cuī lí lú zhào dīng léng gù fēi xióng lǐ dé yù zhāng fén xuān zōng lú wò liú tuì miáo tái fú zhāng dú xǔ dào mǐn cuī yīn mèng yán biāo wēn tíng yún lú tuàn wēng yàn shū liú xū bái fēng dìng qīng féng zǎo zhào cóng
崔蠡 卢肇 丁棱 顾非熊 李德裕 张濆 宣宗 卢渥 刘蜕 苗台符张读 许道敏 崔殷梦 颜摽 温庭筠 卢彖 翁彦枢 刘虚白 封定卿 冯藻 赵琮
cuī lí
崔蠡
táng cuī lí zhī zhì gào rì, dīng tài fū rén yōu, jū dōng dōu lǐ dì. shí shàng qīng kǔ jiǎn sè, sì fāng jì yí, chá yào ér yǐ, bù nà jīn bó. gù cháo xián jiā bù yì hán sù. suī míng jī ài zǐ, fú wú qīng xì. cuī gōng bo zhào yǒu qī, jū yī rì, zōng mén shì rén yǒu yè qǐng yú lí zhě, hūn lì jù zhī, gào yuē: gōng jū sāng, wèi cháng jiàn tā kè. nǎi yuē: mǒu cuī jiā zōng mén zǐ dì, yòu zhī zūn fū rén yǒu bo yuǎn zhī rì, yuàn yī jiàn gōng. gōng wén zhī, yán rù yǔ yǔ. zhí yún: zhī gōng jū jìn shēn jiān, qīng qiě yuē, tài fū rén sāng shì suǒ xū, bù néng wú fèi. mǒu yǐ rǔ sūn zhí zhī xíng, yòu qiě bèi yòng shāo gěi, yuàn yǐ qián sān bǎi wàn jì gōng dà shì. lí jiàn qí kāng kǎi, shēn qí zhī. dàn jiā nà qí yì, zhōng què ér bù shòu. cǐ rén diào jǔ jiǔ bù dì, yì pō yǒu qū shēng. lí wèi jǐ fú quē, bài shàng shū yòu chéng, zhī lǐ bù gòng jǔ. cǐ rén jiù shì, lí dì zhī wèi zhuàng yuán. zhòng pō jīng yì. wèi lí zhī zhǔ wén, yǐ gōng dào qǔ shì, cuī zhī xiàn yì, yóu shàn jià chéng míng. yī dì zé kě yǐ, shǒu guān wèi wèi dé. yǐ shì rén yǒu jí yú lí zhě. dá yuē: cuī mǒu gù shì jí dì rén, dàn zhuàng tóu shì mǒu sī ēn suǒ zhì ěr. jù yǐ qián shì gào zhī. yú shì zhōng wài shǐ fú. míng yì zhòng yān. chū zhī tián lù
唐崔蠡知制诰日,丁太夫人忧,居东都里第。时尚清苦俭啬,四方寄遗,茶药而已,不纳金帛。故朝贤家不异寒素。虽名姬爱子,服无轻细。崔公卜兆有期,居一日,宗门士人有谒请于蠡者,阍吏拒之,告曰:公居丧,未尝见他客。乃曰:某崔家宗门子弟,又知尊夫人有卜远之日,愿一见公。公闻之,延入与语。直云:知公居缙绅间,清且约,太夫人丧事所须,不能无费。某以辱孙侄之行,又且背用稍给,愿以钱三百万济公大事。蠡见其慷慨,深奇之。但嘉纳其意,终却而不受。此人调举久不第,亦颇有屈声。蠡未几服阙,拜尚书右丞,知礼部贡举。此人就试,蠡第之为状元。众颇惊异。谓蠡之主文,以公道取士,崔之献艺,由善价成名。一第则可矣,首冠未为得。以是人有诘于蠡者。答曰:崔某固是及第人,但状头是某私恩所致耳。具以前事告之。于是中外始服。名益重焉。(出《芝田录》)
lú zhào
卢肇
lǐ dé yù yì tuì fú báo, jiǎng bá gū hán. yú shí cháo guì péng dǎng, dé yù pò zhī, yóu shì jié yuàn, ér jué yú fù huì, mén wú bīn kè. wéi jìn shì lú zhào, yí chūn rén, yǒu qí cái, dé yù cháng zuǒ huàn yí yáng. zhào tóu yǐ wén juàn, yóu cǐ jiàn zhī. hòu suí jì jīng shī, měi yè jiàn, dài yǐ yōu lǐ. jiù lì: lǐ bù fàng bǎng, xiān chéng zǎi xiàng. huì chāng sān nián, wáng qǐ zhī jǔ, wèn dé yù suǒ yù, dá yuē: ān yòng wèn suǒ yù wèi, rú lú zhào dīng léng yáo gǔ. qǐ kě bù yǔ jí dì xié? qǐ yú shì yī qí cì ér fàng. chū yù quán zi
李德裕抑退浮薄,奖拔孤寒。于时朝贵朋党,德裕破之,由是结怨,而绝于附会,门无宾客。唯进士卢肇,宜春人,有奇才,德裕尝左宦宜阳。肇投以文卷,由此见知。后随计京师,每谒见,待以优礼。旧例:礼部放榜,先呈宰相。会昌三年,王起知举,问德裕所欲,答曰:安用问所欲为,如卢肇、丁棱、姚鹄。岂可不与及第邪?起于是依其次而放。(出《玉泉子》)
dīng léng
丁棱
lú zhào dīng léng zhī jí dì yě, xiān shì fàng bǎng qì, zé xū yè zǎi xiàng. qí dǎo qǐ cí yǔ, yī chū bǎng yuán zhě, fǔ yǎng jí xú, yóu yí jīng shěn. shí zhào shǒu guān, yǒu gù bù zhì. cì nǎi léng yě. léng kǒu chī, yòu xíng tǐ xiǎo lòu. dài yǐn jiàn, jí fǔ ér zhì cí. yì běn yán léng děng dēng kē, ér léng yǐng rán fā hàn, jū gōng yí shí, nǎi yuē: léng děng dēng, léng děng dēng. jìng bù néng fā qí hòu yǔ ér bà. zuǒ yòu jiē xiào. yì rì, yǒu rén xì zhī yuē: wén jūn shàn zhēng, kě dé wén hū? léng yuē: wú zhī. yǒu rén yuē: zuó rì wén léng děng dēng léng děng dēng, fēi zhēng shēng xié? chū yù quán zi
卢肇、丁棱之及第也,先是放榜讫,则须谒宰相。其导启词语,一出榜元者,俯仰疾徐,尤宜精审。时肇首冠,有故不至。次乃棱也。棱口吃,又形体小陋。迨引见,即俛而致词。意本言棱等登科,而棱颕然发汗,鞠躬移时,乃曰:棱等登,棱等登。竟不能发其后语而罢。左右皆笑。翌日,有人戏之曰:闻君善筝,可得闻乎?棱曰:无之。友人曰:昨日闻棱等登、棱等登,非筝声邪?(出《玉泉子》)
gù fēi xióng
顾非熊
gù fēi xióng, kuàng zhī zǐ, huá jī hǎo biàn, líng lì qì yàn zǐ dì, wèi zhòng suǒ nù. fēi xióng jì wèi suǒ pái, zài jǔ chǎng chuí sān shí nián, qū shēng guā rén ěr. huì chāng zhōng, chén shāng fàng bǎng, shàng guài wú fēi xióng míng. zhào yǒu sī zhuī bǎng, fàng jí dì. shí tiān xià hán jìn, jiē zhī quàn yǐ. shī rén liú dé rén hè shī yuē: yú wèi tóng zhì shí, yǐ jiě niàn jūn shī. jí dé gāo kē wǎn, xū féng shèng zhǔ zhī. chū zhí yán
顾非熊,况之子,滑稽好辩,凌轹气焰子弟,为众所怒。非熊既为所排,在举场垂三十年,屈声聒人耳。会昌中,陈商放榜,上怪无非熊名。召有司追榜,放及第。时天下寒进,皆知劝矣。诗人刘得仁贺诗曰:愚为童稚时,已解念君诗。及得高科晚,须逢圣主知。(出《摭言》)
lǐ dé yù
李德裕
lǐ dé yù yǐ jǐ fēi yóu kē dì, héng jí jìn shì jǔ zhě. jí jū xiàng wèi, guì yào shù zi. dé yù cháng wèi fān fǔ cóng shì rì, tóng yuàn lǐ píng shì yǐ cí kē jìn, shì yǔ dé yù guān tóng. shí yǒu jǔ zǐ tóu wén zhóu, wù yǔ dé yù. jǔ zǐ jì wù, fù qǐng zhī yuē: mǒu wén zhóu dāng yǔ jí dì lǐ píng shì, fēi yǔ gōng yě. yóu shì dé yù zhì zài pái chì. chū yù quán zi
李德裕以己非由科第,恒嫉进士举者。及居相位,贵要束子。德裕尝为藩府从事日,同院李评事以词科进,适与德裕官同。时有举子投文轴,误与德裕。举子既误,复请之曰:某文轴当与及第李评事,非与公也。由是德裕志在排斥。(出《玉泉子》)
zhāng fén
张濆
zhāng fén huì chāng wǔ nián chén shāng xià zhuàng yuán jí dì. hàn lín fù, luò fén děng bā rén. zhào wèi nán yí fén shī yuē: mò xiàng chūn fēng sù jiǔ bēi, zhé xiān zhēn gè shì xiān cái. yóu kān yǔ shì wèi xiáng ruì, céng dào péng shān dǐng shàng lái. chū zhí yán
张濆会昌五年陈商下状元及第。翰林覆,落濆等八人。赵胃南贻濆诗曰:莫向春风诉酒杯,谪仙真个是仙才。犹堪与世为祥瑞,曾到蓬山顶上来。(出《摭言》)
xuān zōng
宣宗
xuān zōng kù hǎo jìn shì jí dì, měi duì cháo chén wèn jí dì. gǒu yǒu kē míng duì zhě, bì dà xǐ, biàn wèn suǒ shì shī fù tí mù, bài zhǔ sī xìng míng. huò yǒu rén wù shāo hǎo zhě, ǒu bù zhōng dì, tàn xī yí shí. cháng yú nèi zì tí xiāng gòng jìn shì lǐ dào lóng. chū lú shì zá shuō
宣宗酷好进士及第,每对朝臣问及第。苟有科名对者,必大喜,便问所试诗赋题目,拜主司姓名。或有人物稍好者,偶不中第,叹惜移时。常于内自题乡贡进士李道龙。(出《卢氏杂说》)
lú wò
卢渥
táng shǎn zhōu lián shǐ lú wò, zài jǔ chǎng shén yǒu shí chēng. céng yú chǎn shuǐ nì lǚ, yù xuān zōng huáng dì wēi xíng, yì qí guì rén, liǎn shēn huí bì. dì yī yǔ xiāng jiàn. nǎi zì chēng jìn shì lú wò. dì qǐng shī juàn, xiù zhī, chéng luó ér qù. tā rì duì zǎi chén, yǔ jí lú wò, lìng zhǔ sī zhuó dì. wò bù zì ān, kǒng jiàn mào zhī rǔ. zǎi xiàng wèn wò yǔ zhǔ shàng yǒu hé jiē yuán? wò nǎi jù chén yīn yóu, shí yì bù yǐ wéi tiǎn. gài shì yè yì dé zhī yǐ. wò hòu zì lián chá rù cháo, zhī jǔ, yù huáng kòu fàn quē, bù jí zhōng chǎng. zhào chóng dài fū xì zhī yuē: chū fù bù shēng yǎng zhǔ sī yě. rán lú jiā wèi cháng zhī jǔ, lú xiāng xié chǐ zhī, bá wéi zhǔ wén zhāng, bù guǒ yě. chū běi mèng suǒ yán
唐陕州廉使卢渥,在举场甚有时称。曾于浐水逆旅,遇宣宗皇帝微行,意其贵人,敛身回避。帝揖与相见。乃自称进士卢渥。帝请诗卷,袖之,乘骡而去。他日对宰臣,语及卢渥,令主司擢第。渥不自安,恐僭冒之辱。宰相问渥与主上有何阶缘?渥乃具陈因由,时亦不以为忝。盖事业亦得之矣。渥后自廉察入朝,知举,遇黄寇犯阙,不及终场。赵崇大夫戏之曰:出腹不生养主司也。然卢家未尝知举,卢相携耻之,拔为主文章,不果也。(出《北梦琐言》)
liú tuì
刘蜕
jīng nán jiě bǐ hào tiān huāng. dà zhōng sì nián, liú tuì yǐ shì fǔ jiě jí dì. shí cuī xuàn zuò zhèn, yǐ pò tiān huāng qián qī shí wàn zī tuì. tuì xiè shū lüè yuē: wǔ shí nián lái, zì shì rén fèi yī qiān lǐ wài, qǐ yuē tiān huāng? chū zhí yán
荆南解比号天荒。大中四年,刘蜕以是府解及第。时崔铉作镇,以破天荒钱七十万资蜕。蜕谢书略曰:五十年来,自是人废;一千里外,岂曰天荒?(出《摭言》)
miáo tái fú zhāng dú
苗台符 张读
miáo tái fú liù suì néng zhǔ wén, cōng wù wú bǐ. shí yú suì bó lǎn qún jí, zhe huáng xīn sān shí juǎn. nián shí liù jí dì. zhāng dú yì yòu shàn cí fù, nián shí bā jí dì. tóng nián jìn shì, yòu tóng zuǒ zhèng xūn shǎo shī xuān zhōu mù. èr rén cháng liè tí yú xī míng sì dōng láng. huò qiè zhù zhī yuē: yī shuāng qián jìn shì, liǎng gè ā hái ér. tái fú shí qī bù lù, dú wèi zhì lǐ bù shì láng. chū zhí yán
苗台符六岁能属文,聪悟无比。十余岁博览群籍,著皇心三十卷。年十六及第。张读亦幼擅词赋,年十八及第。同年进士,又同佐郑薰少师宣州幕。二人常列题于西明寺东廊。或窃注之曰:一双前进士,两个阿孩儿。台符十七不禄,读位至礼部侍郎。(出《摭言》)
xǔ dào mǐn
许道敏
xǔ dào mǐn suí xiāng jiàn zhī chū, huò zhī yú shí xiāng. shì dōng, zhǔ wén zhě jiāng lì shì yú gòng yuàn, yè yú xiāng mén. xiāng dà chēng qí zhuō kǔ yì xué, yí zài gōng xuǎn. zhǔ wén shòu mìng ér qù. xǔ qián zhī qí zhǐ, zé mó lì yǐ xū, qū zhǐ shì qī, dà guà rén kǒu. é yǒu zhāng xī fù yuán wài jié hūn yú chéng xiàng qí zhāng gōng zhī mén. qīn yíng zhī xī, pì dào mǐn wèi bīn. dào mǐn chéng qí xǐ qì, zòng jiǔ fēi zhāng, yáo pèi gāo tán, jí huān ér bà. wú hé, shí xiāng fū zòu bù chēng zhǐ, yí zhì tā jùn. rén qíng kǒng yì, zhǔ wén bù gǎn dì yú jiǎ yǐ. zì cǐ huì mèi lǎn kǎn, bù fù zhèn jǔ. jì dīng jiā gù, guāi èr shí zài. zhì dà zhōng liù nián cuī yú zhī jǔ, fāng zhuó yú shàng kē. shí yǒu tóng nián zhāng dú yī jǔ chéng shì, nián shí yǒu jiǔ. nǎi dào mǐn bài yú chuí chéng zhī dōng, bīn dǎo zhāng xī fù zhī zǐ, niú fū rén suǒ shēng yě. chū táng quē shǐ
许道敏随乡荐之初,获知于时相。是冬,主文者将莅事于贡院,谒于相门。相大称其卓苦艺学,宜在公选。主文受命而去。许潜知其旨,则磨砺以须,屈指试期,大挂人口。俄有张希复员外结婚于丞相奇章公之门。亲迎之夕,辟道敏为傧。道敏乘其喜气,纵酒飞章,摇珮高谭,极欢而罢。无何,时相敷奏不称旨,移秩他郡。人情恐异,主文不敢第于甲乙。自此晦昧壈坎,不复振举。继丁家故,乖二十载。至大中六年崔玙知举,方擢于上科。时有同年张读一举成事,年十有九。乃道敏败于垂成之冬,傧导张希复之子,牛夫人所生也。(出《唐阙史》)
cuī yīn mèng
崔殷梦
cuī yīn mèng, zōng rén yáo mén shēng yě. yí mén jié dù shǐ guī cóng zhī zǐ, tóng nián shǒu guān yú rǎng. míng chāo běn rǎng zuò xiāng. xià tóng. rǎng bái yáo yuē: fū yī míng nán zǐ, shì shēn shì yǐ wéi měi, tā bù kě yǐ děng jiāng yě. jìn suì guān shì nèi, duō yǐ jiǎ wéi míng, qiú shì tā chǔ, shén wú wèi yě. jīn qǐ shì láng, bù kě xún qí jiù zhé. yáo dà yǐ wéi rán. yī rì, rǎng děng lǜ jí tóng nián yì yáo qǐ jū. jì zuò, yáo xiào wèi rǎng děng yuē: zuó dé dà liáng xiàng gōng shū, qiě yù cuī xiān bèi yí dào. jùn mǎ jiàn pū, wǎng fù dāng bù zhì jī zhì, xìng zhū xiān bèi liú yì. rǎng yǐ zuò zhǔ zhī mìng, wú rú zhī hé. chū yù quán zi
崔殷梦,宗人瑶门生也。夷门节度使龟从之子,同年首冠於壤。(明抄本壤作瓖。下同。)壤白瑶曰:夫一名男子,饰身世以为美,他不可以等将也。近岁关试内,多以假为名,求适他处,甚无谓也。今乞侍郎,不可循其旧辙。瑶大以为然。一日,壤等率集同年诣瑶起居。既坐,瑶笑谓壤等曰:昨得大梁相公书,且欲崔先辈一到。骏马健仆,往复当不至稽滞,幸诸先辈留意。壤以坐主之命,无如之何。(出《玉泉子》)
yán biāo
颜摽
zhèng shì láng xūn zhǔ wén, jǔ rén zhōng yǒu yán biāo zhě, xūn wù wèi shì lǔ gōng zhī hòu. shí xú fāng wèi níng, zhì zài jī quàn zhōng liè, jí yǐ biāo wèi zhuàng yuán. jí xiè ēn rì, cóng róng wèn jí miào yuàn, biāo yuē: biāo hán jìn yě, wèi cháng yǒu miào yuàn. xūn shǐ dà wù, sāi mò ér yǐ. xún wèi wú míng zǐ suǒ cháo yuē: zhǔ sī tóu nǎo tài dōng hōng, cuò rèn yán biāo zuò lǔ gōng. chū zhí yán
郑侍郎薰主文,举人中有颜摽者,薰误谓是鲁公之后。时徐方未宁,志在激劝忠烈,即以摽为状元。及谢恩日,从容问及庙院,摽曰:摽寒进也,未尝有庙院。薰始大悟,塞默而已。寻为无名子所嘲曰:主司头脑太冬烘,错认颜摽作鲁公。(出《摭言》)
wēn tíng yún
温庭筠
wēn tíng yún dēng zhú xià wèi cháng qǐ cǎo, dàn lóng xiù píng jǐ, měi fù yī yùn, yī yín ér yǐ. gù chǎng zhōng hào wèi wēn bā yín. chū zhí yán
温庭筠灯烛下未尝起草,但笼袖凭几,每赋一韵,一吟而已。故场中号为温八吟。(出《摭言》)
lú tuàn
卢彖
cuī hàng jí dì nián, wéi zhǔ fá lù shì. tóng nián lú tuàn fǔ jìn guān yàn, jiān qǐng jià, wǎng luò xià bài qìng. jì ér yān huǎn jiǔ zhī, jí tóng nián yàn yú qǔ jiāng tíng zi, tuàn yǐ diāo xiǎn zài jì, wēi fú duǒ kòng, zòng guān yú cè. jù wèi tuán sī suǒ fā, hàng pàn zhī, lüè yuē: shēn chān xí mào, mì yìng zhān chē. zǐ mò xún chūn, biàn gé tóng nián zhī miàn qīng yún dé lù, kě zhī yì rì zhī xīn. chū zhí yán
崔沆及第年,为主罚录事。同年卢彖俯近关宴,坚请假,往洛下拜庆。既而淹缓久之,及同年宴于曲江亭子,彖以雕幰载妓,微服亸鞚,纵观于侧。遽为团司所发,沆判之,略曰:深搀席帽,密映毡车。紫陌寻春,便隔同年之面;青云得路,可知异日之心。(出《摭言》)
wēng yàn shū
翁彦枢
wēng yàn shū, sū zhōu rén, yīng jìn shì jǔ. yǒu sēng yǔ yàn shū tóng xiāng lǐ, chū rù gù xiàng guó péi gōng yuán yù quán zi yuán zuò tǎn, xià tóng. mén xià. yǐ qí nián mào yōu xī zhī, suī zhōng mén nèi, yì bù jīn qí chū rù. shǒu chí guàn zhū, bì mù yǐ sòng fó jīng, fēi qǐn shí, wèi cháng chuò yě. yuán zhǔ wén bǐng, rù gòng yuàn. zi xūn zhì, rì yì bǎng yú sī shì, sēng duō chù qí jiān, èr zi bù zhī yú yě. qí nǐ yì míng shì, dài yǔ duó jìn tuì, sēng xī shú zhī yǐ. guī sì ér yàn shū fǎng yān, sēng wèn yàn shū jiāng lái de shī zhī hào. yàn shū jù duì yǐ wú yǒu chéng suì zhuàng. sēng yuē: gōng chéng míng xū dì jǐ rén. yàn shū wèi sēng xì jǐ, dá yuē: dì bā rén zú yǐ. jí fù wǎng péi shì zhī jiā, èr zi suǒ yì rú chū, sēng hū zhāng mù wèi zhī yuē: shì láng zhī jǔ xié? láng jūn zhī jǔ xié? fū kē dì guó jiā zhòng shì, cháo tíng wěi zhī shì láng, yì zhě yù shì láng chǎn ǒu rén xié? qiě láng jūn suǒ yǔ zhě, bù guò quán háo zǐ dì, wèi cháng yǐ yī pín pín yuán zuò píng, jù míng chāo běn gǎi rén yì shì yì zhī, láng jūn kě hū? jí qū qí zhǐ, zì shǒu jí mò, bù chà yī rén, qí háo zú sī chóu qū zhé, bì zhōng èr zi suǒ huì, xūn děng dà jù. jí wèn sēng suǒ yù, qiě yǐ jīn bó dàn zhī. sēng yuē: pín sēng lǎo yǐ, hé yòng jīn bó wèi? yǒu xiāng rén wēng yàn shū zhě, tú yào jí dì ěr. xūn děng yuē: jí liè zài bǐng kē. sēng yuē: fēi dì bā rén bù kě yě. xūn bù dé yǐ xǔ zhī. sēng yuē: yǔ pín sēng yī wén shū lái. yàn shū qí nián jí dì, yì rú qí yán. chū yù quán zi
翁彦枢,苏州人,应进士举。有僧与彦枢同乡里,出入故相国裴公垣(《玉泉子》垣作坦,下同。)门下。以其年耄优惜之,虽中门内,亦不禁其出入。手持贯珠,闭目以诵佛经,非寝食,未尝辍也。垣主文柄,入贡院。子勋、质,日议榜于私室,僧多处其间,二子不之虞也。其拟议名氏,迨与夺进退,僧悉熟之矣。归寺而彦枢访焉,僧问彦枢将来得失之耗。彦枢具对以无有成遂状。僧曰:公成名须第几人。彦枢谓僧戏己,答曰:第八人足矣。即复往裴氏之家,二子所议如初,僧忽张目谓之曰:侍郎知举邪?郎君知举邪?夫科第国家重事,朝廷委之侍郎,意者欲侍郎铲偶人邪?且郎君所与者,不过权豪子弟,未尝以一贫(贫原作平,据明抄本改)人艺士议之,郎君可乎?即屈其指,自首及末,不差一人,其豪族私雠曲折,毕中二子所讳,勋等大惧。即问僧所欲,且以金帛啗之。僧曰:贫僧老矣,何用金帛为?有乡人翁彦枢者,徒要及第耳。勋等曰:即列在丙科。僧曰:非第八人不可也。勋不得已许之。僧曰:与贫僧一文书来。彦枢其年及第,意如其言。(出《玉泉子》)
liú xū bái
刘虚白
liú xū bái yǔ péi yuán zǎo tóng yàn xí, yuán zhǔ wén, xū bái yóu shì jǔ zǐ. shì zá wén rì: lián qián xiàn yī jué jù yún: èr shí nián qián cǐ yè zhōng, yì bān dēng zhú yì bān fēng. bù zhī suì yuè néng duō shǎo, yóu zhe má yī shì zhì gōng. mèng qǐ nián cháng yú wèi gōng, fàng bǎng rì, qǐ chū xíng qū xiè, hàng qì yuē: xiān bèi wú shī yě. hàng qì, qǐ yì zhù. qǐ chū rù chǎng jí sān shí nián. zhǎng sūn jí yǔ zhāng gōng jiù jiāo, gōng xiōng hū jí. gōng cháng fěng qí gǎi tú. jí yuē: cháo wén dào, xī sǐ kě yǐ. chū zhí yán
刘虚白与裴垣早同砚席,垣主文,虚白犹是举子。试杂文日:帘前献一绝句云:二十年前此夜中,一般灯烛一般风。不知岁月能多少,犹著麻衣侍至公。孟棨年长于魏公,放榜日,棨出行曲谢,沆泣曰:先辈吾师也。沆泣,棨亦注。棨出入场籍三十年。长孙藉与张公旧交,公兄呼藉。公尝讽其改图。藉曰:朝闻道,夕死可矣。(出《摭言》)
fēng dìng qīng
封定卿
dà zhōng hòu, jìn shì yóu shèng. fēng dìng qīng dīng mào guī, jǔ zǐ yǔ qí jiāo zhě, bì xiān dēng dì, ér èr gōng gè èr shí jǔ fāng chéng míng. hé jìn tuì zhī xiāng xuán yě? xiān shì lǐ dōu cuī yōng sūn huáng zhèng yú sì jūn zǐ, méng qí miàn lài zhě yīn shì jìn shēng. gù yuē: yù de mìng tōng, wèn huáng yú dōu yōng. chū běi mèng suǒ yán
大中后,进士尤盛。封定卿、丁茂珪,举子与其交者,必先登第,而二公各二十举方成名。何进退之相悬也?先是李都、崔雍、孙瑝、郑嵎四君子,蒙其眄睐者因是进升。故曰:欲得命通,问瑝、嵎、都、雍。(出《北梦琐言》)
féng zǎo
冯藻
táng féng zǎo, cháng shì sù zhī zǐ, juān zhī shū fù, shì yǒu kē míng. zǎo wén cǎi bù gāo, kù ài míng dì, yǐ shí wǔ jǔ. yǒu xiāng shí dào shì wèi yuē:" mǒu céng' rù jìng' guān zhī, cǐ shēng wú míng dì, dàn yǒu guān zhí yě." yì wèi zhī xìn. gèng yīng shí jǔ, yǐ èr shí wǔ jǔ yǐ. yīn qīn quàn lìng bà jǔ, qiě móu guān. zǎo yuē: pì rú yī shēng wú chéng, gèng shì wǔ jǔ. wú chéng, suì sān shí jǔ, fāng jiù shì huàn. lì qīng jiān xiá mù, zhōng yú qí shěng. chū běi mèng suǒ yán
唐冯藻,常侍宿之子,涓之叔父,世有科名。藻文彩不高,酷爱名第,已十五举。有相识道士谓曰:“某曾‘入静’观之,此生无名第,但有官职也。”亦未之信。更应十举,已二十五举矣。姻亲劝令罢举,且谋官。藻曰:譬如一生无成,更誓五举。无成,遂三十举,方就仕宦。历卿监峡牧,终于骑省。(出《北梦琐言》)
zhào cóng
赵琮
zhào cóng qī fù wèi zhōng líng dà jiàng. cóng yǐ jiǔ suí jì bù dì, qióng cuì shén, qī zú yì xiāng báo, suī qī fù mǔ bù néng bù rán yě. yī rì, jūn zhōng gāo huì, zhōu jùn wèi wèi yuán zuò qǐng, jù yù quán zi gǎi. zhī chūn shè zhě, dà jiàng jiā xiāng shuài liè péng yǐ guān zhī. qí qī suī pín, bù néng wú wǎng. rán suǒ fú gù bì, zhòng yǐ wéi gé jué zhī. shè fāng hān, lián shǐ hū chí lì hū jiāng, jiāng jīng qiě jù. jì zhì, lián shǐ lín xuān, shǒu chí yī shū xiào yuē: zhào cóng dé fēi jūn zǐ xù hū? yuē: rán. nǎi gào zhī: shì bào zhì, yǐ jí dì yǐ. jí shòu suǒ chí shū, nǎi bǎng yě. jiāng jù yǐ bǎng bēn guī, hū yuē: zhào láng jí dì yǐ! qī zhī zú jí chè qù wéi zhàng, xiāng yǔ tóng xí, jìng yǐ zān fú ér qìng yí yān. chū yù quán zi
赵琮妻父为钟陵大将。琮以久随计不第,穷悴甚,妻族益相薄,虽妻父母不能不然也。一日,军中高会,州郡谓(谓原作请,据《玉泉子》改。)之春设者,大将家相率列棚以观之。其妻虽贫,不能无往。然所服故弊,众以帷隔绝之。设方酣,廉使忽驰吏呼将,将惊且惧。既至,廉使临轩,手持一书笑曰:赵琮得非君子婿乎?曰:然。乃告之:适报至,已及第矣。即授所持书,乃榜也。将遽以榜奔归,呼曰:赵郎及第矣!妻之族即撤去帷障,相与同席,竞以簪服而庆遗焉。(出《玉泉子》)