wáng yì lǎo zhāng hóng ràng kòu yōng hū yán jì ān fèng chéng shū biàn xiāng yáng xuǎn rén zǔ jià
王裔老 张弘让 寇鄘 呼延冀 安凤 成叔弁 襄阳选人 祖价
wáng yì lǎo
王裔老
huá zhōu xià guī xiàn dōng nán sān shí yú lǐ, yuē yán nián lǐ, lǐ xī nán yǒu gù lán rě, ér wú sēng jū. táng yuán hé bā nián, hàn lín xué shì bái jū yì dīng mǔ yōu, tuì jū xià guī xiàn. qī yuè, qí cóng zǔ xiōng yuē hào, zì huá zhōu lái fǎng jū yì, tú chū yú lán rě qián. jí mén, jiàn fù nǚ shí xǔ rén, yī huáng líng yī, shào zhǎng zá zuò, huì yǔ yú fú wū xià, shēng wén yú mén. hào rè xíng fāng kě, jiāng jiù qì, qiě qiú yǐn. wàng qí cóng zhě xiāo shì qīng wèi zhì, yīn xià mǎ, xì jiāng yú mén zhù. jǔ shǒu, hū bú jiàn, zì yì qí tuì cáng yú chuāng tà zhī jiān. cóng zhī bú jiàn, yòu yì qí tuì cáng yú wū bì zhī hòu. cóng zhī, yòu bú jiàn. zhōu shì qí sì páng, zé dǔ qiáng huán rán wú xì quē. fù shì qí jù tán zhī suǒ, chén āi mì rán, wú zú jī. yóu shì zhī zhī zì yuán kòng quē, jù míng chāo běn bǔ. qí fēi rén, jì rán dà yì zhī. shàng mǎ jí qū, lái gào jū yì. qiě wén qí suǒ yán, yún yún shén duō, bù néng dān jì. dà dǐ duō yún wáng yì lǎo rú cǐ, guān qí cí yì, ruò xiāng yǔ shù qí guò zhě. jué suǒ qù jū yì shě bā jiǔ lǐ, yīn tóng wǎng fǎng yān. qí dì guǒ yǒu wáng yì zhě, jí qí lǐ rén yě. fāng xǐ jū yú lán rě zhī dōng běi bǎi yú bù, qì qiáng wū, zhù chǎng yì shù jǐn bì, míng rì ér rù. jì rù. bù jiā xún ér yì sǐ, bù yuè yuè ér qī sǐ, bù yú shí ér yì zhī èr zi èr fù jí yī sūn yì sǐ. zhǐ yú yī zi, yuē míng jìn, dà kǒng jù, bù zhī suǒ wéi. yì xīn jū bù xiáng, nǎi sā wū bá shù. yè xǐ qù, suì miǎn. chū bái jū yì jí
华州下邽县东南三十余里,曰延年里,里西南有故兰若,而无僧居。唐元和八年,翰林学士白居易丁母忧,退居下邽县。七月,其从祖兄曰皞,自华州来访居易,途出于兰若前。及门,见妇女十许人,衣黄绫衣,少长杂坐,会语于佛屋下,声闻于门。皞热行方渴,将就憩,且求饮。望其从者萧士清未至,因下马,系缰于门柱。举首,忽不见,自意其退藏于窗闼之间。从之不见,又意其退藏于屋壁之后。从之,又不见。周视其四旁,则堵墙环然无隙缺。复视其聚谈之所,尘埃幂然,无足迹。由是知(知字原空缺,据明抄本补。)其非人,悸然大异之。上马急驱,来告居易。且闻其所言,云云甚多,不能殚记。大抵多云王裔老如此,观其词意,若相与数其过者。厥所去居易舍八九里,因同往访焉。其地果有王裔者,即其里人也。方徙居於兰若之东北百余步,葺墙屋,筑场艺树仅毕,明日而入。既入。不浃旬而裔死,不越月而妻死,不逾时而裔之二子二妇及一孙亦死。止余一子,曰明进,大恐惧,不知所为。意新居不祥,乃撒屋拔树。夜徙去,遂免。(出《白居易集》)
zhāng hóng ràng
张弘让
yuán hé shí èr nián, shòu zhōu xiǎo jiàng zhāng hóng ràng, qǔ bīng mǎ shǐ wáng xiān nǚ. huái xī yòng bīng fāng jí, líng hú tōng wèi cì shǐ. hóng ràng qī zhòng jí lěi yuè, měi sī shí, hóng ràng yǔ jù. hòu bù shí, rú cǐ zì xià jí qiū, zhà jìn zhà tuì, hóng ràng xīn zhōng bù dài. dōng shí yuè, qí qī hū sī tāng bǐng, hóng ràng yǔ jù zhī. gōng wèi jìng, yù jūn zhōng gěi dōng yī, hóng ràng suì qǐng tóng zhì wáng shì zhēng qī wèi zhuàn. hóng ràng nǎi qù. shì zhēng qī zhuàn shú, jiù chuáng yù jìn, hū rán hóng ràng qī zì é bí zhōng fēn bàn, yī shǒu yī gǔ zài chuáng, liú xiě yīn xí. shì zhēng qī jīng hū, gào yíng zhōng. jūn rén qī zhū lín lái, gòng guān zhī, jìng wèn mò zhī qí yóu. é ér lì bào tōng, shǐ rén jiǎn shì. qí rì yòu fēi hūn míng, èr fù sù wú xián yuàn, suì wèi lì suǒ lù. hóng ràng bēn guī, jí sàng suǒ, hū wén kōng zhōng fù bēi qì yún: mǒu bèi dà jiā huàn jiāng kàn ér qù. fán jūn duō shí, mǒu bù dé yǐ, jūn zhōng bú jiàn qì. dà jiā suǒ jūn kěn qiú ěr. xiān shì hóng ràng yíng jū hòu xiǎo pǔ zhōng, yǒu yī lǐ shù, fù yún: jūn jīn sù wèi mǒu zào sì fēn shí, zhì lǐ shù xià. jūn zé xiàng shù xià āi qí, mǒu bì děi zài lǚ rén shì yě. hóng ràng yī qí yán, chén zhuàn, kěn qí bài zhī. hū wén kōng zhōng yún: hái rǔ xīn fù. biàn wén wáng shì yún: jiē wǒ yǐ lì. hóng ràng rú qí yán jiē zhī, é jué hè rán bàn shī báo xià, hóng ràng bào zhī. jù wén wáng shì yún: sù hé chuáng shàng bàn shī. bǐ hóng ràng quán qū chí bàn shī dào chuáng, wáng shì shēng shēng yún: kān qí pōu chù, wú suǒ cēn cī. hóng ràng jìn lì yǔ hé zhī, lìng děng qí jiù. wáng shì yún: fù zhī yǐ qīn, wú wǒ wèn sān rì. hóng ràng rú qí jiào. sān rì hòu, wén shēn yín, nǎi yún: sī shǎo zhān zhōu. hóng ràng yǐ yǐn guàn qí hóu, jǐn yī bēi. yòu yún: jù wú xiāng wèn. qī rì zé mǐn rú jiù, dàn zì xiàng jí jí chè kāo, yǒu hén rú dāo shāng. qián é jí bí, guàn xiōng fù yì rán. yī nián, píng fù rú gù. shēng shù zi. cǐ gù yǒu páng zi sù qīn jiàn qí shì. chū gān quān zi
元和十二年,寿州小将张弘让,娶兵马使王暹女。淮西用兵方急,令狐通为刺史。弘让妻重疾累月,每思食,弘让与具。后不食,如此自夏及秋,乍进乍退,弘让心终不怠。冬十月,其妻忽思汤饼,弘让与具之。工未竟,遇军中给冬衣,弘让遂请同志王士征妻为馔。弘让乃去。士征妻馔熟,就床欲进,忽然弘让妻自额鼻中分半,一手一股在床,流血殷席。士征妻惊呼,告营中。军人妻诸邻来,共观之,竞问莫知其由。俄而吏报通,使人检视。其日又非昏暝,二妇素无嫌怨,遂为吏所录。弘让奔归,及丧所,忽闻空中妇悲泣云:某被大家唤将看儿去。烦君多时,某不得已,君终不见弃。大家索君恳求耳。先是弘让营居后小圃中,有一李树,妇云:君今速为某造四分食,置李树下。君则向树下哀祈,某必得再履人世也。弘让依其言,陈馔,恳祈拜之。忽闻空中云:还汝新妇。便闻王氏云:接我以力。弘让如其言接之,俄觉赫然半尸薄下,弘让抱之。遽闻王氏云:速合床上半尸。比弘让拳曲持半尸到床,王氏声声云:勘其剖处,无所参差。弘让尽力与合之,令等其旧。王氏云:覆之以衾,无我问三日。弘让如其教。三日后,闻呻吟,乃云:思少饘粥。弘让以饮灌其喉,尽一杯。又云:具无相问。七日则泯如旧,但自项及脊彻尻,有痕如刀伤。前额及鼻,贯胸腹亦然。一年,平复如故。生数子。此故友庞子肃亲见其事。(出《乾鐉子》)
kòu yōng
寇鄘
yuán hé shí èr nián, shàng dōu yǒng píng lǐ xī nán yú, yǒu yī xiǎo zhái, xuán bǎng yún: dàn yǒu rén gǎn jū, jí chuán yuán qì fèng zèng, jí fèng qí chū jià. dà lì nián, ān tài qīng shǐ yòng èr bǎi qiān mǎi dé, hòu mài yǔ wáng xǔ. chuán shòu fán shí qī zhǔ, jiē sàng zhǎng. bù shī yǔ luó hàn sì, sì jiā lìn zhī, xī wú rén gǎn rù. yǒu rì zhě kòu yōng, chū rù yú gōng qīng mén, yì sì qiú mǎi, yīn sòng sì shí qiān yǔ sì jiā. sì jiā jí xǐ, nǎi chuán qì fù zhī. yǒu táng wū sān jiān, shén bì, dōng xī xiāng gòng wǔ jiān, dì yuē sān mǔ, yú chǔ shù bǎi zhū. mén yǒu chóng píng, gāo bā chǐ, jī hòu yī chǐ, jiē tàn huī ní yān. yōng yòu yǔ chóng xián lǐ fǎ míng sì sēng pǔ zhào wèi mén tú. qí yè, sǎo táng dú zhǐ, yī xiǔ wú shì. yuè míng, zhì sì gēng, wēi yǔ, yōng hū shēn tǐ jū jí, máo fà rú dié, xīn kǒng bù ān. wén yī rén kū shēng, rú chū jiǔ quán. nǎi bēi tīng zhī, yòu ruò zài zhōng tiān. qí zhà dōng zhà xī, wú suǒ dìng. yù zhì shǔ, shēng suì jué. yōng nǎi gào zhào yuē: zhái jì rú cǐ, yīng kě jū yān. mìng zhào gōng yǔ zuò dào chǎng. zhì sān gēng, yòu wén kū shēng. mǎn qī rì, yōng nǎi zuò zhāi shè sēng, fāng yù zhòng sēng xíng shí cì, zhào hū qǐ, yú tíng rú yǒu suǒ jiàn, jù lì shēng zhú zhī, hē yún: zhè zéi shā rú xǔ rén. rào tíng yī zhuǎn, fù zuò yuē: jiàn yǐ jiàn yǐ. suì mìng yōng qiú qī jiā fěn shuǐ jiě huì. é zhì mén chóng píng, sǎ shuǐ yī bēi, yǐ liǔ zhī pū yān. píng zhī xià sì chǐ kāi, tǔ hū tuí yí, zhōng yǒu yī nǚ rén, yī qīng luó qún hóng kù jǐn lǚ fēi shān zǐ. qí yī jiē shì zhǐ huī, fēng fú, jǐn fēi yú tíng, jí kū gǔ jí yān. nǎi mìng zhī yī zhú lóng zi, yòu mìng yōng zuò sān liǎng shì nǚ yī shèng zhī. sòng zàng wèi shuǐ zhī shā zhōu, réng mìng wù huí tóu, yì yǔ shè sǎ zhuàn. zì hòu xiǎo dà gèng wú kǒng jù. chū guō fén yáng yǒu táng mèi, chū jiā yǒng píng lǐ xuān huà sì, fén yáng wáng fū rén zhī dǐng yè qí gū, cóng rén pō duō. hòu mǎi cǐ zhái, wǎng lái ān zhì. huò wén yǒu qīng yī bù jǐn, suì shī qīng yī. fū rén lìng gāo zhù chóng píng, cǐ zhái yīn yǒu shì yān. yì yún, qīng yī bù jǐn, xiè lòu yóu chù, yóu shì shēng zàng cǐ dì yān. chū gān quān zi
元和十二年,上都永平里西南隅,有一小宅,悬榜云:但有人敢居,即传元契奉赠,及奉其初价。大历年,安太清始用二百千买得,后卖与王姁。传受凡十七主,皆丧长。布施与罗汉寺,寺家赁之,悉无人敢入。有日者寇鄘,出入于公卿门,诣寺求买,因送四十千与寺家。寺家极喜,乃传契付之。有堂屋三间,甚庳,东西厢共五间,地约三亩,榆楮数百株。门有崇屏,高八尺,基厚一尺,皆炭灰泥焉。鄘又与崇贤里法明寺僧普照为门徒。其夜,扫堂独止,一宿无事。月明,至四更,微雨,鄘忽身体拘急,毛发如碟,心恐不安。闻一人哭声,如出九泉。乃卑听之,又若在中天。其乍东乍西,无所定。欲至曙,声遂绝。鄘乃告照曰:宅既如此,应可居焉。命照公与作道场。至三更,又闻哭声。满七日,鄘乃作斋设僧,方欲众僧行食次,照忽起,于庭如有所见,遽厉声逐之,喝云:这贼杀如许人。绕庭一转,复坐曰:见矣见矣。遂命鄘求七家粉水解秽。俄至门崇屏,洒水一杯,以柳枝扑焉。屏之下四尺开,土忽颓圯,中有一女人,衣青罗裙红袴锦履绯衫子。其衣皆是纸灰,风拂,尽飞于庭,即枯骨籍焉。乃命织一竹笼子,又命鄘作三两事女衣盛之。送葬渭水之沙州,仍命勿回头,亦与设洒馔。自后小大更无恐惧。初郭汾阳有堂妹,出家永平里宣化寺,汾阳王夫人之顶谒其姑,从人颇多。后买此宅,往来安置。或闻有青衣不谨,遂失青衣。夫人令高筑崇屏,此宅因有是焉。亦云,青衣不谨,洩漏游处,由是生葬此地焉。(出《乾鐉子》)
hū yán jì
呼延冀
xián hé zhōng, hū yán jì zhě, shòu zhōng zhōu sī hù, xié qí qī zhī guān. zhì sì shuǐ, yù dào. jǐn duó qí cái wù, nǎi zhì luǒ shān. jì suì yǔ qí qī yú lù páng fǎng rén yān. é féng yī wēng, wèn qí gù, jì gào zhī. lǎo wēng yuē: nán xíng zhī shù lǐ, jí wǒ jiā, kě yǔ jiā shǔ zàn sù yě. jì nǎi yǔ lǎo wēng tóng zhì qí jiā. rù lín zhōng, dé yī dà zhái, lǎo wēng ān cún yī shì nèi, shè shí yí yī. zhì shēn yè, qīn jiù jì tán huà. fù jù jiǔ yáo, yuē: wǒ jiā wéi yǒu lǎo mǔ. jūn ruò wèi néng xié qī qù, yù qiě liú zhī, cì dào guān zài lái yíng, yì kě. wǒ jiàn jūn pín, bì bù yì xiāng xié yě. jì sī zhī liáng jiǔ, suì xiè ér yán yuē: zhàng rén jì mǐn wǒ rú shì, wǒ jí yǐ xīn sù tuō zhàng rén. wǒ qī běn chū guān rén yě, néng gē, réng báo yǒu wén yì. rán hǎo jiǔ, duō fàng dàng. liú zhī hòu, xìng zhàng rén jū shù zhī. lǎo wēng yuē: wú yōu, dàn zì fù guān. míng rì, jì nǎi liú qī ér qù. lín bié, qī zhí jì shǒu ér yán yuē: wǒ běn yǔ ěr yuǎn shè chuān lù, fù yī báo guān, jīn bù qī yòu liú wǒ yú cǐ. jūn ruò bù lái yíng wǒ, wǒ bì bēn chū, bì yǒu nà wǒ zhī rén yě. qì lèi ér bié. jì dào guān, fāng móu yuǎn yíng qí qī. hū yī rì, yǒu dá yī shū zhě, shòu zhī, shì qí qī shū yě. qí shū yuē: qiè jīn zì cái cǐ shū, yǐ dá xīn xù, wéi jūn shǎo lǎn yān. qiè běn gē jì zhī nǚ yě, yòu rù gōng jìn, yǐ qīng gē miào wǔ wèi chēng. gù wú fù dé fù róng. jí gōng zhōng yǒu mìng, yè tíng xuǎn rén, qiè dé fàng guī yān. shì shí yě, jūn fāng nián shào, jiǔ kuáng shī yì, zài qiè zhī lín. qiè jí bù jū, jūn yì fàng dàng. jūn bù yǐ qiè bù kě fèng píng fán, suì yǐ lǐ qǔ qiè. qiè jì yǔ jūn pǐ ǒu, zhū lín jiē wèi zhī cái zǐ jiā rén. měi niàn huā jiān tóng bù, yuè xià xiāng duì, hóng lóu xì xuè, jǐn wéi yán shì. jí bù qī jīn rì zhī shì yě. bēi fū! yī hé yì jué. jūn yǐ qiè shēn, qì zhī rú xǐ, liú yú huāng jiāo, bù niàn gū dú. zì jūn zhī guān, lèi liú mò è. sī liang bó qíng, qiè yòu xī shǒu zhēn jié zāi. lǎo fù jiā yǒu yī shào nián zi, shēn mù qiè, qiè yǐ guī zhī yǐ. jūn qí zhī zhī. jì lǎn shū zhì shū, bù shèng fèn nù, suì pāo guān zhì sì shuǐ. běn yù jiàn lǎo wēng jí qí qī, jiē shā zhī. fǎng xún bù dé, dàn jiàn yī dà zhǒng, lín mù sēn rán. jì huǐ qí zhǒng, jiàn qí qī yǐ sǐ zài zhǒng zhōng, nǎi qǔ shī jì, bié zàng zhī ér qù. chū xiāo xiāng lù.
咸和中,呼延冀者,授忠州司户,携其妻之官。至泗水,遇盗。尽夺其财物,乃至裸衫。冀遂与其妻於路旁访人烟。俄逢一翁,问其故,冀告之。老翁曰:南行之数里,即我家,可与家属暂宿也。冀乃与老翁同至其家。入林中,得一大宅,老翁安存一室内,设食遗衣。至深夜,亲就冀谈话。复具酒肴,曰:我家唯有老母。君若未能携妻去,欲且留之,伺到官再来迎,亦可。我见君贫,必不易相携也。冀思之良久,遂谢而言曰:丈人既悯我如是,我即以心素托丈人。我妻本出官人也,能歌,仍薄有文艺。然好酒,多放荡。留之后,幸丈人拘束之。老翁曰:无忧,但自赴官。明日,冀乃留妻而去。临别,妻执冀手而言曰:我本与尔远涉川陆,赴一薄官,今不期又留我于此。君若不来迎我,我必奔出,必有纳我之人也。泣泪而别。冀到官,方谋远迎其妻。忽一日,有达一书者,受之,是其妻书也。其书曰:妾今自裁此书,以达心绪,唯君少览焉。妾本歌妓之女也,幼入宫禁,以清歌妙舞为称。固无妇德妇容。及宫中有命,掖庭选人,妾得放归焉。是时也,君方年少,酒狂诗逸,在妾之邻。妾即不拘,君亦放荡。君不以妾不可奉苹蘩,遂以礼娶妾。妾既与君匹偶,诸邻皆谓之才子佳人。每念花间同步,月下相对,红楼戏谑,锦闱言誓。即不期今日之事也。悲夫!一何义绝。君以妾身,弃之如屣,留于荒郊,不念孤独。自君之官,泪流莫遏。思量薄情,妾又奚守贞洁哉。老父家有一少年子,深慕妾,妾已归之矣。君其知之。冀览书掷书,不胜愤怒,遂抛官至泗水。本欲见老翁及其妻,皆杀之。访寻不得,但见一大塚,林木森然。冀毁其塚,见其妻已死在塚中,乃取尸祭,别葬之而去。(出《潇湘录》)。
ān fèng
安凤
ān fèng, shòu chūn rén, shǎo yǔ xiāng lǐ xú kǎn yǒu shàn, jù yǒu cái xué. běn yuē tóng yóu huàn cháng ān, kǎn xìng chún xiào, bié qí mǔ shí, jiàn mǔ qì tì bù zhǐ, nǎi bù rěn lí. fèng zhì cháng ān, shí nián bù dá, chǐ bù guī. hòu hū féng kǎn, xié shǒu xù kuò bié, huà xiāng lǐ zhī shì, bēi xǐ jù bù zì shèng. tóng yù lǚ shè shù rì, hū kǎn wèi fèng yuē: wǒ lí xiāng yī zài, wǒ mǔ bì niàn wǒ, wǒ dāng guī. jūn lí xiāng yì jiǔ, néng tóng guī hū? fèng yuē: wǒ běn bù qín gēng záo, ér zhì qiè yú míng huàn. jīn rì yuǎn lí xiāng guó, suǒ mǐ yú cháng ān, wú yī gōng qīng zhī. shí nián zhī piāo dàng, dà zhàng fū zhī qì gài, yān néng yǐ miàn mù huí jiàn gù xiāng zhī rén yě? yīn qì wèi kǎn yuē: jūn zì dāng níng qīn, wǒ shì bù dá bù guī yǐ! kǎn liú shī yuē: jūn jì cháng ān jiǔ, chǐ bù hái gù xiāng. wǒ bié cháng ān qù, qiè zài wèi gāo táng. bù yì yǔ lí hèn, quán xià yì nán wàng. fèng yì yǐ shī zèng bié yuē: yī zì lí xiāng guó, shí nián zài xián qín. qì jǐn biàn hé xuè, bù féng yī gù rén. jīn rì jiù yǒu bié, xiū cǐ piāo bó shēn. lí qíng yín shī chù, má yī yǎn lèi pín. lèi bié gè fēn mèi, qiě jí lái nián chūn. fèng yóu kè cháng ān. yīn yè mèng kǎn, suì jì yī shū dá shòu chūn. shǒu xù cháng ān zài xiāng jiàn, huà yōu bào zhī shì. kǎn mǔ dé fèng shū, qì wèi fù shū zhī rén yuē: kǎn sǐ yǐ sān nián. què dào cháng ān, gào fèng, fèng chuí qì tàn yuē: wǒ jīn rì shǐ wù kǎn bié zhōng' quán xià yì nán wàng' zhī jù. chū xiāo lèi lù.
安凤,寿春人,少与乡里徐侃友善,俱有才学。本约同游宦长安,侃性纯孝,别其母时,见母泣涕不止,乃不忍离。凤至长安,十年不达,耻不归。后忽逢侃,携手叙阔别,话乡里之事,悲喜俱不自胜。同寓旅舍数日,忽侃谓凤曰:我离乡一载,我母必念我,我当归。君离乡亦久,能同归乎?凤曰:我本不勤耕凿,而志切於名宦。今日远离乡国,索米於长安,无一公卿知。十年之漂荡,大丈夫之气概,焉能以面目回见故乡之人也?因泣谓侃曰:君自当宁亲,我誓不达不归矣!侃留诗曰:君寄长安久,耻不还故乡。我别长安去,切在慰高堂。不意与离恨,泉下亦难忘。凤亦以诗赠别曰:一自离乡国,十年在咸秦。泣尽卞和血,不逢一故人。今日旧友别,羞此漂泊身。离情吟诗处,麻衣掩泪频。泪别各分袂,且及来年春。凤犹客长安。因夜梦侃,遂寄一书达寿春。首叙长安再相见,话幽抱之事。侃母得凤书,泣谓附书之人曰:侃死已三年。却到长安,告凤,凤垂泣叹曰:我今日始悟侃别中'泉下亦难忘'之句。(出《潇泪录》)。
chéng shū biàn
成叔弁
yuán hé shí sān nián, jiāng líng biān hù chéng shū biàn yǒu nǚ yuē xìng niáng, nián shí qī. hū yǒu méi shì yì mén yún: yǒu tián jiā láng jūn, yuàn jié yīn yuàn, jiàn zài mén. shū biàn zhào qí qī gòng kuī zhī, rén zhì pō bù qiè, jí cí yuē: xìng niáng nián xiǎo, wèi bàn zī zhuāng. mén wài wén zhī, jí qū rù yuē: nǐ tián láng cān zhàng rén zhàng mǔ. shū biàn bù gù, jù yǔ qī bì zhī. tián nú yuē: tián sì láng shàng jiè xiāng láng, suǒ ěr nǚ bù dé yé? jí xiào yī shēng, biàn yǒu èr rén zì kōng ér xià, yuē: xiāng hū hé shì? tián yuē: chéng jiā jiàn yǒu yī nǚ, mǒu jīn shāng liáng, què rán bù kě. èr láng yǐ wéi hé rú? èr rén yuē: bǐ gù bù zhī, ān yǒu bù kě? xìng róng yán yì. kuàng xiǎo láng niáng zǐ hún shí yǐ suí zú xià, mù zú xià shēn yǐ. lí shù shù zì yuán kòng quē, jù míng chāo běn bǔ. hé zhī? bù yòng kǔ guài. yán qì, ér xìng niáng dà jiào yú fáng zhōng yuē: jià yǔ tián sì láng qù. shū biàn jì jué fēi rén, jí xià jiē cí yuē: pín jiā yǎng nǚ, bù xǐ guān zhǔ. sì láng yì zhǐ, gǎn bù cóng mìng. dàn qiě zuò, yǔ méi shì shāng liáng, wú tài cōng cōng yě. sì rén xiāng gù dà xiào yuē: dìng yǐ. shū biàn jí lìng shì guǒ shí, shí zì yuán kòng quē, jù míng chāo běn bǔ. bèi chá bǐng, jiù táng chuí lián ér zuò. méi shì yuē: tián jiā yì bù měi mǎn, sì láng yì tài cōng cōng. jīn sān láng jūn zǒng shì cí rén, qǐng lián jù yī piān rán hòu dìng. zhòng jiē dà xiào lè yuē: lǎo yù dàn zuò méi, hé bì yì tā lián jù shì. méi shì gù qǐng, tián láng liáng jiǔ nǎi yín yuē: yì diǎn hóng shang chū cuì wēi. qiū tiān yún jìng yuè lí lí. tián qǐng shū biàn jì zhī, shū biàn sù bù zhī shū, gù cí, wǎng fù zài sì. shí qǐng, hū wén táng shàng yǒu rén yǔ yuē: hé bù yún:' tiān cáo shǐ zhě tú huí shǒu, hé bù cóng tā jiǔ zú bēi? yán qì, méi yǔ sān rén jué dǎo dà xiào yuē: xiàng dào mó yǔ, jīn yù hé rú? sì rén yī shí qū chū, bù fù gèng lái. qí nǚ ruò zuì rén kuáng yán, sì rén qù hòu, yì suì xǐng yǐ. chū hé dōng jì
元和十三年,江陵编户成叔弁有女曰兴娘,年十七。忽有媒氏诣门云:有田家郎君,愿结姻媛,见在门。叔弁召其妻共窥之,人质颇不惬,即辞曰:兴娘年小,未办资装。门外闻之,即趋入曰:拟田郎参丈人丈母。叔弁不顾,遽与妻避之。田奴曰:田四郎上界香郎,索尔女不得耶?即笑一声,便有二人自空而下,曰:相呼何事?田曰:成家见有一女,某今商量,确然不可。二郎以为何如?二人曰:彼固不知,安有不可?幸容言议。况小郎娘子魂识已随足下,慕足下深矣。黎庶(庶字原空缺,据明抄本补。)何知?不用苦怪。言讫,而兴娘大叫于房中曰:嫁与田四郎去。叔弁既觉非人,即下阶辞曰:贫家养女,不喜观瞩。四郎意旨,敢不从命。但且坐,与媒氏商量,无太匆匆也。四人相顾大笑曰:定矣。叔弁即令市果实,(实字原空缺,据明抄本补。)备茶饼,就堂垂帘而坐。媒氏曰:田家意不美满,四郎亦太匆匆。今三郎君总是词人,请联句一篇然后定。众皆大笑乐曰:老妪但作媒,何必议他联句事。媒氏固请,田郎良久乃吟曰:一点红裳出翠微。秋天云静月离离。田请叔弁继之,叔弁素不知书,固辞,往复再四。食顷,忽闻堂上有人语曰:何不云:'天曹使者徒回首,何不从他九族卑?言讫,媒与三人绝倒大笑曰:向道魔语,今欲何如?四人一时趋出,不复更来。其女若醉人狂言,四人去后,亦遂醒矣。(出《河东记》)
xiāng yáng xuǎn rén
襄阳选人
yú dí zhèn xiāng yáng shí, xuǎn rén liú mǒu rù jīng, féng yī jǔ rén, nián èr shí xǔ, yán yǔ míng lǎng, tóng háng shù lǐ, yì shén xiāng de, yīn jí cǎo. liú yǒu jiǔ, qīng shù bēi. rì mù, jǔ rén zhǐ qí jìng yuē: mǒu bì zhǐ cóng cǐ shù lǐ, néng zuǒ gù hū? liú cí yǐ chéng qī, jǔ rén yīn fù shī yuē: liú shuǐ juān juān zhǎng qín yá, zhī wū shuāng fēi kè huán jiā. huāng cūn wú rén zuò hán shí, bìn gōng kōng duì táng lí huā. zhì míng, liú guī xiāng yáng zhōu, yīn wǎng xún fǎng jǔ rén, wéi yǒu bìn gōng cún yān. chū yǒu yáng zá zǔ.
于頔镇襄阳时,选人刘某入京,逢一举人,年二十许,言语明朗,同行数里,意甚相得,因籍草。刘有酒,倾数杯。日暮,举人指歧径曰:某弊止从此数里,能左顾乎?刘辞以程期,举人因赋诗曰:流水涓涓长芹牙,织乌双飞客还家。荒村无人作寒食,殡宫空对棠梨花。至明,刘归襄阳州,因往寻访举人,惟有殡宫存焉。(出《酉阳杂俎》)。
zǔ jià
祖价
jìn shì zǔ jià, yǒng zhī sūn yě. luò dì hòu, cháng yóu shāng shān zhōng, xíng lǐ wēi kùn. xī zhì yī gū yì, qù yì bàn lǐ yǐ lái, yǒu yī kōng fó sì, wú sēng jū, jià yǔ pū fū tóu zhī ér sù. qiū yuè shén míng, jià dú wán yuè, lái qù ér xíng. hū yǒu yī rén, zì sì diàn hòu chū, yī jià gòng zuò, yǔ xiào shuō jīng shǐ, shí shí zì yín. jià pēng chá dài zhī, cǐ rén dú yín bù yǐ. yòu yún: fū rén wéi shī, shù huái fěng wù. ruò bù jīng bù qiè, jí bù néng dòng rén. jīn xī ǒu xiāng yù, hòu huì nán qī, zhé fù sān liǎng piān, yǐ shù huái yě. suì lǎng yín yún: jiā zhù yì běi lù, bǎi lǐ wú sì lín. wǎng lái bù xiāng wèn, jì jì shān jiā chūn. yòu yín: nán gāng yè xiāo xiāo, qīng sōng yǔ bái yáng. jiā rén yīng yǒu mèng, yuǎn kè yǐ wú cháng. yòu yín: bái cǎo hán lù lǐ, luàn shān míng yuè zhōng. shì xī kǔ yín bà, hán zhú yǔ jūn tóng. shī qì, zài sān yín zhī. yè jiǔ, suì yī ér tuì. zhì míng rì, wèn lín rén, cǐ qián hòu shù lǐ, bìng wú rén jū, dàn yǒu shū shēng kè sǐ zhě, zàng zài fó diàn hòu nán gāng shàng. jià dù qí shī, nǎi zhī shì guǐ. wéi wén diào zhī ér qù. chū huì chāng jiě yí lù
进士祖价,詠之孙也。落第后,尝游商山中,行李危困。夕至一孤驿,去驿半里已来,有一空佛寺,无僧居,价与仆夫投之而宿。秋月甚明,价独玩月,来去而行。忽有一人,自寺殿后出,揖价共坐,语笑说经史,时时自吟。价烹茶待之,此人独吟不已。又云:夫人为诗,述怀讽物。若不精不切,即不能动人。今夕偶相遇,后会难期,辄赋三两篇,以述怀也。遂朗吟云:家住驿北路,百里无四邻。往来不相问,寂寂山家春。又吟:南冈夜萧萧,青松与白杨。家人应有梦,远客已无肠。又吟:白草寒路里,乱山明月中。是夕苦吟罢,寒烛与君同。诗讫,再三吟之。夜久,遂揖而退。至明日,问邻人,此前后数里,并无人居,但有书生客死者,葬在佛殿后南冈上。价度其诗,乃知是鬼。为文吊之而去。(出《会昌解颐录》)