zhào shén dé jiǎ jiā yǐn ōu yáng xún gāo shì lián péi lüè liú xíng mǐn dòu fǎng dí rén jié yáng mào zhí zuǒ yòu tái yù shǐ dù wén fàn yù shǐ lǐ xíng zhāng yuán yī jí xū zhū suí hóu lǐ xiáng
赵神德 贾嘉隐 欧阳询 高士廉 裴略 刘行敏 窦昉 狄仁杰 杨茂直 左右台御史 杜文范 御史里行 张元一 吉顼 朱随侯 李详
zhào shén dé
赵神德
táng chū, liáng bǎo hǎo cháo xì, céng yīn gōng xíng zhì bèi zhōu, qì kè guǎn zhōng, xián wèn bèi zhōu zuǒ shǐ, yún: cǐ zhōu yǒu zhào shén dé, shén néng cháo. jí lìng zhào zhī. bǎo yán shén hēi, tīng shàng píng àn yǐ dài. xū yú shén dé rù, liǎng yǎn jù chì, zhì jiē qián, liáng bǎo jí yún: zhào shén dé, tiān shàng jì wú yún, shǎn diàn hé yǐ wú zhǔn zé? dá yuē: xiàng zhě rù mén lái, àn hòu wéi jiàn yī tǐng mò. bǎo yòu yún: guān lǐ liào zhū shā, bàn yǎn gōng yī guó. yòu dá yún: mó gōng xiǎo mǔ zhǐ, tú dé tài shè běi. bǎo gèng wú yǐ duì, kuì xiè yí zhī. chū qǐ yán lù
唐初,梁宝好嘲戏,曾因公行至贝州,憩客馆中,闲问贝州佐史,云:此州有赵神德,甚能嘲。即令召之。宝颜甚黑,厅上凭案以待。须臾神德入,两眼俱赤,至阶前,梁宝即云:赵神德,天上既无云,闪电何以无准则?答曰:向者入门来,案后唯见一挺墨。宝又云:官里料朱砂,半眼供一国。又答云:磨公小拇指,涂得太社北。宝更无以对,愧谢遗之。(出《启颜录》)
jiǎ jiā yǐn
贾嘉隐
táng jiǎ jiā yǐn nián qī suì, yǐ shén tóng zhào jiàn. zhǎng sūn wú jì xú shì jī, yú cháo táng lì yǔ. xú xì zhī yuē: wú suǒ yǐ zhě hé shù? yuē: sōng shù. xú yuē: cǐ huái yě, hé dé yán sōng? jiā yǐn yuē: yǐ gōng pèi mù, hé dé fēi sōng xié? zhǎng sūn fù wèn zhī: wú suǒ yǐ hé shù? yuē: huái shù. zhǎng sūn yuē: rǔ bù fù jiǎo xié? jiā yǐn yuē: hé fán jiǎo duì, dàn qǔ qí guǐ duì mù ěr. nián shí yī èr, zhēn guān nián bèi jǔ, suī yǒu jùn biàn, yí róng chǒu lòu. cháng zài cháo táng qǔ jìn zhǐ, cháo táng guān tuì cháo bìng chū, jù lái jiù kàn. yú rén wèi yǔ, yīng guó gōng lǐ jī, xiān jí zhū zǎi guì yún: cǐ xiǎo ér qià sì liáo miàn, hé dé cōng míng? zhū rén wèi bào, jiǎ jiā yǐn jí yīng shēng dá zhī yuē: hú tóu shàng wèi zǎi xiàng, liáo miàn hé fèi cōng míng. jǔ cháo rén jiē dà xiào. chū guó shǐ zuǎn yì, míng chāo běn zuò chū jiā huà lù
唐贾嘉隐年七岁,以神童召见。长孙无忌、徐世绩,于朝堂立语。徐戏之曰:吾所倚者何树?曰:松树。徐曰:此槐也,何得言松?嘉隐曰:以公配木,何得非松邪?长孙复问之:吾所倚何树?曰:槐树。长孙曰:汝不复矫邪?嘉隐曰:何烦矫对,但取其鬼对木耳。年十一二,贞观年被举,虽有俊辩,仪容丑陋。尝在朝堂取进止,朝堂官退朝并出,俱来就看。余人未语,英国公李绩,先即诸宰贵云:此小儿恰似獠面,何得聪明?诸人未报,贾嘉隐即应声答之曰:胡头尚为宰相,獠面何废聪明。举朝人皆大笑。(出《国史纂异》,明抄本作出《嘉话录》)
ōu yáng xún
欧阳询
táng sòng guó gōng xiāo yǔ bù jiě shè, jiǔ yuè jiǔ rì cì shè, yǔ jiàn jù bù zháo duǒ, yī wú suǒ huò. ōu yáng xún yǒng zhī yuē: jí fēng chuī huǎn jiàn, ruò shǒu yù qiáng gōng. yù gāo fān fù xià, yīng xī hái gèng dōng. shí huí jù zháo dì, liǎng shǒu bìng qíng kōng. jiè wèn shuí wèi cǐ, nǎi yìng shì sòng gōng. chū qǐ yán lù
唐宋国公萧瑀不解射,九月九日赐射,瑀箭俱不着垛,一无所获。欧阳询咏之曰:急风吹缓箭,弱手驭强弓。欲高翻复下,应西还更东。十回俱着地,两手并擎空。借问谁为此,乃应是宋公。(出《启颜录》)
gāo shì lián
高士廉
táng gāo shì lián zhǎng xuǎn, qí rén chǐ gāo. yǒu xuǎn rén, zì yún jiě cháo xuè. shì lián shí zhe mù lǚ, lìng cháo zhī. yīng shēng yún: cì bí hé céng tì, tà miàn bù zhī chēn, gāo shēng liǎng gè chǐ, zì wèi dé shèng rén. shì lián xiào ér yǐn zhī. chū cháo yě qiān zài
唐高士廉掌选,其人齿高。有选人,自云解嘲谑。士廉时著木履,令嘲之。应声云:刺鼻何曾嚏,踏面不知嗔,高生两个齿,自谓得胜人。士廉笑而引之。(出《朝野佥载》)
péi lüè
裴略
táng chū, péi lüè sù wèi kǎo mǎn, bīng bù shì pàn, wèi cuò yī zì luò dì. cǐ rén jí xiàng pú yè wēn yàn bó chù pī sù. yàn bó dāng shí gòng dù rú huì zuò, bù lǐ qí sù. cǐ rén jí yún: shào xiǎo yǐ lái, zì xǔ míng biàn, zhì yú tōng chuán yán yǔ, kān zuò tōng shì shè rén, bìng jiě zuò wén zhāng, jiān néng cháo xì. yàn bó shǐ huí yì gòng yǔ, shí tīng qián yǒu zhú, yàn bó jí lìng cháo zhú. cǐ rén yīng shēng cháo yuē: zhú, fēng chuī qīng sù sù. líng dōng yè bù diāo, jīng chūn zi bù shú. xū xīn wèi néng dài guó shì, pí shàng hé xū shēng jié mù. yàn bó dà xǐ, jí yún: jì jiě tōng chuán yán yǔ, kě chuán yǔ yǔ tīng qián píng qiáng. cǐ rén zǒu zhì píng qiáng, dà shēng yǔ yuē: fāng jīn shèng shàng cōng míng, pì sì mén yǐ dài shì, jūn shì hé wù, jiǔ zài cǐ fáng xián lù? jì tuī dǎo. yàn bó yún: cǐ yì zhe bó. cǐ rén yún: fēi dàn zhe bó, yì nǎi zhe dù. dāng wèi dù rú huì zài zuò, yǒu cǐ yán. yàn bó rú huì jù dà huān xiào, jí lìng sòng lì bù yǔ guān. chū qǐ yán lù
唐初,裴略宿卫考满,兵部试判,为错一字落第。此人即向仆射温彦博处披诉。彦博当时共杜如晦坐,不理其诉。此人即云:少小以来,自许明辩,至于通传言语,堪作通事舍人,并解作文章,兼能嘲戏。彦博始回意共语,时厅前有竹,彦博即令嘲竹。此人应声嘲曰:竹,风吹青肃肃。凌冬叶不凋,经春子不熟。虚心未能待国士,皮上何须生节目。彦博大喜,即云:既解通传言语,可传语与厅前屏墙。此人走至屏墙,大声语曰:方今圣上聪明,辟四门以待士,君是何物,久在此妨贤路?既推倒。彦博云:此意著博。此人云:非但著膊,亦乃着肚。当为杜如晦在坐,有此言。彦博、如晦俱大欢笑,即令送吏部与官。(出《启颜录》)
liú xíng mǐn
刘行敏
táng yǒu rén xìng cuī, yǐn jiǔ guī fàn yè, bèi wǔ hòu zhí fù, wǔ gēng chū, yóu wèi jiě. cháng ān lìng liú xíng mǐn, gǔ shēng dòng xiàng cháo, zhì jiē shǒu féng zhī, shǐ yǔ jiě fù. yīn yǒng zhī yuē: cuī shēng fàn yè xíng, wǔ hòu zhèng yán gèng, fú tóu quán xià luò, gāo jì zhǎng zhōng qíng qíng zì yuán kòng quē, jù míng chāo běn bǔ, zhàng jī xiōng qián chū, shéng wén wàn hòu shēng, chóu rén bù xī yè, suí yì xiǎo cān héng. wǔ líng gōng yáng wén guàn, rèn hù bù shì láng, yǐ néng yǐn, lìng yàn fān kè hún wáng, suì cuò yǔ yán tuó ér yàn, xíng mǐn yǒng yuē: wǔ líng jìng ài kè, zhōng yàn bù zhī pí, qiǎn gòng hún wáng yǐn, cuò yàn yán tuó ér. shǐ bèi hóng lú shí, zhōng méng yù shǐ zhī. jīng shén jì rú cǐ, cháng tàn shāng hé wéi. lǐ shū shèn hè lán sēng jiā, miàn shén hēi dù shàn xián wèi cháng ān lìng, yì hēi xíng mǐn yǒng zhī yuē: shū shèn qí wū mǎ, sēng jiā bǎ qī gōng, huàn qǔ cháng ān lìng, gòng liè běi shān xióng. chū qǐ yán lù
唐有人姓崔,饮酒归犯夜,被武侯执缚,五更初,犹未解。长安令刘行敏,鼓声动向朝,至街首逢之,始与解缚。因咏之曰:崔生犯夜行,武侯正严更,袱头拳下落,高髻掌中擎(擎字原空缺,据明抄本补),杖迹胸前出,绳文腕后生,愁人不惜夜,随意晓参横。武陵公杨文瓘,任户部侍郎,以能饮,令宴蕃客浑王,遂错与延陀儿宴,行敏咏曰:武陵敬爱客,终宴不知疲,遣共浑王饮,错宴延陀儿。始被鸿胪识,终蒙御史知。精神既如此,长叹伤何为。李叔慎、贺兰僧伽,面甚黑;杜善贤为长安令,亦黑;行敏咏之曰:叔慎骑乌马,僧伽把漆弓,唤取长安令,共猎北山熊。(出《启颜录》)
dòu fǎng
窦昉
táng xǔ zi rú jiù rèn fèng lǐ láng, yǒng huī zhōng, zào guó zǐ xué, zi rú jīng sì, dāng shè yǒu jiē jí, hòu bù dé jiē. dòu fǎng yǒng zhī yuē: bù néng zhuān xí lǐ, xū xīn qiáng mì jiē. yī nián cí jué biàn, bàn suì lǚ má xié. wǎ è pín méng guó yīn guó, qiáng xū lǚ bèi chā. yīn chū jiē fǎn. yìng shù biàn cè shuì. guò kuì jí fàng guāi. suì mù liáng gōng bì. yán shì yuè péng chái. jīn rì lún yán jiàng. fāng zhī yú jì. yīn kǒu huái fǎn. chū qǐ yán lù
唐许子儒旧任奉礼郎,永徽中,造国子学,子儒经祀,当设有阶级,后不得阶。窦昉咏之曰:不能专习礼,虚心强觅阶。一年辞爵弁,半岁履麻鞋。瓦恶频蒙虢(音国),墙虚屡被杈。(音初皆反。)映树便侧睡。过匮即放乖。岁暮良功毕。言是越朋侪。今日纶言降。方知愚计。(音口怀反。)(出《启颜录》)
dí rén jié
狄仁杰
táng dí rén jié tì tǎng bù jī, cháng shòu sī nóng yuán wài láng, měi pàn shì, duō wèi zhèng chōng qīng tóng yì. rén jié bù píng zhī, nǎi pàn yuē: yuán wài láng yǒu tóng cè shì, zhèng yuán qīng wèi shàn dí qī. cǐ nán qū shì nǚ jūn, zhōng shì bù méng yán sè. zhèng yuán pō yì cán sǒng. shí wáng jí shàn dòu lú qīn wàng, bài zuǒ yòu xiāng. rén jié yǐ cái wàng shí yì guī zhī, pō jì cǐ mìng. měi xì wáng dòu lú, lüè wú qū sè. wáng dòu lú jù shàn cháng xíng, jì bài, wèi shí zǎi yuē: mǒu wú cái xíng, làn yǒu cǐ shòu. dí wèi yuē: gōng èr rén bìng néng cháng xíng, hé wèi wú cái xíng. huò yuē zuǒ xiāng shì, yún shì yǐ bái yòu xiāng. dí wèi yuē: bù shěn huàn wèi yòu xiāng, hé hū wèi yǒu xiāng. wáng dòu lú wèn gù, dí yuē: gōng bù wén, cōng míng ér bù rú yǒu xiāng zi, gōng èr rén kě wèi yǒu xiāng zi yě. èr gōng qiǎng xiào, yì yì yì yì. chū yù shǐ tái jì
唐狄仁杰倜傥不羁,尝授司农员外郎,每判事,多为正充卿同异。仁杰不平之,乃判曰:员外郎有同侧室,正员卿位擅嫡妻。此难曲事女君,终是不蒙颜色。正员颇亦惭悚。时王及善、豆卢钦望,拜左右相。仁杰以才望时议归之,颇冀此命。每戏王豆卢,略无屈色。王豆卢俱善长行,既拜,谓时宰曰:某无材行,滥有此授。狄谓曰:公二人并能长行,何谓无材行。或曰左相事,云适已白右相。狄谓曰:不审唤为右相,合呼为有相。王豆卢问故,狄曰:公不闻,聪明儿不如有相子,公二人可谓有相子也。二公强笑,意亦悒悒。(出《御史台记》)
yáng mào zhí
杨茂直
táng yáng mào zhí rèn shí yí. yǒu bǔ quē xìng wáng, jīng jiǔ jīng. bù liàn shí shì. měi zì yán míng sān jiào. shí yǒu sēng míng dào rú, yāo é, zé tiān bǔ zhú shén jí. suǒ zài tí yún: fǎng sēng dào rú. mào zhí yǔ xuē jiān jīn xì wèi yuē: chì bǔ sēng dào rú, zú xià hé yǐ ān xián? yún: hé guān wú shì? mào zhí yuē: zú xià míng sān jiào, sēng zé fó jiào, dào zé lǎo jiào, hé bù guān wú shì? nǎi jīng jù, xìng qǐn bù ān, suì bù gǎn guī, yù yú cáo jú shù sù. qí zuǒ yòu zhēn zhēn yuán zuò shèn. jù míng chāo gǎi. qí shì yì, fù gòng kuáng zhī, yōu jù bù yǐ, yù rén dàn yún: shí bù míng sān jiào shì. mào zhí děng fāng kuān wèi yún: bié fǎng rén, fēi sān jiào yě. nǎi gǎn chū. chū yù shǐ tái jì
唐杨茂直任拾遗。有补阙姓王,精九经。不练时事。每自言明三教。时有僧名道儒,妖讹,则天捕逐甚急。所在题云:访僧道儒。茂直与薛兼金戏谓曰:敕捕僧道儒,足下何以安闲?云:何关吾事?茂直曰:足下明三教,僧则佛教,道则老教,何不关吾事?乃惊惧,兴寝不安,遂不敢归,寓于曹局数宿。祈左右侦(侦原作慎。据明抄改。)其事意,复共诳之,忧惧不已,遇人但云:实不明三教事。茂直等方宽慰云:别访人,非三教也。乃敢出。(出《御史台记》)
zuǒ yòu tái yù shǐ
左右台御史
táng xiào hé cháo, zuǒ yòu tái yù shǐ, yǒu qiān nán shěng réng nèi gòng fèng zhě sān, mò chì shòu zhě wǔ, tái jī zhī wèi wǔ mò sān réng. zuǒ tái hū yòu tái wèi gāo lí sēng, yán suí suí yuán zuò suí. jù míng chāo běn gǎi. hàn sēng fù zhāi, bù zhòu yuàn tàn bei, dàn yǐn shí shòu qīn ér yǐ. jī qí zhǎng wài tái. zài jīng niǎn wú suǒ tán hé, ér fèng lù tóng yě. zì yòu tái shòu zuǒ tái, hào wèi chū fān zì zuǒ tái shòu yòu tái, hào wèi méi fān. měi xiāng yù, bì xiāng cháo xuè bù yǐ yě. chū yù shǐ tái jì
唐孝和朝,左右台御史,有迁南省仍内供奉者三,墨敕授者五,台讥之为五墨三仍。左台呼右台为高丽僧,言随(随原作隋。据明抄本改。)汉僧赴斋,不咒愿叹呗,但饮食受親而已。讥其掌外台。在京辇无所弹劾,而俸禄同也。自右台授左台,号为出蕃;自左台授右台,号为没蕃。每相遇,必相嘲谑不已也。(出《御史台记》)
dù wén fàn
杜文范
táng dù wén fàn, xiāng yáng rén yě. zì cháng ān wèi yìng jǔ, zhuó dì, bài jiān chá yù shǐ, xuǎn diàn zhōng, shòu xíng bù yuán wài, yǐ chéng wù láng tè shòu xī tái shè rén. xiān shí yǔ gāo shàng zhì jù rèn diàn zhōng, wèi shì yù shǐ zhāng yóu gǔ sòng zhī shùn suǒ pái cù, yǔ shàng zhì qiān yuán wài. jì wǔ xún, yóu gǔ zhī shùn fāng rù shěng. wén fàn zhòng zhōng wèi zhī yuē: zhāng sòng èr shì yù, jù shì jùn cái. yóu gǔ wèn zhī dá yuē: ruò fēi jùn cái, nà de wǔ shí rì qí tǔ niú, chèn jí diàn zhōng? jǔ zhòng huān xiào. chū yù shǐ tái jì
唐杜文范,襄阳人也。自长安尉应举,擢第,拜监察御史,选殿中,授刑部员外,以承务郎特授西台舍人。先时与高上智俱任殿中,为侍御史张由古、宋之顺所排蹙,与上智迁员外。既五旬,由古、之顺方入省。文范众中谓之曰:张宋二侍御,俱是俊才。由古问之;答曰:若非俊才,那得五十日骑土牛,趁及殿中?举众欢笑。(出《御史台记》)
yù shǐ lǐ xíng
御史里行
wǔ hòu chū chēng zhōu, kǒng xià xīn wèi ān, nǎi lìng rén zì jǔ gòng fèng guān, zhèng yuán wài duō zhì lǐ xíng. yǒu yù shǐ tái lìng shǐ, jiāng rù tái, zhí lǐ xíng yù shǐ shù rén, jù lì mén nèi. lìng shǐ bù xià lǘ chōng guò. zhū yù shǐ dà nù, jiāng zhàng zhī. lìng shǐ yún: jīn rì zhī guò, shí zài cǐ lǘ. qǐ xiān shù zhī, rán hòu shòu fá. xǔ zhī. wèi lǘ yuē: rǔ jì yì kě zhī, jīng shén jī dùn, hé wù lǘ chù, gǎn yú yù shǐ lǐ xíng. yú shì yù shǐ xiū cán ér zhǐ. chū guó cháo zá jì
武后初称周,恐下心未安,乃令人自举供奉官,正员外多置里行。有御史台令史,将入台,值里行御史数人,聚立门内。令史不下驴冲过。诸御史大怒,将杖之。令史云:今日之过,实在此驴。乞先数之,然后受罚。许之。谓驴曰:汝技艺可知,精神机钝,何物驴畜,敢于御史里行。于是御史羞惭而止。(出《国朝杂记》)
zhāng yuán yī
张元一
zhōu zé tiān cháo, fān rén shàng fēng shì, duō jiā guān shǎng, yǒu wéi yòu tái yù shǐ zhě. yīn zé tiān cháng wèn láng zhōng zhāng yuán yī yuē: zài wài yǒu hé kě xiào shì. yuán yī yuē: zhū qián yí zhe lǜ, dí rén jié zhe zhū. yán zhī wēi qí mǎ, mǎ jí fǔ qí lǘ. jiāng míng zuò xìng lǐ qiān lǐ, jiāng xìng zuò míng wú qī wú. zuǒ tái hú yù shǐ, yòu tái yù shǐ hú. hú yù shǐ hú yuán lǐ yě, yù shǐ hú fān rén wéi yù shǐ zhě, xún gǎi tā guān. zhōu gé mìng, jǔ rén bèi zhōu zhào kuò, miǎo xiǎo, qǐ jiā jiān chá yù shǐ. shí rén wèi zhī tái huì. lǐ zhāo dé lì zhī wèi zhōng shuāng gǔ shù. yuán yī mù wèi xiāo zuò yīng jià. shí tóng zhōu lǔ kǒng qiū wèi shí yí, yǒu wǔ fū qì, shí rén wèi zhī wài jūn zhǔ shuài. yuán yī mù wèi qiū rù fèng chí. sū wèi dào cái xué shí dù, wù wàng yōu guī wáng fāng qìng tǐ zhì bǐ lòu, yán cí lǔ dùn, zhì bù yú sú, cái bù chū fán, jù wèi fèng gé shì láng. huò wèn yuán yī yuē: sū wáng shú xián? dá yuē: sū jiǔ yuè dé shuāng yīng, wáng shí yuè bèi dòng yíng. huò wèn qí gù, dá yuē: dé shuāng yīng jùn jié, bèi dòng yíng wán qiè. shí rén fú néng tǐ wù yě. qì dān zéi sūn wàn róng zhī kòu yōu, hé nèi wáng wǔ yì zōng wèi yuán shuài, yǐn bīng zhì zhào zhōu. wén zéi luò wù zhěng, cóng běi shù qiān qí lái, wáng nǎi qì bīng jiǎ, nán zǒu jīng míng chāo běn jīng zuò xíng zhōu, jūn zī qì xiè, yí yú dào lù. wén zéi yǐ tuì, fāng gèng xiàng qián. jūn huí zhì dōu, zhì jiǔ gāo huì. yuán yī yú yù qián cháo yì zōng yuē: zhǎng gōng duǎn dù jiàn, shǔ mǎ lín jiē piàn, qù zéi qī bǎi lǐ, wēi qiáng dú zì zhàn. jiǎ zhàng hū pāo què. qí zhū zhèng nán yuàn. míng chāo běn yuàn zuò chuān shàng yuē: yì zōng yǒu mǎ, hé yīn qí zhū? duì yuē: qí zhū jiā jiā yuán zuò lái, jù míng chāo běn gǎi shǐ zǒu yě. shàng dà xiào. yì zōng yuē: yuán yī xiǔ gòu, bú shì zú cí. shàng yuē: ěr fù yùn yǔ zhī. yì zōng yuē: qǐng yǐ běng yùn. yuán yī yīng shēng yuē: lǐ tou jí cǎo cǎo, lüè bìn bù běng běng. wèi jiàn táo huā miàn pí, màn zuò xìng zǐ yǎn kǒng. zé tiān dà yuè, wáng jí yǒu cán sè. yì zōng xíng mào duǎn chǒu, gù yuē zhǎng gōng duǎn dù jiàn. zhōu jìng lè xiàn zhǔ, hé nèi wáng yì zōng mèi, yì mèi duǎn chǒu. wǔ shì zuì zhǎng, shí hào dà gē. xiàn zhǔ yǔ zé tiān bìng mǎ xíng. mìng yuán yī yǒng yuē: mǎ dài táo huā jǐn, qún xián lǜ cǎo luó. dìng zhī wéi mào dǐ, yí róng shì dà gē. zé tiān dà xiào, xiàn zhǔ jí cán. nà yán lóu shī dé zhǎng dà ér hēi, yī zú jiǎn, yuán yī mù wèi xíng zhé fāng xiāng, yì hào wèi wèi líng gōng, yán fáng líng jiù fāng xiāng yě. tiān guān shì láng jí xū zhǎng dà, hǎo áng tóu xíng, shì gāo ér wàng yuǎn, mù wèi wàng liǔ luò tuó. diàn zhōng shì yù shǐ yuán běn sǒng bó yǔ shēn, hēi ér qiě shòu, mù wèi lǐng nán kǎo diǎn. jià bù láng zhōng zhū qián yí cū hēi féi duǎn, shēn tǐ gòu nì, mù wèi guāng lù zhǎng shàn. dōng fāng qiú shēn cháng shān duǎn, gǔ miàn cū méi, mù wèi wài jūn xiào wèi. táng bō ruò ǎi duǎn, mù wèi yù qū shǔ mǎ. mù lǐ zhāo dé zú zǐ ruì fǎn suì hú sūn. xiū wén xué shì mǎ jí fǔ miǎo yī mù, wèi duān jiàn shī. láng zhōng cháng rú zi shì wàng yáng, mù wèi gā cù hàn. sì shuǐ lìng sū zhēng jǔ zhǐ qīng bó, mù wèi shī kǒng lǎo shǔ. chū cháo yě qiān zài
周则天朝,蕃人上封事,多加官赏,有为右台御史者。因则天尝问郎中张元一曰:在外有何可笑事。元一曰:朱前疑着绿,狄仁杰著朱。阎知微骑马,马吉甫骑驴。将名作姓李千里,将姓作名吴栖梧。左台胡御史,右台御史胡。胡御史胡元礼也,御史胡蕃人为御史者,寻改他官。周革命,举人贝州赵廓,眇小,起家监察御史。时人谓之台秽。李昭德詈之为中霜谷束。元一目为枭坐鹰架。时同州鲁孔丘为拾遗,有武夫气,时人谓之外军主帅。元一目为鹙入凤池。苏味道才学识度,物望攸归;王方庆体质鄙陋,言词鲁钝,智不逾俗,才不出凡,俱为凤阁侍郎。或问元一曰:苏王孰贤?答曰:苏九月得霜鹰,王十月被冻蝇。或问其故,答曰:得霜鹰俊捷,被冻蝇顽怯。时人伏能体物也。契丹贼孙万荣之寇幽,河内王武懿宗为元帅,引兵至赵州。闻贼骆务整,从北数千骑来,王乃弃兵甲,南走荆(明抄本荆作邢)州,军资器械,遗于道路。闻贼已退,方更向前。军回至都,置酒高会。元一于御前嘲懿宗曰:长弓短度箭,蜀马临阶骗,去贼七百里,隈墙独自战。甲杖忽抛却。骑猪正南掾。(明抄本掾作猭)上曰:懿宗有马,何因骑猪?对曰:骑猪夹(夹原作来,据明抄本改)豕走也。上大笑。懿宗曰:元一宿构,不是卒词。上曰:尔付韵与之。懿宗曰:请以菶韵。元一应声曰:里头极草草,掠鬓不菶菶。未见桃花面皮,漫作杏子眼孔。则天大悦,王极有惭色。懿宗形貌短丑,故曰长弓短度箭。周静乐县主,河内王懿宗妹,懿妹短丑。武氏最长,时号大哥。县主与则天并马行。命元一咏曰:马带桃花锦,裙衔绿草罗。定知帏帽底,仪容似大哥。则天大笑,县主极惭。纳言娄师德长大而黑,一足蹇,元一目为行辙方相,亦号为卫灵公,言防灵柩方相也。天官侍郎吉顼长大,好昂头行,视高而望远,目为望柳骆驼。殿中侍御史元本竦髆伛身,黑而且瘦,目为岭南考典。驾部郎中朱前疑粗黑肥短,身体垢腻,目为光禄掌膳。东方虬身长衫短,骨面粗眉,目为外军校尉。唐波若矮短,目为郁屈蜀马。目李昭德卒(子锐反)岁胡孙。修文学士马吉甫眇一目,为端箭师。郎中长儒子视望阳,目为呷醋汉。汜水令苏征举止轻薄,目为失孔老鼠。(出《朝野佥载》)
jí xū
吉顼
zhōu zhāng yuán yī fù cū ér jiǎo duǎn, xiàng suō ér yǎn diē, jí xū mù wèi nì liú há ma. chū cháo yě qiān zài
周张元一腹粗而脚短,项缩而眼跌,吉顼目为逆流虾蟆。(出《朝野签载》)
zhū suí hóu
朱随侯
zhōu sháo zhōu qǔ jiāng lìng zhū suí hóu, nǚ fū lǐ tì, yóu kè ěr zhū jiǔ, bìng zī xiāng shǎo mèi. guǎng zhōu rén hào wèi sān qiáo qī xiào fǎn. rén gē zhī yuē: fèng chì zhuī sān qiáo, suí hóu bàng dào zǒu, huí tóu yǔ lǐ láng, huàn qǔ ěr zhū jiǔ. zhāng zhuó mù suí hóu huò luàn tǔ xiāo. chū cháo yě qiān zài
周韶州曲江令朱随侯,女夫李逖,游客尔朱九,并姿相少媚。广州人号为三樵(七肖反)。人歌之曰:奉敕追三樵,随侯傍道走,回头语李郎,唤取尔朱九。张鷟目随侯臛乱土枭。(出《朝野佥载》)
lǐ xiáng
李详
zhōu lǐ xiáng, hé nèi rén. qì xiá gāng jìng. chū wèi zǐ zhōu jiān shì wèi. zhǔ shū kǎo rì, cì shǐ wèn píng yǐ fǒu? xiáng dú yuē: bù píng. cì shǐ yuē: bù píng, jūn bǎ bǐ shū kǎo. xiáng yuē: qǐng kǎo shǐ jūn. jí xià bǐ yuē: qū duàn dà shì, hǎo gōu xiǎo jī zì yǐn bù qīng, yí rén zǒng zhuó. kǎo zhōng xià. cì shǐ mò rán ér bà. chū cháo yě qiān zài
周李详,河内人。气侠刚劲。初为梓州监示尉。主书考日,刺史问平已否?详独曰:不平。刺史曰:不平,君把笔书考。详曰:请考使君。即下笔曰:祛断大事,好勾小稽;自隐不清,疑人总浊。考中下。刺史默然而罢。(出《朝野佥载》)