lǐ féng jí zhāng xiào biāo liú kē cuī qún lǐ áo nǚ hè bá jì lǐ zōng mǐn yǔ chéng xuān zhāng yòu lú qiú dù mù liú fén xuē bǎo xùn jiǎ dǎo bì xián péi dé róng péi sī qiān lǐ gōng sū jǐng yìn zhāng yuán fū
李逢吉 章孝标 刘轲 崔群 李翱女 贺拔惎 李宗闵 庾承宣 张祐 卢求 杜牧 刘蕡 薛保逊 贾岛 毕諴 裴德融 裴思谦 李肱 苏景胤 张元夫
lǐ féng jí
李逢吉
yuán hé shí yī nián, suì zài bǐng shēn, lǐ féng jí xià sān shí sān rén jiē qǔ hán sù. shí yǒu yǔ yuē: yuán hé tiān zǐ bǐng shēn nián, sān shí sān rén tóng dé xiān. páo shì làn yín wén shì jǐn, xiāng jiāng bái rì shàng qīng tiān. lǐ dé yù pō wéi hán jìn kāi lù. jí zhé guān nán qù, huò yǒu shī yuē: bā bǎi gū hán qí xià lèi, yī shí huí shǒu wàng yá zhōu. chū zhí yán
元和十一年,岁在丙申,李逢吉下三十三人皆取寒素。时有语曰:元和天子丙申年,三十三人同得仙。袍似烂银文似锦,相将白日上青天。李德裕颇为寒进开路。及谪官南去,或有诗曰:八百孤寒齐下泪,一时回首望崖州。(出《摭言》)
zhāng xiào biāo
章孝标
zhāng xiào biāo yuán hé shí sān nián xià dì. shí bèi duō wèi shī yǐ cì zhǔ sī, dú zhāng wèi guī yàn shī, liú xiàn shì láng yǔ chéng xuān. chéng xuān de shí, zhǎn zhuǎn yín fěng, chéng hèn yí cái, réng hòu qiū qī, bì dāng jiàn yǐn. yǔ guǒ zhòng diǎn lǐ cáo, xiào biāo lái nián zhuó dì. qún yì yǐ wéi èr shí bā zì ér zhì dà kē, zé míng lù kě zūn, dì xiāng lóng lì yě. shī yuē: jiù lèi wēi cháo ní yǐ luò, jīn nián gù xiàng shè qián guī. lián yún dà shà yuán qī chù, gèng wàng shuí jiā mén hù fēi. chū yún xī yǒu yì
章孝标元和十三年下第。时辈多为诗以刺主司,独章为归燕诗,留献侍郎庾承宣。承宣得时,展转吟讽,诚恨遗才,仍候秋期,必当荐引。庾果重典礼曹,孝标来年擢第。群议以为二十八字而致大科,则名路可遵,递相砻砺也。诗曰:旧累危巢泥已落,今年故向社前归。连云大厦元栖处,更望谁家门户飞。(出《云溪友议》)
liú kē
刘轲
liú kē mù mèng kē wéi wén, gù yǐ míng yān. shǎo wèi sēng, zhǐ yú yù zhāng gāo ān zhī guǒ yuán. hòu fù qiú huáng lǎo zhī shù, yǐn yú lú shān. jì ér jìn shì dēng dì. wén zhāng yǔ hán liǔ qí míng. chū zhí yán
刘轲慕孟轲为文,故以名焉。少为僧,止于豫章高安之果园。后复求黄老之术,隐于庐山。既而进士登第。文章与韩柳齐名。(出《摭言》)
cuī qún
崔群
cuī qún yuán hé zì zhōng shū shè rén zhī gòng jǔ. fū rén lǐ shì yīn xiá, cháng quàn shù zhuāng tián, yǐ wéi zǐ sūn zhī yè. xiào yuē: yǔ yǒu sān shí suǒ měi zhuāng liáng tián, biàn zài tiān xià, fū rén hé yōu? fū rén yuē: bù wén jūn yǒu cǐ yè. qún yuē: wú qián suì fàng chūn bǎng sān shí rén, qǐ fēi liáng tián xié? fū rén yuē: ruò rán zhě, jūn fēi lù zhì xiāng mén shēng hū? yuē: rán. fū rén yuē: wǎng nián jūn zhǎng wén bǐng, shǐ rén yuē qí zi jiǎn lǐ, bù lìng jiù shì. rú jūn yǐ wéi liáng tián, jí lù shì yī zhuāng huāng yǐ. qún cán ér tuì, lèi rì bù shí. chū dú yì zhì
崔群元和自中书舍人知贡举。夫人李氏因暇,尝劝树庄田,以为子孙之业。笑曰:予有三十所美庄良田,遍在天下,夫人何忧?夫人曰:不闻君有此业。群曰:吾前岁放春榜三十人,岂非良田邪?夫人曰:若然者,君非陆贽相门生乎?曰:然。夫人曰:往年君掌文柄,使人约其子简礼,不令就试。如君以为良田,即陆氏一庄荒矣。群惭而退,累日不食。(出《独异志》)
lǐ áo nǚ
李翱女
lǐ áo jiāng huái diǎn jùn. yǒu jìn shì lú chǔ tóu juǎn, áo lǐ dài zhī, zhì wén juàn jī àn jiān, yīn chū shì shì. cháng nǚ jí jī, xián bù líng gé qián, jiàn wén juàn, xún yì shù sì. wèi xiǎo qīng yī yuē: cǐ rén bì wèi zhuàng tóu. dài gōng tuì, lǐ wén zhī, shēn yì qí yǔ. nǎi lìng bīn zuǒ zhì yóu shě, jù bái yú lú, xuǎn yǐ wéi xù, lú qiān ràng jiǔ zhī, zhōng bù què qí yì. yuè yuè suí jì, lái nián guǒ zhuàng tóu jí dì. cái guò guān shì, jìng fù jiā lǐ. cuī zhuāng shī yuē: xī nián jiāng qù yù jīng yóu, dì yī xiān rén xǔ zhuàng tóu. jīn rì xìng wèi qín jìn huì, zǎo jiào luán fèng xià zhuāng lóu. hòu lú zhǐ guān shě, yíng nèi zǐ, yǒu tíng huā kāi, nǎi tí yuē: sháo yào zhǎn xīn zāi, dāng tíng shù duǒ kāi. dōng fēng yǔ jū shù, liú dài xì jūn lái. rén shēng qián dìng, gù fēi ǒu rán ěr. chū shū qíng shī
李翱江淮典郡。有进士卢储投卷,翱礼待之,置文卷几案间,因出视事。长女及笄,闲步铃阁前,见文卷,寻绎数四。谓小青衣曰:此人必为状头。迨公退,李闻之,深异其语。乃令宾佐至邮舍,具白于卢,选以为婿,卢谦让久之,终不却其意。越月随计,来年果状头及第。才过关试,径赴嘉礼。催妆诗曰:昔年将去玉京游,第一仙人许状头。今日幸为秦晋会,早教鸾凤下妆楼。后卢止官舍,迎内子,有庭花开,乃题曰:芍药斩新栽,当庭数朵开。东风与拘束,留待细君来。人生前定,固非偶然耳。(出《抒情诗》)
hè bá jì
贺拔惎
wáng qǐ cháng qìng zhōng zài zhǔ wén bǐng, zhì yù yǐ bái mǐn zhōng wèi zhuàng yuán, bìng qí rén yǔ hè bá jì hái wǎng. jì yǒu wén ér luò tuò. yīn mì lìng qīn zhī shēn yì, bǐ mǐn zhōng yǔ jì jué. qián rén fù míng chāo běn fù zuò shēn yuē, mǐn zhōng xīn rán, jiē rú suǒ jiào. jì ér jì zào mén, zuǒ yòu dài yǐ mǐn zhōng tā shì, jì chí liú bù yán ér qù. é qǐng mǐn zhōng yuè chū, lián hū zuǒ yòu zhào zhào zì jù táng zhí yán bǔ. jì, yú shì xī yǐ shí gào. nǎi yuē: yī dì hé mén bù zhì? nài qīng fù zhì jiāo. xiāng yǔ jǐn zuì, fù yáng ér qǐn. qián rén dǔ zhī, dà nù ér qù. gào yú qǐ, qiě yún: bù kě bì yǐ. qǐ yuē: wǒ bǐ zhī dé bái mǐn zhōng, jīn dāng gèng qǔ hè bá jì yǐ. chū zhí yán
王起长庆中再主文柄,志欲以白敏中为状元,病其人与贺拔惎还往。惎有文而落拓。因密令亲知申意,俾敏中与惎绝。前人复(明抄本复作申)约,敏中忻然,皆如所教。既而惎造门,左右绐以敏中他适,惎迟留不言而去。俄顷敏中跃出,连呼左右召(召字据唐摭言补。)惎,于是悉以实告。乃曰:一第何门不致?奈轻负至交。相与尽醉,负阳而寝。前人睹之,大怒而去。告于起,且云:不可必矣。起曰:我比祗得白敏中,今当更取贺拔惎矣。(出《摭言》)
lǐ zōng mǐn
李宗闵
lǐ zōng mǐn zhī gòng jǔ, mén shēng duō qīng xiù jùn mào, táng shēn xuē xiáng yuán dōu bèi, shí wèi zhī yù xún bān. xún bān èr zì yuán quē, jù huáng kè běn bǔ. chū yīn huà lù
李宗闵知贡举,门生多清秀俊茂,唐伸、薛庠、袁都辈,时谓之玉荀班。(荀班二字原缺,据黄刻本补。出《因话录》)
yǔ chéng xuān
庾承宣
yǔ chéng xuān zhǔ wén hòu liù qī nián. fāng shòu jīn zǐ. shí mén shēng lǐ shí xiān yú nèi tíng ēn cì yǐ. chéng xuān bài mìng zhī chū, shí yǐ suǒ fú zǐ páo jīn yú bài xiàn zuò zhǔ. chū zhí yán
庾承宣主文后六七年。方授金紫。时门生李石先于内庭恩赐矣。承宣拜命之初,石以所服紫袍金鱼拜献座主。(出《摭言》)
zhāng yòu
张祐
zhāng yòu yuán hé cháng qìng zhōng shēn wèi líng hú chǔ suǒ zhī. chǔ zhèn tiān píng rì, zì cǎo jiàn biǎo lìng yǐ xīn jiù gé shī sān bǎi piān suí biǎo jìn xiàn. cí lüè yuē: fán zhì wǔ yán, hé bāo liù yì. jìn duō fàng dàn, mí yǒu zōng shī. qián jiàn rén jiǔ zài jiāng hú, zǎo gōng piān shí. yán jǐ shén kǔ, tàn suǒ suǒ yuán zuò xiāng, jù míng chāo běn gǎi pō shēn. liú bèi suǒ tuī, fēng gé hǎn jí. jǐn lìng lù xīn jiù gé shī sān bǎi shǒu, zì guāng shùn mén jìn xiàn, wàng qǐng xuān fù zhōng shū. yòu zhì jīng shī, fāng shǔ yuán zhěn zài nèi tíng. shàng yīn zhào wèn yòu zhī cí zǎo gāo xià. zhěn duì yuē: zhāng yòu diāo chóng xiǎo qiǎo, zhuàng fū chǐ bù wéi zhě. huò jiǎng jī zhī, kǒng biàn bì xià fēng jiào. shàng hàn zhī, yóu shì shī yì ér guī. yòu yǐ shī zì dào yuē: hè zhī zhāng kǒu tú láo shuō, mèng hào rán shēn bù gēng yí. chū zhí yán
张祐元和长庆中深为令狐楚所知。楚镇天平日,自草荐表令以新旧格诗三百篇随表进献。辞略曰:凡制五言,合苞六义。近多放诞,靡有宗师。前件人久在江湖,早攻篇什。研几甚苦,探索(索原作相,据明抄本改)颇深。流辈所推,风格罕及。谨令录新旧格诗三百首,自光顺门进献,望请宣付中书。祐至京师,方属元稹在内庭。上因召问祐之词藻高下。稹对曰:张祐雕虫小巧,壮夫耻不为者。或奖激之,恐变陛下风教。上颔之,由是失意而归。祐以诗自悼曰:贺知章口徒劳说,孟浩然身不更疑。(出《摭言》)
lú qiú
卢求
yáng sì fù dì èr bǎng lú qiú zhě, lǐ áo zhī zǐ xù. xiān shì áo diǎn hé féi jùn, yǒu yī dào rén yì áo yán shì shén yì. áo hòu rèn chǔ zhōu, huò yuē guì zhōu qí rén fù zhì. qí nián sì fù zhī jǔ,. qiú luò dì. sì fù, áo zhī mèi xù. yóu shì pō yǐ wéi xián. yīn fǎng yú dào rén, yán yuē: xì shì, yì kě wèi zòu zhāng yī tòng. jǐ yàn zhǐ bǐ, fù zhì chún zhòu shù dòu yú cè, qí rén yǐ jù bēi yǐn mǎn ér yǐn, qǐn shǎo qǐng ér jué, jué ér fù yǐn jiǔ jǐn, jí zhěng yì guān běi wàng ér bài, jù duì àn shǒu shū èr jiān. chí míng shòu áo yuē: jīn qiū yǒu zhǔ sī, qiě kāi xiǎo juàn míng nián jiàn bǎng, kāi dà juàn. áo rú suǒ jiào. xún bào zhì, sì fù yī qián zhǔ wén, jí kāi xiǎo juàn. cí yún: péi tóu huáng wěi, sān qiú liù lǐ. áo qí zhī, suì jì sì fù. yǐ yǒu suǒ zhù, bǐ yí lòu xiè. jí fàng bǎng, kāi dà juàn, nǎi yī bǎng huàn rán, bù chà yī zì. qí nián, péi qiú wèi zhuàng yuán, huáng jià jū bǎng wèi, cì zé lú qiú ěr. yú jiē qì hé. hòu áo lǐng xiāng yáng, qí rén yòu zhì, áo yù jìng yì zhī. wèi áo yuē: bǐ rén zài lái, gài yǎng gōng zhī zhèng yě. yīn mìng chū zhū zǐ, shú shì, jiē yuē bù jì áo zhī táng zhí yán bā zhī zuò wú. suǒ de. suì qiǎn zhū nǚ chū bài zhī. nǎi yuē: shàng shū tā rì wài sūn sān rén, jiē wèi zhì zǎi fǔ. hòu qiú zi xié zhèng yà zi tián dù shěn quán zi ràng néng, jiē wèi jiàng xiàng. chū zhí yán
杨嗣复第二榜卢求者,李翱之子婿。先是翱典合淝郡,有一道人诣翱言事甚异。翱后任楚州,(或曰桂州)其人复至。其年嗣复知举,。求落地。嗣复,翱之妹婿。由是颇以为嫌。因访于道人,言曰:细事,亦可为奏章一通。几砚纸笔,复置醇酎数斗于侧,其人以巨杯引满而饮,寝少顷而觉,觉而复饮酒尽,即整衣冠北望而拜,遽对案手疏二缄。迟明授翱曰:今秋有主司,且开小卷;明年见榜,开大卷。翱如所教。寻报至,嗣复依前主文,即开小卷。词云:裴头黄尾,三求六李。翱奇之,遂寄嗣复。已有所贮,彼疑漏泄。及放榜,开大卷,乃一榜焕然,不差一字。其年,裴求为状元,黄驾居榜未,次则卢求耳。余皆契合。后翱领襄阳,其人又至,翱愈敬异之。谓翱曰:鄙人再来,盖仰公之政也。因命出诸子,熟视,皆曰不继翱之(唐《摭言》八之作无。)所得。遂遣诸女出拜之。乃曰:尚书他日外孙三人,皆位至宰辅。后求子携、郑亚子畋、杜审权子让能,皆为将相。(出《摭言》)
dù mù
杜牧
cuī yǎn shì láng jì bài mìng, yú dōng jùn táng zhí yán liù jùn zuò dōu. shì jǔ rén. sān shǔ gōng qīng, jiē zǔ yú cháng lè chuán shě. guān gài zhī shèng, hǎn yǒu jiā yě. shí wú wǔ líng rèn tài xué bó shì, cè jiǎn ér zhì. yǎn wén qí lái, wēi yà zhī. jí lí xí yǔ yán, wǔ líng yuē: shì láng yǐ jùn dé wěi wàng, wèi míng tiān zǐ xuǎn cái jùn, wǔ líng gǎn bù báo shī chén lù. xiàng zhě ǒu jiàn dà xué shēng shù shí bèi, yáng méi dǐ zhǎng dú yī juàn wén shū. jiù ér guān zhī, nǎi jìn shì dù mù ē páng gōng fù. ruò qí rén, zhēn wáng zuǒ cái yě. shì láng guān zhòng, kǒng wèi xiá pī lǎn. yú shì jìn hù, lǎng xuān yī biàn. yǎn dà qí zhī. wǔ líng qǐng yuē: shì láng yǔ zhuàng tóu. yǎn yuē: yǐ yǒu rén. wǔ líng yuē: bù rán, zé dì sān rén. yǎn yuē: yì yǒu rén. wǔ líng yuē: bù dé yǐ, jí dì wǔ rén. yǎn wèi huáng duì, wǔ líng yuē: bù ěr, què qǐng cǐ fù. yǎn yīng shēng yuē: jìng yī suǒ jiào. jì jí xí, bái zhū gōng yuē: shì wú tài xué yǐ dì wǔ rén jiàn huì. huò yuē: wèi shuí. yuē: dù mù. zhòng zhōng yǒu yǐ mù bù jū xì xíng wèn zhī zhě, yǎn yuē: yǐ xǔ wú jūn, mù suī tú gǒu, bù néng yì yě. cuī yǎn dōng dōu fàng bǎng, xī dōu guò táng. dù zǐ wēi shī yuē: dōng dōu fàng bǎng wèi huā kāi, sān shí sān rén zǒu mǎ huí. qín dì shào nián duō niàng jiǔ, jí jiāng chūn sè rù guān lái. chū zhí yán
崔郾侍郎既拜命,于东郡(唐《摭言》六郡作都。)试举人。三署公卿,皆祖于长乐传舍。冠盖之盛,罕有加也。时吴武陵任太学博士,策蹇而至。郾闻其来,微讶之。及离席与言,武陵曰:侍郎以峻德伟望,为明天子选才俊,武陵敢不薄施尘露。向者偶见大学生数十辈,扬眉抵掌读一卷文书。就而观之,乃进士杜牧《阿房宫赋》。若其人,真王佐才也。侍郎官重,恐未暇披览。于是缙笏,朗宣一遍。郾大奇之。武陵请曰:侍郎与状头。郾曰:已有人。武陵曰:不然,则第三人。郾曰:亦有人。武陵曰:不得已,即第五人。郾未遑对,武陵曰:不尔,却请此赋。郾应声曰:敬依所教。既即席,白诸公曰:适吴太学以第五人见惠。或曰:为谁。曰:杜牧。众中有以牧不拘细行问之者,郾曰:已许吴君,牧虽屠狗,不能易也。崔郾东都放榜,西都过堂。杜紫微诗曰:东都放榜未花开,三十三人走马回。秦地少年多酿酒,即将春色入关来。(出《摭言》)
liú fén
刘蕡
dà hé èr nián, péi xiū děng èr shí sān rén dēng zhì kē. shí liú fén duì cè wàn yú zì, shēn jiū zhì luàn zhī běn. yòu duō yǐn chūn qiū dà yì, suī gōng sūn hóng dǒng zhòng shū bù néng jiān yě. zì xiū yǐ xià, mí bù liǎn rèn. rán yǐ zhǐ chì guì xìng, bù gù jì huì, yǒu sī zhī ér bù qǔ. shí dēng kē rén lǐ shào míng chāo běn shào zuò hé. yì quē jìn shū, qǐng yǐ jǐ zhī suǒ de, yì fén zhī suǒ shī. shū zòu liú zhōng. fén qī yuè zhī jiān, qū shēng bō yú tiān xià, chū zhí yán liú fén yáng sì fù zhī mén shēng yě. jì zhí yán wǔ, zhōng guān yóu suǒ jí nù. zhōng wèi chóu shì liáng wèi sì fù yuē: nài hé yǐ guó jiā kē dì, fàng cǐ fēng hàn yé? sì fù jù, dá yuē: sì fù xī yǔ fén jí dì shí, yóu wèi fēng ěr. chū yù quán zi
大和二年,裴休等二十三人登制科。时刘蕡对策万余字,深究治乱之本。又多引春秋大义,虽公孙弘、董仲舒不能肩也。自休已下,靡不敛袵。然以指斥贵倖,不顾忌讳,有司知而不取。时登科人李邵(明抄本邵作郃。)诣阙进疏,请以己之所得,易蕡之所失。疏奏留中。蕡期月之间,屈声播于天下,(出《摭言》)刘蕡、杨嗣复之门生也。既直言忤,中官尤所嫉怒。中尉仇士良谓嗣复曰:奈何以国家科第,放此风汉耶?嗣复惧,答曰:嗣复昔与蕡及第时,犹未风耳。(出《玉泉子》)
xuē bǎo xùn
薛保逊
xuē bǎo xùn hǎo xíng jù biān, zì hào jīn gāng chǔ. tài hé zhōng, gòng shì bù xià shí yú rén, gōng qīng zhī mén, juàn zhóu tián wěi, wèi hūn ǎo zhī zhú zhī fèi. yīn zhī píng yì zhě yuē: ruò xuē bǎo xùn juǎn, jí suǒ de bèi yú cháng yě. chū zhí yán
薛保逊好行巨编,自号金刚杵。太和中,贡士不下十余人,公卿之门,卷轴填委,为阍媪脂烛之费。因之平易者曰:若薛保逊卷,即所得倍于常也。(出《摭言》)
jiǎ dǎo
贾岛
jiǎ dǎo bù shàn chéng shì, měi shì, zì dié yī fú. xún pù" pù" yuán zuò" bǔ", jù míng chāo běn gǎi gào rén yuē:" yuán fū zhī bèi, qǐ yī lián, qǐ yī lián." chū zhí yán
贾岛不善呈试,每试,自叠一幅。巡铺(“铺”原作“捕”,据明抄本改)告人曰:“原夫之辈,乞一联,乞一联。”(出《摭言》)
bì xián
毕諴
bì xián jí dì nián, yǔ yī èr rén tóng háng, tīng xiǎng bo. yè ài rén xī, jiǔ wú suǒ wén. é yù rén tóu gǔ yú dì, qún quǎn zhēng qū. yòu yī rén yuē: hòu lái zhě bì xián dé. chū zhí yán
毕諴及第年,与一二人同行,听响卜。夜艾人稀,久无所闻。俄遇人投骨于地,群犬争趋。又一人曰:后来者必衔得。(出《摭言》)
péi dé róng
裴德融
péi dé róng huì gāo, zhí gāo kǎi zhī jǔ, rù shì. zhǔ sī yuē: yī huì gāo, mǒu qí míng chāo běn mǒu zuò xiàng, xǔ běn qí zuò mǒu. xià jiù shì, yǔ jí dì, kùn yī shēng shì. hòu chú tún tián yuán wài láng. shí shí yuán zuò jiāng, jù míng chāo běn gǎi lú jiǎn qiú wèi yòu chéng. péi yǔ chú láng guān yī rén tóng cān, dào zhái, yòu chéng xiān qū qián yī rén rù. cóng róng duō shí, qián rén qǐ yún: mǒu yǔ xīn chú tún tián péi yuán wài, tóng zhī hòu yòu chéng, péi yuán wài zài mén wài duō shí. lú jù shǐ qū shǐ guān chuán yǔ yuē: yuán wài shì hé rén xià jí dì? ǒu yǒu shì, bù dé fèng jiàn. péi cāng huáng shī cuò, qí qián rén mǎ chū mén qù. chū lú shì zá shuō
裴德融讳皋,值高锴知举,入试。主司曰:伊讳皋,某棋(明抄本某作向,许本棋作某。)下就试,与及第,困一生事。后除屯田员外郎。时(时原作将,据明抄本改)卢简求为右丞。裴与除郎官一人同参,到宅,右丞先屈前一人入。从容多时,前人启云:某与新除屯田裴员外,同祗候右丞,裴员外在门外多时。卢遽使驱使官传语曰:员外是何人下及第?偶有事,不得奉见。裴仓遑失错,骑前人马出门去。(出《卢氏杂说》)
péi sī qiān
裴思谦
gāo kǎi dì yī bǎng, péi sī qiān yǐ chóu shì liáng guān jié qǔ zhuàng tóu. kǎi tíng qiǎn zhī, sī qiān huí gù lì shēng yuē: míng nián dǎ chūn qǔ zhuàng tóu. dì èr nián, kǎi zhī jǔ, jiè mén xià bù dé shòu shū tí. sī qiān zì huái shì liáng yī jiān rù gòng yuàn. jì ér yì yǐ zǐ yī, qū zhì jiē xià, bái kǎi yuē: jūn róng yǒu zhuàng, jiàn péi sī qiān xiù cái. kǎi bù dé yǐ, suì jiē zhī. shū zhōng yǔ sī qiān qiú wēi é. kǎi yuē: zhuàng yuán yǐ yǒu rén. cǐ wài kě fù jūn róng yì. sī qiān yuē: bēi lì miàn fèng jūn róng chǔ fèn, péi xiù cái fēi zhuàng yuán, qǐng shì láng bù fàng. kǎi fǔ shǒu liáng jiǔ yuē: rán zé lüè yào jiàn péi xué shì. sī qiān yuē: bēi lì biàn shì. sī qiān rén wù táng táng, kǎi jiàn zhī gǎi róng. bù dé yǐ, suì cóng zhī. chū zhí yán
高锴第一榜,裴思谦以仇士良关节取状头。锴庭谴之,思谦回顾厉声曰:明年打春取状头。第二年,锴知举,诫门下不得受书题。思谦自怀士良一缄入贡院。既而易以紫衣,趋至阶下,白锴曰:军容有状,荐裴思谦秀才。锴不得已,遂接之。书中与思谦求巍峨。锴曰:状元已有人。此外可副军容诣。思谦曰:卑吏面奉军容处分,裴秀才非状元,请侍郎不放。锴俯首良久曰:然则略要见裴学士。思谦曰:卑吏便是。思谦人物堂堂,锴见之改容。不得已,遂从之。(出《摭言》)
lǐ gōng
李肱
kāi chéng yuán nián qiū, gāo kǎi fù sī gòng jí. shàng yuē: fū zōng zi wéi chéng, běn zhī bǎi dài. fēng jué shǐ yí, wú lìng fèi jué. cháng nián zōng zhèng sì jiè sòng rén, kǒng yǒu fú báo, yǐ tiǎn kē míng. zài qīng jīng jiǎn yì néng, wù fáng xián lù. qí suǒ shì fù, zé zhǔn cháng guī, shī zé yī qí liáng tǐ gé. nǎi shì qín sè hé zòu fù ní cháng yǔ yī qū shī. zhǔ sī xiān jìn wǔ rén shī, qí zuì jiā zhě lǐ gōng, cì zé wáng shōu. rì xié jiàn fù, zé wén xuǎn zhòng xuě yuè fù yě. kuàng gōng zōng shì, dé xíng sù míng, rén cái jù měi, gǎn bù gōng xīn, yǐ gū shèng jiào. nǎi yǐ bǎng yuán jí dì. ní cháng yǔ yī qū shī, lǐ gōng yún: kāi yuán tài píng shí, wàn guó hè fēng suì. lí yuán xiàn jiù qū, yù zuò liú xīn zhì. fèng guǎn dì cēn cī, xiá yī tǒng yáo yè. yàn bà shuǐ diàn kōng, niǎn yú chūn cǎo xì. péng hú shì yǐ jiǔ, xiān lè gōng wú tì. jù kěn tīng yí yīn, shèng míng zhī shàn jì. shàng lǎn zhī yuē: jìn shǔ rú gōng zhě, qí bù tiǎn hū? yǒu liú ān zhī shí, kě lìng zhù shū zhí mǎ fú zhī zhèng, kě yǐ wéi chuán. qín qín yuán zuò zòu, jù yún xī yǒu yì gǎi. yíng tǒng tiān xià, zǐ dì tóng pǐ fū, gēn běn zhī bù shēn gù, cáo jiǒng hé bù fēi yě. chū yún xī yǒu yì
开成元年秋,高锴复司贡籍。上曰:夫宗子维城,本枝百代。封爵使宜,无令废绝。常年宗正寺解送人,恐有浮薄,以忝科名。在卿精拣艺能,勿妨贤路。其所试赋,则准常规,诗则依齐梁体格。乃试琴瑟合奏赋、霓裳羽衣曲诗。主司先进五人诗,其最佳者李肱,次则王收。日斜见赋,则文选中雪月赋也。况肱宗室,德行素明,人才俱美,敢不公心,以辜圣教。乃以榜元及第。霓裳羽衣曲诗,李肱云:开元太平时,万国贺丰岁。梨园献旧曲,玉座流新制。凤管递参差,霞衣统摇曳。宴罢水殿空,辇余春草细。蓬壶事已久,仙乐功无替。讵肯听遗音,圣明知善继。上览之曰:近属如肱者,其不忝乎?有刘安之识,可令著书;执马孚之正,可以为传。秦(秦原作奏,据《云溪友议》改。)嬴统天下,子弟同匹夫,根本之不深固,曹冏曷不非也。(出《云溪友议》)
sū jǐng yìn zhāng yuán fū
苏景胤 张元夫
tài hé zhōng, sū jǐng yìn zhāng yuán fū, wèi hàn lín lín zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ zhǔ rén. yáng rǔ shì yǔ dì yú qīng jí dì hàn gōng, yóu yóu yuán zuò xiān, jù míng chāo běn gǎi wéi wén lín biǎo shì. shì yuán zuò shì, jù míng chāo běn gǎi gù hòu jìn xiāng wèi yuē: yù rù jǔ chǎng, xiān wèn sū zhāng. sū zhāng yóu kě, sān yáng shā wǒ. dà zhōng xián tōng zhōng, shèng chuán cuī shèn míng chāo běn shèn xià yǒu yóu zì. xiàng gōng cháng yù chǐ tí yú zhī wén. huò yuē, wáng níng péi zàn shè dì ān qián, cháo zhōng wú hū zì zhī wén, tīng lǐ jué tuō xuē bīn kè. níng zhōng xuān chéng zàn lǐ bù shàng shū ān qián shì zhōng. tài píng wáng chóng dòu xián èr jiā, lǜ yǐ kē mù wèi zī, zú yǐ shēng chén hòu jìn. gù kē mù jǔ rén xiāng wèi yuē: wèi jiàn wáng dòu, tú láo mán zǒu. chū zhí yán
太和中,苏景胤、张元夫,为翰林(林字原缺,据明抄本补)主人。杨汝士与弟虞卿及弟汉公,尤(尤原作先,据明抄本改)为文林表式。(式原作试,据明抄本改)故后进相谓曰:欲入举场,先问苏张。苏张犹可,三杨杀我。大中咸通中,盛传崔慎(明抄本慎下有由字。)相公常寓尺题于知闻。或曰,王凝、裴瓒、舍弟安潜,朝中无呼字知闻,厅里绝脱靴宾客。凝终宣城;瓒礼部尚书;安潜侍中。太平王崇、窦贤二家,率以科目为资,足以升沉后进。故科目举人相谓曰:未见王窦,徒劳谩走。(出《摭言》)
hòu yǒu dōng xī èr jiǎ, dōng hū xī wèi máng máng duì, yán qí wú yì yě. chū lú shì zá shuō kāi chéng huì chāng zhōng, yòu yuē: zhèng yáng duàn xuē, zhì shǒu kě rè. yòu yǒu báo tú, duō qīng wǔ rén. gù péi mì yìng jǔ, xíng měi rén fù yǐ jī zhī. yòu yǒu dà xiǎo èr jiǎ yòu yǒu wāng sì jiǎ yòu yǒu sì zì, yán shēn yào xuān tíng yě. yòu yǒu sì wén jiǎ. yòu fāng lín shí zhé, yán qí yǔ nèi chén jiāo yóu, ruò liú yè rèn xī jiāng jì lǐ yán shì cài chán qín tāo yù zhī tú. chán yǔ yán shì, gè jiāng liǎng jūn shū tí, qiú zhuàng yuán. shí wèi zhī duì jūn jiě tóu. tài hé zhōng, yòu yǒu dù yǐ dòu xún xiào xiè jí yǒu shí chēng, wèi hòu lái lǐng xiù. wén zōng céng yán jìn shì zhī shèng. shí zǎi xiàng duì yuē: jǔ chǎng zhōng zì yún. xiāng gòng jìn shì, bù bó shàng zhōu cì shǐ. shàng xiào zhī yuē: yì wú nài hé. chū lú shì zá shuō
后有东西二甲,东呼西为茫茫队,言其无艺也。(出《卢氏杂说》)开成会昌中,又曰:郑杨段薛,炙手可热。又有薄徒,多轻侮人。故裴泌应举,行美人赋以讥之。又有大小二甲;又有汪巳甲;又有四字,言深耀轩庭也。又有四蚉甲。又芳林十哲,言其与内臣交游,若刘晔、任息、姜垍、李岩士、蔡鋋、秦韬玉之徒。鋋与岩士,各将两军书题,求状元。时谓之对军解头。太和中,又有杜顗、窦紃、肖嶰、极有时称,为后来领袖。文宗曾言进士之盛。时宰相对曰:举场中自云。乡贡进士,不博上州刺史。上笑之曰:亦无奈何。(出《卢氏杂说》)