lǐ xiàng shēng wáng yì fāng hé ràng zhī shěn dōng měi yáng bó chéng yè fǎ shàn liú jiǎ lǐ cān jūn
李项生 王义方 何让之 沈东美 杨伯成 叶法善 刘甲 李参军
lǐ xiàng shēng
李项生
táng chuí gǒng chū, qiáo guó gōng lǐ chóng yì nán xiàng shēng rǎn bìng. qí qī jí nǚ yú cè shì jí. hū yǒu yī hú, cóng xiàng shēng bèi zhōng zǒu chū. é shī qí suǒ zài. shù rì, xiàng shēng wáng. chū wǔ xíng jì
唐垂拱初,谯国公李崇义男项生染病。其妻及女于侧侍疾。忽有一狐,从项生被中走出。俄失其所在。数日,项生亡。(出《五行记》
wáng yì fāng
王义方
táng qián yù shǐ wáng yì fāng chù lái zhōu sī hù cān jūn, qù guān guī wèi zhōu, yǐ jiǎng shòu wèi yè. shí xiāng rén guō wú wéi pō yǒu shù, jiào yì fāng shǐ yě hú. yì fāng suī néng hū dé zhī, bù fú shǐ, què bèi qún hú jìng lái nǎo. měi zhì wǎ pì yǐ jī yì fāng. huò zhèng sòng dú, jí xí suì qí shū. wén kōng zhōng yǒu shēng yún:" yǒu hé shén shù, ér yù shǐ wǒ hū?" yì fāng jìng bù néng jìn zhǐ. wú hé ér zú. chū cháo yě qiān zài
唐前御史王义方黜莱州司户参军,去官归魏州,以讲授为业。时乡人郭无为颇有术,教义方使野狐。义方虽能呼得之,不伏使,却被群狐竞来恼。每掷瓦甓以击义方。或正诵读,即袭碎其书。闻空中有声云:“有何神术,而欲使我乎?”义方竟不能禁止。无何而卒。(出《朝野佥载》)
hé ràng zhī
何让之
táng shén lóng zhōng, lú jiāng hé ràng zhī fù luò. yù shàng sì rì, jiāng zhì lǎo jūn miào, kàn luò zhōng yóu chūn guān gài. miào zhī dōng běi èr bǎi yú bù, yǒu dà qiū sān sì, shí yì hào hòu hàn zhū líng. gù zhāng mèng yáng qī āi shī yún:" gōng wén yáo xiāng wàng, yuán líng yù hū hū." yuán líng jí guāng wǔ líng. yī líng shàng dú yǒu kū bǎi sān sì zhī, qí xià pán shí, kě róng shù shí rén zuò. jiàn yī wēng, zī mào yǒu yì cháng bèi. méi bìn hào rán, zhe cóng méng jīn rú kù, zé wū shā, bào xī nán wàng, yín yuē:" yě tián jīng jí chūn, guī gé qǐ luó xīn. chū mò tóu shàng rì, shēng sǐ yǎn qián rén. yù zhī wǒ jiā zài hé chǔ, běi máng sōng bǎi zhèng wèi lín." é yǒu yī guì qī, jīn cuì chē yú. rú huā zhī bì shù shí, lián mèi xiào lè ér chū huī ān mén, dǐ yú lín diàn. yòu dì zhōng qiáo zhī nán běi, chuí yáng fú yú tiān jīn, fán huā míng yú shàng yuàn. zǐ jìn qǐ mò, yà luàn xiāng chén. ràng zhī fāng tàn qī chí, dú xíng jǔ jǔ, yǐ yà qián yín wēng fēi rén, wēng hū yòu yín yuē:" luò yáng nǚ ér duō, wú nài gū wēng lǎo qù hé?" ràng zhī jù yù qián zhí, wēng shū rán yuè yú qiū zhōng, ràng zhī cóng yān. chū rù qiū, xūn hēi bù biàn, qí zhú wēng yǐ fù běn xíng shǐ. suì jiàn yī hú tiào chū, wěi yǒu huǒ yàn rú liú xīng. ràng zhī què chū xuán táng zhī wài. mén dōng yǒu yī yán yǐ kōng. ràng zhī jiàn yī jī àn, shàng yǒu zhū zhǎn bǐ yàn zhī lèi, yǒu yī tiě wén shū, zhǐ jǐn cǎn huī sè, wén zì zé bù kě xiǎo jiě. lüè jì kě biàn zhě. qí yī yún:" zhèng sè hóng dào, shén sī huà dài. qióng shī hòu chéng, guāng fù xuán shè. ǒu lún tǔ méng, yín ní sàn jié. mí cháng xī qū, wèi yīn méng líng yīn yǐ lín fǎn mái yì rù shēng. què huǐ guī bīng, jiàn chí yù qū. ná wěi yán dòng, zhū zhū xī xī. yòng mì gōng, yǐ lǐng yǐ xué. yí xīn fá yào, mǎng jié wàn zhuó. ǒu lǜ zé xiáng, fú lún wéi sà. mǔ xū wú yǒu, yí yàn ruǐ xiè. zhào sù wèi lái, huì míng xìng miè." qí èr cí yuē:" wǔ xíng qī yào, chéng cǐ rùn yú. shàng dì jiàng líng, suì dàn tūn xú. shé tuì qí pí, wú yì shén shū. jiǔ jiǔ liù liù, shù shēn tiān chú. hé yǐ chōng hóu, tǔ nà tài xū. hé yǐ bì huái? xiá mèi yún rú. āi ěr fú shēng, zhì bǐ huāng xū. wú fù lì qì, hái xíng zhī chū. zài dì zuǒ yòu, dào jì hū zhū." tí yún: yìng tiān hú chāo yì kē cè bā dào. hòu wén shén fán, nán yǐ xiáng zài. ràng zhī huò cǐ shū tiē, xǐ ér huái zhī, suì yuè chū qiū xué. hòu shù rì, shuǐ běi tóng dé sì sēng zhì jìng lái fǎng ràng zhī. shuō yún:" qián zhě suǒ huò qiū zhōng wén shū, fēi láng jūn suǒ yòng, liú zhī bù xiáng. qí rén jìn jié shàng jiè zhī kē, kě yǐ huò fú zhōng guó. láng jūn bì néng què guī cǐ, tā yì chóu xiè bù báo. qí rén wèi zhì jìng yuē:" wú yǐ bèi sān bǎi jiān, yù shú gòu cǐ shū. rú hé?" ràng zhī xǔ nuò. zhì jìng míng rì, qiè sān bǎi jiān sòng ràng zhī. ràng zhī lǐng qì, suì huà zhì jìng, yán qí shū yǐ wéi wǎng huán suǒ jiè, gèng yī liǎng rì dāng zhēng zhī, biàn kě guī běn. ràng zhī fù wèi péng yǒu suǒ shuō, yún:" cǐ sēng yì shì yāo mèi, nài hé yù hái zhī? suǒ nà juàn, dàn huì zhī kě yě." hòu zhì jìng lái, ràng zhī xī huì, yún:" shū wú cǐ shì, jiān bù céng yǒu cǐ wén shū." zhì jìng wú yán yǐ tuì. jīng yuè yú, ràng zhī xiān yǒu dì zài dōng wú, bié yǐ yú nián. yī dàn, qí dì zhì yān. yǔ ràng zhī huà jiā sī zhōng wài, shén yǒu dào. cháng yè zé xiōng dì lián chuáng. jīng wǔ liù rì, hū wèn ràng zhī:" mǒu wén cǐ dì duō hú zuò guài, chéng yǒu zhī hū?" ràng zhī suì huà qí shì. ér kuā yún:" wú yī yuè qián, céng huò yě hú zhī shū wén yī tiē, jīn jiàn cún yān." qí dì gù bù xìn, níng yǒu shì shì? ràng zhī zhì chí dàn, jiē qiè, qǔ cǐ wén shū tiē shì dì. dì pěng ér jīng tàn. jí zhì yú ràng zhī qián, huà wéi yī hú yǐ. é jiàn yī měi shào nián, ruò xīn guān zhī zhuàng, kuà bái mǎ, nán chí jí qù. shì yǒu xī yù hú sēng hè yún:" shàn zāi, cháng zài tiān dì zuǒ yòu yǐ!" shào nián tàn ràng zhī xiāng dài, ràng zhī jiē yì. wèi jǐ, suì yǒu chì bǔ, nèi kù bèi rén dào gòng juàn sān bǎi pǐ, xún zōng jí cǐ. é yǒu lì yǎn zhì, zhí qiè ràng zhī náng jiǎn yān. guǒ huò qí jiān, yǐ fèi shù shí pǐ. zhí ràng zhī fù" fù" yuán zuò" yuè", jù míng chāo běn gǎi fǎ. ràng zhī bù néng xuě, zú bì kū mù. chū gān quān zi
唐神龙中,庐江何让之赴洛。遇上巳日,将陟老君庙,瞰洛中游春冠盖。庙之东北二百余步,有大丘三四,时亦号后汉诸陵。故张孟阳七哀诗云:“恭文遥相望,原陵郁膴膴。”原陵即光武陵。一陵上独有枯柏三四枝,其下盘石,可容数十人坐。见一翁,姿貌有异常辈。眉鬓皓然,著賨幪巾襦裤,帻乌纱,抱膝南望,吟曰:“野田荆棘春,闺阁绮罗新。出没头上日,生死眼前人。欲知我家在何处,北邙松柏正为邻。”俄有一贵戚,金翠车舆。如花之婢数十,连袂笑乐而出徽安门,抵榆林店。又睇中桥之南北,垂杨拂于天津,繁花明于上苑。紫禁绮陌,轧乱香尘。让之方叹栖迟,独行踽踽,已讶前吟翁非人,翁忽又吟曰:“洛阳女儿多,无奈孤翁老去何?”让之遽欲前执,翁倏然跃于丘中,让之从焉。初入丘,曛黑不辨,其逐翁已复本形矢。遂见一狐跳出,尾有火焰如流星。让之却出玄堂之外。门东有一筵已空。让之见一几案,上有朱盏笔砚之类,有一帖文书,纸尽惨灰色,文字则不可晓解。略记可辨者。其一云:“正色鸿焘,神思化代。穹施后承,光负玄设。呕沦吐萠,垠倪散截。迷肠郗曲,霨(音朦)零(音乙林反)霾曀(入声)。雀燬龟冰,健驰御屈。拿尾研动,袾袾晰晰。□用秘功,以岭以穴。柂薪伐药,莽榤万茁。呕律则祥,佛伦惟萨。牡虚无有,颐咽蕊屑。肇素未来,晦明兴灭。”其二辞曰:“五行七曜,成此闰余。上帝降灵,岁旦涒徐。蛇蜕其皮,吾亦神摅。九九六六,束身天除。何以充喉,吐纳太虚。何以蔽踝?霞袂云袽。哀尔浮生,栉比荒墟。吾复丽气,还形之初。在帝左右,道济忽诸。”题云:应天狐超异科策八道。后文甚繁,难以详载。让之获此书帖,喜而怀之,遂跃出丘穴。后数日,水北同德寺僧志静来访让之。说云:“前者所获丘中文书,非郎君所用,留之不祥。其人近捷上界之科,可以祸福中国。郎君必能却归此,他亦酬谢不薄。其人谓志静曰:“吾已备三百缣,欲赎购此书。如何?”让之许诺。志静明日,挈三百缣送让之。让之领讫,遂话志静,言其书以为往还所借,更一两日当征之,便可归本。让之复为朋友所说,云:“此僧亦是妖魅,奈何欲还之?所纳绢,但讳之可也。”后志静来,让之悉讳,云:“殊无此事,兼不曾有此文书。”志静无言以退。经月余,让之先有弟在东吴,别已逾年。一旦,其弟至焉。与让之话家私中外,甚有道。长夜则兄弟联床。经五六日,忽问让之:“某闻此地多狐作怪,诚有之乎?”让之遂话其事。而夸云:“吾一月前,曾获野狐之书文一帖,今见存焉。”其弟固不信,宁有是事?让之至迟旦,揭箧,取此文书帖示弟。弟捧而惊叹。即掷于让之前,化为一狐矣。俄见一美少年,若新官之状,跨白马,南驰疾去。适有西域胡僧贺云:“善哉,常在天帝左右矣!”少年叹让之相绐,让之嗟异。未几,遂有敕捕,内库被人盗贡绢三百匹,寻踪及此。俄有吏掩至,直挈让之囊检焉。果获其缣,已费数十匹。执让之赴(“赴”原作“越”,据明抄本改)法。让之不能雪,卒毙枯木。(出《乾鐉子》)
shěn dōng měi
沈东美
táng shěn dōng měi wèi yuán wài láng tài zǐ zhān shì quán qī zhī zǐ. jiā yǒu qīng yī, sǐ qiě shù suì. hū huán jiā yuē:" wú sǐ wèi shén, jīn yì zhǔ mǔ, gù lái xiāng jiàn. dàn wú è, qǐng yī cān kě hū?" yīn mìng zhī zuò, réng wèi jù shí. qīng yī zuì bǎo ér qù. jí mù, tóng fā cǎo jī xià, dé yī hú dà zuì. xū yú, hú nǎi tǔ qí shí, jǐn bì zhī shí yě, nǎi shā zhī. chū jì wén
唐沈东美为员外郎(太子詹事佺期之子)。家有青衣,死且数岁。忽还家曰:“吾死为神,今忆主母,故来相见。但吾饿,请一餐可乎?”因命之坐,仍为具食。青衣醉饱而去。及暮,僮发草积下,得一狐大醉。须臾,狐乃吐其食,尽婢之食也,乃杀之。(出《纪闻》)
yáng bó chéng
杨伯成
yáng bó chéng, táng kāi yuán chū, wèi jīng zhào shǎo yǐn. yī rì yǒu rén yì mén, tōng yún wú nán hè. bó chéng jiàn, nián sān shí yú, shēn cháng qī chǐ, róng mào shén shèng. yǐn zhī shēng zuò, nán hè wén biàn wú shuāng, bó chéng jiē duì bù xiá. jiǔ zhī, qǐng píng zuǒ yòu, yù yǒu mì yǔ. nǎi yún:" wén jūn xiǎo niáng zǐ lìng shū, yuàn shì mén xià." bó chéng shén è, wèi nán hè yuē:" nǚ yīn méi ér jià. qiě xiè hòu xiāng shí, jūn hé dé biàn ěr?" nán hè dà nù, hū bó chéng wéi lǎo nú:" wǒ suǒ rǔ nǚ, hé gǎn yǒu nì." màn cí shén zhòng, bó chéng bù zhī suǒ yǐ. nán hè jìng tuō yī rù nèi, zhí zhì nǚ suǒ, zuò zhǐ gé zi zhōng. jiǔ zhī, yǔ nǚ liǎng suí ér chū. nǚ yán jīn jià wú jiā, hé yīn chēn zé. bó chéng zhī shì hú mèi, lìng jiā rén shí yú bèi jī zhī, fǎn bèi liào lǐ, duō yù ní tú liǎng ěr zhě. bó chéng yǐ cǐ qǐng jià èr shí yú rì. chì wèn hé yǐ bú jiàn yáng bó chéng? jiē yán qí jiā wèi hú nǎo. zhào lìng xué yè dào shì shù zhě shí yú bèi zhì qí jiā, xī bèi ní ěr jí fù, wú néng qū fú. bó chéng yǐ wéi kuì chǐ. jí cì gào, jǔ jiā hái zhuāng. yú zhuāng shàng lì wú láng yuàn, jiā rén qiè mà, jiē wèi liào lǐ. yǐ cǐ wú gǎn yán zhě. bó chéng xiá rì wú shì, zì yú tián zhōng, kàn rén yì mài, xiū xī yú shù xià. hū yǒu dào shì, xíng shén shòu cuì, lái bó chéng suǒ qiú jiāng shuǐ. bó chéng yīn ěr shè shí. shí bì, dào shì wèn:" jūn hé gù yōu chóu?" bó chéng jù nán hè, fù ěr shuō qí shì. dào shì xiào yuē:" shēn shì tiān xiān, zhèng fèng dì mìng, zhuī zhuō cǐ děng sì wǔ bèi." yīn qiú zhǐ bǐ. yáng bó chéng shǐ xiǎo nú qǔ zhī. rán yóu jù qí zhī jué, jiè lìng wú xuān. zhǐ bǐ zhì, dào shì shū zuò sān zì, zhuàng rú gǔ zhuàn. lìng xiǎo nú chí zhì nán hè suǒ fàng qián yún:" zūn shī huàn rǔ." nú chí shū rù fáng, jiàn nán hè fāng yǔ jiā bì xiāng xuè. nú yǐ shū shòu zhī. nán hè jiàn shū, pú fú ér xíng, zhì shù xià. dào shì ā yuē:" lǎo yě hú gǎn zuò rén xíng!" suì biàn wéi hú, yì cháng bìng jiè. dào shì yún:" tiān cáo qū shǐ cǐ bèi, bù kě shā zhī. rán yǐ jūn gù, bù kě tú ěr." yǐ xiǎo zhàng jué zhī yī bǎi, liú xiě bèi dì. bó chéng yǐ zhēn bǎo zèng kuì, dào shì bù shòu. qū hú qián xíng, zì hòu suí zhī. xíng bǎi yú bù, zhì liǔ lín biān, rǎn rǎn shēng tiān, jiǔ zhī suì miè. bó chéng xǐ shén, zhì yú jǔ jiā chēng qìng. qí nǚ shuì shí qǐng fāng qǐ. jīng yún:" běn zài chéng zhōng gé zi lǐ, hé dé zhì cǐ?" zhòng rén fāng zhī wèi hú suǒ mèi, jīng shén rú shuì zhōng. chū guǎng yì jì
杨伯成,唐开元初,为京兆少尹。一日有人诣门,通云吴南鹤。伯成见,年三十余,身长七尺,容貌甚盛。引之升座,南鹤文辨无双,伯成接对不暇。久之,请屏左右,欲有密语。乃云:“闻君小娘子令淑,愿事门下。”伯成甚愕,谓南鹤曰:“女因媒而嫁。且邂逅相识,君何得便尔?”南鹤大怒,呼伯成为老奴:“我索汝女,何敢有逆。”慢辞甚众,伯成不知所以。南鹤迳脱衣入内,直至女所,坐纸隔子中。久之,与女两随而出。女言今嫁吴家,何因嗔责。伯成知是狐魅,令家人十余辈击之,反被料理,多遇泥涂两耳者。伯成以此请假二十余日。敕问何以不见杨伯成?皆言其家为狐恼。诏令学叶道士术者十余辈至其家,悉被泥耳及缚,无能屈伏。伯成以为愧耻。及赐告,举家还庄。于庄上立吴郎院,家人窃骂,皆为料理。以此无敢言者。伯成暇日无事,自于田中,看人刈麦,休息于树下。忽有道士,形甚瘦悴,来伯成所求浆水。伯成因尔设食。食毕,道士问:“君何故忧愁?”伯成惧南鹤,附耳说其事。道士笑曰:“身是天仙,正奉帝命,追捉此等四五辈。”因求纸笔。杨伯成使小奴取之。然犹惧其知觉,戒令无喧。纸笔至,道士书作三字,状如古篆。令小奴持至南鹤所放前云:“尊师唤汝。”奴持书入房,见南鹤方与家婢相谑。奴以书授之。南鹤见书,匍匐而行,至树下。道士呵曰:“老野狐敢作人形!”遂变为狐,异常病疥。道士云:“天曹驱使此辈,不可杀之。然以君故,不可徒尔。”以小杖决之一百,流血被地。伯成以珍宝赠馈,道士不受。驱狐前行,自后随之。行百余步,至柳林边,冉冉升天,久之遂灭。伯成喜甚,至于举家称庆。其女睡食顷方起。惊云:“本在城中隔子里,何得至此?”众人方知为狐所魅,精神如睡中。(出《广异记》)
yè fǎ shàn
叶法善
dào shì yè fǎ shàn, kuò cāng rén. yǒu dào shù, néng fú jìn guǐ shén. táng zhōng zōng shén zhòng zhī. kāi yuán chū, gòng fèng zài nèi, wèi zhì jīn zǐ guāng lù dài fu hóng lú qīng. shí yǒu míng zú dé jiāng wài yī zǎi, jiāng chéng zhōu fù rèn. yú dōng mén wài, qīn péng shèng yán yǐ dài zhī. zǎi lìng qī zǐ yǔ qīn gù chē, xiān wǎng xū xī shuǐ bīn. rì mù, zǎi zhì zhōu páng, zhuàn yǐ chén shè, ér qī zǐ bù zhì. zǎi fù zhì zhái xún zhī, yún qù yǐ. zǎi jīng, bù zhī suǒ yǐ. fù chū chéng wèn xíng rén. rén yuē:" shì shí shí, jiàn yī pó luó mén sēng zhí fān huā qián dǎo, yǒu shù chéng chē suí zhī. bǐ chū chéng mén, chē nèi fù rén jiē xià cóng pó luó mén, qí shēng chēng fú, yīn ér běi qù yǐ." zǎi suì xún chē jī, zhì běi máng xū mù mén. yǒu dà zhǒng, jiàn qí chē mǎ jiē qì qí páng. qí qī yǔ qīn biǎo fù èr shí yú rén, jiē cóng yī sēng, hé zhǎng rào zhǒng, kǒu chēng fú míng. zǎi hū zhī, jiē yǒu nù sè. zǎi qián qín zhī, fù rén suì mà yuē:" wú zhèng zhú shèng zhě, jīn zài tiān táng. rǔ hé xiǎo rén, gǎn cǐ yì è?" zhì yú nú pú, yǔ yán jiē bù yīng, yì xiāng yǔ rào zhǒng ér xíng. zǎi yīn zhí hú sēng, suì shī. yú shì fù qí qī jí zhū fù rén, jiē xuān jiào. zhì dì, jìng xī hào hū, bù kě yǔ yán. zǎi chí míng wèn yú yè shī. shī yuē:" cǐ tiān hú yě. néng yǔ tiān tōng, chì zhī zé yǐ, shā zhī bù kě. rán cǐ hú zhāi shí bì zhì, qǐng yǔ jù lái. zǎi yuē:" nuò." yè shī réng yǔ zhī fú, lìng zhì suǒ jū mén. jì zhì fú, qī jí zhū rén jiē wù. wèi zǎi yuē:" wú zuó jiàn fú lái, lǐng zhū shèng zhòng, jiāng wǒ děng zhì tiān táng. qí zhōng lè bù kě yán. fú zhí huā qián hòu, wú děng fāng suí hòu zuò fǎ shì, hū jiàn rǔ zhì, wú gù mà, bù zhī nǎi shì mèi huò yě." zhāi shí, pó luó mén guǒ zhì, kòu mén qǐ shí. qī jí zhū fù rén wén sēng shēng, zhēng zǒu chū mén, xuān yán fú yòu lái yǐ. zǎi jìn zhī bù kě. nǎi zhí hú sēng, biān zhī jiàn xuè, miàn fù, yú zhī wǎng yè shī suǒ. dào yù luò yáng lìng. sēng dà jiào chēng yuān. luò yáng lìng fǎn jiù zǎi. zǎi jù yán qí gù, réng qǐng yǔ jù jiàn yè shī. luò yáng lìng bù xìn zǎi yán, qiáng yǔ zhī qù. jiàn zhì shèng zhēn guān, sēng shén sè cǎn jǔ bù yán. jí mén, jí qǐng mìng. jí rù yuàn, yè shī mìng jiě qí fù, yóu hú sēng yě. shī yuē:" sù fù rǔ xíng!" mèi jí āi qǐng. shī yuē:" bù kě." mèi nǎi qì jiā shā yú dì, jí lǎo hú yě. shī mìng biān zhī bǎi. hái qí jiā shā, fù wèi pó luó mén. yuē lìng qù qiān lǐ zhī wài. hú sēng dǐng lǐ ér qù, chū mén suì wáng. chū jì wén
道士叶法善,括苍人。有道术,能符禁鬼神。唐中宗甚重之。开元初,供奉在内,位至金紫光禄大夫鸿胪卿。时有名族得江外一宰,将乘舟赴任。于东门外,亲朋盛筵以待之。宰令妻子与亲故车,先往胥溪水滨。日暮,宰至舟旁,馔已陈设,而妻子不至。宰复至宅寻之,云去矣。宰惊,不知所以。复出城问行人。人曰:“适食时,见一婆罗门僧执幡花前导,有数乘车随之。比出城门,车内妇人皆下从婆罗门,齐声称佛,因而北去矣。”宰遂寻车迹,至北邙虚墓门。有大冢,见其车马皆憩其旁。其妻与亲表妇二十余人,皆从一僧,合掌绕冢,口称佛名。宰呼之,皆有怒色。宰前擒之,妇人遂骂曰:“吾正逐圣者,今在天堂。汝何小人,敢此抑遏?”至于奴仆,与言皆不应,亦相与绕冢而行。宰因执胡僧,遂失。于是缚其妻及诸妇人,皆喧叫。至第,竟夕号呼,不可与言。宰迟明问于叶师。师曰:“此天狐也。能与天通,斥之则已,杀之不可。然此狐斋时必至,请与俱来。宰曰:“诺。”叶师仍与之符,令置所居门。既置符,妻及诸人皆寤。谓宰曰:“吾昨见佛来,领诸圣众,将我等至天堂。其中乐不可言。佛执花前后,吾等方随后作法事,忽见汝至,吾故骂,不知乃是魅惑也。”斋时,婆罗门果至,叩门乞食。妻及诸妇人闻僧声,争走出门,喧言佛又来矣。宰禁之不可。乃执胡僧,鞭之见血,面缚,舁之往叶师所。道遇洛阳令。僧大叫称冤。洛阳令反咎宰。宰具言其故,仍请与俱见叶师。洛阳令不信宰言,强与之去。渐至圣真观,僧神色惨沮不言。及门,即请命。及入院,叶师命解其缚,犹胡僧也。师曰:“速复汝形!”魅即哀请。师曰:“不可。”魅乃弃袈裟于地,即老狐也。师命鞭之百。还其袈裟,复为婆罗门。约令去千里之外。胡僧顶礼而去,出门遂亡。(出《纪闻》)
liú jiǎ
刘甲
táng kāi yuán zhōng, péng chéng liú jiǎ zhě wèi hé běi yī xiàn. jiāng zhī guān. tú jīng shān diàn, yè sù. rén jiàn jiǎ fù měi, bái yún:" cǐ yǒu líng qí, hǎo tōu měi fù. qián hòu zhì zhě, duō wèi suǒ qǔ. yí shèn fáng zhī." jiǎ yǔ jiā rén xiāng lì bù mèi, wéi rào qí fù. réng yǐ miàn fěn tú fù shēn shǒu. zhì wǔ gēng hòu, jiǎ xǐ yuē:" guǐ shén suǒ wéi, zài yè zhōng ěr. jīn tiān jiàng shǔ, qí rú wǒ hé?" yīn nǎi jiǎ mèi. qǐng zhī jiān, shī fù suǒ zài. jiǎ yǐ zī bó gù cūn rén, xī chí bàng, xún miàn ér xíng. chū cóng chuāng kǒu zhōng chū, jiàn guò qiáng dōng, yǒu yī gǔ fén, fén shàng yǒu dà sāng shù, xià xiǎo kǒng, miàn rù qí zhōng. yīn fā jué zhī. zhàng yú, yù dà shù kǎn rú lián wū, yǒu lǎo hú, zuò jù yù àn, qián liǎng xíng yǒu měi nǚ shí yú bèi, chí shēng yuè. jiē qián hòu suǒ tōu rén jiā nǚ zǐ yě. páng yǒu xiǎo hú shù bǎi tóu, xī shā zhī. chū guǎng yì jì
唐开元中,彭城刘甲者为河北一县。将之官。途经山店,夜宿。人见甲妇美,白云:“此有灵祇,好偷美妇。前后至者,多为所取。宜慎防之。”甲与家人相励不寐,围绕其妇。仍以面粉涂妇身首。至五更后,甲喜曰:“鬼神所为,在夜中耳。今天将曙,其如我何?”因乃假寐。顷之间,失妇所在。甲以资帛顾村人,悉持棒,寻面而行。初从窗口中出,渐过墙东,有一古坟,坟上有大桑树,下小孔,面入其中。因发掘之。丈余,遇大树坎如连屋,有老狐,坐据玉案,前两行有美女十余辈,持声乐。皆前后所偷人家女子也。旁有小狐数百头,悉杀之。(出《广异记》)
lǐ cān jūn
李参军
táng yǎn zhōu lǐ cān jūn bài zhí fù rèn, tú cì xīn zhèng nì lǚ. yù lǎo rén dú hàn shū. lǐ yīn yǔ jiāo yán, biàn jí yīn shì. lǎo rén wèn xiān hūn hé jiā? lǐ cí wèi hūn. lǎo rén yuē:" jūn míng jiā zǐ, dāng xuǎn hūn hǎo. jīn wén táo zhēn yì wèi bǐ zhōu dū du, ruò bī yǐ nǚ qī jūn, jūn hé yǐ cí zhī? táo lǐ wèi hūn, shēn hài wù tīng. pū suī yōng liè, qiè wèi zú xià chà zhī. jīn qù cǐ shù lǐ, yǒu xiāo gōng shì lì bù xuán zhī zú, mén dì yì gāo. jiàn yǒu shù nǚ, róng sè shū lì." lǐ wén ér yuè zhī, yīn qiú lǎo rén shào jiè yú xiāo shì. qí rén biàn xǔ zhī. qù jiǔ zhī fāng hái. yán xiāo gōng shén huān, jìng yǐ dài kè. lǐ yǔ pū yù xié xíng. jì zhì xiāo shì, mén guǎn qīng sù, jiǎ dì xiǎn huàn. gāo huái xiū zhú, màn yán lián gèn, jué shì zhī shèng jìng. chū, èr huáng mén chí jīn yǐ chuáng yán zuò. shǎo shí, xiāo chū, zhe zǐ shǔ shān, cè jiū zhàng, liǎng páo kù fú cè, xuě rán shén jiàn, jǔ dòng kě guān. lǐ wàng jìng zhī, zài sān chén xiè. xiāo yún:" lǎo sǒu xuán chē zhī suǒ, jiǔ jué rén shì. hé qī jūn zǐ, yū dào jiàn guò." yán lǐ rù tīng. fú wán yǐn yìng, dāng shì hǎn yù. xún jiàn zhēn shàn, hǎi lù jiāo cuò, duō yǒu wèi míng zhī wù. shí bì shāng yàn. lǎo rén nǎi yún:" lǐ cān jūn xiàng yù lùn qīn, yǐ méng xǔ nuò." xiāo biàn xù shù shí jù yǔ, shēn yǒu shì fēng. zuò shū yǔ xiàn guān, qǐng bo rén kè rì. xū yú bo rén zhì, yún:" bo jí, zhèng zài cǐ xiāo." xiāo yòu zuò shū yǔ xiàn guān, jiè tóu huā chāi juàn míng chāo běn" juàn" zuò" mèi". jiān shǒu lì děng, xún ér jiē zhì. qí xī, yì yǒu xiàn guān lái zuò bīn xiàng. huān lè zhī shì, yǔ shì bù shū. zhì rù qīng lú, fù rén yòu shū měi. lǐ shēng yù yuè. jì míng, xiāo gōng nǎi yán:" lǐ láng fù shàng yǒu qī, bù kě jiǔ zhù." biàn qiǎn nǚ zǐ suí qù. bǎo niǔ dú chē wǔ chéng, nú bì rén mǎ sān shí pǐ. qí tā fú wán, bù kě shèng shǔ. jiàn zhě wèi shì wáng fēi gōng zhǔ zhī liú, mò bù jiàn xiàn. lǐ zhì rèn, jī èr nián, fèng shǐ rù luò, liú fù zài shě. bì děng bìng yāo mèi zhōng yě, xuàn huò zhàng fū. wǎng lái zhě duō jīng guò yān. yì rì, cān jūn wáng yóng yè gǒu jiāng liè. lǐ shì qún bì jiàn gǒu shén hài, duō chěng ér rù mén. yóng sù yí qí yāo mèi, ěr rì xīn dòng, jìng qiān gǒu rù qí zhái. hé jiā jù táng mén, bù gǎn chuǎn xī, gǒu yì chè luán hào fèi. lǐ shì fù mén zhōng dà gòu yuē:" bì děng qǐng wèi quǎn zǎ, jīn shàng huáng jù. wáng yóng hé shì qiān quǎn rù rén jiā? tóng guān wèi liáo, dú bù wéi lǐ cān jūn zhī dì hū?" yóng yì shì hú, nǎi jué yì pái chuāng fàng quǎn, zǎ shā qún hú. wéi qī sǐ, shēn shì rén, ér qí wěi bù biàn. yóng wǎng bái zhēn yì, zhēn yì wǎng qǔ yàn fù. jiàn zhū sǐ hú, jiē tàn jiǔ zhī. shí tiān hán, nǎi mái yī chù. jīng shí yú rì, xiāo shǐ jūn suì zhì. rù mén hào kū, mò bù jīng hài. shù rì, lái yì táo wén sù. yán cí què shí, róng fú gāo guì, táo shén jìng dài. yīn shōu wáng yóng xià yù. tǔ gù zhí shì hú, qǔ qián quǎn lìng zǎ xiāo. shí xiāo táo duì shí, quǎn zhì, xiāo yǐn quǎn tóu xī shàng, yǐ shǒu fǔ zhī, rán hòu yǔ shí, quǎn wú bó shì zhī yì. hòu shù rì, lǐ shēng yì hái. hào kū lèi rì, shàn rán fā kuáng, niè wáng tōng shēn jǐn zhǒng. xiāo wèi lǐ yuē:" nú bèi jiē yán sǐ zhě xī shì yě hú, hé qí kǔ tòng! dāng rì jí yù kāi yì, kǒng lǐ láng bèi xuàn huò, bú jiàn xìn. jīn yí kāi shì, yǐ míng jiān wàng yě." mìng kāi shì, xī shì rén xíng. lǐ yù bēi qì. zhēn yì yǐ yóng zuì zhòng, gù shēn tuī kān. yóng sī bái yún:" yǐ lìng chí shí wàn, yú dōng dōu qǔ zǎ hú quǎn, wǎng lái kě shí yú rì. zhēn yì yòu yǐ gōng qián bǎi qiān yì zhī. qí quǎn jì zhì, suǒ yóu yè xiāo duì shì. táo yú zhèng tīng lì dài. xiāo rù fǔ, yán sè jǔ sàng, jǔ dòng huáng rǎo, yǒu yì yú cháng. é quǎn zì wài rù, xiāo zuò lǎo hú, xià jiē zǒu shù bù, wèi quǎn zǎ sǐ. zhēn yì shǐ yàn sǐ zhě, xī shì yě hú. yóng suì jiàn miǎn cǐ nán. chū guǎng yì jì
唐兖州李参军拜职赴任,途次新郑逆旅。遇老人读汉书。李因与交言,便及姻事。老人问先婚何家?李辞未婚。老人曰:“君名家子,当选婚好。今闻陶贞益为彼州都督,若逼以女妻君,君何以辞之?陶李为婚,深骇物听。仆虽庸劣,窃为足下差之。今去此数里,有萧公是吏部璇之族,门地亦高。见有数女,容色殊丽。”李闻而悦之,因求老人绍介于萧氏。其人便许之。去久之方还。言萧公甚欢,敬以待客。李与仆御偕行。既至萧氏,门馆清肃,甲第显焕。高槐修竹,蔓延连亘,绝世之胜境。初,二黄门持金倚床延坐。少时,萧出,著紫蜀衫,策鸠杖,两袍袴扶侧,雪髯神鉴,举动可观。李望敬之,再三陈谢。萧云:“老叟悬车之所,久绝人事。何期君子,迂道见过。”延李入厅。服玩隐映,当世罕遇。寻荐珍膳,海陆交错,多有未名之物。食毕觞宴。老人乃云:“李参军向欲论亲,已蒙许诺。”萧便叙数十句语,深有士风。作书与县官,请卜人克日。须臾卜人至,云:“卜吉,正在此宵。”萧又作书与县官,借头花钗绢(明抄本“绢”作“媚”。)兼手力等,寻而皆至。其夕,亦有县官来作傧相。欢乐之事,与世不殊。至入青庐,妇人又姝美。李生愈悦。暨明,萧公乃言:“李郎赴上有期,不可久住。”便遣女子随去。宝钮犊车五乘,奴婢人马三十疋。其他服玩,不可胜数。见者谓是王妃公主之流,莫不健羡。李至任,积二年,奉使入洛,留妇在舍。婢等并妖媚盅冶,眩惑丈夫。往来者多经过焉。异日,参军王颙曳狗将猎。李氏群婢见狗甚骇,多骋而入门。颙素疑其妖媚,尔日心动,径牵狗入其宅。合家拒堂门,不敢喘息,狗亦掣挛号吠。李氏妇门中大诟曰:“婢等顷为犬咋,今尚遑惧。王颙何事牵犬入人家?同官为僚,独不为李参军之地乎?”颙意是狐,乃决意排窗放犬,咋杀群狐。唯妻死,身是人,而其尾不变。颙往白贞益,贞益往取验覆。见诸死狐,嗟叹久之。时天寒,乃埋一处。经十余日,萧使君遂至。入门号哭,莫不惊骇。数日,来诣陶闻诉。言词确实,容服高贵,陶甚敬待。因收王颙下狱。土固执是狐,取前犬令咋萧。时萧陶对食,犬至,萧引犬头膝上,以手抚之,然后与食,犬无搏噬之意。后数日,李生亦还。号哭累日,剡然发狂,啮王通身尽肿。萧谓李曰:“奴辈皆言死者悉是野狐,何其苦痛!当日即欲开瘗,恐李郎被眩惑,不见信。今宜开视,以明奸妄也。”命开视,悉是人形。李愈悲泣。贞益以颙罪重,锢身推勘。颙私白云:“已令持十万,于东都取咋狐犬,往来可十余日。贞益又以公钱百千益之。其犬既至,所由谒萧对事。陶于正厅立待。萧入府,颜色沮丧,举动惶扰,有异于常。俄犬自外入,萧作老狐,下阶走数步,为犬咋死。贞益使验死者,悉是野狐。颙遂见免此难。(出《广异记》)