lǚ qún zhū kè róng wáng yá wēn zào lǐ zōng mǐn liǔ gōng jì wáng yá wáng qián hán yuē wáng shì wáng zhé dù mù lú xiàn qīng lú pián fēng wàng qīng cuī yàn céng cuī yōng páng cóng
吕群 朱克融 王涯 温造 李宗闵 柳公济 王涯 王潜 韩约 王氏 王哲 杜牧 卢献卿 卢骈 封望卿 崔彦曾 崔雍 庞从
lǚ qún
吕群
táng jìn shì lǚ qún, yuán hé shí yī nián xià dì yóu shǔ. xìng cū biǎn bù róng wù, pū shǐ zhě wèi cháng bù qiè chǐ hèn zhī. shí guò bāo xié wèi bàn, suǒ shǐ duō táo qù, wéi yǒu yī sī yǎng. qún yì qī qī. xíng cì yī shān lǐng, fù xiē ān fàng mǎ, cè zhàng xún jìng, bù jué shù lǐ. jiàn shān sōng shén mào, lín xī jià shuǐ. yǒu yī cǎo táng, jìng pō yōu suì, shì dào shì suǒ jū, dàn bú jiàn rén, fù rù hòu zhāi, yǒu xīn chuān tǔ kēng, zhǎng kě róng shēn, qí shēn shù chǐ, zhōng zhí yī cháng dāo, páng zhì èr dāo. yòu yú kēng páng bì shàng, dà shū yún:' liǎng kǒu jiā yī kǒu, jí chéng shòu yǐ. qún yì wèi shù shì yàn shèng zhī suǒ, yì bù wéi yì. jí qù yī èr lǐ, wèn qiáo rén, xiàng zhī suǒ jiàn zhě, shuí shì suǒ chǔ. qiáo rén yuē:" jìn bìng wú cǐ chù." yīn fù kuī zhī, zé bú jiàn yǐ. hòu suǒ dào zhòng huì zhī suǒ, bì xiān fǎng qí shì. huò jiě yuē:" liǎng kǒu jūn zhī xìng yě, jiā yī kǒu pǐn zì yě. sān dāo zhōu zì, yì xiàng yě, jūn hòu wèi zhì cì shǐ èr qiān dàn yǐ." qún xīn rán zhī. xíng zhì jiàn nán jiè, jì zhōu jùn suǒ huò bǎi qiān, suì yú chéng dū mǎi nú mǎ fú yòng, xíng lǐ fù tài yǐ. chéng dū rén yǒu yuē nán shù zhě, xiōng huá wú zhuàng, huò jiǔ bù shòu. qún zé yǐ èr shí mín yì zhī, jì ér biān tà huǐ mà. nú bù kān mìng, suì yǔ qí yōng bǎo qián yǒu qiāng shā zhī xīn, ér cì biàn wèi fā ěr. qún zhì hàn zhōu, xiàn lìng wèi qún zhì jiǔ yàn. shí qún xīn zhì yī lǜ líng qiú, shén huá jié. xiàn lìng fāng rán là jù, jiāng shàng yú tái, là lèi shù dī, wū qún qiú shàng. xiàn lìng xì yuē:" pū qiě lā jūn cǐ qiú." qún yuē:" lā zé wèi dào yǐ." fù zhì méi zhōu, liú shí yú rì. dōng zhì zhī xī, dòu sù méi xī zhī zhèng jiàn sì. qí xià qiě yù hài zhī. shì yù yuàn sēng yǒu lǎo bìng jiāng zhōng, shì zhú bù jué. qí jì bù xíng. qún cǐ yè hū bù lè, nǎi yú dōng bì tí shī èr piān. qí yī yuē:" lù xíng sān shǔ jǐn, shēn jí yī yáng shēng. lài yǒu cán dēng huǒ, xiāng yī zuò dào míng." qí èr yuē:" shè hòu cí cháo yàn, shuāng qián bié dì péng yuàn wèi hú dié mèng, fēi qù mì guān zhōng." tí qì, yín fěng jiǔ zhī, shù xíng lèi xià. míng rì dōng zhì, dǐ péng shān xiàn. xiàn lìng fǎng qún, qún xíng mào suǒ rán. wèi xiàn lìng yuē:" mǒu dài jiāng sǐ hū?" yì xù bù kān, liáo luò zhī shén. xiàn lìng yuē:" wén jūn yǒu cì shǐ sān pǐn zhī shuō, zú dé zì kuān yě." xiàn lìng jí wéi zhì jiǔ, jí huān. zhì sān gēng, qún dà zuì, yú guī guǎn zhōng. xiōng nú děng yǐ yú qún suǒ qǐn chuáng xià, chuān yī kēng, rú qún zhī dà, shēn shù chǐ. qún zhì, zé yú zhì kēng zhōng, duàn qí shǒu, yòu yǐ qún suǒ xié jiàn, dāng xīn dīng zhī, fù yǐ tǔ qì, gè chéng fú suǒ yǒu yī zhuāng ān mǎ ér qù. hòu yuè yú rì, nú dǎng zhì chéng dū, huò yù yī wù lüè jǐn. yǒu yī rén fēn de lǜ qiú, jìng jiāng běi guī, què zhì hàn zhōu xián zhōng yù zhī. shì yù xiàn lìng ǒu chū jiàn zhī, shí qí zhú lèi suǒ wū, qín ér wèn yān, jí jiē chéng fú. shí chéng xiàng lǐ yí jiǎn zhèn xī shǔ, jǐn bǔ dé qí zéi. nǎi fā qún sǐ chù, yú bāo zhōng suǒ jiàn, rú yǐng xiǎng yān. chū hé dōng jì
唐进士吕群,元和十一年下第游蜀。性粗褊不容物,仆使者未尝不切齿恨之。时过褒斜未半,所使多逃去,唯有一厮养。群意凄凄。行次一山岭,复歇鞍放马,策杖寻径,不觉数里。见杉松甚茂,临溪架水。有一草堂,境颇幽邃,似道士所居,但不见人,复入后斋,有新穿土坑,长可容身,其深数尺,中植一长刀,旁置二刀。又于坑旁壁上,大书云:‘两口加一口,即成兽矣。群意谓术士厌胜之所,亦不为异。即去一二里,问樵人,向之所见者,谁氏所处。樵人曰:“近并无此处。”因复窥之,则不见矣。后所到众会之所,必先访其事。或解曰:“两口君之姓也,加一口品字也。三刀州字,亦象也,君后位至刺史二千石矣。”群心然之。行至剑南界,计州郡所获百千,遂于成都买奴马服用,行李复泰矣。成都人有曰南竖者,凶猾无状,货久不售。群则以二十缗易之,既而鞭挞毁骂。奴不堪命,遂与其佣保潜有戕杀之心,而伺便未发耳。群至汉州,县令为群致酒宴。时群新制一绿绫裘,甚华洁。县令方燃蜡炬,将上于台,蜡泪数滴,污群裘上。县令戏曰:“仆且拉君此裘。”群曰:“拉则为盗矣。”复至眉州,留十余日。冬至之夕,逗宿眉西之正见寺。其下且欲害之。适遇院僧有老病将终,侍烛不绝。其计不行。群此夜忽不乐,乃于东壁题诗二篇。其一曰:“路行三蜀尽,身及一阳生。赖有残灯火,相依坐到明。”其二曰:“社后辞巢燕,霜前别蒂蓬;愿为蝴蝶梦,飞去觅关中。”题讫,吟讽久之,数行泪下。明日冬至,抵彭山县。县令访群,群形貌索然。谓县令曰:“某殆将死乎?”意绪不堪,寥落之甚。县令曰:“闻君有刺使三品之说,足得自宽也。”县令即为置酒,极欢。至三更,群大醉,舁归馆中。凶奴等已于群所寝床下,穿一坑,如群之大,深数尺。群至,则舁置坑中,断其首,又以群所携剑,当心钉之,覆以土讫,各乘服所有衣装鞍马而去。后月余日,奴党至成都,货鬻衣物略尽。有一人分得绿裘,径将北归,却至汉州衔中鬻之。适遇县令偶出见之,识其烛泪所污,擒而问焉,即皆承伏。时丞相李夷简镇西蜀,尽捕得其贼。乃发群死处,于褒中所见,如影响焉。(出《河东记》)
zhū kè róng
朱克融
táng bǎo lì èr nián chūn, fàn yáng jié dù shǐ zhū kè róng liè lù. lù dǎn zhōng de zhū, rú dàn wán, hēi sè, chū ruǎn hòu yìng, rú shí guāng míng. huò wèn má ān shí yuē:" shì hé xiáng yě?" ān shí yuē:" cǐ shì zì gǔ wèi yǒu. qǐng yǐ yì tuī zhī." lù dǎn dé zhū, kè róng yǐ wéi jǐ ruì. lù zhě lù yě, lù sǐ shì lù jǐn yě. zhū chū ruǎn hòu yìng, shì zhū biàn yě. lù jǐn zhū biàn, bì yǒu biàn yì zhī shì. shuāi wáng zhī zhào yě. zì cǐ kè róng yán cí qīng fā. shì nián wǔ yuè, guǒ zhàng xià jūn luàn, ér quán jiā bèi shā. chū xiáng yàn jí
唐宝历二年春,范阳节度使朱克融猎鹿。鹿胆中得珠,如弹丸,黑色,初软后硬,如石光明。或问麻安石曰:“是何祥也?”安石曰:“此事自古未有。请以意推之。”鹿胆得珠,克融以为己瑞。鹿者禄也,鹿死是禄尽也。珠初软后硬,是珠变也。禄尽珠变,必有变易之事。衰亡之兆也。自此克融言辞轻发。是年五月,果帐下军乱,而全家被杀。(出《祥验集》)
wáng yá
王涯
táng chéng xiàng wáng yá, dà hé jiǔ nián zhǎng bāng fù, yòu zhǔ bù yán tiě. qí zi zhòng xiáng cháng yī rì bì shǔ yú shān tíng, hū jiàn jiā tóng shù shí jiē wú shǒu, bèi xuè lái zhòng xiáng qián. jǐn shí qǐng, fāng bú jiàn. zhòng xiáng jīng yì qiě shén, jí jù bái zhī, yuàn jiě qù quán wèi. yá bù tīng, shì suì dōng shí yī yuè, guǒ yǒu zhèng zhù zhī huò. chū xuān shì zhì
唐丞相王涯,大和九年掌邦赋,又主簿盐铁。其子仲翔尝一日避暑于山亭,忽见家僮数十皆无首,被血来仲翔前。仅食顷,方不见。仲翔惊异且甚,即具白之,愿解去权位。涯不听,是岁冬十一月,果有郑注之祸。(出《宣室志》)
wēn zào
温造
xīn chāng lǐ shàng shū wēn zào zhái, sāng dào mào cháng jū zhī. tíng yǒu èr bǎi shù shén gāo. sāng shēng yuē:" fū rén zhī suǒ jū, gǔ mù fān mào zhě, jiē yí qù zhī. qiě mù shèng zé tǔ shuāi, yóu shì jū rén yǒu bìng zhě, nǎi tǔ shuāi zhī zhì yě." yú shì yǐ tiě shù shí jūn, zhèn yú bǎi shù xià. jì ér gào rén yuē:" hòu yǒu jū, fā wú suǒ zhèn zhī dì zhě, qí jiā zhǎng dāng sǐ." táng dà hé jiǔ nián, wēn zào jū qí zhái. yīn xiū jiàn táng yǔ, suì fā dì, dé sāng shēng suǒ zhèn zhī tiě. hòu shù rì, zào guǒ zú. chū xuān shì zhì
新昌里尚书温造宅,桑道茂尝居之。庭有二柏树甚高。桑生曰:“夫人之所居,古木蕃茂者,皆宜去之。且木盛则土衰,由是居人有病者,乃土衰之致也。”于是以铁数十钧,镇于柏树下。既而告人曰:“后有居,发吾所镇之地者,其家长当死。”唐大和九年,温造居其宅。因修建堂宇,遂发地,得桑生所镇之铁。后数日,造果卒。(出《宣室志》)
lǐ zōng mǐn
李宗闵
táng chéng xiàng lǐ zōng mǐn, dà hé qī nián xià chū zhèn hàn zhōng. míng nián dōng, zài rù xiàng. yòu míng nián xià zhōng, cháng tuì cháo yú jìng ān lǐ dì. qí tà qián yǒu yùn dǒu, hū tiào zhì jiǔ zhī, zōng mǐn yì qiě è. shì shí lǐ xùn zhèng zhù, yǐ jiān zhà de xìng. shù yán yú dì. xùn zhī zhī, suì zòu yǐ zhì qí zuì. hòu xún rì, yǒu zhào biǎn wèi míng zhōu cì shǐ, lián biǎn cháo zhōu sī hù. gài qí zhào yě. chū xuān shì zhì
唐丞相李宗闵,大和七年夏出镇汉中。明年冬,再入相。又明年夏中,尝退朝于靖安里第。其榻前有熨斗,忽跳掷久之,宗闵异且恶。是时李训、郑注,以奸诈得幸。数言于帝。训知之,遂奏以致其罪。后旬日,有诏贬为明州刺史,连贬朝州司户。盖其兆也。(出《宣室志》)
liǔ gōng jì liǔ gōng jì shàng shū, táng dà hé zhōng fèng zhào tǎo lǐ tóng qián. jì chū shī, wú hé, huī qiāng hū zhé. kè yǒu jiàn zhě tàn yuē:" fū dà jiàng jūn chū shī, qí mén qí jí huī qiāng zhé zhě, jūn bì bài. bù rán, shàng jiàng sǐ." hòu shù yuè, gōng jì guǒ hōng. fán jūn chū zhēng, yǒu wū yuān suí qí hòu zhě, jiē bài wáng zhī zhēng. yǒu céng jìng yún zhě, cháng wèi běi dōu pí jiàng. lǐ shī dào pàn shí, céng jiāng xíng yíng bīng shì shù qiān rén. měi chū jūn, yǒu wū yuān suí qí hòu, jí jūn bì bài, shuài yǐ wéi cháng. hòu shě jiā wèi sēng, zhù yú tài yuán níng dìng sì. dà hé jiǔ nián, luó lì yán wèi jīng zhào yǐn, cháng yīn rù cháo. jì guàn dài, yǐn jìng zì shì, bú jiàn qí shǒu. suì yǔ yú jì dì yuē yán. hòu guǒ wèi lǐ xùn lián zuò, zhū sǐ. chū xuān shì zhì
柳公济柳公济尚书,唐大和中奉诏讨李同揵。既出师,无何,麾枪忽折。客有见者叹曰:“夫大将军出师,其门旗及麾枪折者,军必败。不然,上将死。”后数月,公济果薨。凡军出征,有乌鸢随其后者,皆败亡之征。有曾敬云者,尝为北都裨将。李师道叛时,曾将行营兵士数千人。每出军,有乌鸢随其后,即军必败,率以为常。后舍家为僧,住于太原凝定寺。大和九年,罗立言为京兆尹,尝因入朝。既冠带,引镜自视,不见其首。遂语于季弟约言。后果为李训连坐,诛死。(出《宣室志》)
wáng yá
王涯
táng" táng" yuán zuò" sòng", jù míng chāo běn chén xiào běn gǎi. yǒng níng wáng xiāng yá sān guài. xī mǐ zuò rén sū guī, běn shì wáng jiā chuī rén, zhì jīng zhōu fāng zhī. yīn wèn wáng jiā jiù zhēng. yán zhái nán yǒu yī jǐng, měi yè cháng fèi yǒng yǒu shēng. zhòu kuī zhī, huò jiàn tóng pǒ luó, huò jiàn yín yùn dǒu zhě, shuǐ fǔ bù kě yǐn. yòu wáng xiāng nèi zhāi yǒu chán chuáng, zhè cái sī shéng, gōng jí jīng qiǎo. wú gù jiě sàn. gè jù yī chù. wáng shén è zhī, mìng fén yú zào xià. yòu zhǎng zǐ mèng bó chén xīng, jiàn táng dì shàng yǒu níng xuè shù lì, zōng zhì dà mén fāng jué. mèng bó jù lìng chǎn qù. wáng xiāng chū bù zhī yě. wèi shù yuè jí nán. chū yǒu yáng zá zǔ
唐(“唐”原作“宋”,据明抄本、陈校本改。)永宁王相涯三怪。淅米作人苏闺,本是王家炊人,至荆州方知。因问王家咎征。言宅南有一井,每夜常沸涌有声。昼窥之,或见铜叵罗,或见银熨斗者,水腐不可饮。又王相内斋有禅床,柘材丝绳,工极精巧。无故解散。各聚一处。王甚恶之,命焚于灶下。又长子孟博晨兴,见堂地上有凝血数沥,踪至大门方绝。孟博遽令铲去。王相初不知也。未数月及难。(出《酉阳杂俎》)
wáng qián
王潜
táng dà hé, wáng qián wèi jīng nán jié dù shǐ. wú gù yǒu bái mǎ chí rù fǔ mén ér bì, jiāng wò sāi tú. shì suì ér qián zú, cǐ jìn mǎ huò yě. chū yīn huà lù
唐大和,王潜为荆南节度使。无故有白马驰入府门而毙,僵卧塞途。是岁而潜卒,此近马祸也。(出《因话录》)
hán yuē
韩约
hán yuē, táng dà hé zhōng wèi ān nán dū hù. shí tǔ chǎn yǒu yù lóng gāo, nán rén yòng zhī, néng huà yín yè. qí jiù xiāng chuán, qí gāo bù kě jī wǎng, fàn zhě zé wèi huò ěr. yuē bù zhī xìn, jí shòu dài hái quē, zhù zhī yǐ guī. shí wéi zhí jīn wú, guǒ shǒu lí gān lù zhī huò, nǎi tān lì mào huò zhī suǒ zhì yě. chū bǔ lù jì zhuàn
韩约,唐大和中为安南都护。时土产有玉龙膏,南人用之,能化银液。耆旧相传,其膏不可赍往,犯者则为祸耳。约不之信,及受代还阙,贮之以归。时为执金吾,果首罹甘露之祸,乃贪利冒货之所致也。(出《补录记传》)
wáng shì
王氏
táng hé yáng chéng nán bǎi xìng wáng shì zhuāng, yǒu xiǎo chí, chí biān jù liǔ shù zāi. kāi chéng mò, yè luò chí zhōng, xuán huà wéi yú, dà xiǎo rú yè, shí zhī wú wèi. zhì dōng, qí jiā yǒu guān shì. chū yǒu yáng zá zǔ
唐河阳城南百姓王氏庄,有小池,池边巨柳数栽。开成末,叶落池中,旋化为鱼,大小如叶,食之无味。至冬,其家有官事。(出《酉阳杂俎》)
wáng zhé
王哲
táng qián zhōu cì shǐ wáng zhé zài píng kāng lǐ zhì dì xī piān. jiā rén jué dì, shí dé yī shí zǐ, zhū shū qí shàng yuē:" xiū cǐ bù jí." jiā rén kāi shì, zhuǎn fēn míng. nǎi chéng zhé. zhé yì jiā rén duò yú běn chā, zì mó, zhū shēn ruò shí mài. zhé shén è zhī. qí yuè zhé zú. chū yǒu yáng zá zǔ
唐虔州刺史王哲在平康里治第西偏。家人掘地,拾得一石子,朱书其上曰:“修此不吉。”家人揩拭,转分明。乃呈哲。哲意家人惰于畚锸,自磨,朱深若石脉。哲甚恶之。其月哲卒。(出《酉阳杂俎》)
dù mù
杜牧
táng dù mù zì xuān chéng mù chú guān rù jīng, yǒu shī liú bié yún:" tóng lái bù dé tóng guī qù, gù guó féng chūn yī jì liáo." qí hòu èr shí yú nián, lián diǎn sì jùn. hòu zì hú zhōu cì shǐ bài zhōng shū shè rén, tí biàn hé yún:" zì lián liú luò xī guī jí, bú jiàn chūn fēng èr yuè shí." zì jùn shǒu rù wèi shè rén, wèi wèi liú luò, zhì jīng guǒ zú. chū gǎn dìng lù
唐杜牧自宣城幕除官入京,有诗留别云:“同来不得同归去,故国逢春一寂寥。”其后二十余年,连典四郡。后自湖州刺史拜中书舍人,题汴河云:“自怜流落西归疾,不见春风二月时。”自郡守入为舍人,未为流落,至京果卒。(出《感定录》)
lú xiàn qīng
卢献卿
fàn yáng lú xiàn qīng, táng dà zhōng zhòng jǔ jìn shì, cí zǎo wèi tóng liú suǒ tuī. zuò mǐn zhēng fù shù qiān yán, shí rén yǐ wéi yǔ zi shān āi jiāng nán zhī yà. lián nián bù zhōng dì, dàng yóu héng xiāng, dào chēn ér bìng. mèng rén zèng shī yún:" bo zhù jiāo yuán gǔ, qīng shān wéi sì lín fú shū rào wū shù, jì mò dú guī rén." xiàn qīng xún rì ér mò. chēn shǒu wèi zàng zhī jìn jiāo. guǒ yǐ xià chū, jiē fú suǒ mèng zhě. chū běn shì shī
范阳卢献卿,唐大中中举进士,词藻为同流所推。作《愍征赋》数千言,时人以为庾子山《哀江南》之亚。连年不中第,荡游衡湘,到郴而病。梦人赠诗云:“卜筑郊原古,青山唯四邻;扶疏绕屋树,寂寞独归人。”献卿旬日而殁。郴守为葬之近郊。果以夏初,皆符所梦者。(出《本事诗》)
lú pián
卢骈
táng lú pián yuán wài, cái jùn zhī shì. hū yī rì yàn dǐ qīng lóng jīng shè, xiū sēng yuàn, cí qì qī cǎn, rú xù shén yōu, qí hū jiē wǎng fù yú xuān jiàn jiān. sēng wèn bú duì. dǎi yè jiāng zhěng guī qí, pái huái sì gù, cù mìng háo yàn, tí yú nán méi yuē:" shòu yāo suī yún mìng, róng kū yì tài piān bù zhī léi shì jiàn, hé chǔ gèng chōng tiān." tí bì, cǎo cǎo ér qù. shè xún chū guān, wèi yú yuè zú. qí shī zhì jīn zài yuàn, sēng féng qí rén, zhé huà qí yì. chū táng quē shǐ
唐卢骈员外,才俊之士。忽一日晏抵青龙精舍,休僧院,词气凄惨,如蓄甚忧,其呼嗟往复于轩槛间。僧问不对。逮夜将整归骑,徘徊四顾,促命毫砚,题于南楣曰:“寿夭虽云命,荣枯亦太偏;不知雷氏剑,何处更冲天。”题毕,草草而去。涉旬出官,未逾月卒。其诗至今在院,僧逢其人,辄话其异。(出《唐阙史》)
fēng wàng qīng
封望卿
táng fēng wàng qīng, pú yè áo zhī zǐ. dù bīn gōng cóng zhèn qí xià, zì xǐng zhōng qǐng wèi pàn guān. qí suǒ cháng jū shì bì, yǒu bǐ sǎ mò jī zhě. wàng qīng yī rì, hū yǐ zhǐ zhǎo jǐn qiā qù zhī, qí sè rú sàng. jì shì ér huò wèn qí gù, wàng qīng mò bù yīng. wú hé bìng shén, wèi shì ér yuē:" jì wú qián rì yǐ zhǐ guā qiā mò jī fǒu? wú qí shí è zhī, bù néng yǔ rǔ. měi diǎn nǎi yī guǐ zì. shù rì ér zú. chū yù quán zi
唐封望卿,仆射敖之子。杜邠公悰镇岐下,自省中请为判官。其所常居室壁,有笔洒墨迹者。望卿一日,忽以指爪尽掐去之,其色如丧。洎侍儿或问其故,望卿默不应。无何病甚,谓侍儿曰:“记吾前日以指瓜掐墨迹否?吾其时恶之,不能语汝。每点乃一鬼字。数日而卒。(出《玉泉子》)
cuī yàn céng
崔彦曾
xíng yáng jùn chéng xī yǒu yǒng fú hú, yǐn zhèng shuǐ yǐ zhǎng zhī. píng shí huán àn jiē tái shù huā mù, nǎi tài shǒu jiāo láo bān jiàn zhī suǒ. xī nán ruán duō xiū zhú qiáo lín, zé gù xú shuài cuī cháng shì yàn céng zhī bié yè yě. táng xián tōng zhōng, páng xūn zuò luàn. yàn céng wèi zéi zhí, hú shuǐ chì rú níng xuè zhě sān rì. wèi jǐ ér xiōng wèn zhì. xī hé jiān wáng zhī zhēng fǔ gōng tuō yě, jiāng xíng, zhōu zhōng yàn qún shuài, mìng zuǒ yòu yǐ jīn wǎn zhuó jiāng shuǐ. jiāng yǐn zhī, shuǐ zhì hū huà wéi xuè, hé zuò shī sè. wáng xú yuē:" wǎn zhōng zhī xuè, gōng tuō shòu shǒu zhī zhēng." guǒ pò zhī, zé huò fú zhī nán míng yě rú shì. chū sān shuǐ xiǎo dú
荥阳郡城西有永福湖,引郑水以涨之。平时环岸皆台树花木,乃太守郊劳班饯之所。西南壖多修竹乔林,则故徐帅崔常侍彦曾之别业也。唐咸通中,庞勋作乱。彦曾为贼执,湖水赤如凝血者三日。未几而凶问至。昔河间王之征辅公袥也,江行,舟中宴群帅,命左右以金碗酌江水。将饮之,水至忽化为血,合座失色。王徐曰:“碗中之血,公袥授首之征。”果破之,则祸福之难明也如是。(出《三水小牍》)
cuī yōng
崔雍
cuī yōng qǐ jū, yù wàng qīng měi, yóu shì gǔ shū tú huà. gù zhōng wáng hán zhǎn zhī jī, cuì yú qí jiā cháng bǎo tài zhēn shàng mǎ tú yī zhóu, yǐ wéi huà pǐn zhī shàng zhě. táng xián tōng wù zǐ suì, shòu lù èr qiān dàn yú hé zhōu. zhí páng xūn gòu nì, fēng pèi jiān zéi fēng sì lüè, lì yáng me" me" yuán zuò" lì", jù míng chāo běn gǎi. jùn. yòu shǐ rú shēng, fēi zhī jù suǒ jí yǐ, nǎi mìng xiǎo jiàng jī chí niú jiǔ kào zéi shī, qiě yǐ quán zhì dié huó lí shù wèi qǐng, yóu shì jìng wáng piāo lù zhī huàn. suī jiǎo wèi kuǎn yù, ér mì biǎo zì chén. shí zǎi yǒu bù xié zhě, yīn zhì zhī yǐ fǎ. shì jūn zǐ xiāng diào. hòu yǒu de cuī jūn suǒ bǎo huà zhě, zhóu miǎo tí yún:" shàng cài zhī quǎn kān jiē, rén shēng dào cǐ, huá tíng zhī hè xū lì. tiān mìng rú hé." zì suī zhēn jī, bù shū shí rì. shí zhě yún, wén mìng zhī hòu, wú xiá jí cǐ, qí yǔ zhī yé? fù ǒu rán yé? chū táng quē shǐ
崔雍起居,誉望清美,尤嗜古书图画。故钟王韩展之迹,萃于其家;常宝太真上马图一轴,以为画品之上者。唐咸通戊子岁,授禄二千石于和州。值庞勋构逆,丰沛间贼锋四掠,历阳么(“么”原作“历”,据明抄本改。)郡。右史儒生,非枝拒所及矣,乃命小将赍持牛酒犒贼师,且以全雉蝶活黎庶为请,由是境亡剽戮之患。虽矫为款谕,而密表自陈。时宰有不协者,因置之以法。士君子相吊。后有得崔君所宝画者,轴杪题云:“上蔡之犬堪嗟,人生到此,华亭之鹤虚唳。天命如何。”字虽真迹,不书时日。识者云,闻命之后,无暇及此,其予知耶?复偶然耶?(出《唐阙史》)
páng cóng
庞从
táng zhāo zōng gān níng bǐng chén suì, zhū liáng tài zǔ zhū bù fù jǐ zhě. yǎn shī zhū jǐn wáng mìng huái hǎi, liáng zǔ mìng xú shī páng cóng, jiù míng" shī gǔ" huì jūn wǔ wàn yú qīng kǒu. dōng jìn mìng xiè ān fá qīng zhōu, yàn lǚ liáng shuǐ, shù zhà, lì qī dài wèi guà, yōng qí liú yǐ lì yùn cáo, gù wèi zhī qīng zhōu guà, qí shí sì shuǐ yě. fú qìng shí zài xià pī. suǒ tún zhī dì, gài bīng shū wèi zhī jué dì. rén bù jià jiān, xíng yī shè, fāng zhì yí tǎn zhī chù. shí liáng zǔ mìng fù xīn zhě jiān hù zhī, tǒng shī mò zhī néng yù. míng chāo běn" zhī néng yù" zuò" gǎn zì zhǔ". wèi xìn sù, zhū jǐn guǒ zì dū shù wàn ér zhì. cóng wén jǐn qīn zhì, yī jūn sàng pò. jí zhàn, wú gǎn méng dòu zhì, huò nì huò fú, wéi yī èr huò miǎn. xiān shì jǐn jūn wèi zhì qián, bù wǔ xū yì, yóu duō guài jīng, diāo dǒu jià zì xíng yú jūn zhàng zhī qián. jiā shǔ zài xú zhōu, yì xiōng guài lǚ jiàn. shǐ zhái zhī hòu, sù yǒu yāo hú zhī xué, huò fǔ zhǔ yǒu zāi jí jiàn. shí mìng sēng yú diāo táng jiàn dào chǎng. gài duō hú yāo, gù huà diāo yú zhōng. tǒng wèi wáng zhī qián, jiā rén wàng jiàn yàn zi lóu shàng, yǒu fù rén yī hóng, bái zhòu píng lán ér lì. jiàn rén kuī zhī, jiàn yí shēn tuì hòu ér méi. shí dēng lóu zhī mén, jiē jiōng jué zhī. bù shù rì, xiōng wèn zhì. chū yù táng xián huà
唐昭宗乾宁丙辰岁,朱梁太祖诛不附己者。兖师朱瑾亡命淮海,梁祖命徐师庞从,(旧名“师古”)会军五万于青口。(东晋命谢安伐青州,堰吕梁水,树栅,立七埭为坬,拥其流以利运漕,故谓之青州坬,其实泗水也。浮磬石在下邳。)所屯之地,盖兵书谓之绝地。人不驾肩,行一舍,方至夷坦之处。时梁祖命腹心者监护之,统师莫之能御。(明抄本“之能御”作“敢自主”。)未信宿,朱瑾果自督数万而至。从闻瑾亲至,一军丧魄。及战,无敢萌斗志,或溺或浮,唯一二获免。先是瑾军未至前,部伍虚异,尤多怪惊,刁斗架自行于军帐之前。家属在徐州,亦凶怪屡见。使宅之后,素有妖狐之穴,或府主有灾即见。时命僧于雕堂建道场。(盖多狐妖,故画雕于中。)统未亡之前,家人望见燕子楼上,有妇人衣红,白昼凭栏而立。见人窥之,渐移身退后而没。时登楼之门,皆扃鐍之。不数日,凶问至。(出《玉堂闲话》)