liáng wǔ dì zhāng bì yáng dào shēng shì sēng yuè jiāng líng shì dài fū xú tiě jiù xiāo xù lè gài qīng kāng jì sūn zhāng xuàn yáng sī dá hóng shì zhū zhēn běi qí wén xuān dì liáng wǔ dì wéi dài suí shù rén yǒng jīng zhào yù zú qióng rén
梁武帝 张裨 羊道生 释僧越 江陵 士大夫 徐铁臼 萧续 乐盖卿 康季孙 张绚 杨思达 弘氏 朱贞 北齐 文宣帝 梁武帝 韦戴 隋庶人勇 京兆狱卒 邛人
liáng wǔ dì
梁武帝
liáng wǔ dì xiāo yǎn shā nán qí zhǔ dōng hūn hóu, yǐ qǔ qí wèi, zhū shā shén zhòng. dōng hūn sǐ zhī rì, hóu jǐng shēng yān. hòu jǐng luàn liáng, pò jiàn yè, wǔ dì jìn ér è zhōng, jiǎn wén yōu ér yā sǐ, zhū liáng zǐ dì, lüè wú jié yí. shí rén wèi jǐng shì dōng hūn hóu zhī hòu shēn yě. chū cháo yě qiān zài
梁武帝萧衍杀南齐主东昏侯,以取其位,诛杀甚众。东昏死之日,侯景生焉。后景乱梁,破建业,武帝禁而饿终,简文幽而压死,诛梁子弟,略无孑遗。时人谓景是东昏侯之后身也。(出《朝野佥载》)
zhāng bì
张裨
xià pī zhāng bì zhě, jiā shì guān zú, mò yè shuāi wēi. yǒu sūn nǚ, shū yǒu zī mào, lín rén yù pìn wèi qiè, bì yǐ jiù mén zhī hòu ér bù xǔ. lín rén fèn zhī, nǎi fén qí wū, bì suì shāo sǐ. qí xī bāng, xiān xíng bù zài, hòu hái, yì zhī qíng zhuàng, ér wèi lín rén zhī shì, yòu tān qí cái ér bù yán, jià nǚ yǔ zhī. hòu jīng yī nián, bāng mèng jiàn bì yuē:" rǔ wèi ér zi, nì tiān bù xiào, qì qīn jiù yuàn, qián tóng xiōng dǎng." biàn zhuō bāng tóu, yǐ shǒu zhōng táo zhàng cì zhī. bāng yīn bìng liǎng sù, ǒu xuè ér sǐ. bāng sǐ rì, lín rén yòu jiàn bì pái mén hù zhí rù, zhāng mù rǎng mèi yuē:" jūn shì shì zòng è, kù bào zhī shén, wǎng jiàn shā hài. wǒ yǐ shàng sù, shì huò shēn xuě, què hòu shù rì, lìng jūn zhī zhī." lín rén dé bìng, xún yì yǔn mò. chū hái yuān jì
下邳张裨者,家世冠族,末叶衰微。有孙女,殊有姿貌,邻人欲聘为妾,裨以旧门之后而不许。邻人忿之,乃焚其屋,裨遂烧死。其息邦,先行不在,后还,亦知情状,而畏邻人之势,又贪其财而不言,嫁女与之。后经一年,邦梦见裨曰:“汝为儿子,逆天不孝,弃亲就怨,潜同凶党。”便捉邦头,以手中桃杖刺之。邦因病两宿,呕血而死。邦死日,邻人又见裨排门户直入,张目攘袂曰:“君恃势纵恶,酷暴之甚,枉见杀害。我已上诉,事获申雪,却后数日,令君知之。”邻人得病,寻亦陨殁。(出《还冤记》)
yáng dào shēng
羊道生
liáng tài shān yáng dào shēng, wèi shào líng wáng zhōng bīng cān jūn. qí xiōng hǎi zhēn, rèn zhà zhōu cì shǐ. dào shēng qǐ jiǎ shěng zhī, lín bié, xiōng yú jìn lù shè dùn, zǔ sòng dào shēng. dào shēng jiàn fù yī rén yú shù, jiù shì, nǎi gù jiù bù qǔ yě. jiàn dào shēng tì qì āi sù yún:" zhà zhōu yù cì shā, qǐ qiú jiù jì." dào shēng wèn:" rǔ hé zuì." dá yún:" shī yì táo pàn." dào shēng biàn yuē:" cǐ zuì kě fèn." jí xià mǎ, yǐ pèi dāo kū qí yǎn jīng tūn zhī, bù qǔ hū tiān dà kū. xū yú hǎi zhēn lái. yòu zhǔ xiōng jué zhǎn. dào shēng liáng jiǔ, fāng jué yǎn jīng zài hóu nèi, yē bù xià. suǒ jiǔ yàn zhī, dùn jìn shù bēi, zhōng bù néng qù. zhuǎn jué zhàng sāi, suì bù chéng yàn ér bié. zài lù shù rì sǐ, dāng shí mò bù yǐ wéi yǒu tiān dào yān. chū hái yuān jì
梁太山羊道生,为邵陵王中兵参军。其兄海珍,任溠州刺史。道生乞假省之,临别,兄于近路设顿,祖送道生。道生见缚一人于树,就视,乃故旧部曲也。见道生涕泣哀诉云:“溠州欲赐杀,乞求救济。”道生问:“汝何罪。”答云:“失意逃叛。”道生便曰:“此最可忿。”即下马,以佩刀刳其眼睛吞之,部曲呼天大哭。须臾海珍来。又嘱兄决斩。道生良久,方觉眼睛在喉内,噎不下。索酒咽之,顿尽数杯,终不能去。转觉胀塞,遂不成咽而别。在路数日死,当时莫不以为有天道焉。(出《还冤记》)
shì sēng yuè
释僧越
liáng dōng xú zhōu cì shǐ zhāng gāo, pú yè yǒng zhī sūn yě. cháng yīn bài rù běi, yǒu yī tǔ mín, yǔ gāo méng shì, jiāng sòng hái nán. tǔ mín suì jí chū jiā, fǎ míng sēng yuè, gāo gōng yǎng zhī. jí zài dōng xú, qiě suí zhì rèn, shì qí xūn jiù, pō yǐ yán yǔ wǔ gāo. gāo nù, qiǎn liǎng mén shēng, yè wǎng shā zhī. ěr hòu hū mèng jiàn sēng yuè, yún:" lái bào yuàn." shǎo shí chū shè, ér jiàn guā shāng zhǐ, cái kě jiàn xuè, bù yǐ wéi shì. hòu yīn pò lí, lí zhī jìn zì, nǎi jiā nóng làn. tíng shí xǔ rì, bó shàng wú gù fù shēng yī chuāng, nóng xuè yǔ zhǐ xiāng tōng, yuè yú ér sǐ. chū hái yuān jì
梁东徐州刺史张皋,仆射永之孙也。尝因败入北,有一土民,与皋盟誓,将送还南。土民遂即出家,法名僧越,皋供养之。及在东徐,且随至任,恃其勋旧,颇以言语忤皋。皋怒,遣两门生,夜往杀之。尔后忽梦见僧越,云:“来报怨。”少时出射,而箭栝伤指,才可见血,不以为事。后因破梨,梨汁浸渍,乃加脓烂。停十许日,膊上无故复生一疮,脓血与指相通,月余而死。(出《还冤记》)
jiāng líng shì dài fū
江陵士大夫
jiāng líng xiàn shí, yǒu guān nèi rén liáng yuán huī, fú huò yī shì dài fū, xìng liú. cǐ rén xiān zāo hóu jǐng sāng luàn, shī qí jiā kǒu, wéi yú xiǎo nán, shǐ shù suì, gōng zì dān fù, yòu zhí xuě ní, bù néng qián jìn. liáng yuán huī jiān lǐng rù guān, bī lìng qì ér. liú shén ài xī, yǐ sǐ wèi qǐng. suì qiáng duó qǔ, zhì zhī xuě zhōng, zhàng chuí jiāo xià, qū cù shǐ qù. liú nǎi bù bù huí gù, háo jiào duàn jué, xīn kǔ dùn bì, jiā yǐ bēi shāng, shù rì ér sǐ. sǐ hòu, yuán huī rì jiàn liú shēn shǒu suǒ ér, yīn cǐ dé bìng. suī fù huǐ xiè, lái shū bù yǐ, yuán huī zài bìng dào jiā ér zú. chū hái yuān jì
江陵陷时,有关内人梁元晖,俘获一士大夫,姓刘。此人先遭侯景丧乱,失其家口,唯余小男,始数岁,躬自担负,又值雪泥,不能前进。梁元晖监领入关,逼令弃儿。刘甚爱惜,以死为请。遂强夺取,掷之雪中,杖棰交下,驱蹙使去。刘乃步步回顾,号叫断绝,辛苦顿毙,加以悲伤,数日而死。死后,元晖日见刘伸手索儿,因此得病。虽复悔谢,来殊不已,元晖载病到家而卒。(出《还冤记》)
xú tiě jiù
徐铁臼
dōng hǎi xú jiǎ, qián qī xǔ shì, shēng yī nán, míng tiě jiù. ér xǔ shì wáng, jiǎ gǎi qǔ chén shì, xiōng nüè zhī shén, yù shā qián qī zhī zǐ. chén shì chǎn yī nán, shēng ér zhù zhī yuē:" rǔ ruò bù chú tiě jiù, fēi wú zi yě." yīn míng zhī wèi tiě chǔ, yù yǐ dǎo jiù yě. yú shì chuí dǎ tiě jiù, bèi zhū dú kǔ, jī bù gěi shí, hán bù jiā xù. jiǎ xìng àn ruò, yòu duō bù zài shě, hòu qī dé yì xíng qí kù bào. tiě jiù jìng yǐ dòng è shén, bèi zhàng sǐ, shí nián shí liù. wáng hòu xún yú, guǐ hū huán jiā, dēng chén shì chuáng yuē:" wǒ tiě jiù yě, shí wú zuì, héng jiàn cán hài, wǒ mǔ sù yuàn yú tiān, dé tiān cáo fú, lái xuě wǒ yuān, dāng lìng tiě chǔ jí bìng, yǔ wǒ zāo kǔ shí tóng, jiāng qù zì yǒu qī rì, wǒ jīn tíng cǐ dài zhī." shēng rú shēng shí, jiā rén bú jiàn qí xíng, jiē wén qí yǔ, héng zài wū liáng shàng zhù. chén shì guì xiè, pín wèi shè diàn, guǐ yún:" bù xū rú cǐ, è wǒ lìng sǐ, qǐ shì yī cān suǒ néng chóu xiè?" chén shì yè zhōng qiè yǔ dào zhī, guǐ yīng shēng yún:" hé gù dào wǒ? jīn dāng duàn rǔ wū dòng." biàn wén jù shēng, xiè yì suí luò, lā rán yǒu shēng xiǎng, rú dòng shí bēng. jǔ jiā zǒu chū, bǐng zhú zhào zhī, yì wú yì. yòu mà tiě chǔ yuē:" shā wǒ, ān zuò zhái shàng wèi kuài yé? dāng shāo rǔ wū." jí jiàn huǒ rán, yān làn huǒ shèng, nèi wài láng jí, é ér zì miè, máo cí yǎn rán, bú jiàn kuī sǔn. rì rì mà lì, shí fù ōu gē, gē yún:" táo lǐ huā, yán shuāng luò nài hé. táo lǐ zǐ, yán shuāng luò zǎo yǐ." shēng shén shāng qī, shì shì zì dào bù dé chéng zhǎng yě. yú shì tiě chǔ liù suì, guǐ zhì, bìng tǐ tòng fù dà, shàng qì fáng shí. guǐ lǚ dǎ zhī, dǎ chù qīng yǎn, yuè yú ér sǐ, guǐ biàn jì rán. chū hái yuān jì
东海徐甲,前妻许氏,生一男,名铁臼。而许氏亡,甲改娶陈氏,凶虐之甚,欲杀前妻之子。陈氏产一男,生而祝之曰:“汝若不除铁臼,非吾子也。”因名之为铁杵,欲以捣臼也。于是捶打铁臼,备诸毒苦,饥不给食,寒不加絮。甲性暗弱,又多不在舍,后妻得意行其酷暴。铁臼竟以冻饿甚,被杖死,时年十六。亡后旬余,鬼忽还家,登陈氏床曰:“我铁臼也,实无罪,横见残害,我母诉怨于天,得天曹符,来雪我冤,当令铁杵疾病,与我遭苦时同,将去自有期日,我今停此待之。”声如生时,家人不见其形,皆闻其语,恒在屋梁上住。陈氏跪谢,频为设奠,鬼云:“不须如此,饿我令死,岂是一餐所能酬谢?”陈氏夜中窃语道之,鬼应声云:“何故道我?今当断汝屋栋。”便闻锯声,屑亦随落,拉然有声响,如栋实崩。举家走出,炳烛照之,亦无异。又骂铁杵曰:“杀我,安坐宅上为快耶?当烧汝屋。”即见火然,烟烂火盛,内外狼籍,俄而自灭,茅茨俨然,不见亏损。日日骂詈,时复讴歌,歌云:“桃李花,严霜落奈何。桃李子,严霜落早已。”声甚伤凄,似是自悼不得成长也。于是铁杵六岁,鬼至,病体痛腹大,上气妨食。鬼屡打之,打处青黡,月余而死,鬼便寂然。(出《还冤记》)
xiāo xù
萧续
liáng lú líng wáng xiāo xù, wèi jīng zhōu cì shǐ. shí yǒu wǔ níng tài shǒu zhāng yán kāng, shén biàn gōng mǎ, pō wéi rén fú. dài xià jiāng hái, wáng yào fú" yào fú" èr zì jù míng chāo běn bǔ. shì, yán kāng yì tān jìn shàng, cí bù kěn liú. wáng suì xún yán kāng wèi jùn shí zuì, suǒ xì zài yù, fā shǐ qǐ shēn, yì wàng cháo tíng wěi zhōu xíng jué. liáng zhǔ sù shí yán kāng, jiān yí wáng qǐ bù shí, nǎi chì sòng dōu. wáng jì huái hèn, yòu jù yán kāng shēn xuě, fān fù huò zuì, nǎi wèi xuān chì, shǐ yù zú shuō yán kāng yuē:" rú wén wáng yù jiàn shā, jūn hé bù bá shēn hái dōu zì lǐ, ruò néng qù, dāng wèi fāng biàn." yán kāng rán zhī, suì yè táo. wáng qiǎn yóu jūn shè fú, cì yán kāng yú chéng xià, nǎi biǎo pàn yù gé zhàn ér sǐ. yòu yǒu zhī jiāng lìng wú mǒu, jiāng hái yáng zhōu, bèi wáng yào jié, yì bù kěn zhù, suì shǐ rén yú dào jī shā zhī, jǔ jiā shù shí kǒu, bìng cóng chén nì. hòu shù nián dé jí, wáng rì yè cháng jiàn zhāng wú èr rén, wáng dàn yuē:" kuān wǒ kuān wǒ." shǎo shí ér hōng. chū hái yuān jì
梁庐陵王萧续,为荆州刺史。时有武宁太守张延康,甚便弓马,颇为人伏。代下将还,王要伏(“要伏”二字据明抄本补。)事,延康意贪进上,辞不肯留。王遂寻延康为郡时罪,锁系在狱,发使启申,意望朝廷委州行决。梁主素识延康,兼疑王启不实,乃敕送都。王既怀恨,又惧延康申雪,翻复获罪,乃未宣敕,使狱卒说延康曰:“如闻王欲见杀,君何不拔身还都自理,若能去,当为方便。”延康然之,遂夜逃。王遣游军设伏,刺延康于城下,乃表叛狱格战而死。又有支江令吴某,将还扬州,被王要结,亦不肯住,遂使人于道击杀之,举家数十口,并从沉溺。后数年得疾,王日夜常见张吴二人,王但曰:“宽我宽我。”少时而薨。(出《还冤记》)
lè gài qīng
乐盖卿
lú líng wáng zài jīng zhōu shí, cháng qiǎn cóng shì liàng kuò mín tián, nán yáng lè gài qīng, yì chōng yī shǐ. gōng fǔ shè rén wéi pò lǔ, fā qiǎn jiè chì, shī wáng běn yì. jí gài qīng hái, yǐ shù wù dé zuì, pò lǔ huáng jù, bù gǎn yǐn qiān, dàn kuáng gài yún:" zì wèi fēn xuě, wú láo sù yě." shù rì zhī jiān. suì zhǎn yú shì, gài qīng háo jiào, wú yóu zì chén, wéi yǔ rén yǐ zhǐ bǐ suí liàn. sǐ hòu shǎo rì, pò lǔ zài cáo shàng kàn niú, hū jiàn gài qīng qiè tóu ér rù, chí yī wǎn suàn zhāi yǔ zhī. pò lǔ jīng hū bēn zǒu, bù huò yǐ ér fú zhī, yīn dé bìng, wèi jǐ zú. chū hái yuān jì
庐陵王在荆州时,尝遣从事量括民田,南阳乐盖卿,亦充一使。公府舍人韦破虏,发遣诫敕,失王本意。及盖卿还,以数误得罪,破虏惶惧,不敢引愆,但诳盖云:“自为分雪,无劳诉也。”数日之间。遂斩于市,盖卿号叫,无由自陈,唯语人以纸笔随殓。死后少日,破虏在槽上看牛,忽见盖卿挈头而入,持一碗蒜斋与之。破虏惊呼奔走,不获已而服之,因得病,未几卒。(出《还冤记》)
kāng jì sūn
康季孙
kāng jì sūn xìng hǎo shā, zī wèi yú liè gù héng shì. nú bì qiān zuì, yì huò sǐ zhī. cháng bìng dǔ, mèng rén wèi yuē:" ruò néng duàn shā, cǐ bìng dāng chāi, bù ěr bì bìng." jí yú mèng zhōng, shì bù fù shā. jīng wù zhàn jì, hàn liú jiā tǐ, bìng yì jiàn chōu. hòu shù nián, sān mén shēng qiè qí liǎng qiè yǐ pàn, zhuī huò zhī, jí bìng ōu shā. qí xī, fù mèng jiàn qián rén lái yuē:" hé gù fù xìn, cǐ rén zuì bù zhì sǐ, sī jiā bù hé shàn shā, jīn gǎi yì wú jì lǐ." dài míng ǒu xuè, shù rì ér zú. chū hái yuān jì
康季孙性好杀,滋味渔猎故恒事。奴婢愆罪,亦或死之。常病笃,梦人谓曰:“若能断杀,此病当差,不尔必病。”即于梦中,誓不复杀。惊悟战悸,汗流浃体,病亦渐瘳。后数年,三门生窃其两妾以叛,追获之,即并殴杀。其夕,复梦见前人来曰:“何故负信,此人罪不至死,私家不合擅杀,今改亦无济理。”迨明呕血,数日而卒。(出《还冤记》)
zhāng xuàn
张绚
liáng wǔ chāng tài shǒu zhāng xuàn, cháng chéng chuán xíng, yǒu yī bù qǔ, yì lì xiǎo bù rú yì, xuàn biàn gōng chuí zhī, zhàng xià bì zhé, wú fù huó zhuàng, xuàn suì tuī jiāng zhōng. xū yú, jiàn cǐ rén cóng shuǐ ér chū, duì xuàn fǔ shǒu yuē:" zuì bù dàng sǐ, guān wǎng jiàn shā, jīn lái xiāng bào." jí tiào rù xuàn kǒu, yīn dé bìng, shǎo rì ér cú. chū hái yuān jì
梁武昌太守张绚,尝乘船行,有一部曲,役力小不如意,绚便躬捶之,杖下臂折,无复活状,绚遂推江中。须臾,见此人从水而出,对绚抚手曰:“罪不当死,官枉见杀,今来相报。”即跳入绚口,因得病,少日而殂。(出《还冤记》)
yáng sī dá
杨思达
liáng yáng sī dá wèi xī yáng jùn shǒu, zhí hóu jǐng luàn, shí fù hàn qiàn. jī mín dào tián zhōng mài. sī dá qiǎn yī bù qǔ shǒu shì, suǒ de dào zhě, zhé jié shǒu wàn, fán lù shí yú rén. bù qǔ hòu shēng yī nán, zì rán wú shǒu. chū hái yuān jì
梁杨思达为西阳郡守,值侯景乱,时复旱歉。饥民盗田中麦。思达遣一部曲守视,所得盗者,辄截手腕,凡戮十余人。部曲后生一男,自然无手。(出《还冤记》)
hóng shì
弘氏
liáng wǔ dì yù wéi wén huáng dì líng shàng qǐ sì, wèi yǒu jiā cái, xuān yì yǒu sī, shǐ jiā cǎi fǎng. xiān yǒu qū ā rén xìng hóng, jiā shén fù hòu, nǎi gòng qīn zú, duō jī cái huò, wǎng xiāng zhōu zhì shēng. jīng nián yíng dé yī fá, kě zhǎng qiān bù, cái mù zhuàng lì, shì suǒ xī yǒu. hái zhì nán jīn, nán jīn xiào wèi mèng shǎo qīng, xī cháo tíng zhǐ, nǎi jiā shéng mò. hóng shì suǒ mài yī shang zēng cǎi, yóu yǒu cán yú, wū yǐ shè dào jié lüè suǒ de, bìng zào zuò guò zhì, fēi shāng gǔ suǒ yí, jié zhèng chǔ sǐ, mò rù qí cái chōng sì yòng, zòu suì shī xíng. hóng shì lín xíng zhī rì, chì qí qī zǐ, kě yǐ huáng zhǐ bǐ mò zhì guān zhōng, sǐ ér yǒu rú, bì dāng chén sù, yòu shū shǎo qīng xìng míng shù shí tūn zhī. jīng yuè, shǎo qīng duān zuò, biàn jiàn hóng lái, chū yóu bì hàn, hòu nǎi kuǎn fú, dàn yán qǐ ēn, ǒu xuè ér sǐ. fán zhū yù guān jí zhǔ shū shè rén, yù cǐ yù shì shǔ zòu zhě, yǐ cì cú mò, wèi jí yī nián, líng luò jiē jǐn. qí sì yíng gòu shǐ qì, tiān huǒ shāo zhī, lüè wú xiān jiè, suǒ mái zhù mù, yì rù dì chéng huī. chū hái yuān jì
梁武帝欲为文皇帝陵上起寺,未有佳材,宣意有司,使加采访。先有曲阿人姓弘,家甚富厚,乃共亲族,多赍财货,往湘州治生。经年营得一筏,可长千步,材木壮丽,世所稀有。还至南津,南津校尉孟少卿,希朝廷旨,乃加绳墨。弘氏所卖衣裳缯綵,犹有残余,诬以涉道劫掠所得,并造作过制,非商贾所宜,结正处死,没入其财充寺用,奏遂施行。弘氏临刑之日,敕其妻子,可以黄纸笔墨置棺中,死而有如,必当陈诉,又书少卿姓名数十吞之。经月,少卿端坐,便见弘来,初犹避捍,后乃款服,但言乞恩,呕血而死。凡诸狱官及主书舍人,预此狱事署奏者,以次殂殁,未及一年,零落皆尽。其寺营构始讫,天火烧之,略无纤芥,所埋柱木,亦入地成灰。(出《还冤记》)
zhū zhēn
朱贞
liáng mò líng lìng zhū zhēn, yǐ zuì xià yù, tíng wèi yú xiàn zhě fù qí shì, jié zhèng rù zhòng. zhēn qiǎn xiāng zhī wèi xiàn yuē:" wǒ zuì dāng sǐ, bù gǎn qí ēn, dàn yóu jì zhǔ shàng wàn yī hóng yòu wǒ. míng rì jí shì guó jiā jì yuē, qǐ dé guò cǐ zòu wén, kě hū?" xiàn dá yuē:" cǐ yú lǐ wú shuǎng, hé wèi bù rán, jǐn wén mìng yǐ, ér zhū shì xiān míng rì zòu lái." xiàn biàn yù kè gòng yǐn, pō zuì, suì wàng chōu wén shū. dàn rì, jiā rén hé shù, nèi yī xiāng zhōng, xiàn fù bù jì. bǐ zhì dì qián, dùn shù xiāng àn shàng, cì dì pī zhī, fāng jiàn cǐ shì. shì bù kě yǐn, biàn ěr shàng wén, wǔ dì yǐ wéi hé sǐ, fù wài xiáng jué. zhēn wén zhī, dà hèn yuē:" yú xiǎo zi, qī wǎng jiāng sǐ zhī rén, guǐ ruò wú zhī, gù tóng huī tǔ tǎng yǒu shí, shì bì bào zhī." yú shì shǐ dāng mìng jué, ér xiàn yǐ jiàn qí lái. zì ěr zhī hòu, shí shí héng jiàn, xiàn shén è zhī. yòu mèng chéng chē zài shān xià xíng, zhēn yú shān shàng tuī shí yā zhī. jū yuè yú, xiàn chú qū ā lìng, bài zhī míng rì. yì xiè zhāng mén xià. qí fù píng cháng," píng cháng" èr zì yuán shū quē, jù míng chāo běn bǔ. yú zhái bào zú, xiàn láng bèi ér hái, rù shì kū fù. jǔ tóu jiàn zhēn zài liáng shàng, xiàn yuē:" zhū mò líng zài cǐ, wǒ fù qǐ dé bù sǐ!" yú shí wū wú gù hū bēng, xiàn jí nán nǚ bì shǐ shí yú rén, yī shí bìng mìng. yú zhì shì qí zōng shì, zhù sāng shì, jiàn xiàn rú shì, zǒu xià táng bì zhī, jǐn nǎi dé miǎn. chū hái yuān jì
梁秣陵令朱贞,以罪下狱,廷尉虞献者覆其事,结正入重。贞遣相知谓献曰:“我罪当死,不敢祈恩,但犹冀主上万一弘宥我。明日即是国家忌曰,乞得过此奏闻,可乎?”献答曰:“此于理无爽,何谓不然,谨闻命矣,而朱事先明日奏来。”献便遇客共饮,颇醉,遂忘抽文书。旦日,家人合束,内衣箱中,献复不记。比至帝前,顿束香案上,次第披之,方见此事。势不可隐,便尔上闻,武帝以为合死,付外详决。贞闻之,大恨曰:“虞小子,欺罔将死之人,鬼若无知,固同灰土;倘有识,誓必报之。”于市始当命绝,而献已见其来。自尔之后,时时恒见,献甚恶之。又梦乘车在山下行,贞于山上推石压之。居月余,献除曲阿令,拜之明日。诣谢张门下。其妇平常,(“平常”二字原书缺,据明抄本补。)于宅暴卒,献狼狈而还,入室哭妇。举头见贞在梁上,献曰:“朱秣陵在此,我妇岂得不死!”于时屋无故忽崩,献及男女婢使十余人,一时并命。虞骘是其宗室,助丧事,见献如是,走下堂避之,仅乃得免。(出《还冤记》)
běi qí wén xuān dì
北齐文宣帝
běi qí wén xuān gāo yáng jì sǐ, tài zǐ sì wèi, nián hào qián míng. wén xuān mǔ dì cháng shān wáng yǎn, zài bīng zhōu, quán shì shén zhòng. yīn wén xuān shān líng, liú wèi lù shàng shū shì, wáng suì nù, qián shēng yì jì. shàng shěng zhī rì, nèi wài guān liáo, jiē lái bēn jí, jí shōu fù qián míng fù xīn shàng shū lìng yáng zūn yàn děng wǔ rén, jiē wèi shì zhuàng, zòu zhǎn zhī. xún fèi qián míng ér zì lì, shì wèi xiào zhāo dì. hòu zài bīng zhōu, wàng qì zhě zòu yè zhōng yǒu tiān zǐ qì. píng qín wáng gāo guī yàn, quàn shā qián míng, suì lù xiàng bīng zhōu, jǐn shā zhī. qí nián, xiào zhāo shù jiàn wén xuān zuò zhū yāo guài, jiù qí suǒ ér, bèi wèi yàn ráng, zhōng bù néng qiǎn ér sǐ. chū hái yuān jì
北齐文宣高洋既死,太子嗣位,年号乾明。文宣母弟常山王演,在并州,权势甚重。因文宣山陵,留为录尚书事,王遂怒,潜生异计。上省之日,内外官僚,皆来奔集,即收缚乾明腹心尚书令杨遵彦等五人,皆为事状,奏斩之。寻废乾明而自立,是为孝昭帝。后在并州,望气者奏邺中有天子气。平秦王高归彦,劝杀乾明,遂录向并州,尽杀之。其年,孝昭数见文宣作诸妖怪,就其索儿,备为厌禳,终不能遣而死。(出《还冤记》)
liáng wǔ dì
梁武帝
chén bà xiān chū lì liáng yuán dì dì jiǔ zǐ jìn ān wáng wéi zhǔ, ér fǔ dài zhī. kuài jī yú shè běn liáng wǔ shì wèi zhōng shū shè rén shàng shū yòu chéng, yú shí mèng jiàn liáng wǔ dì wèi shè yuē:" qīng shì wǒ jiù zuǒ yòu, kě yǔ chén gōng, cuàn shā yú gōng bù lì." shì shén fēn míng, shè jí wèi jiàn cuàn shā xíng jī, bù gǎn yán zhī, shù rì, fù mèng rú cǐ, bìng yǔ shè yuē:" qīng ruò bù chuán yì, qīng yì bù jiā." shè suī jiē wǎn, jué wú yán lǐ. shǎo shí zhī jiān, tài shǐ qǐ yún:" diàn yǒu jí bīng." bà xiān yuē:" jí bīng zhèng shì wǒ ěr." cāng cù qiǎn luàn bīng hài shǎo zhǔ ér zì lì. ěr hòu shè biàn dé bìng, yòu mèng liáng wǔ yuē:" qīng bù wéi wǒ yǔ, zhì lìng huò jí, qīng yǔ chén zhǔ, xún dāng zhī yě." shè fāng fēng qǐ bào mèng zhī yóu. chén zhǔ wéi rén, shén xìn guǐ wù, wén cǐ dà jīng, qiǎn yú yíng shè, miàn xiāng xún fǎng, nǎi yóu shè yuē:" qīng nà bù dào qí shì?" liù qī rì shè sǐ, xún yǒu wéi dài zhī shì. chū hái yuān jì
陈霸先初立梁元帝第九子晋安王为主,而辅戴之。会稽虞涉本梁武世为中书舍人尚书右丞,于时梦见梁武帝谓涉曰:“卿是我旧左右,可语陈公,篡杀于公不利。”事甚分明,涉即未见篡杀形迹,不敢言之,数日,复梦如此,并语涉曰:“卿若不传意,卿亦不佳。”涉虽嗟惋,决无言理。少时之间,太史启云:“殿有急兵。”霸先曰:“急兵正是我耳。”仓卒遣乱兵害少主而自立。尔后涉便得病,又梦梁武曰:“卿不为我语,致令祸及,卿与陈主,寻当知也。”涉方封启报梦之由。陈主为人,甚信鬼物,闻此大惊,遣舆迎涉,面相询访,乃尤涉曰:“卿那不道奇事?”六七日涉死,寻有韦戴之事。(出《还冤记》)
wéi dài
韦戴
chén wǔ dì bà xiān jì hài liáng dà sī kōng wáng sēng biàn, cì tǎo zhū jiàng. yì xīng tài shǒu wéi dài, huáng mén láng fàng zhī dì sì zǐ yě, wèi wáng gōng gù shǒu. chén zhǔ pín qiǎn gōng wéi, bù kè. hòu zhòng zhēng zhī, yòu shuō dài yuē:" wáng gōng qīn dǎng, jiē yǐ tiǎn miè, cǐ yī gū chéng, hé suǒ xī jì? guò ěr xiāng jù yé? ruò néng jiàn jiàng, bù shī fù guì." dài yuē:" shì gǎn zhī jǐ, běn wèi wáng gōng kàng yù dà jūn, zhì chéng chóu dí. jīn yì chéng míng gōng jǐn dìng jiāng zuǒ, qióng chéng zì shǒu, bì wú lù huó. dàn fēng rèn lǚ jiāo. shā shāng guò shèn, jūn rén fèn yuàn, kǒng bú jiàn quán. lǎo mǔ zài táng, mí jù huò jí, suǒ yǐ gǒu yán rì yuè, wèi néng shù shǒu ěr. bì yǒu shì yuē, bù gǎn jiǔ láo shén wǔ." nǎi qiǎn xíng bái mǎ wèi méng, dài suì kāi mén, chén zhǔ yì kuān xìn hái yáng dōu. hòu chén zhǔ jí wèi, qiǎn dài cóng zhēng, yǐ xiǎo chí wǎn, yīn sù hàn zhǎn zhī, xún yú dà diàn shì shì, biàn jiàn dài lái, jīng zǒu rù nèi. yí zuò guāng yán diàn, dài yòu zhú rù, gù fǎng zuǒ yòu, jiē wú suǒ jiàn, yīn cǐ dé bìng sǐ. chū hái yuān jì
陈武帝霸先既害梁大司空王僧辩,次讨诸将。义兴太守韦戴,黄门郎放之第四子也,为王公固守。陈主频遣攻围,不克。后重征之,诱说戴曰:“王公亲党,皆已殄灭,此一孤城,何所希冀?过尔相拒耶?若能见降,不失富贵。”戴曰:“士感知己,本为王公抗御大军,致成仇敌。今亦承明公尽定江左,穷城自守,必无路活。但锋刃屡交。杀伤过甚,军人忿怨,恐不见全。老母在堂,弥惧祸及,所以苟延日月,未能束手耳。必有誓约,不敢久劳神武。”乃遣刑白马为盟,戴遂开门,陈主亦宽信还扬都。后陈主即位,遣戴从征,以小迟晚,因宿憾斩之,寻于大殿视事,便见戴来,惊走入内。移坐光严殿,戴又逐入,顾访左右,皆无所见,因此得病死。(出《还冤记》)
suí shù rén yǒng
隋庶人勇
suí yáng dì yuán dé tài zǐ qǐn jí, dì qiǎn jiàn guǐ rén cuī shàn yǐng kàn suì. shàn yǐng yòu lái wú mù, ér yán jiàn shù rén yǒng, chēn mù rǎng mèi, dà hū yún:" wǒ bù fàng nǐ!" shàn yǐng jù shù yǒng zhuàng mào, rú jiù xiāng shí. chū fǎ yuàn zhū lín
隋炀帝元德太子寝疾,帝遣见鬼人崔善影看祟。善影幼来无目,而言见庶人勇,瞋目攘袂,大呼云:“我不放你!”善影具述勇状貌,如旧相识。(出《法苑珠林》)
jīng zhào yù zú
京兆狱卒
suí yáng dì dà yè zhōng, jīng zhào yù zú shī qí míng, kù bào zhū qiú, qiú bù kān qí kǔ, ér yù zú yǐ wéi xì lè. hòu shēng yī zi, yí xià jiān shàng, yǒu ruò ròu jiā, wú jǐng, shù suì bù néng xíng ér sǐ. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
隋炀帝大业中,京兆狱卒失其名,酷暴诸囚,囚不堪其苦,而狱卒以为戏乐。后生一子,颐下肩上,有若肉枷,无颈,数岁不能行而死。(出《广古今五行记》)
qióng rén
邛人
táng wǔ dé zhōng, qióng rén xìng wéi, yǔ yī fù rén yán, shì qī bù xiāng fù. lěi nián chǒng shuāi, fù rén yuàn hèn, wéi jù qí fǎn jǐ, zì yì shā zhī. hòu shù rì, wéi biàn shēn yǎng, yīn fā lài chuāng ér sǐ. chū fǎ yuàn zhū lín
唐武德中,邛人姓韦,与一妇人言,誓期不相负。累年宠衰,妇人怨恨,韦惧其反己,自缢杀之。后数日,韦遍身痒,因发癞疮而死。(出《法苑珠林》)