zhōu mù wáng yàn zhāo wáng péng zǔ wèi bó yáng
周穆王 燕昭王 彭祖 魏伯阳
zhōu mù wáng
周穆王
zhōu mù wáng míng mǎn, fáng hòu suǒ shēng, zhāo wáng zǐ yě. zhāo wáng nán xún bù hái, mù wáng nǎi lì, shí nián wǔ shí yǐ. lì wǔ shí sì nián, yī bǎi sì suì. wáng shǎo hǎo shén xiān zhī dào, cháng yù shǐ chē zhé mǎ jī, biàn yú tiān xià, yǐ fǎng huáng dì yān. nǎi chéng bā jùn zhī mǎ, bēn róng, shǐ zào fù wèi yù. dé bái hú xuán háo, yǐ jì yú hé zōng. dǎo chē shè ruò shuǐ, yú biē yuán tuó yǐ wéi liáng. zhú dēng yú chōng chōng yuán zuò chūn. jù míng chāo běn gǎi. shān, yòu shāng xī wáng mǔ yú yáo chí zhī shàng. wáng mǔ yáo yuē:" bái yún zài tiān, dào lǐ yōu yuǎn. shān chuān jiān zhī, jiāng zi wú sǐ, shàng néng fù lái." wáng dá yuē:" yú guī dōng tǔ, hé qià zhū xià, wàn mín píng jūn, wú gù jiàn rǔ." bǐ jí sān nián, jiāng fù ér yě. yòu zhì yú léi shǒu tài xíng, suì rù yú zōng zhōu. shí yǐn xǐ jì tōng liú shā cǎo qī yú zhōng nán zhī yīn, wáng zhuī qí jiù jī, zhāo yǐn shì yǐn zhé dù chōng, jū yú cǎo qī zhī suǒ, yīn hào lóu guān. cóng yì yān. yān zì yuán quē. jù míng chāo běn chén xiào běn bǔ. jì fù zì zhèng pǔ lái yè, jiàn wáng yǐ xú yǎn zhī luàn. wáng nǎi fǎn guó, zōng shè fù ān. wáng zào kūn lún shí, yǐn fēng shān shí suǐ, shí yù shù zhī shí, yòu dēng qún yù shān, xī wáng mǔ suǒ jū, jiē dé fēi líng chōng tiān zhī dào. ér shì jī tuō xíng zhě, gài suǒ yǐ shì mín yǒu zhōng ěr. kuàng qí yǐn wǎn yǎn zhī gāo, jìn tián xuě zhī wèi, sù lián hēi zǎo, bì ǒu bái jú, jiē shén xiān zhī wù, dé bù yán qī cháng shēng hū. yòu yún, xī wáng mǔ jiàng mù wáng zhī gōng. xiāng yǔ shēng yún ér qù. chū xiān chuán shí yí
周穆王名满,房后所生,昭王子也。昭王南巡不还,穆王乃立,时年五十矣。立五十四年,一百四岁。王少好神仙之道,常欲使车辙马迹,遍于天下,以仿黄帝焉。乃乘八骏之马,奔戎,使造父为御。得白狐玄貉,以祭于河宗。导车涉弱水,鱼鳖鼋鼍以为梁。逐登于舂(舂原作春。据明抄本改。)山,又觞西王母于瑶池之上。王母谣曰:“白云在天,道里悠远。山川间之,将子无死,尚能复来。”王答曰:“余归东土,和洽诸夏,万民平均,吾顾见汝。”比及三年,将复而野。又至于雷首太行,遂入于宗周。时尹喜既通流沙草栖于终南之阴,王追其旧迹,招隐士尹辄、杜冲,居于草栖之所,因号楼观。从诣焉。(焉字原缺。据明抄本、陈校本补。)祭父自郑圃来谒,谏王以徐偃之乱。王乃返国,宗社复安。王造昆仑时,饮蜂山石髓,食玉树之实,又登群玉山,西王母所居,皆得飞灵冲天之道。而示迹托形者,盖所以示民有终耳。况其饮琬琰之膏,进甜雪之味,素莲黑枣,碧藕白橘,皆神仙之物,得不延期长生乎。又云,西王母降穆王之宫。相与升云而去。(出《仙传拾遗》)
yàn zhāo wáng
燕昭王
yàn zhāo wáng zhě, kuài wáng míng xǔ zì chāng kè běn yǐ hòu jiǎn chēng xǔ kè běn kuài wáng zuò wáng kuài zhī zǐ yě. jí jí wèi, hǎo shén xiān zhī dào. xiān rén gān xū chén shì zhī, wèi wáng shù kūn tái dēng zhēn zhī shì, qù shì yù, chè shēng sè, wú sī wú wéi, kě yǐ zhì dào. wáng xíng zhī jì jiǔ, gǔ jiāng zi chéng xū ér jí, gào yú wáng yuē:" xī wáng mǔ jiāng jiàng, guān ěr zhī suǒ xiū, shì ěr yǐ líng xuán zhī yào." hòu yī nián, wáng mǔ guǒ zhì. yǔ wáng yóu suì lín zhī xià, shuō yán huáng zuān huǒ zhī shù. rán lǜ guì gāo yǐ zhào yè, hū yǒu fēi é xián huǒ, jí wáng zhī gōng. dé yuán qiū shā zhū, shā zhū yuán zuò zhū shā. jù míng chāo běn chén xiào běn gǎi. jié ér wèi pèi. wáng dēng ái míng chāo běn ái zuò jué. běn shū juàn sì líng èr yǐn shí yí jì zuò wò. rì zhī tái, de shén niǎo suǒ xián dòng guāng zhī zhū, yǐ xiāo fán shǔ. zì shì wáng mǔ sān jiàng yú yàn gōng, ér zhāo wáng xùn yú gōng qǔ, bù néng zūn gān xū chéng jìng zhī zhǐ, wáng mǔ yì bù fù zhì. gān xū bái:" wáng mǔ suǒ shè zhī zhuàn, fēi rén shì suǒ yǒu, yù jiǔ jīn lǐ, hòu qī wàn sì, wáng jì cháng zhī, zì dāng de dào yǐ. dàn zài xū yí chún bái. bǎo qí xiá líng ěr." gān xū yì shēng tiān ér qù. sān shí sān nián, wáng wú jí ér cú, xíng gǔ róu ruǎn, xiāng qì yíng tíng. zǐ huì wáng lì yǐ. chū xiān chuán shí yí
燕昭王者,哙王(明许自昌刻本——以后简称许刻本——哙王作王哙)之子也。及即位,好神仙之道。仙人甘需臣事之,为王述昆台登真之事,去嗜欲,撤声色,无思无为,可以致道。王行之既久,谷将子乘虚而集,告于王曰:“西王母将降,观尔之所修,示尔以灵玄之要。”后一年,王母果至。与王游燧林之下,说炎皇钻火之术。然绿桂膏以照夜,忽有飞蛾衔火,集王之宫。得圆丘砂珠,(砂珠原作朱砂。据明抄本、陈校本改。)结而为佩。王登捱(明抄本捱作掘。本书卷四零二引拾遗记作握。)日之台,得神鸟所衔洞光之珠,以消烦暑。自是王母三降于燕宫,而昭王狥于攻取,不能遵甘需澄静之旨,王母亦不复至。甘需白:“王母所设之馔,非人世所有,玉酒金醴,后期万祀,王既尝之,自当得道矣。但在虚疑纯白。保其遐龄耳。”甘需亦升天而去。三十三年,王无疾而殂,形骨柔软,香气盈庭。子惠王立矣。(出《仙传拾遗》)
péng zǔ
彭祖
péng zǔ zhě, xìng jiǎn huì kēng, dì zhuān xū zhī xuán sūn yě. yīn mò yǐ qī bǎi liù shí qī suì, ér bù shuāi lǎo. shǎo hǎo tián jìng, bù xù shì wù, bù yíng míng yù, bù shì chē fú, wéi yǐ yǎng shēng zhì shēn wéi shì. wáng wén zhī, yǐ wéi dài fū. cháng chēng jí xián jū, bù yǔ zhèng shì.
彭祖者,姓籛讳铿,帝颛顼之玄孙也。殷末已七百六十七岁,而不衰老。少好恬静,不恤世务,不营名誉,不饰车服,唯以养生治身为事。王闻之,以为大夫。常称疾闲居,不与政事。
shàn yú bǔ dǎo zhī shù, fú shuǐ guì yún mǔ fěn mí jiǎo sàn, cháng yǒu shǎo róng. rán xìng shěn zhòng, zhōng bù zì yán yǒu dào, yì bù zuò guǐ huò biàn huà guǐ guài zhī shì, yǎo rán wú wéi. shǎo zhōu yóu, shí hái dú xíng, rén mò zhī qí suǒ yì, cì hou jìng bú jiàn yě. yǒu chē mǎ ér cháng bù chéng, huò shù bǎi rì, huò shù shí rì, bù chí zī liáng, huán jiā zé yī shí yú rén wú yì. cháng bì qì nèi xī, cóng dàn zhì zhōng, nǎi wēi zuò shì mù, mó nuò shēn tǐ, shì chún yàn tuò, fú qì shù shí, nǎi qǐ xíng yán xiào.
善于补导之术,服水桂云母粉麋角散,常有少容。然性沈重,终不自言有道,亦不作诡惑变化鬼怪之事,窈然无为。少周游,时还独行,人莫知其所诣,伺候竟不见也。有车马而常不乘,或数百日,或数十日,不持资粮,还家则衣食与人无异。常闭气内息,从旦至中,乃危坐拭目,摩搦身体,舐唇咽唾,服气数十,乃起行言笑。
qí tǐ zhōng huò shòu juàn bù ān, biàn dǎo yǐn bì qì, yǐ gōng suǒ huàn. xīn cún qí tǐ, miàn míng chāo běn miàn shàng yǒu tóu zì jiǔ qiào, wǔ zàng sì zhī, zhì yú máo fà, jiē lìng jù zhì. jué qí qì yún xíng tǐ zhōng, gù yú bí kǒu zhōng dá shí zhǐ mò, xún jí tǐ hé.
其体中或瘦倦不安,便导引闭气,以攻所患。心存其体,面(明抄本面上有头字)九窍,五脏四肢,至于毛发,皆令具至。觉其气云行体中,故于鼻口中达十指末,寻即体和。
wáng zì wǎng wèn xùn, bù gào. zhì yí zhēn wán, qián hòu shù wàn jīn, ér jiē shòu zhī, yǐ xù pín jiàn, wú suǒ liú.
王自往问讯,不告。致遗珍玩,前后数万金,而皆受之,以恤贫贱,无所留。
yòu cǎi nǚ zhě, yì shǎo dé dào, zhī yǎng xìng zhī fāng, nián èr bǎi qī shí suì, shì zhī rú wǔ liù shí suì. fèng shì zhī yú yè tíng, wèi lì huá wū zǐ gé, shì yǐ jīn yù. nǎi lìng cǎi nǚ chéng zī píng, wǎng wèn dào yú péng zǔ. jì zhì zài bài, qǐng wèn yán nián yì shòu zhī fǎ, péng zǔ yuē:" yù jǔ xíng dēng tiān, shàng bǔ xiān guān, dāng yòng jīn dān, cǐ jiǔ zhào dù guāng tíng yōng chéng jí xiān lù juǎn liù, cǎi nǚ tiáo" jiǔ zhào" zuò" yuán jūn". shì. tài yī, suǒ yǐ bái rì shēng tiān yě. cǐ dào zhì dà, fēi jūn wáng zhī suǒ néng wéi. qí cì dāng ài yǎng jīng shén, fú yào cǎo, kě yǐ cháng shēng. dàn bù néng yì shǐ guǐ shén, chéng xū fēi xíng. shēn bù zhī jiāo jiē zhī dào, zòng fú yào wú yì yě. néng yǎng yīn yáng zhī yì, kě tuī zhī ér dé, dàn bù sī yán ěr, hé zú guài wèn yě. wú yí fù ér shēng, sān suì ér shī mǔ, yù quǎn róng zhī luàn, liú lí xī yù, bǎi yǒu yú nián. jiā yǐ shǎo hù, sàng sì shí jiǔ qī, shī wǔ shí sì zǐ, shù zāo yōu huàn, hé qì zhé shāng. lěng rè míng chāo běn wú rè zì. chén xiào běn lěng rè èr zì zuò lìng jī fū bù zé, róng wèi jiāo kū, kǒng bù dù shì. suǒ wén qiǎn bó, bù zú xuān chuán. dà yuān shān yǒu qīng jīng xiān shēng zhě, chuán yán qiān suì, sè rú tóng zǐ, bù xíng rì guò wǔ bǎi lǐ, néng zhōng suì bù shí, yì néng yī rì jiǔ shí, zhēn kě wèn yě."
又采女者,亦少得道,知养性之方,年二百七十岁,视之如五六十岁。奉事之于掖庭,为立华屋紫阁,饰以金玉。乃令采女乘辎軿,往问道于彭祖。既至再拜,请问延年益寿之法,彭祖曰:“欲举形登天,上补仙官,当用金丹,此九召(杜光庭《墉城集仙录》卷六,采女条“九召”作“元君”。是。)太一,所以白日升天也。此道至大,非君王之所能为。其次当爱养精神,服药草,可以长生。但不能役使鬼神,乘虚飞行。身不知交接之道,纵服药无益也。能养阴阳之意,可推之而得,但不思言耳,何足怪问也。吾遗腹而生,三岁而失母,遇犬戎之乱,流离西域,百有余年。加以少祜,丧四十九妻,失五十四子,数遭忧患,和气折伤。冷热(明抄本无热字。陈校本冷热二字作令)肌肤不泽,荣卫焦枯,恐不度世。所闻浅薄,不足宣传。大宛山有青精先生者,传言千岁,色如童子,步行日过五百里,能终岁不食,亦能一日九食,真可问也。”
cǎi nǚ yuē:" gǎn wèn qīng jīng xiān shēng shì hé xiān rén zhě yě?"
采女曰:“敢问青精先生是何仙人者也?”
péng zǔ yuē:" dé dào zhě ěr, fēi xiān rén yě. xiān rén zhě, huò sǒng shēn rù yún, wú chì ér fēi huò jià lóng chéng yún, shàng zào tiān jiē huò huà wéi niǎo shòu, yóu fú qīng yún huò qián xíng jiāng hǎi, áo xiáng míng shān huò shí yuán qì, huò rú zhī cǎo, huò chū rù rén jiān ér rén bù shí, huò yǐn qí shēn ér mò zhī jiàn. miàn shēng yì gǔ, tǐ yǒu qí máo, lǜ hǎo shēn pì, bù jiāo sú liú. rán cǐ děng suī yǒu bù sǐ zhī shòu, qù rén qíng, yuǎn róng lè, yǒu ruò què huà wéi há, zhì huà wéi shèn, shī qí běn zhēn, gèng shǒu yì qì. yú zhī yú xīn, wèi yuàn cǐ yǐ. rù míng chāo běn chén xiào běn rù zuò rén dào dāng shí gān zhǐ, fú qīng lì, tōng yīn yáng, chù guān zhì ěr. gǔ jié jiān qiáng, yán sè hé zé, lǎo ér bù shuāi, yán nián jiǔ shì. zhǎng zài shì jiān, hán wēn fēng shī bù néng shāng, guǐ shén zhòng jīng mò gǎn fàn, wǔ bīng bǎi chóng bù kě jìn, chēn xǐ huǐ yù bù wéi lèi, nǎi kě guì ěr. rén zhī shòu qì, suī bù zhī fāng shù, dàn yǎng zhī dé yí, cháng zhì bǎi èr shí suì. bù jí cǐ zhě shāng yě. xiǎo fù xiǎo dào, kě dé èr bǎi sì shí suì. jiā zhī kě zhì sì bǎi bā shí suì. jǐn qí lǐ zhě, kě yǐ bù sǐ, dàn bù chéng xiān rén ěr. yǎng shòu zhī dào, dàn mò shāng zhī ér yǐ: fū dōng wēn xià liáng, bù shī sì shí zhī hé, suǒ yǐ shì shēn yě měi sè shū zī, yōu xián yú lè, bù zhì sī yù zhī huò, suǒ yǐ tōng shén yě chē fú wēi yí, zhī zú wú qiú, suǒ yǐ yī zhì yě bā yīn wǔ sè, yǐ yuè shì tīng, suǒ yǐ dǎo xīn yě. fán cǐ jiē yǐ yǎng shòu, ér bù néng zhēn zhuó zhī zhě, fǎn yǐ sù huàn. gǔ zhī zhì rén, kǒng xià cái zhī zǐ, bù shí shì yí, liú dùn bù hái, gù jué qí yuán: gù yǒu shàng shì bié chuáng, zhōng shì yì bèi, fú yào bǎi guǒ, bù rú dú wò. wǔ yīn shǐ rén ěr lóng, wǔ wèi shǐ rén kǒu shuǎng. gǒu néng jié xuān qí yí shì, yì yáng qí tōng sāi zhě, bù yǐ jiǎn nián, dé qí yì yě. fán cǐ zhī lèi, pì yóu shuǐ huǒ, yòng zhī guò dāng, fǎn wéi hài yě. bù zhī qí jīng mài sǔn shāng, xuè qì bù zú, nèi lǐ kōng shū, suǐ nǎo bù shí, tǐ yǐ xiān bìng. gù wèi wài wù suǒ fàn, yīn qì hán jiǔ sè, yǐ fā zhī ěr, ruò běn chōng shí, qǐ yǒu bìng yě. fū yuǎn sī qiáng jì shāng rén, yōu xǐ bēi āi shāng rén, xǐ lè guò chà yù lǎn juǎn qī èr yǐn shén xiān chuán zuò xǐ lè guò liàng shāng rén, cǐ yǒu tuō zì fèn nù bù jiě shāng rén, jí jí suǒ yuàn shāng rén, yīn yáng bù shùn shāng rén. yǒu suǒ shāng zhě shù zhǒng, ér dú jiè yú fáng zhōng, qǐ bù huò zāi? nán nǚ xiāng chéng, yóu tiān dì xiāng shēng yě, suǒ yǐ shén qì dǎo yǎng, shǐ rén bù shī qí hé. tiān dì dé jiāo jiē zhī dào, gù wú zhōng jìng zhī xiàn rén shī jiāo jiē zhī dào, gù yǒu shāng cán zhī qī. néng bì zhòng shāng zhī shì, dé yīn yáng zhī shù, zé bù sǐ zhī dào yě. tiān dì zhòu fēn ér yè hé, yī suì sān bǎi liù shí jiāo, ér jīng qì hé hé, gù néng shēng chǎn wàn wù ér bù qióng. rén néng zé zhī, kě yǐ cháng cún. cì yǒu fú qì, dé qí dào zé xié qì bù dé rù, zhì shēn zhī běn yào. qí yú tǔ nà dǎo yǐn zhī shù, jí niàn tǐ zhōng wàn shén yǒu shě míng chāo běn xǔ kè běn shě zuò hán yǐng shǒu xíng zhī shì, yī qiān qī bǎi yú tiáo, jí sì shí shǒu xiàng zé jǐ xiè guò wò qǐ zǎo yàn zhī fǎ, jiē fēi zhēn dào, kě yǐ jiào chū xué zhě, yǐ zhèng qí shēn. rén shòu jīng yǎng tǐ, fú qì liàn xíng, zé wàn shén zì shǒu qí zhēn, bù rán zhě, zé róng wèi kū cuì, wàn shén zì shì, bēi sī suǒ liú zhě yě. rén wéi dào, bù fù míng chāo běn chén xiào běn fù zuò wù qí běn ér zhú qí mò, gào yǐ zhì yán ér bù néng xìn, jiàn yuē yào zhī shū, wèi zhī qīng qiǎn, ér bù jìn fú sòng, guān fū tài qīng běi shén zhōng jīng zhī shǔ, yǐ cǐ zì pí, zhì sǐ wú yì, bù yì bēi zāi? yòu rén kǔ duō shì, shǎo néng qì shì dú wǎng. shān jū xué chù zhě, yǐ dào jiào zhī. zhōng bù néng xíng, shì fēi rén rén zhī yì yě, dàn zhī fáng zhōng bì qì, jié qí sī lǜ, shì yǐn shí zé dé dào yě. wú xiān shī chū zhe jiǔ jié dōu jiě zhǐ tāo xíng yǐn dùn yóu wéi kāi míng sì jí jiǔ shì zhū jīng, míng chāo běn dùn zuò shǒu, yóu zuò wú. bào piáo zi nèi piān xiá lǎn piān yǒu jiǔ dōu jīng dǎo xíng jì yǐn shǒu jì jié jiě jīng. yòu xiān yào piān yǐn kāi míng jīng, yù lǎn liù liù qī yǐn yǒu sì jí míng kē jīng zhǐ jiào jīng. běn wén yǒu é tuō diān dǎo chù, yí dàng zuò jiǔ dōu jié jiě zhǐ jiào tāo xíng yǐn shǒu wú wéi kāi míng sì jí jiǔ líng zhū jìng. wàn sān qiān shǒu, wèi yǐ shì shǐ shè mén tíng zhě."
彭祖曰:“得道者耳,非仙人也。仙人者,或竦身入云,无翅而飞;或驾龙乘云,上造天阶;或化为鸟兽,游浮青云;或潜行江海,翱翔名山;或食元气,或茹芝草,或出入人间而人不识,或隐其身而莫之见。面生异骨,体有奇毛,率好深僻,不交俗流。然此等虽有不死之寿,去人情,远荣乐,有若雀化为蛤,雉化为蜃,失其本真,更守异气。余之愚心,未愿此已。入(明抄本、陈校本入作人)道当食甘旨,服轻丽,通阴阳,处官秩耳。骨节坚强,颜色和泽,老而不衰,延年久视。长在世间,寒温风湿不能伤,鬼神众精莫敢犯,五兵百虫不可近,嗔喜毁誉不为累,乃可贵耳。人之受气,虽不知方术,但养之得宜,常至百二十岁。不及此者伤也。小复晓道,可得二百四十岁。加之可至四百八十岁。尽其理者,可以不死,但不成仙人耳。养寿之道,但莫伤之而已:夫冬温夏凉,不失四时之和,所以适身也;美色淑资,幽闲娱乐,不致思欲之惑,所以通神也;车服威仪,知足无求,所以一志也;八音五色,以悦视听,所以导心也。凡此皆以养寿,而不能斟酌之者,反以速患。古之至人,恐下才之子,不识事宜,流遁不还,故绝其源:故有上士别床,中士异被,服药百裹,不如独卧。五音使人耳聋,五味使人口爽。苟能节宣其宜适,抑扬其通塞者,不以减年,得其益也。凡此之类,譬犹水火,用之过当,反为害也。不知其经脉损伤,血气不足,内理空疏,髓脑不实,体已先病。故为外物所犯,因气寒酒色,以发之耳,若本充实,岂有病也。夫远思强记伤人,优喜悲哀伤人,喜乐过差(《御览》卷七二○引神仙传作喜乐过量伤人,此有脱字)忿怒不解伤人,汲汲所愿伤人,阴阳不顺伤人。有所伤者数种,而独戒于房中,岂不惑哉?男女相成,犹天地相生也,所以神气导养,使人不失其和。天地得交接之道,故无终竟之限;人失交接之道,故有伤残之期。能避众伤之事,得阴阳之术,则不死之道也。天地昼分而夜合,一岁三百六十交,而精气和合,故能生产万物而不穷。人能则之,可以长存。次有服气,得其道则邪气不得入,治身之本要。其余吐纳导引之术,及念体中万神、有舍(明抄本、许刻本舍作含)影守形之事,一千七百余条,及四时首向、责己谢过、卧起早晏之法,皆非真道,可以教初学者,以正其身。人受精养体,服气炼形,则万神自守其真,不然者,则荣卫枯悴,万神自逝,悲思所留者也。人为道,不负(明抄本、陈校本负作务)其本而逐其末,告以至言而不能信,见约要之书,谓之轻浅,而不尽服诵,观夫太清北神中经之属,以此自疲,至死无益,不亦悲哉?又人苦多事,少能弃世独往。山居穴处者,以道教之。终不能行,是非仁人之意也,但知房中闭气,节其思虑,适饮食则得道也。吾先师初著九节都解指韬形隐遁尤为开明四极九室诸经,(明抄本遁作首,尤作无。《抱朴子·内篇》《遐览篇》有《九都经》、《蹈形记》、《隐守记》、《节解经》。又《仙药篇》引《开明经》,《御览》六六七引《有四极明科经》、《指教经》。本文有讹脱颠倒处,疑当作《九都》、《节解》、《指教》、《韬形》、《隐守》、《无为》、《开明》、《四极》、《九灵》诸径。)万三千首,为以示始涉门庭者。”
cǎi nǚ jù shòu zhū yào yǐ jiào wáng, wáng shì zhī yǒu yàn.
采女具受诸要以教王,王试之有验。
yīn wáng chuán péng zǔ zhī shù, lǚ yù mì zhī. nǎi xià lìng guó zhōng, yǒu chuán zǔ zhī dào zhě zhū zhī, yòu yù hài zǔ yǐ jué zhī. zǔ zhī zhī nǎi qù, bù zhī suǒ zhī. qí hòu qī shí yú nián, wén rén yú liú shā zhī guó xī jiàn zhī. wáng bù cháng xíng péng zǔ zhī shù, dé shòu sān bǎi suì, qì lì dīng zhuàng, rú wǔ shí shí. dé zhèng nǚ yāo yín, wáng shī dào ér cú. sú jiān yán chuán péng zǔ zhī dào shā rén zhě, yóu yú wáng jìn zhī gù yě. hòu yǒu huáng shān jūn zhě, xiū péng zǔ zhī shù, shù bǎi suì yóu yǒu shǎo róng. péng zǔ jì qù, nǎi zhuī lùn qí yán, yǐ wéi péng zǔ jīng. chū shén xiān chuán
殷王传彭祖之术,屡欲秘之。乃下令国中,有传祖之道者诛之,又欲害祖以绝之。祖知之乃去,不知所之。其后七十余年,闻人于流沙之国西见之。王不常行彭祖之术,得寿三百岁,气力丁壮,如五十时。得郑女妖淫,王失道而殂。俗间言传彭祖之道杀人者,由于王禁之故也。后有黄山君者,修彭祖之术,数百岁犹有少容。彭祖既去,乃追论其言,以为彭祖经。(出《神仙传》)
wèi bó yáng
魏伯阳
wèi bó yáng zhě, wú rén yě, běn gāo mén zhī zǐ, ér xìng hǎo dào shù. hòu yǔ dì zǐ sān rén, rù shān zuò shén dān. dān chéng, zhī dì zǐ xīn huái wèi jǐn, nǎi shì zhī yuē:" dān suī chéng, rán xiān yí yǔ quǎn shì zhī, ruò quǎn fēi, rán hòu rén kě fú ěr ruò quǎn sǐ, jí bù kě fú." nǎi yǔ quǎn shí, quǎn jí sǐ, bó yáng wèi zhū dì zǐ yuē:" zuò dān wéi kǒng bù chéng, jì jīn chéng ér quǎn shí zhī sǐ, kǒng shì wèi hé shén míng zhī yì, fú zhī kǒng fù rú quǎn, wèi zhī nài hé?" dì zǐ yuē:" xiān shēng dāng fú zhī fǒu?" bó yáng yuē:" wú bèi wéi shì lù, wěi jiā rù shān, bù dé dào yì chǐ fù huán, sǐ zhī yǔ shēng, wú dāng fú zhī." nǎi fú dān, rù kǒu jí sǐ. dì zǐ gù shì xiāng wèi yuē:" zuò dān yǐ qiú cháng shēng, fú zhī jí sǐ, dāng nài cǐ hé?" dú yī dì zǐ yuē:" wú shī fēi cháng rén yě, fú cǐ ér sǐ, dé wú yì yě." yīn nǎi qǔ dān fú zhī, yì sǐ. yú èr dì zǐ xiāng wèi yuē:" suǒ yǐ dé dān zhě, yù qiú cháng shēng zhě, jīn fú zhī jí sǐ, yān yòng cǐ wèi? bù fú cǐ yào, zì kě gèng de shù shí suì zài shì jiān yě." suì bù fú, nǎi gòng chū shān, yù wèi bó yáng jí sǐ dì zǐ qiú guān mù. èr zi qù hòu, bó yáng jí qǐ, jiāng suǒ fú dān nèi sǐ dì zǐ jí bái quǎn kǒu zhōng, jiē qǐ. dì zǐ xìng yú, suì jiē xiān qù. dào féng rù shān fá mù rén, nǎi zuò shǒu shū yǔ xiāng lǐ rén, jì xiè èr dì zǐ, nǎi shǐ ào hèn. bó yáng zuò cān tóng qì wǔ xíng xiāng lèi, fán sān juǎn, qí shuō shì zhōu yì, qí shí jiǎ jiè yáo xiàng, yǐ lùn zuò dān zhī yì. ér shì zhī rú zhě, bù zhī shén dān zhī shì, duō zuò yīn yáng zhù zhī, shū shī qí zhǐ yǐ. chū shén xiān chuán
魏伯阳者,吴人也,本高门之子,而性好道术。后与弟子三人,入山作神丹。丹成,知弟子心怀未尽,乃试之曰:“丹虽成,然先宜与犬试之,若犬飞,然后人可服耳;若犬死,即不可服。”乃与犬食,犬即死,伯阳谓诸弟子曰:“作丹唯恐不成,既今成而犬食之死,恐是未合神明之意,服之恐复如犬,为之奈何?”弟子曰:“先生当服之否?”伯阳曰:“吾背违世路,委家入山,不得道亦耻复还,死之与生,吾当服之。”乃服丹,入口即死。弟子顾视相谓曰:“作丹以求长生,服之即死,当奈此何?”独一弟子曰:“吾师非常人也,服此而死,得无意也。”因乃取丹服之,亦死。余二弟子相谓曰:“所以得丹者,欲求长生者,今服之即死,焉用此为?不服此药,自可更得数十岁在世间也。”遂不服,乃共出山,欲为伯阳及死弟子求棺木。二子去后,伯阳即起,将所服丹内死弟子及白犬口中,皆起。弟子姓虞,遂皆仙去。道逢入山伐木人,乃作手书与乡里人,寄谢二弟子,乃始懊恨。伯阳作《参同契五行相类》,凡三卷,其说是《周易》,其实假借爻象,以论作丹之意。而世之儒者,不知神丹之事,多作阴阳注之,殊失其旨矣。(出《神仙传》)