míng xīng yù nǚ chāng róng yuán kè qī tài xuán nǚ xī hé shào nǚ liáng yù qīng jiāng fēi máo nǚ qín gōng rén gōu yì fū rén nán yáng gōng zhǔ chéng wěi qī liáng mǔ dǒng yǒng qī jiǔ mǔ nǚ ér
明星玉女 昌容 园客妻 太玄女 西河少女 梁玉清 江妃 毛女 秦宫人 钩翼夫人 南阳公主 程伟妻 梁母 董永妻 酒母 女儿
míng xīng yù nǚ
明星玉女
míng xīng yù nǚ zhě, jū huà shān. fú yù jiāng, bái rì shēng tiān. shān dǐng shí guī, qí guǎng shù mǔ, gāo sān rèn. qí cè yǒu tī dèng, yuǎn jiē jiàn. yù nǚ cí qián yǒu wǔ shí jiù, hào yuē yù nǚ xǐ tóu pén. qí zhōng shuǐ sè, bì lǜ chéng chè, yǔ bù jiā yì, hàn bù jiǎn hào. cí nèi yǒu yù shí mǎ yī pǐ yān. chū jí xiān lù
明星玉女者,居华山。服玉浆,白日升天。山顶石龟,其广数亩,高三仞。其侧有梯磴,远皆见。玉女祠前有五石臼,号曰玉女洗头盆。其中水色,碧绿澄澈,雨不加溢,旱不减耗。祠内有玉石马一匹焉。(出《集仙录》)
chāng róng
昌容
chāng róng zhě, shāng wáng nǚ yě, xiū dào yú cháng shān, shí péng léi gēn èr bǎi yú nián, yán rú èr shí xǔ. néng zhì zǐ cǎo, yù yǔ rǎn gōng, dé qián yǐ yǔ pín bìng zhě, wǎng lái chéng shì, shì shì jiàn zhī. yuǎn jìn zhī rén, fèng shì zhě qiān yú jiā, jìng bù zhī qí suǒ xiū zhī dào. cháng xíng rì zhōng, bú jiàn qí yǐng. huò yún:" chāng róng néng liàn xíng zhě yě." hū chōng tiān ér qù. chū nǚ xiān chuán
昌容者,商王女也,修道于常山,食蓬蔂根二百余年,颜如二十许。能致紫草,鬻与染工,得钱以与贫病者,往来城市,世世见之。远近之人,奉事者千余家,竟不知其所修之道。常行日中,不见其影。或云:“昌容能炼形者也。”忽冲天而去。(出女仙传)
yuán kè qī
园客妻
yuán kè qī, shén nǚ yě. yuán kè zhě, jì yīn rén yě, měi zī mào ér liáng, yì rén duō yù yǐ nǚ qī zhī, kè zhōng bù qǔ. cháng zhǒng wǔ sè xiāng cǎo, jī shù shí nián, fú shí qí shí. hū yǒu wǔ sè é jí xiāng cǎo shàng. kè shōu ér cún zhī yǐ bù. shēng huá cán yān. zhì cán chū shí, yǒu yī nǚ zì lái zhù kè yǎng cán, yì yǐ xiāng cǎo sì zhī. cán zhuàng, dé jiǎn bǎi sān shí méi. jiǎn dà rú wèng, měi yī jiǎn, qiāo liù qī rì nǎi jǐn. qiāo qì, cǐ nǚ yǔ yuán kè jù qù, jì yīn jīn yǒu huá cán cí yān. chū nǚ xiān chuán
园客妻,神女也。园客者,济阴人也,美姿貌而良,邑人多欲以女妻之,客终不娶。常种五色香草,积数十年,服食其实。忽有五色蛾集香草上。客收而存之以布。生华蚕焉。至蚕出时,有一女自来助客养蚕,亦以香草饲之。蚕壮,得茧百三十枚。茧大如瓮,每一茧,缲六七日乃尽。缲讫,此女与园客俱去,济阴今有华蚕祠焉。(出《女仙传》)
tài xuán nǚ
太玄女
tài xuán nǚ, xìng zhuān, míng hé, shǎo sàng fù. huò xiāng qí mǔ zǐ, jiē yuē bù shòu. cè rán yǐ wéi yōu. cháng yuē:" rén zhī chǔ shì, yī shī bù kě fù shēng. kuàng wén shòu xiàn zhī cù, fēi xiū dào bù kě yǐ yán shēng yě." suì xíng fǎng míng shī, xǐ xīn qiú dào, dé wáng zǐ zhī shù. xíng zhī lěi nián, suì néng rù shuǐ bù rú. shèng xuě hán shí, dān yī bīng shàng, ér yán sè bù biàn, shēn tǐ wēn nuǎn, kě zhì jī rì. yòu néng xǐ guān fǔ gōng diàn chéng shì wū zhái yú tā chǔ, shì zhī wú yì, zhǐ zhī jí shī qí suǒ zài, mén hù dú guì yǒu guān yào zhě, zhǐ zhī jí kāi, zhǐ shān shān cuī, zhǐ shù shù chāi, gèng zhǐ zhī, jí fù rú gù. jiāng dì zǐ xíng shān jiān, rì mù, yǐ zhàng kòu shí, jí kāi mén hù. rù qí zhōng, wū yǔ chuáng rù wéi zhàng, lǐn gōng jiǔ shí rú cháng. suī xíng wàn lǐ, suǒ zài cháng ěr. néng lìng xiǎo wù hū dà rú wū, dà wù hū xiǎo rú háo máng. huò tǔ huǒ zhāng tiān, xū zhī jí miè. yòu néng zuò yán huǒ zhī zhōng, yī lǚ bù rán. xū yú zhī jiān, huò huà lǎo wēng, huò wèi xiǎo ér, huò wèi chē mǎ, wú suǒ bù wéi. xíng sān shí liù shù shén xiào, qǐ sǐ huí shēng, jiù rén wú shù. bù zhī qí hé suǒ fú shí, yì wú de qí shù zhě. yán sè yì shǎo, bìn fà rú yā. hū bái rì shēng tiān ér qù. chū nǚ xiān chuán
太玄女,姓颛,名和,少丧父。或相其母子,皆曰不寿。恻然以为忧。常曰:“人之处世,一失不可复生。况闻寿限之促,非修道不可以延生也。”遂行访明师,洗心求道,得王子之术。行之累年,遂能入水不濡。盛雪寒时,单衣冰上,而颜色不变,身体温暖,可至积日。又能徙官府宫殿城市屋宅于他处,视之无异,指之即失其所在,门户椟柜有关钥者,指之即开,指山山摧,指树树拆,更指之,即复如故。将弟子行山间,日暮,以杖叩石,即开门户。入其中,屋宇床褥帏帐,廪供酒食如常。虽行万里,所在常尔。能令小物忽大如屋,大物忽小如毫芒。或吐火张天,嘘之即灭。又能坐炎火之中,衣履不燃。须臾之间,或化老翁,或为小儿,或为车马,无所不为。行三十六术甚效,起死回生,救人无数。不知其何所服食,亦无得其术者。颜色益少,鬓发如鸦。忽白日升天而去。(出《女仙传》)
xī hé shào nǚ
西河少女
xī hé shào nǚ zhě, shén xiān bó shān fǔ wài shēng yě. shān fǔ yōng zhōu rén, rù huà shān xué dào, jīng sī fú shí, shí huán xiāng lǐ xǐng qīn zú. èr bǎi yú nián, róng zhuàng yì shǎo. rù rén jiā, jí zhī qí jiā xiān shì yǐ lái shàn è gōng guò, yǒu rú mù jī. yòu zhī jiāng lái jí xiōng, yán wú bù xiào. jiàn qí wài shēng nǚ nián shào duō bìng, yǔ zhī yào. nǚ fú yào shí, nián yǐ qī shí, shāo shāo hái shǎo, sè rú yīng ér. hàn qiǎn shǐ xíng jīng xī hé, yú chéng dōng jiàn yī nǚ zǐ, chī yī lǎo wēng. tóu bái rú xuě, guì ér shòu zhàng. shǐ zhě guài ér wèn zhī, nǚ zǐ dá yuē:" cǐ shì qiè ér yě. xī qiè jiù bó shān fǔ, de shén xiān zhī dào, yǐn jū huà shān zhōng. mǐn qiè duō bìng, yǐ shén yào shòu qiè, jiàn fù shào zhuàng. jīn cǐ ér, qiè lìng fú yào bù kěn, zhì cǐ shuāi lǎo, xíng bù jí qiè, qiè huì zhī, gù yīn zhàng ěr." shǐ zhě wèn nǚ jí ér nián gè jǐ xǔ, nǚ zǐ dá yún:" qiè nián yī bǎi sān shí suì, ér nián qī shí yī yǐ." cǐ nǚ yì rù huà shān ér qù. chū nǚ xiān chuán
西河少女者,神仙伯山甫外甥也。山甫雍州人,入华山学道,精思服食,时还乡里省亲族。二百余年,容状益少。入人家,即知其家先世已来善恶功过,有如目击。又知将来吉凶,言无不效。见其外甥女年少多病,与之药。女服药时,年已七十,稍稍还少,色如婴儿。汉遣使行经西河,于城东见一女子,笞一老翁。头白如雪,跪而受杖。使者怪而问之,女子答曰:“此是妾儿也。昔妾舅伯山甫,得神仙之道,隐居华山中。悯妾多病,以神药授妾,渐复少壮。今此儿,妾令服药不肯,致此衰老,行不及妾,妾恚之,故因杖耳。”使者问女及儿年各几许,女子答云:“妾年一百三十岁,儿年七十一矣。”此女亦入华山而去。(出《女仙传》)
liáng yù qīng
梁玉清
dōng fāng shuò nèi zhuàn yún, qín bìng liù guó, tài bái xīng qiè zhī nǚ shì ér liáng yù qīng wèi chéng zhuāng, táo rù wèi chéng shǎo xiān dòng, sì shí liù rì bù chū. tiān dì nù, mìng wǔ yuè sōu bǔ yān. tài bái guī wèi, wèi chéng zhuāng táo yān. liáng yù qīng yǒu zi míng xiū, yù qīng zhé yú běi dǒu xià. cháng chūn, qí zi nǎi pèi yú hé bó, cān chéng xíng yǔ. zi xiū měi zhì shǎo xiān dòng, chǐ qí mǔ yín bēn zhī suǒ, zhé huí yù, gù cǐ dì cháng shǎo yǔ yān. chū dú yì zhì
《东方朔内传》云,秦并六国,太白星窃织女侍儿梁玉清、卫承庄,逃入卫城少仙洞,四十六日不出。天帝怒,命五岳搜捕焉。太白归位,卫承庄逃焉。梁玉清有子名休,玉清谪于北斗下。常春,其子乃配于河伯,骖乘行雨。子休每至少仙洞,耻其母淫奔之所,辄回驭,故此地常少雨焉。(出《独异志》)
jiāng fēi
江妃
zhèng jiāo fǔ cháng yóu hàn jiāng, jiàn èr nǚ, jiē lì fú huá zhuāng, pèi liǎng míng zhū, dà rú jī luǎn. jiāo fǔ jiàn ér yuè zhī, bù zhī qí shén rén yě. wèi qí pū yuē:" wǒ yù xià qǐng qí pèi." pū yuē:" cǐ jiān zhī rén, jiē xí yú cí, bù dé kǒng lí huǐ yān." jiāo fǔ bù tīng, suì xià yǔ zhī yán yuē:" èr nǚ láo yǐ." èr nǚ dá yuē:" kè zi yǒu láo, qiè hé láo zhī yǒu?" jiāo fǔ yuē:" jú shì chéng yě, wǒ shèng zhī yǐ sì, lìng fù hàn shuǐ, jiāng liú ér xià, wǒ zūn qí páng qiān zhī, zhī wú wèi bù xùn yě, yuàn qǐng zi pèi." èr nǚ yuē:" jú shì chéng yě, shèng zhī yǐ jǔ, lìng fù hàn shuǐ, jiāng liú ér xià, wǒ zūn qí páng, juǎn qí zhī ér rú zhī." shǒu jiě pèi yǐ yǔ jiāo fǔ, jiāo fǔ shòu ér huái zhī. jí qū ér qù, xíng shù shí bù, shì huái kōng wú zhū, èr nǚ hū bú jiàn. shī yún:" hàn yǒu yóu nǚ, bù kě qiú sī." yán qí yǐ lǐ zì fáng, rén mò gǎn fàn, kuàng shén xiān zhī biàn huà hū? chū liè xiān chuán
郑交甫常游汉江,见二女,皆丽服华装,佩两明珠,大如鸡卵。交甫见而悦之,不知其神人也。谓其仆曰:“我欲下请其佩。”仆曰:“此间之人,皆习于辞,不得恐罹悔焉。”交甫不听,遂下与之言曰:“二女劳矣。”二女答曰:“客子有劳,妾何劳之有?”交甫曰:“桔是橙也,我盛之以笥,令附汉水,将流而下,我遵其旁搴之,知吾为不逊也,愿请子佩。”二女曰:“桔是橙也,盛之以莒,令附汉水,将流而下,我遵其旁,卷其芝而茹之。”手解佩以与交甫,交甫受而怀之。即趋而去,行数十步,视怀空无珠,二女忽不见。《诗》云:“汉有游女,不可求思。”言其以礼自防,人莫敢犯,况神仙之变化乎?(出《列仙传》)
máo nǚ
毛女
máo nǚ nǚ yuán zuò shì. jù míng chāo běn gǎi, zì yù jiāng, zài huá yīn shān zhōng. shān kè liè shī, shì shì jiàn zhī. xíng tǐ shēng máo, zì yán qín shǐ huáng gōng rén yě. qín wáng, liú wáng rù shān, dào shì jiào shí sōng yè, suì bù jī hán, shēn qīng rú cǐ. zhì xī hàn shí, yǐ bǎi qī shí yú nián yǐ. chū liè xiān chuán
毛女(女原作氏。据明抄本改),字玉姜,在华阴山中。山客猎师,世世见之。形体生毛,自言秦始皇宫人也。秦亡,流亡入山,道士教食松叶,遂不饥寒,身轻如此。至西汉时,已百七十余年矣。(出《列仙传》)
qín gōng rén
秦宫人
hàn chéng dì shí, liè zhě yú zhōng nán shān zhōng jiàn yī rén, wú yī fú, shēn shēng hēi máo. liè rén yù qǔ zhī, ér qí rén yú kēng yuè gǔ, yǒu rú fēi téng, bù kě zhuī jí. yú shì nǎi mì cì qí suǒ zài, hé wéi ér dé zhī. wèn zhī yán:" wǒ běn qín zhī gōng rén, wén guān dōng zéi zhì, qín wáng chū jiàng, gōng shì shāo fán, jīng zǒu rù shān. jī wú suǒ cān, dāng è sǐ, yǒu yī lǎo wēng, jiào wǒ shí sōng yè sōng shí. dāng shí kǔ sè, hòu shāo biàn zhī, suì bù jī kě, dōng bù hán, xià bù rè." jì cǐ nǚ dìng shì qín wáng zǐ yīng gōng rén, zhì chéng dì shí, yī bǎi xǔ suì, liè rén jiāng guī, yǐ gǔ shí zhī. chū shí wén gǔ chòu, ǒu tù, lèi rì nǎi ān. rú shì yī nián xǔ, shēn máo shāo tuō luò, zhuǎn lǎo ér sǐ. xiàng shǐ bù wéi rén suǒ de, biàn chéng xiān rén yě. chū bào piáo zi
汉成帝时,猎者于终南山中见一人,无衣服,身生黑毛。猎人欲取之,而其人逾坑越谷,有如飞腾,不可追及。于是乃密伺其所在,合围而得之。问之;言:“我本秦之宫人,闻关东贼至,秦王出降,宫室烧燔,惊走入山。饥无所餐,当饿死,有一老翁,教我食松叶松实。当时苦涩,后稍便之,遂不饥渴,冬不寒,夏不热。”计此女定是秦王子婴宫人,至成帝时,一百许岁,猎人将归,以谷食之。初时闻谷臭,呕吐,累日乃安。如是一年许,身毛稍脱落,转老而死。向使不为人所得,便成仙人也。(出《抱朴子》)
gōu yì fū rén
钩翼夫人
gōu yì fū rén, qí rén yě, xìng zhào, shǎo hǎo qīng jìng. bìng wò liù nián, yòu shǒu juàn, yǐn shí shǎo. hàn wǔ dì shí, wàng qì zhě yún dōng běi yǒu guì rén qì, tuī ér dé zhī, zhào dào. zī sè shén wěi, wǔ dì fā qí shǒu ér dé yù gōu, shǒu dé zhǎn. xìng zhī, shēng zhāo dì. wǔ dì xún hài zhī, bìn shī bù lěng ér xiāng. yī yuè hòu, zhāo dì jí wèi, gèng zàng zhī, guān kōng, dàn yǒu sī lǚ, gù míng qí gōng yuē gōu yì, hòu bì huì gǎi wéi yì. chū liè xiān chuán
钩翼夫人,齐人也,姓赵,少好清净。病卧六年,右手卷,饮食少。汉武帝时,望气者云东北有贵人气,推而得之,召到。姿色甚伟,武帝发其手而得玉钩,手得展。幸之,生昭帝。武帝寻害之,殡尸不冷而香。一月后,昭帝即位,更葬之,棺空,但有丝履,故名其宫曰钩翼,后避讳改为弋。(出《列仙传》)
nán yáng gōng zhǔ
南阳公主
hàn nán yáng gōng zhǔ, chū jiàng wáng xián. shǔ wáng mǎng bǐng zhèng, gōng zhǔ sù mù kōng xū, chóng shàng zhì dào. měi zhuī wén jǐng zhī wèi lǐ shì, yòu zhī wǔ dì zhī shì, lèi jiàng shén xiān, wèi xián yuē:" guó wēi shì luàn, fēi nǚ zǐ kě yǐ fú chí. dàn dāng zì bǎo tián hé, tuì shēn xiū dào, shāo yuǎn xiāo jìng, bì kě yán shēng. ruò lù lù suí shí jìn tuì, kǒng bù kě miǎn yú zhī lí zhī kǔ, bēn pò zhī huàn yě." xián yuē miǎn fǔ shì lù, wèi cóng qí yán. gōng zhǔ suì yú huà shān jié lú, qī zhǐ suì yú. jīng sī kǔ qiè, zhēn líng gǎn yìng, suì shě lú shì ér qù. rén huò jiàn zhī, xú xú jué hè, bǐng yún qì rǎn rǎn ér qù. xián rù shān zhuī zhī, yuè jù hè, shēng céng diān, tì sì zhuī wàng, mò rán wú jī. hū yú lǐng shàng jiàn yí zhū lǚ yī shuāng, qián ér qǔ zhī, yǐ huà wéi shí. yīn wèi wèi gōng zhǔ fēng, pān ān rén wèi jì, xíng yú shì. chū jí xiān lù
汉南阳公主,出降王咸。属王莽秉政,公主夙慕空虚,崇尚至道。每追文景之为理世,又知武帝之世,累降神仙,谓咸曰:“国危世乱,非女子可以扶持。但当自保恬和,退身修道,稍远嚣竞,必可延生。若碌碌随时进退,恐不可免于支离之苦,奔迫之患也。”咸曰黾俯世禄,未从其言。公主遂于华山结庐,栖止岁余。精思苦切,真灵感应,遂舍庐室而去。人或见之,徐徐绝壑,秉云气冉冉而去。咸入山追之,越巨壑,升层巅,涕泗追望,漠然无迹。忽于岭上见遗朱履一双,前而取之,已化为石。因谓为公主峰,潘安仁为记,行于世。(出《集仙录》)
chéng wěi qī
程伟妻
hàn qī mén láng chéng wěi qī, dé dào zhě yě. néng tōng shén biàn huà, wěi bù shèn yì zhī. wěi dāng cóng jià chū xíng, ér fú shì bù bèi, shén yǐ wéi yōu. qī yuē:" zhǐ quē yī ěr, hé chóu zhī shén yé?" jí zhì liǎng pǐ jiān, hū rán zì zhì. wěi yì hǎo huáng bái zhī shù, liàn shí jí bù chéng, qī nǎi chū náng zhōng yào shǎo xǔ, yǐ qì shèng shuǐ yín, tóu yào ér jiān zhī, xū yú chéng yín yǐ. wěi yù cóng zhī shòu fāng. zhōng bù néng dé. yún, wěi gǔ xiāng bù yīng de. bī zhī bù yǐ, qī suì jué rán ér sǐ. shī jiě ér qù. chū jí xiān lù
汉期门郎程伟妻,得道者也。能通神变化,伟不甚异之。伟当从驾出行,而服饰不备,甚以为忧。妻曰:“止阙衣耳,何愁之甚耶?”即致两匹缣,忽然自至。伟亦好黄白之术,炼时即不成,妻乃出囊中药少许,以器盛水银,投药而煎之,须臾成银矣。伟欲从之受方。终不能得。云,伟骨相不应得。逼之不已,妻遂蹶然而死。尸解而去。(出《集仙录》)
liáng mǔ
梁母
liáng mǔ zhě, xū yí rén yě, guǎ jū wú zi, shě nì lǚ yú píng yuán tíng. kè lái tóu qì, xián ruò huán jiā. kè huán qián duō shǎo, wèi cháng yǒu yán. kè zhù jīng yuè, yì wú suǒ yàn. zì jiā yī shí zhī wài, suǒ de shī zhī pín hán. cháng yǒu shào nián zhù jīng rì, jǔ dòng yì cháng, lín qù yuē:" wǒ dōng hǎi xiǎo tóng yě." mǔ yì bù zhī xiǎo tóng hé rén yě. sòng yuán huī sì nián bǐng chén, mǎ ěr shān dào shì xú dào shèng zàn zhì méng yīn, yú fēng chéng xī yù yī qīng niú chē, chē zì xíng. xíng yún jí qī qiān yī yī wǔ zuò zhù jiàn yī tóng hū wèi xú dào shì qián, dào shèng xíng jìn, qù chē sān bù xǔ zhǐ. yòu jiàn èr tóng zǐ, nián bìng shí èr sān xǔ, qí zhe huáng yī, jiàng guǒ tóu shàng jì, róng fú duān zhěng, shì suǒ wú yě. chē zhōng rén qiǎn yī tóng zǐ chuán yǔ yuē:" wǒ píng yuán kè shè liáng mǔ yě, jīn bèi tài shàng zhào hái, yīng guò péng lái xún zǐ qiáo, jīng tài shān kǎo zhào, yì yù xiāng jiàn, guǒ dé zi lái. líng pèi piāo piāo, gǎng xiǎn xī gǎng xiǎn xī yuán zuò xuán gāng yīn. jù yún jí qī qiān gǎi, jīn yì yǒu xiàn, rì chéng sān qiān rì chéng sān qiān yuán zuò sān rì chéng sān zì. jù yún jí qī qiān gǎi. shì duì zài jìn, wǒ xīn yōu láo, biàn dāng chéng yān sān qīng, cǐ sān zi jiàn sòng dào xuán dōu guó. rǔ wèi wǒ xiè dōng fāng zhū qīng xìn shì nǚ, tài píng zài jìn, shí yǒu yú yī, hǎo xiāng kāi dù, guò cǐ yōu wēi." jǔ shǒu xiè yún:" tài píng xiāng jiàn." chí chē téng shì, jí mù nǎi méi. dào shèng hái nì lǚ fǎng zhī, zhèng liáng mǔ dù shì rì xiāng jiàn yě. chū jí xiān lù
梁母者,盱眙人也,寡居无子,舍逆旅于平原亭。客来投憩,咸若还家。客还钱多少,未尝有言。客住经月,亦无所厌。自家衣食之外,所得施之贫寒。常有少年住经日,举动异常,临去曰:“我东海小童也。”母亦不知小童何人也。宋元徽四年丙辰,马耳山道士徐道盛暂至蒙阴,于蜂城西遇一青牛车,车自行。(行云笈七签一一五作住)见一童呼为徐道士前,道盛行进,去车三步许止。又见二童子,年并十二三许,齐着黄衣,绛裹头上髻,容服端整,世所无也。车中人遣一童子传语曰:“我平原客舍梁母也,今被太上召还,应过蓬莱寻子乔,经太山考召,意欲相见,果得子来。灵辔飘飘,岗崄巇(岗崄巇原作玄纲阴。据云笈七签改),津驿有限,日程三千(日程三千原作三日程三字。据云笈七签改)。侍对在近,我心忧劳,便当乘烟三清,此三子见送到玄都国。汝为我谢东方诸清信士女,太平在近,十有余一,好相开度,过此忧危。”举手谢云:“太平相见。”驰车腾逝,极目乃没。道盛还逆旅访之,正梁母度世日相见也。(出《集仙录》)
dǒng yǒng qī
董永妻
dǒng yǒng fù wáng, wú yǐ zàng, nǎi zì mài wèi nú. zhǔ zhī qí xián, yǔ qián qiān wàn qiǎn zhī. yǒng xíng sān nián sàng bì, yù hái yì zhǔ, gōng qí nú zhí. dào féng yī fù rén yuē:" yuàn wèi zi qī." suì yǔ zhī jù. zhǔ wèi yǒng yuē:" yǐ qián gài jūn yǐ." yǒng yuē:" méng jūn zhī ēn, fù sāng shōu cáng, yǒng suī xiǎo rén. bì yù fú qín zhì lì, yǐ bào hòu dé." zhǔ yuē:" fù rén hé néng?" yǒng yuē:" néng zhī." zhǔ yuē:" bì ěr zhě, dàn lìng jūn fù wèi wǒ zhī jiān bǎi pǐ." yú shì yǒng qī wéi zhǔ rén jiā zhī, shí rì ér bǎi pǐ jù yān. chū sōu shén jì
董永父亡,无以葬,乃自卖为奴。主知其贤,与钱千万遣之。永行三年丧毕,欲还诣主,供其奴职。道逢一妇人曰:“愿为子妻。”遂与之俱。主谓永曰:“以钱丐君矣。”永曰:“蒙君之恩,父丧收藏,永虽小人。必欲服勤致力,以报厚德。”主曰:“妇人何能?”永曰:“能织。”主曰:“必尔者,但令君妇为我织缣百匹。”于是永妻为主人家织,十日而百匹具焉。(出《搜神记》)
jiǔ mǔ
酒母
jiǔ mǔ, què xià jiǔ fù. yù shī hū yú lǎo zhě, bù zhī hé xǔ rén yě. nián wǔ shí yú, yún yǐ shù bǎi suì. jiǔ fù yì zhī, měi jiā lǐ jìng. hū lái wèi fù yuē:" jí zhuāng shù, yǔ rǔ gòng yīng zhōng líng wáng qù." shì yè guǒ yǒu yì rén lái, chí èr máo gǒu, yī yǔ yú lǎo, yī yǔ jiǔ fù, jù lìng qí zhī, nǎi lóng yě. xiāng suí shàng huá yīn shān shàng, cháng dà hū yún:" yú lǎo jiǔ mǔ zài cǐ." chū nǚ xiān chuán
酒母,阙下酒妇。遇师呼于老者,不知何许人也。年五十余,云已数百岁。酒妇异之,每加礼敬。忽来谓妇曰:“急装束,与汝共应中陵王去。”是夜果有异人来,持二茅狗,一与于老,一与酒妇,俱令骑之,乃龙也。相随上华阴山上,常大呼云:“于老酒母在此。”(出《女仙传》)
nǚ jǐ
女几
nǚ jǐ zhě, chén shì shàng jiǔ fù yě, zuò jiǔ cháng měi. xiān rén guò qí jiā yǐn jiǔ, jí yǐ sù shū wǔ juǎn zhì jiǔ qián. jǐ kāi shì zhī, nǎi xiān fāng yǎng xìng cháng shēng zhī shù yě. jǐ sī xiě qí yào jué, yī ér xiū zhī. sān nián, yán sè gèng shǎo, rú èr shí xǔ rén. shù suì, zhì jiǔ xiān rén fù lái, xiào wèi zhī yuē:" dào dào wú shī, yǒu chì bù fēi." nǚ jǐ suí xiān rén qù, jū shān lì nián, rén cháng jiàn zhī. qí hòu bù zhī suǒ shì, jīn suǒ jū jí nǚ jǐ shān yě. chū nǚ xiān chuán
女几者,陈市上酒妇也,作酒常美。仙人过其家饮酒,即以素书五卷质酒钱。几开视之,乃仙方养性长生之术也。几私写其要诀,依而修之。三年,颜色更少,如二十许人。数岁,质酒仙人复来,笑谓之曰:“盗道无师,有翅不飞。”女几随仙人去,居山历年,人常见之。其后不知所适,今所居即女几山也。(出《女仙传》)