wáng chěng zhī mèng xiāng sī mǎ wén xuān yú dé yán měng guō qìng zhī báo shào zhī suǒ wàn xìng guō xiù zhī yǔ jì suí shēn yì zhī wáng huái zhī liǔ shū lún liú kuò wáng yáo wáng wén míng xià hóu wén guī
王骋之 孟襄 司马文宣 虞德严猛 郭庆之 薄绍之 索万兴 郭秀之 庾季随 申翼之 王怀之 柳叔伦 刘廓 王瑶 王文明 夏侯文规
wáng chěng zhī
王骋之
láng yá wáng chěng zhī qī, chén jùn xiè shì, shēng yī nán, xiǎo zì nú zi. jīng nián hòu, wáng yǐ fù bì zhāo lì wèi qiè, xiè yuán jiā bā nián bìng zhōng. wáng zhī mù zài kuài jī, jiǎ yì jiàn kāng dōng gāng, jì biǎn fǎn yú, yú líng rù wū, píng jǐ hū yú kōng zhōng zhì dì. biàn yǒu chēn shēng yuē: hé bù zuò wǎn gē, lìng wǒ jì jì ér xíng yé? pìn zhī yún: fēi wéi yǒng zàng, gù bù jù yí ěr. chū fǎ yuàn zhū lín
琅邪王骋之妻,陈郡谢氏,生一男,小字奴子。经年后,王以妇婢招利为妾,谢元嘉八年病终。王之墓在会稽,假瘗建康东冈,既窆反虞,舆灵入屋,凭几忽于空中掷地。便有嗔声曰:何不作挽歌,令我寂寂而行耶?聘之云:非为永葬,故不具仪耳。(出《法苑珠林》)
mèng xiāng
孟襄
mèng xiāng, zì bǎo chēng. yuán jiā shí yī nián, wèi wú níng lìng. qí qī cài shì, zài xiàn wáng. wèi jǐ, hū yǒu tuī chuāng dǎ hù, cháng xiào gē yín, sā zhì zào tǔ. fù yú kōng zhōng huī yùn dāo máo, zhuàng yù jiā rén. shǔ shù qǐ huǒ, huò fā xiāng qiè zhī nèi, yī fú jiāo ér wài bù jué. yīn jiǎ zuò cài shì yán yǔ, yī rú píng shēng. xiāng yīn wèn yuē: qīng hé yǐ duǎn shòu? dá yuē: shì tiān mìng ěr. rán yǒu yī zuì, wèi nǚ shí céng zǎi yī jī, bèi lù dào dì yù sān rì. wén rén shuō, zhù tóng xiàng zhě kě miǎn, yīn tuō jīn zhǐ huán yī shuāng yǐ zhù zhī, gù huò jiě miǎn. shí xiàn yǒu wū xí zhě, xiāng lìng zhào ér kàn zhī, guǐ jí zhèn jù. liáng jiǔ, wū zhě yún: jiàn èr wù, qí yī rú shǐ, yī sì xióng jī, liǎng mù zhí jiān shù. zuò wáng rén yán shì jī xíng zhě. shí yòu yǒu huì lán dào rén, shàn yú zhòu shù, jí zhào zhī, lìng sòng jīng zhòu. guǐ chū yóu xué zhī, yǒu qǐng, shī suǒ zài. chū fǎ yuàn zhū lín
孟襄,字宝称。元嘉十一年,为吴宁令。其妻蔡氏,在县亡。未几,忽有推窗打户,长啸歌吟,撒掷燥土。复于空中挥运刀矛,状欲加人。数数起火,或发箱箧之内,衣服焦而外不觉。因假作蔡氏言语,一如平生。襄因问曰:卿何以短寿?答曰:是天命耳。然有一罪,为女时曾宰一鸡,被录到地狱三日。闻人说,铸铜像者可免,因脱金指环一双以助之,故获解免。时县有巫觋者,襄令召而看之,鬼即震惧。良久,巫者云:见二物,其一如豕,一似雄鸡,两目直监竖。作亡人言是鸡形者。时又有慧兰道人,善于呪术,即召之,令诵经呪。鬼初犹学之,有顷,失所在。(出《法苑珠林》)
sī mǎ wén xuān
司马文宣
sī mǎ wén xuān, hé nèi rén yě, pō xìn fó. yuán jiā yuán nián, dīng mǔ jiān. dì sàng shù yuè, wàng dàn, jiàn qí dì zài líng zuò shàng, bù yì píng rì. huí huáng tàn zhà, fěng qiú yǐn shí. wén xuān shì yǔ yán yuē: rǔ píng shēng qín xiū xíng shàn, ruò rú jīng yán, yīng de shēng tiān, huò zài rén dào, hé gù nǎi zhuì cǐ guǐ zhōng. jí chén yín fǔ yǎng, mò rán wú duì. wén xuān jí xī mèng jiàn qí dì yún: shēng suǒ xiū shàn, méng bào shēng tiān. líng chuáng zhī guǐ, shì mó mèi ěr, fēi mǒu shēn yě. kǒng xiōng yí guài, gù yǐ bái xiōng. wén xuān míng dàn qǐng sēng zhuǎn shǒu lèng yán jīng, lìng rén pū jī zhī. guǐ nǎi táo rù chuáng xià. yòu zǒu hù wài, xíng shāo chǒu è, jǔ jiā hài jù, lì chì qiǎn zhī. guǐ yún: jī qǐ shí ěr, jīng rì nǎi qù. qǐng zhī, mǔ líng chuáng tóu yǒu yī guǐ. fū tǐ chì sè, shēn shén zhǎng zhuàng. wén xuān zhǎng zǐ xiào zǔ yǔ yán, wǎng fǎn dá duì zhōu xī. zhuāng suī kǒng jù, jiǔ shāo ān xí zhī. guǐ yì zhuǎn xiāng fù xiá, jū chǔ chū rù, dài tóng jiā rén. yú jīng shī zhuǎn xiāng bào gào, wǎng lái guān zhě, mén xiàn dié jī. shí nán lín sì yǒu sēng, yǔ líng zhū sì sēng shè shā mén, yǔ guǐ yán lún, yì shén kuǎn qǔ. guǐ yún: xī shì cháng wèi zūn guì, yǐ fàn zhòng è, shòu bào wèi jìng, guǒ cǐ guǐ shēn. yún: yín nián yǒu sì bǎi bù guǐ, dà xíng jí lì, suǒ yīng lí zāi zhě. bù wù dào rén ěr, ér fàn héng jí zhòng, duō làn fú shàn, gù shǐ wǒ lái jiān chá zhī yě, sēng yǐ shí yǔ zhī. guǐ yuē: wǒ zì yǒu liáng, bù dé jìn cǐ shí yě. shě yuē: guǐ duō zhī, wǒ shēng lái hé yīn zuò dào rén. dá yuē: rén zhōng lái, chū jiā yīn yuán, běn shì yuàn yě, wèn zhū cún wáng shēng sǐ suǒ qù, lüè jiē dá duì, jù yǒu líng yàn, tiáo cì fán duō, gù bù qū zài. shě yuē: rén guǐ dào shū, rǔ jì bù qiú shí, hé wéi jiǔ liú. guǐ yuē: cǐ jiān yǒu yī nǚ zǐ, yīng zài shōu bǔ. ér fèng jiè jīng qín, gù nán kě dé. bǐ rì jī liú, yīn cǐ gù yě. jí luàn zhǔ rén, yǒu kuì bù shǎo. zì cǐ yǐ hòu, bù shèn jiàn xíng. fù wǎng shì zhě, dàn wén yǔ ěr. shí zhī xǐ shí nián yě. zhì sān yuè èr shí bā rì, yǔ wén xuān yún: zàn lái jì zhù, ér rǔ qīng jiā yíng fú, jiàn wèi rú cǐ, nà de jiǔ liú. xiào zǔ yún: tīng rǔ jì zhù, hé gù jù rén xiān wáng líng yán yé. dá yuē: rǔ jiā wáng zhě, hòu yǒu suǒ shǔ, cǐ zuò kōng shè, gù quán jì ěr. yú shì cí qù. chū míng bào jì
司马文宣,河内人也,颇信佛。元嘉元年,丁母艰。弟丧数月,望旦,见其弟在灵座上,不异平日。回惶叹咤,讽求饮食。文宣试与言曰:汝平生勤修行善,若如经言,应得升天,或在人道,何故乃坠此鬼中。即沉吟俯仰,默然无对。文宣即夕梦见其弟云:生所修善,蒙报生天。灵床之鬼,是魔魅耳,非某身也。恐兄疑怪,故以白兄。文宣明旦请僧转《首楞严经》,令人扑击之。鬼乃逃入床下。又走户外,形稍丑恶,举家骇惧,詈叱遣之。鬼云:饥乞食耳,经日乃去。顷之,母灵床头有一鬼。肤体赤色,身甚长壮。文宣长子孝祖与言,往反答对周悉。妆虽恐惧,久稍安习之。鬼亦转相附狎,居处出入,殆同家人。于京师转相报告,往来观者,门限迭迹。时南林寺有僧,与灵珠寺僧舍沙门,与鬼言伦,亦甚款曲。鬼云:昔世尝为尊贵,以犯众恶,受报未竞,果此鬼身。云:寅年有四百部鬼,大行疾疠,所应罹灾者。不悟道人耳,而犯横极众,多滥福善,故使我来监察之也,僧以食与之。鬼曰:我自有粮,不得进此食也。舍曰:鬼多知,我生来何因作道人。答曰:人中来,出家因缘,本誓愿也,问诸存亡生死所趣,略皆答对,具有灵验,条次繁多,故不曲载。舍曰:人鬼道殊,汝既不求食,何为久留。鬼曰:此间有一女子,应在收捕。而奉戒精勤,故难可得。比日稽留,因此故也。籍乱主人,有愧不少。自此以后,不甚见形。复往视者,但闻语耳。时之喜十年也。至三月二十八日,语文宣云:暂来寄住,而汝倾家营福,见畏如此,那得久留。孝祖云:听汝寄住,何故据人先亡灵筵耶。答曰:汝家亡者,后有所属,此座空设,故权寄耳。于是辞去。(出冥报记)
yú dé yán měng
虞德严猛
wǔ líng lóng yáng yú dé, liú yù yì yáng, zhǐ zhǔ rén xià mán shě zhōng. jiàn yǒu bái zhǐ yī fú, zhǎng chǐ, biāo mán nǚ tóu, nǎi qǐ bān qǔ. é qǐng, yǒu hǔ dào hù ér tuì. xún jiàn hé lǎo mǔ biāo rú chū, dé yòu qǔ zhī, rú sī sān fǎn. nǎi jù yǐ yǔ mán, yú shì xiāng yǔ zhí zhàng shì hòu, xū yú hǔ zhì, jí gòng gé zhī. tóng xiàn huáng qī, jù shuō rú cǐ. yòu huì jí yán měng, fù chū cǎi xīn, wèi hǔ suǒ hài. hòu yī nián, měng xíng zhì hāo zhōng, hū jiàn qī yún: jūn jīn rì xíng, bì zāo bù shàn, wǒ dāng xiāng miǎn yě. jì ér jù qián, hū féng yī hǔ, tiào liáng xiàng měng. fù jǔ shǒu zhǐ huī, zhuàng rú zhē hù. xū yú, yǒu èr hú rén qián guò, fù yīn zhǐ zhī, hǔ jí jī hú, xù dé wú tā. chū yì yuàn
武陵龙阳虞德,流寓益阳,止主人夏蛮舍中。见有白纸一幅,长尺,标蛮女头,乃起扳取。俄顷,有虎到户而退。寻见何老母摽如初,德又取之,如斯三返。乃具以语蛮,于是相与执杖侍候,须臾虎至,即共格之。同县黄期,具说如此。又会籍严猛,妇出采薪,为虎所害。后一年,猛行至蒿中,忽见妻云:君今日行,必遭不善,我当相免也。既而俱前,忽逢一虎,跳梁向猛。妇举手指撝,状如遮护。须臾,有二胡人前过,妇因指之,虎即击胡,婿得无他。(出《异苑》)
guō qìng zhī
郭庆之
huáng zhōu zhì xià, yǒu huáng fù guǐ, chū zé wèi chóng. suǒ zhe yī jiá jiē huáng, zhì rén jiā, zhāng kǒu ér xiào, bì děi yì lì. cháng duǎn wú dìng, suí lí gāo xià. zì bù chū yǐ shí yú nián, tǔ sú wèi bù. lú líng rén guō qìng zhī, yǒu jiā shēng bì, míng cǎi wēi, nián shào yǒu sè. sòng xiào jiàn zhōng, hū yǒu yī rén, zì chēng shān líng. rú rén luǒ shēn, zhǎng zhàng yú, bì nǎo jiē yǒu huáng sè, fū mào duān jié. yán yīn zhōu zhēng, tǔ sú hū wèi huáng fù guǐ. lái tōng cǐ bì, bì yún, yì shì rú rén. guǐ suì shù lái, cháng yǐn qí shēn, shí huò lù xíng. xíng biàn wú cháng, zhà dà zhà xiǎo. huò shì yān qì, huò wèi shí, huò zuò xiǎo ér huò fù rén, huò rú niǎo rú shòu. zú jī rú rén, zhǎng èr chǐ xǔ, huò shì é jī, zhǎng dà rú pán. kāi hù bì you, qí rù rú shén. yǔ bì xì xiào rú rén. chū shù yì jì
黄州治下,有黄父鬼,出则为崇。所著衣袷皆黄,至人家,张口而笑,必得疫疠。长短无定,随篱高下。自不出已十余年,土俗畏怖。庐陵人郭庆之,有家生婢,名采薇,年少有色。宋孝建中,忽有一人,自称山灵。如人裸身,长丈余,臂脑皆有黄色,肤貌端洁。言音周正,土俗呼为黄父鬼。来通此婢,婢云,意事如人。鬼遂数来,常隐其身,时或露形。形变无常,乍大乍小。或似烟气,或为石,或作小儿或妇人,或如鸟如兽。足迹如人,长二尺许,或似鹅迹,掌大如盘。开户闭牗,其入如神。与婢戏笑如人。(出《述异记》)
báo shào zhī
薄绍之
báo shào zhī cháng wèi jiǎn zhì cān jūn, yuán jiā èr shí sì nián, jì jū dōng fǔ zhī xī bīn bié zhái zhōng. yǔ zǔ fǎ kāi lín shè. kāi mǔ liú, qǐn jí mí xún, yǐ èr shí èr nián wǔ yuè yī rì yè bàn wáng. èr rì, shào zhī jiàn qún shǔ, dà zhě rú tún, xiān zé wǔ sè, huò chún huò bó, huò zhe píng shàng zé, huò zhe lóng tóu. dà xiǎo bǎi shù, mí rì lèi yè. zhì shí jiǔ rì huáng hūn, nèi wū sì yán shàng yǒu yī bái shǔ, zhǎng èr chǐ xǔ, zǒu rù bì xià, rù chù qǐ huǒ. yǐ shuǐ guàn zhī, huǒ bù miè, liáng jiǔ zì miè. qí yè jiàn rén, xiū zhuàng chì sè, shēn guāng rú huǒ, cóng shāo bì zhōng chū, jìng rù chuáng xià. yòu chū bì wài, suī gé yī bì, dāng shí guāng míng dòng chè, liǎo bù jué yòu gé zhàng. sì gēng, fù yǒu sì rén, huò yǔ shào zhī yán xiāng yòu, huò chēn mù tǔ shé. zì mù qì dàn, hòu xī fù shāo wū. yǒu èr rén, zhǎng jiǔ chǐ xǔ, qí mǎ xié gōng shǐ, bīn cóng shù shí rén, hū wèi jiāng jūn. shào zhī wèn:" rǔ xíng hé xiàng?" dá yún:" bèi shǐ wǎng dōng biān bìng rén hái." èr shí yī rì, qún dǎng yòu zhì. jiā xiān yǒu yī bái gǒu, zì yǒu guǐ guài, mù cháng shī zhī, zhì xiǎo zhé hái. ěr xī shì xì zhī, xū yú, yǒu yī nǚ zǐ lái yún:" hū xì cǐ gǒu, yuàn yǐ jiàn qǐ." dá biàn yǐ xiāng yǔ, tóu shéng jìng bù gǎn jiě, shū rán zǒu chū. gǒu yú shì shēn huàn chuí sǐ, jīng rì bù néng dòng. yǒu yī rén pī jǐn páo, wān hú zhù zú, zhí xiàng shào zhī. wèi:" rǔ shì yāo xié, gǎn gàn kǒng rén. wǒ bù wèi rǔ, rǔ ruò bù sù qù, lìng dà dào shén xún shōu zhì rǔ." guǐ chí xián zòng shǐ. cè mǎ ér qù. chū shù yì jì
薄绍之尝为减质参军,元嘉二十四年,寄居东府之西宾别宅中。与祖法开邻舍。开母刘,寝疾弥旬,以二十二年五月一日夜半亡。二日,绍之见群鼠,大者如豚,鲜泽五色,或纯或驳,或著平上帻,或著笼头。大小百数,弥日累夜。至十九日黄昏,内屋四檐上有一白鼠,长二尺许,走入壁下,入处起火。以水灌之,火不灭,良久自灭。其夜见人,修壮赤色,身光如火,从烧壁中出,径入床下。又出壁外,虽隔一壁,当时光明洞彻,了不觉又隔障。四更,复有四人,或与绍之言相佑,或瞋目吐舌。自暮迄旦,后夕复烧屋。有二人,长九尺许,骑马挟弓矢,宾从数十人,呼为将军。绍之问:“汝行何向?”答云:“被使往东边病人还。”二十一日,群党又至。家先有一白狗,自有鬼怪,暮常失之,至晓辄还。尔夕试系之,须臾,有一女子来云:“忽系此狗,愿以见乞。”答便以相与,投绳竞不敢解,倏然走出。狗于是呻唤垂死,经日不能动。有一人披锦袍,弯弧注镞,直向绍之。谓:“汝是妖邪,敢干恐人。我不畏汝,汝若不速去,令大道神寻收治汝。”鬼弛弦纵矢。策马而去。(出《述异记》)
suǒ wàn xìng
索万兴
dūn huáng suǒ wàn xìng, zhòu zuò tīng shì dōng jiān zhāi zhōng, yī nú zi hū jiàn yī rén zhe zé, qiān yī tuì mǎ, zhí cóng mén rù. fù yī wù, zhuàng rú wū pí yǐn náng, zhì qì xià, biàn qiān mǎ chū xíng. náng zì lún zhuàn, jìng rù zhāi zhōng, yuán chuáng jiǎo ér shàng, zhǐ yú xìng xī qián. pí jí sì chù juǎn kāi, jiàn qí zhōng zhōu zā shì yǎn, dòng shùn shén kě zēng wù. liáng jiǔ, yòu hái gèng shū hé, réng lún zhuàn xià chuáng, luò qì ér qù. xìng lìng nú zi zhú zhì sī tīng shì dōng tóu miè, è zhī, yīn dé jí wáng. chū shù yì jì
敦煌索万兴,昼坐厅事东间斋中,一奴子忽见一人著帻,牵一駾马,直从门入。负一物,状如乌皮隐囊,置砌下,便牵马出行。囊自轮转,径入斋中,缘床脚而上,止于兴膝前。皮即四处卷开,见其中周匝是眼,动瞬甚可憎恶。良久,又还更舒合,仍轮转下床,落砌而去。兴令奴子逐至司厅事东头灭,恶之,因得疾亡。(出《述异记》)
guō xiù zhī
郭秀之
guō xiù zhī, yù jū hǎi líng. sòng yuán jiā èr shí jiǔ nián, nián qī shí sān, bìng zhǐ táng wū. běi yǒu dà zǎo shù, gāo sì zhàng xǔ. xiǎo bì chén qǐ, kāi hù sǎo dì, jiàn zǎo shù shàng yǒu yī rén, xiū zhuàng hēi sè, zhe zào fú mào, wū wéi kù zhě, shǒu cāo hú shǐ, zhèng lì nán miàn. jǔ jiā chū kàn, jiàn liǎo liǎo. le zì yuán quē. jù míng chāo běn bǔ. xiù zhī fú zhàng shì zhī. cǐ rén wèi xiù zhī yuē: pū lái zhào jūn, jūn yí sù zhuāng. rì chū biàn bù fù jiàn, jī wǔ shí sān rì rú cǐ, xiù zhī wáng hòu biàn jué. chū shù yì jì
郭秀之,寓居海陵。宋元嘉二十九年,年七十三,病止堂屋。北有大枣树,高四丈许。小婢晨起,开户扫地,见枣树上有一人,修壮黑色,著皂幞帽,乌韦裤褶,手操弧矢,正立南面。举家出看,见了了。(了字原缺。据明抄本补。)秀之扶杖视之。此人谓秀之曰:仆来召君,君宜速装。日出便不复见,积五十三日如此,秀之亡后便绝。(出《述异记》)
yǔ jì suí
庾季随
yǔ jì suí, yǒu jié gài, lǚ lì jué rén. sòng yuán jiā zhōng, dé jí zhòu wò. yǒu bái qì rú yún, chū yú shì nèi, gāo wǔ chǐ xǔ. yǒu qǐng, huà wéi xióng jī, fēi jí bié chuáng. jì suí zhuó zhī, yìng shǒu yǒu shēng, xíng jí miè, dì xuè pāng liú. réng wén mán yù kū shēng, dàn hū ā zi, zì yuǎn ér lái, jìng zhì xuè chù. jì suí fù zhuó, yǒu wù lèi hóu, zǒu chū hù wài, chēn mù gù shì jì suí, hū rán bú jiàn. zhì bū, yǒu èr qīng yī xiǎo ér, zhí cóng mén rù, chàng yún: yǔ jì suí shā guān! é ér yǒu bǎi yú rén, huò hēi yī, huò zhū yī, dá wū, qí huàn yún: yǔ jì suí shā guān! jì suí huī dāo dà hū, guǐ jiē zǒu chū miè xíng, hái bù hū tóu sì zhōng. zi wù shī fù suǒ zài, zhì sì, jiàn fù yǒu guǐ zhú hòu, yǐ pí náng shōu qí qì. shù rì suì wáng. chū shù yì jì
庾季随,有节概,膂力绝人。宋元嘉中,得疾昼卧。有白气如云,出于室内,高五尺许。有顷,化为雄鸡,飞集别床。季随斫之,应手有声,形即灭,地血滂流。仍闻蛮妪哭声,但呼阿子,自远而来,径至血处。季随复斫,有物类猴,走出户外,瞋目顾视季随,忽然不见。至晡,有二青衣小儿,直从门入,唱云:庾季随杀官!俄而有百余人,或黑衣,或朱衣,达屋,齐唤云:庾季随杀官!季随挥刀大呼,鬼皆走出灭形,还步忽投寺中。子勿失父所在,至寺,见父有鬼逐后,以皮囊收其气。数日遂亡。(出《述异记》)
shēn yì zhī
申翼之
guǎng líng shèng dào ér, yuán jiā shí sì nián wáng, tuō gū nǚ yú fù dì shēn yì zhī. fú què, yì zhī yǐ qí nǚ jià běi qīng yán qí xī, hán mén yě, fēng qí lǐ lù shǐ chéng. dào ér hū shì zhōng nù yuē: wú chuǎn tuò fá qì, jǔ mén hù yǐ xiāng tuō, rú hé mèi lì wàng yì. jié hūn wēi zú! yì dà huáng kuì. chū sōu shén jì
广陵盛道儿,元嘉十四年亡,讬孤女于妇弟申翼之。服阕,翼之以其女嫁北卿严齐息,寒门也,丰其礼赂始成。道儿忽室中怒曰:吾喘唾乏气,举门户以相讬,如何昧利忘义。结婚微族!翼大惶愧。(出《搜神记》)
wáng huái zhī
王怀之
wáng huái zhī, yuán jiā èr shí nián, dīng mǔ yōu. zàng bì, hū jiàn shù shàng yǒu yù, tóu dài dà fā, shēn fú bái luó qún, zú bù jiàn kē, tíng rán xū lì. huán jiā xù shù, qí nǚ suì dé bào jí, miàn réng biàn zuò xiàng shù miǎo guǐ zhuàng. nǎi yǔ shè xiāng fú zhī, xún rú cháng. shì yún, shè xiāng pì è, cǐ qí yàn yě. chū yì yuàn
王怀之,元嘉二十年,丁母忧。葬毕,忽见□树上有妪,头戴大发,身服白罗裙,足不践柯,亭然虚立。还家叙述,其女遂得暴疾,面仍变作向树杪鬼状。乃与麝香服之,寻如常。世云,麝香辟恶,此其验也。(出《异苑》)
liǔ shū lún
柳叔伦
sòng xiào wǔ dà míng chū, tài wèi liǔ shū lún, zhù gù héng yáng wáng gù dì. dà míng wǔ nián, hū jiàn yī jiǎo jī, zhǎng èr cùn. lún yǒu bì xì xīn, shǐ qǔ shuǐ huàn yī, kōng zhōng yǒu wù, qīng qì dào shuǐ. lún bá dāo hū bì, zài cè wén yǒu wù xíng shēng, yǐ dāo zhuó zhī, jué yǒu suǒ zhōng. yǐ huǒ zhào zhī, liú xiě fù dì. hòu èr shí rì, bì bìng sǐ. lún jí yí shī chū wài, míng rì mì shī, bù zhī suǒ zài. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
宋孝武大明初,太尉柳叔伦,住故衡阳王故第。大明五年,忽见一脚迹,长二寸。伦有婢细辛,使取水浣衣,空中有物,倾器倒水。伦拔刀呼婢,在侧闻有物行声,以刀斫之,觉有所中。以火照之,流血覆地。后二十日,婢病死。伦即移尸出外,明日觅尸,不知所在。(出《广古今五行记》)
liú kuò
刘廓
sòng shěn yōu zhī zài zhèn, zhū dào zhēn cháng wèi càn líng lìng, liú kuò wèi jīng zhōu hù cáo, gè xiāng bìng jū jiāng líng, jiē hǎo wéi qí, rì yè xiāng jiù. dào zhēn yuán huī sān nián liù rì wáng, zhì shù yuè, kuò zuò zhāi zhōng, hū jiàn yī rén, yǐ shū shòu kuò yún, zhū càn líng shū. tí yún: měi sī qí jù, fēi yì zhì kuò. fāng yǒu lái yuán, xiǎng néng jìn gù. kuò dú bì, shī xìn suǒ zài, qǐn jí xún zú. chū zhū gōng jiù shì
宋沈攸之在镇,朱道珍尝为孱陵令,刘廓为荆州户曹,各相并居江陵,皆好围棋,日夜相就。道珍元徽三年六日亡,至数月,廓坐斋中,忽见一人,以书授廓云,朱孱陵书。题云:每思棋聚,非意致阔。方有来缘,想能近顾。廓读毕,失信所在,寝疾寻卒。(出《诸宫旧事》)
wáng yáo
王瑶
wáng yáo, sòng dà míng sān nián, zài dōu bìng wáng. yáo wáng hòu, yǒu yī guǐ, xì cháng hēi sè, tǎn zhe dú bí kūn, héng lái qí jiā. huò gē xiào, huò xué rén yǔ. cháng yǐ fèn huì tóu rù shí zhōng, yòu yú dōng lín yǔ jiā fàn chù rén. bù yì wáng jiā shí, yǔ yǔ guǐ: yǐ tǔ shí tóu wǒ, liǎo liǎo yuán zuò zi, jù míng chāo běn gǎi. fēi suǒ wèi, ruò yǐ qián jiàn zhì, cǐ zhēn jiàn kùn. guǐ biàn yǐ xīn qián shù shí, fēi zhì yǔ é. yǔ fù yán: xīn qián bù néng lìng tòng, wéi wèi wū qián ěr. guǐ yǐ wū qián zhì zhī, qián hòu liù qī guò, hé dé bǎi yú qián. chū shù yì jì
王瑶,宋大明三年,在都病亡。瑶亡后,有一鬼,细长黑色,袒著犊鼻褌,恒来其家。或歌啸,或学人语。常以粪秽投入食中,又于东邻庾家犯触人。不异王家时,庾语鬼:以土石投我,了(了原作子,据明抄本改。)非所畏,若以钱见掷,此真见困。鬼便以新钱数十,飞掷庾额。庾复言:新钱不能令痛,唯畏乌钱耳。鬼以乌钱掷之,前后六七过,合得百余钱。(出《述异记》)
wáng wén míng
王文明
wáng wén míng, sòng tài shǐ mò jiāng ān lìng. qī jiǔ bìng, nǚ yú wài wèi mǔ zuò zhōu, jiāng shú, biàn ér wèi xuè. qì zhī gèng zuò. fù rú chū. mǔ xún wáng. qí hòu ér nǚ zài líng qián kū, hū jiàn qí mǔ wò líng chuáng shàng, rú píng shēng, zhū ér hào qī, yǎn rán ér miè. wén míng xiān ài qí qī suǒ shǐ bì, rèn shēn jiāng chǎn. zàng qí qī rì, shǐ bì shǒu wū, yú rén xī yì mù suǒ. bù wǔ shǐ fā, qī biàn rù hù dǎ bì. qí hòu zhū nǚ wèi fù bàn shí, shā jī, gē xǐ yǐ jìng, jī hū tiào qǐ, xuān dào cháng míng. wén míng xún zú, zhū nán xiàng xù sàng wáng. chū shù yì jì
王文明,宋太始末江安令。妻久病,女于外为母作粥,将熟,变而为血。弃之更作。复如初。母寻亡。其后儿女在灵前哭,忽见其母卧灵床上,如平生,诸儿号戚,奄然而灭。文明先爱其妻所使婢,妊身将产。葬其妻日,使婢守屋,余人悉诣墓所。部伍始发,妻便入户打婢。其后诸女为父办食,杀鸡,割洗已竟,鸡忽跳起,轩道长鸣。文明寻卒,诸男相续丧亡。(出《述异记》)
xià hóu wén guī
夏侯文规
xià hóu wén guī jū jīng, wáng hòu yī nián, jiàn xíng huán jiā, chéng dú chē, bīn cóng shù shí rén, zì yún běi hǎi tài shǒu. jiā shè zhuàn, jiàn suǒ yǐn shí, dāng shí jiē jǐn, qù hòu qì mǎn rú gù. jiā rén hào qì, wén guī yuē: wù kū, xún biàn lái. huò yī yuè huò sì wǔ shí rì zhé lái, huò tíng bàn rì. qí suǒ jiāng chì yī zōu dǎo, xíng jiē duǎn xiǎo, zuò xī lí jiān jí xiāng wū zhōng, bù zhī wén guī dāng qù shí, jiā rén měi hū lìng qǐ, wán xí bù wéi yì wù. wén guī yǒu shù suì sūn, niàn zhī bào lái, qí zuǒ yòu guǐ shén bào qǔ yǐ jìn. cǐ ér bù kān guǐ qì, biàn jué, bù fù shí zhī, wén guī suǒ shuǐ xùn zhī, nǎi xǐng. jiàn tíng zhōng táo shù, nǎi yuē: cǐ táo wǒ suǒ zhǒng, zi shén měi hǎo. qí fù yuē: rén yán wáng zhě wèi táo, jūn hé wéi bù wèi? dá yuē: táo dōng nán zhī zhǎng èr chǐ bā cùn, xiàng rì zhě zēng zhī, huò yì bù wèi. jiàn dì yǒu suàn ké, lìng shí qù zhī, guān qí yì, shì zēng suàn ér wèi táo yě. chū zhēn yì lù
夏侯文规居京,亡后一年,见形还家,乘犊车,宾从数十人,自云北海太守。家设馔,见所饮食,当时皆尽,去后器满如故。家人号泣,文规曰:勿哭,寻便来。或一月或四五十日辄来,或停半日。其所将赤衣驺导,形皆短小,坐息篱间及厢屋中,不知文规当去时,家人每呼令起,玩习不为异物。文规有数岁孙,念之抱来,其左右鬼神抱取以进。此儿不堪鬼气,便绝,不复识之,文规索水噀之,乃醒。见庭中桃树,乃曰:此桃我所种,子甚美好。其妇曰:人言亡者畏桃,君何为不畏?答曰:桃东南枝长二尺八寸,向日者憎之,或亦不畏。见地有蒜壳,令拾去之,观其意,似憎蒜而畏桃也。(出《甄异录》)