cuī dàn pí rì xiū xuē néng zhōu yǐ rèn gǔ wáng huī shān dōng rén zhāng dēng zhū zé xú yàn ruò féng juān zhāng jùn líng rén fēng shùn qīng yáo jì lǐ tái xiá zhī jǐn rén lǐ zhǔ bù chén lài zǐ huàn mù bí rén yǔ rén tián ǎo
崔澹 皮日休 薛能 周顗 任毂 王徽 山东人 张登 朱泽 徐彦若 冯涓 张浚伶人 封舜卿 姚洎 李台瑕 织锦人 李主簿 陈癞子 患目鼻人 伛人 田媪
cuī dàn
崔澹
táng cuī dàn, shì yǐ zhì rén fá zhì bù rén fù. shí huáng cháo fāng chì, yīn wèi wú míng zǐ cháo yuē: zhǔ sī hé shì yàn wú huáng, jiě bǎ huáng cháo bǐ wǔ wáng. chū zhí yán
唐崔澹,试以《至仁伐至不仁赋》。时黄巢方炽,因为无名子嘲曰:主司何事厌吾皇,解把黄巢比武王。(出《摭言》)
pí rì xiū
皮日休
táng pí rì xiū cháng yè guī rén shào, shù wǎng ér bù dé jiàn. pí jì xīn yǒu suǒ qiàn, ér dòng xíng yú yán, yīn zuò yǒng guī shī: yìng gǔ cán xíng zhī jǐ qiū, shī hái zhōng bú shì fēng liú. wán pí sǐ hòu zuān xū biàn, dōu wèi píng shēng bù chū tóu. shí rén shào yì yǒu zhū zǐ yì xì, yǔ rì xiū tóng zài chǎng zhōng, suí jí wén zhī. yīn cì qí fù zhì, nǎi yú cì zì pí xìng zhī zhōng, tí shī shòu zhī yuē: bā piàn jiān cái làng zuò qiú, huǒ zhōng bào le shuǐ zhōng róu. yī bāo xián qì rú zhǎng zài, rě tī zhāo quán zú wèi xiū. shí rén yǐ wéi rì xiū suī qīng pái, ér rén shào yì fú báo yǐ. chū pí rì xiū wén jí
唐皮日休尝谒归仁绍,数往而不得见。皮既心有所慊,而动形于言,因作咏龟诗:硬骨残形知几秋,尸骸终不是风流。顽皮死后鑽须遍,都为平生不出头。时仁绍亦有诸子佾、系,与日休同在场中,随即闻之。因伺其复至,乃于刺字皮姓之中,题诗授之曰:八片尖裁浪作球,火中爆了水中揉。一包闲气如长在,惹踢招拳卒未休。时人以为日休虽轻俳,而仁绍亦浮薄矣。(出《皮日休文集》)
xuē néng
薛能
táng zhào lín yí zhì suǒ lòu, chéng míng hòu wèi xù, xuē néng wéi bīn xiàng. nǎi wèi shī cháo xuè, qí lüè yuē: xún guān měi bàng chū pú jú, wàng yuè hái dēng qǐ qiǎo lóu. dì yī mò jiào jiāo tài guò, yuán rén yī dài shàng rén tóu. yòu yuē: bù zhī yuán zài ān jiào lǐ, jiāng wèi kōng tuó xí mào guī. yòu yuē: huǒ lú chuáng shàng píng shēn lì, biàn yǔ fū rén zuò jìng tái. chū shū qíng shī
唐赵璘仪质琐陋,成名后为婿,薛能为傧相。乃为诗嘲谑,其略曰:巡关每傍樗蒲局,望月还登乞巧楼。第一莫教娇太过,缘人衣带上人头。又曰:不知元在鞍轿里,将为空驮席帽归。又曰:火炉床上平身立,便与夫人作镜台。(出《抒情诗》)
zhōu yǐ
周顗
táng chǔ shì zhōu yǐ hóng rú ào xué, ǒu bù zhōng dì, lǚ zhè xī. yǔ cóng shì huān yǐn, ér mèi yú lìng zhāng, yán zhōng jiē xì zhī. yǒu bīn cóng zèng shī yuē: lóng jīn diào wěi shí nián láo, shēng jià dāng shí dòu yuè gāo. wéi yǒu hóng zhuāng huí wǔ shǒu, shì chí shuāng rèn xiàng yuán náo. zhōu dá yuē: shí zài wén chǎng gǎn dàn láo, sòng dōu huí yì wèi fēng gāo. jīn zhāo gān bèi huā zhī xiào, rèn dào zūn qián ài fù náo. chū shū qíng shī
唐处士周顗洪儒奥学,偶不中第,旅浙西。与从事欢饮,而昧于令章,筵中皆戏之。有宾从赠诗曰:龙津掉尾十年劳,声价当时斗月高。唯有红妆回舞手,似持双刃向猿猱。周答曰:十载文场敢惮劳,宋都回鶃为风高。今朝甘被花枝笑,任道樽前爱缚猱。(出《抒情诗》)
rèn gǔ
任毂
táng rèn gǔ yǒu jīng xué, jū huái gǔ, wàng zhēng mìng ér pú lún bù zhì, zì rù jīng zhōng fǎng wèn zhī jǐ. yǒu zhāo shì xì zèng shī yuē: yún lín yīng yà hè shū chí, zì rù jīng lái tàn shì yí. cóng cǐ jiàn shān xū hé yǎn, bèi shān xiāng zhuàn yǐ duō shí. hòu zhì bǔ gǔn. chū yōu xián gǔ chuī
唐任毂有经学,居怀谷,望征命而蒲轮不至,自入京中访问知己。有朝士戏赠诗曰:云林应讶鹤书迟,自入京来探事宜。从此见山须合眼,被山相赚已多时。后至补衮。(出《幽闲鼓吹》)
wáng huī
王徽
táng guǎng míng suì, xuē néng shī lǜ yú xǔ chāng, dōu jiāng zhōu jí dài zhī. míng nián, zǎi xiàng wáng huī guò xǔ, wèi jí yuē: xī wén guì fān yǒu bù jiàng zhōu zhuàng zi, dé fēi sī kōng yé? hé zhì cǐ hào? jí kuì hǎo liáng jiǔ, dá yuē: jí chū shēn zǒu zú, shí yùn zhuàng xīn, měi yǒu zhēng xíng, bù bì fēng rèn, zuǒ chōng yòu zuó, lǚ lì wēi gōng, suǒ yǐ jūn zhōng yǒu cǐ míng hào. wáng xiào, fù wèi jí yuē: dāng shí pū luò wō hé lǐ, kě shì zhuàng bù zhe yé! jí qǐng zǒng xǔ zú, zhēng xú fāng, wèi zéi suǒ bài, nì yú wō shuǐ, huò zhěng zhī jǐn miǎn. gù yǒu shì yán. chū sān shuǐ xiǎo dú
唐广明岁,薛能失律于许昌,都将周岌代之。明年,宰相王徽过许,谓岌曰:昔闻贵藩有部将周撞子,得非司空耶?何致此号?岌愧郝良久,答曰:岌出身走卒,实蕴壮心,每有征行,不避锋刃,左冲右捽,屡立微功,所以军中有此名号。王笑,复谓岌曰:当时扑落涡河里,可是撞不著耶!岌顷总许卒,征徐方,为贼所败,溺于涡水,或拯之仅免。故有是言。(出《三水小牍》)
shān dōng rén
山东人
shān dōng rén lái jīng, zhǔ rén měi wèi zhǔ cài, jiē bù wéi měi měi yuán zuò gēng, jù míng chāo běn gǎi. cháng yì yú yè, zì zhǔ zhī. zhǔ rén jí xì yún: wén shān dōng rén zhǔ chē gū zhī xià shí, wèi yǒu yú qì. dá yuē: wén jīng shī rén zhǔ lǘ zhóu xià shí, xū shí? zhǔ rén wèn yún: cǐ yǒu hé yì? yún: wèi yǒu mù xu qì. zhǔ rén dà cán. chū qǐ yán lù
山东人来京,主人每为煮菜,皆不为美(美原作羹,据明抄本改)。常忆榆叶,自煮之。主人即戏云:闻山东人煮车毂汁下食,为有榆气。答曰:闻京师人煮驴轴下食,虚实?主人问云:此有何意?云:为有苜蓿气。主人大惭。(出《启颜录》)
zhāng dēng
张登
táng nán yáng zhāng dēng zhì jǔ dēng kē. xíng mào kū shòu, qì gāo ào wù. péi shū yǔ wèi shī yǒu. shū wèi sī xūn yuán wài, jǔ gōng qún zhì tóu wén, shū cái dǐ hē xiá zhé. dēng zì zhī jiāng líng yán tiě yuàn kuài jì dào chéng, zhí rù sī xūn tīng, lěng xiào yuē: péi sān shí liù, dà yǒu kě xiào shì. shū yīn wèn dēng kě xiào zhī yóu, dēng yuē: xiào gōng lǘ yá láng, bó mǎ jià. cǐ chéng xiào ěr. chū gān quān zi
唐南阳张登制举登科。形貌枯瘦,气高傲物。裴枢与为师友。枢为司勋员外,举公群至投文,枢才诋诃瑕谪。登自知江陵盐铁院会计到城,直入司勋厅,冷笑曰:裴三十六,大有可笑事。枢因问登可笑之由,登曰:笑公驴牙郎,搏马价。此成笑耳。(出《乾鐉子》)
zhū zé
朱泽
táng wáng xuān shǎo wèi shī, pō yǒu cái sī. yóu xī xiǎo jiāng, pō zhōu zhù luó chuān, tí xī shī shí yuē: lǐng shàng qiān fēng xiù, jiāng biān xì cǎo chūn. jīn féng huàn shā shí, bú jiàn huàn shā rén. é jiàn yī nǚ zǐ, zhèn qióng dāng, fú shí sǔn, dī huí ér xiè yuē: qiè zì wú gōng hái yuè guó, sù yī qiān zǎi wú rén shí. dāng shí xīn bǐ jīn shí jiān, jīn rì yǔ jūn jiān bù dé. jì huān huì, fù yǒu hèn bié zhī cí. hòu xiāo shān guō níng sù, wén wáng xuān zhī yù, měi guò huàn shā xī, rì xī cháng yín, lǚ tí gē shī yú shí, jì ěr wú rén, nǎi yù yàng ér fǎn. jìn shì zhū zé cháo zhī, wén zhī mò bù chī xiào. níng sù nèi chǐ, wú fù sī yóu. shī yún: sān chūn táo lǐ běn wú yán, kǔ bèi cán yáng niǎo què xuān. jiè wèn dōng lín xiào xī zǐ, hé rú guō sù nǐ sù nǐ yuán zuò níng sù, jù míng chāo běn gǎi. wáng xuān. chū yún xī yǒu yì
唐王轩少为诗,颇有才思。游西小江,泊舟苎萝川,题西施石曰:岭上千峰秀,江边细草春。今逢浣沙石,不见浣沙人。俄见一女子,振璚珰,扶石笋,低回而谢曰:妾自吴宫还越国,素衣千载无人识。当时心比金石坚,今日与君坚不得。既欢会,复有恨别之辞。后萧山郭凝素,闻王轩之遇,每过浣沙溪,日夕长吟,屡题歌诗于石,寂尔无人,乃郁怏而返。进士朱泽嘲之,闻之莫不嗤笑。凝素内耻,无复斯游。诗云:三春桃李本无言,苦被残阳鸟雀喧。借问东邻效西子,何如郭素拟(素擬原作凝素,据明抄本改)。王轩。(出《云溪友议》)
xú yàn ruò
徐彦若
táng gān níng zhōng, jīng nán chéng ruì céng wèi sēng, dào jù zhǔ gōng, xún jí gòng mìng. mò nián, měi shì pìn biàn. chū yǐ lǐ lǎng zài xún shǔ, wèi tǔ háo léi mǎn suǒ jù, zòu qǐng gē lì. zǎi xiàng xú yàn ruò zài zhōng shū, bù wéi chǔ zhì, yóu shì xián zhī. jí yàn ruò chū zhèn pān yú, lù yóu zhǔ gōng, ruì suī jiā jiē yán, ér cháng yàng yàng. zhuàn hòu, gèng xí ér zuò, guǐ biàn fēng qǐ. xú yuē: lìng gōng wèi zūn fāng miàn, zì bǐ huán wén. léi mǎn, piān zhōu yī huǒ cǎo zéi ěr, lìng gōng bù néng jiā bīng, ér yuàn cháo tíng hū? chéng nǎn yān ér qū. xú wén yǎ gāo shàn, tīng zhī wěi wěi, chéng suī shén jìng dàn, yóu yǐ lǐng wài huáng máo zhàng, huàn zhě fā luò, ér xì yuē: huáng máo zhàng, wàng xiàng gōng bǎo zhòng. xú yuē: nán hǎi huáng máo zhàng, bù sǐ chéng hé shàng. gài jī chéng gōng céng wèi sēng yě, zhōng xí cán chǐ zhī. chū běi mèng suǒ yán
唐乾宁中,荆南成汭曾为僧,盗据渚宫,寻即贡命。末年,每事聘辩。初以澧、朗在巡属,为土豪雷满所据,奏请割隶。宰相徐彦若在中书,不为处置,由是衔之。及彦若出镇番禺,路由渚宫,汭虽加接延,而常怏怏。馔后,更席而坐,诡辩锋起。徐曰:令公位尊方面,自比桓、文。雷满,偏州一火草贼尔,令公不能加兵,而怨朝廷乎?成赧焉而屈。徐文雅高赡,听之亹亹,成虽甚敬惮,犹以岭外黄茅瘴,患者发落,而戏曰:黄茅瘴,望相公保重。徐曰:南海黄茅瘴,不死成和尚。盖讥成公曾为僧也,终席惭耻之。(出《北梦琐言》)
féng juān
冯涓
féng juān, jiù táng míng shì, xióng cái ào xué. dēng jìn shì dì, lǚ lì yǐ gāo. táng dì xìng liáng yáng, juān hù bì yān. zhì hàn zhōng, zhào chú méi zhōu cì shǐ. fù rèn, zhì shǔ zǔ bīng, wáng shì qiáng mí yú mù zhōng. xìng gěng gài bù qū, shì cái ào wù, shén bù qià yú wěi shǔ zhǔ. zhī wáng shì yǒu yì tú, zhé bù xiāng xǔ. huò zèng zēng bó, bì suǒ guì zhōng, tí yún zéi wù, shǔ zhǔ suī zhī, lián qí wén yì, měi qiáng róng zhī. shí huò bù kě, shù yī chū yuàn. yù wō shā zhī, lüè wú jù sè. hòu zhū liáng qiǎn shǐ zhì shū yú shǔ, mìng zhū cóng shì wéi zhuāng bèi, jù cǎo chéng zhī, jiē bù qiè yì. zuǒ yòu yuē: hé fáng mìng qián chá pàn wèi zhī? shǔ zhǔ yòu yǒu cán sè. liáng shǐ jiāng fù mìng, bù huò yǐ, suì qǐng fù zhí. biàn jí xiū huí fù, juān yī bǐ ér chéng, dà chēng zhǐ. yú shì què fù qián huān. yīn zhào zhū tīng tóng yàn, yǐn cì, juān liǎn rèn yuē: ǒu jì yī huà, yù duì dài wáng shuō, kě hū? zhǔ xǔ zhī. yuē: juān shào nián, duō yóu yè zhū hóu, měi xíng, jí bì guǎng jī shū cè, lǘ yì tuó zhī, mǎ yì tuó zhī. chū jiè tú, lǘ páo xiào tiào zhí, yǔ mǎ zhēng lù ér xiān, mò zhī néng zhì. xíng bàn rì hòu, dǐ yī pō, lì pí zú bèi, biàn tǐ hàn liú, huí gù mǎ yuē: mǎ xiōng mǎ xiōng, wú qù bù de yě, kě wèi dì dā qǔ shū, mǎ xiōng nuò zhī, suì bìng zài mǎ shàng. mǎ què huí gù wèi lǘ yuē: lǘ dì, wǒ wèi nǐ yǒu duō shǎo jì liǎng, bì jìng hái dā zài lǎo xiōng shēn shàng? shǔ zhǔ dà xiào. tóng mù jiē zāo líng nüè. jí wěi shǔ kāi guó, zhōng bù kěn jū zǎi fǔ. chū wáng shì jiàn wén lù
冯涓,旧唐名士,雄才奥学。登进士第,履厉已高。唐帝幸梁、洋,涓扈跸焉。至汉中,诏除眉州刺史。赴任,至蜀阻兵,王氏强縻于幕中。性耿概不屈,恃才傲物,甚不洽于伪蜀主。知王氏有异图,辄不相许。或赠缯帛,必锁柜中,题云贼物,蜀主虽知,怜其文艺,每强容之。时或不可,数揖出院。欲挝杀之,略无惧色。后朱梁遣使致书于蜀,命诸从事韦庄辈,具草呈之,皆不惬意。左右曰:何妨命前察判为之?蜀主又有惭色。梁使将复命,不获已,遂请复职。便亟修回复,涓一笔而成,大称旨。于是却复前欢。因召诸厅同宴,饮次,涓敛衽曰:偶记一话,欲对大王说,可乎?主许之。曰:涓少年,多游谒诸侯,每行,即必广赍书策,驴亦驮之,马亦驮之。初戒途,驴咆哮跳踯,与马争路而先,莫之能制。行半日后,抵一坡,力疲足惫,遍体汗流,回顾马曰:马兄马兄,吾去不得也,可为弟搭取书,马兄诺之,遂併在马上。马却回顾谓驴曰:驴弟,我为你有多少伎俩,毕竟还搭在老兄身上?蜀主大笑。同幕皆遭凌虐。及伪蜀开国,终不肯居宰辅。(出《王氏见闻录》)
zhāng jùn líng rén
张浚伶人
táng zǎi xiàng zhāng jùn, cháng yǔ cháo shì yú wàn shòu sì yuè mǔ dān ér yǐn. é yǒu yǔ jiàng, dǐ mù bù xī, qún gōng yǐn hān wèi lán. zuǒ yòu líng rén jiē yù qián gòng fèng dì yī bù zhě, shì chǒng sì kuáng, wú suǒ wèi dàn. qí jiān yī bèi yuē zhāng yǐn, hū yuè chū, yáng shēng yǐn cí yuē: wèi guāi xiè lǐ zhì shāng cán, sì miàn qiáng kuāng bù rěn kàn. zhèng shì huā shí kān xià lèi, xiàng gōng hé bì gèng zhuī huān. gào qì suì qù. hé xí è rán, xiāng miǎn shī sè, yī shí jù sàn. zhāng dàn cán hèn ér yǐ. chū nán chǔ xīn wén
唐宰相张浚,常与朝士于万寿寺阅牡丹而饮。俄有雨降,抵暮不息,群公饮酣未阑。左右伶人皆御前供奉第一部者,恃宠肆狂,无所畏惮。其间一辈曰张隐,忽跃出,扬声引词曰:位乖燮理致伤残,四面墙匡不忍看。正是花时堪下泪,相公何必更追欢。告讫遂去。阖席愕然,相眄失色,一时俱散。张但惭恨而已。(出《南楚新闻》)
fēng shùn qīng
封舜卿
zhū liáng fēng shùn qīng wén cí tè yì, cái dì jiān yōu, shì qí cōng jùn. lǜ duō qīng bó. liáng zǔ shǐ pìn yú shǔ, shí qí liáng zì yá, guān lù bù tōng, suì sù hàn jiāng ér shàng, lù chū quán míng chāo běn quán zuò jīn, xià tóng. zhōu, tǔ rén quán zōng cháo míng chāo běn cháo zuò lǎng, xià tóng. wèi shuài. fēng zhì zhōu, zōng cháo zhì yán yú gōng shǔ. fēng sù qīng qí shān zhōu, duō yǒu ào nì, quán zhī rén mò gǎn bù fèng zhī. jí zhí jiǎ suǒ lìng, yuē: mài xiù liǎng qí. líng rén è rán xiāng gù: wèi cháng wén zhī, qiě yǐ tā qū xiāng tóng zhě dài zhī. fēng bǎi tóu yuē: bù kě. yòu yòu yuán zuò wén, jù míng chāo běn gǎi yuē: mài xiù liǎng qí. fù wú yǐ cuò shǒu. zhǔ rén chǐ ér fù è, zhàng qí lè jiāng. tíng zhǎn yí shí, qūn xún, zhǎn zài shǒu, yòu yuē: mài xiù liǎng qí. jì bù huò zhī, hū líng rén qián yuē: rǔ suī shì shān mín, yì hé wén wén yuán zuò mén, jù míng chāo běn gǎi dà cháo yīn lǜ hū! quán rén dà yǐ wéi chǐ. cì zhì hàn zhōng, líng rén yǐ zhī quán zhōu shì, yōu zhī. jí yǐn huì, yòu yuē: mài xiù liǎng qí, yì rú quán zhī yán, sān hū bù néng yīng. yǒu lè jiāng wáng xīn diàn qián yuē: lüè qǐ shì láng chàng yī biàn. fēng chàng zhī wèi biàn, yǐ rù yuè gōng zhī zhǐ xià yǐ. yóu shì dà xǐ, chuī cǐ qū, qì xí bù yì zhī. qí yuè gōng bái shuài yuē: cǐ shì dà liáng xīn fān, xī shǔ yì wèi cháng yǒu zhī, qǐng xiě pǔ yī běn. jí dì rù shǔ, jù yán jīng guò èr zhōu shì. jì fēng zhì shǔ, zhì shè. nòng cān cān yuán zuò sān, jù míng chāo běn gǎi jūn hòu, zhǎng chuī mài xiù liǎng qí yú diàn qián, shī shān mài zhī jù, yǐn shù shí bèi pín ér, lán lǚ yī shang, xié nán bào nǚ, qiè kuāng lóng ér shí mài, réng hé shēng chàng, qí cí qī chǔ, jí qí pín kǔ zhī yì, bù xǐ rén wén. fēng gù zhī, miàn rú tǔ sè, zú wú yī cí. cán hèn ér fǎn, nǎi fù mìng. lì liáng hàn ān kāng děng dào, bù gǎn gèng yán liǎng qí zì. shǔ rén chī zhī. chū wáng shì jiàn wén
朱梁封舜卿文词特异,才地兼优,恃其聪俊。率多轻薄。梁祖使聘于蜀,时岐、梁眦睚,关路不通,遂溯汉江而上,路出全(明抄本全作金,下同。)州,土人全宗朝(明抄本朝作朗,下同。)为帅。封至州,宗朝致筵于公署。封素轻其山州,多有傲睨,全之人莫敢不奉之。及执斝索令,曰:《麦秀两歧》。伶人愕然相顾:未尝闻之,且以他曲相同者代之。封摆头曰:不可。又(又原作文,据明抄本改)曰:《麦秀两歧》。复无以措手。主人耻而复恶,杖其乐将。停盏移时,逡巡,盏在手,又曰:《麦秀两歧》。既不获之,呼伶人前曰:汝虽是山民,亦合闻(闻原作门,据明抄本改)大朝音律乎!全人大以为耻。次至汉中,伶人已知全州事,忧之。及饮会,又曰:《麦秀两歧》,亦如全之筵,三呼不能应。有乐将王新殿前曰:略乞侍郎唱一遍。封唱之未遍,已入乐工之指下矣。由是大喜,吹此曲,讫席不易之。其乐工白帅曰:此是大梁新翻,西蜀亦未尝有之,请写谱一本。急递入蜀,具言经过二州事。洎封至蜀,置设。弄参(参原作三,据明抄本改)军后,长吹《麦秀两歧》于殿前,施芟麦之具,引数十辈贫儿,褴缕衣裳,携男抱女,挈筐笼而拾麦,仍合声唱,其词凄楚,及其贫苦之意,不喜人闻。封顾之,面如土色,卒无一词。惭恨而返,乃复命。历梁、汉、安、康等道,不敢更言两歧字。蜀人嗤之。(出《王氏见闻》)
yáo jì jì yuán zuò juān, jù míng chāo běn gǎi, xià tóng
姚洎(洎原作涓,据明钞本改,下同)
táng péi tíng yù zì yōng yú, gān níng zhōng, zài nèi tíng, wén shū mǐn jié, hào wéi xià shuǐ chuán. liáng tài zǔ shòu shàn, yáo jì wéi xué shì, cháng cóng róng. shàng wèn jí tíng yù xíng zhǐ, jì duì yuē: qǐng suì zuǒ qiān, jīn wén lǚ jì héng yǒng. shàng yuē: pō wén qí rén cái sī shén jié. jì duì yuē: xiàng zài hàn lín, hào wèi' xià shuǐ chuán'. tài zǔ yīng shēng wèi jì yuē: qīng biàn shì' shàng shuǐ chuán' yě. jì wēi xiào, shēn yǒu cán sè. yì zhě yǐ jì wèi jí tān tóu shàng shuǐ chuán yě. chū zhí yán
唐裴廷裕字庸余,乾宁中,在内庭,文书敏捷,号为下水船。梁太祖受禅,姚洎为学士,尝从容。上问及廷裕行止,洎对曰:顷岁左迁,今闻旅寄衡永。上曰:颇闻其人才思甚捷。洎对曰:向在翰林,号为'下水船'。太祖应声谓洎曰:卿便是'上水船'也。洎微笑,深有惭色。议者以洎为急滩头上水船也。(出《摭言》)
lǐ tái xiá
李台瑕
wěi shǔ hán zhāo shì wáng shì wèi lǐ bù shàng shū, lì wén diàn dà xué shì. cū yǒu wén zhāng, zhì yú qín qí shū suàn shè fǎ, xī jiē shè liè, yǐ cǐ chéng ēn yú hòu zhǔ. cháo shì lǐ tái xiá yuē: hán bā zuò zhī yì, rú chāi wà xiàn, wú yī tiáo zhǎng. shí rén wěi zhī. chū běi mèng suǒ yán
伪蜀韩昭仕王氏为礼部尚书,丽文殿大学士。粗有文章,至于琴棋书算射法,悉皆涉猎,以此承恩于后主。朝士李台瑕曰:韩八座之艺,如拆袜线,无一条长。时人韪之。(出《北梦琐言》)
zhī jǐn rén
织锦人
táng lú shì zi bù zhōng dì, tú bù jí dū chéng mén dōng. qí rì fēng hán shén, qiě tóu nì lǚ. é yǒu yī rén xù zhì, fù huǒ liáng jiǔ, hū yín shī yuē: xué zhī liáo líng gōng wèi duō, luàn tóu jī zhù cuò pāo suō. mò jiào gōng jǐn háng jiā jiàn, bǎ cǐ wén zhāng xiào shā tā. yòu yún: rú jīn bù chóng wén zhāng shì, mò bǎ wén zhāng kuā xiàng rén. lú è rán, yì shì bái jū yì shī, yīn wèn xìng míng. yuē: xìng lǐ, shì zhī líng jǐn. lí luàn qián, shǔ dōng dōu guān jǐn fāng zhī gōng jǐn qiǎo ér, yǐ báo yì tóu běn háng. jiē yún:' rú jīn huā yàng, yǔ qián bù tóng.' bù wèi jì liǎng ér yǐ wén cǎi qiú shòu zhě, bù zhòng yú shì, qiě dōng guī qù. chū lú shì zá shuō
唐卢氏子不中第,徒步及都城门东。其日风寒甚,且投逆旅。俄有一人续至,附火良久,忽吟诗曰:学织缭绫功未多,乱投机杼错抛梭。莫教宫锦行家见,把此文章笑杀他。又云:如今不重文章事,莫把文章夸向人。卢愕然,忆是白居易诗,因问姓名。曰:姓李,世织绫锦。离乱前,属东都官锦坊织宫锦巧儿,以薄艺投本行。皆云:'如今花样,与前不同。'不谓伎俩儿以文綵求售者,不重于世,且东归去。(出《卢氏杂说》)
lǐ zhǔ bù
李主簿
táng fāng qiān zī tài shān yě, qiě yòu tù quē, rán xìng hǎo líng wǔ rén. yǒu lóng qiū lǐ zhǔ bù zhě, bù zhī hé xǔ rén yě, ǒu yú zhī wén chù jiàn qiān, ér yǔ zhī chuán bēi. lóng qiū mù yǒu yì, qiān gǎi lìng yǐ jī zhī yuē: qiān gǎi lìng, zhū zhū yuán zuò wèi. jù zhí yán shí sān gǎi rén xiàng lìng zhǔ zhǔ yuán zuò yún, jù zhí yán shí sān gǎi. cuò dà chī jiǔ diǎn yán yán yuán zuò jiān. jù zhí yán shí sān gǎi, jūn jiāng chī jiǔ diǎn jiàng jiàng yuán zuò jiāng, jù zhí yán shí sān gǎi, zhī jiàn mén wài zhe lí, wèi jiàn yǎn zhōng ān zhàng. lóng qiū dá yuē: cuò dà chī jiǔ diǎn yán, yán yuán zuò jiān, jù zhí yán shí sān gǎi xià rén chī jiǔ diǎn zhǎ, qiān shì zhǎ zhī jiàn bàn bì zhe lán, wèi jiàn kǒu chún kāi kuà. yī zuò dà xiào. chū zhí yán
唐方千姿态山野,且又兔缺,然性好凌侮人。有龙丘李主簿者,不知何许人也,偶于知闻处见千,而与之传杯。龙丘目有翳,千改令以讥之曰:千改令,诸(诸原作谓。据《摭言》十三改)人象令主(主原作云,据《摭言》十三改)。措大吃酒点盐(盐原作监。据《摭言》十三改,)军将吃酒点酱(酱原作将,据《摭言》十三改),只见门外著篱,未见眼中安障。龙丘答曰:措大吃酒点盐,(盐原作监,据《摭言》十三改)下人吃酒点鲊,(千嗜鲊)只见半臂著襕,未见口唇开跨。一座大笑。(出《摭言》)
chén lài zǐ
陈癞子
táng yíng qiū yǒu háo mín xìng chén, cáng qiāng jù wàn, rǎn dà fēng jí, zhòng mù zhī wèi chén lài zǐ. zì fèng zhī dào, zé bù báo yǐ, rán qiè huì lài zì. jiā rén qī nú, huò wù yán zhě, zé bì zāo nù, huò zhì chī chuí. bīn kè huò yán suǒ kǔ jiǎn tuì, zé jiǔ shí yán dài, yōu fēng shèn zhì. yán zēng tiān, zé bái yǎn xiāng gù ěr. yǒu yóu kè, xīn lì suǒ zhān, ér bù néng jìn qí kǒu, suì yè zhī. chū wèi yuē: zú xià zhī jí, jìn rì yóu jiǎn. chén yì xīn rán, mìng jiǔ zhuàn yán jiē, nǎi jī wǔ mín. kè jiāng qǐ, yòu wèn zhī yuē: mǒu jí guǒ tuì fǒu? kè yuē: cǐ yì tiān jiǎn bìng. yuē: hé wèi yě? kè yuē: tiān zhě miàn shàng tiān ròu bó ōu zi, jiǎn zhě jiǎn què bí kǒng. cháng yī ér qù. shù rì bù yì. yòu měi nián wǔ yuè, zhí shēng chén, pō yǒu pò fèi. zhào sēng dào qǐ zhāi yán. líng lún bǎi xì bì bèi. zhāi bà, líng lún zèng qián shù wàn. shí yǒu wèn zhě hé àn, gāo bù mǐn jiàn, jì qù fù rù, wèi yuē: méng jūn hòu huì, gǎn hé xī yán, rán mǒu ǒu yì duǎn lǐ xiàng gōng shī, luò jù yī lián, shēn yè zhǔ rén shèng dé yě. chén yuē: shì sòng zhī. shí chén jūn chǔ yú zhōng táng, zuò bì shā wéi zhōng, zuǒ yòu shì lì, zhí qīng lǒu bái zhǒu zhě shù bèi. líng lún yuē: shī yún:' sān shí nián lái chén lài zǐ, rú jīn shǐ dé bì shā méng.' zāo dà gòu ér qù. chū yù táng xián huà
唐营丘有豪民姓陈,藏镪钜万,染大风疾,众目之为陈癞子。自奉之道,则不薄矣,然切讳癞字。家人妻孥,或误言者,则必遭怒,或至笞棰。宾客或言所苦减退,则酒食延待,优丰甚至。言增添,则白眼相顾耳。有游客,心利所霑,而不能禁其口,遂谒之。初谓曰:足下之疾,近日尤减。陈亦欣然,命酒馔延接,乃赍五缗。客将起,又问之曰:某疾果退否?客曰:此亦添减病。曰:何谓也?客曰:添者面上添肉渤沤子,减者减却鼻孔。长揖而去。数日不怿。又每年五月,值生辰,颇有破费。召僧道启斋筵。伶伦百戏毕备。斋罢,伶伦赠钱数万。时有顐者何岸,高不敏见,既去复入,谓曰:蒙君厚惠,感荷奚言,然某偶忆短李相公诗,落句一联,深叶主人盛德也。陈曰:试诵之。时陈君处于中堂,坐碧纱帏中,左右侍立,执轻篓白帚者数辈。伶伦曰:诗云:'三十年来陈癞子,如今始得碧纱幪。'遭大诟而去。(出《玉堂闲话》)
huàn mù bí rén
患目鼻人
yī rén huàn yǎn cè jīng jí yì, yī rén huàn wèng bí, jù yǐ qiān zì wén zuò shī xiāng yǒng. wèng bí rén xiān yǒng cè yǎn rén yún: yǎn néng rì yuè yíng, wèi yǒu chén gēn wěi. huàn yǎn rén xù xià jù: bù bié shì lán sī, dōu yóu yàn mén zǐ. chū qǐ yán lù
一人患眼侧睛及翳,一人患齆鼻,俱以《千字文》作诗相咏。齆鼻人先咏侧眼人云:眼能日月盈,为有陈根委。患眼人续下句:不别似兰斯,都由雁门紫。(出《启颜录》)
yǔ rén
伛人
yǒu rén huàn yāo qū yǔ lǚ, cháng dī tóu ér xíng. bàng rén yǒng zhī yuē: zhù zhàng yù shì nǎi, bō hù biàn shì jí nì fēng dàng yǔ xíng, miàn gàn dǐng é shī zhe yī chuáng shàng zuò, dù huǎn jí pí jí chéng mén ěr xǔ gāo, gù zì pú fú rù. chū qǐ yán lù
有人患腰曲伛偻,常低头而行。傍人咏之曰:柱杖欲似乃,播笏便似及;逆风荡雨行,面干顶额湿;著衣床上坐,肚缓脊皮急;城门尔许高,故自匍匐入。(出《启颜录》)
tián ǎo
田媪
táng jīng chéng zhōng, yǒu fù rén xìng tián, nián lǎo, kǒu wú chǐ. yǔ nán qǔ tóng fāng rén zhāng shì nǚ. zhāng yīn jié rì shèng zhuàn, zhào tián mǔ yǐn dàn, jí xiāng sòng chū, zhǔ rén mǔ yún: cán kuì, wú suǒ dàn jué, qiǎn qìng jiā mǔ kōng kǒu lái, kōng kǒu qù. rú cǐ zhě shù yǐ, tián zhōng bù wù. guī yǔ fū yuē: zhāng jiā mǔ huàn huàn yuán zuò qù, jù míng chāo běn gǎi wǒ, dà yǒu yǐn shí, lín bié jí yún:' cán kuì, qìng jiā mǔ kōng kǒu lái, kōng kǒu qù.' bù zhī hé yě? fū yuē: cǐ shì nòng jūn wú chǐ. zhāng jiā mǔ miàn shàng yǒu chuāng bān, yǎn xià pí jí, jí zhān shì, ruò gèng yǒu cǐ yǔ, kě bào yún:' zhǐ shì yǎn xià jí.' tián sī jì zhī. jū shù rì, zhāng fù zhào tián, lín qǐ fù yún: cán kuì, kōng kǒu lái, kōng kǒu qù. tián mǔ nǎi shú shì zhǔ rén mǔ yǎn, liáng jiǔ wàng què yǎn xià jí. zhí yún: shì yǎn pí zhān shì. hé jiā dà xiào. chū qǐ yán lù
唐京城中,有妇人姓田,年老,口无齿。与男娶同坊人张氏女。张因节日盛馔,召田母饮啖,及相送出,主人母云:惭愧,无所啖嚼,遣亲家母空口来,空口去。如此者数矣,田终不悟。归语夫曰:张家母唤(唤原作去,据明抄本改)我,大有饮食,临别即云:'惭愧,亲家母空口来,空口去。'不知何也?夫曰:此是弄君无齿。张家母面上有疮瘢,眼下皮急,极沾眂,若更有此语,可报云:'只是眼下急。'田私记之。居数日,张复召田,临起复云:惭愧,空口来,空口去。田母乃熟视主人母眼,良久忘却眼下急。直云:是眼皮沾眂。合家大笑。(出《启颜录》)