guō chéng gǔ zhāng yǔ liú fāng xuán guāng zhái fāng mín huái xī jūn jiāng guō zhù péi tōng yuǎn zhèng shào mèng shì
郭承嘏 张庾 刘方玄 光宅坊民 淮西军将 郭翥 裴通远 郑绍 孟氏
guō chéng gǔ
郭承嘏
guō chéng gǔ, cháng bǎo xī fǎ shū yī juàn, měi xié suí shēn. chū yìng jǔ, jiù zá wén shì. xiě xiě yuán zuò jià, jù míng chāo běn gǎi. bì, yè yóu zǎo. jiān zhì qiè zhōng, jí nà shì ér wù nà suǒ bǎo shū tiē. què guī pù, yú zhú lóng xià qǔ shū tiē guān lǎn, zé chéng shì wǎn zài qiè zhōng. jì wú suǒ chū, lái wǎng yú jí wéi mén wài. jiàn yī lǎo lì, xún qí shì shì, jù yǐ shí gào. lì yuē: mǒu néng huàn zhī. rán mǒu jiā pín, jū xìng dào lǐ, tǎng huàn dé, yuàn yǐ qián sān wàn jiàn chóu. chéng gǔ xǔ zhī. qūn xún, jī chéng shì rù, ér shū tiē chū, shòu chéng gǔ. míng rì guī qīn rén lǐ, zì yǐ qián sòng yì xìng dào lǐ. yí wèn jiǔ zhī, lì jiā rén chū. yǐ xìng shì zhì zhī, duì yuē: zhǔ fù sǐ sān yuè, lì pín, wèi bàn zhōu shēn zhī jù. chéng gǔ jīng tàn jiǔ zhī, fāng zhī jí wéi suǒ jiàn, nǎi guǐ yě. suì yǐ qián zèng qí jiā. chū shàng shū tán xún.
郭承嘏,尝宝惜法书一卷,每携随身。初应举,就杂文试。写(写原作驾,据明抄本改。)毕,夜犹早。缄置箧中,及纳试而误纳所宝书贴。却归铺,于烛笼下取书贴观览,则程氏宛在箧中。计无所出,来往于棘闱门外。见一老吏,询其试事,具以实告。吏曰:某能换之。然某家贫,居兴道里,倘换得,愿以钱三万见酬。承嘏许之。逡巡,赍程试入,而书贴出,授承嘏。明日归亲仁里,自以钱送诣兴道里。疑问久之,吏家人出。以姓氏质之,对曰:主父死三月,力贫,未办周身之具。承嘏惊叹久之,方知棘围所见,乃鬼也。遂以钱赠其家。(出《尚书谈寻》。)
zhāng yǔ
张庾
zhāng yǔ jǔ jìn shì, yuán hé shí sān nián, jū cháng ān shēng dào lǐ nán jiē. shí yī yuè bā rì yè, pū fū tā sù, dú gēng zài yuè xià. hū wén yì xiāng mǎn yuàn, fāng jīng zhī, é wén lǚ shēng jiàn jìn. gēng xǐ lǚ tīng zhī, shù qīng yī nián shí bā jiǔ, yàn měi wú dí, tuī mén ér rù, yuē: bù yuè zhú shèng, bù bì lè yóu yuán, zhī cǐ yuàn xiǎo tái téng jià kě yǐ. suì yǐn shào nǚ qī bā rén, róng sè jiē yàn jué, fú shì huá lì, wǎn ruò háo guì jiā rén. yǔ zǒu bì táng zhōng, chuí lián wàng zhī. zhū nǚ xú xíng, zhí yì téng xià. xū yú, chén shè chuáng tà, diāo pán yù zūn bēi biāo, jiē qí wù. bā rén huán zuò, qīng yī zhí lè zhě shí rén, zhí pāi bǎn lì zhě èr rén, zuǒ yòu shì lì zhě shí rén. sī guǎn fāng dòng, zuò shàng yī rén yuē: bù gào zhǔ rén, suì yù zhāng lè, dé wú màn hū? jì shì yì guān, yāo lái tóng huān kě yě. yīn mìng yī qīng yī chuán yǔ yuē: dì mèi bù yuè, ǒu rù guì yuàn. jiǔ shí sī zhú, zhé yǐ zì lè, xiù cái néng zàn chū wéi zhǔ fǒu? yè shēn, jì yǐ tuō guān, shā jīn ér lái, kě chēng shū yě. yǔ wén qīng yī shòu mìng, wèi qí lái yě, nǎi bì mén jù zhī. qīng yī kòu mén, gēng bù yīng, tuī bù kě kāi, jù zǒu fù mìng. yī nǚ yuē: wú bèi tóng huān, rén bù gǎn yù. jì rù qí mén, bù zhào yì hé lái yè. bì kǒu sè hù, xiū jiàn wú tú, hū jì bù lái, hé xū gèng zhào. yú shì yī rén zhí zūn, yī rén jiǔ sī. jiǔ jì xún xíng, sī zhú hé zòu. xiáo zhuàn fāng zhēn, yīn qū qīng liàng. gēng dù cǐ fāng nán jiē, jìn shì xū mù, jué wú rén zhù wèi cóng fāng zhōng chū, zé fāng mén yǐ bì. ruò fēi yāo hú, nǎi shì guǐ wù. jīn wú shàng wèi huò, kě yǐ zhú zhī. shǎo qǐng jiàn mí, hé néng zì wù. yú shì qián qǔ zhī chuáng shí, xú kāi mén tū chū, wàng xí xí yuán zuò chén, jù míng chāo běn bǔ. ér jī, zhèng zhōng tái pán, fēn rán ér sàn. gēng zhú zhī, duó de yī zhǎn, yǐ yī xì zhī. jí míng shì zhī, nǎi yī bái jiǎo zhǎn, qí bù kě míng. yuàn zhōng xiāng qì. shù rì bù xiē. zhǎn suǒ yú guì zhōng, qīn péng lái zhě, mò bù chuán shì, jìng bù néng biàn qí suǒ zì. hòu shí yú rì. zhuǎn guān shù cì, hū duò dì, suì bù fù jiàn. gēng míng nián, jìn shì shàng dì. chū xù xuán guài lù
张庾举进士,元和十三年,居长安升道里南街。十一月八日夜,仆夫他宿,独庚在月下。忽闻异香满院,方惊之,俄闻履声渐近。庚屣履听之,数青衣年十八九,艳美无敌,推门而入,曰:步月逐胜,不必乐游原,只此院小台藤架可矣。遂引少女七八人,容色皆艳绝,服饰华丽,宛若豪贵家人。庾走避堂中,垂帘望之。诸女徐行,直诣藤下。须臾,陈设床榻,雕盘玉尊杯杓,皆奇物。八人环坐,青衣执乐者十人,执拍板立者二人,左右侍立者十人。丝管方动,坐上一人曰:不告主人,遂欲张乐,得无慢乎?既是衣冠,邀来同欢可也。因命一青衣传语曰:娣妹步月,偶入贵院。酒食丝竹,辄以自乐,秀才能暂出为主否?夜深,计已脱冠,纱巾而来,可称疏野。庾闻青衣受命,畏其来也,乃闭门拒之。青衣扣门,庚不应,推不可开,遽走复命。一女曰:吾辈同欢,人不敢预。既入其门,不召亦合来谒。闭门塞户,羞见吾徒,呼既不来,何须更召。於是一人执尊,一人乣司。酒既巡行,丝竹合奏。殽馔芳珍,音曲清亮。庚度此坊南街,尽是墟墓,绝无人住;谓从坊中出,则坊门已闭。若非妖狐,乃是鬼物。今吾尚未惑,可以逐之。少顷见迷,何能自悟。於是潜取搘床石,徐开门突出,望席(席原作尘,据明抄本补。)而击,正中台盘,纷然而散。庚逐之,夺得一盏,以衣系之。及明视之,乃一白角盏,奇不可名。院中香气。数日不歇。盏锁於柜中,亲朋来者,莫不传视,竟不能辨其所自。后十余日。转观数次,忽堕地,遂不复见。庚明年,进士上第。(出《续玄怪录》)
liú fāng xuán
刘方玄
shān rén liú fāng xuán zì hàn nán dǐ bā líng, yè sù jiāng àn gǔ guǎn. tīng xī yǒu bā lí gé zhī, yòu yǒu yī tīng, cháng jiōng suǒ. yún, duō guài wù, shǐ kè bù ān, yǐ shí nián bù kāi yǐ. zhōng jiān wèi tīng, láng bēng cuī. jùn shǒu wán qì, zhì xīn jìng, ér wú rén gǎn rù. fāng xuán dōu bù zhī zhī. èr gēng hòu, yuè sè mǎn tíng, jiāng shān qīng jì. wéi wén lí xī yǒu fù rén yán yǔ xiào yǒng zhī shēng, bù shèn biàn. wéi yī lǎo qīng yī yǔ shāo zhòng ér qín yīn zhě, yán yuē: wǎng nián ā láng biǎn guān shí, cháng lìng lǎo shēn qí piān miàn guā, bào ā jīng láng. ā jīng láng jiāo, bù kěn wěn zuò. huò piān yú zuǒ. huò piān yú yòu. fù sǔn lǎo shēn zuǒ bó. zhì jīn tiān yù yīn, zé suān téng yān. jīn yòu fā yǐ. míng rì bì tiān yù. rú jīn ā jīng láng guān gāo yě, bù zhī yǒu lǎo shēn wú? fù wén xiāng yìng dá zhě. é ér yǒu gē zhě, gē yīn qīng xì, ruò yè lǚ zhī bù jué. fù yín shī, yín shēng qiē qiē, rú hán suān hé lèi zhī cí, bù kě biàn qí wén. jiǔ ér lǎo qīng yī yòu yuē: xī rì ā jīng láng, ài niàn' qīng qīng hé pàn cǎo, jīn rì yì kě wèi' mián mián sī yuǎn dào' yě. jǐn sì gēng, fāng bù wén. míng dàn guǒ dà yǔ. hū guǎn lì xùn zhī, lì yún: cǐ xī tīng kōng wú rén. fāng xù bīn kè bù gǎn rù zhī yóu, fāng xuán yīn lìng kāi yuàn shì zhī, zé qiū cǎo cāng zhàn méi jiē, xī zé lián shān lín, wú rén jī yě. qǐ qí tīng, tīng zé xīn jìng, liǎo wú suǒ yǒu. wéi qián jiān dōng zhù shàng yǒu shī yī shǒu, mò sè shén xīn. qí cí yuē: yé niáng sòng wǒ qīng fēng gēn, bù jì qīng fēng jǐ huí luò. dāng shí shǒu cì yī shàng huā, jīn rì wèi huī bù kān zhe. shì qí yán, zé guǐ zhī shī yě. guǎn lì yún, cǐ tīng chéng lái, bù céng yǒu rén jū. yì xiān wú cǐ tí shī chù. nǎi zhī yè lái rén yě, fù yǐ cǐ fǎng yú rén, zhōng bù néng zhī zhī. chū bó yì jì.
山人刘方玄自汉南抵巴陵,夜宿江岸古馆。厅西有巴篱隔之,又有一厅,常扃锁。云,多怪物,使客不安,已十年不开矣。中间为厅,廊崩摧。郡守完葺,至新净,而无人敢入。方玄都不知之。二更后,月色满庭,江山清寂。唯闻篱西有妇人言语笑咏之声,不甚辨。唯一老青衣语稍重而秦音者,言曰:往年阿郎贬官时,常令老身骑偏面騧,抱阿荆郎。阿荆郎娇,不肯稳坐。或偏于左。或偏于右。附损老身左膊。至今天欲阴,则酸疼焉。今又发矣。明日必天雨。如今阿荆郎官高也,不知有老身无?复闻相应答者。俄而有歌者,歌音清细,若曳缕之不绝。复吟诗,吟声切切,如含酸和泪之词,不可辨其文。久而老青衣又曰:昔日阿荆郎,爱念'青青河畔草,今日亦可谓'绵绵思远道'也。仅四更,方不闻。明旦果大雨。呼馆吏讯之,吏云:此西厅空无人。方叙宾客不敢入之由,方玄因令开院视之,则秋草苍占没阶,西则连山林,无人迹也。启其厅,厅则新净,了无所有。唯前间东柱上有诗一首,墨色甚新。其词曰:爷娘送我青枫根,不记青风几回落。当时手刺衣上花,今日为灰不堪著。视其言,则鬼之诗也。馆吏云,此厅成来,不曾有人居。亦先无此题诗处。乃知夜来人也,复以此访於人,终不能知之。(出《博异记》)。
guāng zhái fāng mín
光宅坊民
yuán hé zhōng, guāng zhái fāng mín shī xìng míng, qí jiā yǒu bìng zhě. jiāng kùn, yíng sēng chí niàn, qī ér huán shǒu zhī. yī xī, zhòng fǎng fú jiàn yī rén rù hù, zhòng suì jīng zhú, nǎi tóu yú wèng jiān. qí jiā yǐ tāng wò zhī, dé yī dài, gài guǐ jiān qǔ qì dài yě. hū tīng kōng zhōng yǒu shēng, qiú qí dài, shén zhōng qiè, qiě yán wǒ jiāng bié qǔ rén yǐ dài bìng zhě. qí jiā yīn zhì hái zhī, bìng zhě jí yù. chū yǒu yáng zá zǔ
元和中,光宅坊民失姓名,其家有病者。将困,迎僧持念,妻儿环守之。一夕,众仿佛见一人入户,众遂惊逐,乃投於瓮间。其家以汤沃之,得一袋,盖鬼间取气袋也。忽听空中有声,求其袋,甚衷切,且言我将别取人以代病者。其家因掷还之,病者即愈。(出《酉阳杂俎》)
huái xī jūn jiāng
淮西军将
yuán hé mò, yǒu huái xī jūn jiāng, shǐ yú biàn zhōu, zhǐ yì zhōng. yè jiǔ, mián jiāng shú, hū jué yī wù yā jǐ, jūn jiāng sù jiàn, jīng qǐ, yǔ zhī jué lì, qí wù suì tuì, yīn duó de shǒu zhōng gé náng. guǐ àn zhōng zhōng qí shén kǔ, jūn jiāng wèi yuē: rǔ yǔ wǒ wù míng, wǒ dāng xiāng hái. guǐ liáng jiǔ yuē: cǐ xù qì dài ěr. jūn jiāng nǎi jǔ pì jī zhī, yǔ suì jué. qí náng kě shèng shù shēng, jiàng sè, rú ǒu sī, xié yú rì zhōng wú yǐng. chū yǒu yáng zá zǔ
元和末,有淮西军将,使於汴州,止驿中。夜久,眠将熟,忽觉一物压己,军将素健,惊起,与之角力,其物遂退,因夺得手中革囊。鬼暗中衷祈甚苦,军将谓曰:汝语我物名,我当相还。鬼良久曰:此蓄气袋耳。军将乃举甓击之,语遂绝。其囊可盛数升,绛色,如藕丝,携於日中无影。(出《酉阳杂俎》)
guō zhù
郭翥
yuán hé jiān, yǒu guō zhù zhě, cháng wèi è zhōu wǔ chāng wèi. yǔ pèi guó liú zhí qiān yǒu shàn, èr rén měi xiāng yǔ, cháng hèn yōu xiǎn bù dé tōng. yuē xiān méi zhě, dāng lái gào. hòu zhí qiān zú shù yuè, zhù jū huá yīn. yī xī dú chǔ, hù wài jiē xū, jiǔ ér yán yuē: wén guō jūn wú yàng. zhù líng qí yīn, zhī zhí qiān yě, yuē: kě yī miàn yě. yuē: qǐng qù zhú, dāng yǔ zi tán ěr. zhù jí chè zhú, yǐn qí mèi ér rù, yǔ tóng tà, huà jiù lì lì rán. yòu yán míng tú tú yuán zuò huà, jù míng chāo běn gǎi. zuì fú shén míng, bù kě qī. yè jì fēn, zhù hū jué yǒu huì qì fā yú zuǒ yòu, xū yú bù kě shòu. jí yǐ shǒu ér mén zhī, qí qū shén dà, bù lèi zhí qiān. zhù yǒu lǚ lì, zhī wèi tā guài, yīn lǎn qí mèi, yǐ shēn jiā zhī, láo bù kě dòng, yǎn bí ér wò. jì ér gào qù, zhù yáng yǔ yǔ, liú zhī jiāng xiǎo, qiú qù yù jí, yuē: jiāng shǔ yǐ, bù qiǎn wǒ, huò qiě jí yǔ. zhù bù dá, qǐng zhī, suì bù wén yǔ. é tiān xiǎo, jiàn yī hú rén, zhǎng qī chǐ yú, rú zú shù rì zhě. shí dāng shǔ, huì bù kě jìn. jí mìng qì qù jiāo wài, hū yǒu lǐ rén shù bèi wàng jiàn, jí lái shì zhī, jīng yuē: guǒ wú xiōng yě, wáng shù rì yǐ, zuó yè hū shī suǒ zài. nǎi qǔ shī ér qù. chū xuān shì zhì
元和间,有郭翥者,常为鄂州武昌尉。与沛国刘执谦友善,二人每相语,常恨幽显不得通。约先没者,当来告。后执谦卒数月,翥居华阴。一夕独处,户外嗟吁,久而言曰:闻郭君无恙。翥聆其音,知执谦也,曰:可一面也。曰:请去烛,当与子谈耳。翥即撤烛,引其袂而入,与同榻,话旧历历然。又言冥途(途原作话,据明抄本改。)罪福甚明,不可欺。夜既分,翥忽觉有秽气发于左右,须臾不可受。即以手而扪之,其躯甚大,不类执谦。翥有膂力,知为他怪,因揽其袂,以身加之,牢不可动,掩鼻而卧。既而告去,翥佯与语,留之将晓,求去愈急,曰:将曙矣,不遣我,祸且及予。翥不答,顷之,遂不闻语。俄天晓,见一胡人,长七尺余,如卒数日者。时当暑,秽不可近。即命弃去郊外,忽有里人数辈望见,疾来视之,惊曰:果吾兄也,亡数日矣,昨夜忽失所在。乃取尸而去。(出《宣室志》)
péi tōng yuǎn
裴通远
táng xiàn zōng zàng jǐng líng, dū chéng rén shì bì zhì. qián jí zhōu sī mǎ péi tōng yuǎn jiā zài chóng xián lǐ, qī nǚ bèi yì yǐ chē yú zòng guān yú tōng huà mén. jí guī, rì wǎn, chí mǎ zhòu. zhì píng kāng běi jiē, yǒu bái tóu yù bù zǒu, suí chē ér lái, qì lì dài jìn. zhì tiān mén jiē, yè gǔ shí dòng, chē mǎ zhuàn sù, yù yì máng jù. chē zhōng yǒu lǎo qīng yī cóng sì xiǎo nǚ, qí zhōng yǒu āi qí bēn pò zhě, wèn qí suǒ jū, duì yuē: chóng xián. jí wèi yuē: yǔ yù tóng lǐ, kě tóng zài zhì lǐ mén yé? yù hé kuì, jí zhì, zé shēn zhòng cí xiè. jiāng xià chē, yí yī xiǎo jǐn náng. zhū nǚ gòng kāi zhī, zhōng yǒu bái luó, zhì wèi shì zhě miàn yī sì yān. zhū nǚ jīng hài, qì yú lù. bù xún rì, sì nǚ xiāng cì ér zú. chū jí yì jì
唐宪宗葬景陵,都城人士毕至。前集州司马裴通远家在崇贤里,妻女辈亦以车舆纵观於通化门。及归,日晚,驰马骤。至平康北街,有白头妪步走,随车而来,气力殆尽。至天门街,夜鼓时动,车马转速,妪亦忙遽。车中有老青衣从四小女,其中有哀其奔迫者,问其所居,对曰:崇贤。即谓曰:与妪同里,可同载至里门耶?妪荷愧,及至,则申重辞谢。将下车,遗一小锦囊。诸女共开之,中有白罗,制为逝者面衣四焉。诸女惊骇,弃於路。不旬日,四女相次而卒。(出《集异记》)
zhèng shào
郑绍
shāng rén zhèng shào zhě, sàng qī hòu, fāng yù zài qǔ. xíng jīng huá yīn, zhǐ yú nì lǚ. yīn yuè huà shān zhī xiù qiào, nǎi zì diàn nán xíng. kě shǔ lǐ, hū jiàn qīng yī wèi shào yuē: yǒu rén lìng chuán yì, yù zàn yāo yāo yuán zuò mìng, jù míng chāo běn gǎi. jūn. shào yuē: hé rén yě? qīng yī yuē: nán zhái huáng shàng shū nǚ yě. shì yú zhái nèi dēng tái, wàng jiàn jūn, suì lìng zhì yì. shào yuē: nǚ wèi shì rén yé? hé yǐ zhǐ yú cǐ? qīng yī yuē: nǚ láng fāng zì qiú jiā xù, gù zhǐ cǐ. shào yì zhī, é jí yī dà zhái, yòu yǒu shì bì shù rén chū, mìng shào rù, yán zhī yú guǎn shè. qūn xún, yǒu yī nǚ zǐ chū, róng zhì shū lì, nián kě chū jī, cóng bì shí yú, bìng yī jǐn xiù. jì xiāng jiàn, wèi shào yuē: jì suì pī dí, dāng qù xíng jī, jì shāo cóng róng. shào wěi wěi suí zhī, fù rù yī mén, jiàn zhū bó yín píng, huàn làn xiāng zhào, guī kǔn zhī nèi, kuài rán wú lǚ. shào nǎi wèn nǚ: shì hé huáng shàng shū jiā? hé dé gū jū rú shì yé? zūn qīn yān zài? jiā ǒu wèi shuí? suī hé chǒng zhāo, xìng qū yí bào. nǚ yuē: qiè gù huáng gōng zhī yòu nǚ yě. shǎo sàng èr qīn, yàn jū chéng guō, gù zhǐ cǐ zhái. fāng qiú zì shì, bù yì yì yuán zuò ǒu, jù míng chāo běn gǎi. liáng rén, huì rán rǔ gù. jì qiè suǒ yuàn, hé lè rú zhī? nǚ nǎi mìng shào shēng tà. zuò dìng, jù jiǔ xiáo, chū jì lè. bù jué xiàng xī. nǚ yǐn yī jīn fǒu xiàn shào yuē: qiè qiú jiā xù, yǐ sān nián yǐ. jīn jì yù jūn zǐ, níng wú zì dé. qiè suī cán bù chēng, gǎn yǐ jīn fǒu hé jǐn, yuàn qiú fèng jī zhǒu, kě hū? shào yuē: yú yī shāng ěr. duō yóu nán běi, wéi lì shì qiú, qǐ gǎn yǔ zān yīng jiā wèi juàn shǔ yě. rán zāo féng gù yù, jǐn yǐ wéi róng, dàn kǒng yì rì wèi mén xià zhī rǔ. nǚ nǎi zài xiàn jīn fǒu, zì dàn zhēng yǐ sòng zhī. shào wén qū yīn qī chǔ, gǎn dòng yú xīn. nǎi yǐn zhī jiāo xiàn, shì wèi kàng lì, nǚ xiào ér qǐ. shí yè yǐ jiǔ, zuǒ yòu shì bì, yǐ hóng zhú lóng qián dǎo chéng lǐ. dào shǔ, nǚ fù yú qián gé, bèi fāng láo měi zhuàn, yǔ shào huān zuì. jīng yuè yú, shào yuē: wǒ dāng zàn chū, yǐ jī lǐ nán běi huò cái. nǚ láng yuē: yuān yāng pèi duì, wèi wén jīng yuè ér biàn xiāng lí yě. shào bù rěn. hòu yòu jīng yuè yú, shào fù yán zhī yuē: wǒ běn shāng rén yě, fàn jiāng hú, shè dào tú, gài shì cháng yě. suī shēn chéng liàn liàn, rán ruò jiǔ bù chū xíng, yì wú xīn zhī suǒ bù lè zhě. yuàn wù yǐ cǐ wéi xián, dāng rú qī ér zhì. nǚ yǐ shào yán qiè, nǎi xǔ zhī. suì yú jiā yuán zhāng zǔ xí, yǐ sòng shào, nǎi tuó náng jiù lù. zhì míng nián chūn, shào fù zhì cǐ, dàn jiàn hóng huā cuì zhú, liú shuǐ qīng shān, yǎo wú rén jī. shào nǎi hào tòng, jīng rì ér fǎn. chū xiāo xiāng lù.
商人郑绍者,丧妻后,方欲再娶。行经华阴,止于逆旅。因悦华山之秀峭,乃自店南行。可数里,忽见青衣谓绍曰:有人令传意,欲暂邀(邀原作命,据明抄本改。)君。绍曰:何人也?青衣曰:南宅皇尚书女也。适於宅内登台,望见君,遂令致意。绍曰:女未适人耶?何以止於此?青衣曰:女郎方自求佳婿,故止此。绍诣之,俄及一大宅,又有侍婢数人出,命绍入,延之于馆舍。逡巡,有一女子出,容质殊丽,年可初笄,从婢十余,并衣锦绣。既相见,谓绍曰:既遂披觌,当去形迹,冀稍从容。绍唯唯随之,复入一门,见珠箔银屏,焕烂相照,闺阃之内,块然无侣。绍乃问女:是何皇尚书家?何得孤居如是耶?尊亲焉在?嘉偶为谁?虽荷宠招,幸祛疑抱。女曰:妾故皇公之幼女也。少丧二亲,厌居城郭,故止此宅。方求自适,不意(意原作偶,据明抄本改。)良人,惠然辱顾。既惬所愿,何乐如之?女乃命绍升榻。坐定,具酒殽,出妓乐。不觉向夕。女引一金缶献绍曰:妾求佳婿,已三年矣。今既遇君子,宁无自得。妾虽惭不称,敢以金缶合卺,愿求奉箕帚,可乎?绍曰:余一商耳。多游南北,惟利是求,岂敢与簪缨家为眷属也。然遭逢顾遇,谨以为荣,但恐异日为门下之辱。女乃再献金缶,自弹筝以送之。绍闻曲音凄楚,感动於心。乃饮之交献,誓为伉俪,女笑而起。时夜已久,左右侍婢,以红烛笼前导成礼。到曙,女复于前阁,备芳醪美馔,与绍欢醉。经月余,绍曰:我当暂出,以缉理南北货财。女郎曰:鸳鸯配对,未闻经月而便相离也。绍不忍。后又经月余,绍复言之曰:我本商人也,泛江湖,涉道途,盖是常也。虽深承恋恋,然若久不出行,亦吾心之所不乐者。愿勿以此为嫌,当如期而至。女以绍言切,乃许之。遂於家园张祖席,以送绍,乃橐囊就路。至明年春,绍复至此,但见红花翠竹,流水青山,杳无人迹。绍乃号恸,经日而返。(出《潇湘录》)。
mèng shì
孟氏
wéi yáng wàn zhēn zhě, dà shāng yě, duō zài yú wài, yùn yì cái bǎo yǐ wéi shāng. qí qī mèng shì zhě, xiān shòu chūn zhī jì rén yě, měi róng zhì, néng gē wǔ. báo zhī shū, shāo yǒu cí zǎo. mèng shì dú yóu yú jiā yuán, sì wàng ér nǎi yín yuē: kě xī chūn shí jié, yī rán dú zì yóu. wú duān liǎng xíng lèi, zhǎng zhī duì huā liú. yín shī bà, qì xià shù xíng. hū yǒu yī shào nián, róng mào shén xiù měi, yú yuán ér rù, xiào wèi mèng shì yuē: hé yín zhī dà kǔ yé? mèng shì dà jīng yuē: jūn shuí jiā zǐ? hé dé jù zhì yú cǐ, ér fù qīng yán zhī yě? shào nián yuē: wǒ xìng luò tuò, bù zì jū jiǎn, wéi ài gāo gē dà zuì. shì wén yín yǒng zhī shēng, bù jué xǐ dòng yú xīn, suǒ yǐ yú yuán ér zhì. gǒu néng róng wǒ yú huā xià yī jiē liáng tán, ér wǒ yì huò kě yǐ qiáng pān qīng diào yě. mèng shì yuē: yù yín shī yé? shào nián yuē: fú shēng rú jì, nián shào jǐ hé? fán huā zhèng yán, huáng yè yòu zhuì. rén jiān zhī hèn, hé chì qiān duān. qǐ rú qiě tōu qǐng kè zhī huān yě. mèng shì yuē: qiè yǒu liáng rén wàn zhēn zhě, qù jiā yǐ shù zài yǐ. suǒ hèn dāng zī lì jǐng, yuǎn zài tā fāng. qǐ wéi wǎn tàn fāng fēi, gù shì shāng jiē qì kuò. suǒ yǐ zì yín zhuō jù, gài dào yōu huái. bù yú jūn zhī shè wú dì yě, hé gù? shào nián yuē: wǒ xiàng wén yǎ yǒng, jīn dǔ lì róng, gù sǐ mìng yóu pàn, qiě zé yán hé hài? mèng shì jí mìng jiān, xù fù shī yuē: shuí jiā shào nián ér, xīn zhōng àn zì qī. bù dào zhōng bù kě, kě jí kǒng láng zhī. shào nián dé shī, nǎi bào zhī yuē: shén nǚ dé zhāng shuò, wén jūn yù zhǎng qīng. féng shí liǎng xiāng de, liáo zú wèi duō qíng. zì shì mèng shì suì sī zhī, qiè guī jǐ shě. fán yú nián, ér fū zì wài zhì. mèng shì yōu qiě qì, shào nián yuē: wù ěr, wú gù zhī qí bù jiǔ yě. yán qì, téng shēn ér qù, qǐng zhī fāng méi, jìng bù zhī qí hé guài yě. chū xiāo xiāng lù
维扬万贞者,大商也,多在於外,运易财宝以为商。其妻孟氏者,先寿春之妓人也,美容质,能歌舞。薄知书,稍有词藻。孟氏独游於家园,四望而乃吟曰:可惜春时节,依然独自游。无端两行泪,长秪对花流。吟诗罢,泣下数行。忽有一少年,容貌甚秀美,逾垣而入,笑谓孟氏曰:何吟之大苦耶?孟氏大惊曰:君谁家子?何得遽至於此,而复轻言之也?少年曰:我性落魄,不自拘检,唯爱高歌大醉。适闻吟咏之声,不觉喜动于心,所以逾垣而至。苟能容我於花下一接良谈,而我亦或可以强攀清调也。孟氏曰:欲吟诗耶?少年曰:浮生如寄,年少几何?繁花正妍,黄叶又坠。人间之恨,何啻千端。岂如且偷顷刻之欢也。孟氏曰:妾有良人万贞者,去家已数载矣。所恨当兹丽景,远在他方。岂惟惋叹芳菲,固是伤嗟契阔。所以自吟拙句,盖道幽怀。不虞君之涉吾地也,何故?少年曰:我向闻雅咏,今睹丽容,固死命犹拚,且责言何害?孟氏即命笺,续赋诗曰:谁家少年儿,心中暗自欺。不道终不可,可即恐郎知。少年得诗,乃报之曰:神女得张硕,文君遇长卿。逢时两相得,聊足慰多情。自是孟氏遂私之,挈归己舍。凡逾年,而夫自外至。孟氏忧且泣,少年曰:勿尔,吾固知其不久也。言讫,腾身而去,顷之方没,竟不知其何怪也。(出《潇湘录》)