn zhǔ yuē: pái shàng yǒu míng, gù bù miù yǐ. yú shì gèng yǒu shí dòu zhě jīng guò, shén tòng xī. yǒu zhì qīn zhě bào qí jiā, jí lìng gǔ ròu shěng qí pái, guǒ bù miù. qí jiā yú shì jǔ āi chéng fú, zào zhāi xiāng cì, yíng qí lǚ chèn bìn zàng. yuǎn jìn qīn qī, xián lái diào wèi. zàng hòu yuè yú, yǒu rén fù dào dòu jiā shū, guī chéng yǐ jìn jùn, bào shàng xià píng shàn. qí jiā dà jīng, bù xìn, wèi rén zhà xiū cǐ shū. yòu yǒu rén bào yún: dào lù jiān dǔ qí xíng mào, shèn shì ān jiàn. qí jiā yù huò zhī. suì shǐ rén qián nì zhī, qiè kuī qí lù zuǒ, yí qí guǐ wù. zhì qí jiā, qī nán jiē wèi qí hún pò guī lái. dòu xì yǔ qí yóu, fāng zhī mái zhě shì cóng rén, nǎi diàn zhǔ zhuō pái zhī cuò wù yě. chū wáng shì jiàn wén
有窦少卿者家于故都。素(明抄本素作索)于渭北诸州,至村店中。有从者抱疾,寄于主人而前去。历鄜、延、灵夏,经年未归。其从者寻卒于店中。此人临卒,店主问曰:何姓名?此仆只言得窦少卿三字,便奄然无语。店主遂坎路侧以埋之,卓一牌向道曰:窦少卿墓。与窦相识者过之。大惊讶,问店主,店主曰:牌上有名,固不谬矣。于是更有识窦者经过,甚痛惜。有至亲者报其家,及令骨肉省其牌,果不谬。其家于是举哀成服,造斋相次,迎其旅榇殡葬。远近亲戚,咸来吊慰。葬后月余,有人附到窦家书,归程已近郡,报上下平善。其家大惊,不信,谓人诈修此书。又有人报云:道路间睹其形貌,甚是安健。其家愈惑之。遂使人潜逆之,窃窥其路左,疑其鬼物。至其家,妻男皆谓其魂魄归来。窦细语其由,方知埋者是从人,乃店主卓牌之错误也。(出《王氏见闻》)
yí wàng
遗忘
zhāng lì shè
张利涉
táng zhāng lì shè xìng duō wàng. jiě hè huái zhōu cān jūn, měi jù huì bèi zhào, bì yú hù shàng jì zhī. shí hé nèi lìng gěng rén huì yāo zhī, guài qí bù zhì. qīn jiù mén zhì qǐng, shè kàn hù yuē: gōng hé jiàn gù? hù shàng wú míng. yòu yī shí zhòu qǐn jīng, suǒ mǎ rù zhōu. kòu cì shǐ dèng yùn mén, bài xiè yuē: wén gōng yù cì zé, sǐ zuì? dèng yùn yuē: wú cǐ shì. shè yuē sī gōng mǒu jiǎ yán zhī. yùn dà nù, nǎi hū zhōu guān chuí, míng chāo běn chuí zuò jí yǐ jiǎ jiān gòu. jiāng zhàng zhī, jiǎ kǔ sù chū wú cǐ yǔ. shè qián qǐng yuē: wàng gōng shě zhī, shè kǒng shì mèng zhōng jiàn shuō ěr. shí rén yóu shì xián zhī qí xìng lǐ hūn huò yǐ. chū cháo yě qiān zài
唐张利涉性多忘。解褐怀州参军,每聚会被召,必于笏上记之。时河内令耿仁惠邀之,怪其不至。亲就门致请,涉看笏曰:公何见顾?笏上无名。又一时昼寝惊,索马入州。扣刺使邓恽门,拜谢曰:闻公欲赐责,死罪?邓恽曰:无此事。涉曰司功某甲言之。恽大怒,乃呼州官棰,(明抄本棰作集)以甲间构。将杖之,甲苦诉初无此语。涉前请曰:望公舍之,涉恐是梦中见说耳。时人由是咸知其性理惛惑矣。(出《朝野佥载》)
yán xuán yī
阎玄一
táng sān yuán xiàn lìng yán xuán yī wéi rén duō wàng. céng zhì zhōu, yú zhǔ rén shě zuò. zhōu zuǒ shǐ qián guò, yǐ wéi xiàn diǎn yě, hū yù zhàng zhī. diǎn yuē: mǒu shì zhōu zuǒ yě. yī cán xiè ér zhǐ. xū yú xiàn diǎn zhì, yī yí qí zhōu zuǒ yě, zhí shǒu yǐn zuò. diǎn yuē: mǒu shì xiàn zuǒ yě. yòu kuì ér shàng. céng yǒu rén chuán qí xiōng shū zhě, zhǐ yú jiē xià. é ér lǐ xū zì lù rén dào, yī suǒ zhàng. zhàng yuán zuò fú, jù míng chāo běn gǎi. suì biān sòng shū rén shù xià. qí rén bù zhī suǒ yǐ, xùn zhī. yī yuē: wú dà cuò. gù zhí diǎn, xiàng zhái qǔ bēi jiǔ nuò chuāng. liáng jiǔ, diǎn chí jiǔ zhì, yī jì wàng qí qǔ jiǔ, fù wàng qí bèi zhàng zhě. yīn biàn cì zhí diǎn yǐn zhī. chū cháo yě qiān zài
唐三原县令阎玄一为人多忘。曾至州,于主人舍坐。州佐史前过,以为县典也,呼欲杖之。典曰:某是州佐也。一惭谢而止。须臾县典至,一疑其州佐也,执手引坐。典曰:某是县佐也。又愧而上。曾有人传其兄书者,止于阶下。俄而里胥自录人到,一索杖。(杖原作扶,据明抄本改。)遂鞭送书人数下。其人不知所以,讯之。一曰:吾大错。顾直典,向宅取杯酒愞疮。良久,典持酒至,一既忘其取酒,复忘其被杖者。因便赐直典饮之。(出《朝野佥载》)
guō wù jìng
郭务静
táng cāng zhōu nán pí xiàn chéng guō wù jìng, chū shàng, diǎn wáng qìng tōng pàn àn. jìng yuē: ěr hé xìng? qìng yuē: xìng wáng. xū yú, qìng yòu lái, yòu wèn hé xìng. qìng yòu yuē: xìng wáng. jìng guài è liáng jiǔ, yǎng kàn qìng yuē: nán pí zuǒ shǐ zǒng xìng wáng? chū cháo yě qiān zài
唐沧州南皮县丞郭务静,初上,典王庆通判案。静曰:尔何姓?庆曰:姓王。须臾,庆又来,又问何姓。庆又曰:姓王。静怪愕良久,仰看庆曰:南皮佐史惣姓王?(出《朝野佥载》)
zhāng shǒu xìn
张守信
táng zhāng shǒu xìn wèi yú háng tài shǒu, shàn fù yáng wèi zhāng yáo, jiǎ jiè zhī, yáo bù zhī qí gù. zé shǐ lù shì cān jūn zhāng yù, dá yì yú yáo, jiāng qī zhī yǐ nǚ. yáo xǐ, jí qī yǒu rì yǐ. rán sī xiāng wén yě, jùn xiàn wèi zhī zhī. shǒu xìn wèi nǚ jù yī zhuāng, nǚ zhī bǎo mǔ wèn yuē: yù yǐ nǚ shì hé rén? shǒu xìn yǐ gào. bǎo mǔ yuē: nǚ xù xìng zhāng, bù zhī zhǔ jūn zhī nǚ hé xìng? wú qiè huò yān. shǒu xìn nǎi wù, jí zhǐ zhī. chū jì wén
唐张守信为余杭太守,善富阳尉张瑶,假借之,瑶不知其故。则使录事参军张遇,达意于瑶,将妻之以女。瑶喜,吉期有日矣。然私相闻也,郡县未知之。守信为女具衣装,女之保姆问曰:欲以女适何人?守信以告。保姆曰:女婿姓张,不知主君之女何姓?吾窃惑焉。守信乃悟,亟止之。(出《纪闻》)
lǐ kuàng
李眖
táng diàn zhōng shì yù shǐ lǐ féng nián zì zuǒ qiān hòu, shāo jìn hàn zhōu luò xiàn lìng. féng nián yǒu lì cái, shǔ zhī cǎi fǎng shǐ cháng wěi yǐ tuī àn yān. féng nián qī, zhōng chéng zhèng fǎng zhī nǚ yě, qíng zhì bù hé, qù zhī. jí zài shǔ chéng, wèi yì fǔ hù cáo lǐ kuàng yuē: féng nián jiā wú nèi zhǔ, fǎng luò nàn kān. ér nǚ cháng chéng, lǐ xū hūn qǔ. dì jì xiāng xiá, xìng wèi féng nián qiú yī qī yān. cǐ dōu guān liáo nǚ zhī yǔ mèi, zòng zài jiào zhě, yì kě lùn zhī, xìng liú yì yān. kuàng yuē: nuò. fù yòu fǎng zhī yú kuàng. kuàng lǜ lüè rén yě, nǎi zào féng nián yuē: bīng cáo lǐ zhá, shén míng jiā yě. zhá mèi shén měi, wén yú shǔ chéng. céng shì yuán shì, qí shì qí yuán zuò mín mò, chāo míng chāo běn gǎi. fū xún zú. zī zhuāng yì hòu, cóng bì qiě èr shí rén. xiōng néng qǔ zhī hū? féng nián xǔ zhī, lìng kuàng bào lǐ zhá. zhá zì zào féng nián xiè. míng rì, qǐng zhì zhái. qí yè, féng nián xǐ, qǐn wèi shǔ ér xìng. yán shì bì, gù bù jiē chú ér dú yán yuē: lǐ zhá zhī mèi, mén dì ruò sī. suī céng shì rén, nián yòu qiě měi. jiā yòu fù guì, hé xìng rú zhī. yán zài sān, hū jīng nán yuē: lǐ kuàng guò yǐ, yòu wù yú rén. jīn suǒ lùn qīn, wèi fù hé xìng, guài zāi! yīn cè mǎ dào fǔ tíng. lǐ kuàng jìn yuē: xiōng jīn rì guò zhá mèi hū. féng nián bù yīng, kuàng yuē: shì biàn yǐ. páng nián yuē: jūn sī zhá mèi hū, wèi fù hé xìng.. kuàng jīng ér tuì. yù lǐ zhá, zhá yuē: shì yù jīn rì jiàn guò hū, yǐ wèi dì yǐ. kuàng yuē: wú dà wù ěr, dàn zhī qiú hǎo xù, dōu bù sī qí xìng shì. zhá dà jīng, wǎn hèn zhī. chū jì wén
唐殿中侍御史李逢年自左迁后,稍进汉州雒县令。逢年有吏才,蜀之采访使常委以推按焉。逢年妻,中丞郑昉之女也,情志不合,去之。及在蜀城,谓益府户曹李眖曰:逢年家无内主,昉落难堪。儿女长成,理须婚娶。弟既相狎,幸为逢年求一妻焉。此都官僚女之与妹,纵再醮者,亦可论之,幸留意焉。眖曰:诺。复又访之于眖。眖率略人也,乃造逢年曰:兵曹李札,甚名家也。札妹甚美,闻于蜀城。曾适元氏,其(氏其原作民莫,抄明抄本改。)夫寻卒。资装亦厚,从婢且二十人。兄能娶之乎?逢年许之,令眖报李札。札自造逢年谢。明日,请至宅。其夜,逢年喜,寝未曙而兴。严饰毕,顾步阶除而独言曰:李札之妹,门地若斯。虽曾适人,年幼且美。家又富贵,何幸如之。言再三,忽惊难曰:李眖过矣,又误于人。今所论亲,为复何姓,怪哉!因策马到府庭。李眖进曰:兄今日过札妹乎。逢年不应,眖曰:事变矣。逄年曰:君思札妹乎,为复何姓。。眖惊而退。遇李札,札曰:侍御今日见过乎,已为地矣。眖曰:吾大误耳,但知求好壻,都不思其姓氏。札大惊,惋恨之。(出《纪闻》)
zhāng cáng yòng
张藏用
táng qīng zhōu lín qú chéng zhāng cáng yòng, xìng jì lǔ dùn, yòu ruò yú shén. cháng zhào yī mù jiàng, shí zhào bù zhì. cáng yòng dà nù, shǐ qín zhī. jiàng jì dào, shì huì lín xiàn lìng, shǐ rén sòng shū, yí cáng yòng. cáng yòng fāng nù jiě, mù jiàng yòu zǒu. dú shū bì, biàn lìng bō sòng shū zhě. chī zhī zhì shí, sòng shū rén xiè zhàng. qǐng yuē: mǒu wèi míng fǔ sòng shū, zòng shū rén zhī yì wǔ míng fǔ, shǐ zhě hé zuì? cáng yòng nǎi zhī qí wù, xiè yuē: shì nù jiàng rén, bù yì wù chī jūn ěr. mìng lǐ zhèng qǔ yǐn yī qì, yǐ yǐn sòng shū rén, ér bié gèng shì shì. hū jiàn lǐ zhèng, zhǐ jiǔ wèn yuē: cǐ zhōng hé wù? lǐ zhèng yuē: jiǔ. cáng yòng yuē: hé fáng yǐn zhī. lǐ zhèng bài ér yǐn zhī. cáng yòng suì rù hù, sòng shū zhě jìng bù dé jiǔ, fú zhàng ér guī. chū jì wén
唐青州临朐丞张藏用,性既鲁钝,又弱于神。尝召一木匠,十召不至。藏用大怒,使擒之。匠既到,适会邻县令,使人送书,遗藏用。藏用方怒解,木匠又走。读书毕,便令剥送书者。笞之至十,送书人谢杖。请曰:某为明府送书,纵书人之意忤明府,使者何罪?藏用乃知其误,谢曰:适怒匠人,不意误笞君耳。命里正取饮一器,以饮送书人,而别更视事。忽见里正,指酒问曰:此中何物?里正曰:酒。藏用曰:何妨饮之。里正拜而饮之。藏用遂入户,送书者竟不得酒,扶杖而归。(出《纪闻》)