huáng fǔ méi chén fán yù zhāng zhōng guān shào yuán xiū hé sì láng qīng zhōu kè zhōu yuán shū zhū yán shòu qín jìn zhōng wàng jiāng lǐ lìng zhāng fēi miào zhù sēng yàn xiāo jiàn kāng lè rén huáng yán ràng zhāng yuàn wù yuán jūn rén qī chén dé yù guǎng líng lì rén
皇甫枚 陈璠 豫章中官 邵元休 何四郎 青州客 周元枢 朱延寿 秦进忠 望江李令 张飞庙祝 僧彦翛 建康乐人 黄延让 张瑗 婺源军人妻 陈德遇 广陵吏人
huáng fǔ méi
皇甫枚
guāng qǐ zhōng, xī zōng zài liáng zhōu. qiū jiǔ yuè, huáng fǔ méi jiāng fù diào xíng zài. yǔ suǒ qīn péi yí chéng zhě xié xíng. shí yuè, zì xiāng zhōu xī dǐ gāo píng xiàn. xiàn xī nán sì shí lǐ, dēng shān yuè yù xī. qí rì xíng lǚ shāo xī, yān yún zhòu huì, rì zè fēng jìn. huò yú duō qí, shàng yī cháng bǎn. xià shì yǒu máo wū shù jiān, jǐn lí shū sàn, qí zhōng yǒu xuān yǔ shēng, nǎi yán wàng zhī. shǎo qǐng, yǒu cūn fù chū zì xī xiāng zhī běi, zhe huáng gù yī, péng tóu bài jù. lián hū zhī bù gù, dàn fǔ shǒu ér fù rù. nǎi xún bǎn dōng nán xià, dé jí qí jū, zhì zé jīng fēi héng gé, yíng dài qí shàng, cí jí luó shēng yú qí tíng, lüè wú rén zōng, rú shè yī èr nián zhě yǐ. méi yǔ péi shēng, è lì jiǔ zhī. fù dēng bǎn zhǎng wàng, jiàn guān dào yǒu rén xíng, nǎi cè jiǎn lǘ fù zhī. zhì zé yóu lì jiāng wǎng duān shì xiàn zhě yě, nǎi yǔ jù yān. shì yè sù duān shì. chū sān shuǐ xiǎo dú
光启中,僖宗在梁州。秋九月,皇甫枚将赴调行在。与所亲裴宜城者偕行。十月,自相州西抵高平县。县西南四十里,登山越玉溪。其日行旅稍稀,烟云昼晦,日昃风劲。惑于多歧,上一长坂。下视有茅屋数间,槿篱疏散,其中有喧语声,乃延望之。少顷,有村妇出自西厢之北,著黄故衣,蓬头败屦。连呼之不顾,但俯首而复入。乃循坂东南下,得及其居,至则荆扉横葛,萦带其上,茨棘罗生于其庭,略无人踪,如涉一二年者矣。枚与裴生,愕立久之。复登坂长望,见官道有人行,乃策蹇驴赴之。至则邮吏将往端氏县者也,乃与俱焉。是夜宿端氏。(出《三水小牍》)
chén fán
陈璠
chén fán zhě, pèi zhōng zhī zǒu zú yě, yǔ gù xú shuài shí pǔ, shǎo jié jūn zhōng xiōng dì zhī hǎo. jí pǔ wèi zhī pì suǒ rèn, fán yì lèi qiān yòu zhí. huáng cháo zhī luàn, zhī pì jiǎn jìng zú wǔ qiān rén, mìng pǔ zǒng zhī ér xī, fán wèi cì jiāng. pǔ zì xǔ chāng qū luò xià, fán yǐ qiān rén fǎn píng yīn. pǔ nǎi jiǎo chēng zhī mìng, zhuī bīng huí. yú shì yǐn shī yǔ fán hé, tú píng yīn, lüè pǔ tián ér xià. jí pèi, zhī lǜ qí biàn, jiāo láo jí jiě jiǎ, shèng shè hòu lù zhī. nǎi lìng suǒ qīn fěng zhī yuē: jūn qián bù ān, mín wàng jiàn zhuī, qiě qǐng gōng jiě yìn, yǐ yàn zhòng xīn. zhī lì bù néng zhì, zhì yuán zuò zhì, jù míng chāo běn gǎi nǎi lǜ qí nú, chū jū dà péng guǎn. pǔ zì chēng liú hòu. fán wèi pǔ yuē: zhī shàng shū huì jí pèi rén, ruò bù shā zhī, jiāng yí hòu huǐ. pǔ bù kě, fán gù qǐng, yǔ pǔ wǎng fù shí yú fān, pǔ nù yuē: zì kàn zì kàn. fán nǎi zhà wèi pǔ mìng, wèi zhī yuē: qǐng zhī háng lǐ guī què xià. zhī yǐ wéi chéng yě, yì rì suì fā. fán fú jiǎ yú qī lǐ tíng, zhì zé wú shào zhǎng jiē shā zhī. pèi rén mò bù liú tì. qí hòu pǔ shòu cháo mìng, nǎi biǎo fán wèi sù zhōu tài shǒu. fán xìng cǎn kù xǐ shā, fù hòu liǎn yín xíng, bǎi xìng jiē yuàn. wǔ nián zhōng, zī huì shān jī. pǔ è zhī, nǎi mìng dōu jiāng zhāng yǒu dài fán. fán nù, bù shòu mìng. yǒu zhì, chù bié dì, yǐ qí fán chū. fán yè lǜ huī xià wǔ bǎi rén wéi yǒu, chí míng, yǒu zì lǐng xiāo guǒ bǎi yú rén tū zhī. fán kuì, yǔ shí yú rén qí zǒu chū shù shí lǐ, cóng qí jiē wáng. fán qì mǎ wēi fú qǐ shí yú yě, yě rén yǒu shí zhī zhě, zhí yǐ sòng. yǒu zhí zhī, chí bái pǔ, pǔ mìng zhǎn zhī yú jùn. fán běn cū hàn mù pǔ, bù zhī shū, lín xíng, hū suǒ bǐ fù shī yuē: jī yù duī jīn guān yòu chóng, huò lái shū hū biàn chéng kōng. wǔ nián róng guì jīn hé zài? bù yì nán kē yī mèng zhōng. shí yǐ wéi guǐ dài zuò yě. chū sān shuǐ xiǎo dú
陈璠者,沛中之走卒也,与故徐帅时浦,少结军中兄弟之好。及浦为支辟所任,璠亦累迁右职。黄巢之乱,支辟简劲卒五千人,命浦总之而西,璠为次将。浦自许昌趋洛下,璠以千人反平阴。浦乃矫称支命,追兵回。于是引师与璠合,屠平阴,掠圃田而下。及沛,支虑其变,郊劳及解甲,盛设厚赂之。乃令所亲讽支曰:军前不安,民望见追,且请公解印,以厌众心。支力不能制,(制原作致,据明抄本改)乃率其孥,出居大彭馆。浦自称留后。璠谓浦曰:支尚书惠及沛人,若不杀之,将贻后悔。浦不可,璠固请,与浦往复十余翻,浦怒曰:自看自看。璠乃诈为浦命,谓之曰:请支行李归阙下。支以为诚也,翌日遂发。璠伏甲于七里亭,至则无少长皆杀之。沛人莫不流涕。其后浦受朝命,乃表璠为宿州太守。璠性惨酷喜杀,复厚敛淫刑,百姓嗟怨。五年中,赀贿山积。浦恶之,乃命都将张友代璠。璠怒,不受命。友至,处别第,以俟璠出。璠夜率麾下五百人围友,迟明,友自领骁果百余人突之。璠溃,与十余人骑走出数十里,从骑皆亡。璠弃马微服乞食于野,野人有识之者,执以送。友絷之,驰白浦,浦命斩之于郡。璠本粗悍木朴,不知书,临刑,忽索笔赋诗曰:积玉堆金官又崇,祸来倏忽变成空。五年荣贵今何在?不异南柯一梦中。时以为鬼代作也。(出《三水小牍》)
yù zhāng zhōng guān
豫章中官
tiān fù jiǎ zǐ suì, yù lǜ jū rén jìn shì zhě, yè héng wén jiē zhōng ruò shù shí rén yǔ shēng, xiàng shì ér qù, jiù shì zé wú rén. rú shì lèi yè, rén jiā zhuì kǒng, yè bù néng wù. qǐng zhī, zhào jǐn zhū yān guān, yù zhāng suǒ shā, fán wǔ shí yú. qū zhī xiàng shì, zhòu yǔ xuān zào, rú xiān suǒ wén. chū jī shén lù
天复甲子岁,豫率居人近市者,夜恒闻街中若数十人语声,向市而去,就视则无人。如是累夜,人家惴恐,夜不能寤。顷之,诏尽诛阉官,豫章所杀,凡五十余。驱之向市,骤语喧噪,如先所闻。(出《稽神录》)
shào yuán xiū
邵元休
hàn zuǒ sī yuán wài láng shào yuán xiū, dàng tiān fù nián zhōng, shàng wèi guān, jū yǎn zhōu xiè zhái. zhái nèi wéi rǔ mǔ bì pú, táng zhī xī xù, zuì nán shì shū zhāi. shí yè xiàng fēn, jǔ jiā miè zhú shú mèi, shū zhāi nèi dēng yì miè. shào zhěn shū jiǎ mèi, wén táng zhī xī, xī sū ruò fù rén lǚ shēng, jīng yú táng jiē. xiān zhì dōng xù, jiē nǚ pú zhī qǐn shì yě. měi zhì yī fáng mén, jí zhù shǎo shí. suì wén zhì nán láng, yǒu gé zǐ mén, bù qǐ jiàn, nǎi tuī mén ér rù. jí wén hōng rán, ruò pū pò cí qì shēng. suì xī rù shū zhāi, chuāng wài wēi yuè, jiàn yī wù, xíng zhuàng jí wěi. bù biàn qí miàn mù, zhǎng liù qī chǐ, rú yǐ qīng hēi bó méng shǒu ér rù. lì yú mén fēi zhī xià, shào bù jù, lì shēng chì zhī, réng jiān shù shēng, dōu bù chóu dá, suì què chū. qí shì rú fēng, shào yù mén zhěn jī zhī, zé yǐ qù yǐ. yòu wén xíng wǎng táng xī, qí shēng suì jué. chí míng, yàn qí nán fáng nèi, zé chá chuáng zhī shàng, yī bái cí qì, yǐ zhuì dì pò yǐ. hòu wèn rén yún, cháng yǒu bīng mǎ liú hòu jū shì zhái, nǚ zú, quán yú táng xī zuò bìn gōng. réng fǎng zuǒ yòu, yǒu jìn lín shí qí nǚ zhě, yún, tǐ mào pō zhǎng, gài qí pò yě. chū yù táng xián huà
汉左司员外郎邵元休,当天复年中,尚未冠,居兖州廨宅。宅内惟乳母婢仆,堂之西序,最南是书斋。时夜向分,举家灭烛熟寐,书斋内灯亦灭。邵枕书假寐,闻堂之西,窸窣若妇人履声,经于堂阶。先至东序,皆女仆之寝室也。每至一房门,即住少时。遂闻至南廊,有阁子门,不启键,乃推门而入。即闻轰然,若扑破磁器声。遂西入书斋,窗外微月,见一物,形状极伟。不辨其面目,长六七尺,如以青黑帛蒙首而入。立于门扉之下,邵不惧,厉声叱之,仍间数声,都不酬答,遂却出。其势如风,邵欲扪枕击之,则已去矣。又闻行往堂西,其声遂绝。迟明,验其南房内,则茶床之上,一白磁器,已坠地破矣。后问人云,常有兵马留后居是宅,女卒,权于堂西作殡宫。仍访左右,有近邻识其女者,云,体貌颇长,盖其魄也。(出《玉堂闲话》)
hé sì láng
何四郎
liáng shí, xī jīng zhōng zhōu shì yǒu hé sì láng zhě, yǐ yù zhuāng fěn zì yè. cháng yú yī rì wǔ gēng chū, jiē gǔ wèi míng shí, wén bǎi bù zhī wài, yǒu rén jí jiào hé sì láng zhě, jǐ shù shēng ér bà. zì shì shuài yǐ wéi cháng. yuē bàn yuè hòu, hū chén xīng kāi sì bì, yǒu yī rén ruò guān liáo zhī pū zhě, zhí qián yī zhī yún: guān lìng zhào rǔ. hé yì fǔ yǐn zhī zhái yǒu qǔ, wèi jiù lù, pū yòu cù zhī. hé fāng shù dài, pū yòu bù róng. é yǐ yī qiān zhī běi xíng, dá yú dōng xī zhī qú. hé nǎi yù huí guī, pū zhí zhī yóu jí. hé nǎi yù yí, jiāng fēi rén yé? cháng wén suǒ zhe xié lǚ, yǐ zhī guī dì zì wéi, yì kě yù qí xié mèi. mǒu suī jí wèi zhī, jí bèi zhì zhī yú wū. zhī qí wú néng wéi yě, qiě yà qiě xíng, qíng shén huǎng hū, suì zhèng běi dǐ huī ān mén. yòu xī běi yuē wǔ qī lǐ, zé hūn míng yǐ. hū yǒu zhū mén jùn yǔ, ruò wáng zhě zhī fǔ shǔ. zhì gēng shēn, yán rù. liè jù yíng huáng, gōng zhàng huá lì. wéi fù rén bèi kuǎn jiē yīn qín, yún: shì gù jiàng xiàng zhī dì, yòu nǚ fāng zé liáng pǐ. shí mù yīng xián, kě jiù jí xí. hé jì dǔ yāo yě, qíng yì huò zhī, wǎn shū zhī zī, yì jué dài yǐ. jué zì yuán kòng quē, yǐ yuán zuò shì, jù míng chāo běn bǔ gǎi. bǐ xiǎo, zé wò yú qiū zhǒng zhī jiān, jì wú rén jī. suì wàng huī ān mén ér fǎn, cǎo mǎng yì mì, duò yú huāng jǐng zhī zhōng. yòu jīng yī xī, jī kě nán zhuàng, yǐ yī jīn chéng lù ér yǐn zhī. yǒu qiáo zhě jiàn ér wèn zhī, suì bào qí jiā, zhuì ér chū zhī, shù rì fāng yù. chū yù táng xián huà
梁时,西京中州市有何四郎者,以鬻妆粉自业。尝于一日五更初,街鼓未鸣时,闻百步之外,有人极叫何四郎者,几数声而罢。自是率以为常。约半月后,忽晨兴开肆毕,有一人若官僚之仆者,直前揖之云:官令召汝。何意府尹之宅有取,未就路,仆又促之。何方束带,仆又不容。俄以衣牵之北行,达于东西之衢。何乃欲回归,仆执之尤急。何乃愈疑,将非人耶?尝闻所著鞋履,以之规地自围,亦可御其邪魅。某虽亟为之,即被掷之于屋。知其无能为也,且讶且行,情甚恍惚,遂正北抵徽安门。又西北约五七里,则昏冥矣。忽有朱门峻宇,若王者之府署。至更深,延入。烈炬荧煌,供帐华丽。唯妇人辈款接殷勤,云:是故将相之第,幼女方择良匹。实慕英贤,可就吉席。何既睹妖冶,情亦惑之,婉淑之姿,亦绝代矣。(绝字原空缺,矣原作是,据明抄本补改。)比晓,则卧于丘塚之间,寂无人迹。遂望徽安门而返,草莽翳密,堕于荒井之中。又经一夕,饥渴难状,以衣襟承露而饮之。有樵者见而问之,遂报其家,缒而出之,数日方愈。(出《玉堂闲话》)
qīng zhōu kè
青州客
zhū liáng shí, qīng zhōu yǒu gǔ kè fàn hǎi yù fēng, piāo zhì yī chù, yuǎn wàng yǒu shān chuān chéng guō, hǎi shī yuē: zì qǐng zāo fēng zhě, wèi cháng zhì cǐ. wú wén guǐ guó zài shì, dé fēi cǐ yé? qǐng zhī, zhōu zhì àn, yīn dēng àn. xiàng chéng ér qù. qí lú shè tián mǔ, bù shū zhōng guó. jiàn rén jiē yī zhī, ér rén jiē bú jiàn yǐ. zhì chéng, yǒu shǒu mén zhě, yī zhī, yì bù yīng. rù chéng, wū shì rén wù shén yīn. suì zhì wáng gōng, zhèng zhí dà yàn, jūn chén shì yàn zhě shù shí, qí yì guān qì yòng sī zhú chén shè zhī lèi, duō lèi zhōng guó. kè yīn shēng diàn, fǔ bī wáng zuò yǐ kuī zhī. é ér wáng yǒu jí, zuǒ yòu fú hái, jí zhào wū zhě shì zhī. wū zhì, yǒu yáng dì rén zhì cǐ, yáng qì bī rén, gù wáng bìng. qí rén ǒu lái ěr, wú xīn wèi suì, yǐ yǐn shí chē mǎ xiè qiǎn zhī, kě yǐ. jí jù jiǔ shí, shè zuò yú bié shì, wū jí qí jūn chén, jiē lái sì zhù. kè jù àn ér shí. é yǒu pū fū yù mǎ ér zhì, kè yì chéng mǎ ér guī. zhì àn dēng zhōu, guó rén jìng bú jiàn jǐ. fù yù biàn fēng dé guī. shí hè dé jiǎn wèi qīng zhōu jié dù, yǔ wèi bó jié dù yáng shī hòu yǒu qīn, yīn qiǎn cǐ kè shǐ wèi, qí wèi shī hòu yán zhī. wèi rén fàn xuān gǔ, qīn wén qí shì, wèi yú yán. chū jī shén lù
朱梁时,青州有贾客泛海遇风,飘至一处,远望有山川城郭,海师曰:自顷遭风者,未尝至此。吾闻鬼国在是,得非此耶?顷之,舟至岸,因登岸。向城而去。其庐舍田亩,不殊中国。见人皆揖之,而人皆不见已。至城,有守门者,揖之,亦不应。入城,屋室人物甚殷。遂至王宫,正值大宴,君臣侍宴者数十,其衣冠器用丝竹陈设之类,多类中国。客因升殿,俯逼王坐以窥之。俄而王有疾,左右扶还,亟召巫者视之。巫至,有阳地人至此,阳气逼人,故王病。其人偶来尔,无心为祟,以饮食车马谢遣之,可矣。即具酒食,设座于别室,巫及其君臣,皆来祀祝。客据按而食。俄有仆夫驭马而至,客亦乘马而归。至岸登舟,国人竟不见己。复遇便风得归。时贺德俭为青州节度,与魏博节度杨师厚有亲,因遣此客使魏,其为师厚言之。魏人范宣古,亲闻其事,为余言。(出《稽神录》)
zhōu yuán shū
周元枢
zhōu yuán shū zhě, suī yáng rén, wèi píng lú zhǎng shū jì. jì jū lín zī guān shě, yī xī jiāng qǐn, hū yǒu chē mǎ zī zhòng shén zhòng, kòu mén shǐ bào yuē: lǐ sī kōng hòu yè. yuán shū niàn qīn zhī bèi jiē wú cǐ rén, yīn zì sī, bì xiāng qū zhī jiù, wú bù jí zhī yǐ. jí chū jiàn zhī, yán zuò, qǐng wèn qí suǒ cóng lái, yuē: wú yì xīn jiā zhì cǐ, wèi yǒu suǒ zhǐ, qiú jū cǐ zhái yǐ. yuán shū jīng yuē: hé zhì shì? duì yuē: cǐ wú zhī jiù zhái yě. yuán shū yuē: wú cóng guān zhì cǐ, xiāng chuán yún, shū jì zhī gōng shǔ yě. jūn hé shí jū cǐ? yuē: suí kāi huáng zhōng cháng jū zhī. yuán shū yuē: ruò ěr, jūn dìng shì guǐ yé? yuē: rán. dì fǔ xǔ wǒ lì miào yú cǐ, gù qǐng jūn yí qù ěr. yuán shū bù kě, yuē: rén bù dàng yǔ guǐ xiāng jiē, qǐ wú jiāng sǐ, gù jūn dé líng wǒ yé? suī rán, lǐ bù dàng yǐ cǐ zhái shòu jūn. wú suī sǐ, bì yǔ jūn sòng. yīn zhào qī zǐ yuē: wǒ sǐ, bì duō zhì zhǐ bǐ yú guān zhōng, jiāng yǔ lǐ jūn duì sòng. jí jù jiǔ yǔ zhī yǐn, xiāng chóu shù bǎi bēi, cí sè yù lì. kè jiāng qù, fù liú zhī. liáng jiǔ, yī cāng tóu lái yún fū rén chuán yǔ sī kōng, zhōu shū jì mù shí rén yě, ān kě yǔ zhī lùn nàn? zì qǔ kùn zāi! kè yú shì cí xiè ér qù. sòng zhī chū mén, shū hū bú jiàn. yuán shū jìng wú yàng. chū jī shén lù
周元枢者,睢阳人,为平卢掌书记。寄居临淄官舍,一夕将寝,忽有车马辎重甚众,扣门使报曰:李司空候谒。元枢念亲知辈皆无此人,因自思,必乡曲之旧,吾不及知矣。即出见之,延坐,请问其所从来,曰:吾亦新家至此,未有所止,求居此宅矣。元枢惊曰:何至是?对曰:此吾之旧宅也。元枢曰:吾从官至此,相传云,书寄之公署也。君何时居此?曰:隋开皇中尝居之。元枢曰:若尔,君定是鬼耶?曰:然。地府许我立庙于此,故请君移去尔。元枢不可,曰:人不当与鬼相接,岂吾将死,故君得凌我耶?虽然,理不当以此宅授君。吾虽死,必与君讼。因召妻子曰:我死,必多置纸笔于棺中,将与李君对讼。即具酒与之饮,相酬数百杯,词色愈厉。客将去,复留之。良久,一苍头来云;夫人传语司空,周书记木石人也,安可与之论难?自取困哉!客于是辞谢而去。送之出门,倏忽不见。元枢竟无恙。(出《稽神录》)
zhū yán shòu
朱延寿
shòu zhōu cì shǐ zhū yán shòu, mò nián, yù yú shì zhōng, kuī jiàn chuāng wài yǒu èr rén, jiē qīng miàn zhū fā qīng yī, shǒu zhí wén shū, yī rén yuē: wǒ shòu mìng lái qǔ. yī rén yuē: wǒ yì shòu mìng lái qǔ. yī rén yòu yuē: wǒ shòu mìng zài qián. yán shòu yīn hū shì zhě, èr rén jí miè. shì zhě zhì, wèn wài yǒu hé rén, jiē yún wú rén, é ér bèi shā. chū jī shén lù
寿州刺史朱延寿,末年,浴于室中,窥见窗外有二人,皆青面朱发青衣,手执文书,一人曰:我受命来取。一人曰:我亦受命来取。一人又曰:我受命在前。延寿因呼侍者,二人即灭。侍者至,问外有何人,皆云无人,俄而被杀。(出《稽神录》)
qín jìn zhōng
秦进忠
tiān yòu bǐng zǐ suì, zhè xī jūn shì zhōu jiāo zuò luàn, shā dà jiàng qín jìn zhōng zhāng yìn, fán shí yú rén. jìn zhōng shǎo shí, cháng nù yī xiǎo nú, rèn guàn xīn, shā ér bìng mái zhī. mò nián, héng jiàn cǐ nú pěng xīn ér lì, shǐ yú bǎi bù zhī wài, shāo shāo ér jìn. qí rì jiāng chū, nǎi zài mǎ qián, zuǒ yòu jiē jiàn zhī. ér rù fǔ, yòu yù luàn bīng, shāng wèi ér zú. zhāng yìn qián yuè yú, měi wén hū qí xìng míng, shēng shén qīng yuè. yì shāo shāo ér jìn. qí rì ruò zài duì miàn, rù fǔ jiē bì yǐ. chū jī shén lù
天祐丙子岁,浙西军士周交作乱,杀大将秦进忠、张胤,凡十余人。进忠少时,尝怒一小奴,刃贯心,杀而并埋之。末年,恒见此奴捧心而立,始于百步之外,稍稍而近。其日将出,乃在马前,左右皆见之。而入府,又遇乱兵,伤胃而卒。张胤前月余,每闻呼其姓名,声甚清越。亦稍稍而近。其日若在对面,入府皆毙矣。(出《稽神录》)
wàng jiāng lǐ lìng
望江李令
wàng jiāng lǐ lìng zhě, bà zhì jū shū zhōu. yǒu èr zi, shén cōng huì. lìng cháng yǐn jiǔ mù guī, qù jiā shù bǎi bù, jiàn èr zi lái yíng, jí gòng qín ér ōu zhī. lìng jīng dà nù, dà hū, ér yuǎn fāng rén jué, jìng wú zhī zhě. qiě xíng qiě ōu, jiāng zhì jiā, èr zi jiē què zǒu ér qù. jí rù mén, èr zi fù yíng yú táng xià, wèn zhī, jiē yún wèi cháng chū mén. hòu yuè yú, lìng fù yǐn jiǔ yú suǒ qìng jia, yīn jù bái qí shì, qǐng liú sù, bù gǎn guī. ér qí zi kǒng qí jí mù guī, fù wèi suǒ ōu, jí jù wǎng yíng zhī. jí zhōng tú, jiàn qí fù, nù yuē: hé gù mù chū? jí shǐ cóng zhě jī zhī, kùn ér huò miǎn. míng rì lìng guī, yì hài qí shì, bù shù yuè. fù zǐ jiē zú, jùn rén yún, shū yǒu shān guǐ, shàn wèi cǐ lì. gài lí qiū zhī tú yě. chū jī shén lù
望江李令者,罢秩居舒州。有二子,甚聪慧。令尝饮酒暮归,去家数百步,见二子来迎,即共禽而殴之。令惊大怒,大呼,而远方人绝,竟无知者。且行且殴,将至家,二子皆却走而去。及入门,二子复迎于堂下,问之,皆云未尝出门。后月余,令复饮酒于所亲家,因具白其事,请留宿,不敢归。而其子恐其及暮归,复为所殴,即俱往迎之。及中途,见其父,怒曰:何故暮出?即使从者击之,困而获免。明日令归,益骇其事,不数月。父子皆卒,郡人云,舒有山鬼,善为此厉。盖黎丘之徒也。(出(稽神录))
zhāng fēi miào zhù
张飞庙祝
zǐ zhōu qù chéng shí yú lǐ, yǒu zhāng fēi miào, miào zhōng yǒu tǔ ǒu, wèi wèi shì. yī xī gǎn miào zhù zhī qī, jīng nián, suì shēng yī nǚ. qí fā rú zhū, méi mù shǒu zú, jiē rú tǔ ǒu zhī zhuàng. zhì yú zhǎng dà, rén jiē wèi zhī. fán lì zhí zǐ zhōu zhě, yè miào, zé hū chū yàn zhī, huò yí zhī qián bó, zhì jīn yóu cún. chū yě rén xián huà
梓州去城十余里,有张飞庙,庙中有土偶,为卫士。一夕感庙祝之妻,经年,遂生一女。其发如朱,眉目手足,皆如土偶之状。至于长大,人皆畏之。凡莅职梓州者,谒庙,则呼出验之,或遗之钱帛,至今犹存。(出《野人闲话》)
sēng yàn xiāo
僧彦翛
cǎo shū sēng wén yīng dà shī yàn xiāo, shǐ zài luò dōu. míng zōng shì zǐ qín wáng cóng róng, fù hòu yù zhī. hòu yǒu gù, nán jū jiāng líng xī hú céng kǒu sì. yī rì huǎng hū, hū jiàn qín wáng yōng èr shí qí yì sì, fǎng yàn xiāo. yàn xiāo wèn dài wáng hé yǐ cǐ lái, qià lái duì, shū ér bú jiàn. yàn xiāo fāng fǎng yú rén, bù xún rì, qín wáng yù hài. chū běi mèng suǒ yán
草书僧文英大师彦翛,始在洛都。明宗世子秦王从荣,复厚遇之。后有故,南居江陵西湖曾口寺。一日恍惚,忽见秦王拥二十骑诣寺,访彦翛。彦翛问大王何以此来,恰来对,倏而不见。彦翛方访于人,不旬日,秦王遇害。(出《北梦琐言》)
jiàn kāng lè rén
建康乐人
jiàn kāng yǒu lè rén, rì wǎn rú shì, jiàn èr pū fū yún: lù pàn guān zhào. suí zhī ér qù. zhì dà zhái, chén shè shén yán. bīn kè shí yú rén, jiē shàn jiǔ, wéi yǐn jiǔ ér bù shè shí, jiǔ yì bù jí lè rén. xiàng shǔ ér sàn, lè rén kùn shén, yīn wò mén wài chuáng shàng. jì wù, nǎi zài cǎo jiān, páng yǒu dà zhǒng. wèn qí lǐ rén, yún, xiāng chuán lù pàn guān zhī zhǒng. bù zhī hé shí rén yě. chū jī shén lù
建康有乐人,日晚如市,见二仆夫云:陆判官召。随之而去。至大宅,陈设甚严。宾客十余人,皆善酒,惟饮酒而不设食,酒亦不及乐人。向曙而散,乐人困甚,因卧门外床上。既寤,乃在草间,旁有大冢。问其里人,云,相传陆判官之冢。不知何时人也。(出《稽神录》)
huáng yán ràng
黄延让
jiàn kāng lì huáng yán ràng cháng yǐn jiǔ yú qìng jia, dài yè ér sàn. bù shèn zuì, huǎng rán ér shēn fú. piāo piāo ér xíng, bù néng zì zhì. xíng kě shí shù lǐ, zhì yī dà zhái, jì rán wú rén. táng qián yǒu yī xiǎo fáng, fáng zhōng yǒu chuáng, yán ràng kùn shén, yīn qǐn chuáng shàng. jí wù, nǎi zài jiǎng shān qián cǎo jiān. yú zhòng chéng fù qiàn yǐ. yīn huǎng hū dé jí, suì yú nǎi yù. chū jī shén lù
建康吏黄延让尝饮酒于亲家,迨夜而散。不甚醉,恍然而身浮。飘飘而行,不能自制。行可十数里,至一大宅,寂然无人。堂前有一小房,房中有床,延让困甚,因寝床上。及寤,乃在蒋山前草间。逾重城复堑矣。因恍惚得疾,岁余乃愈。(出《稽神录》)
zhāng yuàn
张瑗
jiāng nán nèi chén zhāng yuàn rì mù guò jiàn kāng xīn qiáo, hū jiàn yī měi rén, tǎn yī chāng jué ér zǒu. yuàn shén yà, dì shì zhī, fù rén hū ěr huí tóu, huà wéi xuàn fēng pū yuàn. yuàn mǎ dào shāng miàn, yuè yú nǎi fù. chū mǎ jì qǐ, nǎi tí yī zú, bǒ xíng ér guī. zì shì měi guò cǐ qiáo, mǎ zhé tí yī zú ér xíng, jìng wú tā guài. chū jī shén lù
江南内臣张瑗日暮过建康新桥,忽见一美人,袒衣猖獗而走。瑗甚讶,谛视之,妇人忽尔回头,化为旋风扑瑗。瑗马倒伤面,月余乃复。初马既起,乃提一足,跛行而归。自是每过此桥,马辄提一足而行,竟无他怪。(出《稽神录》)
wù yuán jūn rén qī
婺源军人妻
dīng yǒu suì, wù yuán jiàn wēi jūn rén qī sǐ gèng qǔ. qí hòu qī nüè yù qián qī zhī zǐ guò shèn, fū bù néng zhì. yī rì, hū jiàn wáng qī zì mén ér rù, dà nù hòu qī yuē: rén shuí wú sǐ, shú wú mǔ zǐ zhī qíng, nǎi nüè wǒ ér nǚ rú shì yé? wú bǐ sù yǔ dì xià suǒ sī, jīn yǔ wǒ jiǎ shí rì, shǐ wǒ huì rǔ. rǔ suì bù gǎi, bì néng shā jūn. fū qī jiē kǒng jù zài bài, jí wéi qí jiǔ shí. biàn zhào qīn dǎng lín lǐ, wèn xùn xù huà rú cháng. tā rén dàn wén qí shēng, wéi fū jiàn zhī. jí yè, wèi shè tà bié shì, fū yù cóng zhī sù, bù kě. mǎn shí rì, jiāng qù, fù zé lì qí hòu qī, yán shén qiē zhì. jǔ jiā qīn zú gòng sòng zhì mù, qù mù bǎi yú bù, yuē: zhū rén kě zhǐ yǐ. fù yīn qín cí jué ér qù. jiāng jí bó lín zhōng, zhū rén jiē jiàn zhī, yī fú róng sè rú píng shēng, jí mù nǎi méi. jiàn wēi jūn shǐ wāng yán chāng yán rú shì. chū jī shén lù
丁酉岁,婺源建威军人妻死更娶。其后妻虐遇前妻之子过甚,夫不能制。一日,忽见亡妻自门而入,大怒后妻曰:人谁无死,孰无母子之情,乃虐我儿女如是耶?吾比诉与地下所司,今与我假十日,使我诲汝。汝遂不改,必能杀君。夫妻皆恐惧再拜,即为其酒食。遍召亲党邻里,问讯叙话如常。他人但闻其声,唯夫见之。及夜,为设榻别室,夫欲从之宿,不可。满十日,将去,复责励其后妻,言甚切至。举家亲族共送至墓,去墓百余步,曰:诸人可止矣。复殷勤辞诀而去。将及柏林中,诸人皆见之,衣服容色如平生,及墓乃没。建威军使汪延昌言如是。(出《稽神录》)
chén dé yù
陈德遇
xīn hài suì, jiāng nán wěi yòu cáng kù guān chén jū ràng zì dé yù, zhí sù kù zhōng, qí qī zài jiā, wǔ gēng chū, hū mèng èr lì, shǒu bà wén shū, zì mén ér rù. wèn: cǐ chén dé yù jiā yé? yuē: rán. dé yù hé zài? yuē: zài kù zhōng. lì jiāng qù, qī zhuī hū zhī yuē: jiā fú fū yuán zuò fù, jù míng chāo běn xǔ běn gǎi. zì dé yù ěr, yǒu zhǔ yī kù guān chén dé yù zhě, jiā jìn zài dōng qū. èr lì xiāng shì ér xī yuē: jǐ wù yǐ. suì qù. ěr rì, dé yù chén qǐ rú cè, zì yún yǒu jí, hái wò, liáng jiǔ suì zú. èr rén bìng jū zhì chéng zhī xī. chū jī shén lù
辛亥岁,江南伪右藏库官陈居让字德遇,直宿库中,其妻在家,五更初,忽梦二吏,手把文书,自门而入。问:此陈德遇家耶?曰:然。德遇何在?曰:在库中。吏将去,妻追呼之曰:家夫(夫原作父,据明抄本、许本改。)字德遇耳,有主衣库官陈德遇者,家近在东曲。二吏相视而嘻曰:几误矣。遂去。迩日,德遇晨起如厕,自云有疾,还卧,良久遂卒。二人并居治城之西。(出《稽神录》)
guǎng líng lì rén
广陵吏人
guǎng líng lì xìng zhào, dāng shǔ. dú qǐn yī shì. zhōng yè, hū jiàn dài huáng yī rén zì mén ér rù, cóng xiǎo huáng yī qī rén. wèi jǐ yuē: chǔ chù xún bù dé, nǎi zài cǐ yé! chì qǐ zhī, yuē: kě yǐ xíng yǐ. yī huáng yī qián yuē: tiān nián wèi jǐn, wèi kě jù xíng, yí yǒu yǐ jì zhī kě yě. dà rén jí tàn huái, chū yī yìn, yìn qí zuǒ bì ér qù. jí míng shì zhī, yìn wén zhe ròu, zì ruò gǔ zhuàn, shí qí xià, yòu ruò xiān zì. zuǒ ruò jì zì, qí shàng bù kě shí. zhào hòu bù zhī suǒ zhōng. chū jī shén lù
广陵吏姓赵,当暑。独寝一室。中夜,忽见大黄衣人自门而入,从小黄衣七人。谓己曰:处处寻不得,乃在此耶!叱起之,曰:可以行矣。一黄衣前曰:天年未尽,未可遽行,宜有以记之可也。大人即探怀,出一印,印其左臂而去。及明视之,印文著肉,字若古篆,识其下,右若仙字。左若记字,其上不可识。赵后不知所终。(出《稽神录》)