cuī zi wǔ mǎ dào yóu gù zǒng xíng luán xiào mó hóu dào rén fǎ lì xiào sī yù rèn zhòu dǒng shòu zhī fán xiào qiān
崔子武 马道猷 顾总 邢鸾 肖摩侯 道人法力 肖思遇 任胄 董寿之 樊孝谦
lǐ wén fǔ shǐ wàn suì fáng xuán líng wèi zhēng táng jiǎn
李文府 史万岁 房玄龄 魏征 唐俭
cuī zi wǔ
崔子武
qí cuī zi wǔ yòu shí, sù yú wài zǔ yáng zhōu cì shǐ zhào jùn lǐ xiàn jiā. yè mèng yī nǚ zǐ, zī sè shén lì, zì wèi yún lóng wáng nǚ, yuàn yǔ cuī láng sī hǎo. zi wǔ yuè zhī, qiān qí yī jū, wēi yǒu liè zhàn. wèi xiǎo gào cí, jié dài ér bié. zhì míng, wǎng shān cí zhōng guān zhī, bàng yǒu huà nǚ, róng zhuàng jí mèng zhōng jiàn zhě, liè jū jié dài yóu zài. zi wǔ zì shì tōng mèng, huǎng hū chéng jí. hòu féng yī jìn zhī, nǎi jué. chū sān guó diǎn lüè
齐崔子武幼时,宿于外祖扬州刺史赵郡李宪家。夜梦一女子,姿色甚丽,自谓云龙王女,愿与崔郎私好。子武悦之,牵其衣裾,微有裂绽。未晓告辞,结带而别。至明,往山祠中观之,傍有画女,容状即梦中见者,裂裾结带犹在。子武自是通梦,恍惚成疾。后逢医禁之,乃绝。(出《三国典略》)
mǎ dào yóu
马道猷
nán qí mǎ dào yóu wèi shàng shū lìng shǐ, yǒng míng yuán nián, zuò shěng zhōng, hū jiàn guǐ mǎn qián, ér bàng rén bú jiàn. xū yú liǎng guǐ rù qí ěr zhōng, tuī chū hún, hún luò jī shàng. zhǐ yǐ shì rén: zhū jūn jiàn fǒu? páng rén bìng bú jiàn. wèn hún xíng zhuàng yún hé, dào yóu yuē: hún zhèng shì há ma. yún: bì wú huó lǐ, guǐ jīn yóu zài ěr zhōng. shì qí ěr jiē zhǒng, míng rì biàn sǐ. chū shù yì jì
南齐马道猷为尚书令史,永明元年,坐省中,忽见鬼满前,而傍人不见。须臾两鬼入其耳中,推出魂,魂落屐上。指以示人:诸君见否?旁人并不见。问魂形状云何,道猷曰:魂正似虾蟆。云:必无活理,鬼今犹在耳中。视其耳皆肿,明日便死。(出《述异记》)
gù zǒng
顾总
liáng tiān jiàn yuán nián, wǔ chāng xiǎo lì gù, xìng hūn hān, bù rèn shì. shù wèi xiàn lìng biān pǔ, cháng yù yù huái fèn, yīn táo xū mù zhī jiān, páng huáng chóu chàng, bù zhī suǒ shì. hū yǒu èr huáng yī, gù jiàn zǒng yuē: liú jūn pō yì chóu rì zhōu xuán yé? zǒng yuē: bì zōng nǎi gù shì, xiān wèi zēng miàn qīng yán, hé yǒu zhōu xuán zhī wèn? èr rén yuē: pū wáng càn xú gàn yě, zú xià qián shēng shì liú zhēn, wèi kūn míng shì zhōng, yǐ nà lù jīn, zhé wèi xiǎo lì. gōng dāng zì zhī yǐ. rán gōng yán cí lì lì, yóu jiàn jì shì yīn zhǐ. yīn chū xiù zhōng zhóu shū shì zhī yuē: cǐ jūn jí yě, dāng dì shì zhī. zǒng shì shěng lǎn. nǎi liǎo rán míng wù, biàn jué wén sī bèn yǒng. qí jí rén duō yǒu běn, wéi zú hòu shù piān jì de. shī yī zhāng tí yún cóng jià yóu yōu lì lì yuán zuò lì, jù míng chāo běn chén xiào běn gǎi. gōng, què yì píng shēng xī yuán wén huì, yīn jì dì wén fǔ zhèng láng cài bó jiē shī yuē: zài hàn shéng gāng xù, míng dú duō téng tuān. huáng huáng wèi yīng zǔ, zhěng nì jìng bō lán. tiān jì yǐ chuí dìng, bāng rén yì bǎo wán. dà kāi xiàng gōng fǔ, duō shí jǐn yōu lán. shǐ cóng zhòng jūn zǐ, rì shì xián wáng huān. wén huáng zài chūn gōng, zhēng xiào yú wèn ān. jiān fǔ duō yú xiá, yuán pǔ zì yóu guān. mò chén dài zān bǐ, yì shèng cóng hé luán. yuè chū xíng diàn liáng, zhēn mù qīng lù tuán. tiān wén xìn huī lì, kēng qiāng zhèn láng gàn. bèi mìng yǎng wèi hé, gù yǐ shì suǒ nán. ruò zhì bù zì chí, wēi cuì xiǔ wēi cán. qǐ yì shí yú nián, líng qǐn wú qiū hán. jīn lái kūn míng guó, zài gù zān chán guān. shì yóu yú lí gōng, zú niè fú yún duān. què xiǎng xī yuán shí, shēng sǐ zàn bēi suān. jūn xī hàn gōng qīng, wèi yāng guān qún xián. tǎng ruò niàn píng shēng, lǎn cǐ tóng chuàng rán. qí yú qī piān, chuán zhě shī běn. wáng càn wèi zǒng yuē: wú běn duǎn xiǎo, wú hé qǔ lè jìn nǚ. nǚ shì qí fù, duǎn xiǎo yóu shén. zì bié jūn hòu, gǎi qǔ liú jīng zhōu nǚ, xún shēng yī zi. jīng zhōu yǔ zì wēng nú, jīn nián shí bā, zhǎng qī chǐ sān cùn. suǒ hèn wèi dé cān zhàng rén yě. dāng qú nián shí yī, yǔ yǔ tóng lǎn jìng. yǔ wèi zhī yuē:' rǔ shǒu kuí wú yú yǔ.' qú lì yīng yǔ yuē:' fáng fēng gǔ jié zhuān chē, bù rú bái qǐ tóu xiǎo ér ruì.' yǔ yòu wèi yuē:' rǔ zhǎng dà dāng wèi jiāng.' yòu yīng yǔ yuē:' zhòng ní sān chǐ tóng zǐ, xiū yán bà dào. kuàng chéng dà rén yán xùn, gǎn cuò yì yú zhuó cì hū.' yǔ zhī qí liǎo liǎo guò rén yǐ. bù zhī zú xià shēng lái, yǒu láng niáng fǒu? liáng jiǔ chén sī, shāo rú xiāng shí, yīn yuē: èr jūn jì shì zǒng yǒu rén, hé jì kě tuō xiǎo lì zhī è? xú gàn yuē: jūn dàn zhí qián jí, sù yú xiàn zǎi zé tuō yǐ. zǒng yòu wèn: kūn míng shì hé guó? gàn yuē: wèi wǔ kāi guó yè dì yě. gōng xī wèi qí guó shì zhōng, jù wàng yé? gōng zài kūn míng jiā lěi, xī wú yàng. xián xiǎo jiāo xiū niáng, yǒu yī piān fèng yì, zuó zhě yǐ sòng shì zhàng rén yǐ. shī yuē:' yì yé ye, pāo nǚ bù guī jiā. bù zuò shì zhōng wèi xiǎo lì, jiù tā xīn kǔ qì róng huá. yuàn yé xiāng niàn zǎo xiāng jiàn, yǔ ér mǎi lǐ shì gān guā.' sòng qì, zǒng bù jué tì sì jiāo xià, yīn wèi yī zhāng jì jiāo xiū niáng yún: yì ér mào. niàn ér xīn. wàng ér bú jiàn lèi zhān jīn, shí yí shì yì nán xiāng jiàn. qì xiè cǐ shēng dāng zhòng xún. jì ér wáng càn xú gān yù zǒng yīn qín xù bié, nǎi yí liú zhēn jí wǔ juǎn. jiàn xiàn lìng, jù chén qí shì. lìng jiàn zhēn jí hòu shī, jīng yuē: bù kě shǐ liú gōng gàn wèi xiǎo lì. jì jiě qiǎn, yǐ bīn lǐ shì zhī. hòu bù zhī zǒng suǒ zài, jí yì xún shī. shí rén xù zǐ dì, jiē yuē: sǐ liú zhēn yóu bì dé shēng gù zǒng, kě bù xiū jìn zāi. chū xuán guài lù
梁天监元年,武昌小吏顾,性昏憨,不任事。数为县令鞭朴,尝郁郁怀愤,因逃墟墓之间,彷徨惆怅,不知所适。忽有二黄衣,顾见总曰:刘君颇憶畴日周旋耶?总曰:敝宗乃顾氏,先未曾面清颜,何有周旋之问?二人曰:仆王粲、徐干也,足下前生是刘祯,为坤明侍中,以纳赂金,谪为小吏。公当自知矣。然公言辞历历,犹见记事音旨。因出袖中轴书示之曰:此君集也,当谛视之。总试省览。乃了然明悟,便觉文思坌涌。其集人多有本,唯卒后数篇记得。诗一章题云《从驾游幽丽(丽原作厉,据明抄本、陈校本改。)宫,却忆平生西园文会,因寄地文府正郎蔡伯喈》诗曰:在汉绳纲绪,溟渎多腾湍。煌煌魏英祖,拯溺静波澜。天纪已垂定,邦人亦保完。大开相公府,掇拾尽幽兰。始从众君子,日侍贤王欢。文皇在春宫,蒸孝踰问安。监抚多余暇,园圃恣游观。末臣戴簪笔,翊圣从和銮。月出行殿凉,珍木清露团。天文信辉丽,铿锵振琅干。被命仰为和,顾已试所难。弱质不自持,危脆朽萎残。岂意十余年,陵寝梧楸寒。今来坤明国,再顾簪蝉冠。侍游于离宫,足蹑浮云端。却想西园时,生死暂悲酸。君昔汉公卿,未央冠群贤。倘若念平生,览此同怆然。其余七篇,传者失本。王粲谓总曰:吾本短小,无何娶乐进女。女似其父,短小尤甚。自别君后,改娶刘荆州女,寻生一子。荆州与字翁奴,今年十八,长七尺三寸。所恨未得参丈人也。当渠年十一,与予同览镜。予谓之曰:'汝首魁梧于予。'渠立应予曰:'防风骨节专车,不如白起头小而锐。'予又谓曰:'汝长大当为将。'又应予曰:'仲尼三尺童子,羞言霸道。况承大人严训,敢措意于斫刺乎。'予知其了了过人矣。不知足下生来,有郎娘否?良久沈思,稍如相识,因曰:二君既是总友人,何计可脱小吏之厄?徐干曰:君但执前集,诉于县宰则脱矣。总又问:坤明是何国?干曰:魏武开国邺地也。公昔为其国侍中,遽忘耶?公在坤明家累,悉无恙。贤小娇羞娘,有一篇《奉忆》,昨者已诵似丈人矣。诗曰:'忆爷爷,抛女不归家。不作侍中为小吏,就他辛苦弃荣华。愿爷相念早相见,与儿买李市甘瓜。'诵讫,总不觉涕泗交下,因为一章《寄娇羞娘》云:忆儿貌。念儿心。望儿不见泪沾襟,时移世异难相见。弃谢此生当重寻。既而王粲、徐干与总殷勤叙别,乃遗刘桢集五卷。见县令,具陈其事。令见桢集后诗,惊曰:不可使刘公干为小吏。既解遣,以宾礼侍之。后不知总所在,集亦寻失。时人勖子弟,皆曰:死刘桢犹庇得生顾总,可不修进哉。(出《玄怪录》)
xíng luán
邢鸾
hòu wèi luò yáng yǒng hé lǐ, hàn tài shī dǒng zhuō zhī zhái yě. lǐ nán běi jiē yǒu chí, zhuō zhī suǒ zào, shuǐ dōng xià bù jié. lǐ zhōng tài fù lù shàng shū zhǎng sūn zhì, shàng shū yòu pú yè guō zuò, lì bù shàng shū xíng luán, tíng wèi qīng yuán hóng chāo, wèi wèi qīng xǔ bó táo, liáng zhōu cì shǐ wèi chéng xìng děng liù zhái, jiē gāo mén huá wū, zhāi guǎn chǎng lì, qiū huái yìn tú, tóng yáng jiā zhí. dāng shì míng wéi guì lǐ. jué cǐ dì, yà dé jīn yù bǎo wán zhī wù. shí xíng luán jiā, cháng jué dé dān shā jí qián shù shí wàn, míng yún: dǒng tài shī zhī wù. hòu zhuō yè zhōng suí luán suǒ cǐ wù, luán bù yǔ zhī, zhōng nián ér luán zú. chū luò yáng qié lán jì
后魏洛阳永和里,汉太师董卓之宅也。里南北皆有池,卓之所造,水冬夏不竭。里中太傅录尚书长孙稚,尚书右仆射郭祚,吏部尚书邢鸾,廷尉卿元洪超,卫尉卿许伯桃,凉州刺史尉成兴等六宅,皆高门华屋,斋馆敞丽,楸槐荫途,桐杨夹植。当世名为贵里。掘此地,轧得金玉宝玩之物。时邢鸾家,常掘得丹砂及钱数十万,铭云:董太师之物。后卓夜中随鸾索此物,鸾不与之,终年而鸾卒。(出《洛阳伽蓝记》)
xiào mó hóu
肖摩侯
hòu wèi hú tài hòu mò nián, zé zhōu tián cān jūn xiào mó hòu jiā rén, huàn yī huáng shān, shài zhī tíng shù, rì mù wàng shōu. yè bàn, mó hòu jiā qǐ chū, jiàn cǐ yī wèi fēng suǒ dòng, fǎng fú lèi rén. wèi shì qiè dào, chí dāo wǎng jī, jiù shì nǎi shì yī. zì cǐ zhī hòu, nèi wài kǒng jù. gèng shù rì, hū yǒu èr shí qí, jǐn wèi róng fú, zhí zào qí jiā, yáng qí jǔ zhàng, wǎng lái yǎn xí. qián hòu liù qī chù. jiā rén huáng jù, bù zhī hé fāng yù zhī. yǒu yī rén yún, àn yào fāng, shāo gǔ yáng jiǎo, yāo zì jué. jí yú tú sì dé zhī, suì shāo cǐ děng. hòu lái zhì, yǎn bí yuē: cǐ jiā bù zhī shāo hé wù, chòu huì rú cǐ! fān rán huí, zì cǐ biàn jué. chū wǔ xíng jì
后魏胡太后末年,泽州田参军肖摩候家人,浣一黄衫,晒之庭树,日暮忘收。夜半,摩侯家起出,见此衣为风所动,仿佛类人。谓是窃盗,持刀往击,就视乃是衣。自此之后,内外恐惧。更数日,忽有二十骑,尽为戎服,直造其家,扬旗举杖,往来掩袭。前后六七处。家人惶惧,不知何方御之。有一人云,按药方,烧羖羊角,妖自绝。即于屠肆得之,遂烧此等。后来至,掩鼻曰:此家不知烧何物,臭秽如此!翻然回,自此便绝。(出《五行记》)
dào rén fǎ lì
道人法力
guǎng zhōu xiǎn míng sì dào rén fǎ lì, xiàng chén yì cè, yú hù zhōng jiàn yī guǐ, zhuàng ruò kūn lún, liǎng mù jǐn huáng, luǒ shēn wú yī. fǎ lì sù yǒu bì lì, biàn fù zhe táng zhù, yǐ zhàng biān zhī, zhōng wú shēng. nǎi yǐ tiě suǒ fù zhī, guān qí néng biàn qù fǒu, rì yǐ hūn àn, shī guǐ suǒ zài.
广州显明寺道人法力,向晨诣厕,于户中见一鬼,状若昆仑,两目尽黄,裸身无衣。法力素有臂力,便缚着堂柱,以杖鞭之,终无声。乃以铁锁缚之,观其能变去否,日已昏暗,失鬼所在。
xiào sī yù
肖思遇
xiào sī yù, liáng wǔ dì cóng zhí sūn. fù què, wèi hóu jǐng suǒ shā. sī yù yǐ fù zāo hài, bù lè shì jìn. cháng mù dào, yǒu jì shén rén, gù míng sī yù ér zì wàng míng, yán wàng yù shén míng yě. jū hǔ qiū dōng shān, xìng jiǎn jìng, ài qín shū. měi sōng fēng zhī yè, bà qín cháng xiào, yī shān lóu yǔ jiē jīng. cháng yǔ zhōng zuò shí hān gē. hū wén kòu zhài mén zhě, sī yù xīn yí yǒu yì, mìng shì zhě yáo wèn. nǎi yīng yuē: bù xū wèn. dàn yán yǔ zhōng cóng huàn xī lái. jí shì tóng kāi hù, jiàn yī měi nǚ, èr qīng yī nǚ nú cóng zhī, bìng shén xiān zhī róng. sī yù jiā shān rén zhī fú, yǐ lǐ jiàn zhī, yuē: shì wén fū rén yún, cóng huàn xī lái. yǔ zhōng dào yuǎn, bù zhī suǒ chéng hé chē yé? nǚ yuē: wén xiān shēng xīn huái yì dào, yǐ jiǎn jié wèi xīn, bù yòng chē yú, chéng fēng ér zhì. sī yù yuē: ruò huàn xī lái, dé fēi xī shī hū? nǚ huí gù èr tóng ér xiào, fù wèn: xiān shēng hé yǐ zhī zhī? sī yù yuē: bù bì lǜ huái, yīng jiù qǐn ěr. jí tiān wǎn jiāng bié, nǚ yǐ jīn chuàn zi yì zhī liú jué. sī yù chēng wú wù xù qíng, yòu yuē: dàn yǒu cǐ xīn bù wàng. fū rén yuē: cǐ zuì zhēn qí. sī yù yuē: fū rén cǐ qù, hé shí lái? nǚ nǎi yǎn tì yuē: wèi gǎn yǒu qī, kōng láo qíng yì. sī yù yì chuàng rán. yán qì, suì chéng fēng ér qù. xū yú bú jiàn, wéi wén xiāng qì yóu zài qǐn shì. shí chén wén dì tiān jiā yuán nián èr yuè èr rì yě. chū bó wù zhì, chén xiào běn zuò chū xù bó wù zhì
肖思遇,梁武帝从侄孙。父悫,为侯景所杀。思遇以父遭害,不乐仕进。常慕道,有冀神人,故名思遇而字望明,言望遇神明也。居虎丘东山,性简静,爱琴书。每松风之夜,罢琴长啸,一山楼宇皆惊。常雨中坐石酣歌。忽闻扣柴门者,思遇心疑有异,命侍者遥问。乃应曰:不须问。但言雨中从浣溪来。及侍童开户,见一美女,二青衣女奴从之,并神仙之容。思遇加山人之服,以礼见之,曰:适闻夫人云,从浣溪来。雨中道远,不知所乘何车耶?女曰:闻先生心怀异道,以简洁为心,不用车舆,乘风而至。思遇曰:若浣溪来,得非西施乎?女回顾二童而笑,复问:先生何以知之?思遇曰:不必虑怀,应就寝耳。及天晚将别,女以金钏子一只留诀。思遇称无物叙情,又曰:但有此心不忘。夫人曰:此最珍奇。思遇曰:夫人此去,何时来?女乃掩涕曰:未敢有期,空劳情意。思遇亦怆然。言讫,遂乘风而去。须臾不见,唯闻香气犹在寝室。时陈文帝天嘉元年二月二日也。(出《博物志》,陈校本作出《续博物志》)
rèn zhòu
任胄
dōng wèi chéng xiàng sī mǎ rèn zhòu, móu shā gāo huān, shì xiè fú zhū, qí jiā wèi zhī zhī. jiā nèi hū jiàn qí tóu zài fàn zèng shàng, xiāng zhào kàn zhī, shǎo qǐng, shī suǒ zài. é zhī bèi lù. chū sān guó diǎn lüè
东魏丞相司马任胄,谋杀高欢,事泄伏诛,其家未之知。家内忽见其头在饭甑上,相召看之,少顷,失所在。俄知被戮。(出《三国典略》)
dǒng shòu zhī
董寿之
běi qí dǒng shòu zhī bèi zhū, qí jiā shàng wèi zhī zhī. qí qī yè zuò, hū jiàn shòu zhī jū qí cè, tàn xī bù yǐ. qī wèn yè jiān hé dé ér guī, shòu dōu bù yìng dá. yǒu qǐng chū mén, rào jī lóng ér xíng, lóng zhōng jī jīng jiào. qí qī yí yǒu yì, chí huǒ chū hù shì zhī, jiàn qí xuè shù dòu, ér shòu shī suǒ zài. suì yǐ gào gū, yīn yǔ dà xiǎo hào kū, zhī yǒu biàn. jí chén, guǒ de sǐ wén. chū xù sōu shén jì
北齐董寿之被诛,其家尚未之知。其妻夜坐,忽见寿之居其侧,叹息不已。妻问夜间何得而归,寿都不应答。有顷出门,绕鸡笼而行,笼中鸡惊叫。其妻疑有异,持火出户视之,见其血数斗,而寿失所在。遂以告姑,因与大小号哭,知有变。及晨,果得死闻。(出《续搜神记》)
fán xiào qiān
樊孝谦
běi qí fán xiào qiān, shǎo yǒu cái míng. nián èr shí èr, dá xiù cái cè, lèi qiān zhì yuán wài sàn qí shì láng. cháng yú qí mén shǒu, guān guì rén zàng chē, yī fāng xiāng ér bié. shì hòu zhōu nián, zhì cǐ zàng rì, yǒu rén kòu mén. xiào qiān chū shì, nǎi jiàn suǒ yī fāng xiāng. mén shǒu lì yún: jūn qù nián cǐ rì, gòng wǒ yǔ fǒu. xiào qiān jīng dǎo. xū yú biàn zú. zhēn guān chū, cuī xìn míng wèi yáng zhōu, yǔ xiàn chéng xiàng guàn wú èr shuō. chū wǔ xíng jì
北齐樊孝谦,少有才名。年二十二,答秀才策,累迁至员外散骑侍郎。尝于其门首,观贵人葬车,揖方相而别。是后周年,至此葬日,有人扣门。孝谦出视,乃见所揖方相。门首立云:君去年此日,共我语否。孝谦惊倒。须臾便卒。贞观初,崔信明为洋州,与县丞向瓘无二说。(出《五行记》)
lǐ wén fǔ
李文府
suí wén dì kāi huáng chū, ān dìng lǐ wén fǔ, zhù yè dōu shí qiáo fāng. céng yè zhì jiǔ píng yú chuáng xià. bàn yè jué, hū wén píng dào lòu jiǔ shēng, shǐ bì kàn zhī, jiǔ píng bù dǎo, gài sāi rú jiù. xū yú, fù wén yǒu wù dā shuǐ shēng, suǒ huǒ zhào kàn, wū nèi jìng wú suǒ jiàn. miè zhú xià guān, wèi shuì, shì yǒu yǐ shǒu zhǐ zhuó qí xī. zhì sān, wén fǔ qǐ mén zhī, yòu wú suǒ de. nǎi bá dāo sì miàn huī zhī, jí wén yǒu shēng rú fēi chán yè xiǎng, chōng ér chū. wén fǔ hòu shì yǎn zhōu xū chāng xiàn chéng, zhì kāi huáng bā nián, jiàn zhōu gù lù shì kǒng zàn, jí xū chāng rén, xiān wáng. hū bái rì zhì wén fǔ tīng qián zài bài, wén fǔ jīng wèn hé wéi, yún: tài shān fǔ jūn xuǎn hǎo rén, zàn yǐ gōng míng gàn, zé xiāng jiàn jǔ. wén fǔ yōu huáng kòu tóu. zàn liáng jiǔ yún: jīn gèng wéi fāng biàn, shèn wù lòu yán. zhì shí nián, zì shuō zhī, shuō qì, biàn jué bù kuài, xū yú ér sǐ. chū wǔ xíng jì
隋文帝开皇初,安定李文府,住邺都石桥坊。曾夜置酒瓶于床下。半夜觉,忽闻瓶倒漏酒声,使婢看之,酒瓶不倒,盖塞如旧。须臾,复闻有物嗒水声,索火照看,屋内静无所见。灭烛下关,未睡,似有以手指斫其膝。至三,文府起扪之,又无所得。乃拔刀四面挥之,即闻有声如飞蝉曳响,冲而出。文府后仕兖州须昌县丞,至开皇八年,见州故录事孔瓒,即须昌人,先亡。忽白日至文府厅前再拜,文府惊问何为,云:太山府君选好人,瓒以公明干,则相荐举。文府忧惶叩头。瓒良久云:今更为方便,慎勿漏言。至十年,自说之,说讫,便觉不快,须臾而死。(出《五行记》)
shǐ wàn suì
史万岁
cháng ān dài xián fāng, suí běi lǐng jūn dà jiàng jūn shǐ wàn suì zhái. qí zhái chū cháng yǒu guǐ guài, jū zhě zé sǐ, wàn suì bù xìn, yīn jí jū zhī. yè jiàn rén yì guān shén wěi, lái jiù wàn suì. wàn suì wèn qí yóu, guǐ yuē: wǒ hàn jiāng jūn fán kuài, mù jìn jūn jū cè, cháng kǔ huì è. xìng yí tā suǒ, bì dāng hòu bào. wàn suì xǔ nuò. yīn zé shā shēng rén suǒ yóu, guǐ yuē: gè zì bù ér sǐ, fēi wǒ shā yě. jí jué dé hái jiù, yīn wèi gǎi zàng. hòu yè yòu lái xiè yuē: jūn dāng wèi jiāng, wú bì zhù jūn. hòu wàn suì wèi suí jiāng, měi yù zéi, biàn jué guǐ bīng zhù jǐ, zhàn bì dà jié. chū liǎng jīng jì
长安待贤坊,隋北领军大将军史万岁宅。其宅初常有鬼怪,居者则死,万岁不信,因即居之。夜见人衣冠甚伟,来就万岁。万岁问其由,鬼曰:我汉将军樊哙,墓近君居厕,常苦秽恶。幸移他所,必当厚报。万岁许诺。因责杀生人所由,鬼曰:各自怖而死,非我杀也。及掘得骸柩,因为改葬。后夜又来谢曰:君当为将,吾必助君。后万岁为隋将,每遇贼,便觉鬼兵助己,战必大捷。(出《两京记》)
fáng xuán líng
房玄龄
fáng xuán líng dù rú huì wēi shí, cháng zì zhōu xié zhī qín, sù fū shuǐ diàn. shì yǒu jiǔ ròu, yè shēn duì shí. hū jiàn liǎng hēi máo shǒu chū yú dēng xià, ruò yǒu suǒ qǐng, nǎi gè yǐ yī zhì zhì shǒu zhōng. yǒu qǐng fù chū, ruò jū, yòu gè zhēn jiǔ yǔ zhī, suì bù fù jiàn. shí qì, bèi dēng jiù qǐn, zhì èr gēng, wén jiē zhōng yǒu lián hū wáng wén áng zhě, hū wén yī rén yīng yú dēng xià. hū zhě nǎi yuē: zhèng dōng èr shí lǐ, cūn rén yǒu yán shén zhě, jiǔ shí shèn fēng, rǔ néng qù fǒu? duì yuē: wú yǐ zuì bǎo yú jiǔ ròu, yǒu gōng shì, qù bù dé. láo jūn xiāng zhào. hū zhě yuē: rǔ zhōng rì jī kùn, hé yǒu jiǔ ròu. běn fēi lì rén, ān dé gōng shì. hé wàng yǔ yě? duì yuē: wú bèi lèi lì chà zhí èr xiāng, méng cì jiǔ ròu, gù bù dé qù. ruò cháng shí wén mìng, jí zi xíng wú zǒu yǐ. hū zhě xiè ér qù. chū xù xuán guài lù
房玄龄、杜如晦微时,尝自周偕之秦,宿敷水店。适有酒肉,夜深对食。忽见两黑毛手出于灯下,若有所请,乃各以一炙置手中。有顷复出,若掬,又各斟酒与之,遂不复见。食讫,背灯就寝,至二更,闻街中有连呼王文昂者,忽闻一人应于灯下。呼者乃曰:正东二十里,村人有筵神者,酒食甚丰,汝能去否?对曰:吾已醉饱于酒肉,有公事,去不得。劳君相召。呼者曰:汝终日饥困,何有酒肉。本非吏人,安得公事。何妄语也?对曰:吾被累吏差直二相,蒙赐酒肉,故不得去。若常时闻命,即子行吾走矣。呼者谢而去。(出《续玄怪录》)
wèi zhēng
魏征
zhèng guó gōng wèi zhēng, shǎo shí hǎo dào xué, bù xìn guǐ shén. cháng fǎng dào zhì héng shān, jiāng jí shān xià, hū dà fēng xuě, tiān dì hūn àn, bù néng jìn. hū yǒu dào shì, cè qīng zhú zhàng, xuán huáng tíng jīng. yì zhì lù cì. wèi zhēng yuē: hé zhī? zhēng yuē: fǎng dào lái cǐ, wèi fēng xuě suǒ zǔ. dào shì yuē: qù cǐ yī èr lǐ, yǔ jiā yě, kě yī xiǔ huì yǔ hū? zhēng xǔ zhī, suì tóng háng, zhì yī zhái, wài shén huāng liáng, nèi jí diāo kè. yán zhēng yú shēn gé, duì dēng huǒ ér zuò, jìn yǐ měi jiǔ jiā yáo. cóng róng lùn dào, cí lǐ bó biàn, zhēng bù néng qū. lín shǔ, dào shì yán jí guǐ shén zhī shì, zhēng qiè yán bù néng qīn zhèng zhí yě. dào shì yuē: zi zhī suǒ fèng zhě xiān dào yě, hé quán wū guǐ shén hū? yǒu tiān dì lái yǒu guǐ shén, fū dào gāo zé guǐ shén yāo guài bì fú zhī ruò fèng dào zì wèi gāo, zé guǐ shén yāo guài, fǎn kě zhì zhī yě. hé qīng zhī zāi? zhēng bù dá, jí píng dàn, dào shì fù mìng jiǔ yǐ sòng zhēng, réng fù yī jiǎn, dá héng shān zhōng yǐn shì. zhēng jì xíng, xún shān lù, huí gù sù chù, nǎi yī dà zhǒng ěr. tàn qí jiǎn, tí yún: jì shàng héng shān shén zuǒ. zhēng è zhī, tóu yú dì, qí jiǎn huà yī shǔ ér zǒu, zhēng zì cǐ shāo xìn guǐ shén. chū xiāo xiāng lù
郑国公魏征,少时好道学,不信鬼神。尝访道至恒山,将及山下,忽大风雪,天地昏暗,不能进。忽有道士,策青竹杖,悬《黄庭经》。亦至路次。谓征曰:何之?征曰:访道来此,为风雪所阻。道士曰:去此一二里,予家也,可一宿会语乎?征许之,遂同行,至一宅,外甚荒凉,内即雕刻。延征于深阁,对灯火而坐,进以美酒嘉肴。从容论道,词理博辨,征不能屈。临曙,道士言及鬼神之事,征切言不能侵正直也。道士曰:子之所奉者仙道也,何全诬鬼神乎?有天地来有鬼神,夫道高则鬼神妖怪必伏之;若奉道自未高,则鬼神妖怪,反可致之也。何轻之哉?征不答,及平旦,道士复命酒以送征,仍附一简,达恒山中隐士。征既行,寻山路,回顾宿处,乃一大冢耳。探其简,题云:寄上恒山神佐。征恶之,投于地,其简化一鼠而走,征自此稍信鬼神。(出《潇湘录》)
táng jiǎn
唐俭
táng jiǎn shǎo shí, chéng lǘ jiāng shì wú chǔ. guò luò chéng, kě shén, jiàn lù páng yī xiǎo shì, yǒu fù rén nián èr shí yú, xiàng míng féng yī, tóu zhī qǐ jiāng, zé fèng wà yě. suì wèn bié shì qǔ jiāng, láng kě shén, wèi qiú zhī. qūn xún, chí yī yú zhì. jiǎn shì qí shì nèi, wú chú zào, jí hái ér wèn yuē: fū rén zhī jū, hé bù zhì huǒ? yuē: pín wú yǐ chuī, cè jìn qiú shí ěr. yán jì, fù fèng wà, yì xù shén máng. yòu wèn hé gù jí sù yě, yuē: qiè zhī fū xuē liáng, pín fàn zhě yě, shì shì shí yú nián yǐ. wèi cháng yī guī shì jiù gū, míng zǎo láng lái yíng, gù máng ěr. jiǎn wēi tiāo zhī, jù bù dá, jiǎn kuì xiè zhī, yí bǐng liǎng zhóu ér qù. xíng shí yú lǐ, hū jì suǒ yào shū yǒu wàng zhī zhě, guī luò qǔ zhī, míng chén fù zhì cǐ, jiāng chū dōu, wèi tú chú zhī zǔ. wèn hé rén, duì yuē: huò shī xuē liáng zhī jiù yě. hài qí xìng míng, nǎi zuó fù rén zhī fū yě, suì wèn suǒ zài, yuē: liáng hūn wǔ nián ér qī sǐ, zàng gù chéng zhōng. yòu wǔ nián ér liáng sǐ, liáng xiōng fā qí jiù, jiāng fù xiān yíng ěr. jiǎn suí guān yān, zhì qí bìn suǒ, shì qiú shuǐ zhī chù. é ér qǐ bìn, guān shàng yǒu bǐng liǎng zhóu, xīn wà yī shuāng. jiǎn bēi ér yì zhī, suì dōng qù. zhōu cì yáng zhōu chán zhì sì dōng nán, yǒu shì zǐ èr rén, gè lǐng tú, xiāng qù bǎi yú bù, fā gù bìn zhě. yī rén jīng tàn jiǔ zhī, qí tú wǎng wǎng jù xiào. yī rén zhí chā, suì qí jiù ér mà zhī. jiǎn suì zào zhī, tàn zhě yuē: zhāng xìng wéi, qián tài hú lìng, cǐ fā zhě, zhāng zhī wáng zi. biǎn shí nián yǐ, shì kāi yì qí guān, guān zhōng sàng qí lǚ, ér yǒu fù rén lǚ yì zhī. bǐ nǎi péi jì, qián jiāng dū wèi, qí fā zhě ài jī yě. píng shēng lóng zhī, péi dào rèn èr nián ér zú, zàng yú cǐ yī nián. jīn zhì mǎn jiāng guī, bù rěn qì qù, jiāng hái yú luò. jì kāi guān, sàng qí yī lǚ, ér yǒu zhàng fū lǚ yì zhī. liǎng chù hù jīng, qǔ hé zhī, bǐ cǐ chéng duì. gài wú bù xiào zi yín yú bǐ, wǎng fù wú cháng, suì yí zhī ěr. jiǎn wén yán, dēng zhōu jìng sī zhī yuē: huò shī zhī qī sǐ wǔ nián, yóu yǒu shì jiù gū zhī xīn. yú chǒng zhī jī, sǐ shàng rú cǐ, shēng fù hé wàng zāi. shì jūn zǐ kě nì yú cǐ bèi ér báo qí qī yě? chū xù xuán guài lù
唐俭少时,乘驴将适吴楚。过洛城,渴甚,见路旁一小室,有妇人年二十余,向明缝衣,投之乞浆,则缝袜也。遂问别室取浆,郎渴甚,为求之。逡巡,持一盂至。俭视其室内,无厨灶,及还而问曰:夫人之居,何不置火?曰:贫无以炊,侧近求食耳。言既,复缝袜,意绪甚忙。又问何故急速也,曰:妾之夫薛良,贫贩者也,事事十余年矣。未尝一归侍舅姑,明早郎来迎,故忙耳。俭微挑之,拒不答,俭愧谢之,遗饼两轴而去。行十余里,忽记所要书有忘之者,归洛取之,明晨复至此,将出都,为涂刍之阻。问何人,对曰:货师薛良之柩也。骇其姓名,乃昨妇人之夫也,遂问所在,曰:良婚五年而妻死,葬故城中。又五年而良死,良兄发其柩,将祔先茔耳。俭随观焉,至其殡所,是求水之处。俄而启殡,棺上有饼两轴,新袜一双。俭悲而异之,遂东去。舟次扬州禅智寺东南,有士子二人,各领徒,相去百余步,发故殡者。一人惊叹久之,其徒往往聚笑。一人执锸,碎其柩而骂之。俭遂造之,叹者曰:璋姓韦,前太湖令,此发者,璋之亡子。窆十年矣,适开易其棺,棺中丧其履,而有妇人履一只。彼乃裴冀,前江都尉,其发者爱姬也。平生龙之,裴到任二年而卒,葬于此一年。今秩满将归,不忍弃去,将还于洛。既开棺,丧其一履,而有丈夫履一只。两处互惊,取合之,彼此成对。盖吾不肖子淫于彼,往复无常,遂遗之耳。俭闻言,登舟静思之曰:货师之妻死五年,犹有事舅姑之心。逾宠之姬,死尚如此,生复何望哉。士君子可溺于此辈而薄其妻也?(出《续玄怪录》)