dù yuán yǐng zhū dào shì zhèng shēng zhào shì zōng cáo lǎng zǐ ér lǐ yuē zhāng zhěn mǎ jǔ wéi chēn zhāng móu sūn lǐ huáng sòng xún zhāng shì zi sēng shí péng yí chūn rén zhū cóng běn zhōu běn wáng zōng xìn xuē lǎo fēng ōu yáng càn
杜元颖 朱道士 郑生 赵士宗 曹朗 秄儿 李约 张缜 马举 韦琛 张谋孙 李黄 宋洵 张氏子 僧十朋 宜春人 朱从本 周本 王宗信 薛老峰 欧阳璨
dù yuán yǐng
杜元颖
dù wú yǐng zhèn shǔ nián, nián yuán zuò píng. shuō fú juǎn qī zuò chū dào shǔ nián. píng dāng nián zì zhī é. zī zhōu fāng zhàng dà shí zǒu xíng, pán bó shù mǔ. xīn dū xiàn dà dào guàn lǎo jūn páng ní rén xū shēng shù cùn, bá zhī, é qǐng yòu chū. dū xià zhū chù yǒu lì shù, shù yè jiē shi. shí zhī, wèi rú lǐ. lù tóu sì quán shuǐ yǒng chū, jí māo shǔ xiāng rǔ zhī yāo. mán yù wéi chéng, chéng xī mén shuǐ, yǒu rén jiàn yī lóng yǔ shuǐ niú dòu, é qǐng jiē miè. yòu shuō, lǐ shù shàng jiē dé mù guā, ér kōng zhōng bù shí. chū róng mù xián tán
杜无颖镇蜀年,(年原作平。《说郛》卷七作初到蜀年。平当年字之讹。)资州方丈大石走行,盘礴数亩。新都县大道观老君旁泥人须生数寸,拔之,俄顷又出。都下诸处有栗树,树叶结实。食之,味如李。鹿头寺泉水涌出,及猫鼠相乳之妖。蛮欲围城,城西门水,有人见一龙与水牛斗,俄顷皆灭。又说,李树上皆得木瓜,而空中不实。(出《戎幕闲谈》)
zhū dào shì
朱道士
zhū dào shì zhě, dà hé bā nián, cháng yóu lú shān. qì yú jiàn shí, hū jiàn shé shé rú duī zēng jǐn, é biàn wéi jù guī. fǎng zhī shān sǒu, yún shì xuán wǔ. zhū dào shì yòu céng yóu qīng chéng shān zhàng rén guān. zhì lóng qiáo, jiàn yán xià yǒu kū gǔ, bèi shí píng zuò, jiē shǒu xī shàng. gōu suǒ, fù tái luò màn, sè bái rú xuě. yún, zǔ fù yǐ cháng jiàn. chū yǒu yáng zá zǔ
朱道士者,大和八年,常游庐山。憩于涧石,忽见蛇虵如堆缯锦,俄变为巨龟。访之山叟,云是玄武。朱道士又曾游青城山丈人观。至龙桥,见岩下有枯骨,背石平坐,接手膝上。鉤鏁,附苔络蔓,色白如雪。云,祖父已常见。(出《酉阳杂俎》)
zhèng shēng
郑生
sú chuán rén zhī sǐ, fán shù rì, dāng yǒu qín zì jiù zhōng ér chū zhě, yuē shā. dà hé zhōng, yǒu zhèng shēng zhě, cháng yú xiǎn chuān, yǔ jùn guān lüè yú yě. yǒu wǎng dé yī jù niǎo, sè cāng, gāo wǔ chǐ yú. zhǔ jiàng mìng jiě ér shì zhī, hū wú suǒ jiàn. shēng jīng, jí fǎng lǐ zhōng mín, xùn zhī, mín yǒu duì zhě yuē: lǐ zhōng yǒu rén sǐ, qiě shù rì. bo rén yán, jīn rì' shā' dāng qù. qí jiā cì ér shì zhī, yǒu jù niǎo sè cāng, zì jiù zhōng chū. jūn zhī suǒ huò, guǒ shì hū. tiān bǎo zhōng, jīng zhào yǐn cuī guāng yuǎn yīn yóu lüè, cháng yù yī yāo niǎo, shì yǔ cǐ tóng yě. chū xuān shì zhì
俗传人之死,凡数日,当有禽自柩中而出者,曰杀。大和中,有郑生者,常于韅川,与郡官略于野。有网得一巨鸟,色苍,高五尺余。主将命解而视之,忽无所见。生惊,即访里中民,讯之,民有对者曰:里中有人死,且数日。卜人言,今日'杀'当去。其家伺而视之,有巨鸟色苍,自柩中出。君之所获,果是乎。天宝中,京兆尹崔光远因游略,常遇一妖鸟,事与此同也。(出《宣室志》)
zhào shì zōng
赵士宗
huì chāng yuán nián, róng zhōu shuǐ zhǎng, fú mù sāi jiāng. cì shǐ zhào shì zōng zhào shuǐ jūn jiē mù duàn. gōng shǔ bēi xiǎo dì zhǎi, bù fù yòng, yīn bìng xiū kāi yuán sì. hòu yuè yú rì, yǒu yí rén, féng yī rén, rú hóu, zhe gù qīng yī, yì bù biàn hé zhì. yún: guān jiāng jūn qiǎn lái cǎi mù, bèi cǐ zhōu jiē qù, bù zhī wèi jì, yào xū míng nián què lái shōu. yí rén shuō yú zhōu rén. zhì èr nián qī yuè, tiān yù shǔ, hū bào shuǐ zhì. zhōu chéng lín jiāng zhěn shān, měi dà shuǐ, yóu qù zhōu wǔ shí yú zhàng. qí shí shuǐ gāo bǎi zhàng, piào èr shí yú rén. zhōu jī dì yǒu xiàn shí zhàng wài, dà shí rú sān jiān wū zhě, jī duī yú zhōu jī. shuǐ hēi ér xīng, zhì wǎn fāng tuì. zhī zhōu guān yú cáng qǐ jí lì, cái jí chuán tóu àn. xún yuè hòu, zhōu shuǐ fāng gàn. chú dà shí wài, gèng wú yī wù. wéi kāi yuán sì xuán zōng zhēn róng, qù jiù chù shí yú bù, zhuō lì shā shàng. qí tā tiě shí, yī wú yǒu zhě. chū yǒu yáng zá zǔ
会昌元年,戎州水涨,浮木塞江。刺史赵士宗召水军接木段。公署卑小地窄,不复用,因并修开元寺。后月余日,有夷人,逢一人,如猴,著故青衣,亦不辩何制。云:关将军遣来采木,被此州接去,不知为计,要须明年却来收。夷人说于州人。至二年七月,天欲曙,忽暴水至。州城临江枕山,每大水,犹去州五十余丈。其时水高百丈,漂二十余人。州基地有陷十丈外,大石如三间屋者,积堆于州基。水黑而腥,至晚方退。知州官虞藏玘及吏,才及船投岸。旬月后,州水方干。除大石外,更无一物。唯开元寺玄宗真容,去旧处十余步,卓立沙上。其他铁石,一无有者。(出《酉阳杂俎》)
cáo lǎng
曹朗
jìn shì cáo lǎng, wén zōng shí rèn sōng jiāng huá tíng lìng. zhì jiāng mǎn, yú wú jùn zhì yī zhái. yòu mǎi xiǎo qīng yī, míng yuē huā hóng yún. qí jià bā wàn, mào shén měi, qí jiā jiē lián zhī. zhì qiū shòu dài. lìng lǎng míng chāo běn wú lìng zì. lǎng xià yǒu nǎi zì. jiāng qí jiā rén rù wú jùn zhái. hòu bī dōng zhì, lǎng yuán xīn táng xiū lǐ wèi bì, táng nèi xī jiān, zhù tàn èr bǎi jīn. dōng jiān chuāng xià yǒu yī tà, xīn shè yīn xí, qí shàng yǒu xiū chē xì lú xí shí lǐng. dōng xíng, nán shà. xī láng zhī běi yī fáng, chōng kù. yī fáng jí huā hóng jí rǔ mǔ, yī jiān chōng chú. zhì chú qián yī rì, lǎng zǐ mèi nǎi qīn, jiē bàn diàn zhù zhī yòng. dāng zhōng jí jiān sān shēng xǔ yóu, páng duī tàn huǒ shí yú jīn. mèi zuò bǐng, jiā rén bìng zài zuǒ yòu, dú huā hóng bù zhì. lǎng qīn yì qí duò qǐn, suì zhào zhī zhì, yòu wú suǒ zhí zuò. lǎng nù, chī zhī, biàn yún tóu tòng. hū yǒu dà zhuān fēi xià, jǐ zhōng lǎng qīn. é yòu yī dà zhuān jī yóu dāng, yú shì jīng sàn. chú zhōng shí qì, luàn zài jiē xià. rì yǐ wǎn, jù rù xī shě, suì yí rù táng, bìng jiāng xiǎo ér. jí jiōng táng mén, zǐ mǔ xiāng yī ér zuò, hàn liú rú shuǐ, bù yù qí guài. lǎng qǔ tàn shù jīn rán huǒ, é yòu kōng zhōng hōng tà zhī shēng, huǒ yòu kōng zhōng shàng xià. hū jiàn dōng chuāng xià chuáng shàng, yǒu yī nǚ zǐ, kě nián shí sì wǔ. zuò liǎng jì, yī duǎn huáng rú kù, guì yú chuáng, shì xiào rén niǎn chá. lǎng zǒu qǐ qín zhī, rào wū bù jí. qūn xún, nì lú xí jī zhōng. lǎng yòu tà zhī, jiū rán yǒu shēng, suì shī suǒ zài. zuò yǐ zhì dàn, jī míng, fāng gǎn kāi mén. rǔ mǔ huā hóng shú qǐn yú xī shì. lǎng zhào yù zhī guān gù dào shì zuò fǎ. shù rì, yǒu rén cháng xū yuē: wú shì liáng yuàn kè méi gāo. qián yīn jié rì, qiú shí yú cǐ. jūn jiā bù zhī yún hé jiàn bǔ. lǎng jù chá jiǔ. yǐn zhī yǔ zuò. zuò yuán zuò qiú, jù míng chāo běn gǎi. gāo wèi lǎng wèi lǎng yuán zuò jìn wén, jù míng chāo běn gǎi. yuē: wú yuán hé chū, yóu shàng yuán wǎ guān gé. dì èr céng xī yú bì shàng, tí shī yī shǒu. lǎng kǔ qǐng, gāo yuē: fāng xīn shì wú cóng, xìng xiāng xī. tā rì dào jīn líng, kě zì lù zhī. zú xià zhī suì, fēi wú suǒ wéi. qí rén bù yuǎn, dàn wèn tā rén, dāng zì zhī. lǎng suì bái gù dào shì, shě zhī. lǐ zhōng yǒu nǚ wū zhū èr niáng, yòu zhào lìng zhàn. wū xī zhào jiā rén chū, wéi huā hóng tóu tòng wèi qǐ. wū qiáng hū zhī chū, zé yuē: hé gù rú cǐ? niáng zǐ bù zhī, rǔ hé bù yán. suì zhuāi qí bì, jìn zhǒu yǒu qīng mài cùn yú lóng qǐ. yuē: xián shèng zhái yú cǐ. fū rén hé gù jīng zhī? huā hóng bài, wéi chēng bù yóu jǐ. lǎng jù, jiǎn jià mài zhī. lì èr jiā, jiē rú cǐ. suì fàng zhī. wú suǒ róng shēn, cháng yú zhū sì rèn zhēn yǐ shí. hòu yǒu bāo shān dào shì shēn tú qiān líng guò, shuō huā hóng běn shì dòng tíng shān rén hù, gòng mǎi rén jiā yī nǚ, lìng shǒu dòng tíng shān miào. hòu wèi dòng tíng guān tà běi jìng èr bǎi yú bù, qí miào suì chú. rén hù mài yǔ cáo shí yòng, miào zhōng shān mèi wú suǒ yī, suì yǔ qí lèi cháo yú qí bì. dōng wú rén jǐn zhī qí shì. chū gān quān zi
进士曹朗,文宗时任松江华亭令。秩将满,于吴郡置一宅。又买小青衣,名曰花红云。其价八万,貌甚美,其家皆怜之。至秋受代。令朗(明抄本无令字。朗下有乃字。)将其家人入吴郡宅。后逼冬至,朗缘新堂修理未毕,堂内西间,贮炭二百斤。东间窗下有一榻,新设茵席,其上有修车细芦席十领。东行,南厦。西廊之北一房,充库。一房即花红及乳母,一间充厨。至除前一日,朗姊妹乃亲,皆办奠祝之用。铛中及煎三升许油,旁堆炭火十余斤。妹作饼,家人并在左右,独花红不至。朗亲意其惰寝,遂召之至,又无所执作。朗怒,笞之,便云头痛。忽有大砖飞下,几中朗亲。俄又一大砖击油铛,于是惊散。厨中食器,乱在阶下。日已晚,俱入西舍,遂移入堂,并将小儿。及扃堂门,子母相依而坐,汗流如水,不谕其怪。朗取炭数斤燃火,俄又空中轰榻之声,火又空中上下。忽见东窗下床上,有一女子,可年十四五。作两髻,衣短黄襦裤,跪于床,似效人碾茶。朗走起擒之,绕屋不及。逡巡,匿芦席积中。朗又踏之,啾然有声,遂失所在。坐以至旦,鸡鸣,方敢开门。乳母花红熟寝于西室。朗召玉芝观顾道士作法。数日,有人长吁曰:吾是梁苑客枚皋。前因节日,求食于此。君家不知云何见捕。朗具茶酒。引之与坐。(坐原作求,据明抄本改。)皋谓朗(谓朗原作近文,据明抄本改。)曰:吾元和初,游上元瓦棺阁。第二层西隅壁上,题诗一首。朗苦请,皋曰:方心事无悰,幸相悉。他日到金陵,可自录之。足下之祟,非吾所为。其人不远,但问他人,当自知。朗遂白顾道士,舍之。里中有女巫朱二娘,又召令占。巫悉召家人出,唯花红头痛未起。巫强呼之出,责曰:何故如此?娘子不知,汝何不言。遂拽其臂,近肘有青脉寸余隆起。曰:贤圣宅于此。夫人何故惊之?花红拜,唯称不由己。朗惧,减价卖之。历二家,皆如此。遂放之。无所容身,常于诸寺纫针以食。后有包山道士申屠千龄过,说花红本是洞庭山人户,共买人家一女,令守洞庭山庙。后为洞庭观拓北境二百余步,其庙遂除。人户卖与曹时用,庙中山魅无所依,遂与其类巢于其臂。东吴人尽知其事。(出《乾鐉子》)
zǐ ér
秄儿
péng chéng liú lá fū, huì chāng zhōng, jìn shì shàng dì. dà zhōng nián, shòu hù xiàn wèi zú. qī wáng shì, guī qí jiā, jū luò yáng dūn huà lǐ dì, lǐ táng zhī hòu yuàn. xián tōng dīng hài suì, yè jù zhū zǐ zhí cáng gōu, shí jiān bǐng. chú zài xī xiāng. xiǎo tóng zǐ ér, chí qì xià shí. shí yuè huì yún cǎn, zhǐ zhǎng mò fēn. zǐ ér zhě, hū shī shēng pū dì ér jué. bǐng jù shì zhī, zé tǐ lěng miàn hēi, kǒu bí liú xiě yǐ. zhuó fā zhì zhǐ, shǎo qǐng ér sū. fù lìng shù fū shù yūn huǒ xún láng zhī běi. yú cāng hòu dé suǒ chí qì. cāng xī zé dà cè. cè shàng dé yī jiān bǐng, hùn zhōng fù yǒu yī bǐng yān. chū sān shuǐ xiǎo dú
彭城刘剌夫,会昌中,进士上第。大中年,授鄠县尉卒。妻王氏,归其家,居洛阳敦化里第,礼堂之后院。咸通丁亥岁,夜聚诸子侄藏鉤,食煎饼。厨在西厢。小童秄儿,持器下食。时月晦云惨,指掌莫分。秄儿者,忽失声仆地而绝。秉炬视之,则体冷面黑,口鼻流血矣。擢发炙指,少顷而苏。复令数夫束缊火循廊之北。于仓后得所持器。仓西则大厕。厕上得一煎饼,溷中复有一饼焉。(出《三水小牍》)
lǐ yuē
李约
xián tōng dīng hài suì, lǒng xī lǐ yí yù wèi bīn zhōu cóng shì. yǒu pū yuē lǐ yuē, nǎi yí yù dēng dì shí suǒ shǐ yě. yuàn jié shàn xíng, gù cháng lìng yóu shū rù jīng. qí nián qiū qī yuè, lǐ yuē zì jīng hái bīn, zǎo xíng shù fāng, gǔ shǐ jué. juàn qì gǔ huái xià. shí yuè yìng lín miǎo, yú guāng shàng míng. yǒu yī fù pó rán, yǔ ér yè zhàng, yì lái tóng zhǐ. jì zuò ér shēn yín bù jué. liáng jiǔ wèi yuē yuē: lǎo fū yù zhì xián yáng, zé pán shān bù néng liáng xíng. ruò yǒu yì xīn, néng fù wǒ hū? yuē nù bù yīng, fù qǐng zhī bù yǐ. yuē nǎi wèi yuē: kě dēng bèi. fù xīn rán ér dēng. yuē zhī qí guǐ guài yě, yīn yǐ suǒ de míng chāo běn dé zuò chí. gē shū bàng, zì hòu shù zhī ér qū. shí jí kāi yuǎn mén, dōng fāng míng yǐ. fù shù qǐng xià, yuē wèi yuē: hé xiāng wǔ ér jiàn dēng? hé xiāng dàn ér yù shě? shù zhī yù jí. fù yán yǔ wú cì, qiú āi qǐng mìng. yuē bù dá. hū jué bèi qīng, yǒu wù zhuì dì. shì zhī, nǎi bài jiù bǎn yě, fù yǐ huà qù. zhì yú lǐ yuán xià, hòu yì wú jiù. chū sān shuǐ xiǎo dú
咸通丁亥岁,陇西李夷遇为邠州从事。有仆曰李约,乃夷遇登第时所使也。愿捷善行,故常令邮书入京。其年秋七月,李约自京还邠,早行数坊,鼓始绝。倦憩古槐下。时月映林杪,余光尚明。有一父皤然,伛而曳杖,亦来同止。既坐而呻吟不绝。良久谓约曰:老夫欲至咸阳,则蹒跚不能良行。若有义心,能负我乎?约怒不应,父请之不已。约乃谓曰:可登背。父欣然而登。约知其鬼怪也,阴以所得(明抄本得作持。)哥舒棒,自后束之而趋。时及开远门,东方明矣。父数请下,约谓曰:何相侮而见登?何相惮而欲舍?束之愈急。父言语无次,求哀请命。约不答。忽觉背轻,有物坠地。视之,乃败柩板也,父已化去。掷于里垣下,后亦无咎。(出《三水小牍》)
zhāng zhěn
张缜
chǔ shì zhāng zhěn, duō néng shàn qín. qí qī zǎo wáng yú jiāng líng, nà qiè shén lì. wèi xún rì, zhǔ páo xiǎo qīng yī yú zào xià de yī tóng rén, zhǎng kě yī cùn, sè rú huǒ. xū yú jiàn dà, zhǎng zhàng yú, xíng zhuàng jí yì. zǒu rù zhěn shì, qǔ qí qiè shí zhī, máo fà jiē jǐn. shí qì jiàn xiǎo, fù rú jiù xíng, rù zào xià ér shī. chū wén qí lù
处士张缜,多能善琴。其妻早亡于江陵,纳妾甚丽。未旬日,主庖小青衣于灶下得一铜人,长可一寸,色如火。须臾渐大,长丈余,形状极异。走入缜室,取其妾食之,毛发皆尽。食讫渐小,复如旧形,入灶下而失。(出《闻奇录》)
mǎ jǔ
马 举
mǎ jǔ, cháng wèi shān nán bù zòu guān. jiān dào rù shǔ, shí bīng hòu pì lù, jué wú rén yān. yè zhì yī guǎn, wén dōng láng xià yǒu rén yǔ shēng, yīn wǎng gào zhī. yǒu yīng zhě yún:" zhōng táng yǒu chuáng, zì wǎng sù qù." jǔ zhì zhōng táng, wéi yǒu tǔ tà. qiú huǒ, dá yún, wú huǒ. qiú xí, gé wū zhì chū yī xí, kě zhòng shí yú jīn. jǔ yì zhuàng shì, shū bù jiè yì. zhōng yè, yǒu yī wù rú hóu, shēng tà ér lái. jǔ yǐ tiě chuí jí jī zhī, jiào hū ér zǒu. jí míng gào bié, qí rén nù qù. gèng yún:" yè lái jiàn yī dú chǔ, lìng ér zi wǎng bàn, dǎ dé jǐ sǐ." jǔ tuī qí mén, bù kě kāi. zì xì kuī zhī, jī rǎng ér yǐ. jǔ hòu wèi tài yuán dà jiàng, guān zhì huái nán jié dù shǐ. chū jī shén lù
马举,常为山南步奏官。间道入蜀,时兵后僻路,绝无人烟。夜至一馆,闻东廊下有人语声,因往告之。有应者云:“中堂有床,自往宿去。”举至中堂,唯有土榻。求火,答云,无火。求席,隔屋掷出一席,可重十余斤。举亦壮士,殊不介意。中夜,有一物如猴,升榻而来。举以铁椎急击之,叫呼而走。及明告别,其人怒去。更云:“夜来见伊独处,令儿子往伴,打得几死。”举推其门,不可开。自隙窥之,积壤而已。举后为太原大将,官至淮南节度使。(出《稽神录》)
wéi chēn
韦琛
zhāo yì cóng shì wéi chēn, yòu nián shí, shàng zài xué yuàn. dōng jié yè, pěng shū yǐ guī. jí qǐn táng, jué wú rén, dú chú zhōng yǒu gōu huǒ pēng yóu zhī suǒ. yīn kuī zhī, zé dāng zhǎng shù chǐ, jiǔ ér fù dī, rú shì zhě sān sì. chēn dà kǒng, bēn chū yú mén, fāng jiàn qí jiā. xī yú wài qǐn, yíng xiǎng diàn zhī suǒ yǐ. chēn shén sè cǎn lì, qiě gào zhī gù. jiā rén xián chì zhī, yǐ wéi zhì zǐ wàng yǔ yě. é qǐng, chú zhōng yǒu zhǔ páo qīng yī, jiù dāng zuò shí. réng yìng xiǎo ér yú huái bào jiān. ér yǒng shēn suǒ bǔ, yīn wù zhuì dāng zhōng. fèi yóu yǒng yì, qīng yī dà jiào. huǒ yǐ jí wū, cháng yòu bēn jiù. huò wò yǐ shuǐ, yàn zé zhuǎn chì, gài gāo shuǐ xiàng jī yě. nǎi zá zhì wèng àng yīn tǎn zhī lèi, jiǔ zhī fāng miè. huǒ miè, ér yǐ jiāo yǐ. hé shì jīng bù, wèi zhī bà jié. qīng yī yì yǐ cǐ fā jì ér sǐ. chū táng quē shǐ
昭义从事韦琛,幼年时,尚在学院。冬节夜,捧书以归。及寝堂,绝无人,独厨中有篝火烹油之所。因窥之,则铛长数尺,久而复低,如是者三四。琛大恐,奔出于门,方见其家。悉于外寝,营享奠之所矣。琛神色惨栗,且告之故。家人咸叱之,以为稚子妄语也。俄顷,厨中有主庖青衣,就铛作食。仍映小儿于怀抱间。儿踊身索哺,因误坠铛中。沸油涌溢,青衣大叫。火已及屋,长幼奔救。或沃以水,焰则转炽,盖膏水相激也。乃杂掷瓮盎茵毯之类,久之方灭。火灭,儿已焦矣。阖室惊怖,为之罢节。青衣亦以此发悸而死。(出《唐阙史》)
zhāng móu sūn
张谋孙
guǎng zhōu fù shǐ zhāng móu sūn, suī chū yú dá qì, yǒu kǒu biàn, shàn xīn jì, lèi wèi wáng fǔ cān zuǒ. xián tōng chū. cóng jiāo guǎng pì, suì wèi yuán liáo. xìng tān chǐ, jù liǎn bù juàn. nán hǎi duō qí huò, ruò xī xiàng zhū bèi zhī lèi, bù kě shèng jì. jí fǔ bà běi guī, zhǐ yú rǔ fén. yú jùn xī sān shí lǐ, yù yáng yì nán, rǔ shuǐ zhī shàng, gòu bié yè, qióng jí huá chǎng. cháng záo yī chí, yù běi yǐn guān qú shuǐ zhǎng zhī. huò yuē: cǐ chù jīn nián tài suì suǒ zài yě. móu sūn jiè yì fū yuē: jué dé tài suì zé zhǐ. míng rì jí quán, huò yī tǔ náng. pò zhī, zhōng yǒu wù shēng yú, sè bái, rú sù lì, hū tiào yuè sì sàn ér yǐn. móu sūn suì zhōng bào bìng, xìn sù ér sǐ. yuán quē chū chù, míng chāo běn zuò chū sān shuǐ xiǎo dú
广州副使张谋孙,虽出于阘葺,有口辩,善心计,累为王府参佐。咸通初。从交广辟,遂为元寮。性贪侈,聚敛不倦。南海多奇货,若犀象珠贝之类,不可胜计。及府罢北归,止于汝坟。于郡西三十里,郁阳驿南,汝水之上,构别业,穷极华敞。常凿一池,欲北引官渠水涨之。或曰:此处今年太岁所在也。谋孙诫役夫曰:掘得太岁则止。明日及泉,获一土囊。破之,中有物升余,色白,如粟粒,忽跳跃四散而隐。谋孙遂中暴病,信宿而死。(原阙出处,明抄本作出《三水小牍》)
lǐ huáng
李黄
qú zhōu cì shǐ lǐ huáng, xià rì qì yú xiǎo tīng. jiàn shǔ xué zhōng yǒu yī rén, zhǎng shù cùn, zhí huì, sǎo xué qián ér rù. yǒu èr rén, yì zhǎng sān èr cùn, yú yī huò, tiān shuǐ cuàn xīn. xū yú, huò qián yǒu yī yè chā, zhí tiě chā, chā yī rén. pī zǐ páo, zhí xiàng hù, zhǎng sān èr cùn, xíng sè zhuàng mào, nǎi lǐ yě. huáng suī jù ér bù gǎn jīng zhī. nǎi duō huáng tuō yī, rù huò zhōng, xū yú ér chū. huáng yī fú ér rù xué zhōng. yòu jiàn yī fù rén chū huǒ zhōng, nǎi huáng zhī shuāng fù, yù yuè zhōu jiǔ yǐ. zhǔ huò zhě yì huáng dì rù huò zhōng, xū yú, yòu chū. dì fú yī yì rù xué zhōng. zhǔ huò zhě yì rù. yòu èr rén yú huò rù. ér yōng huì zhě yòu sǎo qù qí huī jǐn. shù rì rú cǐ. huáng dà yōu. qiǎn fǎng qí dì. yì wú yàng. shù nián fāng zú. huáng shí yú nián fāng zú. chū wén qí lù
渠州刺史李黄,夏日憩于小厅。见鼠穴中有一人,长数寸,执篲,扫穴前而入。有二人,亦长三二寸,舁一镬,添水爨薪。须臾,镬前有一夜叉,执铁杈,叉一人。披紫袍,执象笏,长三二寸,形色状貌,乃李也。黄虽惧而不敢惊之。乃咄黄脱衣,入镬中,须臾而出。黄衣服而入穴中。又见一妇人出火中,乃黄之孀妇,寓岳州久矣。主镬者挹黄娣入镬中,须臾,又出。娣服衣亦入穴中。主镬者亦入。又二人舁镬入。而拥篲者又扫去其灰尽。数日如此。黄大忧。遣访其娣。亦无恙。数年方卒。黄十余年方卒。(出《闻奇录》)
sòng xún
宋洵
jìn shì sòng xún, xià dì nán guī. xiōng bō, wèi jīn zhōu shí quán lìng. xún yǐ xiàn yì xuān zá, yú xiàn dōng shù lǐ qì yī shān jū. wèi bì, yì zhě wén shān shí zhōng yǒu fù rén yǔ yún: sòng sān láng lái yǐ! jí xún jū zhī, yīn yuè yè, yú shū táng cè xǐ bù. yòu zì wén shí zhōng yún: sòng sān láng lái yǐ! zhù bù tīng zhī, shí mén hū kāi. jiàn fù rén shù bèi, zài bài xiào yuē: qǐng sān láng rù lái. xún yù zǒu, wéi shù bèi suǒ qín. rù qí shì, shí mén suì bì. pū fū jí gào bō. chuān shí qiú zhī, zhōng bù néng dé. chū wén qí lù
进士宋洵,下第南归。兄波,为金州石泉令。洵以县邑喧杂,于县东数里葺一山居。未毕,役者闻山石中有妇人语云:宋三郎来矣!及洵居之,因月夜,于书堂侧屣步。又自闻石中云:宋三郎来矣!驻步听之,石门忽开。见妇人数辈,再拜笑曰:请三郎入来。洵欲走,为数辈所擒。入其室,石门遂闭。仆夫急告波。穿石求之,终不能得。(出《闻奇录》)
zhāng shì zi
张氏子
táng wén dé zhōng, jīng guān zhāng, wàng qí míng, yù sū tái. zǐ dì shào nián, shí wǎng wén rén lù píng shì yuàn wǎng lái, wèi yī měi rén suǒ yuè. lái wǎng duō shí, xīn yí zhī, xún bìng jí. yù kāi yuán guān dào shì wú shǒu yuán, yún, yǒu bù xiáng zhī qì. shòu yī yǐ fú, guǒ yī méng qì bì zǐ, bèi shū hóng yīng zì. zài kōng shě zhù xué zhōng. yīn fén zhī, qí yāo nǎi jué. wén yú liú shān fǔ. chū běi mèng suǒ yán
唐文德中,京官张,忘其名,寓苏台。子弟少年,时往文人陆评事院往来,为一美人所悦。来往多时,心疑之,寻病瘠。遇开元观道士吴守元,云,有不祥之气。授一以符,果一盟器婢子,背书红英字。在空舍柱穴中。因焚之,其妖乃绝。闻于刘山甫。(出《北梦琐言》)
sēng shí péng
僧十朋
liú jiàn fēng kòu yù zhāng, sēng shí péng, yǔ qí tú bēn fēn níng, sù chéng xīn sēng yuàn. chū yè, jiàn chuāng wài yǒu guāng. shì zhī, jiàn tuán huǒ, gāo guǎng shù chǐ. zhōng yǒu jīn chē zi, yǔ huǒ jù xíng. ǒu yà yǒu shēng. shí péng shǐ jù. qí zhǔ rén yún: jiàn zhī shù nián yǐ. měi yè, bì chū yú sēng táng xī běi yú dì zhōng, rào táng shù zhōu, fù méi yú cǐ. yǐ qí bù wéi huò fú, gù wú jué shì zhī zhě. chū jī shén lù
刘建封寇豫章,僧十朋,与其徒奔分宁,宿澄心僧院。初夜,见窗外有光。视之,见团火,高广数尺。中有金车子,与火俱行。呕轧有声。十朋始惧。其主人云:见之数年矣。每夜,必出于僧堂西北隅地中,绕堂数周,复没于此。以其不为祸福,故无掘视之者。(出《稽神录》)
yí chūn rén
宜春人
tiān yòu chū, yǒu rén yóu yí chūn, zhǐ kōng zhái zhōng. bīng gé zhī hòu, jǐng yì wú méi. táng xī zhì liáng shàng, yǒu xiǎo chuāng, chuāng wài xì huāng shù shí mǔ. rì mù, chuāng wài yǒu yī wù, zhèng fāng, zì xià ér shàng. qǐng zhī, quán bì qí chuāng. qí rén yǐn gōng shè zhī, yīng xián ér luò. shí yǐ xī, bù néng jí shì. míng dàn xún zhī, xī bǎi yú bù, yǒu fāng shān bǎn, dài yī shǐ, jí zuó suǒ shè yě. chū jī shén lù
天祐初,有人游宜春,止空宅中。兵革之后,井邑芜没。堂西至梁上,有小窗,窗外隙荒数十亩。日暮,窗外有一物,正方,自下而上。顷之,全蔽其窗。其人引弓射之,应弦而落。时已夕,不能即视。明旦寻之,西百余步,有方杉板,带一矢,即昨所射也。(出《稽神录》)
zhū cóng běn
朱从本
lǐ yù wèi xuān zhōu jié dù shǐ, jūn zhèng wěi dà jiàng zhū cóng běn. běn jiā jiù zhōng chù hóu. yǔ rén yè qǐ mò mǎ, jiàn yī wù rú lǘ, hēi ér máo, shǒu zú jiē rú rén. jù dì ér shí cǐ hóu, jiàn rén nǎi qù, hóu yǐ shí qí bàn. míng nián, yù zú zhū. xuān chéng gù lǎo yún. jùn zhōng cháng yǒu cǐ guài. měi jūn chéng yǒu biàn. cǐ wù zhé chū. chū zé mǎn chéng jiē chòu. tián yūn jiāng bài, chū yú jiē zhōng. xún yè zhě jiàn zhī, bù gǎn bī. xún yuè huò jí. chū jī shén lù
李遇为宣州节度使,军政委大将朱从本。本家厩中畜猴。圉人夜起秣马,见一物如驴,黑而毛,手足皆如人。据地而食此猴,见人乃去,猴已食其半。明年,遇族诛。宣城故老云。郡中常有此怪。每军城有变。此物辄出。出则满城皆臭。田頵将败,出于街中。巡夜者见之,不敢逼。旬月祸及。(出《稽神录》)
zhōu běn
周本
xìn zhōu cì shǐ zhōu běn rù jìn yáng dōu, shě yú dǐ dì. yù sī huì rì, dú sù wài zhāi, zhāng dēng ér mèi. wèi shú, wén shì zhōng yǒu shēng huà rán. shì zhī, jiàn huǒ lú rǎn rǎn ér shēng, zhí fù yú wū, liáng jiǔ nǎi xià, fēi huī bó rán. míng rì, mǎn shì fú āi fù wù, yì wú tā guài. chū jī shén lù
信州刺史周本入觐扬都,舍于邸第。遇私讳日,独宿外斋,张灯而寐。未熟,闻室中有声划然。视之,见火炉冉冉而升,直傅于屋,良久乃下,飞灰勃然。明日,满室浮埃覆物,亦无他怪。(出《稽神录》)
wáng zōng xìn
王宗信
táng mò, shǔ rén gōng qí hái, zhì yú bái shí zhèn, pí jiàng wáng zōng xìn zhǐ pǔ ān chán yuàn sēng fáng. shí yán dōng, fáng zhōng yǒu dà chán lú, chì tàn shén shèng. xìn yōng jì nǚ shí yú rén, gè jù sēng chuáng qǐn xī. xìn hū jiàn yī jī fēi rù lú zhōng, wǎn zhuǎn yú chì tàn zhī shàng. zōng xìn máng jù jiù zhī. jí lí huǒ, yī fú bìng bù jiāo zhuó. yòu yī jī fēi rù rú qián, yòu jiù zhī. qǐng zhī, zhū jì huò chū huò rù, gè mí mèn shī yīn. yǒu qīn lì gé yì qiáng, gào dōu zhāo tǎo shǐ wáng zōng chóu. zōng chóu zhì, zé xú rù, yī yī tí bì ér chū. shì zhī, yī jū xiān háo bù huǐ, huǐ yuán zuò jiǎ, jù míng chāo běn gǎi. dàn jīng jì bù mèi. xùn zhī, yún, bèi hú sēng tí rù huǒ zhōng, suǒ jiàn jiē tóng. zōng xìn dà nù, xī suǒ zhū sēng lì yú qián, lìng jì shí zhī. yǒu zhōu hé shàng zhě, shēn cháng mào hú. jiē yuē, shì cǐ yě. zōng xìn suì biān zhī shù bǎi, yún yǒu huàn shù. cǐ sēng nǎi yī cūn fū, xīn luò fà, yī wú suǒ jiě. yòu fù shǒu zú, yù qǔ chì tàn ruò zhī. zōng chóu zhī qí qū, suì jiě zhī shǐ yì. qì bù zhī hé yāo guài. chū wáng shì jiàn wén
唐末,蜀人攻岐还,至于白石镇,裨将王宗信止普安禅院僧房。时严冬,房中有大禅炉,炽炭甚盛。信拥妓女十余人,各据僧床寝息。信忽见一姬飞入炉中,宛转于炽炭之上。宗信忙遽救之。及离火,衣服并不焦灼。又一姬飞入如前,又救之。顷之,诸妓或出或入,各迷闷失音。有亲吏隔驿墙,告都招讨使王宗俦。宗俦至,则徐入,一一提臂而出。视之,衣裾纤毫不毁,(毁原作假,据明抄本改。)但惊悸不寐。讯之,云,被胡僧提入火中,所见皆同。宗信大怒,悉索诸僧立于前,令妓识之。有周和尚者,身长貌胡。皆曰,是此也。宗信遂鞭之数百,云有幻术。此僧乃一村夫,新落发,一无所解。又缚手足,欲取炽炭爇之。宗俦知其屈,遂解之使逸。讫不知何妖怪。(出《王氏见闻》)
xuē lǎo fēng
薛老峰
fú zhōu chéng zhōng yǒu niǎo shí shān, shān yǒu fēng, dà záo sān zì, yuē xuē lǎo fēng. guǐ mǎo suì, yī xī fēng yǔ, wén shān shàng rú shù qiān rén xuān zào zhī shēng. jí dàn, zé xuē lǎo fēng dào lì, fēng zì fǎn xiàng shàng. chéng zhōng shí bēi, jiē zì zhuàn cè. qí nián mǐn wáng. chū jī shén lù
福州城中有鸟石山,山有峰,大凿三字,曰薛老峰。癸卯岁,一夕风雨,闻山上如数千人喧噪之声。及旦,则薛老峰倒立,峰字反向上。城中石碑,皆自转侧。其年闽亡。(出《稽神录》)
ōu yáng càn
欧阳璨
sān chuán ōu yáng càn, zhù xú zhōu nán wǔ shí lǐ. yǒu gù dào chéng, báo wǎn fāng huí. bù yī èr lǐ, yǐ hūn míng yǐ. shì xī yīn huì. yuē xíng sān shí lǐ, zé xià yǔ dà shù, léi diàn zhèn fā. lù zhī bàn, yǒu shān lín jiā dào, mì lín suì gǔ, ér duō zhì shòu. shēng bù jù bù yǐ. jì dá shān lù, liǎng shì mí shèng. é jiàn jù wù chū yú miàn qián, cái shí yú bù. zhǎng zhàng yú, sè zhèng bái, yì bù biàn shǒu zú zhī zhuàng, dàn dǎo qián ér xíng. shēng kǒng jì yóu jí, kǒu cháng fěng dà bēi shén zhòu, yù lǎng fěng zhī, kǒu yǐ jìn yǐ, suì xīn cún niàn zhī, sān shù biàn zé néng yán yǐ. sòng zhī bù chuò, é shī qí yāo. qù jiā jiàn jìn, yǔ yì shāo zhǐ. zì ěr, hūn míng zé bù gǎn chū tíng hù zhī jiān yǐ. chū yù táng xián huà
三传欧阳璨,住徐州南五十里。有故到城,薄晚方回。不一二里,已昏瞑矣。是夕阴晦。约行三十里,则夏雨大澍,雷电震发。路之半,有山林夹道,密林邃谷,而多鸷兽。生怖惧不已。既达山路,两势弥盛。俄见巨物出于面前,裁十余步。长丈余,色正白,亦不辨首足之状,但导前而行。生恐悸尤极,口常讽大悲神咒,欲朗讽之,口已噤矣,遂心存念之,三数遍则能言矣。诵之不辍,俄失其妖。去家渐近,雨亦稍止。自尔,昏暝则不敢出庭户之间矣。(出《玉堂闲话》)